Trấn Phong bế quan trong Hắc Giới không ra nên cũng không biết được các biến động sảy ra tại Thôn Kiếm Thành. Phong chỉ biết chìm đắm vào cảm ngộ của thiên địa, linh khí hấp thu với mức độ khủng bố đến mức các trưởng lão của Lôi gia thi nhau hấp thu và lên cấp. Chỉ trong thời gian chưa đến một tháng biết bao nhiêu người mắc kẹt tại cảnh giới ích địa cảnh đỉnh phong đều đua nhau đột phá. Lôi gia phút chốc xuất hiện ra rất nhiều khai thiên cảnh. Kể cả mấy người thái thượng trưởng lão và phụ thân Lôi Chí Hào của Trấn Phong cũng bước vào khai thiên cảnh sơ kỳ. Những lão gia hỏa thái thượng trưởng lão của Lôi gia vì đã mắc kẹt tại cảnh giới ích địa cảnh đỉnh phong lâu năm nên tích súc lực lượng nhiều hơn những người khác gấp mấy lần nên còn có thể bước thêm một tiểu cảnh giới vào khai thiên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Cách khai thiên cảnh hậu kỳ chỉ còn bước nhỏ.
Sau hai tháng bế quan Trấn Phong buồn bực đình chỉ luyện công, cắt đứt trạng thái thiên nhân hợp nhất. Cũng đình chỉ luyện đan và luyện khí luôn. Trong vòng hai tháng qua Phong đã đưa cảnh giới phân tâm thành phân tâm tam dụng. Tinh thần lực mạnh mẽ vừa khống chế điều tiết hỏa hầu để luyện đan, vừa mô phỏng luyện chế các loại binh khí, vừa hấp thu linh khí và tu luyện trận pháp để bồi bổ và hỗ trợ cho luyện khí và luyện đan. Phong còn dư thừa tâm trí để chơi đùa cùng với Tiểu Lôi. Cún con trong thời gian ở cùng Phong giờ cũng đã to lớn lên một chút. Nhưng sức ăn của cún đã lên gấp đôi. Mỗi bữa cún chén 2 viên tinh thạch cực phẩm. Cũng may là giờ Phong đã có nguồn tài chánh không ngừng nghỉ. Phong dùng tinh thần lực luyện chế ra đan dược cấp thấp như hồi lực đan, hồi khí đan và một số loại đan dược chữa thương cho dong binh đoàn. Nguồn vốn bỏ ra hầu như chả mất bao nhiêu nhưng lợi nhuận thì khiến Phong phải tặc lưỡi. Giờ một lục Phong có thể luyện chế ra 3 lò đan dược. Mỗi lò dưới địa cấp đều có xác suất ra 100 mai. Với tỷ lệ thành công của Phong có thê luyện chế ra tầm 270 mai cả thảy. Mỗi viên sau khi trừ hết chi phí chi trả cho gia tộc và dong binh đoàn còn lại vào túi Phong cũng còn 200 kim tiền. Tương đương với 54 linh thạch hạ phẩm. Mỗi đợt luyện chế 3 lò đan dược không đến 10 phút. Mỗi ngày Phong đều bỏ thời gian ra để luyện chế 20 lần. Tương đương với 60 lò đan dược, kiếm được 1080 linh thạch hạ phẩm. Đây là con số Phong để dành cho sau này dùng. Còn thức ăn của cún con Tiểu Lôi đã có quyển trục tu linh trận cấp 9 rồi. Một lần bán ra 2 quyển, mỗi quyển không dưới 1 vạn linh thạch cực phẩm.
Ngoài những lần luyện chế đan dược bình thường Phong còn luyện chế ra Tinh Thần Đan. Tuy chỉ là đan dược cấp 6 đỉnh nhưng giá trị của nó có thể so với địa cấp đan dược. Đã sinh ra một chút thiên địa dị tượng rồi. Mỗi lò Phong có thể luyện chế ra cả mấy chục viên. Đan dược càng cao cấp thì một lò ra càng ít đan. Đến cấp chí tôn nếu có thể ra được một viên cũng đã là may. Ra hai viên thì đan sư có thể mỉm cười mãn nguyện. Nếu ra đến 3 viên thì có thể đi vào sách sử được rồi. Nhưng Tinh Thần Đan so với các loại đan dược cùng cấp lại có tỷ lệ thành đan thấp đến thậm tệ. Với cảnh giới của Phong cũng chỉ có thể cho ra vài chục viên một lò. Cũng may là Phong được một vị đan đạo sư như Đan Tổ chỉ bảo. Trấn Phong có khả năng không trở thành nhân vật khủng bố cũng khó. Nhân tài cần nhất là thời gian để phát triển. Trong khi Trấn Phong tu luyện trong Hắc Giới thì ở ngoài biết bao thế lực nhòm ngó. Tình hình tuy không căng thẳng nhưng rất nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm vào phạm vi Phong tu luyện. Tuy được các trưởng lão của gia tộc bảo hộ, lại được cả dong binh đoàn thay nhau canh gác đến một con kiến cũng khó lọt nhưng tất cả đều hiểu Phong đã làm ra động tĩnh quá lớn. Nếu không vì hội đấu giá và các thế lực nhất lưu vẫn chưa tìm được phương pháp tốt nhất để ăn chia, chắc chắn họ đã mạnh mẽ lao vào đòi người. Chỉ là giờ tuy họ không được Trấn Phong, nhưng vẫn còn cơ hội trang giành đồ vật một cách công bằng trên hội đấu giá. Tuy giá cả đắt đỏ nhưng lại an toàn và mọi người tin tưởng cái giá phải trả để tranh giành so với huy động võ lực còn rẻ hơn rất nhiều. Các thế lực nhất lưu kia cũng không muốn đắc tội Lôi gia. Cái giá mà Trấn Phong đưa ra để hủy diệt một thế lực rất có lực trấn áp. Tất cả đều hiểu Lôi gia từ trước đến nay thường điệu thấp, giờ đã ra mặt bộc lộ thế lực khiến cả các thế lực nhất lưu kia cũng phải kiêng dè một hai.
Trong khi các thế lực dò hỏi không được gì thì đã hối lộ, đút lót, mua chuộc những người làm công bên trong nội viện của Trấn Phong dong binh đoàn. Tiếc rằng nội viện đường chủ Long Linh đã thay đổi hết các đầu bếp phục vụ cho minh chủ. Người phục vụ do các dong binh trung thành nhất của binh đoàn đích tay phục vụ. Đồ ăn do đích thân đường chủ Hỏa Đầu Quân luyện chế. Do cô nương Trần Ngọc Phương đưa đến tận cửa cho minh chủ. Các người vô phận sự đều bị ngăn cản ở ngoài. Không ai biết Trấn Phong đang làm gì, chỉ thấy ba động linh khí lúc mạnh bạo, lúc hòa hoãn. Trận pháp cũng thật kỳ quái. Nhưng nếu không phải là trận pháp thì cũng không thể là cường giả nào có thể lôi kéo đủ hết các loại thuộc tính vào trong phạm vi đó. Các cường giả ở ngoài chỉ có thể cảm ứng được linh khí của họ luôn bị một sức mạnh nào đó cưỡng chế kéo sang tuột khỏi tay họ. Ngoài tụ linh trận cường đại, thật sự không còn thứ gì có thể làm được việc tương tự. Nhưng bất quá trận pháp này cũng quá bá đạo đi. Đã vượt quá phạm trù của cấp 9 đỉnh. Đã bước vào loại trận pháp thiên cấp rồi. Thiên cấp trận pháp sư. Đây là quái vật gì của Đấu Linh đại lục? Không phải tại Thiên Minh Trung lục không có trận pháp sư đỉnh, bất quá tu luyện trận pháp cần phải có thiên phú vô cùng tốt. Bằng không biết bao thể tu đã sinh ra không ít người có tinh thần lực khủng bố. Nhưng chỉ dựa vào tinh thần lực không vẫn chưa đủ để thành một trận pháp sự thiên cấp. Nếu không có thời gian thiên truy bách luyện thì thật sự khó có thể trở thành trận pháp sư tài ba. Thể tu bình thường vì không kiến tạo được đan điền nên tuổi thọ chỉ bất quá vài trăm tuổi là nhiều. Lại không cảm giác được ba động linh khí nên tu luyện trận pháp phải lần mò rất nhiều. Thời gian mấy trăm năm lần mò không đủ để lãnh ngộ trận pháp và tu luyện tinh thần lực. Lôi gia làm sao có thể bồi dưỡng một thể tu trở thành một thiên tài thiên cấp trận pháp sư? Thiên cấp trận pháp sư nào mà chả hơn cả ngàn năm tuổi? Thậm chí còn cả vạn tuổi và đã bước vào cảnh giới sinh tử cảnh?
Chỉ riêng sự khủng bố của đường chủ trận pháp sư của Trấn Phong dong binh đoàn cũng đã làm những người chứng kiến phải cảm khái không thôi. Một cô bé tuổi chưa đến 30, đã có thể dễ dàng bày ra tụ linh trận cấp 4 đỉnh. Cô ta cũng là một thể tu sở hữu tinh thần lực khủng bố so với tuổi. Chỉ tiếc rằng 1 thể tu thì sẽ khó mà cảm ứng được ba động của linh khí nên cũng rất khó để trở thành một trận pháp sư đỉnh cấp. Nếu thể tu có thể bày ra được địa cấp trận pháp, tức trận pháp cấp 6 trở lên đã có thiên phú không tồi rồi. Tuy mọi người rất rung động với thiên phú của Nguyễn Phương Dung nhưng vì cô là một thể tu nên các thế lực cũng không thèm để ý nhiều. Tuy vậy các thế lực cũng tiếp cận các đường chủ của Trấn Phong dong binh đoàn để thu mua tin tức. Điều họ thấy lạ là vì sao không đường chủ nào chịu bán tin tức gì liên quan đến vị minh chủ của họ. Có ai chê tiền nhiều chứ? Người bị săn đón nhiều nhất đó là Nguyễn Bá, đường chủ Hỏa Đầu Quân. Lý do đơn giản vì Nguyễn Bá là người duy nhất nấu ăn cho Trấn Phong mỗi ngày. Tên này cũng khá gian xảo. Khi biết các thế lực nhất quyết phải moi tin bằng được Nguyễn Bá ra kế. Một mình hắn sẽ bán tin. Nhưng tin tức của hắn bán ra càng khiến các thế lực tức lộn ruột. Vì ngoài việc bán tin hôm nay minh chủ ăn gì thì hắn không có tin tức gì khác. Các đường chủ khác cũng chỉ tủm tỉm cười kế sách quỷ quái. Tuy không thể hoàn toàn áp chế được tính tò mò của các thế lực nhưng để câu giờ thì vẫn dư sức. Nguyễn Bá được phép bán tin công khai cho các thế lực. Thế lực nào cũng chỉ nhận được tin tức rất chính xác là hôm nay thực đơn gồm những gì. Chủ yếu là thịt linh thú huyền giai hoặc đôi khi cũng có một ít địa cấp sơ giai. Hết đồ nướng rồi lại đến hầm cách thủy, xào, luộc, hấp quay vòng. Ăn kèm với các loại thiên tài địa bảo như nấm đông cô địa giai cấp 7, đại địa chi mục cấp 8 vv.
Các thế lực nghe cũng nghe đến phát chán nhưng cái giá bỏ ra cũng không đắt, và cũng chả ai lại không muốn biết tin tức gì mới nhất về Trấn Phong. Mặc kệ tin tức về thực đơn của hắn có quan trọng hay không quan trọng cũng phải moi ra mọi tin tức có thể. Giá cả cho thông tin là 40 linh thạch hạ phẩm mỗi ngày. Tài liệu của mỗi bữa ăn giá riêng biệt là 15 linh thạch hạ phẩm. Nếu mua cả ba bữa thì được trừ khấu chút đỉnh. Các trưởng đoàn Trấn Phong dong binh đoàn ôm bụng cười chia nhau linh thạch. Có tiền không kiếm là tên vương bát đản. Hỏi gì bọn họ cũng nói không biết. Nếu muốn biết thì phải mua tin. Nhưng ngoài thực đơn ra thì các đường chủ cũng thật sự không thể nói gì thêm vì bọn họ làm sao đoán được minh chủ đang làm gì!
Chỉ còn một tháng là Đấu giá hội bắt đầu. Cái tin Trấn Phong bỗng dưng đình chỉ tu luyện khiến các thế lực cũng nghẹt thở không thôi. Khi ba động linh khí tại khu vực gần tổng doanh Trấn Phong đoàn hòa hoãn lại cũng khiến mọi người mong chờ. Nhất là ngày đấu giá hội sắp diễn ra, rất nhiều người muốn thấy được người đã luyện chế ra tụ linh trận quyển trục đỉnh bằng linh thạch cực phẩm. Các thế lực rất muốn biết có phải là Lôi gia tam thiếu đã tạo ra tụ linh trận này hay không? Hay đằng sau Lôi gia còn có một đại cao thủ nào tọa trấn. Nếu đúng là do Lôi gia tam thiếu tạo, vậy tiềm năng của hắn sau này sẽ phát triển ra sao? Cho dù hắn là một thể tu, các đỉnh cấp thế lực cũng phải nghĩ lại kỹ lưỡng có nên cướp người hay không. Chỉ cần đây đúng là cao thủ trận pháp thiên cấp sẽ có rất nhiều thế lực chịu bỏ ra thiên tài địa bảo để kéo dài tuổi thọ cho Trấn Phong. Cung cấp tài nguyên cho hắn tu luyện. Thậm chí có thể bỏ ra Hồi Sinh Đan kiến tạo lại đan điền cho Phong để hắn có thể trở thành tu luyện giả.
Trận pháp, đối với những người của thế giới này thật sự rất khó học, nhưng đối với Phong thì lại rất dễ. Dù sao thì Phong cũng là một thạc sĩ lập trình tại kiếp trước. Hắn đã học vô số loại ngôn ngữ lập trình: C, C++, C# & .NET, Phyton, Java rồi các hệ điều hành Linux, Windows, IOS, Android. Học trận pháp cũng như học ngôn ngữ lập trình mới mà thôi. Rất máy móc, nhưng cũng rất rõ ràng. Đôi khi lập trận cũng như chơi tower defense với Phong. Chả có gì khác. Đầu tiên dùng tinh thạch, ấn quyết làm mắt trận để hấp dẫn linh khí thiên địa. Sau đó tạo ra các tụ trận để hấp thu chắn giữ linh khí không cho chúng thoát. Tạo pháp trận cũng như vẽ đường dẫn cho linh khí vào mắt trận rồi dùng các ấn quyết đánh ra để hấp thu chúng. Thường thì các trận pháp sư phải cảm ứng linh khí, cho dù không hấp thu được nhưng họ phải cảm ứng được chúng. Bằng không phải nhờ vào cảm ngộ của sư phụ mà đánh ra kết giới tương tự. Tuy không nhìn thấy nhưng cứ làm một cách máy móc theo công thức cũng sẽ có được tỷ lệ thành công nhất định. Nếu là người có tạo nghệ càng cao sẽ cảm ứng được càng nhiều linh khí và đánh ra thủ pháp ấn quyết tương đương để hấp dẫn, hấp thu thuộc tính đó. Còn Phong không những có thể cảm ứng rõ ràng, Phong còn có thể nhìn thấy màu sắc của ba động linh khí. So với các trận pháp sư khác phải cảm ứng linh khí một cách hư vô mù mịt còn Phong lại có thể nhìn thấy rõ ràng sự ba động của linh khí. Hắn không muốn bày trận nhanh và mạnh hơn người khác cũng không được. Chỉ là hiện giờ Phong không thể tụ lại linh khí nên có nhiều thủ pháp hắn chỉ có thể mo phỏng đánh ra nhưng không thể kích hoạt khiến cảnh giới trận pháp của Phong ngừng ở mức thiên giai sơ cấp. Chỉ bày được trận pháp cấp 9 đỉnh mà thôi.
Không tích tụ được linh lực cũng là điều làm Phong buồn bực không thôi. Khi có linh lực tu luyện giả có thể tích tụ sau đó phóng ra tạo thành các chiêu thức cường đại. Nhưng Phong thì không làm được. Phong chỉ có thể nhờ vào trạng thái thiên nhân hợp nhất liên miên bất tuyệt không ngừng quán trú linh lực để cầm chân địch thủ và mài chết địch thủ mà thôi. Nếu là cùng cấp hoặc trênh lệch không nhiều thì còn có sức đánh một trận. Khi địch thủ có lực tấn công cường hãn quá mức mà Phong có thể dùng tốc độ hấp thu linh khí để chống cự thì có thể một chiêu Phong bị hạ sát. Phong cũng rõ điều này nên chỉ chú tâm vào tìm hiểu các loại khốn trận, ảo trận và tu luyện các bộ pháp. Thời gian tu luyện của Phong không có nhiều nên hắn chỉ có thể làm được bao nhiêu làm bấy nhiêu. Hy vọng có thể sớm ngày cường đại hơn để bước vào Hỏa Linh Hải, tìm kiếm dị hỏa.
Hiện giờ Phong đã có tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn thiên giai sơ cấp gấp hàng trăm lần. Linh lực hùng hậu nhưng Phong không thể phóng ra linh lực làm tuyệt chiêu. Phong chỉ có thể dùng bộ pháp ảo diệu sau đó đánh cận chiến. Cũng như khi đối chiến một người cầm dao găm, một người cầm súng. Một người phải áp sát còn một người đứng xa bóp cò. Ai mạnh ai yếu đã rõ. Tu luyện giả bình thường khi bước ra khỏi phạm trù tụ linh cảnh lên cảnh giới phong linh cảnh đã có thể dùng linh khí phóng ra ngoài. Tuy linh lực phóng ra của tu luyện giả cấp thấp chưa đủ lực sát thương nhưng đây cũng là những chiêu thức bảo mệnh để chiến đấu phạm vi xa. Tu luyện mãi mà cảnh giới đan điền vẫn lơ lửng tại ích địa cảnh, như đây là cực hạn. Thế giới đan điền mãi cũng không tạo ra được vòm trời. Tuy mảnh đất rộng lớn nhưng “vòm trời” lại thấp lè tè. Mảnh đất trong đan điền của Phong cũng lâu rồi không lớn hơn được chút nào. Phong vẫn cứ tưởng chỉ cần hắn tích tụ lực lượng sẽ có thể tạo được vòm trời. Nhưng suốt mấy tháng nay ngoài việc tiến triển trên tạo khí và luyện đan và tinh thần lực cường hãn ra thì Phong cũng chả hơn được gì. Tu luyện kiểu này mà bước vào Hỏa Linh Hải chưa trụ được một ngày chắc đã táng thân tha hương rồi. Nói là mảnh đất nhưng thế giới đan điền lại là thế giới hư vô. Không thể ngưng thật. Sự rộng lớn của nó như thế nào cũng chỉ là ảo tưởng khi Phong dùng Thiên Hồn Nhãn quán trú tinh thần lực vào đan điền. Phong cảm thấy mình nhỏ bé như một người đứng trong thế giới trống rỗng. Trong trạng thái này Phong có thể cảm ứng được thế giới đan điền của Phong giờ rộng như một mảnh đại lục cỡ nhỏ. Nhưng phiến đại lục này đang thiếu một cái gì. Dường như Phong nắm bắt dường như không.
Khi cắt đứt mọi liên hệ với thiên nhân hợp nhất Phong thở ra một ngụm trọc khí. Cũng không biết rằng khi hắn đình chỉ thiên nhân hợp nhất bên ngoài biết bao người lại vì thế mà thấp thỏm. Phong gõ cửa lầu các của Khí Tổ. Không đợi trả lời Phong đã bước vào. Hai vị sư phụ này có nể nang gì hắn đâu. Mấy lần gõ cửa mà Khí Tổ cũng có để ý đâu. Đàn ông với nhau sợ cái gì. Mạnh dạn bước vào.
Vào phòng Phong nhìn thấy Khí Tổ đang lúi húi với chiếc Quy Nỏ. Tuy vẫn trong tình trạng linh hồn thể nhưng hai vị sư phụ đã có thể kết hợp với tinh thần lực mạnh mẽ tạo ra một thể chất để hoạt động và làm việc không sai biệt lắm như người thật. Quy nỏ hay còn được gọi là nỏ thần An Dương Vương. Người chế tạo ra nỏ này là tướng của vua An Dương, Cao Lỗ hay còn biết đến là Ông Nỏ. Nỏ hơi chìa ra, bên trên nỏ là phần nạp tên (hộp tên) nên có hình thù móng rùa. Chỉ cần bỏ tên để sẵn vào hộp tên rồi đặt lên các rãnh sau đó kéo cơ quan là tên sẽ tự động rơi xuống rãnh rất chuẩn xác, tiết kiệm được thời gian nạp tên rất nhiều. Trên nỏ có nhiều rãnh, có thể cùng một lúc phóng ra nhiều mũi tên. Nỏ này Khí Tổ đặc biệt chế tạo ra cho Phong dùng trong lúc khẩn cấp. Nỏ cũng không to lắm, có phần cán như súng. Có tay cầm để tiện sử dụng. Một người có thể vác được nỏ và nạp bắn. Trên nỏ lại được gia trì thêm trận pháp và linh thạch nên sức công phá so với nỏ bình thường còn mạnh hơn rất nhiều. Các đầu tên đã được Khí Tổ vẽ trận văn nên càng tăng thêm sức công phá. Ngày nhỏ Phong được nghe truyện cổ tích vể nỏ thần An Dương Vương, đến khi lớn lên tìm hiểu thì ra chả phải thần thánh gì cả, mà là nỏ thật. Chỉ là số lượng của nỏ quá nhiều mà một nỏ có thể bắn ra rất nhiều tên. Sau khi Triệu Đà chiếm được nước Âu Lạc của An Dương Vương, cách chế tạo nỏ cũng theo Cao Lỗ được chôn vùi cho đến khi hai bà Trưng khởi nghĩa, Bắc Bình Vương Đào Kỳ đã tìm ra cách chế tạo. Sau này Gia Cát Lượng cũng nhờ các bản vẽ chế tác chế tác của nỏ này mà chế tạo ra Gia Cát Liên Nỏ. Gia Cát Liên Nỏ so với Quy Nỏ còn thua một bậc! Nay Quy Nỏ lại được trận văn và linh thạch gia trì nên tầm phóng và sức công phá còn hơn cả súng đại bác. Tiếc rằng số lượng chế tạo ra không nhiều. Khí Tổ đang nghiên cứu cho hoàn thiện sau đó sẽ truyền lại cho Phong để Phong có thể sai thợ chế tạo ra số lượng lớn cho binh đoàn.
Bước vào lầu các của Khí Tổ Trấn Phong chỉ ngồi ở xa không dám quấy rầy sư phụ mình. Được một lúc sau Khí Tổ hài lòng với chế tác của mình sau đó gật gù quay sang mỉm cười với Trấn Phong:
- Tiểu tử tốt, ha ha ha. Con xem kiệt tác của ta. Đây mới là chế tác lúc đầu. Nếu sau này dùng linh thạch để làm thuốc kích nổ, chế ra đạn, số lượng lớn có thể nhét vào cái hộp tên này. Dùng trận pháp phóng ra, sẽ không sai biệt lắm làm được tiểu liên như súng lửa của địa cầu. Sức công phá có thể dùng trận văn gia cố, so với lựu đạn và đại bác chỉ có hơn chứ không hề kém. Cho võ giả cầm số lượng lớn ra trận, đến cấp thần cảnh cũng phải tránh mũi nhọn cà cà cà.
- Chúc mừng sư phụ đã chế tác thành công ra thần nỏ.
- Cái gì mà thần nỏ, chỉ là Quy Nỏ mà thôi. Haizz, người ở địa cầu không có linh lực nên tu luyện giả có thể bay lượn đối với họ đã coi như là thần tiên rồi. Làm gì có thần thánh gì chứ. Nhớ năm xưa tiểu tử Cao Lỗ chế tác ra loại nỏ này, sư phụ dùng linh hồn thể quan sát một bên. Hắn đúng thật là một kỳ tài. Sau này khi Triệu Đà nhờ vào vụ Trọng Thủy Mỵ Châu chiếm được nước Âu Lạc, lại đem bao nhiêu công lao của Cao Lỗ biến thành huyền thoại, chế thêm vào thần kim quy để cho lịch sử mài mòn chiến tích của Cao Lỗ. Bọn Cổ Ma này đến khi linh hồn vấn lạc rồi chuyển kiếp cũng vẫn nghĩ ra mấy cái kế thâm không thể tưởng. Tiểu tử tốt, sau này ngươi dùng mấy cái nỏ này bắn chết tụi Cổ Ma cho sư phụ. Trả thù cho Cao Lỗ.
- Đa tạ sư phụ. Có thù phải báo, thù của Cao Lỗ, Cao Cảnh Hầu để sau này con sẽ trả. Đúng rồi sư phụ, dạo này không kiếm Đan sư phụ cãi lộn nữa sao? Hai người giải hòa?
- Xí... ai thèm kiếm con mụ chằn đó. Hồi trẻ mụ dám ngó ta, khiến bao cô gái xinh đẹp sau đó đều không ngó ngàng gì đến lão tử nữa. Họ không dám đắc tội mụ chằn. Mẹ nó khiến lão tử bao nhiêu năm nay vẫn làm trai tân. Giờ lại mất luôn thân xác, muốn thay đổi cũng không còn cơ hội. Tiểu tử ngươi sau này có dịp phải trả thù cho sư phụ!
- Con? Làm sao trả thù? Thù của sư phụ với Đan sư phụ, hai người tự tính à.
- Tiểu tử ngươi nghĩ đến đâu rồi? Ta nói trả thù là thiên hạ mỹ nữ ngươi ăn hết cho sư phụ. Mẹ nó. Ta nói gì cũng là một luyện khí đại tôn sư. Mỹ nữ ái mộ ta nhiều không xuể. Đã phải chết trẻ lại còn phải chịu ... ai không nói nữa không nói nữa. Tức chết lão tử. Tiểu tử ngươi không lo tu luyện lại chạy đến đây cười thầm trên nỗi đau của sư phụ?
Trấn Phong nghe vậy thì đỏ mặt. Luyện khí đại tôn sư lại đi mơ mộng mấy cái chuyện nhi nữ thường tình. Nào giống như phong phạm của một tiên ông đạo cốt chứ. Sư phụ cũng quá tùy ý đi. Phong vội xua tay:
- Đâu có, đệ tử đâu dám. Đúng rồi sư phụ. Với luyện khí thuật của người và đan đạo của Đan sư phụ, sao hai người không hợp lực để tạo lại thân thể mới? Điều đó đối với sư phụ đâu khó gì? Hoặc là có thể đoạt xá người khác mà.
- Xế... Tiểu tử ngươi ở với mụ dâm tổ kia lâu ngày bị mụ dạy hư rồi sao? Hỗn độn chỉ cho phép một thân thể chứa chấp một linh hồn. Nếu đi ngược lại thì phải đồng hóa linh hồn của người khác, ngươi tưởng ai cũng có cơ duyện như ngươi hay sao? Vả lại ta và đan tổ đều là những người của thời kỳ Hồng Hoang. Chúng ta kỵ nhất là đoạt xá thân thể của người khác à. Lão tử không làm. Hơn nữa, nếu đoạt xá chúng ta vì linh hồn và thể xác không hợp, sẽ có thể tu luyện lại từ đầu nhưng đôi khi vì thể chất không hợp, sẽ mất nhiều hơn được. Đi theo con đường tà đạo đó sẽ tổn đức, không phải con đường của người chánh đạo.
- Vậy sư phụ không còn cách nào chế tạo lại thân thể để có thể sống lại sao?
Khí Tổ thở dài:
- Đồ nhi, sư phụ biết ngươi lo cho chúng ta nhưng cơ thể con người như một tiểu hỗn độn. Ngươi chắc cũng biết tim thuộc hỏa, gan thuộc mộc, tỳ thuộc thổ, phổi thuộc kim, thận thuộc thủy. Trong cơ thể con người có ngũ hành. Ngoài ra còn có mắt thuộc quang, tai thuộc phong, mũi thuộc hắc ám, đỉnh đầu thuộc lôi và miệng lưỡi thuộc băng. Đồ nhi đã tự mình hiểu ra các điều này và bước vào cảnh giới trong truyền thuyết hỗn độn thiên nhân hợp nhất. Tuy chúng ta hiểu ra các đạo lý này nhưng lại không làm được như ngươi. Không thể biến cơ thể thành một tiểu hỗn độn. Làm sao tạo được thân thể chứ. Con người không phải chân thần, không thể tùy ý tạo ra sự sống. Tuy đến sinh tử cảnh có thể ngưng thật ra thế giới đan điền, nhưng đó là dùng linh lực để mô phỏng mà thôi. Không phải thực thể của con người. Chúng ta cũng từng nghĩ rằng nếu có thể vượt quá chí tôn cấp, có lẽ sẽ có cơ hội tạo ra sự sống thực sự, trở thành chân thần. Nhưng đây chỉ là trong lý thuyết mà thôi. Từ thưở Hồng Hoang đến giờ ta chưa từng nghe nói qua đã có người thành công trong công việc đó.
- Vậy còn hỗn độn thánh thể của con? Nếu đệ tử thành công tìm được các loại dị hỏa, dùng dị hỏa luyện chế ra thân thể của hai người? Không phải đệ tử có thể diễn luyện hỗn độn tạo ra sự sống?
- Ha ha ha, tiểu tử, ngươi tưởng ta và Dâm tổ chưa từng nghĩ đến điều này sao? Tìm được cả mười loại dị hỏa co thuộc tính khác nhau? Ngươi tưởng dễ lắm sao? Có người đi tìm cả đời cũng không tìm được một loại. Đồ nhi có cơ duyên trước mắt lấy được 3 loại đã là không tồi. Tu luyện Dung Luyện Hợp Viêm Quyết cũng rất có thể có cơ hội tìm được cả thảy 10 loại dị hỏa. Nhưng sư phụ không hy vọng nhiều. Nếu thật sự có ngày đó, tiểu tử ngươi phải cho ta thần hình nóng bỏng một chút à. Lão tử rất thích Tom Cruise, hay không thì cũng phải tầm cỡ Lee Byung Hun. Nhớ năm xưa lão tử cũng là một mỹ nam được nhiều người ái mộ à.
Trấn Phong nhìn cái vẻ mặt của Khí Tổ bụng phệ râu mép, má phính hình như rất khó liên kết với anh chàng sáu múi Lee Byung Hun. Khí Tổ cứ thế thao thao bất tuyệt hồi trẻ mình đẹp trai ra sao. Thật sự khó tưởng tượng. Khí Tổ đang mơ tưởng liên miên thì một giọng chế diễu đã sang sảng áp chế:
- Cái tên mặt đen ngươi hoang tưởng đã chưa? Đừng lây bệnh cho đồ đệ ta à.
- Gâu gâu, gulf gulf...
Khí Tổ giật mình đỏ mặt mắt nóng rực:
- Dâm Tổ ngươi đúng thật là Dâm Tổ mà, không biết gõ cửa hay sao? Có biết cái gì là quyền riêng tư không? Tiếng Ăng Lê gọi đó là privacy policy. Thật là tức chết lão tử.
- Haizz cái tên mặt đen ngươi có cái gì lão nương chưa thấy. Cái củ của ngươi nhỏ xíu có ai thấy được gì đâu mà cần phải che sao?
- Dâm nữ... T A G I Ế T N G Ư Ơ I!
- Động thủ rồi kìa chó con cứu mạng
- Gâu Gâu...
Trấn Phong quay lại thì đã thấy cún con cắn gấu quần của Khí Tổ không buông. Cún con này cũng lạ. Khí Tổ và Đan Tổ là linh hồn thể, người thường không thể chạm vào họ, nhưng cún con này thì cắn họ như họ là thực thể vậy. Chắc đây cũng là lý do vì sao Đan Tổ và Khí Tổ rất chiều chuộng cún con. Nó cho họ cảm giác họ thật sự là người sống có da có thịt chứ không phải linh hồn thể đang sử dụng tinh thần lực. Hai người lại đối chiêu một lúc, cún con cũng lè lưỡi buông Khí Tổ ra đứng một bên quan sát. Trấn Phong vứt cho cún một viên linh thạch cực phẩm, cún nuốt chửng. Chưa đến nửa khắc cún đã nhè ra viên đá mất đi quang mang ảm đạm thất sắc. Cũng may Phong có thể luyện chế ra quyển trục tụ linh cảnh cấp 9 đỉnh đem đi đấu giá. Nuôi hàng ăn này thật tốn. Vuốt đầu Tiểu Lôi Trấn Phong bắt đầu chìm đắm vào những gì Khí Tổ vừa nói. Tu luyện giả là một hỗn độn thu nhỏ. Chỉ vì không cảm giác được các loại thuộc tính nên tu luyện giả bình thường khó lòng sử dụng tất cả các loại thuộc tính trong thiên địa. Nhưng dù vậy, thì con người vẫn là một hỗn độn thu nhỏ. Vậy tu luyện là gì?
Quá trình tu luyện từ cảm ứng linh khí, tụ khí sau đó kiến tạo đan điền, hấp thu linh khí và chuyển hóa linh khí thành linh lực có thuộc tính khác nhau. Sau đó không chế linh lực để có thể ngoại phóng. Bước vào các cảnh giới ngưng tụ thế giới đan điền của mình. Ích địa, khai thiên tạo núi lập sông rồi chế tạo ra biển cả. Đem thế giới đan điền của mình ra để mô phỏng sự sống. Sau đó lĩnh ngộ không gian chi cảnh để bước vào võ thánh cảnh. Lĩnh ngộ thời gian chi cảnh để bước vào võ thần cảnh. Tất cả những điều này nói lên cái gì? Mục đích cuối cùng của hai vị sư phụ nói là lãnh ngộ thiên địa pháp tắc để bước vào cảnh giới chí tôn. Tinh quang lóe lên như Phong dần dần nắm bắt được điều gì. Lãnh ngộ pháp tắc thiên địa? Mục đích của tu luyện giả là phải mô phỏng hỗn độn. Lãnh ngộ thiên địa pháp tắc để biến cơ thể của mình hòa vào Hỗn Độn. Trở thành một thể với hỗn độn này rồi bước ra ngoài phạm trù của hỗn độn này. Không bị hỗn độn này ràng buộc nữa. Trở thành chân thần! Diễn biến hỗn độn? Mô phỏng hỗn độn? Quá trình tu luyện đan điền của Phong đã mắc kẹt ở cảnh giới ích địa cảnh đã lâu giờ đã có sự biến đổi.
- Ta hiểu rồi. Đại địa đan điền của ta không có thuộc tính, vô thuộc tính. Không thể diễn luyện được thế giới hỗn độn thực sự vì ta chỉ hấp thu linh khí rồi tinh luyện linh khí biến linh khí tinh thuần hơn nhưng ta lại không cảm ngộ linh lực trong thiên địa. Không tìm hiểu về bản nguyên của từng loại thuộc tính. Chỉ tìm mà không hiểu, chỉ xem mà không thấu, chỉ nghe mà không thông! Thì ra là vậy. Ta là hỗn độn, không đúng, ta là hỏa. Nếu là hỏa thì bản chất của hỏa là gì?
- Bốc cháy! Sức nóng có thể thiêu đốt vạn vật. Chỉ cần có sức nóng thì sẽ có thể thiêu đốt được vạn vật. Lửa, không phải sức nóng. Lửa chỉ là hình ảnh của sức nóng trong thế giới hiện thực. Màu sắc của lửa biểu hiện cho độ nóng. Một đồng cỏ tự nhiên bốc cháy, không phải có người đốt lửa mà tại vì sức nóng quá khủng bố khiến đồng cỏ tự động bốc cháy. Mỗi vật đều có nhiệt độ bốc cháy tự nhiên. Chỉ cần khiến nhiệt độ của vật dẫn lên đủ cao, vật đó trong một hoàn cảnh thích hợp sẽ bốc cháy. Khi bốc cháy, sự thiêu hủy của lửa gia tăng nhiệt độ. Nếu không có vật dẫn cháy, sức nóng vẫn có thể tồn tại, nhưng không thể phát triển và nếu không có năng lượng tiếp dẫn kích hoạt, nó sẽ lụi tàn. Trong vũ trụ tinh không các vì sao đang bốc cháy vì sức nóng của nó đang đốt cháy nguyên liệu của hành tinh đó. Khi di chuyển ra vũ trụ sức nóng không tồn tại vì không có vật dẫn. Vật dẫn của lửa thường thấy là gỗ. Mộc sinh hỏa. Hỏa sinh thổ. Hỏa khắc kim. Thủy khắc hỏa. Đấy là 5 tố chất của ngũ hành. Tất cả chúng đều liên quan đến nhau. Bản chất của hành hỏa là gì?
Trong khi Trấn Phong tự thì thào Phong đã lâm vào trạng thái ngộ đạo thiên nhân hợp nhất. Mảnh đất đan điền của Phong lâu rồi không tiến triển vì Phong không lãnh ngộ các hành. Tu luyện là quá trình mô phỏng hỗn độn. Chỉ có tìm hiểu hỗn độn, biến mình thành một thể với hỗn độn, sử dụng quy tắc của hỗn độn và hy vọng một ngày có thể bước ra ngoài phạm trù quy định của hỗn độn. Hành hỏa hủy thiên diệt địa, đốt cháy vạn vật. Nhưng bản chất của vạn vật không mất đi. Chúng chỉ thay đổi từ hình thái này sang hình thái khác. Hành hỏa biến đổi hình thái của vạn vật. Không trách gì để trở thành luyện khí sư hay luyện dược sư phải lãnh ngộ được hành hỏa. Linh khí lại tràn vào Hắc Giới từ bốn phương tám hướng. Lần này còn mạnh mẽ hơn lúc trước. Đan điền của Trấn Phong hấp thu linh lực hệ hỏa một cách điên cuồng. Phong đem sức nóng nén vào mặt đất. Tạo những vòng xoáy linh lực trong đan điền. Tuy Phong không thể tích tụ được linh lực nhưng chỉ cần linh lực liên tục được hấp thu cùng với tốc độ thoát hao vậy trong đan điền của Phong lúc nào cũng có một lượng lớn linh lực tồn tại. Linh lực chảy vào đan điền của Phong, thay đổi mảnh đất trong thế giới đan điền của Phong khiến phép tắc của mảnh đất đó mang thêm hành hỏa nồng đậm.
Mộc sinh hỏa. Bản nguyên của hành mộc đó là sức sống. Sức sống càng mãnh liệt càng thể hiện được sự nồng đậm của hành mộc. Các loài xương rồng có thể sống trong xa mạc cằn cỗi cũng là sự thể hiện của sức sống của hành mộc. Có những loại nấm sống sâu dưới lòng đất băng giá cũng là một sự thể hiện của hành mộc. Có những loại tao biển sống trên biển, các loại san hô sống dưới đáy biển. Hành mộc tượng chưng cho sức sống mãnh liệt.
Thủy sinh mộc. Hành thủy bao trùm vạn vật. Cơ thể con người đến 75% đều là nước. Tất cả những tế bào sống đều có nước. Không có nước vạn vật sẽ trở lên khô cằn. Nước là nguồn sống của vạn vật, kích hoạt cho sự sống. Nước xoay vòng. Nước thay đổi hình dạng thành băng, thành nước, mây, sương mù. Nước có ở mọi nơi có sự sống. Nước chảy đá mòn. Tuy thổ khắc thủy nhưng với sự kiên trì của nước sẽ có thể phá vỡ được vạn vật. Quy tắc của hành thủy đó là bao trùm vạn vật. Có ở mọi nơi.
Kim sinh thủy. Hành kim sắc bén cứng cỏi. Tượng chưng cho ý chí vô kiên bất tồi của thiên địa. Nếu thổ khắc thủy nhưng nước theo thời gian vẫn có thể mài mòn đá vậy trên đời liệu có kim loại nào không bị hành hỏa hủy diệt hay không? Nếu có vậy không phải hành kim đại diện cho bất hủ ý chí hay sao? Bổn nguyên của hành kim đó là bất hủ, là sắc bén có thể đâm thủng mọi cản trở. Theo lý thuyết, chắc chắn phải có loại kim loại này. Nhưng tại Đấu Linh hành hỏa nồng đậm, hành kim lại loãng nên Phong thiếu cảm ngộ của hành kim. Tuy vậy nhưng hiểu thêm về thành kim cũng khiến linh khí hành kim trong thiên địa bao phủ Phong.
Thổ sinh kim. Hành thổ là đại địa. Là núi, là đất, tượng chưng cho sự vững chắc. Đó là xuất nguồn của vạn vật. Cây từ đất mà mọc, kim từ đất mà sinh. Nước từ núi mà chảy. Hỏa từ thổ mà phát. Hành thổ là mẹ của vạn vật, là suối nguồn của mọi biến đổi nhưng bản thân của hành thổ lại là bất động bất biến. Thời gian có thể mài mòn hình dạng của đất nhưng không thể biến đổi bổn nguyên của đất. Không như hệ thủy sẽ biến đổi theo nhiệt độ. Đất có nhiều loại, có cát, có bùn, có đá. Bản chất của từng loại không dễ thay đổi. Một sa mạc sẽ rất khó biến chất theo năm tháng. Nếu không có ngoại vật ảnh hưởng một ngọn núi cũng sẽ không bị thời gian thay đổi mài mòn. Trong ngũ hành, khó thay đổi nhất chính là hành thổ. Bổn nguyên của thổ chính là bất biến, bền vững.
Trong khi Trấn Phong ngộ đạo thời gian cứ thế trôi. Phong không ăn. Không uống ngồi sếp bằng như tượng đá. Linh khí ngũ hành nồng đậm ào ạt kéo vào trong Hắc Giới sau đó ôn hòa lại tràn ra sau khi được Trấn Phong tinh luyện. Các trưởng lão của Lôi gia ngồi sếp bằng thì nhau hấp thu. Mọi người thầm lo lắng vì không thấy Trấn Phong ăn uống gì. Chỉ phát hiện linh khí nồng đậm tinh thuần không ngừng thoát ra khỏi phòng của Phong. Cũng không ai dám quấy rầy sợ làm Phong cắt đứt cảm ngộ. Điều khó hiểu là khi tin tức Trấn Phong nghỉ ăn, tụ linh trận cuồng bạo khiến rất nhiều khai thiên cảnh của Lôi gia mới bước vào khai thiên cảnh lại nhờ đó tiến thêm một tiểu giới cảnh. Các đường chủ của Trấn Phong dong binh đoàn cũng được hưởng lợi điên cuồng hấp thu linh khí tinh thuần và cũng lần lượt bước thêm một đại cảnh giới. Bước vào phong linh cảnh. Nhiều người có thiên phú cao như trinh sát đường chủ Đoàn Chính lại không kiếm được lời gì vì linh khí tinh thuần chủ yếu là ngũ hành. Thiếu lôi hành làm hắn tiếc nối không thôi. Nhưng Đoàn Chính cũng biết, chỉ cần phục vụ tốt cho binh đoàn, sẽ có ngày minh chủ sẽ bày ra được tụ linh trận lôi thuộc tính. Thậm chí các đường chủ khác có các thuộc tính hiếm cũng đem hy vọng này. Vui mừng nhất là năm người Ngũ Long đường chủ Hoàng Kiên Kim Long Đường, Chu Phàm Mộc Long Đường, Phạm Cường Thanh Long Đường, Tề Kiếm Bình Hỏa Long Đường và Chu An Cự Long Đường.
Tại một góc ngoài phòng của minh chủ Trấn Phong, đường chủ Hỏa Đầu Quân Nguyễn Bá ngồi sếp bằng đổ mồ hôi hột, miệng tủm tỉm cười như bắt được vàng. Sau mấy tháng tu luyện Nguyễn Bá đã bước vào phong linh cảnh. Mặc dù trong các đường chủ Nguyễn Bá lần này hấp thu linh lực của Phong kém nhất nhưng hắn lại là người kiếm được lợi nhiều nhất. Tin tức minh chủ “tuyệt thực” làm trấn động không biết bao nhiêu thế lực. Mặc dù tin tức chỉ có vỏn vẹn vài câu “vẫn tuyệt thực” và “linh khí ngũ hành tinh thuần được tuôn ra khiến mọi người điên cuồng hấp thu và đột phá”, nhưng các thế lực đưa nhau mua. Một bản tin được cập nhập 3 lần một ngày giá 40 linh thạch cho mỗi thế lực. Tin tức được truyền qua một viên linh thạch phế phẩm ảm đạm. Chỉ đủ chịu đựng tinh thần lực quét qua vài lần là báo hỏng. Các lời đồn về tụ linh trận của Trấn Phong liên tiếp được thổi phồng. Các đại thế lực cũng rục rịch không thôi. Trấn Phong tu luyện quên ngày tháng. Khi chỉ cách ngày đấu giá hội bắt đầu 2 ngày linh khí ngừng chảy. Trấn Phong mở mắt trong Hắc Giới tươi cười. Cún con chạy đến liếm tay Phong. Khẽ vỗ đầu Tiểu Lôi, Phong bước ra khỏi Hắc Giới, đi ra khỏi phòng. Trong thức hải của Trấn Phong tiếng của hai vị sư phụ vang lên.
- “Tiểu tử chết bầm, cả tháng không tỉnh, không nhai tinh thần thảo! Ngươi định làm đói chết 2 chúng ta hay sao?”
Trấn Phong chỉ mỉm cười không đáp. Tuy giọng nói có vẻ như trách móc nhưng hai vị sư phụ lại pha đầy nét tươi cười vã hãnh diện. Không có nửa lời ý tứ trách móc Phong. Thì ra mình đã sống trong cảm ngộ một tháng trời. Cũng may là trong lúc hấp thu linh khí có thể không cần ăn. Nhưng một tháng không ăn giờ cũng đói phải biết. Trấn Phong cầm một vốc Tinh Thần Thảo bỏ vào miệng.
- Đa tạ nhị vị sư phụ.
Trấn Phong mỉm cười rồi nội thị đan điền. Mảnh đất trong đan điền của Phong đã to lớn hơn không ít. Hiện giờ tru vi của phiến thiên địa đó Phong có cảm giác cũng gần bằng cả Đấu Linh đại lục. Vì là chủ nhân của thế giới đan điền của mình Phong đã có thể cảm giác được biên giới của nó một cách rõ ràng. Trong đan điền linh lực không ngừng được luyện hóa. Mặc dù Phong đeo Hắc Dung nhưng ba động linh khí vẫn như phiên hốt tuôn vào đan điền của Phong. Cắt đứt trạng thái thiên nhân hợp nhất hoàn toàn khiến linh khí hòa hoãn lắng động xuống không cuồng bạo chạy vào phía Phong nữa. Mọi người ở ngoài cũng đình chỉ hấp thu linh khí. Dư vị của linh khí tinh thuần vẫn khiến nhiều người thèm khát vẫn cố kéo vào đan điền của mình. Nhưng vì ai ai cũng muốn chào đón Phong nên đành buông bỏ.
Thiên Địa song Hồn Nhãn thật sự ảo diệu. Thiên Hồn Nhãn có thể nội thị linh khí ba động trong đan điền của chính mình và của người khác. So với cảnh giới xuất thần cảnh chỉ có hơn chứ không thua. Địa Hồn Nhãn chế tạo ảo cảnh và không bị ảo cảnh ảnh hưởng. Tiếc rằng Phong chưa có thời gian tìm hiểu hai huyền nhãn này sâu hơn. Lại cười khổ không thôi vì tinh thần lực của Phong mặc dù mạnh mẽ nhưng thân thể chỉ có một. Không thể phân thân ra để làm việc. Chia tinh thần khống chế linh dược và luyện khí rồi còn dư thừa tinh thần để tìm hiểu trận pháp đã là cực hạn của Phong hiện giờ rồi. Bước ra khỏi phòng Phong nhìn mọi người mỉm cười:
- Đói chết ta.
Tiện tay vớ một cái đùi độc nhãn hắc trư đã nguội Trấn Phong nhai ngấu nghiến. Sau đó lại vứt một gốc Tinh Thần Thảo cấp 8 vào miệng. Chỉ thoáng một cái đùi heo chỉ còn xương. Phong quay sang nhìn Nguyễn Bá thấy hắn đang loay hoay dùng linh khí nướng lại ít thịt chim ưng cấp 3 đã nguội Trấn Phong mỉm cười. Chỉ có tên này không bị mất hồn khi thấy Phong. Mọi người khác vẫn chìm đắm trong cảnh ngộ của riêng mình hay há hốc mồm nhìn 1 con ma đói. Phong cũng chả để ý đến hình tượng ngồi bệt xuống đất dùng tinh thần lực kéo vài cái con chim nướng đã nguội lạnh từ bữa trước. Lấy ra một bình rựu hảo hạng trong không gian giới chỉ rồi một mạch đổ xuống cổ, xé thịt ăn như một kẻ ăn xin bị bỏ đói lâu ngày. Các đường chủ trố mắt nhìn tốc độ nhai thịt của Phong mà nghẹn lời. Mặc dù mọi người ở đây đều là võ giả nhưng chưa ai nhịn đói cả tháng trời cả. Nếu muốn không ăn không ngủ ít nhất cũng phải lên đến sinh tử cảnh. Lúc đó thân thể mới có thể thoát khỏi phàm thể. Không bị đói khát ràng buộc. Chỉ cần hấp thu linh khí thiên địa cũng có thể sống. Bất quá ăn uống cũng là một loại hưởng thụ nên rất ít tu luyện giả chỉ hấp thu linh khí mà bỏ ăn.
Đến khi trên tay của Nguyễn Bá không còn đến một chút gì và sau khi Phong đã nuốt hết 10 gốc Tinh Thần Thảo, uống hết ba vò rựu và nhai hết gần trăm cân thịt Phong mới vỗ bụng hài lòng.
- No rồi hà hà hà.
- Chúc mừng minh chủ xuất quan.
- Phong nhi, chúc mừng con xuất quan.
Những tiếng chúc tụng không ngớt vang lên. 3 tháng trước sau khi xuất quan Trấn Phong đã cho mọi người quá nhiều kinh hỷ. Giờ Phong đã bế quan hết ba tháng chắc chắn thu hoạch không nhỏ. Ba động linh khí một tháng cuối cùng còn nồng đậm và tinh thuần hơn lúc trước rất nhiều. Phong đem đến cho mọi người sự hy vọng và mong chờ. Hiện giờ Phong đã có hướng đi cho con đường tu luyện của mình. Phong thiếu đó là cảm ngộ về thiên địa. Đấu Linh đại lục có hỏa thuộc tính rất nồng đậm nhưng thiếu linh khí thuộc tính khác. Nói là nồng đậm vì ở gần Hỏa Linh Hải nên mới hưởng được chút sái. So linh khí với các đại lục khác Đấu Linh vẫn còn thua xa. Hiểu được điều này Phong thật sự rất muốn đi đến các đại lục khác để cảm ngộ thiên địa. Vui vẻ nói chuyện với mọi người nửa ngày, chao đổi tin tức về những gì đã sảy ra ba tháng nay Phong cũng hơi nhíu mày. Động tĩnh Phong làm ra thật sự quá lớn. Linh khí ba động của Phong kéo về khiến trong không khí bình thường ảm đạm thất sắc, nếu không có tụ khí tháp chắc chắn Phong đã trở thành công địch của tất cả mọi tu luyện giả. Nhưng mọi người cũng phát hiện sau mỗi lần Phong kéo linh khí về phía hắn tổng lượng linh khí của Thôn Kiếm Thành lại trở lên sung túc hơn, nồng đậm hơn. Cũng như nước chảy tử cao xuống thấp, khi linh khí của Thôn Kiếm Thành bị loãng, từ Thôn Kiếm Lâm là nơi có linh khí nồng đậm hơn lại tràn về để bù đắp. Như Thôn Kiếm Lâm lúc trước bị một cái nút thắt giữ linh khí lại. Mọi tu luyện giả đều biết vào Thôn Kiếm Lâm để tu luyện sẽ tốt hơn nhưng trong đó lại có số lượng linh thú quá khủng bố. Mấy ai dám vào đó để nhập cảnh giới vô ngã ngộ đạo cơ chứ? Sau khi Phong đình chỉ hấp thu linh khí từ Thôn Kiếm Lâm vẫn theo đà tràn về Thôn Kiếm Thành. Linh thú cũng theo đó mà rời khỏi địa bàn của mình biến thành mồi cho các dong binh đoàn phục kích. Ba động Phong tạo ra không những không bị phản cảm mà lại làm cho rất nhiều người ủng hộ. Họ nghĩ nếu Phong tiếp tục tạo ba động linh khí như vậy sớm muộn gì tổng số lượng linh khí sẽ nhờ đó mà tăng lên không ít. Mọi người cũng thầm hiểu rằng sâu trong Thôn Kiếm Lâm vẫn còn nguồn linh khí hùng hậu không cạn kiệt. Nếu có thể kéo lượng linh khí đó về Thôn Kiếm Thành, vậy người hưởng lợi không chỉ có Lôi gia mà là tất cả mọi người sống tại Thôn Kiếm Thành.
Cái tin Trấn Phong trước đấu giá hội 2 ngày đã xuất quan làm các thế lực mong đợi. Họ rất muốn gặp mặt vị thiếu niên này. Tụ linh trận của Phong tạo ra khiến họ quá rung động. Đây là Đấu Linh với nồng độ linh khí rất loãng Phong đã có thể tạo ra rung động như vậy. Nếu đặt tụ linh trận này của Phong tại đại lục khác thì sẽ ra sao? Lôi gia trong thời gian ngắn như vậy đã có nhiều người đột phá. Nếu lực lượng này có thể thu phục cho thế lực của họ dùng sẽ ra sao? Đồng thời mọi người cũng hiểu một thiếu niên thiên tài như vậy bất kỳ một thế lực nào cũng không đủ lực trấn áp khiến mọi người phải phục tùng. Phong tuy không có lực lượng chiến đấu cường hãn, nhưng nếu hủy diệt một nhân tài như vậy sẽ bị bao thế lực chỉ trích và vây đánh. Sự quan trọng của Phong đối với các thế lực đã trở nên rõ rệt. Lôi gia cũng bỏ ra không ít trân tàng đem đi đấu giá cho các thế lực nhờ đó có thể gia tăng thực lực. Lôi gia như con gà đẻ trứng vàng. Một thế lực khó có đủ sức nuốt trôi.
Cao tầng của Lôi gia cũng lắc đầu cười khổ. Tiểu bối của họ đã tạo ra kinh động quá lớn, khó mà dàn xếp che dấu. Lôi gia chỉ còn biết cách tận lực bảo hộ. Các thế lực tuy mạnh mẽ nhưng họ cũng canh chừng lẫn nhau không để thế lực nào chiếm được lợi lộc từ Lôi gia quá nhiều. Điều chắc chắn đó là địa vị của Lôi gia hiện giờ đã lên thêm một tầng. Hai chi của Lôi gia đã qua lại công khai nên các thế lực cũng phải kiêng dè. Tuy thiếu cường giả đỉnh phong nhưng thủ đoạn của Lôi gia cũng không phải để làm cảnh. Các thế lực khó lòng cướp người. Với tình hình Lôi gia không ngừng tổ chức hội đấu giá như hiện nay khiến các thế lực cũng khó lòng ra tay. Lôi gia không đe dọa địa vị của họ. Không đánh chiếm địa bàn, cũng không tranh dành tài nguyên tu luyện. Trái lại mọi người rất mong chờ vào tụ linh trận của Lôi gia.
Trấn Phong sau khi ăn uống liền đóng cửa phòng tắm rửa rồi chui vào Hắc Giới ngủ ly bì cấm không cho ai quấy rầy. Khu ở của Phong vẫn được cường giả trong tộc bảo vệ. Người của Lôi gia canh gác vòng trong, Trấn Phong đoàn canh gác vòng ngoài. Trấn Phong lại ở lỳ trong phòng không ra, bao nhiêu người đến bái kiến đều được các trưởng lão Lôi gia từ chối nói rằng hậu bối của họ cần nghỉ ngơi. Việc của gia tộc không cần Trấn Phong lo lắng. Việc làm ăn của gia tộc có thể bàn thẳng với người chịu trách nhiệm.
Ngày đấu giá hội bắt đầu cả Đấu Linh đại lục nín thở chờ xem diễn biến. Sáng sớm ngày đấu giá hội tại bầu trời Thôn Kiếm Thành bỗng xuất hiện rất nhiều xuyên tinh toa. Tiếng của các cường giả võ thần, võ thánh cảnh của các thế lực đỉnh tiêm không ngừng vang vọng khắp Thôn Kiếm Thành:
- Trần Tự gia của Thanh Long đại lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Hoàng gia Lý thị của Chu Tước Thiên vực có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Tinh Kiếm Tông Thiên Minh Trung lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Thần Đao Tông Thiên Minh Trung lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
...
Tiếng của các cường giả sang sảng không ngừng đòi gặp mặt Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong. Không khí bỗng chốc bùng nổ xịt mùi thuốc súng. Trong tất cả các tiếng của các cường giả vang vọng lại có một giọng trấn áp tất cả mọi người:
- Ha ha ha, nghe nói tại Lôi gia xuất hiện một thiên tài trận pháp. Đại trưởng lão Vương Thánh Ân của Trận Môn Liên Minh Bách Tộc muốn gặp mặt Lôi gia tam thiếu. Hy vọng tam thiếu gia nể mặt ra gặp đàm luận trận pháp.
Thủ hạ của Trấn Phong đua nhau run cầm cập. Cường giả cỡ này đối với bọn họ chỉ có thể ngước nhìn chứ không thể ngạnh kháng. Phụ thân Lôi Chí Hào của Trấn Phong khẽ nhíu mày đành đẩy cửa phòng của Phong nhưng không phát hiện trong phòng có người. Giật mình hoảng hốt thốt lên:
- Phong nhi đã đi đâu?
Trấn Phong bế quan trong Hắc Giới không ra nên cũng không biết được các biến động sảy ra tại Thôn Kiếm Thành. Phong chỉ biết chìm đắm vào cảm ngộ của thiên địa, linh khí hấp thu với mức độ khủng bố đến mức các trưởng lão của Lôi gia thi nhau hấp thu và lên cấp. Chỉ trong thời gian chưa đến một tháng biết bao nhiêu người mắc kẹt tại cảnh giới ích địa cảnh đỉnh phong đều đua nhau đột phá. Lôi gia phút chốc xuất hiện ra rất nhiều khai thiên cảnh. Kể cả mấy người thái thượng trưởng lão và phụ thân Lôi Chí Hào của Trấn Phong cũng bước vào khai thiên cảnh sơ kỳ. Những lão gia hỏa thái thượng trưởng lão của Lôi gia vì đã mắc kẹt tại cảnh giới ích địa cảnh đỉnh phong lâu năm nên tích súc lực lượng nhiều hơn những người khác gấp mấy lần nên còn có thể bước thêm một tiểu cảnh giới vào khai thiên cảnh trung kỳ đỉnh phong. Cách khai thiên cảnh hậu kỳ chỉ còn bước nhỏ.
Sau hai tháng bế quan Trấn Phong buồn bực đình chỉ luyện công, cắt đứt trạng thái thiên nhân hợp nhất. Cũng đình chỉ luyện đan và luyện khí luôn. Trong vòng hai tháng qua Phong đã đưa cảnh giới phân tâm thành phân tâm tam dụng. Tinh thần lực mạnh mẽ vừa khống chế điều tiết hỏa hầu để luyện đan, vừa mô phỏng luyện chế các loại binh khí, vừa hấp thu linh khí và tu luyện trận pháp để bồi bổ và hỗ trợ cho luyện khí và luyện đan. Phong còn dư thừa tâm trí để chơi đùa cùng với Tiểu Lôi. Cún con trong thời gian ở cùng Phong giờ cũng đã to lớn lên một chút. Nhưng sức ăn của cún đã lên gấp đôi. Mỗi bữa cún chén viên tinh thạch cực phẩm. Cũng may là giờ Phong đã có nguồn tài chánh không ngừng nghỉ. Phong dùng tinh thần lực luyện chế ra đan dược cấp thấp như hồi lực đan, hồi khí đan và một số loại đan dược chữa thương cho dong binh đoàn. Nguồn vốn bỏ ra hầu như chả mất bao nhiêu nhưng lợi nhuận thì khiến Phong phải tặc lưỡi. Giờ một lục Phong có thể luyện chế ra lò đan dược. Mỗi lò dưới địa cấp đều có xác suất ra mai. Với tỷ lệ thành công của Phong có thê luyện chế ra tầm mai cả thảy. Mỗi viên sau khi trừ hết chi phí chi trả cho gia tộc và dong binh đoàn còn lại vào túi Phong cũng còn kim tiền. Tương đương với linh thạch hạ phẩm. Mỗi đợt luyện chế lò đan dược không đến phút. Mỗi ngày Phong đều bỏ thời gian ra để luyện chế lần. Tương đương với lò đan dược, kiếm được linh thạch hạ phẩm. Đây là con số Phong để dành cho sau này dùng. Còn thức ăn của cún con Tiểu Lôi đã có quyển trục tu linh trận cấp rồi. Một lần bán ra quyển, mỗi quyển không dưới vạn linh thạch cực phẩm.
Ngoài những lần luyện chế đan dược bình thường Phong còn luyện chế ra Tinh Thần Đan. Tuy chỉ là đan dược cấp đỉnh nhưng giá trị của nó có thể so với địa cấp đan dược. Đã sinh ra một chút thiên địa dị tượng rồi. Mỗi lò Phong có thể luyện chế ra cả mấy chục viên. Đan dược càng cao cấp thì một lò ra càng ít đan. Đến cấp chí tôn nếu có thể ra được một viên cũng đã là may. Ra hai viên thì đan sư có thể mỉm cười mãn nguyện. Nếu ra đến viên thì có thể đi vào sách sử được rồi. Nhưng Tinh Thần Đan so với các loại đan dược cùng cấp lại có tỷ lệ thành đan thấp đến thậm tệ. Với cảnh giới của Phong cũng chỉ có thể cho ra vài chục viên một lò. Cũng may là Phong được một vị đan đạo sư như Đan Tổ chỉ bảo. Trấn Phong có khả năng không trở thành nhân vật khủng bố cũng khó. Nhân tài cần nhất là thời gian để phát triển. Trong khi Trấn Phong tu luyện trong Hắc Giới thì ở ngoài biết bao thế lực nhòm ngó. Tình hình tuy không căng thẳng nhưng rất nhiều thế lực đang nhìn chằm chằm vào phạm vi Phong tu luyện. Tuy được các trưởng lão của gia tộc bảo hộ, lại được cả dong binh đoàn thay nhau canh gác đến một con kiến cũng khó lọt nhưng tất cả đều hiểu Phong đã làm ra động tĩnh quá lớn. Nếu không vì hội đấu giá và các thế lực nhất lưu vẫn chưa tìm được phương pháp tốt nhất để ăn chia, chắc chắn họ đã mạnh mẽ lao vào đòi người. Chỉ là giờ tuy họ không được Trấn Phong, nhưng vẫn còn cơ hội trang giành đồ vật một cách công bằng trên hội đấu giá. Tuy giá cả đắt đỏ nhưng lại an toàn và mọi người tin tưởng cái giá phải trả để tranh giành so với huy động võ lực còn rẻ hơn rất nhiều. Các thế lực nhất lưu kia cũng không muốn đắc tội Lôi gia. Cái giá mà Trấn Phong đưa ra để hủy diệt một thế lực rất có lực trấn áp. Tất cả đều hiểu Lôi gia từ trước đến nay thường điệu thấp, giờ đã ra mặt bộc lộ thế lực khiến cả các thế lực nhất lưu kia cũng phải kiêng dè một hai.
Trong khi các thế lực dò hỏi không được gì thì đã hối lộ, đút lót, mua chuộc những người làm công bên trong nội viện của Trấn Phong dong binh đoàn. Tiếc rằng nội viện đường chủ Long Linh đã thay đổi hết các đầu bếp phục vụ cho minh chủ. Người phục vụ do các dong binh trung thành nhất của binh đoàn đích tay phục vụ. Đồ ăn do đích thân đường chủ Hỏa Đầu Quân luyện chế. Do cô nương Trần Ngọc Phương đưa đến tận cửa cho minh chủ. Các người vô phận sự đều bị ngăn cản ở ngoài. Không ai biết Trấn Phong đang làm gì, chỉ thấy ba động linh khí lúc mạnh bạo, lúc hòa hoãn. Trận pháp cũng thật kỳ quái. Nhưng nếu không phải là trận pháp thì cũng không thể là cường giả nào có thể lôi kéo đủ hết các loại thuộc tính vào trong phạm vi đó. Các cường giả ở ngoài chỉ có thể cảm ứng được linh khí của họ luôn bị một sức mạnh nào đó cưỡng chế kéo sang tuột khỏi tay họ. Ngoài tụ linh trận cường đại, thật sự không còn thứ gì có thể làm được việc tương tự. Nhưng bất quá trận pháp này cũng quá bá đạo đi. Đã vượt quá phạm trù của cấp đỉnh. Đã bước vào loại trận pháp thiên cấp rồi. Thiên cấp trận pháp sư. Đây là quái vật gì của Đấu Linh đại lục? Không phải tại Thiên Minh Trung lục không có trận pháp sư đỉnh, bất quá tu luyện trận pháp cần phải có thiên phú vô cùng tốt. Bằng không biết bao thể tu đã sinh ra không ít người có tinh thần lực khủng bố. Nhưng chỉ dựa vào tinh thần lực không vẫn chưa đủ để thành một trận pháp sự thiên cấp. Nếu không có thời gian thiên truy bách luyện thì thật sự khó có thể trở thành trận pháp sư tài ba. Thể tu bình thường vì không kiến tạo được đan điền nên tuổi thọ chỉ bất quá vài trăm tuổi là nhiều. Lại không cảm giác được ba động linh khí nên tu luyện trận pháp phải lần mò rất nhiều. Thời gian mấy trăm năm lần mò không đủ để lãnh ngộ trận pháp và tu luyện tinh thần lực. Lôi gia làm sao có thể bồi dưỡng một thể tu trở thành một thiên tài thiên cấp trận pháp sư? Thiên cấp trận pháp sư nào mà chả hơn cả ngàn năm tuổi? Thậm chí còn cả vạn tuổi và đã bước vào cảnh giới sinh tử cảnh?
Chỉ riêng sự khủng bố của đường chủ trận pháp sư của Trấn Phong dong binh đoàn cũng đã làm những người chứng kiến phải cảm khái không thôi. Một cô bé tuổi chưa đến , đã có thể dễ dàng bày ra tụ linh trận cấp đỉnh. Cô ta cũng là một thể tu sở hữu tinh thần lực khủng bố so với tuổi. Chỉ tiếc rằng thể tu thì sẽ khó mà cảm ứng được ba động của linh khí nên cũng rất khó để trở thành một trận pháp sư đỉnh cấp. Nếu thể tu có thể bày ra được địa cấp trận pháp, tức trận pháp cấp trở lên đã có thiên phú không tồi rồi. Tuy mọi người rất rung động với thiên phú của Nguyễn Phương Dung nhưng vì cô là một thể tu nên các thế lực cũng không thèm để ý nhiều. Tuy vậy các thế lực cũng tiếp cận các đường chủ của Trấn Phong dong binh đoàn để thu mua tin tức. Điều họ thấy lạ là vì sao không đường chủ nào chịu bán tin tức gì liên quan đến vị minh chủ của họ. Có ai chê tiền nhiều chứ? Người bị săn đón nhiều nhất đó là Nguyễn Bá, đường chủ Hỏa Đầu Quân. Lý do đơn giản vì Nguyễn Bá là người duy nhất nấu ăn cho Trấn Phong mỗi ngày. Tên này cũng khá gian xảo. Khi biết các thế lực nhất quyết phải moi tin bằng được Nguyễn Bá ra kế. Một mình hắn sẽ bán tin. Nhưng tin tức của hắn bán ra càng khiến các thế lực tức lộn ruột. Vì ngoài việc bán tin hôm nay minh chủ ăn gì thì hắn không có tin tức gì khác. Các đường chủ khác cũng chỉ tủm tỉm cười kế sách quỷ quái. Tuy không thể hoàn toàn áp chế được tính tò mò của các thế lực nhưng để câu giờ thì vẫn dư sức. Nguyễn Bá được phép bán tin công khai cho các thế lực. Thế lực nào cũng chỉ nhận được tin tức rất chính xác là hôm nay thực đơn gồm những gì. Chủ yếu là thịt linh thú huyền giai hoặc đôi khi cũng có một ít địa cấp sơ giai. Hết đồ nướng rồi lại đến hầm cách thủy, xào, luộc, hấp quay vòng. Ăn kèm với các loại thiên tài địa bảo như nấm đông cô địa giai cấp , đại địa chi mục cấp vv.
Các thế lực nghe cũng nghe đến phát chán nhưng cái giá bỏ ra cũng không đắt, và cũng chả ai lại không muốn biết tin tức gì mới nhất về Trấn Phong. Mặc kệ tin tức về thực đơn của hắn có quan trọng hay không quan trọng cũng phải moi ra mọi tin tức có thể. Giá cả cho thông tin là linh thạch hạ phẩm mỗi ngày. Tài liệu của mỗi bữa ăn giá riêng biệt là linh thạch hạ phẩm. Nếu mua cả ba bữa thì được trừ khấu chút đỉnh. Các trưởng đoàn Trấn Phong dong binh đoàn ôm bụng cười chia nhau linh thạch. Có tiền không kiếm là tên vương bát đản. Hỏi gì bọn họ cũng nói không biết. Nếu muốn biết thì phải mua tin. Nhưng ngoài thực đơn ra thì các đường chủ cũng thật sự không thể nói gì thêm vì bọn họ làm sao đoán được minh chủ đang làm gì!
Chỉ còn một tháng là Đấu giá hội bắt đầu. Cái tin Trấn Phong bỗng dưng đình chỉ tu luyện khiến các thế lực cũng nghẹt thở không thôi. Khi ba động linh khí tại khu vực gần tổng doanh Trấn Phong đoàn hòa hoãn lại cũng khiến mọi người mong chờ. Nhất là ngày đấu giá hội sắp diễn ra, rất nhiều người muốn thấy được người đã luyện chế ra tụ linh trận quyển trục đỉnh bằng linh thạch cực phẩm. Các thế lực rất muốn biết có phải là Lôi gia tam thiếu đã tạo ra tụ linh trận này hay không? Hay đằng sau Lôi gia còn có một đại cao thủ nào tọa trấn. Nếu đúng là do Lôi gia tam thiếu tạo, vậy tiềm năng của hắn sau này sẽ phát triển ra sao? Cho dù hắn là một thể tu, các đỉnh cấp thế lực cũng phải nghĩ lại kỹ lưỡng có nên cướp người hay không. Chỉ cần đây đúng là cao thủ trận pháp thiên cấp sẽ có rất nhiều thế lực chịu bỏ ra thiên tài địa bảo để kéo dài tuổi thọ cho Trấn Phong. Cung cấp tài nguyên cho hắn tu luyện. Thậm chí có thể bỏ ra Hồi Sinh Đan kiến tạo lại đan điền cho Phong để hắn có thể trở thành tu luyện giả.
Trận pháp, đối với những người của thế giới này thật sự rất khó học, nhưng đối với Phong thì lại rất dễ. Dù sao thì Phong cũng là một thạc sĩ lập trình tại kiếp trước. Hắn đã học vô số loại ngôn ngữ lập trình: C, C++, C & .NET, Phyton, Java rồi các hệ điều hành Linux, Windows, IOS, Android. Học trận pháp cũng như học ngôn ngữ lập trình mới mà thôi. Rất máy móc, nhưng cũng rất rõ ràng. Đôi khi lập trận cũng như chơi tower defense với Phong. Chả có gì khác. Đầu tiên dùng tinh thạch, ấn quyết làm mắt trận để hấp dẫn linh khí thiên địa. Sau đó tạo ra các tụ trận để hấp thu chắn giữ linh khí không cho chúng thoát. Tạo pháp trận cũng như vẽ đường dẫn cho linh khí vào mắt trận rồi dùng các ấn quyết đánh ra để hấp thu chúng. Thường thì các trận pháp sư phải cảm ứng linh khí, cho dù không hấp thu được nhưng họ phải cảm ứng được chúng. Bằng không phải nhờ vào cảm ngộ của sư phụ mà đánh ra kết giới tương tự. Tuy không nhìn thấy nhưng cứ làm một cách máy móc theo công thức cũng sẽ có được tỷ lệ thành công nhất định. Nếu là người có tạo nghệ càng cao sẽ cảm ứng được càng nhiều linh khí và đánh ra thủ pháp ấn quyết tương đương để hấp dẫn, hấp thu thuộc tính đó. Còn Phong không những có thể cảm ứng rõ ràng, Phong còn có thể nhìn thấy màu sắc của ba động linh khí. So với các trận pháp sư khác phải cảm ứng linh khí một cách hư vô mù mịt còn Phong lại có thể nhìn thấy rõ ràng sự ba động của linh khí. Hắn không muốn bày trận nhanh và mạnh hơn người khác cũng không được. Chỉ là hiện giờ Phong không thể tụ lại linh khí nên có nhiều thủ pháp hắn chỉ có thể mo phỏng đánh ra nhưng không thể kích hoạt khiến cảnh giới trận pháp của Phong ngừng ở mức thiên giai sơ cấp. Chỉ bày được trận pháp cấp đỉnh mà thôi.
Không tích tụ được linh lực cũng là điều làm Phong buồn bực không thôi. Khi có linh lực tu luyện giả có thể tích tụ sau đó phóng ra tạo thành các chiêu thức cường đại. Nhưng Phong thì không làm được. Phong chỉ có thể nhờ vào trạng thái thiên nhân hợp nhất liên miên bất tuyệt không ngừng quán trú linh lực để cầm chân địch thủ và mài chết địch thủ mà thôi. Nếu là cùng cấp hoặc trênh lệch không nhiều thì còn có sức đánh một trận. Khi địch thủ có lực tấn công cường hãn quá mức mà Phong có thể dùng tốc độ hấp thu linh khí để chống cự thì có thể một chiêu Phong bị hạ sát. Phong cũng rõ điều này nên chỉ chú tâm vào tìm hiểu các loại khốn trận, ảo trận và tu luyện các bộ pháp. Thời gian tu luyện của Phong không có nhiều nên hắn chỉ có thể làm được bao nhiêu làm bấy nhiêu. Hy vọng có thể sớm ngày cường đại hơn để bước vào Hỏa Linh Hải, tìm kiếm dị hỏa.
Hiện giờ Phong đã có tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn thiên giai sơ cấp gấp hàng trăm lần. Linh lực hùng hậu nhưng Phong không thể phóng ra linh lực làm tuyệt chiêu. Phong chỉ có thể dùng bộ pháp ảo diệu sau đó đánh cận chiến. Cũng như khi đối chiến một người cầm dao găm, một người cầm súng. Một người phải áp sát còn một người đứng xa bóp cò. Ai mạnh ai yếu đã rõ. Tu luyện giả bình thường khi bước ra khỏi phạm trù tụ linh cảnh lên cảnh giới phong linh cảnh đã có thể dùng linh khí phóng ra ngoài. Tuy linh lực phóng ra của tu luyện giả cấp thấp chưa đủ lực sát thương nhưng đây cũng là những chiêu thức bảo mệnh để chiến đấu phạm vi xa. Tu luyện mãi mà cảnh giới đan điền vẫn lơ lửng tại ích địa cảnh, như đây là cực hạn. Thế giới đan điền mãi cũng không tạo ra được vòm trời. Tuy mảnh đất rộng lớn nhưng “vòm trời” lại thấp lè tè. Mảnh đất trong đan điền của Phong cũng lâu rồi không lớn hơn được chút nào. Phong vẫn cứ tưởng chỉ cần hắn tích tụ lực lượng sẽ có thể tạo được vòm trời. Nhưng suốt mấy tháng nay ngoài việc tiến triển trên tạo khí và luyện đan và tinh thần lực cường hãn ra thì Phong cũng chả hơn được gì. Tu luyện kiểu này mà bước vào Hỏa Linh Hải chưa trụ được một ngày chắc đã táng thân tha hương rồi. Nói là mảnh đất nhưng thế giới đan điền lại là thế giới hư vô. Không thể ngưng thật. Sự rộng lớn của nó như thế nào cũng chỉ là ảo tưởng khi Phong dùng Thiên Hồn Nhãn quán trú tinh thần lực vào đan điền. Phong cảm thấy mình nhỏ bé như một người đứng trong thế giới trống rỗng. Trong trạng thái này Phong có thể cảm ứng được thế giới đan điền của Phong giờ rộng như một mảnh đại lục cỡ nhỏ. Nhưng phiến đại lục này đang thiếu một cái gì. Dường như Phong nắm bắt dường như không.
Khi cắt đứt mọi liên hệ với thiên nhân hợp nhất Phong thở ra một ngụm trọc khí. Cũng không biết rằng khi hắn đình chỉ thiên nhân hợp nhất bên ngoài biết bao người lại vì thế mà thấp thỏm. Phong gõ cửa lầu các của Khí Tổ. Không đợi trả lời Phong đã bước vào. Hai vị sư phụ này có nể nang gì hắn đâu. Mấy lần gõ cửa mà Khí Tổ cũng có để ý đâu. Đàn ông với nhau sợ cái gì. Mạnh dạn bước vào.
Vào phòng Phong nhìn thấy Khí Tổ đang lúi húi với chiếc Quy Nỏ. Tuy vẫn trong tình trạng linh hồn thể nhưng hai vị sư phụ đã có thể kết hợp với tinh thần lực mạnh mẽ tạo ra một thể chất để hoạt động và làm việc không sai biệt lắm như người thật. Quy nỏ hay còn được gọi là nỏ thần An Dương Vương. Người chế tạo ra nỏ này là tướng của vua An Dương, Cao Lỗ hay còn biết đến là Ông Nỏ. Nỏ hơi chìa ra, bên trên nỏ là phần nạp tên (hộp tên) nên có hình thù móng rùa. Chỉ cần bỏ tên để sẵn vào hộp tên rồi đặt lên các rãnh sau đó kéo cơ quan là tên sẽ tự động rơi xuống rãnh rất chuẩn xác, tiết kiệm được thời gian nạp tên rất nhiều. Trên nỏ có nhiều rãnh, có thể cùng một lúc phóng ra nhiều mũi tên. Nỏ này Khí Tổ đặc biệt chế tạo ra cho Phong dùng trong lúc khẩn cấp. Nỏ cũng không to lắm, có phần cán như súng. Có tay cầm để tiện sử dụng. Một người có thể vác được nỏ và nạp bắn. Trên nỏ lại được gia trì thêm trận pháp và linh thạch nên sức công phá so với nỏ bình thường còn mạnh hơn rất nhiều. Các đầu tên đã được Khí Tổ vẽ trận văn nên càng tăng thêm sức công phá. Ngày nhỏ Phong được nghe truyện cổ tích vể nỏ thần An Dương Vương, đến khi lớn lên tìm hiểu thì ra chả phải thần thánh gì cả, mà là nỏ thật. Chỉ là số lượng của nỏ quá nhiều mà một nỏ có thể bắn ra rất nhiều tên. Sau khi Triệu Đà chiếm được nước Âu Lạc của An Dương Vương, cách chế tạo nỏ cũng theo Cao Lỗ được chôn vùi cho đến khi hai bà Trưng khởi nghĩa, Bắc Bình Vương Đào Kỳ đã tìm ra cách chế tạo. Sau này Gia Cát Lượng cũng nhờ các bản vẽ chế tác chế tác của nỏ này mà chế tạo ra Gia Cát Liên Nỏ. Gia Cát Liên Nỏ so với Quy Nỏ còn thua một bậc! Nay Quy Nỏ lại được trận văn và linh thạch gia trì nên tầm phóng và sức công phá còn hơn cả súng đại bác. Tiếc rằng số lượng chế tạo ra không nhiều. Khí Tổ đang nghiên cứu cho hoàn thiện sau đó sẽ truyền lại cho Phong để Phong có thể sai thợ chế tạo ra số lượng lớn cho binh đoàn.
Bước vào lầu các của Khí Tổ Trấn Phong chỉ ngồi ở xa không dám quấy rầy sư phụ mình. Được một lúc sau Khí Tổ hài lòng với chế tác của mình sau đó gật gù quay sang mỉm cười với Trấn Phong:
- Tiểu tử tốt, ha ha ha. Con xem kiệt tác của ta. Đây mới là chế tác lúc đầu. Nếu sau này dùng linh thạch để làm thuốc kích nổ, chế ra đạn, số lượng lớn có thể nhét vào cái hộp tên này. Dùng trận pháp phóng ra, sẽ không sai biệt lắm làm được tiểu liên như súng lửa của địa cầu. Sức công phá có thể dùng trận văn gia cố, so với lựu đạn và đại bác chỉ có hơn chứ không hề kém. Cho võ giả cầm số lượng lớn ra trận, đến cấp thần cảnh cũng phải tránh mũi nhọn cà cà cà.
- Chúc mừng sư phụ đã chế tác thành công ra thần nỏ.
- Cái gì mà thần nỏ, chỉ là Quy Nỏ mà thôi. Haizz, người ở địa cầu không có linh lực nên tu luyện giả có thể bay lượn đối với họ đã coi như là thần tiên rồi. Làm gì có thần thánh gì chứ. Nhớ năm xưa tiểu tử Cao Lỗ chế tác ra loại nỏ này, sư phụ dùng linh hồn thể quan sát một bên. Hắn đúng thật là một kỳ tài. Sau này khi Triệu Đà nhờ vào vụ Trọng Thủy Mỵ Châu chiếm được nước Âu Lạc, lại đem bao nhiêu công lao của Cao Lỗ biến thành huyền thoại, chế thêm vào thần kim quy để cho lịch sử mài mòn chiến tích của Cao Lỗ. Bọn Cổ Ma này đến khi linh hồn vấn lạc rồi chuyển kiếp cũng vẫn nghĩ ra mấy cái kế thâm không thể tưởng. Tiểu tử tốt, sau này ngươi dùng mấy cái nỏ này bắn chết tụi Cổ Ma cho sư phụ. Trả thù cho Cao Lỗ.
- Đa tạ sư phụ. Có thù phải báo, thù của Cao Lỗ, Cao Cảnh Hầu để sau này con sẽ trả. Đúng rồi sư phụ, dạo này không kiếm Đan sư phụ cãi lộn nữa sao? Hai người giải hòa?
- Xí... ai thèm kiếm con mụ chằn đó. Hồi trẻ mụ dám ngó ta, khiến bao cô gái xinh đẹp sau đó đều không ngó ngàng gì đến lão tử nữa. Họ không dám đắc tội mụ chằn. Mẹ nó khiến lão tử bao nhiêu năm nay vẫn làm trai tân. Giờ lại mất luôn thân xác, muốn thay đổi cũng không còn cơ hội. Tiểu tử ngươi sau này có dịp phải trả thù cho sư phụ!
- Con? Làm sao trả thù? Thù của sư phụ với Đan sư phụ, hai người tự tính à.
- Tiểu tử ngươi nghĩ đến đâu rồi? Ta nói trả thù là thiên hạ mỹ nữ ngươi ăn hết cho sư phụ. Mẹ nó. Ta nói gì cũng là một luyện khí đại tôn sư. Mỹ nữ ái mộ ta nhiều không xuể. Đã phải chết trẻ lại còn phải chịu ... ai không nói nữa không nói nữa. Tức chết lão tử. Tiểu tử ngươi không lo tu luyện lại chạy đến đây cười thầm trên nỗi đau của sư phụ?
Trấn Phong nghe vậy thì đỏ mặt. Luyện khí đại tôn sư lại đi mơ mộng mấy cái chuyện nhi nữ thường tình. Nào giống như phong phạm của một tiên ông đạo cốt chứ. Sư phụ cũng quá tùy ý đi. Phong vội xua tay:
- Đâu có, đệ tử đâu dám. Đúng rồi sư phụ. Với luyện khí thuật của người và đan đạo của Đan sư phụ, sao hai người không hợp lực để tạo lại thân thể mới? Điều đó đối với sư phụ đâu khó gì? Hoặc là có thể đoạt xá người khác mà.
- Xế... Tiểu tử ngươi ở với mụ dâm tổ kia lâu ngày bị mụ dạy hư rồi sao? Hỗn độn chỉ cho phép một thân thể chứa chấp một linh hồn. Nếu đi ngược lại thì phải đồng hóa linh hồn của người khác, ngươi tưởng ai cũng có cơ duyện như ngươi hay sao? Vả lại ta và đan tổ đều là những người của thời kỳ Hồng Hoang. Chúng ta kỵ nhất là đoạt xá thân thể của người khác à. Lão tử không làm. Hơn nữa, nếu đoạt xá chúng ta vì linh hồn và thể xác không hợp, sẽ có thể tu luyện lại từ đầu nhưng đôi khi vì thể chất không hợp, sẽ mất nhiều hơn được. Đi theo con đường tà đạo đó sẽ tổn đức, không phải con đường của người chánh đạo.
- Vậy sư phụ không còn cách nào chế tạo lại thân thể để có thể sống lại sao?
Khí Tổ thở dài:
- Đồ nhi, sư phụ biết ngươi lo cho chúng ta nhưng cơ thể con người như một tiểu hỗn độn. Ngươi chắc cũng biết tim thuộc hỏa, gan thuộc mộc, tỳ thuộc thổ, phổi thuộc kim, thận thuộc thủy. Trong cơ thể con người có ngũ hành. Ngoài ra còn có mắt thuộc quang, tai thuộc phong, mũi thuộc hắc ám, đỉnh đầu thuộc lôi và miệng lưỡi thuộc băng. Đồ nhi đã tự mình hiểu ra các điều này và bước vào cảnh giới trong truyền thuyết hỗn độn thiên nhân hợp nhất. Tuy chúng ta hiểu ra các đạo lý này nhưng lại không làm được như ngươi. Không thể biến cơ thể thành một tiểu hỗn độn. Làm sao tạo được thân thể chứ. Con người không phải chân thần, không thể tùy ý tạo ra sự sống. Tuy đến sinh tử cảnh có thể ngưng thật ra thế giới đan điền, nhưng đó là dùng linh lực để mô phỏng mà thôi. Không phải thực thể của con người. Chúng ta cũng từng nghĩ rằng nếu có thể vượt quá chí tôn cấp, có lẽ sẽ có cơ hội tạo ra sự sống thực sự, trở thành chân thần. Nhưng đây chỉ là trong lý thuyết mà thôi. Từ thưở Hồng Hoang đến giờ ta chưa từng nghe nói qua đã có người thành công trong công việc đó.
- Vậy còn hỗn độn thánh thể của con? Nếu đệ tử thành công tìm được các loại dị hỏa, dùng dị hỏa luyện chế ra thân thể của hai người? Không phải đệ tử có thể diễn luyện hỗn độn tạo ra sự sống?
- Ha ha ha, tiểu tử, ngươi tưởng ta và Dâm tổ chưa từng nghĩ đến điều này sao? Tìm được cả mười loại dị hỏa co thuộc tính khác nhau? Ngươi tưởng dễ lắm sao? Có người đi tìm cả đời cũng không tìm được một loại. Đồ nhi có cơ duyên trước mắt lấy được loại đã là không tồi. Tu luyện Dung Luyện Hợp Viêm Quyết cũng rất có thể có cơ hội tìm được cả thảy loại dị hỏa. Nhưng sư phụ không hy vọng nhiều. Nếu thật sự có ngày đó, tiểu tử ngươi phải cho ta thần hình nóng bỏng một chút à. Lão tử rất thích Tom Cruise, hay không thì cũng phải tầm cỡ Lee Byung Hun. Nhớ năm xưa lão tử cũng là một mỹ nam được nhiều người ái mộ à.
Trấn Phong nhìn cái vẻ mặt của Khí Tổ bụng phệ râu mép, má phính hình như rất khó liên kết với anh chàng sáu múi Lee Byung Hun. Khí Tổ cứ thế thao thao bất tuyệt hồi trẻ mình đẹp trai ra sao. Thật sự khó tưởng tượng. Khí Tổ đang mơ tưởng liên miên thì một giọng chế diễu đã sang sảng áp chế:
- Cái tên mặt đen ngươi hoang tưởng đã chưa? Đừng lây bệnh cho đồ đệ ta à.
- Gâu gâu, gulf gulf...
Khí Tổ giật mình đỏ mặt mắt nóng rực:
- Dâm Tổ ngươi đúng thật là Dâm Tổ mà, không biết gõ cửa hay sao? Có biết cái gì là quyền riêng tư không? Tiếng Ăng Lê gọi đó là privacy policy. Thật là tức chết lão tử.
- Haizz cái tên mặt đen ngươi có cái gì lão nương chưa thấy. Cái củ của ngươi nhỏ xíu có ai thấy được gì đâu mà cần phải che sao?
- Dâm nữ... T A G I Ế T N G Ư Ơ I!
- Động thủ rồi kìa chó con cứu mạng
- Gâu Gâu...
Trấn Phong quay lại thì đã thấy cún con cắn gấu quần của Khí Tổ không buông. Cún con này cũng lạ. Khí Tổ và Đan Tổ là linh hồn thể, người thường không thể chạm vào họ, nhưng cún con này thì cắn họ như họ là thực thể vậy. Chắc đây cũng là lý do vì sao Đan Tổ và Khí Tổ rất chiều chuộng cún con. Nó cho họ cảm giác họ thật sự là người sống có da có thịt chứ không phải linh hồn thể đang sử dụng tinh thần lực. Hai người lại đối chiêu một lúc, cún con cũng lè lưỡi buông Khí Tổ ra đứng một bên quan sát. Trấn Phong vứt cho cún một viên linh thạch cực phẩm, cún nuốt chửng. Chưa đến nửa khắc cún đã nhè ra viên đá mất đi quang mang ảm đạm thất sắc. Cũng may Phong có thể luyện chế ra quyển trục tụ linh cảnh cấp đỉnh đem đi đấu giá. Nuôi hàng ăn này thật tốn. Vuốt đầu Tiểu Lôi Trấn Phong bắt đầu chìm đắm vào những gì Khí Tổ vừa nói. Tu luyện giả là một hỗn độn thu nhỏ. Chỉ vì không cảm giác được các loại thuộc tính nên tu luyện giả bình thường khó lòng sử dụng tất cả các loại thuộc tính trong thiên địa. Nhưng dù vậy, thì con người vẫn là một hỗn độn thu nhỏ. Vậy tu luyện là gì?
Quá trình tu luyện từ cảm ứng linh khí, tụ khí sau đó kiến tạo đan điền, hấp thu linh khí và chuyển hóa linh khí thành linh lực có thuộc tính khác nhau. Sau đó không chế linh lực để có thể ngoại phóng. Bước vào các cảnh giới ngưng tụ thế giới đan điền của mình. Ích địa, khai thiên tạo núi lập sông rồi chế tạo ra biển cả. Đem thế giới đan điền của mình ra để mô phỏng sự sống. Sau đó lĩnh ngộ không gian chi cảnh để bước vào võ thánh cảnh. Lĩnh ngộ thời gian chi cảnh để bước vào võ thần cảnh. Tất cả những điều này nói lên cái gì? Mục đích cuối cùng của hai vị sư phụ nói là lãnh ngộ thiên địa pháp tắc để bước vào cảnh giới chí tôn. Tinh quang lóe lên như Phong dần dần nắm bắt được điều gì. Lãnh ngộ pháp tắc thiên địa? Mục đích của tu luyện giả là phải mô phỏng hỗn độn. Lãnh ngộ thiên địa pháp tắc để biến cơ thể của mình hòa vào Hỗn Độn. Trở thành một thể với hỗn độn này rồi bước ra ngoài phạm trù của hỗn độn này. Không bị hỗn độn này ràng buộc nữa. Trở thành chân thần! Diễn biến hỗn độn? Mô phỏng hỗn độn? Quá trình tu luyện đan điền của Phong đã mắc kẹt ở cảnh giới ích địa cảnh đã lâu giờ đã có sự biến đổi.
- Ta hiểu rồi. Đại địa đan điền của ta không có thuộc tính, vô thuộc tính. Không thể diễn luyện được thế giới hỗn độn thực sự vì ta chỉ hấp thu linh khí rồi tinh luyện linh khí biến linh khí tinh thuần hơn nhưng ta lại không cảm ngộ linh lực trong thiên địa. Không tìm hiểu về bản nguyên của từng loại thuộc tính. Chỉ tìm mà không hiểu, chỉ xem mà không thấu, chỉ nghe mà không thông! Thì ra là vậy. Ta là hỗn độn, không đúng, ta là hỏa. Nếu là hỏa thì bản chất của hỏa là gì?
- Bốc cháy! Sức nóng có thể thiêu đốt vạn vật. Chỉ cần có sức nóng thì sẽ có thể thiêu đốt được vạn vật. Lửa, không phải sức nóng. Lửa chỉ là hình ảnh của sức nóng trong thế giới hiện thực. Màu sắc của lửa biểu hiện cho độ nóng. Một đồng cỏ tự nhiên bốc cháy, không phải có người đốt lửa mà tại vì sức nóng quá khủng bố khiến đồng cỏ tự động bốc cháy. Mỗi vật đều có nhiệt độ bốc cháy tự nhiên. Chỉ cần khiến nhiệt độ của vật dẫn lên đủ cao, vật đó trong một hoàn cảnh thích hợp sẽ bốc cháy. Khi bốc cháy, sự thiêu hủy của lửa gia tăng nhiệt độ. Nếu không có vật dẫn cháy, sức nóng vẫn có thể tồn tại, nhưng không thể phát triển và nếu không có năng lượng tiếp dẫn kích hoạt, nó sẽ lụi tàn. Trong vũ trụ tinh không các vì sao đang bốc cháy vì sức nóng của nó đang đốt cháy nguyên liệu của hành tinh đó. Khi di chuyển ra vũ trụ sức nóng không tồn tại vì không có vật dẫn. Vật dẫn của lửa thường thấy là gỗ. Mộc sinh hỏa. Hỏa sinh thổ. Hỏa khắc kim. Thủy khắc hỏa. Đấy là tố chất của ngũ hành. Tất cả chúng đều liên quan đến nhau. Bản chất của hành hỏa là gì?
Trong khi Trấn Phong tự thì thào Phong đã lâm vào trạng thái ngộ đạo thiên nhân hợp nhất. Mảnh đất đan điền của Phong lâu rồi không tiến triển vì Phong không lãnh ngộ các hành. Tu luyện là quá trình mô phỏng hỗn độn. Chỉ có tìm hiểu hỗn độn, biến mình thành một thể với hỗn độn, sử dụng quy tắc của hỗn độn và hy vọng một ngày có thể bước ra ngoài phạm trù quy định của hỗn độn. Hành hỏa hủy thiên diệt địa, đốt cháy vạn vật. Nhưng bản chất của vạn vật không mất đi. Chúng chỉ thay đổi từ hình thái này sang hình thái khác. Hành hỏa biến đổi hình thái của vạn vật. Không trách gì để trở thành luyện khí sư hay luyện dược sư phải lãnh ngộ được hành hỏa. Linh khí lại tràn vào Hắc Giới từ bốn phương tám hướng. Lần này còn mạnh mẽ hơn lúc trước. Đan điền của Trấn Phong hấp thu linh lực hệ hỏa một cách điên cuồng. Phong đem sức nóng nén vào mặt đất. Tạo những vòng xoáy linh lực trong đan điền. Tuy Phong không thể tích tụ được linh lực nhưng chỉ cần linh lực liên tục được hấp thu cùng với tốc độ thoát hao vậy trong đan điền của Phong lúc nào cũng có một lượng lớn linh lực tồn tại. Linh lực chảy vào đan điền của Phong, thay đổi mảnh đất trong thế giới đan điền của Phong khiến phép tắc của mảnh đất đó mang thêm hành hỏa nồng đậm.
Mộc sinh hỏa. Bản nguyên của hành mộc đó là sức sống. Sức sống càng mãnh liệt càng thể hiện được sự nồng đậm của hành mộc. Các loài xương rồng có thể sống trong xa mạc cằn cỗi cũng là sự thể hiện của sức sống của hành mộc. Có những loại nấm sống sâu dưới lòng đất băng giá cũng là một sự thể hiện của hành mộc. Có những loại tao biển sống trên biển, các loại san hô sống dưới đáy biển. Hành mộc tượng chưng cho sức sống mãnh liệt.
Thủy sinh mộc. Hành thủy bao trùm vạn vật. Cơ thể con người đến % đều là nước. Tất cả những tế bào sống đều có nước. Không có nước vạn vật sẽ trở lên khô cằn. Nước là nguồn sống của vạn vật, kích hoạt cho sự sống. Nước xoay vòng. Nước thay đổi hình dạng thành băng, thành nước, mây, sương mù. Nước có ở mọi nơi có sự sống. Nước chảy đá mòn. Tuy thổ khắc thủy nhưng với sự kiên trì của nước sẽ có thể phá vỡ được vạn vật. Quy tắc của hành thủy đó là bao trùm vạn vật. Có ở mọi nơi.
Kim sinh thủy. Hành kim sắc bén cứng cỏi. Tượng chưng cho ý chí vô kiên bất tồi của thiên địa. Nếu thổ khắc thủy nhưng nước theo thời gian vẫn có thể mài mòn đá vậy trên đời liệu có kim loại nào không bị hành hỏa hủy diệt hay không? Nếu có vậy không phải hành kim đại diện cho bất hủ ý chí hay sao? Bổn nguyên của hành kim đó là bất hủ, là sắc bén có thể đâm thủng mọi cản trở. Theo lý thuyết, chắc chắn phải có loại kim loại này. Nhưng tại Đấu Linh hành hỏa nồng đậm, hành kim lại loãng nên Phong thiếu cảm ngộ của hành kim. Tuy vậy nhưng hiểu thêm về thành kim cũng khiến linh khí hành kim trong thiên địa bao phủ Phong.
Thổ sinh kim. Hành thổ là đại địa. Là núi, là đất, tượng chưng cho sự vững chắc. Đó là xuất nguồn của vạn vật. Cây từ đất mà mọc, kim từ đất mà sinh. Nước từ núi mà chảy. Hỏa từ thổ mà phát. Hành thổ là mẹ của vạn vật, là suối nguồn của mọi biến đổi nhưng bản thân của hành thổ lại là bất động bất biến. Thời gian có thể mài mòn hình dạng của đất nhưng không thể biến đổi bổn nguyên của đất. Không như hệ thủy sẽ biến đổi theo nhiệt độ. Đất có nhiều loại, có cát, có bùn, có đá. Bản chất của từng loại không dễ thay đổi. Một sa mạc sẽ rất khó biến chất theo năm tháng. Nếu không có ngoại vật ảnh hưởng một ngọn núi cũng sẽ không bị thời gian thay đổi mài mòn. Trong ngũ hành, khó thay đổi nhất chính là hành thổ. Bổn nguyên của thổ chính là bất biến, bền vững.
Trong khi Trấn Phong ngộ đạo thời gian cứ thế trôi. Phong không ăn. Không uống ngồi sếp bằng như tượng đá. Linh khí ngũ hành nồng đậm ào ạt kéo vào trong Hắc Giới sau đó ôn hòa lại tràn ra sau khi được Trấn Phong tinh luyện. Các trưởng lão của Lôi gia ngồi sếp bằng thì nhau hấp thu. Mọi người thầm lo lắng vì không thấy Trấn Phong ăn uống gì. Chỉ phát hiện linh khí nồng đậm tinh thuần không ngừng thoát ra khỏi phòng của Phong. Cũng không ai dám quấy rầy sợ làm Phong cắt đứt cảm ngộ. Điều khó hiểu là khi tin tức Trấn Phong nghỉ ăn, tụ linh trận cuồng bạo khiến rất nhiều khai thiên cảnh của Lôi gia mới bước vào khai thiên cảnh lại nhờ đó tiến thêm một tiểu giới cảnh. Các đường chủ của Trấn Phong dong binh đoàn cũng được hưởng lợi điên cuồng hấp thu linh khí tinh thuần và cũng lần lượt bước thêm một đại cảnh giới. Bước vào phong linh cảnh. Nhiều người có thiên phú cao như trinh sát đường chủ Đoàn Chính lại không kiếm được lời gì vì linh khí tinh thuần chủ yếu là ngũ hành. Thiếu lôi hành làm hắn tiếc nối không thôi. Nhưng Đoàn Chính cũng biết, chỉ cần phục vụ tốt cho binh đoàn, sẽ có ngày minh chủ sẽ bày ra được tụ linh trận lôi thuộc tính. Thậm chí các đường chủ khác có các thuộc tính hiếm cũng đem hy vọng này. Vui mừng nhất là năm người Ngũ Long đường chủ Hoàng Kiên Kim Long Đường, Chu Phàm Mộc Long Đường, Phạm Cường Thanh Long Đường, Tề Kiếm Bình Hỏa Long Đường và Chu An Cự Long Đường.
Tại một góc ngoài phòng của minh chủ Trấn Phong, đường chủ Hỏa Đầu Quân Nguyễn Bá ngồi sếp bằng đổ mồ hôi hột, miệng tủm tỉm cười như bắt được vàng. Sau mấy tháng tu luyện Nguyễn Bá đã bước vào phong linh cảnh. Mặc dù trong các đường chủ Nguyễn Bá lần này hấp thu linh lực của Phong kém nhất nhưng hắn lại là người kiếm được lợi nhiều nhất. Tin tức minh chủ “tuyệt thực” làm trấn động không biết bao nhiêu thế lực. Mặc dù tin tức chỉ có vỏn vẹn vài câu “vẫn tuyệt thực” và “linh khí ngũ hành tinh thuần được tuôn ra khiến mọi người điên cuồng hấp thu và đột phá”, nhưng các thế lực đưa nhau mua. Một bản tin được cập nhập lần một ngày giá linh thạch cho mỗi thế lực. Tin tức được truyền qua một viên linh thạch phế phẩm ảm đạm. Chỉ đủ chịu đựng tinh thần lực quét qua vài lần là báo hỏng. Các lời đồn về tụ linh trận của Trấn Phong liên tiếp được thổi phồng. Các đại thế lực cũng rục rịch không thôi. Trấn Phong tu luyện quên ngày tháng. Khi chỉ cách ngày đấu giá hội bắt đầu ngày linh khí ngừng chảy. Trấn Phong mở mắt trong Hắc Giới tươi cười. Cún con chạy đến liếm tay Phong. Khẽ vỗ đầu Tiểu Lôi, Phong bước ra khỏi Hắc Giới, đi ra khỏi phòng. Trong thức hải của Trấn Phong tiếng của hai vị sư phụ vang lên.
- “Tiểu tử chết bầm, cả tháng không tỉnh, không nhai tinh thần thảo! Ngươi định làm đói chết chúng ta hay sao?”
Trấn Phong chỉ mỉm cười không đáp. Tuy giọng nói có vẻ như trách móc nhưng hai vị sư phụ lại pha đầy nét tươi cười vã hãnh diện. Không có nửa lời ý tứ trách móc Phong. Thì ra mình đã sống trong cảm ngộ một tháng trời. Cũng may là trong lúc hấp thu linh khí có thể không cần ăn. Nhưng một tháng không ăn giờ cũng đói phải biết. Trấn Phong cầm một vốc Tinh Thần Thảo bỏ vào miệng.
- Đa tạ nhị vị sư phụ.
Trấn Phong mỉm cười rồi nội thị đan điền. Mảnh đất trong đan điền của Phong đã to lớn hơn không ít. Hiện giờ tru vi của phiến thiên địa đó Phong có cảm giác cũng gần bằng cả Đấu Linh đại lục. Vì là chủ nhân của thế giới đan điền của mình Phong đã có thể cảm giác được biên giới của nó một cách rõ ràng. Trong đan điền linh lực không ngừng được luyện hóa. Mặc dù Phong đeo Hắc Dung nhưng ba động linh khí vẫn như phiên hốt tuôn vào đan điền của Phong. Cắt đứt trạng thái thiên nhân hợp nhất hoàn toàn khiến linh khí hòa hoãn lắng động xuống không cuồng bạo chạy vào phía Phong nữa. Mọi người ở ngoài cũng đình chỉ hấp thu linh khí. Dư vị của linh khí tinh thuần vẫn khiến nhiều người thèm khát vẫn cố kéo vào đan điền của mình. Nhưng vì ai ai cũng muốn chào đón Phong nên đành buông bỏ.
Thiên Địa song Hồn Nhãn thật sự ảo diệu. Thiên Hồn Nhãn có thể nội thị linh khí ba động trong đan điền của chính mình và của người khác. So với cảnh giới xuất thần cảnh chỉ có hơn chứ không thua. Địa Hồn Nhãn chế tạo ảo cảnh và không bị ảo cảnh ảnh hưởng. Tiếc rằng Phong chưa có thời gian tìm hiểu hai huyền nhãn này sâu hơn. Lại cười khổ không thôi vì tinh thần lực của Phong mặc dù mạnh mẽ nhưng thân thể chỉ có một. Không thể phân thân ra để làm việc. Chia tinh thần khống chế linh dược và luyện khí rồi còn dư thừa tinh thần để tìm hiểu trận pháp đã là cực hạn của Phong hiện giờ rồi. Bước ra khỏi phòng Phong nhìn mọi người mỉm cười:
- Đói chết ta.
Tiện tay vớ một cái đùi độc nhãn hắc trư đã nguội Trấn Phong nhai ngấu nghiến. Sau đó lại vứt một gốc Tinh Thần Thảo cấp vào miệng. Chỉ thoáng một cái đùi heo chỉ còn xương. Phong quay sang nhìn Nguyễn Bá thấy hắn đang loay hoay dùng linh khí nướng lại ít thịt chim ưng cấp đã nguội Trấn Phong mỉm cười. Chỉ có tên này không bị mất hồn khi thấy Phong. Mọi người khác vẫn chìm đắm trong cảnh ngộ của riêng mình hay há hốc mồm nhìn con ma đói. Phong cũng chả để ý đến hình tượng ngồi bệt xuống đất dùng tinh thần lực kéo vài cái con chim nướng đã nguội lạnh từ bữa trước. Lấy ra một bình rựu hảo hạng trong không gian giới chỉ rồi một mạch đổ xuống cổ, xé thịt ăn như một kẻ ăn xin bị bỏ đói lâu ngày. Các đường chủ trố mắt nhìn tốc độ nhai thịt của Phong mà nghẹn lời. Mặc dù mọi người ở đây đều là võ giả nhưng chưa ai nhịn đói cả tháng trời cả. Nếu muốn không ăn không ngủ ít nhất cũng phải lên đến sinh tử cảnh. Lúc đó thân thể mới có thể thoát khỏi phàm thể. Không bị đói khát ràng buộc. Chỉ cần hấp thu linh khí thiên địa cũng có thể sống. Bất quá ăn uống cũng là một loại hưởng thụ nên rất ít tu luyện giả chỉ hấp thu linh khí mà bỏ ăn.
Đến khi trên tay của Nguyễn Bá không còn đến một chút gì và sau khi Phong đã nuốt hết gốc Tinh Thần Thảo, uống hết ba vò rựu và nhai hết gần trăm cân thịt Phong mới vỗ bụng hài lòng.
- No rồi hà hà hà.
- Chúc mừng minh chủ xuất quan.
- Phong nhi, chúc mừng con xuất quan.
Những tiếng chúc tụng không ngớt vang lên. tháng trước sau khi xuất quan Trấn Phong đã cho mọi người quá nhiều kinh hỷ. Giờ Phong đã bế quan hết ba tháng chắc chắn thu hoạch không nhỏ. Ba động linh khí một tháng cuối cùng còn nồng đậm và tinh thuần hơn lúc trước rất nhiều. Phong đem đến cho mọi người sự hy vọng và mong chờ. Hiện giờ Phong đã có hướng đi cho con đường tu luyện của mình. Phong thiếu đó là cảm ngộ về thiên địa. Đấu Linh đại lục có hỏa thuộc tính rất nồng đậm nhưng thiếu linh khí thuộc tính khác. Nói là nồng đậm vì ở gần Hỏa Linh Hải nên mới hưởng được chút sái. So linh khí với các đại lục khác Đấu Linh vẫn còn thua xa. Hiểu được điều này Phong thật sự rất muốn đi đến các đại lục khác để cảm ngộ thiên địa. Vui vẻ nói chuyện với mọi người nửa ngày, chao đổi tin tức về những gì đã sảy ra ba tháng nay Phong cũng hơi nhíu mày. Động tĩnh Phong làm ra thật sự quá lớn. Linh khí ba động của Phong kéo về khiến trong không khí bình thường ảm đạm thất sắc, nếu không có tụ khí tháp chắc chắn Phong đã trở thành công địch của tất cả mọi tu luyện giả. Nhưng mọi người cũng phát hiện sau mỗi lần Phong kéo linh khí về phía hắn tổng lượng linh khí của Thôn Kiếm Thành lại trở lên sung túc hơn, nồng đậm hơn. Cũng như nước chảy tử cao xuống thấp, khi linh khí của Thôn Kiếm Thành bị loãng, từ Thôn Kiếm Lâm là nơi có linh khí nồng đậm hơn lại tràn về để bù đắp. Như Thôn Kiếm Lâm lúc trước bị một cái nút thắt giữ linh khí lại. Mọi tu luyện giả đều biết vào Thôn Kiếm Lâm để tu luyện sẽ tốt hơn nhưng trong đó lại có số lượng linh thú quá khủng bố. Mấy ai dám vào đó để nhập cảnh giới vô ngã ngộ đạo cơ chứ? Sau khi Phong đình chỉ hấp thu linh khí từ Thôn Kiếm Lâm vẫn theo đà tràn về Thôn Kiếm Thành. Linh thú cũng theo đó mà rời khỏi địa bàn của mình biến thành mồi cho các dong binh đoàn phục kích. Ba động Phong tạo ra không những không bị phản cảm mà lại làm cho rất nhiều người ủng hộ. Họ nghĩ nếu Phong tiếp tục tạo ba động linh khí như vậy sớm muộn gì tổng số lượng linh khí sẽ nhờ đó mà tăng lên không ít. Mọi người cũng thầm hiểu rằng sâu trong Thôn Kiếm Lâm vẫn còn nguồn linh khí hùng hậu không cạn kiệt. Nếu có thể kéo lượng linh khí đó về Thôn Kiếm Thành, vậy người hưởng lợi không chỉ có Lôi gia mà là tất cả mọi người sống tại Thôn Kiếm Thành.
Cái tin Trấn Phong trước đấu giá hội ngày đã xuất quan làm các thế lực mong đợi. Họ rất muốn gặp mặt vị thiếu niên này. Tụ linh trận của Phong tạo ra khiến họ quá rung động. Đây là Đấu Linh với nồng độ linh khí rất loãng Phong đã có thể tạo ra rung động như vậy. Nếu đặt tụ linh trận này của Phong tại đại lục khác thì sẽ ra sao? Lôi gia trong thời gian ngắn như vậy đã có nhiều người đột phá. Nếu lực lượng này có thể thu phục cho thế lực của họ dùng sẽ ra sao? Đồng thời mọi người cũng hiểu một thiếu niên thiên tài như vậy bất kỳ một thế lực nào cũng không đủ lực trấn áp khiến mọi người phải phục tùng. Phong tuy không có lực lượng chiến đấu cường hãn, nhưng nếu hủy diệt một nhân tài như vậy sẽ bị bao thế lực chỉ trích và vây đánh. Sự quan trọng của Phong đối với các thế lực đã trở nên rõ rệt. Lôi gia cũng bỏ ra không ít trân tàng đem đi đấu giá cho các thế lực nhờ đó có thể gia tăng thực lực. Lôi gia như con gà đẻ trứng vàng. Một thế lực khó có đủ sức nuốt trôi.
Cao tầng của Lôi gia cũng lắc đầu cười khổ. Tiểu bối của họ đã tạo ra kinh động quá lớn, khó mà dàn xếp che dấu. Lôi gia chỉ còn biết cách tận lực bảo hộ. Các thế lực tuy mạnh mẽ nhưng họ cũng canh chừng lẫn nhau không để thế lực nào chiếm được lợi lộc từ Lôi gia quá nhiều. Điều chắc chắn đó là địa vị của Lôi gia hiện giờ đã lên thêm một tầng. Hai chi của Lôi gia đã qua lại công khai nên các thế lực cũng phải kiêng dè. Tuy thiếu cường giả đỉnh phong nhưng thủ đoạn của Lôi gia cũng không phải để làm cảnh. Các thế lực khó lòng cướp người. Với tình hình Lôi gia không ngừng tổ chức hội đấu giá như hiện nay khiến các thế lực cũng khó lòng ra tay. Lôi gia không đe dọa địa vị của họ. Không đánh chiếm địa bàn, cũng không tranh dành tài nguyên tu luyện. Trái lại mọi người rất mong chờ vào tụ linh trận của Lôi gia.
Trấn Phong sau khi ăn uống liền đóng cửa phòng tắm rửa rồi chui vào Hắc Giới ngủ ly bì cấm không cho ai quấy rầy. Khu ở của Phong vẫn được cường giả trong tộc bảo vệ. Người của Lôi gia canh gác vòng trong, Trấn Phong đoàn canh gác vòng ngoài. Trấn Phong lại ở lỳ trong phòng không ra, bao nhiêu người đến bái kiến đều được các trưởng lão Lôi gia từ chối nói rằng hậu bối của họ cần nghỉ ngơi. Việc của gia tộc không cần Trấn Phong lo lắng. Việc làm ăn của gia tộc có thể bàn thẳng với người chịu trách nhiệm.
Ngày đấu giá hội bắt đầu cả Đấu Linh đại lục nín thở chờ xem diễn biến. Sáng sớm ngày đấu giá hội tại bầu trời Thôn Kiếm Thành bỗng xuất hiện rất nhiều xuyên tinh toa. Tiếng của các cường giả võ thần, võ thánh cảnh của các thế lực đỉnh tiêm không ngừng vang vọng khắp Thôn Kiếm Thành:
- Trần Tự gia của Thanh Long đại lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Hoàng gia Lý thị của Chu Tước Thiên vực có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Tinh Kiếm Tông Thiên Minh Trung lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
- Thần Đao Tông Thiên Minh Trung lục có việc cầu kiến Lôi gia tam thiếu.
...
Tiếng của các cường giả sang sảng không ngừng đòi gặp mặt Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong. Không khí bỗng chốc bùng nổ xịt mùi thuốc súng. Trong tất cả các tiếng của các cường giả vang vọng lại có một giọng trấn áp tất cả mọi người:
- Ha ha ha, nghe nói tại Lôi gia xuất hiện một thiên tài trận pháp. Đại trưởng lão Vương Thánh Ân của Trận Môn Liên Minh Bách Tộc muốn gặp mặt Lôi gia tam thiếu. Hy vọng tam thiếu gia nể mặt ra gặp đàm luận trận pháp.
Thủ hạ của Trấn Phong đua nhau run cầm cập. Cường giả cỡ này đối với bọn họ chỉ có thể ngước nhìn chứ không thể ngạnh kháng. Phụ thân Lôi Chí Hào của Trấn Phong khẽ nhíu mày đành đẩy cửa phòng của Phong nhưng không phát hiện trong phòng có người. Giật mình hoảng hốt thốt lên:
- Phong nhi đã đi đâu?