Con mèo mập ma vương rốt cuộc đã đi.
Một cường giả thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện căm hận thề:
- Thù này không báo, thề không làm người.
Thiên địa áp chế lực lượng khiến cường giả thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện không thể phát huy thực lực, bị một con mèo đánh thành đầu heo, thật là sỉ nhục trong đời bọn họ.
Một cường giả thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện khác nói:
- Mau rời khỏi đây đi, nếu ma vương kia vòng về thì chúng ta xui xẻo.
Mấy cường giả thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện khác biến sắc mặt, vội vàng chạy nhanh đi hướng ngược lại.
Đại ma vương Tà Nguyệt đứng trên vai Đinh Hạo, trầm ngâm nói:
- Meo, vừa rồi hình như meo quên chuyện gì?
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối vừa dẫn đường vừa bực bội nói:
- Quên cướp, mấy tên kia đã chạy.
Đại ma vương Tà Nguyệt phản bác:
- Nói nhảm, meo cướp ai bao giờ? Meo là một con mèo lương thiện, đáng yêu sẽ không cướp ai!
Đại ma vương Tà Nguyệt hết sức căng thẳng liếc Đinh Hạo, thấy hắn không có biểu tình gì mới nghiền răng thầm nghĩ:
- Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đáng ghét này muốn chết sao, không đáng tin gì cả!
Đại ma vương Tà Nguyệt thầy dáng tiếc, nó mới rồi lo lắng đã quên bóc lột đám cường giả thánh nhân cảnh của Thiên Nhân Điện, may cho bọn họ.
Đinh Hạo làm bộ vô tình hỏi:
- Sao các ngươi đến đây? Chẳng phải bên ngoài đã bị thế lực các nơi phong tỏa?
Đại ma vương Tà Nguyệt đắc ý giương cánh nói:
- Ai ngăn được ta?
Đinh Hạo trừng đại ma vương Tà Nguyệt với ánh mắt: Ngươi không nói chuyện sẽ chết sao?
Đinh Hạo tiếp tục nhìn lão nhân hướng dẫn viên tóc rối, hỏi:
- Phải rồi, vẫn chưa kịp thỉnh giáo tên họ của lão nhân gia người là . . .
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối nhe răng cười giật hai mép râu cá trê, nói:
- Không dám không dám, huynh đệ cùng đường đều gọi ta là Phiên Thiên Thử. Lão thử họ Khúc, danh Phong.
Phiên Thiên Thử Khúc Phong?
Đinh Hạo lục tìm ký ức, hắn chưa từng nghe nói tên này, nhưng ngoại hiệu Phiên Thiên Thử nghe không cao nhã, không ra gì, chắc không phải tôn xưng của cao thủ tiền bối.
Chẳng lẽ lão nhân hướng dẫn viên tóc rối thật sự là người bình thường?
Hay Phiên Thiên Thử Khúc Phong che giấu thân phận thật của mình?
Đinh Hạo không đoán ra.
Nhưng Đinh Hạo rất nhanh phát hiện lão nhân hướng dẫn viên tóc rối không dẫn đường lung tung, quẹo trái quẹo phải nhìn như không có mục đích nhưng tới càng gần mục tiêu nào đó hơn. Bởi vì đường hầm càng lúc càng rộng, không khí tràn ngập tiên khí sắc tím ngày càng đậm đặc.
Không lẽ lão nhân hướng dẫn viên tóc rối Phiên Thiên Thử Khúc Phong giả heo ăn cọp?
Đinh Hạo cảm thấy lão nhân hướng dẫn viên tóc rối hắn kêu ở ven đường có chút bí ẩn, lòng thầm cảnh giác.
Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối chợt lên tiếng:
- Đằng trước có người.
Đinh Hạo cũng nhận ra trong đường hầm phía trước có thân hình kỳ dị xuất hiện đứng yên chặn đường. Trong nơi tràn ngập tiên khí sắc tím, hơi thở người này hòa vào hư không, như ẩn như hiện, như có như không. Người đó như ảo ảnh, nếu Đinh Hạo không có thần thức tinh diệu, hùng hồn thì không phát hiện ra được.
Phiên Thiên Thử Khúc Phong đứng từ xa hỏi:
- Là ai ở đằng trước?
Đối phương không đáp.
Đinh Hạo lên tiếng nhắc nhở lão nhân hướng dẫn viên tóc rối:
- Cẩn thận.
Đinh Hạo mới nói xong thì một kình phong vô hình xuyên qua tiên khí sắc tím bắn hướng Phiên Thiên Thử Khúc Phong, kình phong ẩn chứa sức xé rách khủng khiếp, nhanh như chớp đến trước trán lão nhân hướng dẫn viên tóc rối.
Phiên Thiên Thử Khúc Phong ngẩn ra, không kịp phản ứng.
Đinh Hạo búng ngón tay, một luồng kiếm quang bắn trúng kình phong.
Xem phản ứng vừa rồi của Phiên Thiên Thử Khúc Phong không giống giả bộ, thực lực của lão nhân hướng dẫn viên tóc rối đúng là không quá cao.
Không lẽ Phiên Thiên Thử Khúc Phong thật sự là người bình thường?
Đinh Hạo thầm nghĩ, bước ra một bước, tiên khí sắc tím vô tận rẽ sang hai bên.
Đinh Hạo đầy khí thế cao giọng quát:
- Bằng hữu, lén tập kích là không có đạo nghĩa!
Phía đối diện vang lên tiếng cười khàn đục độc ác:
- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ gặp cao thủ, ha ha ha ha ha ha! Không biết mùi vị thế nào . . .
Một bóng người chợt lóe, bàn tay xanh nhạt ẩn chứa sức mạnh không thể chống cự chộp cổ họng Đinh Hạo.
Đinh Hạo hừ lạnh, ngón trỏ và ngón giữa khép lại điểm ra.
Kiếm quang sắc bén thoáng chốc bay ra từ đầu ngón tay, đường hầm vang tiếng rồng ngâm hổ gầm.
Người đó kinh kêu:
- A?
Người đó không ngờ đối thủ cường đại như vậy, vội rút tay về. Người đó không đỡ kiếm quang, thân hình như hồn ma lắc người xuát hiện ngay bên cạnh Đinh Hạo, chộp eo hắn.
Tốc độ phản ứng của Đinh Hạo không chậm.
Khi người đó sắp chộp vào xương sườn Đinh Hạo thì kiếm quang đầu ngón tay thần kỳ xuất hiện đâm vào lòng bàn tay người đó.
Vù vù vù vù vù!
Trong tiếng vạt áo xé gió, người đánh lén liên tục biến ảo mấy trăm trảo, mỗi một chiêu đều chộp hướng chỗ hiểm của Đinh Hạo, nhanh như tia chớp, ẩn chứa lực lượng phá hư lạnh lẽo, âm trầm.
Mỗi một cú chộp đều bị kiếm quang đầu ngón tay của Đinh Hạo đẩy lùi.
Hai bên như đang múa không ngừng biến chiêu, đổi vị trí. Mỗi chiêu một thức cực kỳ sắc bén, đủ để giết ngay cường giả cảnh giới Võ Thánh cảnh nhưng từ đầu đến cuối lại không hề tiếp xúc với nhau.
Một lát sau, kình phong ngừng.
Người tập kích dừng lại.
Đinh Hạo thu chiêu đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn. Đinh Hạo giật nảy mình, khi thấy khuôn mặt đối phương thì tim hắn đập nhanh, mắt bắn ra tia sáng.
Bởi vì kẻ đánh lén Đinh Hạo là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, mặt nạ nửa cười nửa khóc giống y như cái của Đinh Hạo, chất liệu cũng giống hệt nhau.
Mặt nạ quỷ thanh đồng Đinh Hạo đeo là bốn năm trước rèn luyện trong Tuyết Long sơn xong quay về Vấn Kiếm tông lấy được chiến lợi phẩm từ thích khách luôn dây dưa ám sát hắn.
Thích khách người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đó thực lực không tầm thường, lai lịch rất bí ẩn. Lần đó thích khách người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng bị Đinh Hạo đánh bại, rớt mặt nạ sau đó không còn xuất hiện.
Sau này thực lực Đinh Hạo tăng vọt, không để bụng thích khách người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng nữa.
Đinh Hạo nhặt mặt nạ quỷ thanh đồng vì có chất liệu đặc biệt, cho người cảm giác bí ẩn nên hắn dùng. Nhiều lần Đinh Hạo gặp người với thân phận người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.
Đinh Hạo không ngờ hôm nay, trong hoàn cảnh này gặp phải một người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.
Trong khoảnh khắc Đinh Hạo khẳng định mặt nạ quỷ thanh đồng giống y như mặt nạ hắn nhặt được, dù là chất liệu hay hình dáng.
Vấn đề ở chỗ mặt nạ quỷ thanh đồng của Đinh Hạo có được từ Vô Tận đại lục, không lẽ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng trước mắt cũng đến từ Vô Tận đại lục?
Đinh Hạo gằn từng chữ:
- Ngươi là ai?
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng như không nghe thấy, đôi mắt lóe tia sắc bén đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới, đó là bộ dáng vui sướng vì thấy con mồi, như sư tử trông thấy mồi săn àm mình hứng tú. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đã xem Đinh Hạo là đối tượng đi săn.