Bên cạnh Lý Lan là Lý Y Nhược mặc váy dài màu đỏ, vạt váy bay trong gió như lửa cháy.
Mỹ thiếu nữ số một năm viện đệ tử ký danh ngày xưa qua ba năm gọt giũa càng chói mắt hơn. Mọi thứ xung quanh Lý Y Nhược mất đi màu sắc, khuôn mặt tinh xảo tuyệt trần, mái tóc dài bay theo gió. Biểu tình Lý Y Nhược mừng như điên, đôi mắt đen láy ngơ ngác nhìn Đinh Hạo, bên trong chất chứa lưu luyến tan chảy sắt đà.
Bên tay kia của nữ chưởng môn Lý Lan là Tây Môn Thiên Tuyết tóc dài màu vàng rơm hơi cong, mỉm cười nhìn Đinh Hạo.
Trong ba thiếu nữ thì Tây Môn Thiên Tuyết yên tĩnh nhất. Tây Môn Thiên Tuyết luôn không tranh đấu với người, trang nhã, bình tĩnh đứng trong đám đông, môi hé cười. Khuôn mặt xinh đẹp trong gió tuyết càng nổi bật vẻ đẹp khác lạ, khiến người muốn ôm Tây Môn Thiên Tuyết vào ngực yêu thương.
Đinh Hạo chắp tay với Lý Lan:
- Chưởng môn!
Lý Lan liếc Đinh Hạo đầy ẩn ý mà người khác sẽ không phát hiện, ánh mắt ai oán.
Lý Lan gật đầu, giọng điệu giải quyết công việc chung nói:
- Đinh trưởng lão vừa xuất hiện lại lập công lớn, đây là việc vui cho Vấn Kiếm tông ta.
Đinh Hạo cười hì hì.
- Hạo ca ca!
Lý Y Nhược vô cùng hưng phấn chạy tới bên cạnh Đinh Hạo, rất là to gan nắm tay hắn.
Nếu không phải có nhiều đệ tử vãn bối nhìn thì có lẽ Lý Y Nhược đã lao vào ngực Đinh Hạo.
- Y Nhược lại đẹp lên rồi.
Đinh Hạo cảm giác tình nghĩa đậm đà của người yêu, lòng rất cảm động. Đinh Hạo tự nhiên vén mái tóc dài của Lý Y Nhược bị gió thổi, động tác dịu dàng.
Chính lúc này . . .
Nhậm Ngã Hành xông ra ôm đùi Đinh Hạo:
- Đại thúc đại thúc, ngươi thu ta làm đồ đệ đi. Tư chất của ta rất tốt, chịu khó tu luyện . . .
Đinh Hạo mỉm cười trêu Nhậm Ngã Hành:
- A, tiểu đệ đệ là con nhà ai?
Nhậm Ngã Hành một hơi kể ra thân thế của mình:
- Ta tên Nhậm Ngã Hành, phụ thân của ta là Nhậm Tiêu Dao mập, mẫu thân của ta tên Mộc Anh.
Nhậm Ngã Hành chưa nói xong bị kéo qua một bên đánh bầm dập, sau đó cục thịt tròn quay lăn đến trước mặt Đinh Hạo, ủ rũ nói:
- Mới rồi ta nói lộn, thật ra phụ thân của ta không mập, hắn là người may mắn nhất Vấn Kiếm tông, thân thịne nhất, đẹp trai nhất, tiêu sái nhất, đường chủ Vấn Hình Đường, Nhậm Tiêu Dao.
Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhậm Tiêu Dao đứng một bên vén tay áo, hỏi:
- Đây . . . Đây là nhi tử của ngươi?
Tên mập Nhậm Tiêu Dao có nhi tử?
Nhậm Tiêu Dao cười to đắc ý, mới rồi người đánh Nhậm Ngã Hành cũng là gã, xuống tay không nương tình.
Nhậm Tiêu Dao khiêu khích nhìn Đinh Hạo, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đương nhiên là con ta, thế nào? Đinh sư huynh tu luyện nhanh hơn ta, thực lực cao hơn ta, nữ nhân theo đuổi ngươi nhiều hơn ta nhưng lần này về truyền đời thì ta đi trước Đinh sư huynh rồi, ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hạo nhìn Nhậm Tiêu Dao mập không chút phong độ đường chủ cười như khùng, không biết nên nói cái gì.
Trên Vô Tận đại lục thiếu nữ, thiếu niên mười lăm tuổi kết hôn là rất bình thường. Năm nay Nhậm Tiêu Dao mười chín tuổi có nhi tử hai tuổi cũng không quá đáng. Đinh Hạo vẫn có cảm giác Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sao bỗng nhiên quay đầu người cùng thế hệ với hắn đã có nhi tử?
Đinh Hạo không để ý đến Nhậm Tiêu Dao mập đầy đắc ý, quay đầu liếc Đinh Thiên Sương nhăn nhó đứng bên cạnh.
Đinh Hạo hỏi:
- Tiểu muội muội cũng là người Vấn Kiếm tông? Mẫu thân là ai?
- Phụt.
Vương Tuyệt Phong cười phá lên.
Cuồng Đao Trương Phàm cũng bật cười.
Nhậm Tiêu Dao cười động kinh:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi gọi cô bé là gì? Tiểu muội muội? Ha ha ha ha ha ha! Cười chết mất . . .
Đinh Hạo không hiểu ra sao.
Đinh Hạo thấy biểu tình vui sướng khi người gặp họa của Vương Tuyệt Phong, Cuồng Đao Trương Phàm, Nhậm Tiêu Dao thì biết bọn họ sẽ không chịu nói nguyên nhân cho hắn biết.
Đinh Hạo nở nụ cười tự cho thân thiết, ngồi xổm xuống nhìn Nhậm Ngã Hành.
Đinh Hạo nói:
- Tiểu muội muội, bọn họ đang cười cái gì? Nói cho ca ca được không?
Con nít rất dễ bị lừa, dụ một cái là lộ ra ngay.
Đinh Thiên Sương nhăn nhó ngoái đầu liếc Lý Lan sau đó thay biểu tình hùng hổ nói:
- Phụ thân có thể đừng mất mặt như vậy không? Gặp cô nương xinh đẹp như ta dùng kiểu nói đó bắt chuyện? Ta là nữ nhi của người sao có thể gọi ta là tiểu muội muội? Còn khiến ta kêu người là ca ca? Người bị hỏng não sao?
Phụt!
Đinh Hạo suýt sặc.
- Cái gì? Bé con gọi ta là gì?
Biểu tình Đinh Hạo chưa từng kỳ lạ như vậy.
Đinh Thiên Sương thở hắt ra nói:
- Thật không hiểu người ngốc như phụ thân làm sao cho ra nữ nhi thông minh như ta được? Ài, giải thích đơn giản là ta tên Đinh Thiên Sương, mẫu thân của ta là Lý Lan, phụ thân . . . Bây giờ người hiểu ta là ai rồi đi?
Đinh Hạo cảm giác bị sét đánh.
Tiểu nha đầu này là nữ nhi của hắn?
Ta . . . Làm phụ thân?
Sao cảm thấy không chân thật?
Đinh Hạo nhìn Đinh Thiên Sương biểu tình người lớn, hắn thấy mắt mũi nàng có bóng dáng Lý Lan, đặc biệt là đôi mày liễu cong cong giống nàng y như đúc. Đôi mắt trong suốt của Đinh Thiên Sương giống y như Đinh Hạo.
Trước khi Đinh Hạo rời khỏi Vấn Kiếm tông, buổi tối điên cuồng đó hắn bị Lý Lan đè, nhưng hắn không ngờ đêm hôm đó nàng mang thai.
Đinh Hạo ngơ ngác ngẩng đầu bản năng nhìn Lý Lan đứng ở phía xa.
Nữ chưởng môn Lý Lan nổi danh Tuyết Châu biểu tình bình tĩnh dung dung nhìn lại Đinh Hạo, vẻ mặt đắc ý, gian xảo giống yw như buổi tối hôm đó nàng nói: Ta không chờ được quá lâu, ta muốn làm nữ nhân của ngươi bây giờ.
Hay!
Hay hay!
Đinh Hạo lấy lại tinh thần nhìn chằm chằm Đinh Thiên Sương, không biết nên nói cái gì. Đinh Hạo thầm nhủ: Tiểu nha đầu này trưởng thành quá sớm, không lẽ là vì lão tử có gien tốt? Tính sơ thì nàng không đến ba tuổi vậy mà nói năng rõ ràng, dám mắng phụ thân xối xả. Rất giống với Đinh Đinh theo bên Tạ Giải Ngữ.
Nhìn Đinh Hạo lúng túng xấu hổ, đám người Vương Tuyệt Phong, Cuồng Đao Trương Phàm, Nhậm Tiêu Dao ôm bụng cười to.
Nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông thấy vậy cũng lén cười. Lúc trước nhiều lần nghe chuyện kể truyền kỳ Đinh Hạo, bọn họ còn tưởng vị truyền kỳ tông môn sẽ là một vị uy nghiêm, khắc nghiệt ai ngờ hài hước, dễ đùa như vậy. Đương nhiên thực lực của Đinh Hạo đúng là khủng bố, một ý nghĩ giết cường giả cảnh giới yêu đế, nghe rợn cả người.
- Phụ thân không có gì muốn nói với ta sao?
Đinh Thiên Sương ngẩng đầu vươn tay non mềm:
- Lễ gặp mặt.
Đinh Hạo toát mồ hôi hột.
Đinh Hạo khom lưng ôm Đinh Thiên Sương tinh nghịch lên, cười to bảo:
- Yên tâm, ngươi muốn tinh tinh thì phụ thân sẽ không cho ánh trăng, ngươi muốn cái gì ta sẽ tìm cái đó cho.
Đinh Thiên Sương vui vẻ cười, chu môi bẹp một tiếng hôn mặt Đinh Hạo.
Đinh Hạo cảm thấy người sắp tan chảy.