Lưu Chấn Sinh ngồi bên cạnh càng nhìn rõ hành động của Tô Xán và Đường Vũ, rút điện thoại ra bấm số:
- Lão Chiêm, tình báo của anh về tên nhóc Tô Xán đó có thiếu xót nghiêm trọng đấy, suýt nữa hại chết tôi.
Chiêm Hóa ra hiệu cho Diệp Thủy Tuyền đợi mình, im lặng nghe Lưu Chấn Sinh kể đầu đuôi sự việc, cuối cùng nhíu mày:
- Anh chắc chứ, người phụ nữ đó tên là Mục Ngạn Dung?
- Chắc, còn là phó hiệu trưởng trường đảng TW, anh biết bà ta à?
Chiêm Hóa hít một hơi:
- Là mẹ vợ của Đường Tôn Nguyên.
- Á, là lão Đường béo tốt số lấy được cô vợ tuyệt sắc mỹ nhân khiến người ta thèm nhỏ dãi đó à?
Phía kia đầu dây, Lưu Chấn Sinh ngạc nhiên, mắt tham lam nhìn lại Đường Vũ một lượt:
- Đúng là giống mẹ bảy phần, thảo nào lúc nãy tôi bị cô bé này thu hút, có vẻ thằng nhãi Tô Xán này là con rể Đường gia rồi.
Chiêm Hóa chợt nhớ Tô Xán từng nói với mình là mẹ bạn gái y rất lợi hại, nên mới có thể bình thản đối diện với mình, xem ra đó là Mục Tuyền rồi, không có gì ngạc nhiên cả, vì đó là một trong số ít người phụ nữ trên đời này mà ông ta phải bội phục.
Không cần nhắc nhở Lưu Chấn Sinh phải làm gì, thực ra chuyện gây khó dễ cho Tô Xán thời gian qua do Lưu Chấn Sinh làm, Chiêm Hóa không nhàm chán như vậy, ông ta biết, không ngăn cản thôi.
Ra là con rể tương lai của Đường Tông Nguyên, thằng nhóc đó đó tốt xố tới mức tới ông trời cũng phải ghen tỵ, Chiêm Hóa trầm ngâm một lúc rồi bảo Diệp Thủy Tuyền:
- Tìm hiểu cho tôi thông tin cô bé Đường Vũ, con gái Đường Tông Nguyên và Mục Tuyền … anh tiếp tục đi.
- Vâng!
Diệp Thủy Tuyền không hỏi nguyên nhân, tiếp tục mở báo cáo ra đọc:
……..
Facebook Trung Quốc kéo dài thêm hai ngày mới quyết định sơ bộ được nhóm tinh binh mãnh tưởng đầu tiên, trong đó có một số nhân viên kỹ thuật kinh nghiệm tới từ công ty top thế giới, phương diện trường học cũng tóm được nhân tài đặc biệt.
Nhóm đầu tiên có tới người, không phải là Tô Xán cố ý làm lớn, mà muốn vất vả một lần khỏe cả đời, hiện Facebook Mỹ cũng đang không ngừng tuyển thêm người phục vụ nhu cầu ngày càng cao, tổng bộ ở Palo Alto hiện đã có hơn thành viên. Nhưng trong nước chỉ có Tô Xán và Kiều Thụ Hâm chủ trì đại cục, Lâm Quang Đống có thể hỗ trợ người huấn luyện một phần phương diện quản lý, hoặc là chi viện nhân thủ tạm thời, nhưng chuyên môn sâu hơn thì hắn chịu, phải do hai người kia tự thân vận động.
- Lần này tôi không chống nổi nữa rồi, nên phải cho số điện thoại mới của cậu cho Cung Diệu Huy, cậu đừng trách tôi, tôi hết cách, lần trước ông ta hẹn tôi ra ngoài, tôi không nói một lời nào tới chuyện của cậu, ông ta cũng giỏi kìm nén, không đề xuất liên hệ cùng cậu. Lần này ông ta nhịn không được chủ động mời tôi ăn cơm, còn hỏi tôi cậu học lớp nào, số KTX bao nhiêu, định tới tận nơi "tạ tội", tôi biết cậu không muốn làm đảo lộn sinh hoạt trong trường...
Lâm Quang Đông giọng khổ sở:
Cung Diệu Huy là chú họ của Vương Bưu, cái tên gây sự trong buổi tuyển dụng của Facebook TQ, hôm đó sau khi bị cảnh sát dẫn đi, bọn chúng tất nhiên gọi điện cho người nhà cầu cứu.
Tới đồn cảnh sát thì người công ty luật Hải Lực Đạt đợi sẵn, sau đó là chi cục trưởng cục cảnh sát, ba vị lãnh đạo ba nhà, hai đứa con trai ăn mấy cái tát tại chỗ, còn cô ả đanh đá Lý Huyên chắc về nhà sẽ đãi ngộ tương tự.
Phía cảnh sát khuyên hai bên hòa giải, không cần nhận chỉ thị của Tô Xán, Lâm Quang Đống đồng ý, chuyện này dù sao không thể làm quá, mang tính chất hăm dọa là đủ, nếu gây nên thù oán thì lâu dài mà nói không có lợi, nên chỉ yêu cầu bên kia xin lỗi rồi giải tán ai về nhà người nấy.
Tô Xán hôm đó nói chỉ dọa thôi, làm gì có chuyện khiến đại sứ quán Mỹ lên tiếng được, nhưng ai biết đấy vào đâu, thử tìm thông tin về facebook xem, nhà đầu tư là Washington Post, như Triệu Hạo nói “là cái tòa báo kéo đổ tổng thống Mỹ”, có lẽ ai nghĩ nếu thế nhờ đại sứ quán ra mặt là chuyện dễ dàng, quan viên ai chả sợ sự kiện ngoại giao, lại còn là nước Mỹ, danh tiếng nước Mỹ đúng là hiệu quả.
Tất cả chỉ là mượn thế, Đường Vũ đã cho Tô Xán cái thế, Tô Xán tất nhiên sẽ phát huy tới mức cao nhất, chủ yếu làm cho đám yêu ma quỷ quái khác nhìn vào mà sợ, không dám giở trò nữa, dù Tô Xán muốn kiện cho đám khốn kiếp kia sạt nghiệp, nhưng chỉ YY cho hả giận thôi, cơ bản không làm được.
Số điện thoại lần trước thành số công khai quá mức, ai cũng biết, Tô Xán đã mua một cái điện thoại mới, thế nên Cung Diệu Huy không liên lạc được mới cuống lên.
- A, chủ tịch Tô, tôi là Cung Diệu Huy của phòng thông tin chính phủ đây mà... Ha ha ha, vừa mới bận rộn công việc xong, nhớ tới gọi điện cho cậu... Không hề gì.
- Lần trước ở buổi tuyển dụng của cậu, đứa cháu họ xa của tôi không hiểu chuyện, mang tới phiền toái cho công việc của cậu, tôi xử lý nó rồi, chuyện lần trước, mong chủ tịch Tô không trách nó.
-... Vậy thì tốt, ai dà.. Lần trước đi cùng Lão Lâm không gặp được cậu, thật tiếc, lần sau chúng ta tụ tập một chút? À.. Vậy quyết định như thế.
Cung Diệu Huy gọi điện thoại xong, lòng uất nghẹn khỏi nói, đường đường là xử trưởng quản lý thông tin internet, vậy mà phải hạ giọng khép với một t hằng nhãi con thậm chí còn chưa từng gặp mặt, nhưng người ta có bối cảnh lớn ở TW, trong mắt người ta mình chỉ là con kiến, người ta mà có ý gì, dí một cái là mình chết, nên phía kia Tô Xán càng lạnh nhạt thì ông ta càng nhiệt tình.
Không có chỗ phát tiết, Cung Diệu Huy tức tối gọi điện cho cha mẹ Vương Bưu:
- Cấm nó ra khỏi nhà ba tháng cho tôi, lần sau nó gây chuyện, chính tôi là người xử lý nó, giới thiệu cho nó công việc tốt như vậy, quan hệ tốt như vậy mà nói biến thành cái gì rồi.
…..
Tổng bộ của Facebook TQ ở tòa nhà Mỹ La sau khi tuyển mộ không lâu liền hoàn tất, mặt thiết kế có công sức của Tô Xán, đương nhiên chỉ mang tư tưởng của y đó là đơn giản hiện đại, toàn bộ khu văn phòng dùng khung thép hợp kim không rỉ, tường bằng gỗ ép và kính, cùng với cửa cách âm, vừa giữ được tính khép kín riêng tư, lại vừa không bế tắc, thoáng đạt.
Còn ở văn phòng làm việc lớn, tường ngăn cách làm thấp, mặc dù người thiết kế nói nên làm tường cao, thể hiện ra được sự cao nhã, khí thế, nhiều công ty lớn làm thế.
Nhưng với Tô Xán trừ một số văn phòng quan trọng cần giữ biệt lập, văn phòng làm việc chung nên dùng tường ngăn cách thấp, để khi đi vào văn phòng, cơ bản có thể nhìn thấy hết khu làm việc, có mỹ cảm náo nhiệt sức sống hơn.
Bước chân vào tổng bộ Facebook, cơ bản có thể cảm thụ được mỹ cảm ngăn nắp mà sống động, giống như khu vực bãi gửi xe lớn, từng ô từng ô nhưng có cảm giác khí thế.
Cho dù có tận nhân viên rồi, nhưng tổng bộ lúc này vẫn thưa thớt, trông còn chưa thể hiện ra được không làm việc sôi động như Tô Xán muốn, nhưng Tô Xán tin sẽ tới ngày toàn bộ văn phòng kín người.
Vì chúc mừng thành lập Facebook Trung Quốc cùng bàn thảo và hỗ trợ kỹ thuật, tổng bộ ở Mỹ cử một số thành viên hạch tâm sang Trung Quốc, dẫn đoàn là Dustin Moskovitz, bạn thân của Mark.
Dustin nói Mark rất muốn tới Trung Quốc một lần, có điều không sao dứt mình khỏi công việc được, ngoài ra đáng lẽ trong danh sách còn có Katherine, nhưng cuối cùng cũng lấy lý do công việc từ chối.
Nói những lời này Dustin tựa cười tựa không, làm Tô Xán nhớ tới cảnh ướt át trên ghế sô pha hôm đó trong khu chung cư cũ, hắng giọng vài cái, di chuyển đề tài.
Khi Tô Xán đền Mỹ lần trước, Dustin còn dùng cái xe second hand đi đón, facebook chỉ có mười mấy người, văn phòng làm việc không ra văn phòng. Không ngờ chỉ trong nửa năm thôi đã chuyển tới tòa nhà cao tầng khang trang, nhân viên đã hơn , xe công ty tuy không đắt tiền, nhưng đều mới kính cong.
Nay mọi người gặp nhau ở Trung Quốc, hai bên một phen kích động, Kiều Thụ Hâm càng nhiệt tình, thời gian qua hắn đảm nhận bồi dưỡng nhân viên, ông giáo nửa mùa mệt chết, bây giờ có viện binh làm sao không mừng.