Vẻ mặt của những người ở Giáo Đình không ngừng biến đổi. Những người đứng xung quanh xem chuyện này cũng bàn tán rôm rả, lúc này xung quanh đều rất lộn xộn nhưng vừa vặn Vưu Lý Tư đang ngồi ở đó lại mở miệng nói, thanh âm rất rõ ràng. Vưu Lý Tư liếc nhìn đám người của Giáo Đình đang đứng trước mặt rồi nói:
- Các ngươi muốn động thủ với vị huynh đệ của ta sao?
- Chuyện này, chuyện này, chúng tôi không dám...
Mặc dù trong lòng bọn họ rất muốn nói ra nhưng lại không có ai dám nói, bao gồm cả Phân Cách Lý Tư của Thánh Thương Gia Tộc, nhận nhiệm vụ chỉ huy lần này cũng không dám nói một chữ, bọn họ vẫn chưa to gan đến mức dám nói như vậy.
- Ha, phải thì nói là phải, không phải thì nói không phải, nam nhân thì phải mạnh mẽ lên chứ, sao lại cứ có bộ dạng nhút nhát thế kia. Giáo Hoàng các ngươi dạy các ngươi như vậy sao? Nhìn bộ dạng của Giáo Đình các ngươi càng ngày càng xuống dốc, chẳng ra sao cả, vừa rồi không phải các ngươi còn rầm rộ kêu muốn giết vị huynh đệ này của ta sao, sao bây giờ lại câm như hến thế?
Vưu Lý Tư lạnh lùng nói, trong ánh mắt lộ vẻ khinh miệt.
Sau lời nói của Vưu Lý Tư, trong lòng các vị cường giả của Giáo Đình vô cùng đau khổ, ngoài miệng thì để lộ nụ cười đau khổ không biết nên nói những gì mới tốt, còn trong lòng bọn họ đang âm thầm nghĩ:
- Nếu không phải có Lão nhân gia ông ở đây thì chúng tôi có như vậy không? Chúng tôi đã ra tay từ lâu rồi.
Nhưng sau khi nói xong Vưu Lý Tư lại đứng dậy, nhìn đám cường giả của Giáo Đình đang đứng trước mặt chậm rãi nói:
- Các ngươi muốn ra tay thì cố hết sức mà ra tay đi. Các ngươi yên tâm chuyện hôm nay ta sẽ không nhúng tay vào. Vị tiểu huynh đệ của ta có nói hắn muốn tự mình giải quyết, nếu hắn đã muốn tự giải quyết thì lão ca ca ta cũng không muốn tranh giành với hắn. Các ngươi muốn động thủ thì nhanh tay một chút. Nhưng... Ta nói trước, một khi đã động thủ rồi thì đừng có hối hận.
- Lời ngài nói là thật sao? Thật sự là ngài sẽ không nhúng tay vào sao?
Phân Cách Lý Tư nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, sau đó vui mừng hỏi, điều mà hắn quan tâm chính là thái độ của Vưu Lý Tư, còn về phía Bạch Khởi, hắn không hề lo lắng gì cả. Mặc dù thật sự công nhận Bạch Khởi là một thiên tài, một thiên tài vạn năm khó gặp nhưng hắn vẫn cho rằng trình độ của Bạch Khởi vẫn chưa thật sự trưởng thành. Với sự tu luyện của Bạch Khởi, Phân Cách Lý Tư tin rằng nếu Vưu Lý Tư không nhúng tay vào thì với những cường giả như bọn họ cũng đủ để có thể trị được Bạch Khởi rồi.
- Cái gì, lẽ nào Lão nhân gia ta nói lời mà không giữ lấy lời sao? Các ngươi cứ ra tay thả sức đi.
Vưu Lý Tư hừ lạnh một tiếng rồi nói, giữa lúc nói đã thi triển công phu bay ra bên ngoài vòng vây.
- Ha ha, Giáo Đình thật sự là một đám kém cỏi, đã muốn giết ta như vậy thì còn chần chừ gì nữa chứ? Thật sự là một chút tiền đồ cũng không có.
Bạch Khởi cười lạnh một tiếng, ngồi ở đó không có bất kỳ động tác gì chỉ lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mặt, giống như không có gì khác bình thường, người của Giáo Đình hoàn toàn bị hắn quên lãng.
Thái độ của Bạch Khởi đã chọc giận những cường giả của Giáo Đình, bọn họ có thể nhẫn nại vô hạn với Vưu Lý Tư, vì cường giả như Vưu Lý Tư đã vượt quá tưởng tượng của bọn họ, còn đối với Bạch Khởi bọn họ hoàn toàn không có sự nhẫn nại như thế vì vậy vừa nghe xong nhất thời cả đám đã nổi trận lôi đình, đem oán khí bị trấn áp nãy giờ phát ra toàn bộ bên ngoài.
Chỉ thấy Phân Cách Lý Tư phất tay một cái hét lên giận dữ:
- Người đâu, bắt hắn lại cho ta!
Vừa nói xong đám người đó đã lập tức hành động, từ bốn phương tám hướng bao quanh vị trí chính giữa của Phân Cách Lý Tư. Ba mươi vị Hồng Y Đại Giáo Chủ bắt đầu cất tiếng hát, động tác phức tạp cộng thêm tiếng hát thấp giọng ở xung quanh hình thành nên một nhà tù trong suốt phong kín bao vây năm mươi mét xung quanh vị trí của Bạch Khởi, ngoài ra sáu vị Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng bắt đầu cất tiếng hát:
- Quang Minh thần vĩ đại, mời ngài hãy giáng xuống sức mạnh Quang Minh, phong ấn không gian xung quanh, làm suy yếu dã tâm của kẻ địch, và chúc phúc cho cuộc chiến đấu của chúng tôi, xin hãy đem sức mạnh Quang Minh của thần thánh hóa thành gai bụi, đâm thẳng vào trong trái tim của kẻ thù tà ác, Quang Minh Kinh Cúc Trận!
Trong nháy mắt một nhà giam kiên cố bao vây Bạch Khởi ở giữa, sức mạnh của Quang Minh bao phủ xung quanh, hình thành nên một hình thức giam cầm, tất cả những người ở đó đều bị nhốt vào trong, mặt khác vô số bụi gai leo bắt đầu lao tới bên trong, bắt đầu sinh trưởng với tốc độ nhanh như nháy mắt, lóe ra thứ ánh sáng sắc bén như có thể đâm xuyên thủng mọi thứ.
- Lên!
Những Quang Minh Võ Sĩ đang bao vây xung quanh và tám cường giả Đấu Đế đều tiến vào trong, xông thẳng về phía Bạch Khởi. Những bụi gai phát sáng cũng bắt đầu động thủ tiến về phía Bạch Khởi, lúc này Bạch Khởi chỉ cười lạnh lùng, đấu khí màu bạc bắt đầu bao phủ toàn thân, nhũng bụi gai phát sáng không thể làm hại Bạch Khởi một chút nào.
Đinh đinh đang đang~~
Hàng loạt tiếng nổ từ phía sau vang lên lúc này, nhưng e là không thể tạo thành tổn thương nào cho Bạch Khởi, Bạch Khởi đứng yên không hề động đậy, giống như không hề nhìn thấy hàng loạt bụi gai đang không ngừng xông thẳng đến mình.
- Sao lại có thể như thế? Cho dù là Đấu Đế cường giả thì cũng không thể ngăn cản được đòn tấn công như thế, sao hắn có thể làm được?
Một vị Hồng Y Đại Giáo Chủ không kìm được thấp giọng nói, mặc dù thanh âm không lớn nhưng những người ở đó đều là cường giả, đương nhiên có thể nghe thấy, một câu nói khiến tất cả những người có mặt ở đó nhìn Bạch Khởi tràn đầy kính nể.
- Nhìn kìa, đấu khí của hắn là màu bạc đó, đó là cái gì? Đấu khí của Đấu Đế cường giả không phải là màu tím sao? Sao lại còn có đấu khí màu bạc?
Những cường giả đứng xem bên cạnh không kìm được kêu to, đấu khí của Bạch Khởi đã vượt quá sự hiểu biết của bọn họ.
Bọn họ không biết điều đó đại diện cho cái gì, mặc dù bọn họ không biết nhưng các cường giả chân chính lại biết, Đấu Đế cường giả của Đấu Giả Công Hội nhìn thấy tình cảnh này đều biến đổi sắc mặt, thần sắc phức tạp vô cùng nhìn Bạch Khởi. Bọn họ biết đấu khí của Bạch Khởi đại diện cho điều gì, trước đây bọn họ cũng đã từng nhìn thấy Thái Thượng Trưởng Lão thi triển đấu khí màu bạc, điều đó thể hiện rằng người đó đã vượt qua được điểm cực hạn của Đấu Đế, tiến vào một cảnh giới khác.
Bọn họ vốn còn chút hoài nghi là tại sao Thái Thượng Trưởng Lão lại bỏ mặc Bạch Khởi, mặc dù nói Bạch Khởi là tiểu huynh đệ của mình nhưng lại kêu người của Giáo Đình thoải mái ra tay, điều này có chút không giống với tác phong của Thái Thượng Trưởng Lão. Phải biết rằng năm xưa Thái Thượng Trưởng Lão đã vì lợi ích của Đấu Giả Công Hội mà tự mình động thủ, sát thương người của Giáo Đình, và đại chiến ba trăm hiệp với Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc, đặt Đấu Giả Công Hội lên vị trí thứ ba của Đại Lục. Ông ta không có lý do để sợ những người này của Giáo Đình, bây giờ xem ra Thái Thượng Trưởng Lão đã tiên đoán được tình hình từ lâu rồi.
Nghĩ kỹ Thái Thượng Trưởng Lão là người thế nào chứ, làm thế nào để tồn tại? Bạch Khởi địa vị có cao tới đâu nhưng không có thực lực thì e là Thái Thượng Trưởng Lão cũng không thèm để mắt đến, một thanh niên mới khoảng hai mươi tuổi đã có thể khiến Thái Thượng Trưởng Lão gọi là huynh đệ, điều này cho thấy thực lực của Bạch Khởi không hề thua kém, kết qua bây giờ đã thấy rõ.
- Không được, khốn khiếp, sao tình báo không nói Bạch Khởi đã vượt qua điểm cực hạn, mau, mau rút! Chúng ta không thể đối phó nổi hắn đâu!
Phân Cách Lý Tư nhìn thấy đấu khí màu bạc bắt đầu có chút sững sờ, sau đó động tác nhanh chóng xông tới cùng mấy Đấu Đế cường giả, nhưng khi tiến tới bên cạnh Bạch Khởi, đột nhiên hắn mới nhớ ra đấu khí màu bạc tượng trưng cho cái gì nên nhất thời la lớn lên.
Nhưng đáng tiếc lúc này hắn có nói gì cũng đã thành chuyện vô bổ rồi, lúc này tất cả đã muộn, chỉ thấy Bạch Khởi cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Muốn bỏ chạy sao? Đâu có dễ như thế, đã tới rồi thì đừng bỏ đi như thế chứ!
Trong lúc nói Bạch Khởi đã ra tay, Hóa Huyết Thần Đao đeo bên hông đã được rút ra, mang theo huyết quang rời khỏi vỏ. Trong nháy mắt Bạch Khởi đã xông tới, không nói nhiều dùng đấu khí màu bạc tạo thành một đường đao bán nguyệt cắt vào hư không, trên trời lúc này đầy một màu huyết quang. Những cường giả của Giáo Đình còn có hai Đấu Đế cường giả của Quang Minh Đế Quốc trong nháy mắt đã bị Bạch Khởi xông tới sát bên, tám Đấu Đế cường giả chỉ trong nháy mắt đã bị Bạch Khởi một đao giết chết, toàn bộ quá trình không đến một giây.
Yên lặng, một sự yên lặng đáng sợ, tất cả mọi người đứng xung quanh đều nín thở, mấy vạn người không dám hé răng, không dám gây ra một tiếng động nào, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, rất nhiều người không nhìn thấy Bạch Khởi rút cục đã làm gì, bọn họ thậm chí không nhìn thấy động tác của Bạch Khởi chỉ nhìn thấy tám Đấu Đế cường giả phơi thây ở đấy.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.