"Hai bình long huyết cứ như vậy không không bị Thái ca cùng Tiểu Hắc phá hư rồi!"
Sau hồi lâu, Trương Đức Bưu vẫn chưa hồi phục tinh thần lại, hắn liều mạng mới có được hai bình long huyết, vậy mà một lọ bị Thái ca uống vào trong bụng một lo dung nhập vào trong huyết mạch Tiểu Hắc, kết quả một cái rắm cũng chả đánh ra được, cứ như vậy mà lãng phí không không.
Đó chính là máu Thánh long đó nha!
Tùy tiện cầm một lọ ra ngoài đấu giá cũng đủ để hắn trả món nợ năm mươi vạn kim tệ cho Tinh viện rồi.
"Nếu không, mình "xin tí huyết" tên hỗn đãn Thái ca này, sau đó mang ra ngoài đấu giá trả nợ? Máu của thập lục cấp Vương cấp ma thú. Có thể dùng để chế tạo ma pháp trượng cao cấp và sử dụng trong thuật luyện kim, rất nhiều Ma đạo sư trong Tinh viện tình nguyện dùng nhiều tiền để mua sắm…"
Trương Đức Bưu không có ý tốt nhìn chằm chằm về phía Lục Dực Kim Quang tê, chỉ thấy vật nhỏ hung tàn đang rất phấn khởi nói chuyện với Tiểu Hắc, buổi tối hôm trước khi nó bay trên bầu trời thương hội Hogan chứng kiến nhà quý tộc Matt Houston bên cạnh có nuôi một đầu Vương cấp ma thú Đại Địa bạo hùng, không bằng đêm nay đến thưởng thức mùi vị thịt hoang dã.
Cự khuyển nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.
"Tiểu Hắc bị Thái ca dạy hư rồi…Thái ca hung tàn như vậy, bảo nó cho tí máu? Chỉ sợ rằng nó xin ta tí huyết trước thì có!"
Trương Đức Bưu liền bỏ đi ý nghĩ này, đi đến thư viện tìm hiểu thêm về tư liệu phương pháp dung hợp huyết mạch, trong thư viện Tinh viện chỉ ghi lại những thông tinh liên quan về dung hợp huyết mạch, cũng không ghi rõ chi tiết về tri thức này.
Trong tư liệu có nói, dung hợp huyết mạch là một thuật luyện kim cực kỳ cao thâm, thuộc một hệ thống khác biệt hoàn toàn so với thuật luyện kim thông thường.
Thuật luyện kim bình thường chủ yếu chế tạo những loại thuốc nước, vũ khí cùng những công cụ trong cuộc sống, mà dung hợp huyết mạch là đem thuật luyện kim tác động trực tiếp lên cơ thể.
Loại thuật luyện kim này khởi nguồn từ thời kỳ thượng cổ, ngay từ đầu đã trở thành đề tài nguyên cứu chính của Tử Linh ma pháp sư. Tử Linh ma pháp sư rất thích dùng người sống để tiến hành thí nghiệm, bởi vậy loại thuật luyện kim này được người khác gọi là "Nhân Thể Luyện Kim thuật" đầy tà ác, bị người đương quyền chèn ép. Truyện được copy tại
Sau này, một số Thánh ma đạo sư vì tìm kiếm đột phá của bản thân nên cũng bắt đầu cẩn thận nghiên cứu về việc tiến hành dung hợp huyết mạch bản thân, lúc này mới thoát khỏi tiếng xấu.
Thuật luyện kim dung hợp huyết mạch chính thức phát triển vào thời kỳ cuối cùng của thời đại Thượng Cổ ma pháp.
Khi đó xuất hiện một nhóm Ma pháp sư Truyền Kỳ, cuồng nhiệt muốn đột phá đẳng cấp, trở thành ma pháp Thần Linh vĩnh hằng. Bọn họ phát huy học vấn của mình đến cực hạn, đi đến vực sâu bắt về đủ loại ma thú cường đại, vì thế mới phát triển ra hệ thống ký hiệu mười hai ma thú.
Sau này có cường giả Bán thần tiến vào tầng sâu nhất trong vực sâu, sao đó không thấy xuất hiện nữa. Cường giả này biến mất, đại biểu cho sự huy hoàng của thời đại ma pháp thượng cổ kết thúc.
Phương diện tri thức về hệ thống ký hiệu mười hai ma thú, bây giờ chỉ có một ít võ học Thánh địa cũng mới một vài luyện kim tông sư đẳng cấp Thánh ma đạo sư mới có tư liệu cụ thể, Tinh viện cũng không có sách ma pháp về phương diện này.
"Chủ nhân cũ của Thái ca vốn là một vị Thánh ma đạo sư có tài nghệ cao thâm trong lĩnh vực dung nhập huyết mạch, đáng tiếc hắn đã bị trưởng lão Tà Linh thần miếu giết chết, mà kẻ kế thừa trí thức của hắn là Thái ca lại không đáng tin…"
Trương Đức Bưu thở dài, đi ra khỏi thư viện, thầm nghĩ: "Bây giờ khoảng cách của ta với cảnh giới tầng thứ sáu của Long Mông Bảo Tương quyết còn quá xa xôi, bây giờ suy nghĩ về phương diện này không khỏi quá sớm, lúc này điều quan trọng ta cần làm là tăng cường thực lực bản thân."
Trương Đức Bưu lại trở về cuộc sống đơn điệu mà phong phú trước đây, mỗi sáng sớm rèn luyện nửa canh giờ, thời gian còn lại, một nửa dùng để luyện hóa Dã Man kình thành Man đấu khí, một nửa thời gian còn lại dùng để tu luyện Nhất Tức thức.
Nửa tháng sau, trong cơ thể hắn rốt cục đã tràn ngập Man đấu khí, khoảng cách đến Man đấu sĩ chỉ còn một bước.
Trong cơ thể tràn ngập Man đấu khí cũng không có nghĩa là đã tấn cấp thành công trở thành Man đấu sĩ, đây là một cảnh giới thật xấu hổ, đấu khí khi tiêu hao thì cơ thể bổ sung vẫn là Dã Man kình chứ không phải Man đấu khí, chỉ có đột phá được hạn chế này, mới có thể khiến cho Dã Man kình từ bổn nguyên chuyển hóa thành Man đấu khí, như vậy mới là chân chính đột phá.
Làm cách nào để đột phá hạn chế này, thậm chí ngay cả cao thủ như Bane Claren cũng không có cách nào hướng dẫn cho hắn, dù sao Man tộc có khí lực cực kỳ đặc thù, Dã Man kình là thiên phú của bọn họ, làm thế nào để chuyển hóa hoàn toàn Dã Man kình thành Man đấu khí, chỉ sợ rằng chỉ có cao thủ Man tộc mới có thể biết được.
Trương Đức Bưu từng nghe phụ thân Nham Thạch Man Chuy nhắc qua, trong một lần hắn đi săn đã gặp Hắc Lang vương, thống lĩnh mấy trăm con Ma lang tấn công hắn, dưới tình trạng kiệt sức hắn đã thành công đột phá, trở thành Man đấu sĩ.
"Chẳng lẽ nói, muốn trở thành Man đấu sĩ chính thức phải dưới áp lực lớn đánh vỡ chướng ngại sinh tử, mới có thể thay đổi Dã Man kình từ bổn nguyên, chuyển hóa hoàn toàn thành Man đấu khí?"
Trương Đức Bưu nghĩ tới đây, quay đầu nói với Lục Dực Kim Quang tê:
- Thái ca, đến đây, đánh nhau với ta một hồi!
- Ngươi chắc chắn? – Thái ca hồ nghi nhìn hắn.
Trương Đức Bưu gật đầu, không kiên nhẫn nói:
- Cho ngươi đánh thì cứ đánh, không cần phải nói nhảm nhiều như vậy.
Đầu Thái ca nhất thời to ra như một ngọn núi nhỏ, cắn một cái đã ngậm man tử ở trong miệng, chỉ còn một đôi chân đang giãy dụa bên ngoài.
- Thả ta ra ngoài! Thả ta ra … Tiểu Hắc, cứu mạng!
Sau khi thoát hiểm khỏi miệng cọp, Thái ca hưng phấn liếm liếm miệng, vờn Trương Đức Bưu nhảy tới nhảy lui, kêu lên:
- Làm lại lần nữa nào! A Man chúng, chúng ta chơi đùa một lần nữa nhé!
Trương Đức Bưu sầm mặt lại, không bao giờ yêu cầu quá chiêu với con Lục Dực Kim Quang tê này nữa.
"Con bà nó, quá uất ức rồi, thậm chí ta còn chưa kịp làm gì đã bị con cọp kia cắn vào trong miệng! Hắc Kỵ cấm quân nhiều Man đấu sĩ như vậy, khẳng định có phương pháp khác để đột phá, không bằng đi tới vài Chủ thành Man tộc du lịch vài ngày…"
Nghĩ tới đây, Trương Đức Bưu đi vào phòng làm việc của viện trưởng, từ biệt Bane Claren.
- Ngươi phải rời khỏi Tinh viện? Như vậy cũng tốt….
Sắc mặt Bane Claren ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Thiết Bích Hùng Quan đã phái người đến rồi, phỏng chừng rất nhanh sẽ chú ý đến ngươi.
Trong lòng Trương Đức Bưu cả kinh, sau khi tiêu diệt thương hội Hogan, những người biết hắn có tham gia cũng không nhiều, Bane Claren cùng những người trong bộ lạc Cuồng Lang chắc chắn sẽ không nói việc này ra ngoài, mà Lục Dực Kim Quang tê lại có không ít người chứng kiến, tuy nói giờ phút này Thái ca đã biến thành một con mèo nhỏ, nhưng những người có tâm ý chỉ cần chứng kiến nó sẽ khó tránh khỏi liên tưởng đến cự thú phát động công kích vào thương hội Hogan đêm đó.
"Chỉ sợ không thể ở mãi tại thành Philina được rồi, thương hội Hogan buôn bán nô lệ, vốn là hành vi bổ sung tài chính vụng trộm của Kháo Sơn vương, vì danh dự, hắn cũng chưa chắc dám quang minh chính đại để đối phó ta, nhưng phái mấy cao thủ đi giết ta thì dư sức. Lạc Nhật sâm lâm cũng không thể trở về, không thể mang nguy hiểm đến cho tộc nhân, không bằng ta đi Huyền Cốt thành."
Trương Đức Bưu thu dọn đồ đạc đơn giản một chút, thay đổi dung mạo của mình thành một gã Ma pháp học đồ vừa cao vừa gầy, bảo Thái ca cùng Tiểu Hắc chờ mình ở ngoài thành trước, hắn đi bộ một mình thản nhiên rời khỏi thành Philina.
Sau khi tìm được Tiểu Hắc cùng Thái ca, Trương Đức Bưu khôi phục diện mạo cũ, đi về hướng Huyền Cốt thành. Đi chưa được bao xa, đột nhiên Tiểu Hắc đặt chân dừng bước, ngẩng đầu lên cao ngửi ngửi trong không khí, đột nhiên rít gào một tiếng, nhanh chân chạy nước rút về phía trước.
Trong lòng Trương Đức Bưu khó hiểu, chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng nổ ầm ầm, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy địa phương bọn họ vừa đứng bây giờ đã hoàn toàn trở thành một biển lửa, ngọn lửa cuồn cuộn nổi lên cao hơn mười thước.
Một vóc dáng yểu điệu chậm rãi bước ra từ trong biển lửa, đấu khí cường đại giống như thực chất, hình thành một cỗ gió lốc đấu khí bao quanh người, đẩy ngọn lửa sang một bên.
Mà ở bầu trời phía trên biển lửa, một Ma pháp sư đang đứng giữa không trung, giật mình nhìn người nọ.
Từ trong biển lửa bước ra là một cô gái thoạt nhìn không tới hai mươi tuổi, mặc một bộ quần áo trắng tinh khiết, đôi chân trần đang đạp trên lửa mà đi, giống hết như thiên sứ hạ phàm.
- Ngươi là ai? – Ma pháp sư trên không trung hiển nhiên không cùng một phe với cô gái này, lập tức lạnh lùng nói:
- Người của Kháo Sơn vương đang làm việc….
Nàng kia nhẹ nhàng phất tay, lời Ma pháp sư kia còn chưa dứt, nhất thời giống như một bả đao vô hình chém qua, đầu lìa khỏi cổ.
Trương Đức Bưu cảm thấy da đầu tê dại, đột nhiên cảm thấy bàn tay mình vừa đau vừa ngứa, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy ma huyết trớ chú trên tay mình đang phát sáng lên, máu đen lưu động dưới da không ngừng, sắc mặt không khỏi kịch biến, lớn tiếng kêu lên:
- Thái ca!