Đinh Hạo đứng trên không trung nam phong bị hắn một đao chém đôi, cao giọng quát:
- Người Thanh Bình học viện ở đâu?
Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong tụ tập mây ngàn người nhưng không ai trả lời.
Đám người quan sát bốn phía, ngạc nhiên phát hiện chuyện quan trọng như vậy nhưng không có một người Thanh Bình học viện đi cùng Mục Thiên Dưỡng, dường như bọn họ không quan tâm cuộc ước chiến quyết định khí vận Thanh Bình học viện.
Không lẽ trước khi ước chiến người Thanh Bình học viện đã biết kết quả cuộc chiến nên từ bỏ sao?
Vậy thì Mục Thiên Dưỡng hơi đáng thương.
Chính lúc này . . .
Trên tuyết phong, Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ lạnh lùng cười:
- Đinh Hạo, đừng la lối om sòm, ngươi đã làm một sai lầm lớn, ngươi có biết tội không?
Bỗng nhiên người Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ phát ra ánh sáng bay lên cao, gã rống to.
Mọi người rất bất ngờ trước hành động của Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ.
Không lẽ Huyền Sương Thần Vệ bắt đầu đối địch với Đinh Hạo?
Ánh mắt Đinh Hạo lạnh như đao nhìn Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ, hỏi:
- Có tội gì?
Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ lạnh lùng nói:
- Hừ! Thật là không biết sống chết. Mục Thiên Dưỡng là người của Huyền Sương Thần Cung ta, nửa năm trước đã là một thành viên của Huyền Sương Thần Vệ. Hôm nay ước chiến vốn là ngươi đã thắng nhưng cố ý xuống tay giết Mục Thiên Dưỡng, ngươi đang khiêu chiến uy nghiêm của Huyền Sương Thần Vệ chúng ta?
Đinh Hạo không đáp lời Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ, cúi đầu ngẫm nghĩ.
Một lúc sau Đinh Hạo ngẩng đầu lên, nói:
- Thứ tiểu nhân thích giở trò quỷ kế đa đoan núp trong bóng tối như ngươi còn dám nhảy ra nói chuyện với ta? Ngươi làm chuyện gì trong Vấn Kiếm tông bản thân ngươi biết rõ, ta sẽ không tha cho ngươi, hiện tại lại không biết sống chết địa nhảy ra ác nhân cáo trạng trước, để ta đoán xem là ai cho ngươi can đảm?
Tim Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ rớt cái bịch, ngoài mặt lạnh lùng cười:
- Chờ ngươi chết rồi sẽ biết.
Đinh Hạo cười trào phúng:
- Chắc có kẻ chống lưng cho ngươi nên ngươi mới không thấy sợ đúng không?
Mặt Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ biến sắc, tiếp tục cười nhạt:
- Đương nhiên ta không sợ một kẻ chết chắc. Trong thiên hạ không ai giết Huyền Sương Thần Vệ mà còn sống!
- Tự tin ngu ngốc.
Đinh Hạo dời mắt khỏi Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ, đột nhiên xoay người điểm một cái, kiếm quang rực rỡ bắn hướng tây nam.
Đinh Hạo lạnh lùng quát:
- Thứ thập thò lén lút kia núp lâu như vậy hãy cút ra đây cho ta!
Vù vù vù vù vù!
Kiếm quang như điện.
Một ngọn đỉnh băng phái tây nam bùm một tiếng nổ tung, mấy chục bóng người nhanh như chớp bay ra.
Những người này toàn thân lấp lánh ánh sáng nóng cháy như mặt trời, vô cùng mạnh mẽ, chớp mắt đã đến bên trên Thiên Hàn Tuyệt phong, từ bốn phương tám hướng bao vây Đinh Hạo, tràn ngập sát khí.
Mấy chục người này không phải võ giả Tuyết Châu, cường đại đến khó tin.
Vị trí bọn họ đứng có dấu hiệu huyền ảo, nhìn như rối loạn nhưng tình cờ phù hợp chí lý võ đạo. Bọn họ phát ra khí cơ đúng lúc phong tỏa không gian bốn phía, như sa mạc bất tận chậm rãi khép lại muốn lấp cạn nguồn suối nhỏ Đinh Hạo.
Nhiều người có mặt giật mình.
Xem bộ dạng thì đám người này núp ở phía xa rất lâu nhưng bọn họ không phát hiện ra.
Tiếng cười dài từ xa vọng lại:
- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ đúng không?
Bóng người chớp lóe, lại có mây trăm luồng sáng từ chân trời như tia chớp rạch phá hư không bay tới, chớp mắt đã đến gần Thiên Hàn Tuyệt phong. Người dẫn đầu ăn mặc như thư sinh, lưng đeo một thanh trường kiếm, biểu tình hạo nhiên chính khí, mặt mũi hiền lành, rất có phong độ tiền bối cao thủ một phái. Tiếc rằng nét mặt dữ tợn, đắc ý làm gã có vẻ âm trầm.
Người này chính là Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện.
Bên cạnh Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện toàn là cao thủ tung nhuệ trung thành trong Thanh Bình học viện, còn có cao thủ một số môn phái khác, cường giả Tuyết Châu tham gia tấn công Vấn Kiếm tông.
- A! Một đám chó cụp đuôi. Mười ngày nay núp đi còn tưởng các ngươi trốn ra xa rồi, không ngờ vẫn ngoan cố chống cự, còn dám chủ động đi lên chịu chết, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Đinh Hạo không lo lắng bị mấy chục các cường giả châu ngoài bao vây, ánh mắt sắc bén như lưỡi băng nhìn hướng đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Đến đúng lúc, hôm nay các ngươi đều phải chết!
Một câu nói khiến đám người Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện sợ teo tim, hút ngụm khí lạnh.
Nhưng thấy mười lăm cường giả tuyệt đối bao vây Đinh Hạo trong không trung thì Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện bình tĩnh lại.
Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện liếc đám võ giả Tuyết Châu, biểu tình kiêu ngạo quát to:
- Thanh Bình học viện làm việc, người không liên quan xin lập tức rời đi, đừng dính vào chuyện này!
Trong giọng điệu của Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện ẩn chứa mệnh lệnh không tha nghi ngờ.
Mấy ngày nay Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện bị Đinh Hạo, b hù thê thảm nhưng lúc đối mặt võ giả Tuyết Châu khác vẫn giữ tư thế chúa tể cao cao tại thượng.
Trong ánh mắt mạnh mẽ của Phương Tiêu An viện trưởng Thanh Bình học viện, đám võ giả Tuyết Châu đến xem cuộc chiến tuy tức giận nhưng không thể không nhanh chóng rời đi.
Một cuộc ác chiến sắp bùng nổ.
Tuyệt đối là chiến đấu kinh khủng nhất.
Xem ra Thanh Bình học viện đã chuẩn bị từ rất lâu, thiết kế sát cục, muốn quyết tử chiến với đám người Đinh Hạo.
Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ lơ lửng giữa không trung, chắp tay nói với các cường giả châu ngoài đứng trên tuyết phong xung quanh:
- Các vị bằng hữu từ xa đến, chuyện hôm nay đã xong, xin các vị rời đi.
Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ nói chuyện khách sáo hơn chút nhưng vẫn tỏ rõ cứng rắn.
Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ đại biểu cho Huyền Sương Thần Cung, dù thực lực không bằng các cường giả châu ngoài nhưng địa vị cao hơn rất nhiều.
Một cường giả trong vòng vây Đinh Hạo bộ dạng trung niên tú sĩ cứng rắn nói:
- Các vị đồng đạo, hôm nay Diệu Ngọc ta đã phát ra Liệt Thiên Kiếm lệnh, muốn báo thù cho trưởng lão Vạn Kiếm Sinh, đệ tử Hàn Dưỡng Kiếm đã chết, tru sát tên giặc Đinh Hạo. Xin các vị hãy tránh ra, tránh cho lát nữa đại chiến bị thương vô tội. Nếu có ai không biết lượng sức, thật sự muốn ở lại thì . . . Ha ha ha ha ha ha! Mọi hậu quả do các ngươi chịu trách nhiệm!
Thì ra là người Liệt Thiên Kiếm tông.
Liệt Thiên Kiếm tông là siêu tông môn của Kiếm Châu, đại châu thứ hai trong Bắc Vực, kiếm tu nổi tiếng hung ác, nhiều tông môn nghe biến sắc mặt.
Trong tình huống này một số cường giả châu ngoài định đục nước béo cò biết là không có cơ hội, không thể trêu vào Huyền Sương Thần Vệ, càng không thể chọc người Liệt Thiên Kiếm tông. Các cường giả châu ngoài ngẫm nghĩ, đa số người hừ lạnh hóa thành từng luống sáng bay lên cao, rất nhanh biến mất nơi cuối trời.
Đương nhiên cũng có người ở lại.