Hôm nay, Đại Kỷ đi làm có phần vui vẻ, nên thoải mái chấp nhận những thiếu sót lặt vặt nhỏ nhặt của nhân viên - điều mà trước đây Đại Kỷ không bao giờ làm. Thấy Đại Kỷ vui vẻ, nhân viên ở công ty bàn tán xôn xao, rồi cuối cùng bắt trợ lý Trần ra, hỏi: “Hoàng tiên sinh, Đại Boss bị sao vậy? Đừng nói tụi này anh ấy bị bệnh nhé!? Hay là hôm qua anh ấy không đi được nên hôm nay thành như vậy luôn rồi? Lạy trời, Boss cười kia! Anh đừng làm chúng tôi sợ Boss ơi!!!” chỉ khi không có Đại Kỷ họ mới dám dùng từ này với vị cao cao tại thượng kia.
Trợ lý Hoàng cũng đâu có biết gì đâu...Sáng nay anh thấy cái nụ cười quái đản của Đại Kỷ là thấy rợn da gà lên, lỗ chân lông nghẹt hết lại...Phải nói anh còn sợ gấp 3 lần đống người này. Đại Kỷ mỗi lần vui vẻ là chắc chắn sẽ có việc, mà có việc thì chỉ có mình trợ lý phải lo...
Số anh là số nhọ mà...
“Tập trung làm việc đi, Giám đốc còn cười là còn thấy mặt trời, không cười nữa thì tèo cả đám.” Trợ lý Hoàng nghiêm túc nói, quả thật hiếm thấy Đại Kỷ cười thì thôi, hôm nay ngày may mắn, nếu lỡ chọc giận anh, chắc chắn tiền lương bị cắt sạch chứ nói gì là giảm nữa.
Mọi người nghe vậy, lúi húi đi làm việc, ai về chỗ nấy.
Trợ lý Hoàng thấy sắp xếp đã ổn hết rồi, nên vội quay về chỗ của mình trong phòng Giám đốc, không phải có gian tình mới đặt chỗ anh ngay phòng làm việc của Giám đốc. Là do trợ lý Hoàng phải gánh 1 số trách nhiệm quan trọng, mà Đại Kỷ trong công việc vốn không thích tốn thời gian, nên mới bảo anh đem bàn ghế vào, rồi ngồi 1 góc trong phòng làm việc của Đại Kỷ làm việc.
Đang đi tới cửa, chợt nghe tiếng Giám đốc nói chuyện điện thoại, mặc dù không muốn nghe lén nhưng câu chữ nó cứ lọt vào, nói năng rất ngọt ngào...không cần nói cũng biết ai đang nói chuyện với Boss - đó là Phu nhân của Giám đốc - Nhã Ái:
“Bảo bối, nghỉ ngơi đi, tối qua phiền em quá rồi. Lát nữa về anh mua thạch cho ăn. Vậy nhé! Bye.”
Bao nhiêu đó chữ lọt vào tai trợ lý Hoàng khiến anh chàng cảm thấy người nói chuyện không phải là Giám đốc của anh, mà giống như đứa trẻ mới biết yêu. Thậm chí “Bảo bối” ngọt xớt. Cảm giác thật là nổi da gà a~
Vả lại “tối qua phiền em quá rồi” cũng đủ hiểu tối hôm qua họ làm gì, thì ra đó là nguyên nhân khiến Đại Kỷ vào công ty cười mãi không dứt...Thật không tin được....Thật không thể tin được...
Tin đồn Giám đốc yêu chiều vợ là thật!!!
Trợ lý Hoàng mồ hôi rơi như thác...
Không biết đắc tội với Phu nhân Giám đốc sẽ bị xử tội khủng khiếp tới mức nào a...
Trước khi vào làm việc cho công ty, trợ lý Hoàng học chung với Phu nhân Giám đốc hồi Đại học. Anh ngồi vò đầu bứt tóc xem mình có nói câu gì xúc phạm tới Nhã Ái không, không khéo sơ sảy, cái chức trợ lý bay vèo liền!
Thật đáng sợ...
Hôm nay, Đại Kỷ đi làm có phần vui vẻ, nên thoải mái chấp nhận những thiếu sót lặt vặt nhỏ nhặt của nhân viên - điều mà trước đây Đại Kỷ không bao giờ làm. Thấy Đại Kỷ vui vẻ, nhân viên ở công ty bàn tán xôn xao, rồi cuối cùng bắt trợ lý Trần ra, hỏi: “Hoàng tiên sinh, Đại Boss bị sao vậy? Đừng nói tụi này anh ấy bị bệnh nhé!? Hay là hôm qua anh ấy không đi được nên hôm nay thành như vậy luôn rồi? Lạy trời, Boss cười kia! Anh đừng làm chúng tôi sợ Boss ơi!!!” chỉ khi không có Đại Kỷ họ mới dám dùng từ này với vị cao cao tại thượng kia.
Trợ lý Hoàng cũng đâu có biết gì đâu...Sáng nay anh thấy cái nụ cười quái đản của Đại Kỷ là thấy rợn da gà lên, lỗ chân lông nghẹt hết lại...Phải nói anh còn sợ gấp lần đống người này. Đại Kỷ mỗi lần vui vẻ là chắc chắn sẽ có việc, mà có việc thì chỉ có mình trợ lý phải lo...
Số anh là số nhọ mà...
“Tập trung làm việc đi, Giám đốc còn cười là còn thấy mặt trời, không cười nữa thì tèo cả đám.” Trợ lý Hoàng nghiêm túc nói, quả thật hiếm thấy Đại Kỷ cười thì thôi, hôm nay ngày may mắn, nếu lỡ chọc giận anh, chắc chắn tiền lương bị cắt sạch chứ nói gì là giảm nữa.
Mọi người nghe vậy, lúi húi đi làm việc, ai về chỗ nấy.
Trợ lý Hoàng thấy sắp xếp đã ổn hết rồi, nên vội quay về chỗ của mình trong phòng Giám đốc, không phải có gian tình mới đặt chỗ anh ngay phòng làm việc của Giám đốc. Là do trợ lý Hoàng phải gánh số trách nhiệm quan trọng, mà Đại Kỷ trong công việc vốn không thích tốn thời gian, nên mới bảo anh đem bàn ghế vào, rồi ngồi góc trong phòng làm việc của Đại Kỷ làm việc.
Đang đi tới cửa, chợt nghe tiếng Giám đốc nói chuyện điện thoại, mặc dù không muốn nghe lén nhưng câu chữ nó cứ lọt vào, nói năng rất ngọt ngào...không cần nói cũng biết ai đang nói chuyện với Boss - đó là Phu nhân của Giám đốc - Nhã Ái:
“Bảo bối, nghỉ ngơi đi, tối qua phiền em quá rồi. Lát nữa về anh mua thạch cho ăn. Vậy nhé! Bye.”
Bao nhiêu đó chữ lọt vào tai trợ lý Hoàng khiến anh chàng cảm thấy người nói chuyện không phải là Giám đốc của anh, mà giống như đứa trẻ mới biết yêu. Thậm chí “Bảo bối” ngọt xớt. Cảm giác thật là nổi da gà a~
Vả lại “tối qua phiền em quá rồi” cũng đủ hiểu tối hôm qua họ làm gì, thì ra đó là nguyên nhân khiến Đại Kỷ vào công ty cười mãi không dứt...Thật không tin được....Thật không thể tin được...
Tin đồn Giám đốc yêu chiều vợ là thật!!!
Trợ lý Hoàng mồ hôi rơi như thác...
Không biết đắc tội với Phu nhân Giám đốc sẽ bị xử tội khủng khiếp tới mức nào a...
Trước khi vào làm việc cho công ty, trợ lý Hoàng học chung với Phu nhân Giám đốc hồi Đại học. Anh ngồi vò đầu bứt tóc xem mình có nói câu gì xúc phạm tới Nhã Ái không, không khéo sơ sảy, cái chức trợ lý bay vèo liền!
Thật đáng sợ...