"Đó là làm bạn gái của tôi.!"-Giọng nói của Vĩnh Kì vang lên. Các cô y tá trong phòng y tế há hốc nhìn anh như người ngoài hành tinh.
"Anh bị ấm đầu sao?!"-Tuyết Di mặc chân mình cho cô y tá xoa thuốc. Từ cái câu nói đó cô y tá đó bỗng nhiên mạnh tay hơn làm Tuyết Di cô xém đá vào mặt cô ta.
"Ra ngoài đi.!"-Vĩnh Kì đuổi tất cả y tá ra ngoài rồi quỳ xuống dưới chân cô
"Nè, anh làm gì vậy?! Đứng dậy đi.!"-Tuyết Di rối rắm hốt hoảng
"Tôi yêu em, làm bạn gái tôi nhé!"-Vĩnh Kì giơ tay lên trước mặt cô, một sơi dây chuyền xoã xuống. Mặt dây chuyền có hình trái tim bên trong một hình tròn. Mắt Tuyết Di như không muốn nhắm lại nữa, đó là kim cương đó nha, cô vô cùng ngạc nhiên nhìn anh, không dưới 80 triệu đâu.
"Đừng nhìn tới cái giá của nó.!"-Vĩnh Kì lắc đầu rồi đeo sợi dây chuyền vào cổ cô
"Nè, mẹ anh bảo dắt bạn gái về hay sao?!"-Tuyết Di nghi ngờ chớp chớp mắt nhìn Vĩnh Kì
"Một phần.!"-Vĩnh Kì thay cô y tá khi nãy xoa thuốc giúp cô
"Au...nhẹ thôi.!"-Tuyết Di hét lên rồi đánh đánh vào vai Vĩnh Kì
Đám y tá bên ngoài cùng một tá nữ sinh đập cửa bay vào. Vĩnh Kì không chú ý đến chỉ rửa tay sau đó bế Tuyết Di về kí túc xá.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy"
"Tớ đang mơ sao?"
"Thật không thể tưởng tượng được.!"
"Hội trưởng tỏ tình với đại tỷ sao?"
"Vớ vẩn.!"
"Đúng là hồ ly tinh"
Bla...Bla...Bla....
Tất cả những lời đồn đại Tuyết Di đều thu vào tai. Với một người thù dai như cô số phận của họ chắc chắn không tốt đâu...
"Nè, anh hai, anh nhanh tay thế?!"-Vĩnh Phong thấy Vĩnh Kì bế Tuyết Di về kí túc xá thì cười cười nói.
"Nè, cậu cũng hốt được trai đẹp đấy nhé."-Ngọc Hân chọc chọc Tuyết Di
"Bớt đi.!"-Vĩnh Kì và Tuyết Di đồng thanh nói
"Trời ơi, mới quen nhau được 10 phút đã vợ chồng đồng lòng rồi.!"-Ngọc Hân trề môi giận dỗi
"Cẩn thận bị dìm.!"-Vĩnh Phong kéo Ngọc Hân đi
"Hứ.!"-Ngọc Hân bị Vĩnh Phong kéo đi như một cái bao tải cát nhưng vẫn cố liếc liếc 'vợ chồng' nhà Vĩnh Kì, Tuyết Di.
"Nè, mẹ bảo anh dắt 'chị dâu' về đấy.!"-Vĩnh Phong quay lại nói một câu rồi đi mất
Vĩnh Kì để Tuyết Di lại phòng sau đó đi gọi một cuộc điện thoại. Trong phòng Tuyết Di cũng nhận được một cuộc gọi khác. Tuyết Di có hơi khó chịu sau khi tắt máy, nhanh chóng cô chìm vào giấc ngủ. Vĩnh Kì nghe điện rất lâu, có vẻ đó là một cuộc gọi quan trọng. Sau khi anh trở lại thì cô đã ngủ mất, Vĩnh Kĩ ngồi bên giường Tuyết Di nhìn cô ngủ. Khuôn mặt xinh đẹp hiền diệu như một thiên thần. Nếu ngay lúc này có ai nói cô là một đại tỷ chắc chắn không ai tin. Vĩnh Kì ngồi hồi lâu sau đó thở dài.
"Tuyết Di, em có biết khoảng thời gian qua tôi tìm em lâu lâm rồi không? Tại sao bây giờ em lại trở thành con người như thế này.Em khiến anh rất ngạc nhiên. Mong là tối nay mẹ sẽ không nói gì về thân phận của em, em chưa nên biết!"
Vĩnh Kì hôn nhẹ lên trán cô sau đó bước ra ngoài. Trên đường anh đi, nữ sinh đứng hai bên cứ gào thét nhìn anh, nam sinh cũng lầm bầm chửi rủa anh, có người còn thương hại anh. Trở về phòng mình anh thả người lên giường thì tiếp tịc có một cuộc gọi khác.
"..."
"Nhảm nhí!"-Anh có vẻ khó chịu
"..."
"Mẹ, con sẽ không về Việt Nam!"-Anh tức giận lập tức đứng dậy đẩy hết những thứ xung quanh xuống đất
"..."
"Chết tiệt. Được!"-Anh tắt máy rồi ném điện thoại sang một bên
Không phải vì anh có bạn gái mà bà ấy gọi anh về, rốt cuộc bà ấy muốn gì? Vĩnh Kì suy nghĩ luyên thuyên một lúc rồi thiếp đi mất
Tối hôm đó khi Vĩnh Kì tỉnh dậy,
"Đó là làm bạn gái của tôi.!"-Giọng nói của Vĩnh Kì vang lên. Các cô y tá trong phòng y tế há hốc nhìn anh như người ngoài hành tinh.
"Anh bị ấm đầu sao?!"-Tuyết Di mặc chân mình cho cô y tá xoa thuốc. Từ cái câu nói đó cô y tá đó bỗng nhiên mạnh tay hơn làm Tuyết Di cô xém đá vào mặt cô ta.
"Ra ngoài đi.!"-Vĩnh Kì đuổi tất cả y tá ra ngoài rồi quỳ xuống dưới chân cô
"Nè, anh làm gì vậy?! Đứng dậy đi.!"-Tuyết Di rối rắm hốt hoảng
"Tôi yêu em, làm bạn gái tôi nhé!"-Vĩnh Kì giơ tay lên trước mặt cô, một sơi dây chuyền xoã xuống. Mặt dây chuyền có hình trái tim bên trong một hình tròn. Mắt Tuyết Di như không muốn nhắm lại nữa, đó là kim cương đó nha, cô vô cùng ngạc nhiên nhìn anh, không dưới triệu đâu.
"Đừng nhìn tới cái giá của nó.!"-Vĩnh Kì lắc đầu rồi đeo sợi dây chuyền vào cổ cô
"Nè, mẹ anh bảo dắt bạn gái về hay sao?!"-Tuyết Di nghi ngờ chớp chớp mắt nhìn Vĩnh Kì
"Một phần.!"-Vĩnh Kì thay cô y tá khi nãy xoa thuốc giúp cô
"Au...nhẹ thôi.!"-Tuyết Di hét lên rồi đánh đánh vào vai Vĩnh Kì
Đám y tá bên ngoài cùng một tá nữ sinh đập cửa bay vào. Vĩnh Kì không chú ý đến chỉ rửa tay sau đó bế Tuyết Di về kí túc xá.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy"
"Tớ đang mơ sao?"
"Thật không thể tưởng tượng được.!"
"Hội trưởng tỏ tình với đại tỷ sao?"
"Vớ vẩn.!"
"Đúng là hồ ly tinh"
Bla...Bla...Bla....
Tất cả những lời đồn đại Tuyết Di đều thu vào tai. Với một người thù dai như cô số phận của họ chắc chắn không tốt đâu...
"Nè, anh hai, anh nhanh tay thế?!"-Vĩnh Phong thấy Vĩnh Kì bế Tuyết Di về kí túc xá thì cười cười nói.
"Nè, cậu cũng hốt được trai đẹp đấy nhé."-Ngọc Hân chọc chọc Tuyết Di
"Bớt đi.!"-Vĩnh Kì và Tuyết Di đồng thanh nói
"Trời ơi, mới quen nhau được phút đã vợ chồng đồng lòng rồi.!"-Ngọc Hân trề môi giận dỗi
"Cẩn thận bị dìm.!"-Vĩnh Phong kéo Ngọc Hân đi
"Hứ.!"-Ngọc Hân bị Vĩnh Phong kéo đi như một cái bao tải cát nhưng vẫn cố liếc liếc 'vợ chồng' nhà Vĩnh Kì, Tuyết Di.
"Nè, mẹ bảo anh dắt 'chị dâu' về đấy.!"-Vĩnh Phong quay lại nói một câu rồi đi mất
Vĩnh Kì để Tuyết Di lại phòng sau đó đi gọi một cuộc điện thoại. Trong phòng Tuyết Di cũng nhận được một cuộc gọi khác. Tuyết Di có hơi khó chịu sau khi tắt máy, nhanh chóng cô chìm vào giấc ngủ. Vĩnh Kì nghe điện rất lâu, có vẻ đó là một cuộc gọi quan trọng. Sau khi anh trở lại thì cô đã ngủ mất, Vĩnh Kĩ ngồi bên giường Tuyết Di nhìn cô ngủ. Khuôn mặt xinh đẹp hiền diệu như một thiên thần. Nếu ngay lúc này có ai nói cô là một đại tỷ chắc chắn không ai tin. Vĩnh Kì ngồi hồi lâu sau đó thở dài.
"Tuyết Di, em có biết khoảng thời gian qua tôi tìm em lâu lâm rồi không? Tại sao bây giờ em lại trở thành con người như thế này.Em khiến anh rất ngạc nhiên. Mong là tối nay mẹ sẽ không nói gì về thân phận của em, em chưa nên biết!"
Vĩnh Kì hôn nhẹ lên trán cô sau đó bước ra ngoài. Trên đường anh đi, nữ sinh đứng hai bên cứ gào thét nhìn anh, nam sinh cũng lầm bầm chửi rủa anh, có người còn thương hại anh. Trở về phòng mình anh thả người lên giường thì tiếp tịc có một cuộc gọi khác.
"..."
"Nhảm nhí!"-Anh có vẻ khó chịu
"..."
"Mẹ, con sẽ không về Việt Nam!"-Anh tức giận lập tức đứng dậy đẩy hết những thứ xung quanh xuống đất
"..."
"Chết tiệt. Được!"-Anh tắt máy rồi ném điện thoại sang một bên
Không phải vì anh có bạn gái mà bà ấy gọi anh về, rốt cuộc bà ấy muốn gì? Vĩnh Kì suy nghĩ luyên thuyên một lúc rồi thiếp đi mất
Tối hôm đó khi Vĩnh Kì tỉnh dậy,