Khương Điềm sợ tới mức che miệng lại không dám nói lời nào. Nếu cô còn dám nói nữa thì chỉ sợ bọn họ sẽ phát hiện ra cô đang bị Tô Dĩ Nam chơi đến nỗi mất khống chế.
"Đúng rồi, cậu có biết Khương Điềm ở lớp bên cạnh không? Dạo này thấy cậu ta thân thiết với Tô Dĩ Nam lắm đấy."
Một nữ sinh đột nhiên nói.
"Ai mà không biết cậu ta? Cậu ta chính là em gái của hoa khôi Khương Tuyết đấy. Bình thường âm trầm quái gở, chẳng biết Tô Dĩ Nam thích điểm gì ở cậu ta nữa."
"Hôm nay mình thấy cậu ta bước xuống xe cùng Tô Dĩ Nam. Không phải bọn họ đã sống chung với làm tình rồi đấy chứ?"
"Với dáng người kia thì nhất định kĩ thuật trên giường của Tô Dĩ Nam tốt lắm. Đúng là có lợi cho Khương Điềm mà."
Nhưng mấy nữ sinh kia có lẽ không ngờ rằng, ngay lúc này cách một tấm ngăn của buồng thay quần áo, Khương Điềm đang bị nam chính trong câu chuyện làm đến trợn trắng mắt.
Tô Dĩ Nam nắm lấy đầu vú của Khương Điềm, cùng lúc thẳng lưng đâm côn thịt vào sâu bên trong tử cung.
"Ưm ưm ưm..."
Nháy mắt Khương Điềm bị đâm đến nỗi da đầu tê dại, hoa huyệt co rút giống như bị giật. Cô vội vàng xoay đầu lại trừng Tô Dĩ Nam một cái.
Bên ngoài còn có nhiều người như vậy, nếu như vừa rồi cô rên rỉ mà bị người ngoài nghe thấy thì quả thực cô không còn đường sống nữa.
Nhưng Tô Dĩ Nam vẫn ung dung như không có chuyện gì, còn to gan duỗi tay nhéo nhéo đầu vú của cô.
Khương Điềm cũng không biết rằng cho dù mấy nữ sinh đó có biết cô cùng hắn làm tình thì chắc chắn bọn họ cũng không dám nói ra ngoài.
Cô hung hăng cắn môi thừa nhận sự va chạm nặng nề của Tô Dĩ Nam. Hắn còn cố ý dùng sức nghiền nát điểm G của cô.
Sau khi bị Tô Dĩ Nam ác độc nghiền nát điểm G mấy chục lần, Khương Điềm rốt cuộc không chịu nổi nữa, trong mắt đong đầy nước bất lực nhìn Tô Dĩ Nam. Bộ dáng lúc này của cô rất giống một con thỏ nhỏ bị khi dễ.
Tô Dĩ Nam thấy cô đã đáng thương thành như vậy, hắn cũng không nỡ lòng nào ức hiếp cô tiếp nữa.
Lần này hắn thật sự muốn chơi Mít Ướt đến hỏng rồi. Tô Dĩ Nam cúi đầu cẩn thận hôn hôn Khương Điềm rồi lại mạnh mẽ thọc vào rút ra mấy chục cái mới buông lỏng thân thể, lượng lớn tinh dịch đặc sệt phun thẳng vào trong hoa huyệt của cô.
Quá nhiều tinh dịch bắn vào khiến Khương Điềm bị nóng đến nỗi ngất xỉu. Chỉ là sau khi ngất đi hoa huyệt của cô vẫn hết sức mẫn cảm. Tao huyệt non nớt ấm nóng vẫn luôn gắt gao kẹp chặt côn thịt của Tô Dĩ Nam.
Tô Dĩ Nam bóp chặt eo Khương Điềm cọ xát một hồi mới luyến tiếc rút côn thịt ra.
Cũng may hắn còn biết điều mặc quần áo rồi bế cô ra ngoài trước khi đám học sinh ùa vào.
Chờ tới lúc Khương Điềm tỉnh lại cô đã phát hiện mình đang ở trong phòng ngủ của Tô Dĩ Nam.
"Tô Dĩ Nam, không phải em đang ở trong phòng học sao?"
Khương Điềm khiếp sợ nhìn Tô Dĩ Nam.
"Em bị anh làm đến hôn mê. Sau đó anh xin giáo viên nghỉ giúp em, nói em bị cảm nắng."
Tô Dĩ Nam vừa nói vừa kéo hai chân của Khương Điềm ra. Nhìn hoa huyệt phấn nộn của cô sưng lên, hai mắt hắn cũng trở nên sâu thăm thẳm.
"Lần sau anh không được như vậy nữa."
Khương Điềm vội vàng duỗi tay che lại hoa huyệt của mình. Nhưng tay cô vừa chạm đến tiểu nộn bức lại phát hiện nơi đó là một mảnh dính nhớp.
"Em đi tắm trước đã."
Cô vội vàng đứng dậy, nhưng đi chưa được nửa bước đã bị Tô Dĩ Nam kéo lại.
"Mít Ướt, anh tắm với em."
Giọng nói khàn khàn của Tô Dĩ Nam vang lên bên tai.
Ngay từ đầu Khương Điềm còn ngây thơ cho rằng Tô Dĩ Nam là thật sự muốn tắm cùng với cô. Nhưng ai ngờ vừa bước vào phòng tắm hắn liền cầm lấy vòi phụt nước dí thẳng vào âm đế của cô.
Dòng nước ấm nóng cọ rửa âm đế khiến Khương Điềm lại cao trào rất nhiều lần.