- Kiếm này tên là Ngọc Khê, huyền khí ngũ giai, là binh khí ta sử dụng trước khi trưởng thành. Năm đó Ngọc Khê thay ta giết tứ phương, dương oai Tuyết Châu, uống nhiều máu thiên tài chín môn phái, giết vô số yêu ma cường đại đáng sợ. Bây giờ Ngọc Khê không có tác dụng lớn với ta, ta tặng cho ngươi, hy vọng theo thời gian trợ giúp ngươi nhất phi xung thiên, ngạo thị Thiên Hàn Tuyệt phong.
La phong chủ mỉm cười khiến người thấy thoải mái như gió xuân.
Đinh Hạo rất cảm kích La phong chủ, vội từ chối:
- A! Sao có thể làm vậy, quân tử không cướp thứ người yêu thích. Nếu nó là binh khí La phong chủ từng thích nhất thì sao Đinh Hạo có thể lấy thứ trong lòng người?
- Không sao, thực lực bây giờ của ta không còn cần dùng Ngọc Khê, nó ở trong tay ta chỉ là vật kỷ niệm, mất đi giá trị thật sự của nó.
La phong chủ mỉm cười nói:
- Thuộc tính huyền khí của ngươi là huyền băng biến dị, trong ngũ hành thuộc thủy. Ngọc Khê có thể phát huy sức chiến đấu của ngươi lên mạnh nhất, cái gọi là bảo kiếm tặng anh hùng. Đừng từ chối nữa, hãy nhận lấy.
Đinh Hạo cảm ơn:
- Nếu ta còn từ chối nữa thì bất kính.
Đinh Hạo nhận lấy huyền khí Ngọc Khê ngũ giai.
Lão quái vật Khí Thanh Sam đứng một bên lần đầu tiên không 'giữ giùm' bảo vật cho Đinh Hạo.
Ngọc Công Tử chậm rãi đi tới, cung kính hành lễ tông môn với Đinh Hạo, xòe tay ra lộ một ngọc thạch màu xanh hình dạng kỳ lạ cỡ ngón cái, trông như loan đao tỏa ánh sáng hút hồn, mát lạnh thoải mái.
Ngọc Công Tử mỉm cười nói:
- Cổ ngọc này là ta ngẫu nhiên tìm thấy trong một di tích thượng cổ Thanh Châu, đại châu khác ở Bắc Hoang Vực. Tuy không phải là thứ mới lạ gì nhưng đeo bên người có tác dụng ngưng thần thanh não, cường hóa thần thức, tăng tiến độ tu luyện cho võ giả. Nó hơi thần kỳ, xin Đinh sư thúc nhận cho.
Cuối cùng Ngọc Công Tử cung kính kêu ba chữ Đinh sư thúc.
Bộ dáng của Ngọc Công Tử cho người ảo giác gã là bằng hữu tốt thân thiết của Đinh Hạo, không thấy ra một nén nhang trước gã còn hùng hổ quyết xử chết hắn.
Đinh Hạo gật đầu, giành cầm lấy ngọc thạch xanh trước khi lão quái vật Khí Thanh Sam kịp lấy mất, bỏ vào trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo lên giọng trưởng bối đáng đánh nói:
- Ừm! Khối ngọc này đúng là không phải thứ gì tốt, nếu ngươi nghèo như vậy thì sư thúc ta không làm khó, nể mặt ngươi nên ta mới nhận.
Những người có mặt nhịn không được nhắm mắt lại.
Quá vô sỉ!
Đinh Hạo đúng là người ghi hận, cái này rõ ràng là tát mặt.
Bình thường Ngọc Công Tử kiêu căng, tội nghiệp gã gặp phải đôi sư đồ xấu bụng, chủ động tặng quà còn bị người ta soi mói, quá đau.
Mặt Ngọc Công Tử không đổi sắc, vẫn mỉm cười. Ngọc Công Tử giao ngọc thạch cho Đinh Hạo xong cười to xoay người đi.
Đinh Hạo thầm đặt biệt danh cho Ngọc Công Tử quý khí.
- Rắn độc!
Loại người khẩu phật tâm xà này rất khôn ngoan, như con rắn độc khoanh tròn tùy thời chuẩn bị phát ra một kích trí mệnh, nếu ai bị lừa mất cảnh giác thì kết cuộc sẽ là vạn kiếp bất phục.
Hôm nay các đại nhân vật vào chủ điện Vấn Hình Đường tham gia lục điện hội thẩm đều bị sư đồ lão quái vật Khí Thanh Sam, Đinh Hạo trấn lột. Lúc đi mặt ai nấy như đưa đám, không ai ngờ cuối cùng sự việc sẽ biến thành như vậy.
Bao gồm mấy lão nhân tóc trắng có bối phận siêu cao, hơn một trăm tuổi hoặc tình nguyện hoặc không thừa Đinh Hạo là sư đệ. May là bọn họ đã quen tính tình của lão quái vật Khí Thanh Sam, cười tặng vài món quà cho Đinh Hạo, cổ vũ vài câu rồi xoay người rời đi.
Đinh Hạo sống trở ra chủ điện Vấn Hình Đường.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo là đề tài nóng nhất mấy ngày nay, sống chết của hắn sau lục điện hội thẩm trở thành màn cá cược lớn nhất trong sơn môn. Đương nhiên nhiều dân cờ bạc chuyên nghiệp đều cho rằng Đinh Hạo sẽ bị tông môn xử tử.
Trong lịch sử Vấn Kiếm tông hình như không ai bởi vì thù riêng, ban ngày ban mặt giét đồng môn xong còn sống. Huống chi người Đinh Hạo giết là Lư Bằng Phi đứng nhất năm viện bắc, nam, đông, tây, trung các đệ tử ký danh, là tiểu thiên tài được nhiều thế lực phái hệ tông môn nhìn trúng.
Tội lớn như thế tuyệt đối là khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng Đinh Hạo không mất một cọng lông khỏe mạnh trở ra từ chủ điện Vấn Hình Đường.
Trong phút chốc vô số người nhìn rớt tròng mắt.
Mỗi người đều muốn biết trong chủ điện Vấn Hình Đường đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ chưởng môn Lý Kiếm Ý từng gặp Đinh Hạo hai lần hết sức che chở hắn?
Hoặc là chủ tọa Vấn Hình Đường nổi tiếng lạnh lùng, khắc nghiệt bỗng nổi lòng nhân từ?
Người tham gia lục điện hội thẩm Vấn Hình Đường hôm đó toàn là cao tầng trong tông môn, bị lão quái vật Khí Thanh Sam trấn lột thấy mất mặt nên không chủ động tuyên truyền chuyện ngày hôm đó. Nửa tháng đầu chuyện này thành vụ án khó hiểu, bản thân Đinh Hạo cũng im miệng không nói.
Nhưng có thay đổi rõ ràng là mọi người trong Vấn Kiếm tông kính sợ Đinh Hạo.
Thực lực Đinh Hạo đúng là siêu đẳng, nhưng khiến người nhìn không thấu là địa vị hiện tại của hắn trong Vấn Kiếm tông. Nếu lục điện hội thẩm không thể làm gì được Đinh Hạo thì sau này còn ai dám đối đầu với hắn?
Đám người trước kia đi theo sau đuôi Lư Bằng Phi lúc này hối hận thắt ruột, đặc biệt vài người từng có quan hệ khá tốt với Đinh Hạo sau này bởi vì các loại lợi ích chuyển sang Lư Bằng Phi. Bọn họ có muốn cứu vãn mối quan hệ cũng không kịp.
Có người thấy hưng phấn vì trong sóng gió lần này bọn họ kiên trì đứng về phe Đinh Hạo, đắc ý nhất là Lý Vân Kỳ. Thiếu niên ngày xưa không tiếng tăm gì nay thành một trong các nhân vật nổi nhất Thanh Sam Đông Viện.
Lý Vân Kỳ trả giá được đến báo đáp.
Ngày đó Đinh Hạo nói một câu 'từ nay ngươi chính là huynh dệ của Đinh Hạo ta' khiến Lý Vân Kỳ thành nhân vật nặng ký trong các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung. Không ai dám xem thường Lý Vân Kỳ, bao gồm các sư huynh đệ tử ngoại môn, nội môn bình thường kênh kiệu, vênh váo gặp gã đều nói năng nhỏ nhẹ.
Địa vị của Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực nước lên thì thuyền lên.
Đinh Hạo mạnh mẽ trở về, Lư Bằng Phi bị giết, Vấn Hình Đường đặt dấu chấm hết như một màn kịch.
Các sự kiện lớn nối liền nhau khiến Vấn Kiếm tông rơi vào không khí quái dị, sơn môn bình tĩnh biến xao động, như sắp xảy ra việc lớn gì.
Thế cục lờ mờ mê ly, ai cũng không thấy rõ con đường phía trước.