Anh chống tay ghé sát vào cô:
"Em cũng phải đi theo tôi..chuẩn bị nhanh rồi xuống"
Nói xong anh đi thẳng vào trong nhà tắm.
"Khoan đã thế rốt cuộc tối qua tôi và anh có sảy ra chuyện gì không"
Anh nhìn cô cười nhếch miệng.
"Nếu tối qua có chuyện gì thì trên người em liệu còn bộ đồ đó"
"Thật vậy sao"
Anh tiến lại gần chỗ cô.
"Hay em còn muốn tôi làm gì em nữa"
"Anh đúng là đồ lưu manh"
Nhìn cô tức giận anh cười thích thú rồi quay người vào trong.
Nhìn người đàn ông đi trước thoải mái ung dung còn mình phải lạch tạch kéo 2 cái vali theo sau cô không khỏi cảm thán
Người đàn ông này thật không galăng mà!
Thôi đi anh ta không xấu xa lăng sói là tốt rồi, làm sao có thể hi vọng anh galăng.
"Anh không thể đi chậm đợi tôi chút sao"
"Tôi không có thói quen đợi người khác, em còn nói nhiều tôi cho em đi bộ"
"......"
Hai người vừa ra đến xe thì một người phụ nữ xinh đẹp diễm lệ, chỉ cần nhìn cô ta một lần thôi cũng đủ để người khác siêu lòng.
Cô ta cười tươi chạy đến ôm anh, anh không chần chừ mà vuốt nhẹ lên tóc cô ta đây là lầ̀n đầu tiên cô thấy anh dịu dàng với phụ nữ như vậy.
Cô ta nhìn cô với ánh mắt rất kì lạ nếu noí là ánh mắt thiện cảm thì không hẳn..thật sự ánh mắt đó chứa rất nhiều tâm tư
Cô ta dơ tay ra cười tươi với cô.
"Chào chị tôi là Lâm uyển Nhi là em gái Lâm Phong"
"Chào cô chắc cô biết rõ tôi rồi lên tôi không phải giới thiệu nữa"
Uyển Nhi: cô nữ sinh du học ở nước ngoài và cũng là em gái cưng của Lâm Phong
Cô ta kéo vali lên phòng.
-Thiên Linh chút cô lên giúp tôi một tay nha
"Ừm..chút tôi lên"
Cô ở lại chăm sóc cho Uyển Nhi, còn chuyến công tác tôi sẽ hoãn lại.
"Anh yên tâm tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy"
Màn kịch chỉ mới bắt đầu thôi Lục Thiên Linh.
"Em cũng phải đi theo tôi..chuẩn bị nhanh rồi xuống"
Nói xong anh đi thẳng vào trong nhà tắm.
"Khoan đã thế rốt cuộc tối qua tôi và anh có sảy ra chuyện gì không"
Anh nhìn cô cười nhếch miệng.
"Nếu tối qua có chuyện gì thì trên người em liệu còn bộ đồ đó"
"Thật vậy sao"
Anh tiến lại gần chỗ cô.
"Hay em còn muốn tôi làm gì em nữa"
"Anh đúng là đồ lưu manh"
Nhìn cô tức giận anh cười thích thú rồi quay người vào trong.
Nhìn người đàn ông đi trước thoải mái ung dung còn mình phải lạch tạch kéo 2 cái vali theo sau cô không khỏi cảm thán
Người đàn ông này thật không galăng mà!
Thôi đi anh ta không xấu xa lăng sói là tốt rồi, làm sao có thể hi vọng anh galăng.
"Anh không thể đi chậm đợi tôi chút sao"
"Tôi không có thói quen đợi người khác, em còn nói nhiều tôi cho em đi bộ"
"......"
Hai người vừa ra đến xe thì một người phụ nữ xinh đẹp diễm lệ, chỉ cần nhìn cô ta một lần thôi cũng đủ để người khác siêu lòng.
Cô ta cười tươi chạy đến ôm anh, anh không chần chừ mà vuốt nhẹ lên tóc cô ta đây là lầ̀n đầu tiên cô thấy anh dịu dàng với phụ nữ như vậy.
Cô ta nhìn cô với ánh mắt rất kì lạ nếu noí là ánh mắt thiện cảm thì không hẳn..thật sự ánh mắt đó chứa rất nhiều tâm tư
Cô ta dơ tay ra cười tươi với cô.
"Chào chị tôi là Lâm uyển Nhi là em gái Lâm Phong"
"Chào cô chắc cô biết rõ tôi rồi lên tôi không phải giới thiệu nữa"
Uyển Nhi: cô nữ sinh du học ở nước ngoài và cũng là em gái cưng của Lâm Phong
Cô ta kéo vali lên phòng.
-Thiên Linh chút cô lên giúp tôi một tay nha
"Ừm..chút tôi lên"
Cô ở lại chăm sóc cho Uyển Nhi, còn chuyến công tác tôi sẽ hoãn lại.
"Anh yên tâm tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy"
Màn kịch chỉ mới bắt đầu thôi Lục Thiên Linh.