-Tim cô bỗng đập nhanh một nhịp... Cảm giác này
Là anh sao ???
-Lục Thiên Linh,, mày đang nghĩ gì vậy,,mày phải nhớ lí do mày về đây là gì
-Thấy cô có vẻ mệt ông hỏi " có chuyện gì sao con gái "
-Dạ! Không ba mình đi thôi
-Vừa về đến nhà cô chạy ngay lên phòng thả mình tự do xuống giường lâu lắm cô mới có cảm giác thoải mái như thế này chắc do được nằm trên chiếc giường của mình,, cô ngủ lúc nào không biết
-" Lục Thiên Linh _ tôi thách em dám bước ra khỏi cuộc đời tôi "
cô giật mình ngồi bật dậy trán tịn mồ hôi _ may đó chỉ là giấc mơ,, nhưng giọng nói đó nghe rất chân thực,,, cô còn đang mải suy nghĩ,, thì điện thoại cô kêu,, cô lấy lại bình tĩnh
-Alo! Tôi là Lục Thiên Linh
-Chào cô,, tôi là thư kí của giám đốc Lục,, cô có thể đi làm từ ngày mai,,
-vâng,, cảm ơn cô
-Cô cười nửa miệng,, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi,, cứ chờ đấy,,
Sáng đầu tiên đi làm cô mặc bộ đồ bó sát,, trang điểm cũng đậm hơn mọi ngày,, đôi mắt được cô kẻ đậm khiến nó càng trở lên sắc sảo
Vừa vào công ty mọi ánh mắt đều dồn về phía cô,, cô không để ý đến bọn họ,, đi thẳng vào bàn làm việc của thư kí Triệu
-chào cô, tôi Là Lục Thiên Linh
Cô ta chỉ gật nhẹ " mời cô đi theo tôi "
-Cộc cộc! Giám đốc Lâm cô ấy đến rồi
-Vào đi,, anh ngồi quay lưng lại bàn làm việc trên tay cầm cây viết
-Giám đốc Lâm tôi là Lục Thiên Linh trợ lý mới của anh
-Lục..Thiên..Linh anh gọi chậm rãi tên cô rồi quay người lại
-Ngoài dự kiến của cô anh không hề ngạc nhiên,, anh biết rõ trợ lý mới là cô vậy sao anh còn nhận cô vào làm,, cô nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.
Không khí trong phòng như tăng thêm mấy độ
Anh lên tiếng,, "Lục Thiên Linh em còn nhìn tôi như vậy nữa là tôi tưởng"...
Anh chưa kịp nói hết,,, cô cười nửa miệng
-Giám đốc Lục mong anh gọi theo đúng chức vị của tôi,, còn truyện của 5 năm trước..tôi không còn nhớ vì Thiên Linh của 5 năm trước đã chết từ lâu rồi..
#còn_nữa
Là anh sao ???
-Lục Thiên Linh,, mày đang nghĩ gì vậy,,mày phải nhớ lí do mày về đây là gì
-Thấy cô có vẻ mệt ông hỏi " có chuyện gì sao con gái "
-Dạ! Không ba mình đi thôi
-Vừa về đến nhà cô chạy ngay lên phòng thả mình tự do xuống giường lâu lắm cô mới có cảm giác thoải mái như thế này chắc do được nằm trên chiếc giường của mình,, cô ngủ lúc nào không biết
-" Lục Thiên Linh _ tôi thách em dám bước ra khỏi cuộc đời tôi "
cô giật mình ngồi bật dậy trán tịn mồ hôi _ may đó chỉ là giấc mơ,, nhưng giọng nói đó nghe rất chân thực,,, cô còn đang mải suy nghĩ,, thì điện thoại cô kêu,, cô lấy lại bình tĩnh
-Alo! Tôi là Lục Thiên Linh
-Chào cô,, tôi là thư kí của giám đốc Lục,, cô có thể đi làm từ ngày mai,,
-vâng,, cảm ơn cô
-Cô cười nửa miệng,, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi,, cứ chờ đấy,,
Sáng đầu tiên đi làm cô mặc bộ đồ bó sát,, trang điểm cũng đậm hơn mọi ngày,, đôi mắt được cô kẻ đậm khiến nó càng trở lên sắc sảo
Vừa vào công ty mọi ánh mắt đều dồn về phía cô,, cô không để ý đến bọn họ,, đi thẳng vào bàn làm việc của thư kí Triệu
-chào cô, tôi Là Lục Thiên Linh
Cô ta chỉ gật nhẹ " mời cô đi theo tôi "
-Cộc cộc! Giám đốc Lâm cô ấy đến rồi
-Vào đi,, anh ngồi quay lưng lại bàn làm việc trên tay cầm cây viết
-Giám đốc Lâm tôi là Lục Thiên Linh trợ lý mới của anh
-Lục..Thiên..Linh anh gọi chậm rãi tên cô rồi quay người lại
-Ngoài dự kiến của cô anh không hề ngạc nhiên,, anh biết rõ trợ lý mới là cô vậy sao anh còn nhận cô vào làm,, cô nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.
Không khí trong phòng như tăng thêm mấy độ
Anh lên tiếng,, "Lục Thiên Linh em còn nhìn tôi như vậy nữa là tôi tưởng"...
Anh chưa kịp nói hết,,, cô cười nửa miệng
-Giám đốc Lục mong anh gọi theo đúng chức vị của tôi,, còn truyện của 5 năm trước..tôi không còn nhớ vì Thiên Linh của 5 năm trước đã chết từ lâu rồi..
#còn_nữa