Cô muốn tôi giúp ông ta???, anh cười khinh bỉ _ trừ phi cô qùy xuống xin tôi
Mắt cô ngấn nước, suốt 5 năm qua cô đã cố thay đổi bản thân, ép bản thân phải mạnh mẽ hơn,,, nhưng tại sao khi đứng trước người đàn ông này con người cô lại mềm yếu đến vậy,,
cô cố kìm nước mắt - giám đốc Lâm xin lỗi vì đã làm phiền anh,, tôi sẽ tự mình giải quyết vụ việc này,,
anh gõ tay lên bàn,, cô nghĩ cô có thể giải quyết được chuyện này,, đối với tôi việc bịt miệng mấy tên cảnh sát và đám nhà báo đó chỉ dễ như trở bàn tay,, nếu cô có khả năng làm chuyện đó thì cứ việc đi,,,
anh đứng lên tiến lại gần chỗ cô,, theo như tôi biết ba cô tốn không ít công sức để leo lên được cái ghế này,, sau chuyện này cô nghĩ chức bộ trưởng của ba cô liệu còn giữ được.... Tất cả đều do cô quyết định.
anh đẩy cô vào tình thế khó xử,,ngoài ba cô không còn người thân nào khác,, anh ghét cô đến vậy sao... Nước mắt chảy dài trên hai gò má đỏ ửng của cô,,, cô dùng tay lau hết nước mắt,, giọng miễn cưỡng,,
được.. Tôi qùy,, cô qùy xuống xin anh trong lòng đầy uất hận " lâm phong tôi nhất định không bao giờ tha thứ cho anh"...
Một tháng sau...
tất cả các thương gia, doanh nhân đều có mặt tại khách sạn Bắc Kinh, đến chúc mừng đám cưới của, Lục Thiên Linh và Lâm Phong, đối với mọi người thì đây chỉ là đám cưới hoàn hảo,,nhưng thực tế đây chỉ là cuộc giao dịch mà cả hai cùng có lợi..
Lục Thiên Linh bước ra nở nụ cười ngọt ngào,,mọi ánh mắt đều dồn về phía cô,, khó ai có thể cưỡng lại vẻ đẹp của cô,,, bộ trang phục mà cô đang mặc do một nhà thiết kế nổi tiếng,, thiết kế riêng cho cô, thân trên bó sát để lộ ra đường cong hoàn hảo của cô bên dưới xòe rộng,, cổ áo thiết kế chữ v khoét sâu lộ ra bộ ngực đẫy đà khiến cô càng thêm gợi cảm,, có chút tương phản với nét mặt ngây ngô dịu dàng của cô..
anh đứng bên một bàn tiệc tay cầm ly rượu nhìn cô không chớp mắt,, nhưng đối với anh cô chỉ là một món hàng không có giá trị...
Mắt cô ngấn nước, suốt 5 năm qua cô đã cố thay đổi bản thân, ép bản thân phải mạnh mẽ hơn,,, nhưng tại sao khi đứng trước người đàn ông này con người cô lại mềm yếu đến vậy,,
cô cố kìm nước mắt - giám đốc Lâm xin lỗi vì đã làm phiền anh,, tôi sẽ tự mình giải quyết vụ việc này,,
anh gõ tay lên bàn,, cô nghĩ cô có thể giải quyết được chuyện này,, đối với tôi việc bịt miệng mấy tên cảnh sát và đám nhà báo đó chỉ dễ như trở bàn tay,, nếu cô có khả năng làm chuyện đó thì cứ việc đi,,,
anh đứng lên tiến lại gần chỗ cô,, theo như tôi biết ba cô tốn không ít công sức để leo lên được cái ghế này,, sau chuyện này cô nghĩ chức bộ trưởng của ba cô liệu còn giữ được.... Tất cả đều do cô quyết định.
anh đẩy cô vào tình thế khó xử,,ngoài ba cô không còn người thân nào khác,, anh ghét cô đến vậy sao... Nước mắt chảy dài trên hai gò má đỏ ửng của cô,,, cô dùng tay lau hết nước mắt,, giọng miễn cưỡng,,
được.. Tôi qùy,, cô qùy xuống xin anh trong lòng đầy uất hận " lâm phong tôi nhất định không bao giờ tha thứ cho anh"...
Một tháng sau...
tất cả các thương gia, doanh nhân đều có mặt tại khách sạn Bắc Kinh, đến chúc mừng đám cưới của, Lục Thiên Linh và Lâm Phong, đối với mọi người thì đây chỉ là đám cưới hoàn hảo,,nhưng thực tế đây chỉ là cuộc giao dịch mà cả hai cùng có lợi..
Lục Thiên Linh bước ra nở nụ cười ngọt ngào,,mọi ánh mắt đều dồn về phía cô,, khó ai có thể cưỡng lại vẻ đẹp của cô,,, bộ trang phục mà cô đang mặc do một nhà thiết kế nổi tiếng,, thiết kế riêng cho cô, thân trên bó sát để lộ ra đường cong hoàn hảo của cô bên dưới xòe rộng,, cổ áo thiết kế chữ v khoét sâu lộ ra bộ ngực đẫy đà khiến cô càng thêm gợi cảm,, có chút tương phản với nét mặt ngây ngô dịu dàng của cô..
anh đứng bên một bàn tiệc tay cầm ly rượu nhìn cô không chớp mắt,, nhưng đối với anh cô chỉ là một món hàng không có giá trị...