Vô tận kiếm quang phát ra từ Thiên Sát thần kiếm, gió đông gió gào, ảo ảnh khối băng hiện ra, mưa rơi rào rào, hư không có tiếng hú dài hồng nhạn từ phương bắc quay về. Đinh Hạo thi triển ra vũ thủy, lập xuân kiếm ý, lòng vô tình, trong đầu chỉ có sát ý.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Kiếm ý xẹt qua, người Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm nở hao máu.
- A! Thiên Sát thần kiếm . . . Ngươi là người xuất hiện trong Thập Vạn Đại Sơn . . . Rốt cuộc ngươi là ai?
Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm vừa kinh vừa giận, gã cảm giác không may. Đinh Xuất Lâm nhận ra thanh kiếm trong tay Đinh Hạo chính là Thiên Sát thần kiếm bản mệnh cũ của Thập Thần Tử, gã liên tưởng đến rất nhiều.
- Ta là người đòi nợ!
Đinh Hạo kích phát kiếm ý đầy trời, tay cầm nam nhân mặc trường bào màu trắng như sát thần đuổi theo Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.
Vù vù vù vù vù!
Kiếm quang như thất luyện kinh không, lại như dải thiên hà rơi.
Phập!
Máu tươi bay tứ tung, đầu Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm bay lên trời.
Đinh Hạo cầm kiếm lướt nhanh qua, hắn chặt đứt đầu Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.
- Giết!
Đinh Hạo không chút nương tay nhanh như ánh sáng bay tới bay lui, Thiên Sát thần kiếm vô tình chém xuống. Chỉ trong chớp mắt không biết Đinh Hạo chém ra bao nhiêu kiếm, mỗi một kiếm đều cắt người Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.
Chốc lát sau Đinh Hạo thi kiếm đứng thẳng.
Đầu Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm bị chém bay lại rơi xuống cổ gã, biểu tình kinh sợ hoảng hốt nhìn chằm chằm Đinh Hạo.
Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm cắn răng tức giận quát:
- Ngươi . . . Ngươi dám xuống tay với ta? Ngươi . . . Ngươi là người của Đinh Thánh Thán?
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
- Ngươi xuống địa ngục sẽ biết.
Chớp mắt . . .
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Từng vệt máu phun ra từ khắp người Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm, cơ thể gã nứt ra vô số kẽ hở như pho tượng sụp đổ hóa thành giọt máu rơi xuống. Thân hình Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm sớm bị Đinh Hạo chém nhiều nhát kiếm, toàn thân không có một miếng thịt to lớn một lóng tay.
Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm tức giận rống to:
- Ta sẽ trở về, ta nhớ kỹ ngươi, ngươi chết chắc rồi!
Thoáng chốc một luồng sáng đen tràn ra từ thịt Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm nổ tung trong không trung biến thành vòng xoáy ánh sáng đen, như cái lỗ đen cỡ nhỏ hút đầu gã vào trong.
Đinh Hạo giật mình kêu lên:
- Đó là cái gì?
Lòng Đinh Hạo máy động, vũ thủy, lập xuân kiếm ý trút xuống vòng xoáy ánh sáng lỗ đen.
Chớp mắt vòng xoáy ánh sáng lỗ đen biến mất.
Đinh Hạo muốn ngăn cản nhưng không kịp.
- Hắn đã chạy thoát!
Vòng xoáy ánh sáng lỗ đen đó là lực lượng gì? Vòng xoáy ánh sáng lỗ đen rất giống với lực lượng Đinh Đồng thi triển ra trong cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch, có thể phá giải hư không thiên địa pháp tắc áp chế truyền tống đầu Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm rời đi, quá kỳ dị.
Sức sống của cường giả thần cảnh rất dẻo dai nên dù bị chém người nát vụn chỉ cần thần hồn, cái đầu còn đó là Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm vẫn hồi phục được, sẽ không bị nguy hiểm sinh mạng. Tuy nhiên không thể tránh khỏi rớt cảnh giới, trong thời gian ngắn Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm đừng mơ hồi phục tu vi thần cảnh.
Đinh Hạo thấy tiếc vì không thể giết kẻ thù Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm.
Giọng Kiếm Tổ phát ra từ thanh kiếm rỉ sét nhắc nhở Đinh Hạo:
- Đi, rời chỗ này trước.
Đinh Hạo gật đầu, nhặt hết từng phần áo giáp thái dương thần màu vàng cất vào trữ vật giới chỉ, sau đó ôm Tạ Giải Ngữ hôn mê nhanh như chớp rời khỏi chiến trường, dọc theo đường hầm mê cung biến mất trong đường giao nhau.
Đinh Hạo mới đi không lâu thì có nhiều người chạy lại.
- Không thấy?
Một cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đầu trọc nhíu mày, cẩn thận cảm ứng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Ta cảm ứng được hơi thở của Tịnh Kiên Vương điện hạ dường như suy giảm tại đây.
- Suy giảm? Không lẽ điện hạ đã . . .
Một cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông khác giật nảy mình. Lực lượng cường giả thần cảnh có dấu hiệu suy giảm gần như chết.
Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đầu trọc cũng hết hồn, nghĩ đến loại khả năng này.
Lát sau cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đầu trọc lắc đầu, nói:
- Không thể nào! Thực lực của Tịnh Kiên Vương điện hạ không tầm thường lại có áo giáp thái dương thần màu vàng trong người, ai đấu lại nổi điện hạ?
Một cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông khác quát to:
- Đuổi theo, tuyệt đối không để đôi nam nữ đó chạy!
Vừa nghĩ đến Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ có hai thuốc dẫn tiên dược là ngực mọi người bốc lửa. Một số người thầm cầu nguyện Tịnh Kiên Vương Đinh Xuất Lâm không bao giờ bắt được Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ thì bọn họ mới có cơ hội giành lấy thuốc dẫn tiên dược.
Đinh Hạo ôm Tạ Giải Ngữ rời khỏi mê cung dưới lòng đất.
Đinh Hạo dùng tốc độ nhanh nhất trở về trong Thạch Chủy thành.
Để phòng ngừa vạn nhất, Đinh Hạo không trở lại Hồng Thạch trang viên mà tìm một sân nhà nông hẻo lánh trong khu bần dân, bày trận pháp thu hơi thở mới ôm Tạ Giải Ngữ vào nhà tranh sắp sụp uống.
Thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá lơ lửng bên cạnh Đinh Hạo.
Trong lúc gấp gáp Đinh Hạo không rảnh lo nam nữ khác biệt, hắn kiểm tra vết thương trên người Tạ Giải Ngữ, một lúc sau mới yên lòng.
Tạ Giải Ngữ bị thương đúng là nặng nhưng chỉ là vết thương bình thường, nàng bị sóng xung kích chấn động tổn thương nội tạng nên xỉu. Với tu vi của Tạ Giải Ngữ có lực lượng huyết mạch kỳ lạ trong cơ thể chậm rãi tu sửa chỗ bị thương, tính theo xu hướng này thì không bao lâu nàng sẽ tỉnh dậy.
Trong khi kiểm tra vết thương Đinh Hạo giật mình phát hiện lực lượng trong cơ thể Tạ Giải Ngữ, đường kinh mạch đều khác với người bình thường, thật là thể chất kỳ lạ.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Có lẽ đây là nguyên nhân tại sao trong mấy năm nàng tăng vọt thực lực, trở thành thánh nữ Tiên Hoàng Cung Bắc Vực Vô Tận đại lục.
Tiên Hoàng Cung là thế lực yêu tộc, thể chất của Tạ Giải Ngữ không hoàn toàn là nhân loại. Có lẽ liên quan chút ít đến yêu tộc nên Tạ Giải Ngữ mới trở thành thánh nữ của yêu tộc. Đinh Hạo khẳng định Tiên Hoàng Đại Thánh bí ẩn kia biết cái gì.
Chính vì thể chất kỳ lạ nên Đinh Hạo không cần dùng huyền khí chữa thương cho Tạ Giải Ngữ.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, lấy đan dược trị thương Tây Môn Thiên Tuyết tặng ra, chọn vài loại dược tính ôn hòa cẩn thận đút vào miệng Tạ Giải Ngữ, trợ giúp nàng hồi phục thân thể. Đinh Hạo trải da lông yêu thánh hồ tộc dưới đất, nhẹ nhàng đặt Tạ Giải Ngữ lên.
Ánh nắng vàng dọc theo các khe hở vách tường chiếu vào mặt Tạ Giải Ngữ.
Giờ phút này, nữ võ thần kiều diễm vô song, đẹ phút hồn người.
Có lẽ bình thường Tạ Giải Ngữ xuất hiện trong hình tượng mạnh mẽ, lạnh lùng, khi nàng yên tĩnh nằm thì có khí chất kỳ lạ. Vì bị thương nên mặt Tạ Giải Ngữ tái nhợt, chân mày nhíu chặt toát ra yếu đuối làm Đinh Hạo thấy đau lòng.
Hình tượng thiếu nữ ốm yếu lục bình bên Tẩy Kiếm Trì lại hiện ra trong đầu Đinh Hạo.