Tỉnh Giang Nam nghênh đón lãnh đạo TW tới thị sát, đón tiếp ở nhà khách Kim Long thuộc nhà khách cấp quốc gia, không khí long trọng trang nghiêm, cảnh sát vũ trang khắp nơi, thi thoảng có vài nhóm cán bộ đi qua cũng hạ thấp giọng, không dám gây ồn ào.
Điền Khuê Hoa trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy tỉnh Giang Nam, Tiền Căn Sanh thị trưởng thành phố có sức cạnh tranh kinh tế thứ hai trong tỉnh, Miêu Phố chủ nhiệm văn phòng, những cán bộ mang dấu ấn đậm nét của Cao gia, mỗi lần thăng tiến đều liên quan tới sự điều chỉnh của Cao hệ, như Tiền Căn Sanh do Cao Lãng Đào sau khi tới tỉnh dùng bàn tay sắt đưa lên.
Cao gia xưa này luôn dày công chăm bón tỉnh Giang Nam làm địa bàn của mình, có điều lần này Cao Lãng Đào quá cấp tiến, lịch trình còn phải đợi vài ba năm nữa đột nhiên bị đốt cháy, nhảy từ TW xuống đẩy đi một đối thủ có khả năng cạnh tranh chức vị tỉnh trưởng rất mạnh, làm thế cục tỉnh Giang Nam trở nên khẩn trương. Điều này khiến Cao Lãng Đào tốn thời gian và tinh lực điều hòa, tuy ông ta cũng ổn định được tình thế, nhưng đã khiến bên ngoài cho rằng Cao gia quá gấp gáp, khiến lòng người bất ổn.
Đối với cán bộ Cao hệ mà nói, không cần hỏi cũng biết, lần này Cao Lãng Đào cấp tiến như vậy không tránh khỏi liên quan tới nam nhân đang đứng sừng sững ở Tây Xuyên, ai cũng cảm thụ được Cao gia sẽ có hành động tương ứng tiếp theo.
Ba người đi bộ trong nhà khách Kim Long, loáng thoáng nghe họ trò chuyện:
- Cho dù lần này tỉnh trưởng Cao có cấp tiến cũng phải đi bước này thôi.
- Nói đi nói lại người họ Vương đó mới làm người ta đau đầu, phó bộ trưởng Trương lần này bị vào giàn thiêu rồi, làm việc dưới tay Vương Bạc làm sao dễ sống nổi, Vương Bạc thủ đoạn lợi hại lắm.
Đi tới khu khách quý của nhà khách, cả ba đều ăn ý không nói nữa.
Vương gia và Cao gia mở đầu chỉ vì hai vị đại lão hình thái ý thức không hợp khẩu vị của nhau, tiếp đó là tới thời con cháu đều đấu đá không vừa mắt, đến khi phái hệ hai bên lớn mạnh mở rộng, ở trong môi trường như thế sự bài xích thâm căn cố đế gây ra vết nứt không thể san lấp.
Với ba quan viên được Cao gia nâng đỡ bồi đắp này cũng như vậy.
Hôm nay trong số lãnh đạo TW nghỉ chân nơi này có cả Vương lão gia tử hưởng đãi ngộ cấp phó quốc cũng là một nhân vật trong đó. Ba người vốn định đi nhanh qua, không ngờ tới sân tennis lại gặp vấn đề.
Đầu kia truyền tới tiếng tranh cãi gay gặp, một bên quan viên tỉnh Giang Nam và một thành viên cục cảnh vệ TW, nghe qua có vẻ tranh nhau sân tennis thành ra cãi vã.
Điền Khuê Hoa và Tiền Tiền Căn Sinh, Miêu Phố hết hồn nhìn nam tử lớn gan tranh chấp với cảnh vệ TW, đó là Cao nha nội Cao Hướng Đông, bởi vì không có giấy phê chuẩn cho dùng sân tennis, bị cảnh vệ ngăn cản, vị Cao nha nội này nổi khùng.
- Cục trưởng Cao, người ta chỉ làm theo phận sự thôi, hôm nay có lãnh đạo TW tới, nên quy định thay đổi một chút.
Đám Điền Khuê Hoa hoảng hốt đi tới khuyên can:
- Đây không phải vấn đề quy định, nhìn xem cái sân rộng như vậy, có ai chơi đâu, tôi lại không phải người ngoài, hay thành phần lai lịch bất minh, tôi là cán bộ nhà nước đàng hoàng, vậy mà muốn dùng một cái sân luyện tập thư giãn gân cốt chút cũng không được, thế là có ý gì?
Cao Hướng Đông cứ nói oang oang:
Có lẽ vì từ thời Cao lão oai hùng, tới bối phận Cao Thương Hải, Cao Lãng Đào, Cao Hằng đều không ai là hổ phụ sinh khuyển tử, toàn là nhân vật vượt lên được vòng vây của quan trường chìm nổi bất trắc.
Dưới bối cảnh cường đại đó, thân thích Cao gia không ít kẻ trở nên ngông cuồng, có một đám vương tôn công chúa ở Bắc Kinh vờ ngoan ngoãn nhưng mông kẻ nào dính đống phân mà quan viên dưới thuộc Cao hệ phải chùi mệt nghỉ, có kẻ lợi dụng mối quan hệ trong ngoài nước kinh doanh chèn ép người khác, cũng có kẻ bá đạo trên quan trường bất chấp quy tắc, làm người ta lắc đầu ngao ngán.
Nếu là người bình thường thì sớm bị nhấn chìm bởi quy tắc nghiêm ngặt của quan trường, bị bánh xe lịch sử nghiền nát rồi. Thế nhưng ba người con Cao gia chống ba cột trụ quan, thương cùng với xí nghiệp TW, lại còn có Cao lão gia tử tọa trấn, đủ đề giữ cục diện long xà hỗn tạp này.
Cuối cùng nhờ Miêu Phố khẩn cấp gọi điện cho Cao Lãng Đào nên cục diện mới không bị vượt quá tầm, Cao Lãng Đào trực tiếp gọi điện vào di động của Cao Hướng Đông, ngay câu đầu tiên là:
- Mày có mấy cái đầu?
Cao Hướng Đông hầm hầm bỏ đi, hiện trường nhanh chóng yên tĩnh lại, nhưng trong một số cửa sổ, tiếng tranh cãi trong đêm khuya thanh vắng kinh động một số vị đại lão có tuổi, không biết ai thở dài nói một câu:
- Giáo dưỡng quá kém, Cao gia sau đời này là hết người kế thừa rồi.
Ngay trong đêm Cao Hướng Đông bị gọi tới phòng Cao Lãng Đào, Cao Lãng Đào hiếm khi nổi điên, chửi mắng:
- Đầu óc mày bị lừa đá rồi à? Phá hoại đại cục, biết không hả?
Cao Hướng Đông im như thóc, không dám nói câu nào, ở ngoài Cao Lãng Đào rất nho nhã, nhưng trong nhà tính khí nóng nảy, thậm chí còn chửi bậy, đám Điền Khuê Hoa đều rõ nên không khuyên can, chỉ có thể chờ Cao Lãng Đào nguôi giận.
Cao hệ và Vương hệ tuy có va chạm liên tục, nhưng không hề có đấu đá sinh tử, có điều tương lai khả năng có va chạm lớn khi toàn thể ban bệ đổi khóa, hai bên đều tích trữ lực lượng, vì bố cục chỉnh thể tương lai của hệ phái.
Cao Lãng Đào chính vì nóng lòng điều này, Vương Bạc đã đi trước một bước, con đường lên cao ngày càng hẹp, nên nhảy xuống địa phương, một mặt tăng thêm lịch luyện, hai nữa là ổn định hậu phương.
Nếu chuyện này truyền ra, lại ngay trước vành mắt Cao Lãng Đào, Cao Hướng Đông ngang ngược chỉ là chuyện nhỏ, người ta đánh giá Cao Lãng Đào không gánh vác được trọng trách, không kiểm soát được tình hình, chưa đủ thành thục, dùng người còn mang quá nhiều cảm tính cá nhân mới là chuyện lớn.
Lúc này có điện thoại gọi tới, Cao Lãng Đào trong cơn thịnh nộ, nhận điện thoai làm người ta có cảm giác như bóp nát điện thoại bất kỳ lúc nào.
Nhưng dần dần nghe đầu kia nói, vẻ mặt ông quay lại ung dung bình tĩnh, thậm chí có thể nhìn ra chút... Mừng rỡ.
Mấy quan viên có mặt nhìn nhau thắc mắc, không biết là chuyện gì lại khiến Cao Lãng Đào thay đổi thái độ nhanh như vậy.
Cao Hướng Đông tuy đầu cúi xuống, nhưng tai dựng lên như tai thỏ, loáng thoáng nghe ra được tiếng em rể Liêu Gia Minh, Liêu Gia Minh xuất thân từ hào môn Hong Kong, sau khi kết hôn với em gái hắn, tập đoàn Nguyên Tín Hong Kong dựa vào bối cảnh Cao gia tấn công vào nội địa.
Liêu Gia Minh bản thân là người họ ngoại, nhưng lại rất được Cao hệ tín nhiệm, tốt nghiệp đại học Oxford, năng lực cao, là cánh tay phải của Cao Hằng ở Hong Kong.
- Mày xéo về phòng kiểm điểm cho tao, một lần nữa tao nghe chuyện tương tự, tao đánh gãy chân.
Cao Lãng Đào nghe xong điện thoại mặt lại sầm xuống, chửi mắng Cao Hướng Đông một câu, trong đêm khuya lấy áo khoác đi ra ngoài.
Nếu như sản nghiệp thuộc Đại Ba La do Vương Bạc một tay nâng đỡ bị đả kích, không chỉ chặt đứt cánh tay nối dài của ông ta, mà nói không chừng có thể đào bới được tin tức đủ để đả kích Vương Bạc, vì quan thương cấu kết là nhận thức chung ở trong nước, Cao hệ chú ý tới Tô Xán như thế cũng là có nguyên nhân này.
Nhưng Đại Ba La đã tạo dựng lên hệ thống vững chắc, cho dù là Cao gia muốn đụng tới Tô Xán không phải dễ dàng, một năm trời bố cục không đem lại hiệu quả, Đại Ba La càng tiến càng xa, thậm chí đánh bật toàn bộ thế lực thương nghiệp của Cao gia khỏi tỉnh Tây Xuyên. May mắn thay lúc này Facebook Mỹ gặp phải nguy cơ, trong nguy cơ đó Mark Zuckerburg tới Trung Quốc, ít nhiều khiến người ta suy đoán, thêm vào đó tin đồn Kiều Thụ Hâm rời chức, trong thời gian ngắn tạo nên sơ hở khó tin được trong quỹ tích của thanh niên đó.
Đi cùng với Liêu Gia Minh còn có mấy nhân vật của Cao gia, mọi người tới một tòa nhà nhác trong nhà khách Kim Long tụ họp.
Một phụ nữ rất có phong vận, hai mắt sưng đỏ, áp ức tiếng khóc, hai mắt đầy oán độc:
- Lão Tứ tới giờ vẫn mất tích, không có tin tức gì... Em là vợ, thế nào cũng phải vì anh ấy làm gì đó... Chuyện này mà thành, dù anh ấy không còn trên đời, xuống dưới suối vàng em cũng còn có điều mà ăn nói với anh ấy.
Trung nhiên khác bực dọc trầm giọng nói:
- Lão Tứ nhà cô tự mình tham lam không biết tới điểm dừng, vấn đề chỉ là sớm hay muộn, tôi dặn hắn đừng thò tay lung tung, không phải chỗ nào thấy béo bở là nhảy vào ăn không biết tiết chế. Tưởng rằng trên đời này chỉ có Cao gia chúng ta thôi à, người làm mất hơn tỷ là nó..
- Cái gì mà thò tay lung tung chứ, còn chẳng phải vì miếng ăn thôi à? Bao năm qua Lão Đại mua một cái đèn mấy triệu, mời bữa cơm cả triệu đồng, con tài trợ đá bóng cả tỷ, có thèm để ý tới đám thân thích nghèo chúng tôi đâu, chỉ có Lão Nhị, Lão Tam còn có tình cảm...
Phụ nữ đó mắt lúng liếng nhìn Cao Lãng Đào:
Trung niên kia không thèm cãi nhau với cô ta nữa, thân thích nghèo, nhà các người còn kêu nghèo thì thiên hạ đập đầu chết hết rồi.
Cao Lãng Đào không muốn nghe mấy lời này, chỉ hỏi Liêu Gia Minh:
- Thế nào?
- Đã tiếp xúc với người của Hồng Sam, tiến triển rất tốt, tiếp tục thế này không có sơ hở gì, chú yên tâm.
Liêu Gia Minh đưa tài liệu cho Cao Lãng Đào:
- Không có sơ hở thì tốt, nhưng đừng nói quá chắc, người trẻ tuổi đó cũng không phải vừa đâu, đừng khinh địch, đừng để tuổi tác của y mê hoặc. Ở Thượng Hải còn có Liễu Trường Huy, Doãn Thôi một mực bảo hộ, y khả năng là đối thủ khó nhằn nhất của các cậu đấy, chưa tới thời khắc cuối cùng thì đừng buông lỏng.
- Cháu biết, y rất đáng sợ.
Liêu Gia Minh trịnh trọng gật đầu, rất biết nghe lời, sau đó mắt ánh lên cuồng nhiệt, lần trước bị Tô Xán phá đám kế hoạch đả kích Sâm Xuyên, khiến nghiệp vụ trong nội địa của Nguyên Tín thiệt hại nặng, lần này hắn muốn trả thù:
- Có điều thế mới thú vị chứ ạ, lần này mỗi bước kế hoạch đều tường tần, có chính chú Ba tự mình thao tác, cùng với chú Chiêm và Hồng Sam, nếu Tô Xán vẫn bay thoát được thì không còn gì để nói nữa.
Cao Lãng Đào xem xong tài liệu, rất hài lòng:
- Vậy làm đi, đại cục đã định thì bao nhiêu viên trợ bên ngoài cũng không giúp được y nữa.