Hai ngày sau đó cuộc sống đại học quay lại quỹ đạo yên bề phẳng lặng, trường học hoặc bận rộn hoặc là nhàn nhã, mỗi học sinh sau kỳ nhập học, bây giờ chuyện gọi điện về cho cha mẹ càng ngày càng ít, dần thích ứng với cuộc sống mới.
Những sinh viên mới đầu vào trường có ý định học gấp hoàn thành học phần nhanh cuối cùng đã nếm trải đắng, mệt hỏi học tập cường độ cao cùng thời khóa biểu phức tạp sinh ra làn sóng rút môn.
Nhân vật học tập mạnh nhất phòng như mọt sách Tiêu Húc cũng bắt đầu cân nhắc nên bỏ bớt vài môn không, thực sự không chịu nổi.
Tô Xán gần đây tinh lực không theo kịp lịch học nữa, cũng đang tính toán bỏ môn nào, vì y vừa học còn vừa phải cùng Lâm Quang Đống lo cho tạp chí mới.
Chỉ có Lý Hàn từ đầu nghe lời Trương Tiểu Kiều cho nên thoải mái, càng không phải nói Trương Tiểu Kiều ánh mắt nhìn Tô Xán và Tiêu Húc theo cái kiểu "tôi đã bảo mà".
Sau bữa cơm ngày hôm đó, chẳng có bất kỳ một tin tức phản hồi nào về phía nhà Đường Vũ, cuộc sống trong trường của Tô Xán và Đường Vũ vẫn diễn ra như trước.
Giờ học của Đường Vũ ngày một căng, cho nên thời gian ăn cơm tối cùng Tô Xán cũng ngày càng muộn, có khi đến giờ mới rời giảng đường, sau đó cùng Tô Xán dắt tay nhau ra nhà ăn, hoặc là ra quán ngoài trường cải thiện.
Cho dù Tô Xán có một chiếc Bentley đang đỗ ở bãi đỗ xe khoa thời sự, nhưng Đường Vũ vẫn luôn nhắc nhở Tô Xán phải biết biết tiết kiệm tiền, không cho y tiêu pha những thứ không cần thiết, dường như không có gì thay đổi.
Đường Vũ không quá mức chú trọng theo đuổi cuộc sống vật chất, nhưng dù sao vật chất là cơ sở của cuộc sống, cô tin tương lai mình và Tô Xán nhất định có thể có được cuộc sống đàng hoàng, tiền bạc tích lũy đủ để khi bọn họ phấn đấu thấy mệt mỏi có thời gian nghỉ dưỡng sức.
Nhà Tô Xán đã thay đổi nhiều, Đường Vũ chứng kiến từng bước thay đổi một, nhưng so với nhà cô vẫn còn là khoảng cách dài. Với thế tục mà nói, đa phần người ta chỉ nhìn bối cảnh gia đình nhà trai, khi kết hôn nhà trai có thể mua được căn nhà thế nào, mua ở đâu, có chỗ dựa thân thích ra sao.
Gia tộc của Đường Vũ tiếp xúc rộng, có thể nói là biết nhiều hiểu rộng, nhưng không mấy người đạt tới độ cao xử thế thản nhiên, ngược lại vì thế mà đa phần thực dụng khắt khe. Có thói xấu luôn lấy nhà người khác ra so sánh với nhà mình, yêu cầu đối với Đường Vũ càng cao, rất nhiều người nhìn vào cô cháu gái được ông bà cực kỳ che chở, tâm lý đợi xem trò hay không ít.
Quan hệ trong gia tộc lớn rất rối rắm, trường hợp của cô còn phức tạp hơn. Nhưng hiện giờ lo lắng phần nào được dẹp bỏ rồi, Tô Xán làm cho những kẻ có ý đồ trong nhà phải ngậm miệng hết, vì bọn họ không biết lai lịch của Tô Xán, đại khái giờ mới đi thu nạp tin tức.
Một cái Bentley căn bản không là gì cả, số người trong nhà có thể mua được không ít, nhưng ý nghĩa đại biểu của nó không tầm thường.
Mặc dù không có thành viên nào hai nhà vào được bảng xếp hạng phú hào, nhưng có biệt thự xe sang, gia sản bạc triệu vẫn có. Như nhà Mục Giai Trúc xưa nay cực kỳ kín đáo, thực ra dì ba ở Thượng Hải - Bắc Kinh - Thiên Tân đều có chuỗi hiệu làm đẹp và CLB, chồng dì ba quen biết hết nhân vật thượng trung hạ ở Thượng Hải.
Có điều thời đại này người trẻ tuổi đi xe đắt tiền như vậy không phải nhiều, vì thế lai lịch của Tô Xán trở nên cao thâm khó lường, bọn họ chú ý là cái bối cảnh đằng sau kia, còn một sinh viên năm đầu chưa là cái gì.
Hôm nay Đường Vũ có một tiết tài chính quốc tế học hoàn toàn bằng tiếng Anh, Tô Xán bốn giờ chiều tan học trở về phòng thay quần áo, thu thập ít đồ đạc rồi ra ngoài, xe Lý Lam tiếp đó cũng tới cổng ĐH Thượng Hải.
- Tô Xán, lần này không những cậu làm mọi người chấn kinh, cả anh đây cũng trật khớp hàng. Cái xe của cậu ở đâu ra, vì sao trước đó anh không biết gì? Giữ bí mật quá giỏi đi.
Hai người ngồi xuống quán cà phê, quan hệ bọn họ thân thiết hơn nhiều, nên hỏi thẳng luôn không cần vòng vo.
Bữa cơm hôm nọ với Tô Xán mà nói thì bình thường, thực tế nó dính líu tới rất nhiều thứ, mấy hạng mục thương nghiệp của hai nhà Đường Mục tiến hành một loạt hợp tác thân mật, hai nhà mặc dù ban đầu kết thông gia bị Mục Ngạn Dung cực lực phản đối, nhưng khi chuyện đã rồi, vì lợi ích nên cũng bắt đầu liên kết hợp tác. Xí nghiệp mang dấu ấn hai nhà Đường Mục liên hệ nghiệp vụ tấp nập, việc điều động thay máu nhân sự qua lại càng không ít.
Lý Lam là cánh tay phải, thân tín của ông Đường, cho nên biết rất nhiều chuyện, không chỉ hắn mà tầng cấp giám đốc quản lý cũng nghe nói tới chuyện này.
Đối với chuyện chàng rể mới bỗng dưng từ đầu xuất hiện không thể không khiến người ta chú ý. Thân thích hai nhà Đường Mục cho tới giờ được hai ông bà cụ che chở sinh tồn, nhưng chưa bao giờ được hỗ trợ trực tiếp.
Còn Mục Ngạn Dung thiên vị Đường Vũ rõ ràng người bên cạnh ghen tỵ chẳng thể làm gì, cho nên rất có khả năng bạn trai tương lai của Đường Vũ là người đầu tiên được hai vị lão thái sơn trực tiếp dùng căn cơ tích lũy to lớn của họ nâng đỡ.
Cho nên đối với việc Đường Vũ chính thức dẫn bạn trai tới sớm như vậy, mọi người cảm thấy Đường Vũ quá giống như trò chơi, không khỏi thất vọng về cô cháu gái kỳ vọng vực dậy gia tộc này.
- Em có người chú làm tạp chí, cái xe này do tạp chí bỏ tiền, khi đó chỉ lấy làm công cụ thay hai cái chân thôi, không ngờ anh cũng biết rồi.
Tô Xán tất nhiên không giải thích như giải thích với Đường Vũ:
- Đâu phải là chỉ biết, mà là kinh động, thằng nhóc cậu chơi chiêu này đẹp lắm, lái se đắt tiền tới trước mặt cả nhà vợ, nói thật, anh không nghĩ cậu có thực lực này, nhưng làm anh phải rớt kính.
Lý Lam rít hột hơi thuốc dài, cười:
- Mà người chú kia của cậu làm ở tạp chí gì, anh cũng hay xem báo.
- Văn hóa thời thượng, một cuốn tạp chí vừa mới phát hành, anh Lý nếu xem nhất định phải đặt dài hạn nhé.
Tô Xán không quên lôi kéo thêm thêm vụ làm ăn cho tạp chí:
- Nhất định rồi, hôm nay anh đi qua sạp báo, thấy là mua.
Lý Lam hôm nay có bữa cơm với giám đốc công ty phần mềm ở gần đây, dư thời gian nên gọi Tô Xán ra nói chuyện:
- Đến thời gian này cậu và Đường Vũ học tập bắt đầu nặng lên rồi đúng không, giám đốc Đường nhờ anh thi thoảng để ý tới Đường Vũ, nhưng em biết cô bé đó rồi, nếu nói chuyện với anh sẽ chẳng được mấy câu, vả lại anh gặp Đường Vũ ở trường cũng không tiện.
Thoáng nghĩ cũng thấy đúng là Đường Vũ ngồi cùng Lý Lam ở đây không thích hợp, người ngoài không biết quan hệ của họ nhìn vào thấy một nhân vật thương trường cùng nữ sinh xinh đẹp gặp nhau, khó tránh khỏi nhận định là xếp lớp nào bao vợ bé. Nghĩ thôi Tô Xán hơi ghen rồi.
Tô Xán nhận thấy Lý Lam có loại năng lực, lời nói việc làm của hắn luôn khiến người khác vừa ý, rất biết nắm vững mức độ, làm người ta thích tiếp xúc.
Thậm chí từ lúc Tô Xán còn chưa được nhà Đường Vũ thừa nhận, nói không chừng tốt nghiệp đại học xong chưa tới một tuần chia tay như bao nhiêu cặp tình lữ khác, khi đó với hắn, Tô Xán chỉ là người qua đường A, B, C nào đó.
Vậy mà lần đầu gặp mặt Lý Lam vẫn chủ động kéo gần khoảng cách, thậm chí có thể nói là hạ mình, không hề nhìn ra điệu bộ của phó tổng giám đốc có mấy nghìn nhân viên dưới quyền, chỉ thế đã biết người này không đơn giản.
Lý Lam rất có tâm kế, nhưng lại không giả dối đóng kịch, làm người ta thích thân cận.
- Có vẻ mấy ngày tới mẹ vợ sẽ tới thăm con rể đấy, cậu nên chuẩn bị.
Lý Lam cuối cùng cũng tiết lộ một ít, khi nhắc tới Mục Tuyền, ngữ điệu Lý Lam cao hơn một chút, hiển nhiên với nam tử ở tuổi như hắn, Mục Tuyền có sức hút cực lớn.
Tô Xán cũng thế cả thôi, xét tuổi tâm lý, y không chênh Lý Lam nhiều:
- Em nên thấy may mắn hay là thắp hương khấn vái cho tai qua nạn khỏi đây?
Lý Lam cười sảng khoái:
- Nói chuyện với cậu luôn thú vị, theo anh thấy cậu không cần quá lo, đây là quá trình phải trải qua, ít nhất chứng tỏ cậu được nhìn nhận rồi.