Hôm nay là một buổi sáng thứ 2. Trời đã chuyển sang đông, dù gì cũng đã tháng 12 rồi.
Nhanh nhỉ? Mới đây mà đã hơn 3 tháng kể từ ngày cô lấy anh.
Ở Nhật Bản, đã không lạnh thì thôi, một khi đã lạnh thì chỉ có chết cóng!
Kaiba Croup
Phòng chủ tịch
"Cốc Cốc Cốc!"
Kaiba xoay ghế lại, lãnh đạm nhả ra 2 chữ:
-Vào đi!
Isono chuyên nghiệp bước vào trên tay cầm một tập hồ sơ bao bì cẩn thận
-Đây là thứ ngài cần
-Ra ngoài đi!
Đợi Isono bước ra, anh mới đảo mắt qua các tập tài liệu. Không biết bằng cách nào, nhưng tin tức của Isono chưa bao giờ sai
Lướt qua một chút, nhưng mi tâm anh không ngừng nheo lại. Cô lừa anh!
Cô thời đi học chưa từng có bạn trai, cũng chẳng thân mật với bất cứ người con trai nào. Và đương nhiên, chuyện cưỡng bức cũng chưa từng xảy ra. Nhưng gương mặt đáng thương hôm qua không thể nào là diễn, mà nếu có là diễn đi chăng nữa, thì không phải cô diễn quá tốt rồi sao? Hôm qua anh cố tình nấp nhìn xem cô có xả vai hay không thì hoàn toàn không thấy. Vậy tại sao cô nói dối? Hay cô vốn dĩ đã không còn...chết tiệt!
Anh quăng tập hồ sơ, phóng xe ra ngoài giải khuây. Xe chạy với vận tốc thật nhanh, cái lạnh -1*C phả trực tiếp vào người anh nhưng vẫn không thể nào ngăn được cơn nóng giận mà anh tỏa ra lúc này.
Anh lái xe đi mãi, cho đến khi đã sang địa bàn của tỉnh Chiba mới quay đầu xe lại chạy về nhà. Mà lúc này 8h tối, cũng đúng lúc cô đã tan ca.
Nhanh nhỉ? Mới đây mà đã hơn 3 tháng kể từ ngày cô lấy anh.
Ở Nhật Bản, đã không lạnh thì thôi, một khi đã lạnh thì chỉ có chết cóng!
Kaiba Croup
Phòng chủ tịch
"Cốc Cốc Cốc!"
Kaiba xoay ghế lại, lãnh đạm nhả ra 2 chữ:
-Vào đi!
Isono chuyên nghiệp bước vào trên tay cầm một tập hồ sơ bao bì cẩn thận
-Đây là thứ ngài cần
-Ra ngoài đi!
Đợi Isono bước ra, anh mới đảo mắt qua các tập tài liệu. Không biết bằng cách nào, nhưng tin tức của Isono chưa bao giờ sai
Lướt qua một chút, nhưng mi tâm anh không ngừng nheo lại. Cô lừa anh!
Cô thời đi học chưa từng có bạn trai, cũng chẳng thân mật với bất cứ người con trai nào. Và đương nhiên, chuyện cưỡng bức cũng chưa từng xảy ra. Nhưng gương mặt đáng thương hôm qua không thể nào là diễn, mà nếu có là diễn đi chăng nữa, thì không phải cô diễn quá tốt rồi sao? Hôm qua anh cố tình nấp nhìn xem cô có xả vai hay không thì hoàn toàn không thấy. Vậy tại sao cô nói dối? Hay cô vốn dĩ đã không còn...chết tiệt!
Anh quăng tập hồ sơ, phóng xe ra ngoài giải khuây. Xe chạy với vận tốc thật nhanh, cái lạnh -1*C phả trực tiếp vào người anh nhưng vẫn không thể nào ngăn được cơn nóng giận mà anh tỏa ra lúc này.
Anh lái xe đi mãi, cho đến khi đã sang địa bàn của tỉnh Chiba mới quay đầu xe lại chạy về nhà. Mà lúc này 8h tối, cũng đúng lúc cô đã tan ca.