Ả túm tay anh nũng nịu.
"Phong! Có gì đâu mà anh đánh cô ta, có gì thì bảo đám người hầu dậy dỗ lại cô ta là được rồi, cô ta không đáng để anh động tay"
"Lục Thiên Linh cô nên biết thân phận của mình ở nhà này, cô không hơn không kém 1 con ở"
"phong anh đừng tức giận, mình ra hồ bơi đi em có bất ngờ cho anh"
Ả kéo anh ra khỏi bếp.
"Anh ra đó trước đi em chuẩn bị xong rồi ra"
Ả vui mừng quay lại chỗ cô cười nhếch mép.
"Cô dọn xong đống kia rồi mang 2 cốc nước ép ra cho tôi "
Ả xoa nhẹ chỗ cô vừa bị anh tát " tôi khuyên cô nên biết điều một chút, ở ngoài cô là vợ của Phong nhưng ở nhà này cô không bằng 1 con ở"
Cô hất mạnh tay ả ta ra cười nửa miệng.
"tôi thấy cô thật đáng thương, cô nghĩ cô hơn tôi. Người ngoài nhìn cô chỉ với tư cách là 1 ả nhân tình mặt dày tham tiền"
Ả tức giận dơ tay tát cô, nhưng cô nhanh tay giữ tay ả ta lại
"tiểu thư cố có biết hành động của cô đang thể hiện mìmh là người vô học không "
"cô"...ả tức giận xa xẩm mặt mày bỏ đi
ả mặc bộ áo bơi 2 mảnh quyến rũ lộ đường cong hoàn hảo cùng bộ ngực đẫy đà ngồi kế bên anh..cô khó khăn bê khay nước ra, tay cô như không có lực cô cảm giác được khay nước có thể rơi vỡ bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy cô ả ra cầm lấy khay nước cười tươi với cô.
"cảm ơn Lâm Phu Nhân"
Cô không nói gì quay người đI, ả cố tình làm rơi khay nước rồi nhanh tay đẩy cô xuống dưới hổ.
"A! Cứu tôi..tôi..không.." cô cố sức vùng vẫy dưới nướC. Anh tối sầm mặt mày gọi lớn tên cô
"Lục Thiên Linh" anh nhảy nhanh xuống cứu cô nhưng bị ả kéo tay lại.
"Phong anh kệ cô ta đi, cô ta chỉ đang giả vờ để lấy lòng thương hại từ anh thôi"
cơn tức giận lên đến đỉnh điểm.
"Cút " anh đẩy mạnh ả ta ra rồi nhảy xuống cứu cô. Lòng đầy lo lắng " Lục Thiên Linh cô nhất định không được ảy ra chuyện gì"
Anh bế cô lên bệ trên ép hết nước ra ngoài, cô ho sặc sụa anh vui mừng ôm cô vào lòng vuốt nhẹ mái tóc cô
"Không sao rồi".
Anh đang vỗ về cô sao? Cô cố mở mắt rồi ngất lịm trong lòng anh
"Phong! Có gì đâu mà anh đánh cô ta, có gì thì bảo đám người hầu dậy dỗ lại cô ta là được rồi, cô ta không đáng để anh động tay"
"Lục Thiên Linh cô nên biết thân phận của mình ở nhà này, cô không hơn không kém 1 con ở"
"phong anh đừng tức giận, mình ra hồ bơi đi em có bất ngờ cho anh"
Ả kéo anh ra khỏi bếp.
"Anh ra đó trước đi em chuẩn bị xong rồi ra"
Ả vui mừng quay lại chỗ cô cười nhếch mép.
"Cô dọn xong đống kia rồi mang 2 cốc nước ép ra cho tôi "
Ả xoa nhẹ chỗ cô vừa bị anh tát " tôi khuyên cô nên biết điều một chút, ở ngoài cô là vợ của Phong nhưng ở nhà này cô không bằng 1 con ở"
Cô hất mạnh tay ả ta ra cười nửa miệng.
"tôi thấy cô thật đáng thương, cô nghĩ cô hơn tôi. Người ngoài nhìn cô chỉ với tư cách là 1 ả nhân tình mặt dày tham tiền"
Ả tức giận dơ tay tát cô, nhưng cô nhanh tay giữ tay ả ta lại
"tiểu thư cố có biết hành động của cô đang thể hiện mìmh là người vô học không "
"cô"...ả tức giận xa xẩm mặt mày bỏ đi
ả mặc bộ áo bơi 2 mảnh quyến rũ lộ đường cong hoàn hảo cùng bộ ngực đẫy đà ngồi kế bên anh..cô khó khăn bê khay nước ra, tay cô như không có lực cô cảm giác được khay nước có thể rơi vỡ bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy cô ả ra cầm lấy khay nước cười tươi với cô.
"cảm ơn Lâm Phu Nhân"
Cô không nói gì quay người đI, ả cố tình làm rơi khay nước rồi nhanh tay đẩy cô xuống dưới hổ.
"A! Cứu tôi..tôi..không.." cô cố sức vùng vẫy dưới nướC. Anh tối sầm mặt mày gọi lớn tên cô
"Lục Thiên Linh" anh nhảy nhanh xuống cứu cô nhưng bị ả kéo tay lại.
"Phong anh kệ cô ta đi, cô ta chỉ đang giả vờ để lấy lòng thương hại từ anh thôi"
cơn tức giận lên đến đỉnh điểm.
"Cút " anh đẩy mạnh ả ta ra rồi nhảy xuống cứu cô. Lòng đầy lo lắng " Lục Thiên Linh cô nhất định không được ảy ra chuyện gì"
Anh bế cô lên bệ trên ép hết nước ra ngoài, cô ho sặc sụa anh vui mừng ôm cô vào lòng vuốt nhẹ mái tóc cô
"Không sao rồi".
Anh đang vỗ về cô sao? Cô cố mở mắt rồi ngất lịm trong lòng anh