Mộc Anh khó hiểu hỏi:
- Tách ra? Công tử, sao chúng ta phải tách ra? Tại . . . Sao?
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn ánh nắng ấm áp, duỗi eo cười nói:
- Không phải các nàng muốn thông qua ta rời đi sao? Mục đích đã đạt được, các nàng tự do. Từ đó về sau trời đất bao la mặc các nàng ngao du, muốn làm cái gì cũng được. Với thực lực, tư chất của các nàng tin tưởng có thể sống tốt trong thế giới này.
Hai nữ võ giả Mộc Anh, Diệu Ngọc ngây người, giây sau người run rẩy.
Mộc Anh, Diệu Ngọc lắp bắp nói không nên lời:
- Ý . . . ý của công tử là . . . Có thể đi? Nhưng chúng ta là nô tỳ của công tử . . . Chúng ta . . .
Đây là chuyện Mộc Anh, Diệu Ngọc nằm mơ cũng không ngờ, có ngày sẽ nghe câu đó. Hạnh phúc đến quá đột ngột, chói mắt hơn cả mặt trời, Mộc Anh, Diệu Ngọc thấy như đang mơ.
Đinh Hạo cười nói:
- Đúng vậy. Các nàng có thể đi.
Đinh Hạo xoay người đi vào khách sạn.
- Chờ chút, đinh công tử, ta . . . Ta vẫn muốn theo công tử ta . . . Dù có làm nô tỳ cũng tốt . . . Ta . . .
Mộc Anh vội vàng chạy theo Đinh Hạo.
Diệu Ngọc ngây người, giây sau đi vào theo.
Đinh Hạo phất tay nói:
- Ta thói quen một mình, không cần các nàng theo. Hơn nữa các nàng cảm thấy người như ta nếu cần người hầu hạ thì không biết tự tìm sao? Mang theo người khác đi chung làm ta thấy không quen. Các nàng đi đi, sống cuộc sống mình muốn.
Đinh Hạo nói xong biến mất tại chỗ.
Mộc Anh, Diệu Ngọc đáng ngây như phỗng. Thật lâu sau Mộc Anh, Diệu Ngọc thở dài, mặc kệ ánh mắt kỳ dị của những người trong khách sạn, vái hướng Đinh Hạo biến mất mới rời đi.
Nếu có thể đi theo thiên tài như Đinh Hạo là chuyện rất tốt.
Dù sao đây là thế giới cường giả làm vua, Mộc Anh, Diệu Ngọc là nữ nhân, đặc biệt xinh đẹp như vậy, dù có cảnh giới Võ Vương cảnh thì nhiều lúc sẽ gặp chuyện rắc rối. Mộc Anh, Diệu Ngọc cần một chỗ dựa cường đại, vậy thì mọi chuyện nhẹ nhàng hơn nhiều.
Đáng tiếc . . .
Mộc Anh, Diệu Ngọc bước ra cửa lớn khách sạn, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi, hai người cảm thấy ấm chưa từng có.
Sinh hoạt mới bắt đầu.
Phải sống như một con người.
- Phát hiện cái này ở đâu vậy?
Đinh Hạo nhìn đoàn sáng như lửa cháy trong lòng bàn tay Kim Thiền, biểu tình trầm trọng.
Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện đoàn sáng này do các phạn văn màu vàng li ti như đầu kim rậm rạp hợp thành, nhảy nhót như mắc xích cột vào nhau, toát ra ánh sáng thần tính kỳ dị làm cả căn phòng tràn ngập không khí từ bi, như phật quang chiếu rọi.
Đinh Hạo rất quen thuộc với hơi thở này.
Đinh Hạo từng ở trên lôi đài đại hội luận phẩm tông môn Kính hồ Tuyết Châu, giao chiến với Dệu Âm đệ tử Vô Niệm phái cảm nhận được, còn thuận miệng ngâm một bài phật kệ tặng người.
Phật kệ đó là phật kệ lập đạo của một vị cổ phật của phật gia trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo, lúc ấy dẫn đến cao tầng Vô Niệm phái chấn động. Vô Niệm Thần Ni đích thân đi Vấn Kiếm sơn trang gặp chưởng môn Lý Kiếm Ý, Đinh Hạo.
Bây giờ đã qua gần một năm.
Tình huống đó còn rõ ràng trong lòng Đinh Hạo, khi Diệu Âm thi triển chiến kỹ phật gia phát ra hơi thở đặc biệt làm hắn khắc sâu ký ức.
Đoàn sáng phạn văn đặc biệt giống ngọn lửa đốt cháy trong lòng bàn tay Kim Thiền phát ra hơi thở giống với Diệu Âm, còn ẩn chứa lực lượng phật tính phật kệ mà Đinh Hạo ngâm, hơi đổi khác chút nhưng không trốn thoát khỏi cảm giác các cao thủ như Đinh Hạo, Kim Thiền.
- Rút từ cơ thể Nguyệt Hoa Tiên Nữ.
Kim Thiền nhíu mày nói:
- Vị truyền nhân đó rất lạ, trong người có nhiều hơi thở khác nhau, đều là lực lượng hiếm thấy. Những hơi thở nàyh ỗn hợp, dùng bí pháp nào đó thúc phát mới sinh ra hỗn độn chi hành, không phải hỗn độn chi lực thật sự, chỉ xem như á chủng, lực công kích khá mạnh. Đêm qua trên tửu lâu, nàng ngồi xe ngựa đi ngang qua, ta cảm giác một lũ hơi thở đó mới vào phòng khách để thăm dò.
Thì ra nữ nhân bí ẩn ngồi trên xe ngựa xa hoa rèm trắng có đội nữ kỵ sĩ mặc nam trang mở đường chính là truyền nhân Nguyệt Hoa Tiên Nữ.
Đinh Hạo còn nhớ lúc đó cách vải trắng ánh mắt giao nhau với Nguyệt Hoa Tiên Nữ, suýt bị hút vào ảo cảnh, đó là bí pháp tinh thần lực rất quỷ quyệt. Nếu không phải Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết trong Huyền Chiến Thắng Quyết thì sẽ không nhanh chóng tỉnh táo lại. Khi ấy Đinh Hạo đã cảm thấy Nguyệt Hoa Tiên Nữ lạ lùng.
Kim Thiền cũng nhìn ra dấu hiệu gì đó nên cứ khăng khăng vào Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, tìm tòi nghiên cứu.
Đinh Hạo không ngờ Kim Thiền thật sự phát hiện ra bí mật như vậy.
Kim Thiền nhìn Đinh Hạo, chậm rãi nói:
- Nàng tu luyện mấy trăm loại lực lượng huyết mạch, dung hợp ra á chủng hỗn độn chi lực, xem như thủ đoạn rất đáng sợ. Nhưng lực lượng phật tính phật gia khác với lực lượng bình thường, ta lấy bí pháp Đại Lôi Âm Tự lặng lẽ rút đi một lũ lực lượng phật tính vì để ngươi xem kỹ loại hơi thở này có phải của Diệu Âm không?
Vô Niệm phái có hai đệ tử Diệu Âm, Diệu Ngọc đều được phật kệ, vì điều đó làm Vô Niệm phái rúng động báo tin có bí pháp cho Đại Lôi Âm Tự, Kim Thiền đi Bắc Vực tìm hiểu.
Tiếc rằng Diệu Âm, Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền vào chiến trường bách thánh rồi mất tích, Kim Thiền chưa thể cảm nhận đệ tử rất có thể trong người trồng phật tính chí lý. Tuy Vô Niệm phái có cung cấp một ít manh mối nhưng Kim Thiền không thể khẳng định.
Đêm qua Kim Thiền không hành động ngay mà trở về cùng Đinh Hạo xác nhận, cẩn thận lên kế hoạch.
Đinh Hạo hút lấy đoàn sáng vàng, nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng rồi, chắc chắn là hơi thở của Diệu Âm sư phụ, hình như tu vi của nàng tăng tiến nhiều.
Kim Thiền thở ra, niệm phật hiệu, cười khẽ nói:
- Vậy là tốt rồi. Xem ra Diệu Âm rơi vào tay Diệu Dục Trai, không thì lực lượng căn nguyên thế này sẽ không dễ dàng bị rút đi. Ha ha ha ha ha ha! Diệu Dục Trai, thật to gan dám làm loạn! Dám đụng vào đệ tử của Đại Lôi Âm Tự ta, bổn tọa muốn hỏi Diệu Dục Trai chủ một câu!
Giọng điệu Kim Thiền thản nhiên nhưng rõ ràng đã vô cùng tức giận.
Diệu Âm là đệ tử phật gia, Diệu Dục Trai là thế lực phong nguyệt của Trung Thổ Thần Châu, hai bên vốn không dính dáng đến nhau. Có thể nói về tín ngưỡng bài xích nhau, bây giờ Diệu Dục Trai lén nhốt đệ tử phật gia, đây là sỉ nhục Đại Lôi Âm Tự.
Đinh Hạo cảm giác sát ý trong lòng Kim Thiền.
Nghe Kim Thiền lỡ lời tự xưng bổn tọa thì địa vị của gã ở trong Đại Lôi Âm Tự khá cao.
Đinh Hạo hỏi:
- Tiếp theo ngươi định làm sao?
- Đương nhiên là tới cửa đòi người. Một Diệu Dục Trai nho nhỏ làm đụng vào đệ tử Đại Lôi Âm Tự ta, thật là không biết chết sống.
Kim Thiền thay đổi thành con người khác, không có khí chất, khí độ của cao tăng đắc đạo, nói chuyện cộc cằn. Đinh Hạo lại cảm thấy Kim Thiền bây giờ càng giống người có máu có thịt.