Khói đặc tan đi, đại sư Grand thấy rõ khuôn mặt phía dưới, lập tức giận dữ biến mất, cười nói:
- Bane Claren, thì ra là cái lão cóc tía này, ta nói ai dám ở trước mặt chúng ta lớn giọng la to đây! Đừng đứng phía dưới nữa, mau lên đây!
- Viện trưởng, sao hắm lại gọi ngươi là lão cóc tía? – Trương Đức Bưu không nhịn được liền hỏi.
Sắc mặt Bane Claren trở nên cực kỳ khó coi, nện một quyền thật mạnh xuống đầu Man tử:
- Chuyện không nên hỏi thì không nên hỏi nhiều, ở đâu ra lại nói nhảm nhiều như vậy chứ?
Tiểu Man tử che đầu, trong lòng ảo não vạn phần:
- Sớm biết vậy đã đem Thái ca theo rồi...
Hai người vừa đi vào tháp pháp sư, đột nhiên nghe từ lầu bốn truyền tới một giọng nữ, lớn giọng quát:
- Grand, ngươi lại làm trong nhà biến thành như thế này, có phải sửa chữa chưa đủ hay không?
- Eve, phía dưới vốn là bằng hữu chúng ta, ngươi nhỏ giọng một chút, mặt mũi ta đều bị ngươi làm cho mất hết!
- Lão già chết tiệt, ngươi mà còn mặt mũi sao?
- Bà tám chết bầm, đừng tưởng ta không dám đánh phụ nữ nha!
Trên tầng bốn tháp pháp sư, tiếng ồn ào ngày càng kịch liệt, cuối cùng biến thành tiếng đánh nhau loạn xạ, sau đó một bóng người như bao bố lủng bị người ta ném từ cửa sổ lầu bốn xuống, trước tiên rớt xuống mái hiên lầu ba, mang theo một đống rác rưởi trượt xuống lầu hai, lại từ lầu hai rơi bẹp xuống lầu một, thành hình chữ đại gục dưới chân Trương Đức Bưu.
Đại sư Grand giãy dụa một chút, vừa muốn đứng lên, lập tức bị một đống rác từ trên trời giáng xuống, đè hắn thật chặt.
Tiểu Man tử chớp chớp mắt, liếc nhìn Bane Claren một cái:
- Viện trưởng, đại sư Grand không có nhà, chúng ta đi thôi.
- Có nhà, có nhà! – Người nọ vội vàng bò ra từ trong đống rác, trừng mắt liếc nhìn dân sống ở các phòng vây quanh xem, vạn phần ra vẻ nói:
- Nhìn cái gì? Chưa từng thấy lão tử đánh phụ nữ của mình hả?
Quay đầu vừa cười nói:
- Lão cóc tía, xin mời vào trong!
Trương Đức Bưu liếc mắt quan sát đại sư Grand một cái, chỉ thấy hắn là một người đàn ông trung niên vừa cao lại vừa gầy, trên người khoác một bộ ma pháp bào vô cùng bẩn, trên ma pháp bào không có dấu hiệu cấp bậc.
Hai người đi theo đại sư Grand vào trong tháp pháp sư, Trương Đức Bưu tò mò quan sát chung quanh, chỉ thấy tầng thứ nhất chất đầy dụng cụ cổ quái với mấy chai dược thủy, trong không khí tràn ngập mùi quái dị, đi tới tầng thứ hai, lại là từng dãy giá sách.
Trương Đức Bưu vội vã liếc mắt một cái, trên giá sách đều là bộ sách nói về thuật luyện kim, xem ra vị đại sư Grand này hẳn là một vị luyện kim sư rồi.
Luyện kim thuật cũng có trong hệ thống ma pháp, ban ma pháp năm nhất bắt buộc có một môn ma dược học, chính là nền tảng luyện kim thuật, về phần phù văn, phụ ma cùng ma pháp trận còn lại là luyện kim thuật cao thâm hơn nữa.
Tới tầng ba tháp pháp sư, đột nhiên trước mắt một mảng trống trải, trên đất hoa cỏ khắp nơi, thơm mê người, dĩ nhiên là một vườn hoa. Hơn nữa không gian tầng ba, thậm chí không chỉ lớn hơn gấp mười lần so với nền tháp ma pháp!
" Đây hẳn là hiệu quả khi dùng ma pháp trận kết nối nhiều không gian với nhau, xem ra vị đại sư Grand lại còn tinh thông không gian ma pháp."
Tới tầng thứ tư, cuối cùng Trương Đức Bưu nhìn thấy phu nhân Eve của đại sư Grand, không khỏi ngẩn ra. Eve không ngờ cường tráng khác thường, gần như thân cao hai thước, tứ chi mạnh mẽ cường tráng, vạm vỡ, mái tóc màu lam trên đỉnh đầu do nổ mạnh vẫn bốc lên từng đợt khói nhẹ.
"Khó trách đại sư Grand bị ném từ lầu bốn xuống..."
Trương Đức Bưu tràn ngập cảm thông nhìn thân thể nhỏ bé của Đại sư Grand, thầm nghĩ: "Không nghĩ tới thẩm mỹ của đại sư Grand cùng người Nam Cương chúng ra không khác nhau lắm."
- Lão cóc tía, ngươi dụ dỗ một đứa trẻ người Nam Cương ở đâu ra thế? – Eve liếc mắt nhìn Trương Đức Bưu, ánh mắt lộ ra vẻ mặt cảnh giác, thanh âm to lớn nói:
- Dựa vào miệng lưỡi sao? Nếu như không phải dựa vào miệng lưỡi thì...
Bộ mặt luyện kim sư phu nhân trở nên dữ tợn, vươn tay lên cổ mình vạch qua một chút, nhe răng cười nói:
- Có muốn lão nương thay ngươi giải quyết không?
Trương Đức Bưu trợn mắt nhìn nàng, Bane Claren cười mắng:
- Miệng lưỡi của ngươi so ra còn hơn ta nhiều! A Man, khi ta còn ngồi tù đã nhận bọn họ làm bằng hữu, Grand có tài nghệ cực cao trong luyện kim thuật, Eve chính là thợ rèn xuất sắc nhất thành Philina!
Đại sư Grand nhìn Trương Đức Bưu khẽ gật đầu, vội vàng nói:
- Hãy bớt nói lời thừa đi, lão cóc tía, ngươi tìm ta chắc là đoạt được rồi, mau đưa ra đồ vật cầm đến đây đi!
Bane Claren nhẹ nhàng kiểm tra không gian giới chỉ của mình, hai thanh chiến phủ xanh lóng lánh tự động hạ xuống, nện xuống mặt đất run nhẹ, đúng là Bích Tỳ Đàm Kim phủ, nói:
- Hai thanh chiến phủ này, một thanh nặng một ngàn hai trăm cân, một thanh nặng một ngàn lẻ bảy mươi cân, vốn là một trong ba đại bảo vật của Thiên Mang Già La tộc!
Eve vươn cánh tay, nắm lấy một thanh Bích Tỳ Đàm Kim phủ, ung dung cầm cây búa nặng ngàn cân lên, người phụ nữa mạnh mẽ như trâu nước này dĩ nhiên có được một thân quái lực kinh khủng!
Đại sư Grand tập trung trí nhớ, cẩn thận đánh giá hoa văn trên lưỡi búa, gật đầu nói:
- Hoa văn trên lưỡi búa vốn là điêu khắc ma pháp trận trong hệ thống luyện kim thuật của Van Luxembourg, có thể gia tăng độ cứng cự phủ, độ dai mềm cùng khả năng tự tu phục, khiến búa không bị hư hao. Phủ rộng mà không có lưỡi, đây là đặc thù khác, thật là không biết tính chất đấu khí như thế nào.
Trương Đức Bưu lúc này mới chú ý tới, hai thanh cự phủ này cũng không có lưỡi, cùn như sống đao:
- Búa rộng mà không có lưỡi, lại nặng như thế, cho dù đạt tới đấu khí ngoại phóng, đấu khí như cương, cho dù là hảo thủ cũng không có cách nào sử dụng, chỉ có thể tu luyện đến cảnh giới đấu khí như đao, mới có thể hình thành một đạo đấu khí quang nhận trên búa, đem uy lực Bích Tỳ Đàm Kim phủ khai triển ra!
Đột nhiên chiến phủ phát ra tiếng ong ong nhỏ, là do đấu khí của Eve dũng mãnh tiến vào trong phủ, cùng cự phủ sinh ra cộng hưởng, chỉ thấy một đạo quang nhận hình quạt giống như một vòng bán nguyệt thật lớn xuất hiện trên lưỡi búa, người khác trông thấy phải khiếp sợ.
Đấu khí của nàng, không ngờ thâm hậu vô cùng, đạt đến cảnh giới đấu khí như đao!
Đại sư Grand thấy thế, gật đầu nói:
- Đúng thật là Bích Tỳ Đàm Kim phủ không nghi ngờ gì nữa rồi! Bích Tỳ Đàm Kim, loại kim loại này cực kỳ mềm mại, chỉ có thể dùng hệ thống luyện kim thuật Van Luxembourg mới có thể gia tăng độ cứng cùng độ mềm, hiện tại trên đời hiểu được loại thuật luyện kim này, gần như cũng chỉ còn một mình ta thôi. Lão cóc tía, lần này ngươi tìm đúng người rồi! Lần trước ngươi đưa cho ta bản vẽ, Eve đã làm phôi tốt rồi, chỉ cần một tháng là có thể chế tạo ra trang bị này!
Bane Claren cười nói:
- A Man, ngươi cần loại vũ khí nào? Thương hay đại kiếm?
Trương Đức Bưu lắc đầu:
- Ta muốn chế tạo một cây đao.
- Đao? – Bane Claren cùng đại sư Grand cùng nở một nụ cười, ở thế giới này, kiếm cùng thương mới là chủ lưu, là chính thống, cực ít người sử dụng loại vũ khí là đao. Eve hèn mọn nói:
- Tiểu man tử chưa từng trải qua mùi đời. Ngươi là người Nam Cương sao? Người Nam Cương am tường sử dụng côn, thương, cho ngươi một thanh đại thiết côn vui đùa là được, không nên lãng phí Bích Tỳ Đàm Kim!
Trương Đức Bưu dằn cơn tức giận xuống, móc trong lòng ra một tấm bản vẽ, nói:
- Ta đã vẽ ra khuôn đao rồi.
Đại sư Grand tiếp nhận bản vẽ, nhìn thoáng qua, không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, khen:
- Đao tốt!
Bane Claren hiếu kỳ nhìn qua, ngơ ngác một chút, không nhịn được cũng tán dương:
- Hảo hung khí! Một đao này chém xuống, chỉ sợ cả người cùng ma thú cũng bị chém thành hai đoạn! Ngay cả ta xem qua, cũng không nhịn được tưởng nghĩ muốn tạo ra một thanh, đáng tiếc ta lại học kiếm thuật, đối với đao pháp dốt đặc cán mai. A Man, loại đao này do ngươi thiết kế? Không tin được, ngươi lại có bản lãnh thế này!
Eve trong lòng nghi hoặc, cầm lấy bản vẽ nhìn qua, cũng không khỏi ngây dại.
Trên bản vẽ phác họa một thanh trường đao kỳ lạ, độ dày cây đao này có thể so với đại kiếm, so với đại kiếm còn dài hơn, cán đao ước chừng nửa thước, thân đao gần hai thước, thẳng tắp như kiếm, chỉ tại vị trí mũi đao hơi cong một chút.
Loại đao này là Trảm Mã đao tại thế giới trong giấc mơ của Trương Đức Bưu, khi ở trong thế giới trong giấc mơ hắn cực kỳ thích binh khí lạnh cổ đại, nhất là khuôn mẫu Trảm Mã đao này, bởi vậy trong lúc suy tư sử dụng vũ khí nào hắn tự mình vẽ xuống Trảm Mã đao.
- Vừa nhìn tiểu tử ngươi cũng biết sức mạnh đi theo hướng chiến sĩ, thân đao của cây đao này hơi nhỏ, sợ rằng chặt chém mạnh sẽ bị gãy, dù sao Bích Tỳ Đàm Kim không phải kim loại cứng rắn. – Eve suy tư chốc lát nói:
- Nếu như dùng phù văn gia cố thân đao, sẽ không cần lo lắng nữa.
Bane Claren liếc mắt nhìn Trương Đức Bưu, hướng đại sư Grand nói:
- Bả đao này nhất định phải nặng, càng nặng càng tốt, không nên lo lắng tiểu tử này không đủ khí lực cầm lấy!
Eve mặt nhăn mày nhó:
- Càng nặng càng tốt? Cái này cũng không thể làm được, dựa theo thể tích bả đao, nhiều nhất cũng chỉ có thể sử dụng chừng trăm cân Bích Tỳ Đàm Kim...
- Có lẽ, trong lúc đoán tạo, sẽ thêm vào một ma pháp trận trọng lực. – Đại sư Grand tiếp lời:
- Bất quá ma pháp trận trọng lực cần có tinh thần lực kích thích, tinh thần lực càng mạnh, đao sẽ càng nặng! Tinh thần lực kiếm sĩ các ngươi thật yếu đến đáng thương...
Trương Đức Bưu thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Hai vị đại sư chỉ để ý đến việc chế tạo là được, phương diện tinh thần lực ta tự có biện pháp.
Hai người từ biệt vợ chồng Grand, dựa theo đường cũ quay về, đột nhiên Trương Đức Bưu nói:
- Viện trưởng, ta còn có chút việc...
Ánh mắt Bane Claren lộ vẻ mặt hiểu biết, phất tay nói:
- Ngươi nên cẩn thận một chút, nơi này không phải trường học.
Trương Đức Bưu đưa mắt nhìn lão Bane đi xa, lúc này mới chậm rãi đi đến một quán rượu nhỏ. Hắn đi tới trước mặt đạo tặc dựa cạnh cửa, ngón tay búng nhẹ, một mai kim tệ leng keng trong bát rượu tên đạo tặc, mỉm cười nói:
- Ta tìm Kidd, Kidd đệ nhất nhanh chân thành Philina. Ngươi nói cho hắn, bằng hữu trong rừng rậm muốn hắn trợ giúp, đang chờ hắn ở chỗ này.