Vẫn Tinh Thánh không chút lưu luyến trở về Kính hồ nghỉ ngơi dưỡng sức, hồi phục huyền khí.
Lời Vẫn Tinh Thánh nói không ai dám không nghe.
Bởi vì khoảng thời gian này Đinh Hạo ẩn thân không ra, Mục Thiên Dưỡng tung tích bí hiểm. Vẫn Tinh Thánh giết ra danh tiếng lớn, thể hiện thực lực không thể tưởng tượng chấn động bốn phương. Ngay cả Huyền Sương Thần Vệ cũng không muốn đối đầu, nhìn Vẫn Tinh Thánh tàn sát rất nhiều tiền bối võ đạo Tuyết Châu nhưng Huyền Sương Thần Vệ không ra mặt chế tài.
…
Thời gian trôi qua từng ngày, cách cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong càng lúc càng gần.
Thiên Hàn Tuyệt phong là đỉnh băng rất nổi tiếng trong Tuyết Châu.
Thiên Hàn Tuyệt phong cách Kính hồ khoảng hơn hai ngàn dặm, là đỉnh băng liên miên bất tận, sơn thế hiểm trở, cực độ băng giá. Nghe nói có mấy ngàn băng phong cao ngất đâm mây, mấy ngàn năm qua không thay đổi. Lai lịch băng phong này rất truèn kỳ, đồ rằng năm xưa hai tụet thế cường giả bí ẩn một đường đại chiến, từng kịch chiến tại Thiên Hàn Tuyệt phong nửa ngày, dư âm huyền khí băng giá rơi xuống hình thành băng phong vĩnh hằng.
Chỗ này hiếm dấu chân người, rất ít yêu ma mãnh thú.
Cho nên Thiên Hàn Tuyệt phong được nhiều cường giả công nhận là nơi quyết đấu rất tốt.
Thiên Hàn Tuyệt phong là ngọn núi cao nhất trong dãy băng phong, cũng là ngọn núi hiểm trở nhất. Thiên Hàn Tuyệt phong như cây cột chống trời đâm vào tầng mây, phần đỉnh tách ra thì hai bình đài to lớn như bầu ngực.
Ngày xưa Kiếm Công Tử Quan Phi Độ của Vấn Kiếm tông cùng ba cường giả thế hệ trẻ khác xếp hàng tứ khoái kiếm Tuyết Châu ước hẹn so kiếm tại đây. Quan Phi Độ kỹ cao hơn một bậc, sắp trở thành đệ nhất khoái kiếm Tuyết Châu nhưng cuối cùng bị thần đồng Mục Thiên Dưỡng nhẹ nhàng bay tới một kiếm đánh bại bốn cao thủ, thành tựu uy danh thần đồng.
Hôm ấy Đinh Hạo ước chiến với Mục Thiên Dưỡng tại Thiên Hàn Tuyệt phong cũng là vì bị trận chiến đó ảnh hưởng.
Thời gian trôi nhanh.
Ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong tới gần từng chút một.
Ngày càng nhiều cường giả cao thủ chạy tới Thiên Hàn Tuyệt phong.
Lần ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong này là cuộc chiến chấn động Tuyết Châu nhất từ mấy ngàn năm nay.
Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng đều sáng tạo truèn kỳ thuộc về mình. Hung uy của Vẫn Tinh Thánh khuấy nước đục cũng khiến toàn Tuyết Châu im thin thít. Ba người có thể nói là ba nguồn khuấy động gió mây Tuyết Châu, ai cũng hiểu sau trận chiến này chỉ còn một người tồn tại.
Huống chi mấy ngày nay Tuyết Châu rối ren, có vô số cường giả, tông môn châu ngoài chạy tới.
Tuy những người đó cực kỳ kiêu ngạo, khinh thường tiếp xúc với võ giả Tuyết Châu nhưng rõ ràng bọn họ đến là hướng về Đinh Hạo hoặc Mục Thiên Dưỡng.
Thiên Hàn Tuyệt phong, phong vân tụ tập, hấp dẫn vô số ánh mắt.
Ngay cả yêu tộc cũng chú ý đến trận đại chiến.
Mọi người ngóng trông. Thời gian trôi, ngày ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong rốt cuộc đến.
Thiên Hàn Tuyệt phong.
Mây đen che kín, gió lạnh rít gào.
Không biết từ bao giờ tuyết bay lất phất, từng mảnh băng tinh bay trong cuồng phong gào thét như lưỡi dao.
Không khí chỗ Thiên Hàn Tuyệt phong quanh năm dưới không độ, nước đóng thành băng.
Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong, trên từng cột băng đa đứng đầy người lúc trời còn chưa sáng. Các cường giả, cao thủ đến từ bốn phương tám hướng ôm mục đích ngạc nhau đến gần Thiên Hàn Tuyệt phong, chờ hai bên ước chiến đến.
Mặt trời mọc là quyết chiến bắt đầu.
Lúc này còn gần một canh giờ đến mặt trời mọc.
Bão tuyết rít gào, các phương thế lực lục tục đi tới.
Trên bầu trời xẹt qua từng luồng sáng không ngừng đạp xuống đỉnh băng. Mấy chục đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, tầm mắt tốt nhất đa số bị cường giả đến từ châu ngoài chiếm cứ. Cường giả bản địa Tuyết Châu không thể sánh bằng những đại phái châu ngoài đành nhường chỗ.
Có rất nhiều võ giả không thể bay lên cao nhưng nổi lòng tò mò, cắm lều dưới đỉnh băng ngẩng đầu ngước nhìn.
Cho dù không thể thấy rõ quá trình giao chiến nhưng ở khoảng cách gần cảm nhận năng lượng cường giả thật sự chiến đấu dao động cũng là thịnh huống ngàn năm một thuở đối với bọn họ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía xa, một luồng sáng bay tới kèm theo khí thế mạnh mẽ không gì sánh bằng.
- Cút!
Luồng sáng tím này siêu mạnh mẽ đáp xuống một đỉnh băng cách Thiên Hàn Tuyệt phong gần nhất, người dần đầu phủ trong ánh sáng tím, phất tay áo. Lực lượng hùng hồn trào ra như bão tố quét đám người ban đầu chiếm tòa băng phong ra ngoài.
Đoàn người này cực kỳ mạnh mẽ.
Các đại thế lực xung quanh liếc mắt, cảm nhận lực lượng cường đại hùng hồn. Bọn họ thầm giật mình, không biết cường giả đến từ đâu mà như tần ma, không thể chống đỡ.
Vù vù vù vù vù!
Lại một luồng sáng.
Ba luồng sáng chợt lóe phía xa như ba vầng mặt trời.
Tuy ba người này không rực rỡ như bóng tím nhưng phát ra khí thế không yếu hơn. Người dẫn đầu vừa trắng vừa mập, tai to, mặt luôn cười tủm tỉm giống như phật Di Lặc. Ba người đáp xuống một băng phong, không bá đạo mạnh mẽ như bóng tím đuổi mấy người khác xuống.
Băng phong này vốn bị đại tông môn châu ngoài thiên địa Môn chiếm cứ, rất bá bá đạo, không cho phép người khác đứng.
Nhưng khi ba người này rõ ràng tên mập dẫn đầu đáp xuống, một người dẫn đầu thiên địa Môn biến sắc mặt như gặp phải sát tinh, tránh ra xa không dám đứng gần, không có gan nói câu nào.
Một lát sau . . .
Một luồng thiên hỏa hao màu đỏ rạch phá hư không chớp mắt đến gần, đáp xuống băng phong tông môn châu ngoài chiếm cứ khác.
Trên đỉnh băng vang tiếng quát to:
- Cút! Phong này là chỗ trú của Thính Đào Trai!
huyền khí cực kỳ cường đại dao động, một chưởng ấn to vỗ hướng thiên hỏa màu đỏ.
- Tiểu tông châu ngào đến Tuyết Châu của ta cũng dám huênh hoang như vậy?
Tiếng phượng hót vang lên, thiên hỏa tăng vọt, bùm một tiếng đập nát chưởng ấn sau đó mạnh mẽ đáp xuống đỉnh băng.
Khi ánh sáng chói mắt dần tắt lộ ra một nữ võ thần phong hoa tuyệt đại, ngọc cốt băng cơ, tóc dài màu đỏ như lửa đốt, thân hình yêu kiều, chân thon dài, eo nhỏ một tay ôm hết. Áo giáp đỏ rực hoa lệ càng phụ trợ nàng anh khí bất phàm.
Chính là nữ võ thần Tạ Giải Ngữ.
Mặt Tạ Giải Ngữ đầy uy nghiêm, khí thế khiếp người, ánh lửa lượn lờ quanh thân, nàng thật như võ thần giáng trần.
Sau lưng Tạ Giải Ngữ cõng một hộp kiếm to, hoa văn cánh pưhượng, đỏ rực chói mắt vô cùng, lưu kim điêu khắc, cổ sắc cổ hương rất bắt mắt. Một cô bé cỡ hai, ba tuổi cột tóc hai đuôi phấn điêu ngọc mài đáng yêu ngồi trên vai Tạ Giải Ngữ, miệng bé ngmậ cục kẹo. Một bên tay khác của Tạ Giải Ngữ là lông chim phượng dài một thước, nhiều sắc màu lấp lánh trên không trung biến ảo độ cung thần diệu.
Sau lưng Tạ Giải Ngữ đi theo hai người rất kỳ lạ.
Người thứ nhất là lão nhân mắt mù, ôm nhị hồ. Người kia là đứa trẻ một chân. Tổng hai người như ông cháu bán nghề, rất đáng thương. Nhưng toàn thân hai người dâng trào yêu khí hùng hồn không tội nghiệp chút nào, như mây như sương, khiến người ta hoảng loạn.