Trấn Phong đứng trước tên mặt trắng trong thức hải của mình. Linh hồn chia đôi, nhập lại rồi lại chia đôi. Phong thường làm vậy thường ngày. Tên mặt trắng luyện Đoạt Hồn Quyết, còn Phong thì lo luyện đan. Tu luyện Đoạt Hồn Quyết không cần dùng đến thân thể. Phong làm như vậy đã có thể trọn vẹn tiết kiệm được thời gian. Tính cách của tên mặt trắng ngày cũng càng biểu hiện ra cá tính riêng biệt. Mỗi khi hai người tách ra cũng cảm thấy như mình đang bị đánh mất thứ gì quý giá. Phong cười thầm nhìn tên mặt trắng: ”Đây là một nửa của ta hay sao?” Tên mặt trắng nhíu mày như biết được tâm sự của bản thể.
- Con mẹ nó tên bản thể ngươi đừng buồn nôn như vậy. Ta và ngươi là một. Đừng yêu chính mình như vậy lão tử thấy buồn nôn. Một nửa của ngươi chia năm sẻ bảy thư bài thơ của Tố Hữu. Một phần cho gia tộc, một phần cho tu luyện, một phần cho chấp niệm của kiếp trước và một phần cho 2 cô bé Nhã Lan, Khuynh Thành. Ta cũng có một ý niệm đó với ngươi nhưng cái con mẹ nó ngươi đừng có nghĩ lão tử là một nửa kia của ngươi chứ có được không? Ngươi nghĩ thì ta cũng nghĩ. Cuối cùng lại nghĩ đến hình ảnh hai hiệp sĩ đấu kiếm với nhau. Con mẹ nó... Ọe!
Hai người một mặt trắng một mặt thường quay sang ọe ra như nôn mửa. Linh hồn không có thể xác nên chỉ là hình ảnh tương tự. Ọe xong hai người quay lại nhìn nhau ọe tiếp. Bản thể lắc đầu quay mặt không dám nhìn tên mặt trắng:
- Khinh khủng quá. Cái con mẹ nó tên mặt trắng. Ngươi nghĩ ra hình ảnh buồn nôn vậy làm ta cũng buồn nôn theo ngươi.
- Ai... Mẹ ngươi cũng là mẹ ta. Ngươi đừng có mà chửi bừa... Nghĩ đến hai em Nhã Lan, Khuynh Thành mau lên ta buồn nôn ngươi quá.
- Cái con mẹ nó nghĩ được cái củ kẹc.
- Đừng nghĩ cái củ đó ... Ọe!!!
- Về lại bản thể mau.
Phong nôn ọe như bị giật kinh phong run rẩy một hồi rồi nhắm mắt tự trấn an mình. Tên mặt trắng cuối cùng cũng không chịu nổi nhập về với bản thể. Phong lắc đầu xóa hết những ý nghĩ rối loạn bắt đầu sắp xếp lại những sự kiện gần đây. Tạm thời đi luyện đan cho đỡ phiền.
Trong Tinh Thần Tháp một dược đỉnh được thiên hỏa bao phủ. Trong dược đỉnh là một trăm phần dược liệu chế luyện Hắc Kim Đan. Lần này xuất quân Phong đã đem theo phần lớn cường giả đỉnh tiêm của tam đại gia tộc. Để họ bí mật trong Hắc Giới Phượng Hoàng Thành. Họ được Phong thu vào trong Phượng Hoàng Thành thì mừng rỡ còn không kịp vì không khí trong đây giờ này chứa đựng thiên địa đại đạo rất nồng đậm. Các lão gia hỏa cần cảm ngộ có cảm ngộ, cần linh khí có linh khí, muốn tu luyện Tinh Thần Lực để đột phá cảnh giới có Tinh Thần Thí Luyện Tháp. Mọi người trong Hắc Giới cứ tăng cấp vù vù. Đến khi đột phá thì phải ra ngoài độ kiếp. Cũng may là Phong đã nói họ phải tận lực áp chế cảnh giới để chờ đến ngày về lại Đấu Linh nên dọc đường không sảy ra việc gì.
Người đề thăng cảnh giới nhanh nhất chính là Lôi Nhã Lan. Nàng lúc này đã bước vào võ thần cảnh trung kỳ. Phong cũng không nghĩ rằng Lan có thể tiến nhanh như vậy. So với cảnh giới của Phong Nhã Lan thăng tiến nhanh hơn rất nhiều. Ngũ Hành Thánh Thể không có điểm ngừng, không có bình cảnh. Độc Cô Kiếm, anh em Trấn Quốc, Trấn gia và các thủ lĩnh cũng bước vào võ thần cảnh trước khi rời khỏi Đấu Linh. Phong thật sự rung động vì tốc độ tu luyện của mọi người trong Phượng Hoàng Thành.
Sắp tới Liên Minh Bách Tộc sẽ tổ chức Tiềm Long Bảng. Đấu Linh Thủ Hộ Giả cũng được thiệp mời. Tất cả các cường giả sinh tử cảnh, linh hải cảnh đều có thể tham gia. Phần thưởng lớn nhất đó là được vào trong Tiên Duyên Chi Địa. Phong đang đắn đo có nên vào lại trong đó hay không? Có một số vấn đề Phong muốn hỏi tiên nhân. Chỉ là nếu Lôi gia tam thiếu tham gia Tiềm Long Bảng, không biết sẽ có những dị nghị gì. Dưới sinh tử cảnh đã miểu sát được năm võ thần cảnh đỉnh phong nổi danh từ lâu. Phong thật sự e ngại hắn sẽ bị các lão gia hỏa của Lạc Hồng nhị tộc đem về mổ xẻ.
Phong cũng rất sợ là lúc mà Phong tham gia Tiềm Long Bảng Đấu Linh sẽ gặp biến. Hỏa Linh Hải cũng đang teo lại dần. Hy vọng kỳ tới ngay sau khi Hỏa Linh Hải sinh biến Cổ Ma Tộc sẽ cho quân tràn sang. Thiên hỏa đối với bọn họ là sự khắc chế trí mạng. Hy vọng thiên hỏa của Viêm Đế để lại sẽ có thể liệp sát họ. Phong cũng có thể cảm nhận được mặc dù hiện giờ Thiên Linh Giới không có gì thay đổi nhưng sóng ngầm đang lay chuyển cả thế giới này. Các thế lực muốn lùng sục Lôi gia tam thiếu quá nhiều. Phong không dám lộ mặt.
Trong Tinh Thần Thí Luyện Tháp Phong chìm đắm trong cảm ngộ của luyện đan thuật. Hỏa Thần Lô, dược đỉnh mà tiên nhân đã tặng Phong trong Thần Thạch chi địa tắm mình trong ba loại thiên hỏa của Phong. Phong biết với cấp bậc này Hỏa Thần Lô nhất định có linh trí nhưng tìm kiếm hoài Phong cũng không khiến dược linh ra gặp mặt. Phong cũng không nghĩ nhiều vì cả Đan Tổ cũng không rõ điều này là như thế nào. Hỏa Thần Lô là dược đỉnh đứng thứ nhất trên Thiên Đỉnh Bảng. Cũng là dược đỉnh duy nhất còn sót lại từ thưở Tiên Cổ. Đây cũng là điều khiến Phong đắn đo có nên tham gia Tiềm Long Bảng hay không? Vì vấn đề của Phong, chỉ có Bạc Tiên mới có thể trả lời.
Phong mất ba ngày thì luyện xong lò đan dược đầu tiên 100 phần. Từ ngày Phong luyện dược bằng thiên hỏa thì dược đỉnh này đã hiện lên viền chữ Hỏa Thần Lô. Hỏa Thần Lô rất thần kỳ có thể dùng nó để luyện chế ra cả trăm đan lô cùng một lúc. Tinh Thần Lực và Linh Khí cũng tốn một mức khủng bố. Cũng may Phong có Thiên Nhân Hợp Nhất và được Hắc Long Giáp tăng phúc nên linh khí lúc nào cũng có thể truyền vào đỉnh lô một cách sung túc. Một viên Hắc Kim Đan cấp 9 đỉnh có thể bán được với giá 1 vạn linh thạch cực phẩm. Đây là giá cả mà Liên Minh Bách Tộc đã đưa ra để khuyến khích sinh tử cảnh liệp sát cường giả Cổ Ma Tộc. Trong thực tế tại chợ đen loại đan dược còn có giá gấp 10 lần. Bao năm nay Hồng Tộc cũng không luyện chế ra được nhiều Hắc Kim Đan vì thuộc tính của nó khắc chế nhau quá mức khủng bố.
Đối với Phong luyện chế loại đan dược này cũng như luyện chế các loại đan dược khác. Thiên cấp Hắc Kim Đan Phong cần 1 tuần để luyện chế ra một đợt. Mỗi đợt Phong dùng hết tốc độ là đúng 100 lò. Mỗi lò ra đan trên 10 viên. Tỷ lệ thành đan của Phong cao như vậy cũng là nhờ Phong dùng đến tinh thần thảo trong thức hải của mình để tăng phúc. So với Hắc Kim Đan của Hồng Tộc luyện chế ra, độ tinh thuần Hắc Kim Đan của Phong còn hơn một bậc nhiều. Thứ nhất là vì Phong có được ba loại thiên hỏa, thứ hai là Phong có Đỉnh Lô bậc nhất luyện chế và thứ ba là đây là loại đan dược cần dùng đến tinh thần lực để luyện chế ra.
Bằng vào cảnh giới tinh thần lực của Phong hiện giờ đã đủ đi ngang giới luyện dược. Quá mức khủng bố. Lần này Phong trốn lỳ trong Hắc giới luyện chế ra 7 đợt. Được 6 đợt địa giai cấp 9 đỉnh và một đợt thiên cấp đỉnh phong. Mỗi đợt Phong đều khai lò 100 lô. Cuối cùng cũng không ra được số lượng Phong mong muốn nhưng cũng coi như cũng tạm được. Số lượng mỗi lần ra đan bất đồng vì dược lực của mỗi lò tùy theo linh thảo mà bất đồng.
Sau đúng 30 ngày Phong cầm trong tay 7000 viên Hắc Kim Đan cấp 9 đỉnh và hơn 400 viên thiên cấp đỉnh phong thả những viên này vào trong một không gian khí có hình một cái bát. Phong cải trang thành một tên khất cái điên điên rồ rồ từ phía sa mạc Hắc Đô bước vào Hắc Linh Thành. Lính canh trong bộ mặt thất tha thất thểu của Phong thì khinh bỉ. Lại một tên đã yếu còn đòi ra gió bị gặp nạn trong Hắc Đô sa mạc. Quần áo sộc sệch Phong ngả lưng vào cửa vào của khách sạn của Hắc Đô. Khách sạn Hắc Đô nay được các thế lực quan tâm chú ý. Chỉ một tháng các thế lực của Thiên Linh Giới đã rỉ tai nhau đến đây theo dõi tình hình.
Mọi người của các thế lực hiện giờ đang chăm chú vào một lão già mặc áo bào đen được mấy tiểu nhị phục vụ tận tình chu đáo. Những người tinh mắt đều có thể nhìn ra đây là một trong cường giả chí tôn cảnh đứng thứ 11 trên Phong Thần Bảng. Là lâu chủ Ám Huyết Lâu. Ám Huyết Lâu chủ không có tên, hay nói đúng ra thì lão không bao giờ báo tên của mình. Lão xuất hiện sau khi chiến tranh kết thúc nhưng thế lực ngầm của lão đã bắt đầu hình thành từ rất lâu. Không ai biết mặt thật của vị lâu chủ này. Không ai dám đến lại gần hắn.
Các thế lực quá để ý đến lão lại quên đi một tên khất cái thất tha thất thểu đang bị một tiểu nhị đuổi đi. Tên tiểu nhị đó cũng không dám làm mất lòng tên khất cái vì biết một số cường giả gặp nạn trong Hắc Đô sa mạc và Biển Chết trở lên điên cuồng, có người chán nản buông suôi nhưng một con cọp bị nhổ hết răng đi chăng nữa nó vẫn có bản năng của một con cọp. Tên tiểu nhị cũng không dám đôi co lâu. Đưa cho tên khất cái một bình rựu và một bát thịt rồi bảo hắn đi khuất. Tên khất cái được rựu thịt thì chả màng đến tên tiểu nhị, trừng mắt nhìn tiểu nhị rồi ngồi xuống xé thịt nhắm rượu ngon lành. Ăn xong tên khất cái bỏ bình rựu và cái bát lại cạnh cửa rồi vỗ bụng thất thểu đi chỗ khác.
Các thế lực cũng ít người để ý đến một tên khất cái kia đi đến một góc thành khuất người thì tự nhiên biến mất. Cũng không ai để ý ra tên tiểu nhị sau khi dọn dẹp lại bình rựu rỗng và cái bát không thì vẫn như thường ngày làm hết ca rồi ra về. Lão lâu chủ Ám Huyết Lâu chỉ ngồi âm trầm đến chiều tối vẫn không thấy vị luyện dược sư kia đến gặp thì bực mình đập bàn bước ra ngoài cửa đi thẳng. Không ai dám theo dõi lão. Các thế lực cũng không biết chuyện gì đã sảy ra. Cuộc hẹn giao dịch của vị luyện dược sư kia đã diễn ra rồi sao?
Phùng phu nhân cả ngày không ra cửa. Phùng gia trang cả ngày cũng vẫn như thường lệ buôn bán bình thường. Không ai có thể ngờ rằng thật ra giao dịch đã diễn ra trước mắt bọn họ. Chỉ là tên tiểu nhị kia sau khi ra về thì đã một đường về thẳng nhà mình. Bước vào nhà thì đi mở trói cho một chàng thanh niên có hình dạng như hắn. Đặt vào tay của tên tiểu nhị kia một ít linh thạch hạ phẩm rồi thả hắn ra. Tên tiểu nhị cũng sợ hết vía, không dám bép xép. Hắn còn sống là vì hắn biết giữ bí mật. Một số chuyện tốt nhất không nên biết. Có tiền thì chỉ nên sài dè sẻn đừng để người khác để ý. Có biết gì thì cũng ù ờ cạc cạc không nên bép xép.
Giao dịch đã làm xong. Cũng là giao dịch mà hai bên đã định trước. Trong sơn động của Ám Huyết Lâu Tử Tử đưa cho lão lâu chủ một cái bát. Giọng của lão lâu chủ ha hả rất khoái chí.
- Không ngờ tên Độc Cô Nhất Lang này giảo hoạt như vậy. Hẹn trước với chúng ta chuẩn bị một khí giới hình bát của khách sạn Hắc Đô. Sai một tiểu nhị cầm ra cho hắn. Khi thần không biết quỷ không hay hắn đã đổi lại cái bát trao vật phẩm lại cho chúng ta. Ha ha ha... Tử Tử, con thấy tên này ra sao?
- Lần này các thế lực nhòm ngó đến lão lâu chủ khiến bọn họ đã hoàn toàn bị qua mặt. Tử Tử theo kế hoạch đã định trong linh thạch lần trước sắp xếp ổn thỏa. Tên tiểu nhị kia cũng sẽ không nói gì. Con sẽ cho người để ý hắn cùng các tên tiểu nhị khác. Các thế lực cũng đang rình mò bọn họ. Lô hàng sắp tới sẽ chuyển cho Phùng gia đi giao hàng. Lâu chủ, ngài đã liên lạc được Nhất Lang đại sư chưa?
- Ha ha ha... trong giới chỉ hắn có để lại cho ta một dây chuyển truyển tin. Trong vòng một ngàn dặm hắn có thể liên lạc cùng ta. Tuy không như truyền tin trận nhưng khoảng cách 1000 dặm cũng khó có người có thể theo dõi được chúng ta. Ngươi xem dây chuyền này có gì đặc biệt.
Tử Tử dơ dây chuyền lên ngắm nhìn một lục:
- Lâu chủ, đây là loại dây chuyền giống như các thủ lĩnh của Đấu Linh đã dùng trong lúc lịch lãm tại Thần Thạch chi địa và sau này trong Chí Tôn Mộ Địa. Con nghĩ điểm này nếu công bố ra, chắc chắn sẽ làm các đại thế lực kéo đến Đấu Linh hưng sư vấn tội. Cường giả như vị luyện dược sư này quá trọng yếu với Liên Minh Bách Tộc. Con nghĩ bọn họ sẽ cứng rắn thu phục người này.
- Ha ha ha ... Nếu Liên Minh Bách Tộc biết được mới dám hưng sư vấn tội, bọn họ không biết thì lấy cớ gì đến hách dịch Đấu Linh Thủ Hộ Giả đây?
Tử Tử gật gù:
- Ừm. Lâu chủ, người này chọn tin tưởng chúng ta? Chả nhẽ họ đã biết chúng ta là ai hay sao?
- Con có nghĩ ra các lão chí tôn kia nghịch thiên đến mức nào không? Chúng ta đúng ra theo danh sách đã là những người chết. Bị xóa sổ khỏi sổ của những người còn sống. Lão lâu chủ dùng thời gian nghịch thuật đưa chúng ta trở lại 1 vạn năm trước khi Đấu Linh sinh biến. Chúng ta cũng âm trầm chờ đợi và tu luyện suốt một vạn năm trước khi mới ra gặp mặt lão lâu chủ trước khi ngài rời khỏi phiến vũ trụ này. Nhiệm vụ của chúng ta là phải âm thầm thủ hộ nơi này và chờ đợi chủ nhân thật sự của Ám Huyết Lâu. Với thâm tình của lão lâu chủ và Trận Địa Minh Tôn, con thử nghĩ làm sao sự hiện diện của chúng ta lại không ai hay biết chứ. Ta nghĩ Phong nhi cùng Độc Cô Nhất Lang chắc chắn có liên quan.
- Sư phụ có nghĩ ra người này là ai hay không?
- Ta có từng nghĩ qua. Lần trước Phong Thần Bảng hiện lên vẫn còn đến tên của hai vị Thiên Địa Song Sát. Dây chuyền truyền tin này tạo nghệ rất cao cường. Hắn lại biết luyện đan thuật nghịch thiên như vậy, con có từng nghĩ đến, hắn chính là truyền nhân của nhị vị chí tôn giả Thiên Địa Song Sát?
- Lâu chủ muốn nhắc đến hai vị cường giả đã mất tích thưở Hồng Hoang? Bao năm nay vẫn chưa ai tìm ra, họ cũng không xuất hiện trước mặt thế nhân? Cảnh giới của họ giờ là gì cũng không ai rõ. Lạc Khí Vương Tôn Lạc Lôi Nhật Thiên và Hồng Đan Vương Tôn Hồng Anh Nạp Lan?
- Phải chính là hai người này. Nạp Lan gia của ta chính là những dược đồ của người này. Lôi tộc lão tổ Lạc Lôi chính là người năm xưa đã lưu lạc tìm kiếm Khí Tôn. Lão sống rất lâu không có con cái. Cuối cùng lập ra Lôi tộc tại Đấu Linh. Cũng không ai hiểu lão dừng ở cảnh giới thần cảnh biết bao lâu nhưng lại không thể nhập tôn, cũng không bị chết già. Sinh tử cảnh có tuổi thọ là một vạn, nhưng cho đến thần cảnh cũng chỉ sống được có 100 vạn năm mà thôi. Tử thưở Hồng Hoang cho đến nay số năm tháng phải tính bằng ức. Tại sao một người chưa bước vào cảnh giới của chí tôn giả lại có tuổi thọ dài như vậy chứ?
- Lâu chủ, đây cũng là điều mà Lạc Tộc muốn tìm hiểu. Lôi tộc có hai bí mật đó là Tuổi thọ của Lạc Lôi lão tổ vì sao dài vậy và công pháp Tinh Thần Thí Luyện Quyết từ đâu mà có? Trận chiến tranh dành công pháp từ thưở Hồng Hoang không ngờ lại trở thành một bí ẩn.
- Phải. Lạc Lôi lão ngoại tổ của ta có hai người vợ, một người họ Độc Cô, một người họ Nạp Lan gia ta. Người Nạp Lan ở lại Đấu Linh, người Độc Cô chuyển đến Thiên Minh Trung lục. Sau bao đời hai chi tộc gắn bó và giúp đỡ lẫn nhau. Bí mật này không mấy người nhắc đến. Chúng ta đều là những người có nhà không thể về. Trận chiến cùng Cổ Ma Tộc sắp tới sẽ đưa chúng ta ra khỏi bóng tối. Có được Hắc Kim Đan, chúng ta đã có thêm cơ hội thắng.
- Lâu chủ, Tử Tử chỉ sợ số lượng của Cổ Ma Tộc sẽ đè bẹp chúng ta.
- Ai cũng sợ điều này. Bao năm nay chúng ta tổ chức buôn người cũng là mong muốn có thể cài vào được người của ta vào. Tiếc rằng công pháp của Cô Ma Tộc tu luyện quá điên cuồng khiến nhiều người không thể chịu nổi. Hắc Kim Đan chỉ có thể dùng khi ám sát. Còn trong lúc loạn chiến thì hỏa lực bên nào mạnh bên đó thắng. Cổ Ma Nhân vì chỉ chủ tu một loại công pháp nên bọn họ có thể đoàn kết phối hợp rất ăn ý. Chúng ta khó lòng đánh thắng.
- Chúng ta làm sao có thể cài người của ta vào phía Cổ Ma Tộc đây?
- Ta đang đau đầu vì vụ này.
Dây chuyền truyền tin lóe sáng. Lão lâu chủ đeo lên nhận tín hiệu. Giọng nói của một cường giả già nua rót vào tai lão.
- Hợp tác vui vẻ. Ta đi trước một bước. Khi nào về lại đây ta sẽ kiếm các ngươi. Kho tàng của Lực Vương Kiếm Tôn, ta sẽ chia lại cho các ngươi một phần.
- Đại sư là người kế thừa di chúc của lão Thần Toán?
Giọng cười vang vảng rồi dây chuyền truyền tin đã mất đi tín hiệu. Những người thông minh thường rất ít nói. Phong quá biết Ám Huyết Lâu chủ có liên quan rất lớn đến bố cục thập đại cường tôn đã bày bố. Trận Tôn sư phụ chỉ hì hì cười trừ nhìn hắn nháy mắt vài lần. Qua Trận Địa Minh Tôn Phong cũng được biết về bảo tàng của Lực Vương Kiếm Tôn. Thì ra 2 chìa khóa Phong nhận được lại có liên quan lớn đến như vậy. Lực Vương Kiếm Tôn trong chiến tranh đã liều mạng xông vào tận đại địa của dân Cổ Ma cướp bảo. Cổ Ma vì vậy mà bị thương gân động cốt, tốc đổ chiến tranh nhờ vậy chậm lại giúp cho Trận Địa Minh Tôn bày ra trận pháp của Hỏa Linh Hải. Sự hy sinh của Viêm Đế đã cản được Cổ Ma Tộc 2000 năm. Trận chiến sắp tới chỉ sợ còn điên cuồng hơn thế nữa.
Theo Trận Tôn kho tàng của Lực Vương Kiếm Tôn được giấu trong một bản địa đồ và 5 chìa khóa. Sau này được Thần Toán Chí Tôn dùng Thời Gian Nghịch Thuật giấu đi. Lão Thần Toán cũng không để lại bất cứ điều gì thêm. Lâu chủ Ám Huyết Lâu giao ra chìa khóa vì nghĩ rằng thiên hỏa có thể chắc chắn dụ được vị luyện dược sư thần bí kia ra gặp mặt. Chỉ là lão lại không ngờ, người này lấy luôn chìa khóa và đã biết đến bí mật của Lực Vương Kiếm Tôn. Nếu là như vậy, nhiệm vụ của lão được lão Thần Toán giao phó cũng đã chấm dứt.
Lâu chủ Ám Huyết Lâu có ba nhiệm vụ: Thứ nhất tổ chức thế lực sát thủ sau khi Hỏa Linh Hải trận đã biến đổi. Thứ hai là chờ đợi lâu chủ tương lại kế vị lão và thứ ba đó là giao lại chìa khóa cho người có duyên biết về bảo tàng của Lực Vương Kiếm Tôn. Không thể ngờ được chìa khóa này đã theo lão một vạn hai ngàn năm giờ lại có thể hoàn thành được nhiệm vụ này dễ dàng như vậy. Người luyện dược sư kia nhất định có dính níu đến ngoại tôn của lão, dính níu đến Lôi Trấn Phong, Lôi gia tam thiếu.
Trong sơn động tối lão chí tôn Ám Huyết Lâu chủ nắm chặt tay rung động hưng phấn. Lão không biết gì về vị luyện dược sư này, chỉ biết người này đang trọng dụng Lôi gia tại Đấu Linh. Các thế lực cũng đang đoán già đoán mò nhưng không có bằng chứng. Bố cục của thập đại cường tôn năm xưa bày ra không mấy người có địa vị để biết được. Ám Huyết Lâu chủ là một trong những người ít ỏi biết một số việc về bố cục này. Chìa khóa kia đối với đa số người chỉ là đồ bỏ đi, nhưng vị luyện dược sư kia lại hứng thú ngay với nó. Hắn cũng biết không dễ gì có thể thoát khỏi sự truy tung của Ám Huyết Lâu. Ám Huyết Lâu chủ cũng không sợ Độc Cô Nhất Lang chạy làng. Đó là sự tự tin tuyệt đối của một cường giả. Ám Huyết Lâu chủ dĩ nhiên rất tự tin vào vũ lực của mình.
***
Phong đã móc nối được cùng Ám Huyết Lâu, đã có được mối lợi mình muốn kiếm. Ám Huyết Lâu có phải là đồng minh tin tưởng được hay không thì phải chờ sau này tính tiếp. Trả xong thù lao cho đội ngũ Hắc Long đoàn Phong rong ruổi một đường về Đấu Linh. Tinh thần lực khuếch tán xem có người theo dõi mình không rồi lên lưng của Đại Mao một đường bay thẳng. Đại Mao giờ đã bước vào chuẩn sinh tử cảnh. Cảm ngộ của linh thú rất khác người tu luyện. Chỉ cần tích góp đủ linh khí là chúng có thể tiến hóa. Phong có rất nhiều thú đan cho Đại Mao, linh khí, linh thạch cái gì cũng có đủ. Đại Mao làm vật cưỡi cho Phong ngày càng trở lên thông minh và được nhân tính hóa, rất thuần.
Hôm nay trên đường bay qua Hắc Đô sa mạc Phong cũng không dừng lại ở Hắc Đô thành. Chuyến đi này Phong được Trận Tôn sư phụ bất mí một lúc quá nhiều điều bí ẩn. Thứ nhất là Ám Huyết Lâu là tổ chức của Thần Toán Chí Tôn nhằm trừng phạt những phản đồ của Thiên Linh Thế Giới. Sau này vì sinh tồn nên tổ chức này kiêm luôn nhiệm vụ sát thủ cho những thế lực nào trả nhiều tiền để trừ khử nhau. Ở đâu cũng có tranh đấu. Ít ra như thế này Liên Minh còn có thể nắm rõ được hướng đi của một số thế lực. Các thế lực có thể giết lẫn nhau, có thể thuê sát thu giết mướn, nhưng đặc biệt những ai muốn trả thù Ám Huyết Lâu thì đều bị diệt môn. Vai trò của Ám Huyết Lâu đối với Liên Minh Bách tộc siêu quan trọng.
Khi biết được tin này Phong rút lại việc điều tra dân Cổ Ma Tộc. Thời gian không còn nhiều để Phong có thể chạy loạn. Đứng trên lưng của Đại Mao Phong bay lên Phong bạo tầng rồi lao vào Lôi bạo tầng tìm hiểu Phong Lôi chi lực. Đại Mao từ ngày có thể đối kháng cùng lôi kiếp đã trở lên ngày một cường hãn. Với cảnh giới hiện giờ của Đại Mao đã có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến. Mất 10 ngày vừa đi vừa tìm hiểu về các hiện tượng thiên địa Phong mới về lại Đấu Linh. Không mất lâu thời gian thì đã chui vào trong Phượng Hoàng Thành luyện đan. Càng lúc Phong càng cần dùng nhiều thần thạch. Phượng nhi giờ có sức ăn quá khủng bố. Cũng may là Tiểu Lôi không ăn nhiều mặc dù mỗi bữa cún con chén cũng phải trên 10 viên linh thạch cực phẩm.
Luyện được mấy đợt thiên cấp thì Phong ngừng tay. Ý nghĩ về kho báu của Lực Vương Kiếm Tôn để lại quá hấp dẫn đối với Phong. Đến Trận Tôn sư phụ còn không biết tung tích của các chìa khóa ở đâu thì Phong cũng chỉ có thể nghĩ ra đến tiên nhân mới có thể giải đáp hắn. Phong nhất định phải báo danh thi đua Tiềm Long Bảng. Thi đua Tiềm Long Bảng phải đi qua ba cửa ải chọn thi. Những người có cảnh giới trên sinh tử cảnh đều sẽ bị loại bỏ. Đây là Tiềm Long Bảng do Thiên Linh Thế giới tổ chức. Theo Phong được biết Thú Tộc và Cổ Ma Tộc cũng có Tiềm Long Bảng tương tự của bọn họ. Thời gian báo danh cũng không còn nhiều ngày. Phong đang phân vân không biết dùng thân phận gì để vào dự thi. Tiếc rằng lúc truyền tống đến Tiên Duyên chi địa thì cũng là lúc Phong bi bại lộ ra thân phận thực sự của mình. Tuy Hắc Dung cường đại nhưng bao nhiêu lão chí tôn nhòm ngó Phong cũng không có cách che giấu ra mình đang đeo mặt nạ.
Đã không còn cách khác thì cứ đường đường chính chính mà bước vào Tiềm Long Bảng. Không lâu sau cả Thôn Kiếm Thành rộ lên tin tức Lôi gia tam thiếu bị nội thương cảnh giới tụt xuống thấp. Sắp tới sẽ thi đấu Tiềm Long Bảng. Cái tin này làm bao anh tài muốn tranh phong ngôi quán quân đợt này ủ rũ chán nản. Có Lôi Trấn Phong nhập cuộc thì có khác gì với việc quán quân đã định sẵn. Bọn họ không thể tưởng tượng được một người xuất thần cảnh sao còn bị nội thương kiểu gì mà có thể bị tụt cảnh giới? Sự tò mò lớn nhất của giới tu luyện giả đó là Lôi gia tam thiếu bị tụt từ cảnh giới gì xuống cảnh giới gì? Từ trước đến nay vẫn chưa ai biết được Phong thật ra là đang ở cảnh giới gì?
Nhưng chỉ cần mọi người sắp xếp lại tin tức thì cũng có thể tin tưởng được phần nào. Trong Chí Tôn Mộ Địa Lôi Trấn Phong đã dùng cách thiêu đốt linh khí một hơi giết chết Tây Vực Ngũ Hùng. Trong Tiên Duyên Chi Địa hắn đã dùng thiêu đốt linh lực cùng mọi người trợ giúp cho rất nhiều các thế lực độ kiếp phá thần thành tôn. Mọi người đều cho rằng Phong đã quá lạm dụng vào cảnh giới xuất thần cảnh của mình nên đã thiêu đốt linh lực quá mức. May mà chưa bị nát đan điền. Các thế lực tò mò rầm rộ kéo nhau đến xem Tiềm Long Bảng.
Tiềm Long Bảng cũng như một cuộc thi chọn lựa trạng nguyên. Các thế lực nhỏ muốn nhờ vào Tiềm Long Bảng mà đưa hậu bối của mình đầu nhập vào các thế lực lớn. Các thế lực lớn cũng muốn qua Tiềm Long Bảng để chọn người tài đưa về thế lực mình bồi dưỡng. Lần này đến xem Tiềm Long Bảng còn có rất nhiều chí tôn giả. Họ đến không phải vì Tiềm Long Bảng mà là vì Lôi Trấn Phong tham gia Tiềm Long Bảng.
Phong về lại Đấu Linh được một tháng thì lại lên đường. Tam đại gia tộc lần này không cử nhiều hậu bối dự Tiềm Long Bảng. Đa số các cường giả đang lịch lãm tại Hỏa Linh Hải, lùng sục tài nguyên trong Thôn Kiếm Lâm hay tu luyện trong Tụ Linh Điện. Tam đại gia tộc chỉ cử 4 người là Phong, Lôi Trấn Điền sinh tử cảnh đỉnh phong, Nạp Lan Hành Hiệp và Độc Cô Cửu Vạn. Đây là ba hậu bối sau thời đội ngũ Nhã Lan, Cửu Nhai, Hành Cơ. Lôi Trấn Điền là cường giả đã bị Phong dạy dỗ trong Bảo địa của Lôi gia tại Hỏa Linh Hải. Ba người hậu bối này của tam đại gia tộc sau khi thấy sự cường đại của các huynh trưởng của mình thì đã liều mình bán mạng khổ luyện. Đối với Phong bọn họ cung kính có thừa.
Phong minh chủ trong lòng họ là người vô khuyết. Lần này có thể làm việc dưới trướng của Phong bọn họ mừng rỡ không kịp. Vạn Hiệp Điền là tên ghép của ba người đứng đầu một làn sóng mới của Lôi gia. Phong nhìn thấy ba người họ thì vỗ vai từng người cổ vũ. Ba chàng thanh niên này đều bỏ đi tổ nghiệp chuyên tu vũ lực. Nhất là Lôi Trấn Điền sau khi bị Phong chỉnh và chứng kiến được sự cường đại của Phong thì đã học cách tiến thoái. Làm cường giả không phải dùng sức trâu. Lúc nào nên hy sinh và lúc nào nên nhượng bộ. Không thể dùng cứng thì phải mềm mỏng đối phó. Miễn là không được bỏ cuộc. Ngã xuống ở đâu thì đứng lên ở đó. Thắng không kiêu thua không nản mới có thể đạt đến cảnh giới của một cường giả đỉnh tiêm.
Những người này theo Phong đều cưỡi linh thú. Bọn họ không hổ là những hổ tướng trẻ tuổi. Khi Lôi Nhã Lan thu phục được lão Sơn, Độc Cô Kiếm thu phục được lão Hạc thì các cường giả trẻ tuổi cũng đua nhau tìm đến linh thú khiêu chiến. Chỉ có thể chiến thắng các linh thú thì bọn họ mới có thể có được bạn đồng hành cường đại. Phong còn treo giải thưởng bí mật 20 viên tinh thần đan thiên cấp cho những ai có thể thu phục được linh thú đã hóa hình. Đối với cả hai bên đây cũng là một phần thưởng rất lớn.
Đại Mao lúc nào cũng đi theo cùng Phong. Trong lúc còn giả dạng thành Độc Cô Nhất Lang Phong cũng chỉ dùng Đại Mao khi không có ai nhìn thấy. Bay lên tầng mây thì Đại Mao lại được Hắc Dung, Phượng nhi trợ giúp tàng hình. Còn lúc Phong là Phong thì Đại Mao là vật cưỡi duy nhất của Phong. Phong đón gió cùng các cường giả tam đại gia tộc theo chí tôn giả “cô cô” của Lôi gia dẫn đội cùng một số võ thần cảnh đỉnh phong bay đến Thiên Minh Trung lục. Tại Thiên Minh Trung lục Lôi gia trang các trưởng lão ngoại vi vui vẻ đến đón. Việc làm ăn của Lôi gia ngày càng khấm khá. Số lượng tài nguyên thu mua được đổ về từ các nơi. Phong lại ký kết hợp đồng mua bán cùng các thế lực đỉnh tiêm nên vị trí của Lôi gia là một đệ nhất luyện khí gia tộc đã không ai có thể chối cãi.
Nạp Lan gia từ ngày có Khoái Hoạt Lâm và được Phong tặng một số linh thú trong vườn linh thảo trong Thần Thạch chi địa đã có đủ tài liệu luyện đan. Nạp Lan gia đã trở thành một trong những luyện dược gia tộc đứng đầu sau Hồng tộc. Có được binh khí và đan dược của hai đại gia tộc cung cấp các cường giả Độc Cô gia đã có nền tảng để tu luyện trở thành những cận vệ cường đại nhất bậc nhất Đấu Linh Thủ Hộ Giả. Liên minh đối kháng Cổ Ma ngày càng được tập kết đông đảo và mạnh mẽ tại Thôn Kiếm Thành. Lần này đến Thiên Minh Trung lục Phong không chỉ đi thi đua tranh đoạt ngôi quán quân mà còn có nhiệm vụ giao tiếp cùng các hảo bằng hữu của mình.
Lần này đến Thiên Minh Trung lục Phong gặp lại 19 người đã bị đánh nát đan điền và được Phong cứu lại trong Chí Tôn Mộ Địa Thôn Kiếm Lâm. Bọn họ giờ tệ nhất cũng đã trở thành Khai Thiên Cảnh đỉnh phong. Người cường đại nhất cũng chuẩn bị bước vào linh hải cảnh. Phong dành thời gian chỉ bảo họ tu luyện. Thời gian còn lại đều đem quà các đến các thế lực kết giao. Có thời gian thì dành lại để chỉ bảo hậu bối của bọn họ. Xuất thần cảnh đi đến đâu cũng được hoan hô chào đón. Phong cũng không tiếc thời gian nếu đủ sẽ giúp các thế lực hảo hữu của mình bày tụ linh trận.
Có được Trận Tôn chỉ bảo nên cảnh giới bày trận của Phong đã tiến triển một bước dài. Phong đang cố gắng nghiên cứu ra Hỗn Độn Tụ Linh Trận. Tụ linh trận bình thường thu linh khí chuyển hóa thành linh khí vô thuộc tính cho tất cả mọi người hấp thu, nó giống như linh thạch các loại. Ngũ hành trận chuyển hóa linh khí thành năm loại thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cho những người có năm loại thuộc tính này hấp thu. Nếu có thể sáng chế ra Hỗn Độn Tụ Linh Trận, chắc chắn sẽ làm cho càng nhiều thế lực điên cuồng hơn nữa vì đó là loại trận pháp nhả ra hết 10 loại linh khí. Có thể giúp cho chí tôn giả tu luyện và lĩnh ngộ thuộc tính.
Phong từ trước đến nay vẫn chưa bày ra Ngũ Hành Trận cho thế lực nào nhưng trong lúc lịch lãm đã không ít người biết được Phong có bản lĩnh này. Lần này đến Thiên Minh Trung Lục mọi thế lực đều xếp hàng xin Phong ra tay bày cho được Ngũ Hành Trận pháp cho bọn họ. Thời gian của Trận pháp là 10 năm. Đây là một quãng thời gian tuy rất ngắn nhưng cũng đủ cho nhiều người níu kéo. Một xuất thần cảnh lại là trận pháp sư. Mọi người dường như đều bỏ qua không còn cần thiết tò mò về cảnh giới vũ lực của Lôi Trấn Phong nữa.
Trước ngày thi đấu Tiềm Long Bảng Thiên Địa Các cho mời Phong đến phòng đấu giá tham dự. Ngồi tại phòng khách quý Phong cũng không mấy để ý đến các vật phẩm được bày bán và hô giá. Các thế lực mỗi khi đem vật phẩm của mình ra đều nhìn về phía Phong. Chỉ cần Phong đại sư có hứng thú với vật phẩm này thì bọn họ sẽ tặng không.
Tụ Linh Quyển Trục sau ngày ký kết hợp đồng cùng Trận Môn thì đã không còn là hàng nóng để các thế lực tranh giành nữa. Những ai đủ linh thạch đều có thể thu mua. Từ từ mọi thế lực đều biết họ cũng sẽ có ngày nhận được. Bọn họ cũng không hỏi xem Trận Môn làm cách nào có thể khiến cho Phong đại sư gia nhập vào Trận Môn. Chỉ biết rằng sau ngày Lôi Trấn Phong tiếp nhận truyền thừa của Trận Địa Minh Tôn thì hai vị trưởng môn nhân của Trận Môn đã gọi thẳng Lôi Trấn Phong là tiểu sư đệ. Xét theo tình theo lý, bối phận này quả thật rất xứng đáng với Phong. Không ai dị nghị gì thêm. Đã có được mối liên kết này việc Trận Môn có được bí mật Tụ Linh Trận của Phong đại sư cũng là việc bình thường.
Phong đang miên man âm trầm suy nghĩ về các manh mối kho tàng Lực Vương Kiếm Tôn thì vật phẩm cuối cùng trước khi đưa ra vật áp trụ khiến Phong để ý. Là một miếng da linh thú cao cấp. Vật liệu khó đoán biết được nhưng Phong phát hiện ngay trên chất liệu này có dính một tia thiên hỏa. Tuy thuộc tính cũng như hai chiếc chìa khóa rất lu mờ khó phát hiện nhưng nồng độ này chắc chắn là thiên hỏa. Đấu giá sư cũng không ngừng tâng bốc vật phẩm này đem các tài liệu liên quan đến nó ra quảng cáo.
Miếng da thú này tìm được tại Biển Chết vào 2 vạn năm về trước. Sau này qua một sự trùng hợp được Thiên Địa Các mua lại. Sau bao năm nghiên cứu Thiên Địa các mới tìm hiểu ra đây là một mảnh bản đồ hiếm thấy còn dính chút thiên hỏa khiến nó trở thành vô cùng quý báu. Không ai biết đây là bản đồ của ai, ở đâu? Lần này Thiên Địa Các đưa ra đấu giá cũng mong người nào đó có thể kể ra lai lịch của bản đồ. Sau một lúc trần trừ các thế lực đua nhau hét giá. Chỉ tiếc rằng gia cả họ báo cũng không cao vì lai lịch khó nắm bắt của bản đồ. Tốn nhiều tiền để thu mua nó cũng không rẻ và linh thạch cũng không phải vỏ ốc.
Giá cả báo đến 4 vạn linh thạch cực phẩm thì ngừng. 4 vạn đối với nhiều thế lực cũng không phải số lớn, nhưng đây chỉ là một phần của bản đồ. Tuy cũng có dính chút thiên hỏa nhưng ai biết đây là bảo tàng gì và có còn tồn tại nữa hay không? Mất công mua về lại mất công đắn đo vặn óc. Có cơ duyên thì mới có thể tìm được các phần bản đồ còn lại. Phong đưa mắt nhìn người đang dẫn đầu cuộc đấu giá. Lão chỉ là một võ thánh cảnh của một gia tộc nhỏ. Lần này muốn bỏ chút tiền vốn ra kiếm vận may. Khi giá cả nhảy lên 5 vạn thì lão bỏ cuộc. Người hô giá cũng là một võ thánh cảnh của một thế lực nhỏ. Muốn kiếm chút vận may mà thôi. Các thế lực khác lại âm trầm không hứng thú. Đến Thiên Địa các có được tấm bản đồ này mấy trăm năm cũng chả kiếm được điều lợi gì. Trước đó chủ nhân cũ của nó cũng đã giữ tấm bản đồ này cả vạn năm cho đến khi gia nghiệp bị phá sản phải đem ra bán. Đối với nhiều người đây là tấm bản đồ không có gì đáng chú ý.
Đang lúc có một ngoại vi trưởng lão quay lại Phong mỉm cười Phong nháy mắt cùng lão đang đứng ở một góc trong đại sảnh. Lão không nói gì nhưng đưa tay gãi má. Cuối cùng giá cả sau vài lần nhảy vọt được ngoại vi trưởng lão của Lôi gia thu mua với cái gia 7 vạn 3 linh thạch cực phẩm. Cũng chả ai để ý đến vật phẩm vô giá trị này. Còn riêng Phong thì mở cờ trong bụng. Có bảo cần gì nói cho ai biết làm gì. Thần Toán Chí Tôn dùng Thời Gian Nghịch Thuật chuyển đồ vật lại quá khứ để che giấu tung tích của vật phẩm. Chỉ có lão mới có được thời gian chi cảnh mạnh mẽ nhất nên không ai có thể truy tung. Vật phẩm tuy đúng ra mới có 2000 năm tuổi nhưng lại xuất hiện trên 2 vạn năm tại Thiên Linh Thế Giới. Thế mới biết cảnh giới giữa các chí tôn mới khác biệt kinh người.
Phong bắt đầu suy nghĩ về kho tàng này. Có quá nhiều điều liên quan đến Thần Toán Chí Tôn. Phong cảm thấy người này có dính níu đến Phong rất lớn. Hỗn Độn hiện, thiên hạ kinh cũng là từ lão chí tôn này mà ra. Đến bố cục của Ám Huyết Lâu và Hỏa Linh Hải cũng là do lão cùng thập đại cường tôn bày bố. Ảnh hưởng của người này quá lớn giờ các phần của kho tàng Lực Vương lại từ từ xuất hiện vào tay Phong. Chả nhẽ người này lại có thể đoán ra nhiều vậy sao?
Lúc nào Phong cũng cảm giác được có một bàn tay vô hình rất cường đại âm thầm giúp đỡ Phong phía đằng sau. Bàn tay này liệu có liên quan đến vị chí tôn Thần Toán hay không? Chắc chắn là có. Trực giác của Phong cho rằng là có.
Các vật phẩm áp trụ cũng chỉ là nhập tôn đan, nhập thần đan. Tuy rất quý giá nhưng đối với người Đấu Linh lại không có lực thu hút. Các thế lực đưa đan dược ra bán cũng rất nhiều lần ngó về hướng của Phong nhưng không ai phát hiện ra Phong đại sư có bất kỳ hứng thú nào. Buổi tối kết thúc tốt đẹp. Ngày hôm sau sẽ là ngày các thế lực cho hậu bối của mình đi tranh tài. Nói là tranh nhưng họ cũng chỉ tranh vị trí á quân mà thôi. Quán quân đã thuộc đồ trong túi của Lôi Trấn Phong rồi. Một người đủ vũ lực một hơi chém giết 5 võ thần cảnh đỉnh phong thì đúng ra đâu được tham gia kỳ này chứ.
Phong cũng tuyên bố thẳng, lần này hắn tham gia là vì Tiên Duyên Chi Địa, chỉ cần vào được Tiên Duyên Chi Địa thì thôi. Tiên Duyên Chi Địa dành cho 10 người đứng đầu Tiềm Long Bảng. Là vị trí rất quan trọng đối với các thế lực. Mất đi một vị trí thì sẽ mất đi một phần cơ duyên của cường giả. Lần này tham gia cả mấy ngàn cường giả linh hải cảnh, sinh tử cảnh mà cũng chỉ có 10 vị trí để vào Tiên Duyên Chi Địa. Các cường giả chỉ có thể ngậm ngùi hối tiếc. Còn lại 9 danh ngạch mọi người phải điên cuồng cố gắng hơn thế nữa.
Trong các thế lực đỉnh tiêm tất nhiên không thể thiếu Lạc Hồng nhị tộc. Ngoài ra còn có một số thế lực nhất lưu như Lý thị của Chu Tước Đại lục, các thế lực như Kim gia, Mộc gia và lần đầu tiên trong lịch sự có sự xuất hiện của sát thủ Ám Huyết Lâu. Lần này Lôi Trấn Phong đem lại sự ngạc nhiên quá lớn nhưng Ám Huyết Lâu cũng tranh phong độ “nóng” không kém phần. Đây là một thế lực rất bí ẩn. Được rất nhiều thế lực âm thầm bảo hộ. Phùng gia có rất nhiều gốc rễ tại các tông phái cũng cử cường gia trẻ tuổi ra tham gia.
Gặp lại các thuộc hạ của mình trong Chí Tôn Mộ Địa Phong hứng chí uống khá nhiều. Mọi người đều ôm bụng cười đùa chúc mừng Phong đại sư lại một lần nữa bước vào Tiên Duyên Chi Địa. Tiên Duyên Chi Địa rất thần kỳ. Cứ mỗi thời hạn nhất định sẽ mở ra một phiến đại lục ở giữa một phiến thiên địa cách Thiên Minh Thành không xa. Phiến thiên địa này sau khi mở ra cho các cường giả trẻ tuổi thì đấu sẽ biến mất vào không gian đợi đợt kế tiếp. Các chí tôn giả cũng chỉ có thể mở ra kết giới sau khi cuộc thi đua tranh đoạt 10 vị trí đầu của Tiềm Long Bảng mà thôi.
Đến ngày hôm sau khi các cường giả đã bắt đầu xung trận thì Phong vẫn đang ngáy khò khò. Các cường giả trẻ tuổi đều mừng thầm vì Phong đại sư giờ này vẫn chưa đến. Lần này cũng như các lần khác đều có ba cửa ải. Cửa ải thứ nhất đo tốc độ. Thí sinh phải trong thời gian nhất định qua hết cả ba cửa. Khi bị rớt một cửa ải sẽ bị truyền tống lại nơi khởi điểm.
Ải thứ nhất phải dùng một lực nhất định để đánh thông một cửa vào. Lực đánh càng mạnh thì cửa ải kế tiếp càng khó vượt qua nhưng điểm được tính sẽ càng cao. Cửa ải thứ nhất sẽ tạo ra hoàn cảnh cho cửa ải thứ hai, cửa ải né tránh các bong bóng linh khí. Các bong bóng sẽ lơ lửng trong một gian phòng và người bị truyền tống vào cửa ải thứ hai sẽ phải đi từ đầu gian phòng này sang cửa phía bên kia. Chỉ cần chạm nhẹ vào bóng bóng chúng sẽ nổ. Nếu không cẩn thận sẽ làm cho tất cả bong bóng nổ trong gian phòng. Người bên trong chỉ có thể dùng lực phòng thủ cường hãn chịu trận bằng không thì phải dùng tốc độ nhanh nhất có thể để bước qua bên kia cửa phòng. Bong bóng nổ càng nhiều thì càng được nhiều điểm nhưng nếu nổ hết thì sẽ bị mất sạch điểm.
Cửa ải thứ ba phải chạy qua một đường ống trong suốt. Khi đường ống đổi màu thì người bên trong sẽ bị truyền tống ra ngoài. Điểm của cửa thứ nhất và thứ hai quyết định đường ống này dài hay ngắn, có vòng thành nhiều tầng hay không.
Ba huynh đệ Vạn Hiệp Điền mặc dù rất mong chờ sự hiện diện của Lôi Trấn Phong nhưng họ đều là những cường giả trẻ tuổi. [T R U Y E N F U L L . VN] Không có Lôi Trấn Phong thì họ vẫn muốn kiếm được điểm cao để chứng tỏ thực lực của mình. Kỳ này đối thủ của họ là người của Lạc Hồng nhị tộc. Đứng đầu thế hệ trẻ kỳ này là Lạc Long Nghĩa, Lạc Long Trí và Lạc Long Tín. Họ đều là anh em cùng dòng chính cùng hai huynh đệ được anh hào thiên hạ tặng cho mỹ danh ngũ long Quân Nhân Nghĩa Trí Tín. Họ đều có thiên phú rất nghịch thiên nhưng vì tuổi đời của ba người Nghĩa, Trí, Tín chưa nhiều nên cảnh giới chưa được phơi bày. Lần này phải thi đua cùng Lôi Trấn Phong ba người họ đã được Lạc Long Quân căn dặn rất kỹ không được cứng rắn đối đầu cùng Phong. Bọn họ không dám không nghe theo.
Bên Hồng tộc cũng có 2 vị cô nương trẻ tuổi xuất chúng. Họ được thiên hạ tặng cho danh hiệu Hồng Điệp nhị kiều người chị tên Hồng Điệp Mộng, người em tên Hồng Điệp Mị. Ngoài ra còn có người của các thế lực nhất lưu. Ngôi báu đệ nhất lần này tuy đã có Lôi Trấn Phong chen ngang lấy mất nhưng đệ nhị lần này sẽ được công nhận là “đệ nhất” cường giả trẻ tuổi thực sự. Lạc Long Quân chỉ biết thở dài. Lôi Trấn Phong là đối thủ tỷ năm khó gặp của hắn, giờ lại đi đè đầu đám tiểu đệ Tiềm Long Bảng này. Lạc Long Quân là cường giả hiếm có nổi danh toàn Thiên Linh Thế Giới và ngoại vực nhưng lại chưa từng được xếp tên trong Tiềm Long Bảng. Đối với Quân đây cũng là một điều tiếc nuối.
Sau khi cho một số người lên trước dò đường Lạc Hồng nhị tộc và các cường giả đỉnh tiêm lần này cũng xuất kích. Tốc độ của bọn họ rất nhanh. Chỉ tiếc rằng ải đầu chỉ có 3 cửa nên tốc độ truyền tống vào cửa kế tiếp cũng không nhanh hơn được. Vạn Hiệp Điền ba người cũng xông lên chiếm điểm rất cao. Dựa vào lực công kích đã đủ đứng vào bài danh trước mười. Đứng nhất tất nhiên không sai biệt mấy là năm người Lạc Hồng nhị tộc. Trong bài danh trước 10 ba người Vạn Hiệp Điền chiếm 3 hạng chót. Trên hai người còn có Cuồng Đao Trần Tự Khiêm và Ma Kiếm Lý Văn Hào là người của Thần Đao Tông và Tinh Kiếm Tông. Hai người này noi gương của huynh trưởng mình xem Lôi Trấn Phong là lão đại.
Tốc độ của mọi người vượt ải cũng rất nhanh. Chưa đến một khắc thì đã vượt qua. Trên màn hình lớn tại quảng trường lóe lên điểm của các cường giả xông trận. Tam Long của Lạc tộc và nhị kiều của Hồng tộc có số điểm đều trên 1 vạn điểm. Cứ mỗi 100 điểm sẽ được trận pháp tặng cho thêm một thần thạch. Ba người Vạn Hiệp Điền chỉ thoi thóp kiếm được trên 7000 điểm. Sự cách biệt giữa ngôi thứ nhất và ba người họ cũng đủ cho thấy đẳng cấp của Đấu Linh Thủ Giới giả so với Lạc Hồng nhị tộc vẫn còn quá kém. Lôi Trấn Điềm nghe lời của Phong đệ tận lực che giấu cảnh giới của mình nên không màng ra tay triệt để. Lần này Điền biết mình sẽ rất khó lọt vào bài danh trước 10.
Mắt Điền đang lan man tìm kiếm Phong trong đám người mới đến thì bảng điểm lóe lên một cái. Một vị cô nương có băng thuộc tính rất cường đại đánh vỡ một cửa vào. Số điểm lóe lên 1 vạn. Đã trên người có bài danh thứ nhất Lạc Long Nghĩa. Mà đây cũng chỉ mới là cửa vào đầu tiên của cô ta mà thôi. Cửa vào chỉ có ba cửa, đã bị cô ta đánh nát một cửa. Cảnh giới quá cường đại.
Khi cô ta được truyền vào phòng bong bóng thì đã lập tức dùng băng thuộc tính băng phong cả phòng. Rồi rất nhanh bước qua cửa bên kia. Tại các góc nàng không đóng băng một số bong bóng khiến chúng lơ lửng nổ đùng đùng. Điểm số lại một lần nữa tăng thêm 5000 điểm. Sau cửa này đường ray ống trong suốt của cô cao những 4 tầng. Tức gấp đôi chiều dài của Lạc Long Nghĩa. Băng thuộc tính rất nhanh lan tỏa cả đường ống khiến tốc độ chuyển màu của đường ống chậm lại để nàng có đủ thời gian đi qua. Tưởng nàng thong thả nhưng tốc độ của nàng lại không hề chậm. Tổng điểm của nàng khi qua hết ba cửa ải là 30 123 điểm. Gấp ba lần so với Lạc Long Nghĩa.
Lôi Trấn Điền gãi đầu cười khổ. Có cô nàng nghịch thiên thế kia liệu Phong đệ đệ làm sao đối phó. Trên khán đài các lão gia hỏa chí tôn giả cũng gật gù. Ngồi bên cạnh một lão già râu bạc là chí tôn Trận Mạc Phong. Lão quay sang tươi cười ha hả:
- Hàn lão, Hàn gia của huynh sao lại xuất hiện một tiểu cô nương cường đại như vậy. Băng thuộc tính của tiểu a đầu này đã lĩnh ngộ đến mức tận cùng của võ thánh cảnh. Nàng đang cố tình áp chế cảnh giới của mình xuống còn sinh tử cảnh đỉnh phong mà thôi. Nhưng riêng về cảm ngộ thì đã đủ đóng băng thời gian rồi. Đã có lực đối kháng cùng võ thần cảnh sơ kỳ thậm chí còn có thể siêu việt võ thần cảnh sơ kỳ.
- Ha ha ha... Trận lão đại, huynh quá khen rồi. Tiểu a đầu này của ta coi bộ vẫn không bằng tên tiểu sư đệ của ngươi. Không biết hắn giờ này đang ở đâu vẫn chưa đến?
- Tên tiểu tử đó hôm qua lo tiếp đãi bằng hữu. Chắc bị mọi người ép cho quá chén rồi. Hắn lại là người yêu rựu như mạng nên không nỡ ép rựu ra ngoài. Ha ha ha... cứ mặc kệ hắn, hắn không đến thì ngôi quán quân này coi bộ tặng không a đầu Hàn gia huynh rồi.
Bên cạnh lão già râu bạc là một lão râu đen cũng gật gù:
- Huyền Âm Hàn thể quả thật danh bất hư truyền. Tuy chỉ có một thuộc tính nhưng không thể dùng số lượng thuộc tính mà đo lường sự cường đại của người này.
- Ha ha ha... Phong lão, ngươi cũng có một hậu bối Phong Thần Thánh Thể đó thôi. Lão râu đen ngươi chỉ biết tâng bốc ta để rồi đạp ta xuống mà thôi.
- Cái lão râu bạc thật như con sâu trong bụng ta. Uống rựu, dzô đi. Xem hậu bối thi thố tài năng ta lại nhớ đến thời ngũ tuyệt chúng ta tranh phong.
Trận Mạc Phong gật gù gãi cằm:
- Năm người các ngươi lấy hết vinh quang của chúng ta. Phong Hàn Lôi Vân Vũ. Năm lão gia hỏa các ngươi cũng đã tạo được một thời phong vân. Ba lão già kia giờ sao còn chưa đến.
- Nhắc đến Ám Long Ma Vân chắc cũng sắp đến rồi. Còn Lôi lão của Lạc tộc và Vũ nương của Hồng tộc chắc không đến lần này đâu.
Nghe đến đây thì giọng nói của hai người một nam một nữ vang vảng.
- Ha ha ha... ba cái lão già các ngươi sao lại nghĩ chúng ta không đến?
Toàn trường quay lại thì thấy hai người trung niên cưỡi chung của long thú bay đến. Những chí tôn giả hôm nay có mặt đều biết đến hai người này. Họ đều là những chí tôn giả đã thành danh lâu năm trấn thủ ngoại vực.
- Nghe nói đợt này có một hậu bối xuất thân dòng thứ Lạc tộc của ta rất cường đại. Ta muốn đến xem thử hắn là ai để còn thu về làm đồ đệ nhập thất của ta.
- Mẹ nó lão Lôi, ngươi tính như thiên lôi ăn rắm nói bậy. Tiểu sư đệ của ta khi nào đến phiên ngươi đem về dạy bảo.
- Hử... tên Trận sư ngươi có bản lĩnh gì bảo hộ hắn? Từ khi nào trận pháp sư lại có vũ lực cường đại. Hừ!
- Bằng vào hắn là tiểu sư đệ của ta. Ngươi dám thu phục truyền nhân của Trận Địa Minh Tôn hay sao?
- Hắn là đồ đệ của thập đại cường tôn nhưng vẫn là hậu bối Lạc tộc ta. Ta dạy bảo hậu bối thì tại sao không được?
- Ha ha ha... Lôi lão, ngài có lầm không? Người Lôi tộc của ta từ khi nào đã trở thành hậu bối của Lạc tộc các ngươi?
Mọi người chuyển mắt nhìn sang chí tôn giả Lôi Thanh Nguyệt Hà. Vị “cô cô” này tuổi so với các lão chí tôn khác còn rất trẻ. Bà chưa đến 2000 tuổi. Lôi lão nhíu mày nhìn vào đan điền của Lôi Thanh Nguyệt Hà.
- Ha ha ha... tiểu a đầu thật không tệ. Chưa đến 2000 tuổi đã có được 5 thuộc tính, thiếu thủy mộc bù vào là băng lôi ha ha ha... nếu bồi dường thành luyện khí sư thì thật sự rất tuyệt. Ta thu ngươi.
Nói xong lão Lôi đã mắt lóe tinh quang. Lôi điện chi lực cuồng bạo bao phủ một phiến thiên địa. Các lão chí tôn khác chỉ giật mình kêu nguy rồi bay ra xa, tay bày kết giới chắn hai người vào trong không cho cuộc chiến lan tràn đến những người khác. Lôi Thanh Nguyệt Hà không hề sợ hãi. Năm loại thuộc tính cuồng bạo tụ hợp đối kháng với lôi điện tinh thuần.
- Ha ha ha... Tiểu nha đầu thật khá, ta thích. Về Lạc tộc làm trưởng lão cho ta đi!
- Bớt ăn rắm nói bậy đi lão già. Tưởng ngươi sống lâu thì sẽ được bọn hậu bối tôn trọng hay sao? Tiếp chiêu đi.
Lôi Thanh Nguyệt Hà dùng năm loại thuộc tính rất hòa hợp. Được Phong truyền cho cảm ngộ cách dùng linh khí phối hợp nên bà cũng không hề chịu lép vế. Thương ảnh đầy trời với một chiêu Truy Tinh Trục Nguyệt. Tiếc rằng cảnh giới của bà chỉ mới bước vào chí tôn giả. Thủ hộ đạo của bà còn chưa lĩnh ngộ cường đại bằng lão chí tôn giả đã thành danh lâu năm. Một chiêu định thắng bại. Nguyệt Hà cô cô ọe ra một vũng máu tươi run rẩy bị lôi điện chi lực oanh kích.
- Ha ha ha... Tiểu nha đầu theo ta không thì ngoan ngoãn chết đi.
Các lão chí tôn giả khác cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn vào không kịp làm gì. Cũng không ai dám làm gì. Trận Mạc Phong nghiến răng run rẩy hô lớn:
- Con mẹ nó tên lôi điện điên rồ ngươi. Ngươi làm hại người Lôi gia Trận Môn của ta từ nay trở đi tuyệt giao Lạc Hồng nhị tộc các ngươi.
- Ha ha ha... Trận Mạc Phong lão nhi, Lạc Hồng nhị tộc ta từ khi nào đã qua lại cùng ngươi? Tiểu a đầu có phục hay không phục?
Linh khí điên cuồng bạo loạn xung quanh của cô cô Nguyệt Hà. Lạc tộc không phải gia tộc nhỏ bé cũng không phải kẻ nói lý. Lôi tộc quật khởi Lạc tộc đã bực tức ra mặt. Nếu Lạc tộc không làm gì đối với thanh danh của họ cũng là một tổn thất lớn. Cường giả vi tôn chỉ có người nắm đấm lớn mới có thể nói chuyện. Lôi Thanh Nguyệt Hà chỉ có thể lưới rách cá chết mặc kệ kết quả. Linh khí cuồng bạo tụ tập vào đan điền cho một chiêu cuối. Lôi Cuồng làm sao không nhìn ra. Đang lúc lão định ra tay thì tứ phía sát khí ngập trời. Hoa đào nở rộ bay tứ tung. Lôi Thanh Nguyệt Hà thu lại linh khí nhoẻn một nụ cười: “Là Phong nhi! Hắn đã đến!”
Sát khí nồng nặc đè bẹp tất cả các cường giả dưới chí tôn cảnh. Mọi người quá rung động với trận chiến của chí tôn giả nên chỉ biết dán mắt vào xem. Khi tất cả để ý đến nơi xuất phát ra sát khí thì mấy chục cường giả lớn nhỏ dưới cấp võ thần cảnh của Lạc Hồng nhị tộc đã bị những đóa hoa đào có hình cánh bướm bao phủ đè sát. Kiếm ý hủy diệt cửu tinh không gì không phá, không gì không hủy còn kèm theo thiên hỏa có thể thôn phệ vạn vật. Đây chính là Viêm Hỏa của Viêm Đế năm xưa. Hỏa thuộc tính tinh thuần không gì không đốt, không gì không hủy. Kết hợp cùng hủy diệt kiếm ý thật sự là một sự hoàn hảo.
Phong không nói gì nhưng sát ý không che giấu. Phong có thể cảm giác được tên mặt trắng giờ đang tươi cười như điên như dại. Bộ mặt này các cường giả trong Chí Tôn Mộ Địa đã có dịp chứng kiến. Lôi Trấn Phong là người nói được làm được. Cuộc chiến đấu diễn ra ngoài lôi đài nên không ai cản trở. Lôi điện chi lực cuồng bạo lên thì các đóa hoa cứa vào da thịt của bọn hậu bối Lạc Hồng nhị tộc đến quan chiến. Lạc Long Quân bay lên đón gió.
- Phong huynh đệ ngươi làm vậy có quá đáng hay không?
Phong không nói gì sát khí nồng nặc thêm. Phong bắt đầu nghĩ đến thế nào mới là viên mãn kiếm ý. Kiếm dùng để giết người, kiếm cũng có thể dùng để cứu người. Giết người hay cứu người cũng chỉ là một ý niệm của cường giả. Thiên Nhân Hợp Nhất điên cuồng hấp thu 5 loại kim, quang, phong, hỏa, mộc. Các lão chí tôn giả truy đuổi cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đã rất lâu nhưng cũng không mấy người tài nào nắm bắt được. Không ngờ một hậu bối tuổi mới ngoài 20 lại lĩnh ngộ ra được. Không ít người nghĩ thầm nếu thu phục được người này về với thế lực của mình...
Phong đã truy đuổi cảnh giới của kiếm ý ngay từ lúc đầu. Đối với kiếm đạo Phong có thiên phú và lực lĩnh ngộ rất bá đạo. Lại thêm Khí Tổ, Độc Cô Bất Bại và Lực Vương Kiếm Tôn truyền nghệ Phong đã bước vào cảnh giới khó có thể diễn tả thành lời đối với kiếm đạo. Thế nào mới là viên mãn kiếm ý. Trong lúc nguy cấp Phong mới nghĩ ra điều này. Hủy diệt hoàn toàn, phòng thủ vô khuyết. Kiếm ý điên cuồng bỗng chốc tăng thêm một bậc.
- Là là... Viên Mãn Kiếm Ý.
- Không đúng, là viên mãn kiếm ý hủy diệt.
- Không đúng, là viên mãn kiếm ý hủy diệt bất diệt song thuộc tính. Kiếm đạo của người này có công có thủ. Hắn chính là Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong, Lôi Trận sư?
Tiếng các cường giả võ thần cảnh bàn tán xôn xao. Phong vẫn âm trầm không nói dùng thiên hỏa từ từ thiêu đốt các hậu bối của Lạc Hồng nhị tộc. Tiếng la hét của bọn họ vang vọng cả một vùng. Phong không những thiêu hủy thân hình của bọn họ, còn đốt luôn linh hồn của họ. Nhiều người không chịu nổi đã ngất xỉu tại trận. Lôi lão nghiến răng cầm cập khàn khàn lên tiếng:
- Hôm nay tiểu tử ngươi giết một người của ta, ta sẽ giết 10 người Lôi tộc các ngươi.
- Ngươi đụng vào cô cô của ta ta sẽ bế quan 100 năm sau đó diệt tộc của ngươi.
Câu nói của Phong khiến bao người giật mình. Nếu là người khác nói vậy sẽ bị anh hùng thiên hạ cười thối đầu nhưng tuổi mới ngoài 20 đã có Viên Mãn Kiếm Ý song thuộc tính. Cảnh giới bày trận từ trước đến giờ chưa từng thấy qua. Tuy không phải thuộc hàng đỉnh tiêm nhưng chắc chắn sẽ siêu việt tất cả các trận pháp sư hiện giờ của Thiên Linh Thế Giới. Nếu cho hắn thêm 100 năm thật sự không biết cảnh giới của người này sẽ đi đến đâu. 100 năm đối với rất nhiều tu luyện giả chỉ là một chớp mắt. Người như vậy quá nguy hiểm.
- Ha ha ha... Tiểu tử gan ngươi thật sự cũng không nhỏ. Ta thích!
Lôi lão gật gù buông bỏ lôi điện đang chặn trước mặt Lôi Thanh Nguyệt Hà chuyển hướng bao phủ lại các hậu bối của mình. Kiếm ý của Phong không thể ngăn cản. Bỗng dưng Phong cảm thấy như mình bị rơi vào một vực thẳm không có đáy. Thời gian quanh Phong chậm lại rồi bị lôi điện từ từ nuốt chửng. Lôi điện này không giống như lôi kiếp. Nó tinh thuần còn chứa thêm hỏa lực. Phong rung động cảm nhận được chi lực của thiên hỏa. Đây là lôi hỏa của Lạc tộc. Người của Lạc tộc tu luyện trong một cấm địa có Lôi Hỏa tọa trấn nên có thể thu phục các loại chi lực của Lôi Hỏa diễn biến ra. Cũng như người của Lôi gia tu luyện trong Hỏa Linh Hải có thể thu phục được các loại dị hỏa cấp thấp hơn thiên hỏa.
Dị hỏa của Lôi lão đã đến rất gần cùng thiên hỏa. Với cảnh giới của lão sử dụng thậm chí còn có thể siêu việt thiên hỏa. Bị ngọn lửa này nuốt chửng Phong chìm mình vào thiên hỏa đang thiêu đốt. Thiên hỏa đối kháng thiên hỏa. Phong quá mức hưng phấn với cảnh giới này. Đây là lần đầu tiên Phong cảm thấy mình không có lực đánh trả. Phong cảm nhận được trước mặt hắn tại một điểm rất nhỏ có một ngọn lửa cháy bỏng đang thiêu đốt hắn. Điểm lửa kia là xuất nguồn của ngọn lửa đang bao phủ Phong. Thôn Thiên Hỏa Long Kiếm xuất ra bên tay trái. Phong cầm ngược chuôi kiếm:
- Thôn Thiên Nghịch Trảm.
Chuôi kiếm lóe lên ba loại thuộc tính kim, lôi, hỏa bay đến điểm sáng trước mặt thôn phệ nó. Phong đã thoát ra khỏi tầm tay của Lôi lão. Lôi Thanh Nguyệt Hà đứng trước mặt Phong mắt bừng lửa nhìn Lôi lão vẻ đầy oán hận. Cô cô tự trách cũng tại mình không biết nhường nhịn. Đây là chí tôn giả đứng đầu bảng Phong Thần Bảng. Là một trong ngũ tuyệt chỉ xếp sau thập đại cường tôn.
- Tiểu tử quả thật không tồi. Ngôi đệ nhất Tiềm Long Bảng lần này chỉ có ngươi mới xứng đáng. Ha ha ha...
Các hậu bối của Lạc tộc bây giờ mới hoàn hồn. Phong vỗ vai của cô cô Nguyệt Hà:
- Cô cô nghỉ ngơi đi. Việc này cứ giao cho con đi.
Nói xong Truy Tinh Trục Nguyệt Thương xuất ra đâm vào đan điền của cô cô mang theo linh khí tinh thuần từ Phượng nhi truyền lại cho Nguyệt Hà. Các chí tôn giả quan chiến thở dài lắc đầu. Là thần binh của Lôi gia. Không ngờ lại do tên tiểu tử này trưởng quản. Hai thanh kiếm của Phong cũng không thể che giấu nổi linh khí cấp chí tôn của mình. Tuy chỉ là thần binh nhưng còn cường đại hơn cả chí tôn khí. Phượng nhi ăn thần thạch hấp thu linh khí. Khi nào Phong cần nàng đều có thể truyền lại cho Phong. Phong rót vào năm loại linh khí băng, hỏa, lôi, kim, mộc vào đan điền của cô cô Nguyệt Hà. Bà dùng linh khí tinh thuần này nhanh chóng sinh tử trọng sinh chữa lành hết các vết thương bị lôi điện oanh kích. Cũng trừ khử được luôn cả lôi điện còn sót lại. Hấp thu lôi hỏa của Lôi lão khiến mình cường đại hơn.
Phong thu lại Nguyệt Thương bước nhẹ trên không về phía Lôi lão. Hai thanh thần kiếm rũ chéo hai bên như chuẩn bị xuất chiêu. Hai bên không nói chỉ nhìn nhau âm trầm. Sát khí hai bên đối nghịch. Lạc Long Quân bước lên trước mỉm cười như tắm gió xuân.
- Phong huynh đệ, cảnh giới của huynh còn thua xa Lôi lão. Ta tuy không thể nhìn ra đan điền của huynh nhưng nắm chắc có thể cùng huynh đánh một trận. Tuy nhiên ta làm như vậy thật sự cũng không vui vẻ gì. Ta bước vào chí tôn cảnh một bước trước huynh. Ta sẽ đợi huynh.
- Tiên duyên hiếm hoi, chỉ có thể dành cho một người trong chúng ta. Ta và huynh trước sau gì cũng phải phân cao thấp.
Vĩnh hằng chi cảnh, là cảnh giới của bao chí tôn giả truy cầu nhưng bao năm lại không thể với tới. Tên tiểu bối này lại có thể dám chắc cùng các lão bất tử tranh phong. Hắn cũng đủ ngông cuồng. Lôi tộc hôm nay đã bị đè bẹp. Cường giả đỉnh tiêm cũng không thể chèn ép nổi Lạc tộc. Phong kề kiếm vào cổ uy hiếp Lôi lão cũng bị lão một chiêu hóa giải. Hiện giờ đã không còn gì chống đỡ. Phong cũng không thể ra tay vì đánh không lại. Nhưng trừng mắt nhìn người thân của mình bị đem đi như vậy hắn không chịu được. Tình hình nguy cập, Phong hoàn toàn bất lực.
- Ha ha ha... Tiểu tử, hôm nay ta tha cho tiểu nha đầu kia nhưng ngươi phải thế chỗ của nàng bằng không Lôi gia các ngươi từ nay không cần phải tồn tại nữa.
Nắm đấm ai to người đó xưng vương. Phong vắt óc suy nghĩ kế tiếp sẽ phải làm gì! Các cường giả đang xông ải cũng ngưng tay rõi mắt theo dõi trận chiến bên ngoài. Tuy bọn họ bị kết giới bao phủ không thể ra được nhưng ai cũng đang hưng phấn nếu Lôi Trấn Phong bị thu phục. Cảnh giới của người này hoàn toàn có thể đè bẹp các sinh tử cảnh đỉnh phong đang ở bên trong xông trận. Kể cả vị cô nương của Hàn gia kia cũng không ngoại lệ.
Trấn Phong đứng trước tên mặt trắng trong thức hải của mình. Linh hồn chia đôi, nhập lại rồi lại chia đôi. Phong thường làm vậy thường ngày. Tên mặt trắng luyện Đoạt Hồn Quyết, còn Phong thì lo luyện đan. Tu luyện Đoạt Hồn Quyết không cần dùng đến thân thể. Phong làm như vậy đã có thể trọn vẹn tiết kiệm được thời gian. Tính cách của tên mặt trắng ngày cũng càng biểu hiện ra cá tính riêng biệt. Mỗi khi hai người tách ra cũng cảm thấy như mình đang bị đánh mất thứ gì quý giá. Phong cười thầm nhìn tên mặt trắng: ”Đây là một nửa của ta hay sao?” Tên mặt trắng nhíu mày như biết được tâm sự của bản thể.
- Con mẹ nó tên bản thể ngươi đừng buồn nôn như vậy. Ta và ngươi là một. Đừng yêu chính mình như vậy lão tử thấy buồn nôn. Một nửa của ngươi chia năm sẻ bảy thư bài thơ của Tố Hữu. Một phần cho gia tộc, một phần cho tu luyện, một phần cho chấp niệm của kiếp trước và một phần cho cô bé Nhã Lan, Khuynh Thành. Ta cũng có một ý niệm đó với ngươi nhưng cái con mẹ nó ngươi đừng có nghĩ lão tử là một nửa kia của ngươi chứ có được không? Ngươi nghĩ thì ta cũng nghĩ. Cuối cùng lại nghĩ đến hình ảnh hai hiệp sĩ đấu kiếm với nhau. Con mẹ nó... Ọe!
Hai người một mặt trắng một mặt thường quay sang ọe ra như nôn mửa. Linh hồn không có thể xác nên chỉ là hình ảnh tương tự. Ọe xong hai người quay lại nhìn nhau ọe tiếp. Bản thể lắc đầu quay mặt không dám nhìn tên mặt trắng:
- Khinh khủng quá. Cái con mẹ nó tên mặt trắng. Ngươi nghĩ ra hình ảnh buồn nôn vậy làm ta cũng buồn nôn theo ngươi.
- Ai... Mẹ ngươi cũng là mẹ ta. Ngươi đừng có mà chửi bừa... Nghĩ đến hai em Nhã Lan, Khuynh Thành mau lên ta buồn nôn ngươi quá.
- Cái con mẹ nó nghĩ được cái củ kẹc.
- Đừng nghĩ cái củ đó ... Ọe!!!
- Về lại bản thể mau.
Phong nôn ọe như bị giật kinh phong run rẩy một hồi rồi nhắm mắt tự trấn an mình. Tên mặt trắng cuối cùng cũng không chịu nổi nhập về với bản thể. Phong lắc đầu xóa hết những ý nghĩ rối loạn bắt đầu sắp xếp lại những sự kiện gần đây. Tạm thời đi luyện đan cho đỡ phiền.
Trong Tinh Thần Tháp một dược đỉnh được thiên hỏa bao phủ. Trong dược đỉnh là một trăm phần dược liệu chế luyện Hắc Kim Đan. Lần này xuất quân Phong đã đem theo phần lớn cường giả đỉnh tiêm của tam đại gia tộc. Để họ bí mật trong Hắc Giới Phượng Hoàng Thành. Họ được Phong thu vào trong Phượng Hoàng Thành thì mừng rỡ còn không kịp vì không khí trong đây giờ này chứa đựng thiên địa đại đạo rất nồng đậm. Các lão gia hỏa cần cảm ngộ có cảm ngộ, cần linh khí có linh khí, muốn tu luyện Tinh Thần Lực để đột phá cảnh giới có Tinh Thần Thí Luyện Tháp. Mọi người trong Hắc Giới cứ tăng cấp vù vù. Đến khi đột phá thì phải ra ngoài độ kiếp. Cũng may là Phong đã nói họ phải tận lực áp chế cảnh giới để chờ đến ngày về lại Đấu Linh nên dọc đường không sảy ra việc gì.
Người đề thăng cảnh giới nhanh nhất chính là Lôi Nhã Lan. Nàng lúc này đã bước vào võ thần cảnh trung kỳ. Phong cũng không nghĩ rằng Lan có thể tiến nhanh như vậy. So với cảnh giới của Phong Nhã Lan thăng tiến nhanh hơn rất nhiều. Ngũ Hành Thánh Thể không có điểm ngừng, không có bình cảnh. Độc Cô Kiếm, anh em Trấn Quốc, Trấn gia và các thủ lĩnh cũng bước vào võ thần cảnh trước khi rời khỏi Đấu Linh. Phong thật sự rung động vì tốc độ tu luyện của mọi người trong Phượng Hoàng Thành.
Sắp tới Liên Minh Bách Tộc sẽ tổ chức Tiềm Long Bảng. Đấu Linh Thủ Hộ Giả cũng được thiệp mời. Tất cả các cường giả sinh tử cảnh, linh hải cảnh đều có thể tham gia. Phần thưởng lớn nhất đó là được vào trong Tiên Duyên Chi Địa. Phong đang đắn đo có nên vào lại trong đó hay không? Có một số vấn đề Phong muốn hỏi tiên nhân. Chỉ là nếu Lôi gia tam thiếu tham gia Tiềm Long Bảng, không biết sẽ có những dị nghị gì. Dưới sinh tử cảnh đã miểu sát được năm võ thần cảnh đỉnh phong nổi danh từ lâu. Phong thật sự e ngại hắn sẽ bị các lão gia hỏa của Lạc Hồng nhị tộc đem về mổ xẻ.
Phong cũng rất sợ là lúc mà Phong tham gia Tiềm Long Bảng Đấu Linh sẽ gặp biến. Hỏa Linh Hải cũng đang teo lại dần. Hy vọng kỳ tới ngay sau khi Hỏa Linh Hải sinh biến Cổ Ma Tộc sẽ cho quân tràn sang. Thiên hỏa đối với bọn họ là sự khắc chế trí mạng. Hy vọng thiên hỏa của Viêm Đế để lại sẽ có thể liệp sát họ. Phong cũng có thể cảm nhận được mặc dù hiện giờ Thiên Linh Giới không có gì thay đổi nhưng sóng ngầm đang lay chuyển cả thế giới này. Các thế lực muốn lùng sục Lôi gia tam thiếu quá nhiều. Phong không dám lộ mặt.
Trong Tinh Thần Thí Luyện Tháp Phong chìm đắm trong cảm ngộ của luyện đan thuật. Hỏa Thần Lô, dược đỉnh mà tiên nhân đã tặng Phong trong Thần Thạch chi địa tắm mình trong ba loại thiên hỏa của Phong. Phong biết với cấp bậc này Hỏa Thần Lô nhất định có linh trí nhưng tìm kiếm hoài Phong cũng không khiến dược linh ra gặp mặt. Phong cũng không nghĩ nhiều vì cả Đan Tổ cũng không rõ điều này là như thế nào. Hỏa Thần Lô là dược đỉnh đứng thứ nhất trên Thiên Đỉnh Bảng. Cũng là dược đỉnh duy nhất còn sót lại từ thưở Tiên Cổ. Đây cũng là điều khiến Phong đắn đo có nên tham gia Tiềm Long Bảng hay không? Vì vấn đề của Phong, chỉ có Bạc Tiên mới có thể trả lời.
Phong mất ba ngày thì luyện xong lò đan dược đầu tiên phần. Từ ngày Phong luyện dược bằng thiên hỏa thì dược đỉnh này đã hiện lên viền chữ Hỏa Thần Lô. Hỏa Thần Lô rất thần kỳ có thể dùng nó để luyện chế ra cả trăm đan lô cùng một lúc. Tinh Thần Lực và Linh Khí cũng tốn một mức khủng bố. Cũng may Phong có Thiên Nhân Hợp Nhất và được Hắc Long Giáp tăng phúc nên linh khí lúc nào cũng có thể truyền vào đỉnh lô một cách sung túc. Một viên Hắc Kim Đan cấp đỉnh có thể bán được với giá vạn linh thạch cực phẩm. Đây là giá cả mà Liên Minh Bách Tộc đã đưa ra để khuyến khích sinh tử cảnh liệp sát cường giả Cổ Ma Tộc. Trong thực tế tại chợ đen loại đan dược còn có giá gấp lần. Bao năm nay Hồng Tộc cũng không luyện chế ra được nhiều Hắc Kim Đan vì thuộc tính của nó khắc chế nhau quá mức khủng bố.
Đối với Phong luyện chế loại đan dược này cũng như luyện chế các loại đan dược khác. Thiên cấp Hắc Kim Đan Phong cần tuần để luyện chế ra một đợt. Mỗi đợt Phong dùng hết tốc độ là đúng lò. Mỗi lò ra đan trên viên. Tỷ lệ thành đan của Phong cao như vậy cũng là nhờ Phong dùng đến tinh thần thảo trong thức hải của mình để tăng phúc. So với Hắc Kim Đan của Hồng Tộc luyện chế ra, độ tinh thuần Hắc Kim Đan của Phong còn hơn một bậc nhiều. Thứ nhất là vì Phong có được ba loại thiên hỏa, thứ hai là Phong có Đỉnh Lô bậc nhất luyện chế và thứ ba là đây là loại đan dược cần dùng đến tinh thần lực để luyện chế ra.
Bằng vào cảnh giới tinh thần lực của Phong hiện giờ đã đủ đi ngang giới luyện dược. Quá mức khủng bố. Lần này Phong trốn lỳ trong Hắc giới luyện chế ra đợt. Được đợt địa giai cấp đỉnh và một đợt thiên cấp đỉnh phong. Mỗi đợt Phong đều khai lò lô. Cuối cùng cũng không ra được số lượng Phong mong muốn nhưng cũng coi như cũng tạm được. Số lượng mỗi lần ra đan bất đồng vì dược lực của mỗi lò tùy theo linh thảo mà bất đồng.
Sau đúng ngày Phong cầm trong tay viên Hắc Kim Đan cấp đỉnh và hơn viên thiên cấp đỉnh phong thả những viên này vào trong một không gian khí có hình một cái bát. Phong cải trang thành một tên khất cái điên điên rồ rồ từ phía sa mạc Hắc Đô bước vào Hắc Linh Thành. Lính canh trong bộ mặt thất tha thất thểu của Phong thì khinh bỉ. Lại một tên đã yếu còn đòi ra gió bị gặp nạn trong Hắc Đô sa mạc. Quần áo sộc sệch Phong ngả lưng vào cửa vào của khách sạn của Hắc Đô. Khách sạn Hắc Đô nay được các thế lực quan tâm chú ý. Chỉ một tháng các thế lực của Thiên Linh Giới đã rỉ tai nhau đến đây theo dõi tình hình.
Mọi người của các thế lực hiện giờ đang chăm chú vào một lão già mặc áo bào đen được mấy tiểu nhị phục vụ tận tình chu đáo. Những người tinh mắt đều có thể nhìn ra đây là một trong cường giả chí tôn cảnh đứng thứ trên Phong Thần Bảng. Là lâu chủ Ám Huyết Lâu. Ám Huyết Lâu chủ không có tên, hay nói đúng ra thì lão không bao giờ báo tên của mình. Lão xuất hiện sau khi chiến tranh kết thúc nhưng thế lực ngầm của lão đã bắt đầu hình thành từ rất lâu. Không ai biết mặt thật của vị lâu chủ này. Không ai dám đến lại gần hắn.
Các thế lực quá để ý đến lão lại quên đi một tên khất cái thất tha thất thểu đang bị một tiểu nhị đuổi đi. Tên tiểu nhị đó cũng không dám làm mất lòng tên khất cái vì biết một số cường giả gặp nạn trong Hắc Đô sa mạc và Biển Chết trở lên điên cuồng, có người chán nản buông suôi nhưng một con cọp bị nhổ hết răng đi chăng nữa nó vẫn có bản năng của một con cọp. Tên tiểu nhị cũng không dám đôi co lâu. Đưa cho tên khất cái một bình rựu và một bát thịt rồi bảo hắn đi khuất. Tên khất cái được rựu thịt thì chả màng đến tên tiểu nhị, trừng mắt nhìn tiểu nhị rồi ngồi xuống xé thịt nhắm rượu ngon lành. Ăn xong tên khất cái bỏ bình rựu và cái bát lại cạnh cửa rồi vỗ bụng thất thểu đi chỗ khác.
Các thế lực cũng ít người để ý đến một tên khất cái kia đi đến một góc thành khuất người thì tự nhiên biến mất. Cũng không ai để ý ra tên tiểu nhị sau khi dọn dẹp lại bình rựu rỗng và cái bát không thì vẫn như thường ngày làm hết ca rồi ra về. Lão lâu chủ Ám Huyết Lâu chỉ ngồi âm trầm đến chiều tối vẫn không thấy vị luyện dược sư kia đến gặp thì bực mình đập bàn bước ra ngoài cửa đi thẳng. Không ai dám theo dõi lão. Các thế lực cũng không biết chuyện gì đã sảy ra. Cuộc hẹn giao dịch của vị luyện dược sư kia đã diễn ra rồi sao?
Phùng phu nhân cả ngày không ra cửa. Phùng gia trang cả ngày cũng vẫn như thường lệ buôn bán bình thường. Không ai có thể ngờ rằng thật ra giao dịch đã diễn ra trước mắt bọn họ. Chỉ là tên tiểu nhị kia sau khi ra về thì đã một đường về thẳng nhà mình. Bước vào nhà thì đi mở trói cho một chàng thanh niên có hình dạng như hắn. Đặt vào tay của tên tiểu nhị kia một ít linh thạch hạ phẩm rồi thả hắn ra. Tên tiểu nhị cũng sợ hết vía, không dám bép xép. Hắn còn sống là vì hắn biết giữ bí mật. Một số chuyện tốt nhất không nên biết. Có tiền thì chỉ nên sài dè sẻn đừng để người khác để ý. Có biết gì thì cũng ù ờ cạc cạc không nên bép xép.
Giao dịch đã làm xong. Cũng là giao dịch mà hai bên đã định trước. Trong sơn động của Ám Huyết Lâu Tử Tử đưa cho lão lâu chủ một cái bát. Giọng của lão lâu chủ ha hả rất khoái chí.
- Không ngờ tên Độc Cô Nhất Lang này giảo hoạt như vậy. Hẹn trước với chúng ta chuẩn bị một khí giới hình bát của khách sạn Hắc Đô. Sai một tiểu nhị cầm ra cho hắn. Khi thần không biết quỷ không hay hắn đã đổi lại cái bát trao vật phẩm lại cho chúng ta. Ha ha ha... Tử Tử, con thấy tên này ra sao?
- Lần này các thế lực nhòm ngó đến lão lâu chủ khiến bọn họ đã hoàn toàn bị qua mặt. Tử Tử theo kế hoạch đã định trong linh thạch lần trước sắp xếp ổn thỏa. Tên tiểu nhị kia cũng sẽ không nói gì. Con sẽ cho người để ý hắn cùng các tên tiểu nhị khác. Các thế lực cũng đang rình mò bọn họ. Lô hàng sắp tới sẽ chuyển cho Phùng gia đi giao hàng. Lâu chủ, ngài đã liên lạc được Nhất Lang đại sư chưa?
- Ha ha ha... trong giới chỉ hắn có để lại cho ta một dây chuyển truyển tin. Trong vòng một ngàn dặm hắn có thể liên lạc cùng ta. Tuy không như truyền tin trận nhưng khoảng cách dặm cũng khó có người có thể theo dõi được chúng ta. Ngươi xem dây chuyền này có gì đặc biệt.
Tử Tử dơ dây chuyền lên ngắm nhìn một lục:
- Lâu chủ, đây là loại dây chuyền giống như các thủ lĩnh của Đấu Linh đã dùng trong lúc lịch lãm tại Thần Thạch chi địa và sau này trong Chí Tôn Mộ Địa. Con nghĩ điểm này nếu công bố ra, chắc chắn sẽ làm các đại thế lực kéo đến Đấu Linh hưng sư vấn tội. Cường giả như vị luyện dược sư này quá trọng yếu với Liên Minh Bách Tộc. Con nghĩ bọn họ sẽ cứng rắn thu phục người này.
- Ha ha ha ... Nếu Liên Minh Bách Tộc biết được mới dám hưng sư vấn tội, bọn họ không biết thì lấy cớ gì đến hách dịch Đấu Linh Thủ Hộ Giả đây?
Tử Tử gật gù:
- Ừm. Lâu chủ, người này chọn tin tưởng chúng ta? Chả nhẽ họ đã biết chúng ta là ai hay sao?
- Con có nghĩ ra các lão chí tôn kia nghịch thiên đến mức nào không? Chúng ta đúng ra theo danh sách đã là những người chết. Bị xóa sổ khỏi sổ của những người còn sống. Lão lâu chủ dùng thời gian nghịch thuật đưa chúng ta trở lại vạn năm trước khi Đấu Linh sinh biến. Chúng ta cũng âm trầm chờ đợi và tu luyện suốt một vạn năm trước khi mới ra gặp mặt lão lâu chủ trước khi ngài rời khỏi phiến vũ trụ này. Nhiệm vụ của chúng ta là phải âm thầm thủ hộ nơi này và chờ đợi chủ nhân thật sự của Ám Huyết Lâu. Với thâm tình của lão lâu chủ và Trận Địa Minh Tôn, con thử nghĩ làm sao sự hiện diện của chúng ta lại không ai hay biết chứ. Ta nghĩ Phong nhi cùng Độc Cô Nhất Lang chắc chắn có liên quan.
- Sư phụ có nghĩ ra người này là ai hay không?
- Ta có từng nghĩ qua. Lần trước Phong Thần Bảng hiện lên vẫn còn đến tên của hai vị Thiên Địa Song Sát. Dây chuyền truyền tin này tạo nghệ rất cao cường. Hắn lại biết luyện đan thuật nghịch thiên như vậy, con có từng nghĩ đến, hắn chính là truyền nhân của nhị vị chí tôn giả Thiên Địa Song Sát?
- Lâu chủ muốn nhắc đến hai vị cường giả đã mất tích thưở Hồng Hoang? Bao năm nay vẫn chưa ai tìm ra, họ cũng không xuất hiện trước mặt thế nhân? Cảnh giới của họ giờ là gì cũng không ai rõ. Lạc Khí Vương Tôn Lạc Lôi Nhật Thiên và Hồng Đan Vương Tôn Hồng Anh Nạp Lan?
- Phải chính là hai người này. Nạp Lan gia của ta chính là những dược đồ của người này. Lôi tộc lão tổ Lạc Lôi chính là người năm xưa đã lưu lạc tìm kiếm Khí Tôn. Lão sống rất lâu không có con cái. Cuối cùng lập ra Lôi tộc tại Đấu Linh. Cũng không ai hiểu lão dừng ở cảnh giới thần cảnh biết bao lâu nhưng lại không thể nhập tôn, cũng không bị chết già. Sinh tử cảnh có tuổi thọ là một vạn, nhưng cho đến thần cảnh cũng chỉ sống được có vạn năm mà thôi. Tử thưở Hồng Hoang cho đến nay số năm tháng phải tính bằng ức. Tại sao một người chưa bước vào cảnh giới của chí tôn giả lại có tuổi thọ dài như vậy chứ?
- Lâu chủ, đây cũng là điều mà Lạc Tộc muốn tìm hiểu. Lôi tộc có hai bí mật đó là Tuổi thọ của Lạc Lôi lão tổ vì sao dài vậy và công pháp Tinh Thần Thí Luyện Quyết từ đâu mà có? Trận chiến tranh dành công pháp từ thưở Hồng Hoang không ngờ lại trở thành một bí ẩn.
- Phải. Lạc Lôi lão ngoại tổ của ta có hai người vợ, một người họ Độc Cô, một người họ Nạp Lan gia ta. Người Nạp Lan ở lại Đấu Linh, người Độc Cô chuyển đến Thiên Minh Trung lục. Sau bao đời hai chi tộc gắn bó và giúp đỡ lẫn nhau. Bí mật này không mấy người nhắc đến. Chúng ta đều là những người có nhà không thể về. Trận chiến cùng Cổ Ma Tộc sắp tới sẽ đưa chúng ta ra khỏi bóng tối. Có được Hắc Kim Đan, chúng ta đã có thêm cơ hội thắng.
- Lâu chủ, Tử Tử chỉ sợ số lượng của Cổ Ma Tộc sẽ đè bẹp chúng ta.
- Ai cũng sợ điều này. Bao năm nay chúng ta tổ chức buôn người cũng là mong muốn có thể cài vào được người của ta vào. Tiếc rằng công pháp của Cô Ma Tộc tu luyện quá điên cuồng khiến nhiều người không thể chịu nổi. Hắc Kim Đan chỉ có thể dùng khi ám sát. Còn trong lúc loạn chiến thì hỏa lực bên nào mạnh bên đó thắng. Cổ Ma Nhân vì chỉ chủ tu một loại công pháp nên bọn họ có thể đoàn kết phối hợp rất ăn ý. Chúng ta khó lòng đánh thắng.
- Chúng ta làm sao có thể cài người của ta vào phía Cổ Ma Tộc đây?
- Ta đang đau đầu vì vụ này.
Dây chuyền truyền tin lóe sáng. Lão lâu chủ đeo lên nhận tín hiệu. Giọng nói của một cường giả già nua rót vào tai lão.
- Hợp tác vui vẻ. Ta đi trước một bước. Khi nào về lại đây ta sẽ kiếm các ngươi. Kho tàng của Lực Vương Kiếm Tôn, ta sẽ chia lại cho các ngươi một phần.
- Đại sư là người kế thừa di chúc của lão Thần Toán?
Giọng cười vang vảng rồi dây chuyền truyền tin đã mất đi tín hiệu. Những người thông minh thường rất ít nói. Phong quá biết Ám Huyết Lâu chủ có liên quan rất lớn đến bố cục thập đại cường tôn đã bày bố. Trận Tôn sư phụ chỉ hì hì cười trừ nhìn hắn nháy mắt vài lần. Qua Trận Địa Minh Tôn Phong cũng được biết về bảo tàng của Lực Vương Kiếm Tôn. Thì ra chìa khóa Phong nhận được lại có liên quan lớn đến như vậy. Lực Vương Kiếm Tôn trong chiến tranh đã liều mạng xông vào tận đại địa của dân Cổ Ma cướp bảo. Cổ Ma vì vậy mà bị thương gân động cốt, tốc đổ chiến tranh nhờ vậy chậm lại giúp cho Trận Địa Minh Tôn bày ra trận pháp của Hỏa Linh Hải. Sự hy sinh của Viêm Đế đã cản được Cổ Ma Tộc năm. Trận chiến sắp tới chỉ sợ còn điên cuồng hơn thế nữa.
Theo Trận Tôn kho tàng của Lực Vương Kiếm Tôn được giấu trong một bản địa đồ và chìa khóa. Sau này được Thần Toán Chí Tôn dùng Thời Gian Nghịch Thuật giấu đi. Lão Thần Toán cũng không để lại bất cứ điều gì thêm. Lâu chủ Ám Huyết Lâu giao ra chìa khóa vì nghĩ rằng thiên hỏa có thể chắc chắn dụ được vị luyện dược sư thần bí kia ra gặp mặt. Chỉ là lão lại không ngờ, người này lấy luôn chìa khóa và đã biết đến bí mật của Lực Vương Kiếm Tôn. Nếu là như vậy, nhiệm vụ của lão được lão Thần Toán giao phó cũng đã chấm dứt.
Lâu chủ Ám Huyết Lâu có ba nhiệm vụ: Thứ nhất tổ chức thế lực sát thủ sau khi Hỏa Linh Hải trận đã biến đổi. Thứ hai là chờ đợi lâu chủ tương lại kế vị lão và thứ ba đó là giao lại chìa khóa cho người có duyên biết về bảo tàng của Lực Vương Kiếm Tôn. Không thể ngờ được chìa khóa này đã theo lão một vạn hai ngàn năm giờ lại có thể hoàn thành được nhiệm vụ này dễ dàng như vậy. Người luyện dược sư kia nhất định có dính níu đến ngoại tôn của lão, dính níu đến Lôi Trấn Phong, Lôi gia tam thiếu.
Trong sơn động tối lão chí tôn Ám Huyết Lâu chủ nắm chặt tay rung động hưng phấn. Lão không biết gì về vị luyện dược sư này, chỉ biết người này đang trọng dụng Lôi gia tại Đấu Linh. Các thế lực cũng đang đoán già đoán mò nhưng không có bằng chứng. Bố cục của thập đại cường tôn năm xưa bày ra không mấy người có địa vị để biết được. Ám Huyết Lâu chủ là một trong những người ít ỏi biết một số việc về bố cục này. Chìa khóa kia đối với đa số người chỉ là đồ bỏ đi, nhưng vị luyện dược sư kia lại hứng thú ngay với nó. Hắn cũng biết không dễ gì có thể thoát khỏi sự truy tung của Ám Huyết Lâu. Ám Huyết Lâu chủ cũng không sợ Độc Cô Nhất Lang chạy làng. Đó là sự tự tin tuyệt đối của một cường giả. Ám Huyết Lâu chủ dĩ nhiên rất tự tin vào vũ lực của mình.
Phong đã móc nối được cùng Ám Huyết Lâu, đã có được mối lợi mình muốn kiếm. Ám Huyết Lâu có phải là đồng minh tin tưởng được hay không thì phải chờ sau này tính tiếp. Trả xong thù lao cho đội ngũ Hắc Long đoàn Phong rong ruổi một đường về Đấu Linh. Tinh thần lực khuếch tán xem có người theo dõi mình không rồi lên lưng của Đại Mao một đường bay thẳng. Đại Mao giờ đã bước vào chuẩn sinh tử cảnh. Cảm ngộ của linh thú rất khác người tu luyện. Chỉ cần tích góp đủ linh khí là chúng có thể tiến hóa. Phong có rất nhiều thú đan cho Đại Mao, linh khí, linh thạch cái gì cũng có đủ. Đại Mao làm vật cưỡi cho Phong ngày càng trở lên thông minh và được nhân tính hóa, rất thuần.
Hôm nay trên đường bay qua Hắc Đô sa mạc Phong cũng không dừng lại ở Hắc Đô thành. Chuyến đi này Phong được Trận Tôn sư phụ bất mí một lúc quá nhiều điều bí ẩn. Thứ nhất là Ám Huyết Lâu là tổ chức của Thần Toán Chí Tôn nhằm trừng phạt những phản đồ của Thiên Linh Thế Giới. Sau này vì sinh tồn nên tổ chức này kiêm luôn nhiệm vụ sát thủ cho những thế lực nào trả nhiều tiền để trừ khử nhau. Ở đâu cũng có tranh đấu. Ít ra như thế này Liên Minh còn có thể nắm rõ được hướng đi của một số thế lực. Các thế lực có thể giết lẫn nhau, có thể thuê sát thu giết mướn, nhưng đặc biệt những ai muốn trả thù Ám Huyết Lâu thì đều bị diệt môn. Vai trò của Ám Huyết Lâu đối với Liên Minh Bách tộc siêu quan trọng.
Khi biết được tin này Phong rút lại việc điều tra dân Cổ Ma Tộc. Thời gian không còn nhiều để Phong có thể chạy loạn. Đứng trên lưng của Đại Mao Phong bay lên Phong bạo tầng rồi lao vào Lôi bạo tầng tìm hiểu Phong Lôi chi lực. Đại Mao từ ngày có thể đối kháng cùng lôi kiếp đã trở lên ngày một cường hãn. Với cảnh giới hiện giờ của Đại Mao đã có thể dễ dàng vượt cấp khiêu chiến. Mất ngày vừa đi vừa tìm hiểu về các hiện tượng thiên địa Phong mới về lại Đấu Linh. Không mất lâu thời gian thì đã chui vào trong Phượng Hoàng Thành luyện đan. Càng lúc Phong càng cần dùng nhiều thần thạch. Phượng nhi giờ có sức ăn quá khủng bố. Cũng may là Tiểu Lôi không ăn nhiều mặc dù mỗi bữa cún con chén cũng phải trên viên linh thạch cực phẩm.
Luyện được mấy đợt thiên cấp thì Phong ngừng tay. Ý nghĩ về kho báu của Lực Vương Kiếm Tôn để lại quá hấp dẫn đối với Phong. Đến Trận Tôn sư phụ còn không biết tung tích của các chìa khóa ở đâu thì Phong cũng chỉ có thể nghĩ ra đến tiên nhân mới có thể giải đáp hắn. Phong nhất định phải báo danh thi đua Tiềm Long Bảng. Thi đua Tiềm Long Bảng phải đi qua ba cửa ải chọn thi. Những người có cảnh giới trên sinh tử cảnh đều sẽ bị loại bỏ. Đây là Tiềm Long Bảng do Thiên Linh Thế giới tổ chức. Theo Phong được biết Thú Tộc và Cổ Ma Tộc cũng có Tiềm Long Bảng tương tự của bọn họ. Thời gian báo danh cũng không còn nhiều ngày. Phong đang phân vân không biết dùng thân phận gì để vào dự thi. Tiếc rằng lúc truyền tống đến Tiên Duyên chi địa thì cũng là lúc Phong bi bại lộ ra thân phận thực sự của mình. Tuy Hắc Dung cường đại nhưng bao nhiêu lão chí tôn nhòm ngó Phong cũng không có cách che giấu ra mình đang đeo mặt nạ.
Đã không còn cách khác thì cứ đường đường chính chính mà bước vào Tiềm Long Bảng. Không lâu sau cả Thôn Kiếm Thành rộ lên tin tức Lôi gia tam thiếu bị nội thương cảnh giới tụt xuống thấp. Sắp tới sẽ thi đấu Tiềm Long Bảng. Cái tin này làm bao anh tài muốn tranh phong ngôi quán quân đợt này ủ rũ chán nản. Có Lôi Trấn Phong nhập cuộc thì có khác gì với việc quán quân đã định sẵn. Bọn họ không thể tưởng tượng được một người xuất thần cảnh sao còn bị nội thương kiểu gì mà có thể bị tụt cảnh giới? Sự tò mò lớn nhất của giới tu luyện giả đó là Lôi gia tam thiếu bị tụt từ cảnh giới gì xuống cảnh giới gì? Từ trước đến nay vẫn chưa ai biết được Phong thật ra là đang ở cảnh giới gì?
Nhưng chỉ cần mọi người sắp xếp lại tin tức thì cũng có thể tin tưởng được phần nào. Trong Chí Tôn Mộ Địa Lôi Trấn Phong đã dùng cách thiêu đốt linh khí một hơi giết chết Tây Vực Ngũ Hùng. Trong Tiên Duyên Chi Địa hắn đã dùng thiêu đốt linh lực cùng mọi người trợ giúp cho rất nhiều các thế lực độ kiếp phá thần thành tôn. Mọi người đều cho rằng Phong đã quá lạm dụng vào cảnh giới xuất thần cảnh của mình nên đã thiêu đốt linh lực quá mức. May mà chưa bị nát đan điền. Các thế lực tò mò rầm rộ kéo nhau đến xem Tiềm Long Bảng.
Tiềm Long Bảng cũng như một cuộc thi chọn lựa trạng nguyên. Các thế lực nhỏ muốn nhờ vào Tiềm Long Bảng mà đưa hậu bối của mình đầu nhập vào các thế lực lớn. Các thế lực lớn cũng muốn qua Tiềm Long Bảng để chọn người tài đưa về thế lực mình bồi dưỡng. Lần này đến xem Tiềm Long Bảng còn có rất nhiều chí tôn giả. Họ đến không phải vì Tiềm Long Bảng mà là vì Lôi Trấn Phong tham gia Tiềm Long Bảng.
Phong về lại Đấu Linh được một tháng thì lại lên đường. Tam đại gia tộc lần này không cử nhiều hậu bối dự Tiềm Long Bảng. Đa số các cường giả đang lịch lãm tại Hỏa Linh Hải, lùng sục tài nguyên trong Thôn Kiếm Lâm hay tu luyện trong Tụ Linh Điện. Tam đại gia tộc chỉ cử người là Phong, Lôi Trấn Điền sinh tử cảnh đỉnh phong, Nạp Lan Hành Hiệp và Độc Cô Cửu Vạn. Đây là ba hậu bối sau thời đội ngũ Nhã Lan, Cửu Nhai, Hành Cơ. Lôi Trấn Điền là cường giả đã bị Phong dạy dỗ trong Bảo địa của Lôi gia tại Hỏa Linh Hải. Ba người hậu bối này của tam đại gia tộc sau khi thấy sự cường đại của các huynh trưởng của mình thì đã liều mình bán mạng khổ luyện. Đối với Phong bọn họ cung kính có thừa.
Phong minh chủ trong lòng họ là người vô khuyết. Lần này có thể làm việc dưới trướng của Phong bọn họ mừng rỡ không kịp. Vạn Hiệp Điền là tên ghép của ba người đứng đầu một làn sóng mới của Lôi gia. Phong nhìn thấy ba người họ thì vỗ vai từng người cổ vũ. Ba chàng thanh niên này đều bỏ đi tổ nghiệp chuyên tu vũ lực. Nhất là Lôi Trấn Điền sau khi bị Phong chỉnh và chứng kiến được sự cường đại của Phong thì đã học cách tiến thoái. Làm cường giả không phải dùng sức trâu. Lúc nào nên hy sinh và lúc nào nên nhượng bộ. Không thể dùng cứng thì phải mềm mỏng đối phó. Miễn là không được bỏ cuộc. Ngã xuống ở đâu thì đứng lên ở đó. Thắng không kiêu thua không nản mới có thể đạt đến cảnh giới của một cường giả đỉnh tiêm.
Những người này theo Phong đều cưỡi linh thú. Bọn họ không hổ là những hổ tướng trẻ tuổi. Khi Lôi Nhã Lan thu phục được lão Sơn, Độc Cô Kiếm thu phục được lão Hạc thì các cường giả trẻ tuổi cũng đua nhau tìm đến linh thú khiêu chiến. Chỉ có thể chiến thắng các linh thú thì bọn họ mới có thể có được bạn đồng hành cường đại. Phong còn treo giải thưởng bí mật viên tinh thần đan thiên cấp cho những ai có thể thu phục được linh thú đã hóa hình. Đối với cả hai bên đây cũng là một phần thưởng rất lớn.
Đại Mao lúc nào cũng đi theo cùng Phong. Trong lúc còn giả dạng thành Độc Cô Nhất Lang Phong cũng chỉ dùng Đại Mao khi không có ai nhìn thấy. Bay lên tầng mây thì Đại Mao lại được Hắc Dung, Phượng nhi trợ giúp tàng hình. Còn lúc Phong là Phong thì Đại Mao là vật cưỡi duy nhất của Phong. Phong đón gió cùng các cường giả tam đại gia tộc theo chí tôn giả “cô cô” của Lôi gia dẫn đội cùng một số võ thần cảnh đỉnh phong bay đến Thiên Minh Trung lục. Tại Thiên Minh Trung lục Lôi gia trang các trưởng lão ngoại vi vui vẻ đến đón. Việc làm ăn của Lôi gia ngày càng khấm khá. Số lượng tài nguyên thu mua được đổ về từ các nơi. Phong lại ký kết hợp đồng mua bán cùng các thế lực đỉnh tiêm nên vị trí của Lôi gia là một đệ nhất luyện khí gia tộc đã không ai có thể chối cãi.
Nạp Lan gia từ ngày có Khoái Hoạt Lâm và được Phong tặng một số linh thú trong vườn linh thảo trong Thần Thạch chi địa đã có đủ tài liệu luyện đan. Nạp Lan gia đã trở thành một trong những luyện dược gia tộc đứng đầu sau Hồng tộc. Có được binh khí và đan dược của hai đại gia tộc cung cấp các cường giả Độc Cô gia đã có nền tảng để tu luyện trở thành những cận vệ cường đại nhất bậc nhất Đấu Linh Thủ Hộ Giả. Liên minh đối kháng Cổ Ma ngày càng được tập kết đông đảo và mạnh mẽ tại Thôn Kiếm Thành. Lần này đến Thiên Minh Trung lục Phong không chỉ đi thi đua tranh đoạt ngôi quán quân mà còn có nhiệm vụ giao tiếp cùng các hảo bằng hữu của mình.
Lần này đến Thiên Minh Trung lục Phong gặp lại người đã bị đánh nát đan điền và được Phong cứu lại trong Chí Tôn Mộ Địa Thôn Kiếm Lâm. Bọn họ giờ tệ nhất cũng đã trở thành Khai Thiên Cảnh đỉnh phong. Người cường đại nhất cũng chuẩn bị bước vào linh hải cảnh. Phong dành thời gian chỉ bảo họ tu luyện. Thời gian còn lại đều đem quà các đến các thế lực kết giao. Có thời gian thì dành lại để chỉ bảo hậu bối của bọn họ. Xuất thần cảnh đi đến đâu cũng được hoan hô chào đón. Phong cũng không tiếc thời gian nếu đủ sẽ giúp các thế lực hảo hữu của mình bày tụ linh trận.
Có được Trận Tôn chỉ bảo nên cảnh giới bày trận của Phong đã tiến triển một bước dài. Phong đang cố gắng nghiên cứu ra Hỗn Độn Tụ Linh Trận. Tụ linh trận bình thường thu linh khí chuyển hóa thành linh khí vô thuộc tính cho tất cả mọi người hấp thu, nó giống như linh thạch các loại. Ngũ hành trận chuyển hóa linh khí thành năm loại thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ cho những người có năm loại thuộc tính này hấp thu. Nếu có thể sáng chế ra Hỗn Độn Tụ Linh Trận, chắc chắn sẽ làm cho càng nhiều thế lực điên cuồng hơn nữa vì đó là loại trận pháp nhả ra hết loại linh khí. Có thể giúp cho chí tôn giả tu luyện và lĩnh ngộ thuộc tính.
Phong từ trước đến nay vẫn chưa bày ra Ngũ Hành Trận cho thế lực nào nhưng trong lúc lịch lãm đã không ít người biết được Phong có bản lĩnh này. Lần này đến Thiên Minh Trung Lục mọi thế lực đều xếp hàng xin Phong ra tay bày cho được Ngũ Hành Trận pháp cho bọn họ. Thời gian của Trận pháp là năm. Đây là một quãng thời gian tuy rất ngắn nhưng cũng đủ cho nhiều người níu kéo. Một xuất thần cảnh lại là trận pháp sư. Mọi người dường như đều bỏ qua không còn cần thiết tò mò về cảnh giới vũ lực của Lôi Trấn Phong nữa.
Trước ngày thi đấu Tiềm Long Bảng Thiên Địa Các cho mời Phong đến phòng đấu giá tham dự. Ngồi tại phòng khách quý Phong cũng không mấy để ý đến các vật phẩm được bày bán và hô giá. Các thế lực mỗi khi đem vật phẩm của mình ra đều nhìn về phía Phong. Chỉ cần Phong đại sư có hứng thú với vật phẩm này thì bọn họ sẽ tặng không.
Tụ Linh Quyển Trục sau ngày ký kết hợp đồng cùng Trận Môn thì đã không còn là hàng nóng để các thế lực tranh giành nữa. Những ai đủ linh thạch đều có thể thu mua. Từ từ mọi thế lực đều biết họ cũng sẽ có ngày nhận được. Bọn họ cũng không hỏi xem Trận Môn làm cách nào có thể khiến cho Phong đại sư gia nhập vào Trận Môn. Chỉ biết rằng sau ngày Lôi Trấn Phong tiếp nhận truyền thừa của Trận Địa Minh Tôn thì hai vị trưởng môn nhân của Trận Môn đã gọi thẳng Lôi Trấn Phong là tiểu sư đệ. Xét theo tình theo lý, bối phận này quả thật rất xứng đáng với Phong. Không ai dị nghị gì thêm. Đã có được mối liên kết này việc Trận Môn có được bí mật Tụ Linh Trận của Phong đại sư cũng là việc bình thường.
Phong đang miên man âm trầm suy nghĩ về các manh mối kho tàng Lực Vương Kiếm Tôn thì vật phẩm cuối cùng trước khi đưa ra vật áp trụ khiến Phong để ý. Là một miếng da linh thú cao cấp. Vật liệu khó đoán biết được nhưng Phong phát hiện ngay trên chất liệu này có dính một tia thiên hỏa. Tuy thuộc tính cũng như hai chiếc chìa khóa rất lu mờ khó phát hiện nhưng nồng độ này chắc chắn là thiên hỏa. Đấu giá sư cũng không ngừng tâng bốc vật phẩm này đem các tài liệu liên quan đến nó ra quảng cáo.
Miếng da thú này tìm được tại Biển Chết vào vạn năm về trước. Sau này qua một sự trùng hợp được Thiên Địa Các mua lại. Sau bao năm nghiên cứu Thiên Địa các mới tìm hiểu ra đây là một mảnh bản đồ hiếm thấy còn dính chút thiên hỏa khiến nó trở thành vô cùng quý báu. Không ai biết đây là bản đồ của ai, ở đâu? Lần này Thiên Địa Các đưa ra đấu giá cũng mong người nào đó có thể kể ra lai lịch của bản đồ. Sau một lúc trần trừ các thế lực đua nhau hét giá. Chỉ tiếc rằng gia cả họ báo cũng không cao vì lai lịch khó nắm bắt của bản đồ. Tốn nhiều tiền để thu mua nó cũng không rẻ và linh thạch cũng không phải vỏ ốc.
Giá cả báo đến vạn linh thạch cực phẩm thì ngừng. vạn đối với nhiều thế lực cũng không phải số lớn, nhưng đây chỉ là một phần của bản đồ. Tuy cũng có dính chút thiên hỏa nhưng ai biết đây là bảo tàng gì và có còn tồn tại nữa hay không? Mất công mua về lại mất công đắn đo vặn óc. Có cơ duyên thì mới có thể tìm được các phần bản đồ còn lại. Phong đưa mắt nhìn người đang dẫn đầu cuộc đấu giá. Lão chỉ là một võ thánh cảnh của một gia tộc nhỏ. Lần này muốn bỏ chút tiền vốn ra kiếm vận may. Khi giá cả nhảy lên vạn thì lão bỏ cuộc. Người hô giá cũng là một võ thánh cảnh của một thế lực nhỏ. Muốn kiếm chút vận may mà thôi. Các thế lực khác lại âm trầm không hứng thú. Đến Thiên Địa các có được tấm bản đồ này mấy trăm năm cũng chả kiếm được điều lợi gì. Trước đó chủ nhân cũ của nó cũng đã giữ tấm bản đồ này cả vạn năm cho đến khi gia nghiệp bị phá sản phải đem ra bán. Đối với nhiều người đây là tấm bản đồ không có gì đáng chú ý.
Đang lúc có một ngoại vi trưởng lão quay lại Phong mỉm cười Phong nháy mắt cùng lão đang đứng ở một góc trong đại sảnh. Lão không nói gì nhưng đưa tay gãi má. Cuối cùng giá cả sau vài lần nhảy vọt được ngoại vi trưởng lão của Lôi gia thu mua với cái gia vạn linh thạch cực phẩm. Cũng chả ai để ý đến vật phẩm vô giá trị này. Còn riêng Phong thì mở cờ trong bụng. Có bảo cần gì nói cho ai biết làm gì. Thần Toán Chí Tôn dùng Thời Gian Nghịch Thuật chuyển đồ vật lại quá khứ để che giấu tung tích của vật phẩm. Chỉ có lão mới có được thời gian chi cảnh mạnh mẽ nhất nên không ai có thể truy tung. Vật phẩm tuy đúng ra mới có năm tuổi nhưng lại xuất hiện trên vạn năm tại Thiên Linh Thế Giới. Thế mới biết cảnh giới giữa các chí tôn mới khác biệt kinh người.
Phong bắt đầu suy nghĩ về kho tàng này. Có quá nhiều điều liên quan đến Thần Toán Chí Tôn. Phong cảm thấy người này có dính níu đến Phong rất lớn. Hỗn Độn hiện, thiên hạ kinh cũng là từ lão chí tôn này mà ra. Đến bố cục của Ám Huyết Lâu và Hỏa Linh Hải cũng là do lão cùng thập đại cường tôn bày bố. Ảnh hưởng của người này quá lớn giờ các phần của kho tàng Lực Vương lại từ từ xuất hiện vào tay Phong. Chả nhẽ người này lại có thể đoán ra nhiều vậy sao?
Lúc nào Phong cũng cảm giác được có một bàn tay vô hình rất cường đại âm thầm giúp đỡ Phong phía đằng sau. Bàn tay này liệu có liên quan đến vị chí tôn Thần Toán hay không? Chắc chắn là có. Trực giác của Phong cho rằng là có.
Các vật phẩm áp trụ cũng chỉ là nhập tôn đan, nhập thần đan. Tuy rất quý giá nhưng đối với người Đấu Linh lại không có lực thu hút. Các thế lực đưa đan dược ra bán cũng rất nhiều lần ngó về hướng của Phong nhưng không ai phát hiện ra Phong đại sư có bất kỳ hứng thú nào. Buổi tối kết thúc tốt đẹp. Ngày hôm sau sẽ là ngày các thế lực cho hậu bối của mình đi tranh tài. Nói là tranh nhưng họ cũng chỉ tranh vị trí á quân mà thôi. Quán quân đã thuộc đồ trong túi của Lôi Trấn Phong rồi. Một người đủ vũ lực một hơi chém giết võ thần cảnh đỉnh phong thì đúng ra đâu được tham gia kỳ này chứ.
Phong cũng tuyên bố thẳng, lần này hắn tham gia là vì Tiên Duyên Chi Địa, chỉ cần vào được Tiên Duyên Chi Địa thì thôi. Tiên Duyên Chi Địa dành cho người đứng đầu Tiềm Long Bảng. Là vị trí rất quan trọng đối với các thế lực. Mất đi một vị trí thì sẽ mất đi một phần cơ duyên của cường giả. Lần này tham gia cả mấy ngàn cường giả linh hải cảnh, sinh tử cảnh mà cũng chỉ có vị trí để vào Tiên Duyên Chi Địa. Các cường giả chỉ có thể ngậm ngùi hối tiếc. Còn lại danh ngạch mọi người phải điên cuồng cố gắng hơn thế nữa.
Trong các thế lực đỉnh tiêm tất nhiên không thể thiếu Lạc Hồng nhị tộc. Ngoài ra còn có một số thế lực nhất lưu như Lý thị của Chu Tước Đại lục, các thế lực như Kim gia, Mộc gia và lần đầu tiên trong lịch sự có sự xuất hiện của sát thủ Ám Huyết Lâu. Lần này Lôi Trấn Phong đem lại sự ngạc nhiên quá lớn nhưng Ám Huyết Lâu cũng tranh phong độ “nóng” không kém phần. Đây là một thế lực rất bí ẩn. Được rất nhiều thế lực âm thầm bảo hộ. Phùng gia có rất nhiều gốc rễ tại các tông phái cũng cử cường gia trẻ tuổi ra tham gia.
Gặp lại các thuộc hạ của mình trong Chí Tôn Mộ Địa Phong hứng chí uống khá nhiều. Mọi người đều ôm bụng cười đùa chúc mừng Phong đại sư lại một lần nữa bước vào Tiên Duyên Chi Địa. Tiên Duyên Chi Địa rất thần kỳ. Cứ mỗi thời hạn nhất định sẽ mở ra một phiến đại lục ở giữa một phiến thiên địa cách Thiên Minh Thành không xa. Phiến thiên địa này sau khi mở ra cho các cường giả trẻ tuổi thì đấu sẽ biến mất vào không gian đợi đợt kế tiếp. Các chí tôn giả cũng chỉ có thể mở ra kết giới sau khi cuộc thi đua tranh đoạt vị trí đầu của Tiềm Long Bảng mà thôi.
Đến ngày hôm sau khi các cường giả đã bắt đầu xung trận thì Phong vẫn đang ngáy khò khò. Các cường giả trẻ tuổi đều mừng thầm vì Phong đại sư giờ này vẫn chưa đến. Lần này cũng như các lần khác đều có ba cửa ải. Cửa ải thứ nhất đo tốc độ. Thí sinh phải trong thời gian nhất định qua hết cả ba cửa. Khi bị rớt một cửa ải sẽ bị truyền tống lại nơi khởi điểm.
Ải thứ nhất phải dùng một lực nhất định để đánh thông một cửa vào. Lực đánh càng mạnh thì cửa ải kế tiếp càng khó vượt qua nhưng điểm được tính sẽ càng cao. Cửa ải thứ nhất sẽ tạo ra hoàn cảnh cho cửa ải thứ hai, cửa ải né tránh các bong bóng linh khí. Các bong bóng sẽ lơ lửng trong một gian phòng và người bị truyền tống vào cửa ải thứ hai sẽ phải đi từ đầu gian phòng này sang cửa phía bên kia. Chỉ cần chạm nhẹ vào bóng bóng chúng sẽ nổ. Nếu không cẩn thận sẽ làm cho tất cả bong bóng nổ trong gian phòng. Người bên trong chỉ có thể dùng lực phòng thủ cường hãn chịu trận bằng không thì phải dùng tốc độ nhanh nhất có thể để bước qua bên kia cửa phòng. Bong bóng nổ càng nhiều thì càng được nhiều điểm nhưng nếu nổ hết thì sẽ bị mất sạch điểm.
Cửa ải thứ ba phải chạy qua một đường ống trong suốt. Khi đường ống đổi màu thì người bên trong sẽ bị truyền tống ra ngoài. Điểm của cửa thứ nhất và thứ hai quyết định đường ống này dài hay ngắn, có vòng thành nhiều tầng hay không.
Ba huynh đệ Vạn Hiệp Điền mặc dù rất mong chờ sự hiện diện của Lôi Trấn Phong nhưng họ đều là những cường giả trẻ tuổi. [T R U Y E N F U L L . VN] Không có Lôi Trấn Phong thì họ vẫn muốn kiếm được điểm cao để chứng tỏ thực lực của mình. Kỳ này đối thủ của họ là người của Lạc Hồng nhị tộc. Đứng đầu thế hệ trẻ kỳ này là Lạc Long Nghĩa, Lạc Long Trí và Lạc Long Tín. Họ đều là anh em cùng dòng chính cùng hai huynh đệ được anh hào thiên hạ tặng cho mỹ danh ngũ long Quân Nhân Nghĩa Trí Tín. Họ đều có thiên phú rất nghịch thiên nhưng vì tuổi đời của ba người Nghĩa, Trí, Tín chưa nhiều nên cảnh giới chưa được phơi bày. Lần này phải thi đua cùng Lôi Trấn Phong ba người họ đã được Lạc Long Quân căn dặn rất kỹ không được cứng rắn đối đầu cùng Phong. Bọn họ không dám không nghe theo.
Bên Hồng tộc cũng có vị cô nương trẻ tuổi xuất chúng. Họ được thiên hạ tặng cho danh hiệu Hồng Điệp nhị kiều người chị tên Hồng Điệp Mộng, người em tên Hồng Điệp Mị. Ngoài ra còn có người của các thế lực nhất lưu. Ngôi báu đệ nhất lần này tuy đã có Lôi Trấn Phong chen ngang lấy mất nhưng đệ nhị lần này sẽ được công nhận là “đệ nhất” cường giả trẻ tuổi thực sự. Lạc Long Quân chỉ biết thở dài. Lôi Trấn Phong là đối thủ tỷ năm khó gặp của hắn, giờ lại đi đè đầu đám tiểu đệ Tiềm Long Bảng này. Lạc Long Quân là cường giả hiếm có nổi danh toàn Thiên Linh Thế Giới và ngoại vực nhưng lại chưa từng được xếp tên trong Tiềm Long Bảng. Đối với Quân đây cũng là một điều tiếc nuối.
Sau khi cho một số người lên trước dò đường Lạc Hồng nhị tộc và các cường giả đỉnh tiêm lần này cũng xuất kích. Tốc độ của bọn họ rất nhanh. Chỉ tiếc rằng ải đầu chỉ có cửa nên tốc độ truyền tống vào cửa kế tiếp cũng không nhanh hơn được. Vạn Hiệp Điền ba người cũng xông lên chiếm điểm rất cao. Dựa vào lực công kích đã đủ đứng vào bài danh trước mười. Đứng nhất tất nhiên không sai biệt mấy là năm người Lạc Hồng nhị tộc. Trong bài danh trước ba người Vạn Hiệp Điền chiếm hạng chót. Trên hai người còn có Cuồng Đao Trần Tự Khiêm và Ma Kiếm Lý Văn Hào là người của Thần Đao Tông và Tinh Kiếm Tông. Hai người này noi gương của huynh trưởng mình xem Lôi Trấn Phong là lão đại.
Tốc độ của mọi người vượt ải cũng rất nhanh. Chưa đến một khắc thì đã vượt qua. Trên màn hình lớn tại quảng trường lóe lên điểm của các cường giả xông trận. Tam Long của Lạc tộc và nhị kiều của Hồng tộc có số điểm đều trên vạn điểm. Cứ mỗi điểm sẽ được trận pháp tặng cho thêm một thần thạch. Ba người Vạn Hiệp Điền chỉ thoi thóp kiếm được trên điểm. Sự cách biệt giữa ngôi thứ nhất và ba người họ cũng đủ cho thấy đẳng cấp của Đấu Linh Thủ Giới giả so với Lạc Hồng nhị tộc vẫn còn quá kém. Lôi Trấn Điềm nghe lời của Phong đệ tận lực che giấu cảnh giới của mình nên không màng ra tay triệt để. Lần này Điền biết mình sẽ rất khó lọt vào bài danh trước .
Mắt Điền đang lan man tìm kiếm Phong trong đám người mới đến thì bảng điểm lóe lên một cái. Một vị cô nương có băng thuộc tính rất cường đại đánh vỡ một cửa vào. Số điểm lóe lên vạn. Đã trên người có bài danh thứ nhất Lạc Long Nghĩa. Mà đây cũng chỉ mới là cửa vào đầu tiên của cô ta mà thôi. Cửa vào chỉ có ba cửa, đã bị cô ta đánh nát một cửa. Cảnh giới quá cường đại.
Khi cô ta được truyền vào phòng bong bóng thì đã lập tức dùng băng thuộc tính băng phong cả phòng. Rồi rất nhanh bước qua cửa bên kia. Tại các góc nàng không đóng băng một số bong bóng khiến chúng lơ lửng nổ đùng đùng. Điểm số lại một lần nữa tăng thêm điểm. Sau cửa này đường ray ống trong suốt của cô cao những tầng. Tức gấp đôi chiều dài của Lạc Long Nghĩa. Băng thuộc tính rất nhanh lan tỏa cả đường ống khiến tốc độ chuyển màu của đường ống chậm lại để nàng có đủ thời gian đi qua. Tưởng nàng thong thả nhưng tốc độ của nàng lại không hề chậm. Tổng điểm của nàng khi qua hết ba cửa ải là điểm. Gấp ba lần so với Lạc Long Nghĩa.
Lôi Trấn Điền gãi đầu cười khổ. Có cô nàng nghịch thiên thế kia liệu Phong đệ đệ làm sao đối phó. Trên khán đài các lão gia hỏa chí tôn giả cũng gật gù. Ngồi bên cạnh một lão già râu bạc là chí tôn Trận Mạc Phong. Lão quay sang tươi cười ha hả:
- Hàn lão, Hàn gia của huynh sao lại xuất hiện một tiểu cô nương cường đại như vậy. Băng thuộc tính của tiểu a đầu này đã lĩnh ngộ đến mức tận cùng của võ thánh cảnh. Nàng đang cố tình áp chế cảnh giới của mình xuống còn sinh tử cảnh đỉnh phong mà thôi. Nhưng riêng về cảm ngộ thì đã đủ đóng băng thời gian rồi. Đã có lực đối kháng cùng võ thần cảnh sơ kỳ thậm chí còn có thể siêu việt võ thần cảnh sơ kỳ.
- Ha ha ha... Trận lão đại, huynh quá khen rồi. Tiểu a đầu này của ta coi bộ vẫn không bằng tên tiểu sư đệ của ngươi. Không biết hắn giờ này đang ở đâu vẫn chưa đến?
- Tên tiểu tử đó hôm qua lo tiếp đãi bằng hữu. Chắc bị mọi người ép cho quá chén rồi. Hắn lại là người yêu rựu như mạng nên không nỡ ép rựu ra ngoài. Ha ha ha... cứ mặc kệ hắn, hắn không đến thì ngôi quán quân này coi bộ tặng không a đầu Hàn gia huynh rồi.
Bên cạnh lão già râu bạc là một lão râu đen cũng gật gù:
- Huyền Âm Hàn thể quả thật danh bất hư truyền. Tuy chỉ có một thuộc tính nhưng không thể dùng số lượng thuộc tính mà đo lường sự cường đại của người này.
- Ha ha ha... Phong lão, ngươi cũng có một hậu bối Phong Thần Thánh Thể đó thôi. Lão râu đen ngươi chỉ biết tâng bốc ta để rồi đạp ta xuống mà thôi.
- Cái lão râu bạc thật như con sâu trong bụng ta. Uống rựu, dzô đi. Xem hậu bối thi thố tài năng ta lại nhớ đến thời ngũ tuyệt chúng ta tranh phong.
Trận Mạc Phong gật gù gãi cằm:
- Năm người các ngươi lấy hết vinh quang của chúng ta. Phong Hàn Lôi Vân Vũ. Năm lão gia hỏa các ngươi cũng đã tạo được một thời phong vân. Ba lão già kia giờ sao còn chưa đến.
- Nhắc đến Ám Long Ma Vân chắc cũng sắp đến rồi. Còn Lôi lão của Lạc tộc và Vũ nương của Hồng tộc chắc không đến lần này đâu.
Nghe đến đây thì giọng nói của hai người một nam một nữ vang vảng.
- Ha ha ha... ba cái lão già các ngươi sao lại nghĩ chúng ta không đến?
Toàn trường quay lại thì thấy hai người trung niên cưỡi chung của long thú bay đến. Những chí tôn giả hôm nay có mặt đều biết đến hai người này. Họ đều là những chí tôn giả đã thành danh lâu năm trấn thủ ngoại vực.
- Nghe nói đợt này có một hậu bối xuất thân dòng thứ Lạc tộc của ta rất cường đại. Ta muốn đến xem thử hắn là ai để còn thu về làm đồ đệ nhập thất của ta.
- Mẹ nó lão Lôi, ngươi tính như thiên lôi ăn rắm nói bậy. Tiểu sư đệ của ta khi nào đến phiên ngươi đem về dạy bảo.
- Hử... tên Trận sư ngươi có bản lĩnh gì bảo hộ hắn? Từ khi nào trận pháp sư lại có vũ lực cường đại. Hừ!
- Bằng vào hắn là tiểu sư đệ của ta. Ngươi dám thu phục truyền nhân của Trận Địa Minh Tôn hay sao?
- Hắn là đồ đệ của thập đại cường tôn nhưng vẫn là hậu bối Lạc tộc ta. Ta dạy bảo hậu bối thì tại sao không được?
- Ha ha ha... Lôi lão, ngài có lầm không? Người Lôi tộc của ta từ khi nào đã trở thành hậu bối của Lạc tộc các ngươi?
Mọi người chuyển mắt nhìn sang chí tôn giả Lôi Thanh Nguyệt Hà. Vị “cô cô” này tuổi so với các lão chí tôn khác còn rất trẻ. Bà chưa đến tuổi. Lôi lão nhíu mày nhìn vào đan điền của Lôi Thanh Nguyệt Hà.
- Ha ha ha... tiểu a đầu thật không tệ. Chưa đến tuổi đã có được thuộc tính, thiếu thủy mộc bù vào là băng lôi ha ha ha... nếu bồi dường thành luyện khí sư thì thật sự rất tuyệt. Ta thu ngươi.
Nói xong lão Lôi đã mắt lóe tinh quang. Lôi điện chi lực cuồng bạo bao phủ một phiến thiên địa. Các lão chí tôn khác chỉ giật mình kêu nguy rồi bay ra xa, tay bày kết giới chắn hai người vào trong không cho cuộc chiến lan tràn đến những người khác. Lôi Thanh Nguyệt Hà không hề sợ hãi. Năm loại thuộc tính cuồng bạo tụ hợp đối kháng với lôi điện tinh thuần.
- Ha ha ha... Tiểu nha đầu thật khá, ta thích. Về Lạc tộc làm trưởng lão cho ta đi!
- Bớt ăn rắm nói bậy đi lão già. Tưởng ngươi sống lâu thì sẽ được bọn hậu bối tôn trọng hay sao? Tiếp chiêu đi.
Lôi Thanh Nguyệt Hà dùng năm loại thuộc tính rất hòa hợp. Được Phong truyền cho cảm ngộ cách dùng linh khí phối hợp nên bà cũng không hề chịu lép vế. Thương ảnh đầy trời với một chiêu Truy Tinh Trục Nguyệt. Tiếc rằng cảnh giới của bà chỉ mới bước vào chí tôn giả. Thủ hộ đạo của bà còn chưa lĩnh ngộ cường đại bằng lão chí tôn giả đã thành danh lâu năm. Một chiêu định thắng bại. Nguyệt Hà cô cô ọe ra một vũng máu tươi run rẩy bị lôi điện chi lực oanh kích.
- Ha ha ha... Tiểu nha đầu theo ta không thì ngoan ngoãn chết đi.
Các lão chí tôn giả khác cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn vào không kịp làm gì. Cũng không ai dám làm gì. Trận Mạc Phong nghiến răng run rẩy hô lớn:
- Con mẹ nó tên lôi điện điên rồ ngươi. Ngươi làm hại người Lôi gia Trận Môn của ta từ nay trở đi tuyệt giao Lạc Hồng nhị tộc các ngươi.
- Ha ha ha... Trận Mạc Phong lão nhi, Lạc Hồng nhị tộc ta từ khi nào đã qua lại cùng ngươi? Tiểu a đầu có phục hay không phục?
Linh khí điên cuồng bạo loạn xung quanh của cô cô Nguyệt Hà. Lạc tộc không phải gia tộc nhỏ bé cũng không phải kẻ nói lý. Lôi tộc quật khởi Lạc tộc đã bực tức ra mặt. Nếu Lạc tộc không làm gì đối với thanh danh của họ cũng là một tổn thất lớn. Cường giả vi tôn chỉ có người nắm đấm lớn mới có thể nói chuyện. Lôi Thanh Nguyệt Hà chỉ có thể lưới rách cá chết mặc kệ kết quả. Linh khí cuồng bạo tụ tập vào đan điền cho một chiêu cuối. Lôi Cuồng làm sao không nhìn ra. Đang lúc lão định ra tay thì tứ phía sát khí ngập trời. Hoa đào nở rộ bay tứ tung. Lôi Thanh Nguyệt Hà thu lại linh khí nhoẻn một nụ cười: “Là Phong nhi! Hắn đã đến!”
Sát khí nồng nặc đè bẹp tất cả các cường giả dưới chí tôn cảnh. Mọi người quá rung động với trận chiến của chí tôn giả nên chỉ biết dán mắt vào xem. Khi tất cả để ý đến nơi xuất phát ra sát khí thì mấy chục cường giả lớn nhỏ dưới cấp võ thần cảnh của Lạc Hồng nhị tộc đã bị những đóa hoa đào có hình cánh bướm bao phủ đè sát. Kiếm ý hủy diệt cửu tinh không gì không phá, không gì không hủy còn kèm theo thiên hỏa có thể thôn phệ vạn vật. Đây chính là Viêm Hỏa của Viêm Đế năm xưa. Hỏa thuộc tính tinh thuần không gì không đốt, không gì không hủy. Kết hợp cùng hủy diệt kiếm ý thật sự là một sự hoàn hảo.
Phong không nói gì nhưng sát ý không che giấu. Phong có thể cảm giác được tên mặt trắng giờ đang tươi cười như điên như dại. Bộ mặt này các cường giả trong Chí Tôn Mộ Địa đã có dịp chứng kiến. Lôi Trấn Phong là người nói được làm được. Cuộc chiến đấu diễn ra ngoài lôi đài nên không ai cản trở. Lôi điện chi lực cuồng bạo lên thì các đóa hoa cứa vào da thịt của bọn hậu bối Lạc Hồng nhị tộc đến quan chiến. Lạc Long Quân bay lên đón gió.
- Phong huynh đệ ngươi làm vậy có quá đáng hay không?
Phong không nói gì sát khí nồng nặc thêm. Phong bắt đầu nghĩ đến thế nào mới là viên mãn kiếm ý. Kiếm dùng để giết người, kiếm cũng có thể dùng để cứu người. Giết người hay cứu người cũng chỉ là một ý niệm của cường giả. Thiên Nhân Hợp Nhất điên cuồng hấp thu loại kim, quang, phong, hỏa, mộc. Các lão chí tôn giả truy đuổi cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất đã rất lâu nhưng cũng không mấy người tài nào nắm bắt được. Không ngờ một hậu bối tuổi mới ngoài lại lĩnh ngộ ra được. Không ít người nghĩ thầm nếu thu phục được người này về với thế lực của mình...
Phong đã truy đuổi cảnh giới của kiếm ý ngay từ lúc đầu. Đối với kiếm đạo Phong có thiên phú và lực lĩnh ngộ rất bá đạo. Lại thêm Khí Tổ, Độc Cô Bất Bại và Lực Vương Kiếm Tôn truyền nghệ Phong đã bước vào cảnh giới khó có thể diễn tả thành lời đối với kiếm đạo. Thế nào mới là viên mãn kiếm ý. Trong lúc nguy cấp Phong mới nghĩ ra điều này. Hủy diệt hoàn toàn, phòng thủ vô khuyết. Kiếm ý điên cuồng bỗng chốc tăng thêm một bậc.
- Là là... Viên Mãn Kiếm Ý.
- Không đúng, là viên mãn kiếm ý hủy diệt.
- Không đúng, là viên mãn kiếm ý hủy diệt bất diệt song thuộc tính. Kiếm đạo của người này có công có thủ. Hắn chính là Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong, Lôi Trận sư?
Tiếng các cường giả võ thần cảnh bàn tán xôn xao. Phong vẫn âm trầm không nói dùng thiên hỏa từ từ thiêu đốt các hậu bối của Lạc Hồng nhị tộc. Tiếng la hét của bọn họ vang vọng cả một vùng. Phong không những thiêu hủy thân hình của bọn họ, còn đốt luôn linh hồn của họ. Nhiều người không chịu nổi đã ngất xỉu tại trận. Lôi lão nghiến răng cầm cập khàn khàn lên tiếng:
- Hôm nay tiểu tử ngươi giết một người của ta, ta sẽ giết người Lôi tộc các ngươi.
- Ngươi đụng vào cô cô của ta ta sẽ bế quan năm sau đó diệt tộc của ngươi.
Câu nói của Phong khiến bao người giật mình. Nếu là người khác nói vậy sẽ bị anh hùng thiên hạ cười thối đầu nhưng tuổi mới ngoài đã có Viên Mãn Kiếm Ý song thuộc tính. Cảnh giới bày trận từ trước đến giờ chưa từng thấy qua. Tuy không phải thuộc hàng đỉnh tiêm nhưng chắc chắn sẽ siêu việt tất cả các trận pháp sư hiện giờ của Thiên Linh Thế Giới. Nếu cho hắn thêm năm thật sự không biết cảnh giới của người này sẽ đi đến đâu. năm đối với rất nhiều tu luyện giả chỉ là một chớp mắt. Người như vậy quá nguy hiểm.
- Ha ha ha... Tiểu tử gan ngươi thật sự cũng không nhỏ. Ta thích!
Lôi lão gật gù buông bỏ lôi điện đang chặn trước mặt Lôi Thanh Nguyệt Hà chuyển hướng bao phủ lại các hậu bối của mình. Kiếm ý của Phong không thể ngăn cản. Bỗng dưng Phong cảm thấy như mình bị rơi vào một vực thẳm không có đáy. Thời gian quanh Phong chậm lại rồi bị lôi điện từ từ nuốt chửng. Lôi điện này không giống như lôi kiếp. Nó tinh thuần còn chứa thêm hỏa lực. Phong rung động cảm nhận được chi lực của thiên hỏa. Đây là lôi hỏa của Lạc tộc. Người của Lạc tộc tu luyện trong một cấm địa có Lôi Hỏa tọa trấn nên có thể thu phục các loại chi lực của Lôi Hỏa diễn biến ra. Cũng như người của Lôi gia tu luyện trong Hỏa Linh Hải có thể thu phục được các loại dị hỏa cấp thấp hơn thiên hỏa.
Dị hỏa của Lôi lão đã đến rất gần cùng thiên hỏa. Với cảnh giới của lão sử dụng thậm chí còn có thể siêu việt thiên hỏa. Bị ngọn lửa này nuốt chửng Phong chìm mình vào thiên hỏa đang thiêu đốt. Thiên hỏa đối kháng thiên hỏa. Phong quá mức hưng phấn với cảnh giới này. Đây là lần đầu tiên Phong cảm thấy mình không có lực đánh trả. Phong cảm nhận được trước mặt hắn tại một điểm rất nhỏ có một ngọn lửa cháy bỏng đang thiêu đốt hắn. Điểm lửa kia là xuất nguồn của ngọn lửa đang bao phủ Phong. Thôn Thiên Hỏa Long Kiếm xuất ra bên tay trái. Phong cầm ngược chuôi kiếm:
- Thôn Thiên Nghịch Trảm.
Chuôi kiếm lóe lên ba loại thuộc tính kim, lôi, hỏa bay đến điểm sáng trước mặt thôn phệ nó. Phong đã thoát ra khỏi tầm tay của Lôi lão. Lôi Thanh Nguyệt Hà đứng trước mặt Phong mắt bừng lửa nhìn Lôi lão vẻ đầy oán hận. Cô cô tự trách cũng tại mình không biết nhường nhịn. Đây là chí tôn giả đứng đầu bảng Phong Thần Bảng. Là một trong ngũ tuyệt chỉ xếp sau thập đại cường tôn.
- Tiểu tử quả thật không tồi. Ngôi đệ nhất Tiềm Long Bảng lần này chỉ có ngươi mới xứng đáng. Ha ha ha...
Các hậu bối của Lạc tộc bây giờ mới hoàn hồn. Phong vỗ vai của cô cô Nguyệt Hà:
- Cô cô nghỉ ngơi đi. Việc này cứ giao cho con đi.
Nói xong Truy Tinh Trục Nguyệt Thương xuất ra đâm vào đan điền của cô cô mang theo linh khí tinh thuần từ Phượng nhi truyền lại cho Nguyệt Hà. Các chí tôn giả quan chiến thở dài lắc đầu. Là thần binh của Lôi gia. Không ngờ lại do tên tiểu tử này trưởng quản. Hai thanh kiếm của Phong cũng không thể che giấu nổi linh khí cấp chí tôn của mình. Tuy chỉ là thần binh nhưng còn cường đại hơn cả chí tôn khí. Phượng nhi ăn thần thạch hấp thu linh khí. Khi nào Phong cần nàng đều có thể truyền lại cho Phong. Phong rót vào năm loại linh khí băng, hỏa, lôi, kim, mộc vào đan điền của cô cô Nguyệt Hà. Bà dùng linh khí tinh thuần này nhanh chóng sinh tử trọng sinh chữa lành hết các vết thương bị lôi điện oanh kích. Cũng trừ khử được luôn cả lôi điện còn sót lại. Hấp thu lôi hỏa của Lôi lão khiến mình cường đại hơn.
Phong thu lại Nguyệt Thương bước nhẹ trên không về phía Lôi lão. Hai thanh thần kiếm rũ chéo hai bên như chuẩn bị xuất chiêu. Hai bên không nói chỉ nhìn nhau âm trầm. Sát khí hai bên đối nghịch. Lạc Long Quân bước lên trước mỉm cười như tắm gió xuân.
- Phong huynh đệ, cảnh giới của huynh còn thua xa Lôi lão. Ta tuy không thể nhìn ra đan điền của huynh nhưng nắm chắc có thể cùng huynh đánh một trận. Tuy nhiên ta làm như vậy thật sự cũng không vui vẻ gì. Ta bước vào chí tôn cảnh một bước trước huynh. Ta sẽ đợi huynh.
- Tiên duyên hiếm hoi, chỉ có thể dành cho một người trong chúng ta. Ta và huynh trước sau gì cũng phải phân cao thấp.
Vĩnh hằng chi cảnh, là cảnh giới của bao chí tôn giả truy cầu nhưng bao năm lại không thể với tới. Tên tiểu bối này lại có thể dám chắc cùng các lão bất tử tranh phong. Hắn cũng đủ ngông cuồng. Lôi tộc hôm nay đã bị đè bẹp. Cường giả đỉnh tiêm cũng không thể chèn ép nổi Lạc tộc. Phong kề kiếm vào cổ uy hiếp Lôi lão cũng bị lão một chiêu hóa giải. Hiện giờ đã không còn gì chống đỡ. Phong cũng không thể ra tay vì đánh không lại. Nhưng trừng mắt nhìn người thân của mình bị đem đi như vậy hắn không chịu được. Tình hình nguy cập, Phong hoàn toàn bất lực.
- Ha ha ha... Tiểu tử, hôm nay ta tha cho tiểu nha đầu kia nhưng ngươi phải thế chỗ của nàng bằng không Lôi gia các ngươi từ nay không cần phải tồn tại nữa.
Nắm đấm ai to người đó xưng vương. Phong vắt óc suy nghĩ kế tiếp sẽ phải làm gì! Các cường giả đang xông ải cũng ngưng tay rõi mắt theo dõi trận chiến bên ngoài. Tuy bọn họ bị kết giới bao phủ không thể ra được nhưng ai cũng đang hưng phấn nếu Lôi Trấn Phong bị thu phục. Cảnh giới của người này hoàn toàn có thể đè bẹp các sinh tử cảnh đỉnh phong đang ở bên trong xông trận. Kể cả vị cô nương của Hàn gia kia cũng không ngoại lệ.