Những bữa tiệc kỳ quái như thế cứ diễn ra liên miên suốt thời gian Tô Xán ở Mỹ, luôn bị vây quanh bởi những người ăn mặc sang trọng, những lời mời chào giá trị ngày càng lớn, thủ đoạn như tặng xe rất bình thường, mỹ nhân kế cũng không kể hết.
Đúng là một cuộc sống dễ khiến người ta mất phương hướng.
Một lần Tô Xán và Mark được mời lên chiếc du thuyền tư nhân.
Trong bóng đêm chiếc du thuyền hoa lệ rực sáng khiến người ta hoa mắt, Tô Xán và Mark được phục vụ dẫn lên sàn thuyền, bên trên là một chiếc bàn bày những món ăn thịnh soạn, ba chiếc ghế, ở giữa là cây nến lớn.
Mike người sáng lập công ty Sun là nam tử trung niên hơi béo, sống mũi cao, đôi mắt thâm thúy, tóc cắt sát da đầu, đôi mắt đen chăm chú quan sát Mark và Tô Xán.
Đằng xa là cảnh đêm ở bến cảng, phục vụ mặc ghi lê đen sơ mi trắng đeo nơ, cùng nhân vật truyền kỳ trước mặt, làm cả Mark lẫn Tô Xán mệt mỏi với đủ bữa tiệc cũng hưng phấn khó tin.
Ba người bọn họ thảo luận suốt hai tiếng đồng hồ về viễn cảnh nếu như có thể huy động vốn thành công, Mike búng tay, phục vụ mang tới một cái khay bạc sáng loáng.
Đặt khay lên bàn, mở nắp ra, bên trong là miếng thịt nạc, nhìn thớ của nó, Tô Xán thấy không giống một thứ thịt nào mà y từng ăn.
Mark quay đầu nhìn Tô Xán, Tô Xán lắc đầu, Mike nổi tiến thích món ăn kỳ lạ cổ quái.
- Đây là thịt Kaola, trên thị trường quốc tế được bán với đơn vị gram, không cần quan tâm tới giá trị của nó, thưởng thức kỹ, tin rằng các cậu sẽ thích nó.
- Nhưng chẳng phải thế này là bất hợp pháp à?
Mark cảm giác bụng biểu tình rồi, nhìn miếng thịt, ngần ngừ nói.
Mike đưa một ngón tay ra lắc lư:
- Không có cái gì là không có giá.
Kết quả Tô Xán và Mark phải cắn răng ăn vào, vừa rời di thuyền, lái xe đỗ bên đường, cả hai quỳ xuống móc họng nôn ra.
Đó là con koala xinh xắn nào đấy, nghĩ thôi đã thấy ghê tởm, nhưng bọn họ không thể từ chối.
Mark chỉ ăn một miếng, nhưng như có con gì quấy phá trong dạ dày, tới đây hắn không chịu nổi nữa rồi. Sau khi nôn sạch sẽ xong, Tô Xán và Mark ngồi bệt dưới đất thở dốc.
- Không có thứ gì là không có giá sao?
Mark thấy bắt đầu rối trí rồi.
Tô Xán cũng không có tư cách trả lời câu hỏi này, chỉ nói:
- Tôi cũng không biết, nhưng có thứ, trước khi bị vỡ nát, đều đáng giá cho chúng ta trân trọng.
………
Cùng lúc đó ở phía đông bán cầu, những người bạn của Tô Xán tại Dung Thành đột nhiên phát hiện trong một đêm, Tô Xán mất tích.
Đám bạn ở Hạ Hải như Tiết Dịch Dương, Lưu Duệ, Trương Tích tới Dung Thành chửi rủa không thôi:
- Đã hẹn mấy ngày nữa sẽ tới, sao thằng này lại chơi trò mất tích.
Ba người Vương Uy Uy đang ở Bắc Kinh, nghe tin bọn họ tới liền gọi điện nhờ Trang Chí Vũ, Trương Hiền tiếp đãi họ. Trang Chí Vũ từng gặp đám Tiết Dịch Dương rồi, liền đồng ý, kéo cả đám bạn bè Tô Xán tới Cửu Nhãn Kiều, còn gọi thêm mấy người bạn của mình, tụ tập mười lăm người, rất là náo nhiệt.
- Tôi gọi điện thoại tới nhà nó, cha nó bảo nó đi du lịch rồi, sớm không đi, muộn không đi, đúng lúc chúng ta tới thì nói đi.
Tiết Dịch Dương còn chưa hết bực tức:
- Đợi nó về phải cho nó một trận.
Tô Xán qua Mỹ xử lý công việc, chuyện này không tiện nói ra, cho nên Tô Lý Thành đều trả lời Tô Xán đi du lịch.
- Tô Xán và Đường Vũ ra sao rồi, bọn họ vẫn là một đôi chứ?
Trương Tích trước kia luôn không vừa mắt với Tô Xán bây giờ cũng là người trong nhóm Tiết Dịch Dương:
- Không biết quan hệ bọn họ đã tiến tới mức nào?
Trương Hiền trả lời có phần ghen tỵ:
- Vẫn, còn học cùng một trường nữa, nếu nói Tô Xán còn chưa họa hại Đường Vũ, đánh chết tôi cũng không tin... Nhưng muốn biết chi tiết hơn thì phải hỏi Phi Phi.
Trương Phi Phi là cô gái nổi bật nhất hôm nay, áo khoác với phần lông thú trắng sang trọng ở cổ, dưới chiếc váy bó là tất lưới hoang dại, mảng da thịt trắng nõn bị phân cách thành từng mảng, trong không khí quán bar thực sự đầy sức cám dỗ mê hoặc, công bằng mà nói xét cả dung mạo vóc dáng, Trương Phi Phi đều thuộc hạng nhất, đặc biệt là đôi mắt cười hút hồn, đáng tiếc ai bảo chơi cùng Đường Vũ và Lâm Lạc Nhiên, thế nên thường bị hai cô bạn cái lấn át.
Nhìn Trương Phi Phi đang ngồi ở chiếc ghế cao bên quầy bar, Tiết Dịch Dương ánh mắt ngây ra mất vài giây, khoác vai Trang Chí Vũ hỏi nhỏ:
- Cô ấy chính là Trương Phi Phi đấy à?
Trang Chí Vũ nhìn lại Tiết Dịch Dương một lượt:
- Đúng đấy, rất xinh đẹp phải không?
- Có cần tôi giới thiệu cho không? Hiện giờ cô ấy chưa có bạn trai, có điều không dễ đối phó đâu, nếu cậu có đủ tự tin thuần phục được thì tôi ủng hộ.
Trương Hiền cười hì hì dụ dỗ:
- Chí Vũ theo đuổi nhiều năm vô ích, Phi Phi chỉ coi cậu ấy là bạn.
- Biến, đang nói chuyện Phi Phi, kéo tôi vào làm cái gì?
Trang Chí Vũ có phần hậm hực, hắn theo đuổi Trương Phi Phi rất lâu, thật không may, trước khi kịp nảy sinh tình cảm thì bọn họ lại biến thành bạn thân rồi, quan hệ này khó hiện rất thay đổi.
- Tôi á?
Vẻ mặt Tiết Dịch Dương cổ quái:
- Quá xa xôi, cô ấy học tận Hàng Châu...
Còn điều Tiết Dịch Dương không nói ra, đó là vừa nãy nghe có người nói cha Trương Phi Phi là tổng giám đốc công ty điện tín Dung Thành, nhìn cách ăn mặc thấy cách biệt với người xung quanh rồi, với kinh nghiệm của hắn, cô gái thế này, chỉ nhìn từ xa được thôi, chứ không thể với tới.
Trương Hiền rít một hơi thuốc:
- Trước khi mọi người biết Tô Xán và Đường Vũ là một đôi, không phải ai cũng nghĩ là Đường Vũ quá xa với với Tô Xán à? Phi Phi còn vì chuyện này mà cãi nhau với Uy Uy nữa, yên tâm, nếu cậu có ý với cô ấy thì để tôi giúp một tay, phù xa không chảy ruộng ngoài, còn hơn để sau này có tên không đáng tin nào đó lừa mất cô ấy.
Tiết Dịch Dương cũng không phản đối, thế nên một lát sau Trương Hiền cũng tới quầy bar ngồi, tán gẫu quanh một hồi, vờ lúc này mới chú ý, nói với Trương Phi Phi:
- Tên kia lại nhìn bạn đấy, xem mĩ lực vĩ đại của Phi Phi lại khiến có người xin chết rồi, nhớ xem nào, đó là bạn của Tô Xán, họ Tiết, tên Tiết Dịch Dương. Có câu người tụ theo bày, thứ chơi với Tô xán từ nhỏ tới lớn làm sao thuộc thành phần an phận được. Sao, Trương đại tiểu thư có định ra tay thuần phục hắn không?
Đôi mắt kẻ vẽ cầu kỳ của Trương Phi Phi liếc về phía Tiết Dịch Dương, bật cười:
- Đừng dùng thủ đoạn khích tướng vụng về đó, các cậu định đẩy người bạn đáng yêu xinh đẹp này cho người khác à? Không có tôi, các cậu sẽ cô đơn lắm đấy, hai tên ngốc các cậu còn chưa có bạn gái tôi nỡ nào bỏ mặc chứ.
- Làm gì có chuyện đó.
Trương Hiền cười xấu hổ:
Vì một ánh mắt thoáng qua đó của Trương Phi Phi làm tim Tiết Dịch Dương đập thình thịch.
Trương Phi Phi quay lại vỗ vỗ má Trương Hiền:
- Mình vẫn nói câu đó, cậu ta có triệu không?
Trương Hiền nghẹn họng.
- Khi ấy Vương Uy Uy vì chuyện này mà nổi giận với mình, nhưng chẳng lẽ mình nói không đúng à? Uy Uy với Tiểu Ngũ chẳng phải tiêu hết tiền đều không khác gì mấy cái xác chết trôi à, chúng ta rủ đi chơi cũng kiếm đủ cớ từ chối, sau đó được Lạc Nhiên tài trợ là lưng lại ưỡn thẳng lên ngay, cậu ta không có tư cách đẻ nổi giận với mình. Còn cậu nữa, cậu sống nổi cuộc sống ngày ngày cân đong đo đếm từng đồng không?
Trương Phi Phi đưa tay sờ cổ áo Trang Hiền:
- Cậu mặc áo bằng sợi tổng hợp là khó chịu ngay, có biết hôm cùng Lạc Nhiên đi mua sắm, mình chọn quần áo cho cậu và Chí Vũ tốn công thế nào không? Rất nhiều người ngay cả áo cậu vứt đi không thèm mặc cũng chẳng mua nổi. Nam nhân các cậu con gái xấu một chút thì không thèm để mắt, chẳng cần biết nội tâm người ta có đẹp không, lại đi chê bai nữ nhân theo đuổi vật chất? Đạo đức giả.
Trương Phi Phi nói chuyện với bọn họ cứ luôn thẳng tuột như thế, Trương Hiền cũng quen rồi.
Chẳng biết có tâm sự gì mà hôm nay Trương Phi Phi nói rất nhiều:
- Mình cũng không sống được như vậy, mình không theo đuổi tiền tài tuyệt đối, nhưng tuyệt đối phải có tiền tài làm cơ sở, cha mình từ nhỏ cho mình một điều kiện sống tốt nhất, mình nói thẳng, mình không chịu được khổ. Ít nhất phải lấy cha mình làm mục tiêu, tương lai nam nhân của mình phải cho tôi được cuộc sống bằng cha mình đã cho mình, tất nhiên tiền bạc cha mình để lại đủ cho mình sống thoải mái cả đời, nhưng nam nhân của mình lại phải dùng tới tiền cha mẹ mình, vậy thì xin lỗi nhé.
- Các cậu hay lấy Tô Xán và Đường Vũ ra làm ví dụ, nhưng thử hỏi nếu cha cậu ấy không được thăng chức lên Dung Thành, Tô Xán có cơ hội gặp lại Đường Vũ không? Nếu nhà họ không có tiền cho Tô Xán cùng Đường Vũ ra nước ngoài du học, khoảng cách bọn họ thế nào. Được, cứ cho bọn họ vẫn giữ tình cảm với nhau đi, nhưng được bao lâu, Đường Vũ đối diện với bao nhiêu lựa chọn ưu tú và so sánh, tình cảm sẽ bị mài mòn. Tô Xán bây con của tổng giám đốc tập đoàn lớn, mẹ cũng có cả chuỗi cửa hàng, bản thân cậu ta sáng nghiệp thành công, đó chính là thứ đảm bảo tình cảm của họ bền vững.
- Nếu như Tô Xán không ưu tú như vậy, nếu cậu ta không có điều kiện tốt như bây giờ, cậu ta chắc chắn sẽ khó chịu với những chàng trai hơn mình mọi mặt vây quanh Đường Vũ, từ đó sinh ra nghi ngờ ghen tuông, tình cảm của bọn họ sẽ biến thành chuyện dằn vặt lẫn nhau. Trong mắt Đường Vũ ghen tuông từ biểu hiện của tình yêu sẽ biến thành đại diện cho tính cách ích kỷ, nhỏ nhen, tin mình đi, tới lúc đó Đường Vũ dứt khoát là người chủ động cắt đứt trước, yêu cầu của Đường Vũ với nam nhân cũng rất cao đấy.
- Cậu bạn họ Tiết của cậu, nhìn xem, nếu có một chàng trai giàu có giỏi giang hơn cậu ấy hết suốt ngày quanh quẩn lấy lòng mình, cậu ấy sẽ thế nào?
Nói xong Trương Phi Phi nhìn Tiết Dịch Dương một lượt, cái nhìn mang tính đánh giá rõ ràng đó làm Tiết Dịch Dương luống cuống, nhìn sang chỗ khác che dấu.
Trương Hiền nhìn cảnh này chỉ biết thở dài, hắn thực sự không có lý do gì để phản bác lại Trương Phi Phi.
Bằng cách này hay cách khác thì Đường Vũ vẫn xuất hiện, ám ảnh tất cả mọi người, Đường Vũ mới là NVC thực sự