Đối với những gì hiểu biết thêm về Linh Ảnh đã kéo gần khoảng cách giữa Dật Dật và Linh Ảnh.
Ở trường học, bởi vì hai người không chung một lớp, cho nên mỗi khi đến giờ giải lao Linh Ảnh đều chạy đến tìm Dật Dật, kèm theo một gốc cây thủy tiên.
“Dật Dật, ăn có ngon không?”.
Hôm nay, cơm trưa mà Linh Ảnh mang theo là món hắn dùng hết tâm sức học được làm ra.
“Ừm, ngon lắm”.
Tiêu Dật nếm một miếng, với năng lực và chỉ số thông minh của Linh Ảnh, cho dù lần đầu tiên nấu ăn thì vị cũng không kém bất cứ nơi nào.Hơn nữa, khẩu vị của cả hai đều giống nhau, cho nên Tiêu Dật càng dễ tiếp nhận.
“Hừ hừ”.
Thiếu niên hoa thủy tiên hoàn toàn bị phớt lờ tội nghiệp nâng hộp đựng cơm lên, thường thường hừ hừ hai tiếng để cho bọn họ ý thức được nơi này vẫn còn một người nữa.
“Linh Ảnh.Cậu xem cậu làm nhiều như vậy, Ti Lưu Dật ăn cũng không hết, để cho tôi nếm thử một miếng có làm sao đâu?”.
Tốt xấu gì tôi cũng quen biết cậu trước khi Ti Lưu Dật quen cậu, sao lại bất công như vậy?
“Không được”.Lâm Ảnh đập nhẹ lên cánh tay đang lén trộm vươn tới hộp đựng cơm của Tiêu Dật: “Đây là món tôi đặc biệt làm cho Dật Dật ăn, cậu cũng có cơm, sao lại tham lam như thế!”.
Buồn cười nhìn cái người trước kia là con trai tổng thống tự kiêu tự đại, nay lại bĩu môi, vẻ mặt ai oán, Tiêu Dật nói: “Ảnh Ảnh, Y Ân nói đúng, cậu làm nhiều như vậy, mình thực sự ăn không hết đâu.Để cho cậu ấy nếm thử để tránh lãng phí tâm ý của cậu”.
“Vậy, được rồi, cậu không được tranh của Dật Dật đấy”.
Không tình nguyện, nhưng mà Tiêu Dật đã mở miệng ra nói rồi, Linh Ảnh trừng Y Ân một cái.
Y Ân được đền bù như mong muốn, ăn được món ngon do Linh Ảnh đích thân làm, cũng không so đo chuyện ăn những thứ thừa lại của Tiêu Dật, ánh mắt híp thành một đường kẻ.
“Linh Ảnh, quả thực là rất ngon a”. Y Ân liên tục gật đầu: “Nói như vậy, các cậu chính là hai người có bộ dáng giống nhau rồi”.
Trong lúc ngừng ăn, ánh mắt Y Ân đảo qua đảo lại giữa Tiêu Dật và Lâm Ảnh.
Lúc ở cùng một mình Tiêu Dật, Linh Ảnh sẽ không che mạng, cho nên trước mắt Y Ân, ngoại trừ con ngươi khác màu nhau, tất cả khuôn mặt đều giống nhau.
“Bằng không, cậu nghĩ là nguyên nhân gì?”.Tiêu Dật nói: “Không phải có câu, trên thế giới sẽ tồn tại ba người có bộ dạng rất giống nhau hay sao?”.
Tiêu Dật và Lâm Ảnh chính là lấy lí do đó để giải quyết nghi hoặc của Y Ân, dù sao, quan hệ của hai người quá mức dây dưa phức tạp, thật sự là không quá rõ ràng cho lắm.
“Lúc tôi vừa nhìn thấy Ti Lưu Dật, quả thực là đã rất hoảng sợ đấy”.Y Ân hồi tưởng lại ngày đó: “Lúc ấy cứ nghĩ mình đang nằm mơ, Ti Lưu Dật sao lớn lên lại giống Linh Ảnh như đúc thế chứ ”.
“Nguyên nhân mà cậu giật mình, bởi vì lại có một người vượt qua cậu, sẽ lại có người uy hiếp đến danh hiệu tự kỷ mỹ nhân tuyệt thế có một không hai của cậu sao?”.
Linh Ảnh quả nhiên không hổ là người đã quen biết Y Ân một thời gian ngắn, đối với bản chất tự kỷ của Y Ân hiểu rất rõ ràng, nói ra khiến cho mặt Y Ân một hồi đỏ một hồi xanh.
“Vậy thì đã làm sao, tôi cứ thế đấy, các cậu tuy có bề ngoài giống nhau, nhưng mà Ti Lưu Dật dễ nhìn hơn cậu một chút”.Y Ân tự cho mình thông minh tìm được câu phản kích.
Lâm Ảnh tựa đầu vào vai Tiêu Dật, đắc ý nói: “Chuyện đó là đương nhiên, Dật Dật tuyệt đối là người xinh đẹp nhất thế gian”.
Chuyện này khiến cho Y Ân lại thất thần rồi, Linh Ảnh từ khi nào đã thay đổi tính nết vậy? Đã vậy lại còn rất thẳng thắn thừa nhận mình không đẹp bằng Ti Lưu Dật nữa chứ?
……….
Ăn cơm xong, ba người Tiêu Dật lại theo thường lệ đến ‘Cho ta yêu yêu’
Y Ân gia nhập ‘Cho ta yêu yêu’, từ ngày đầu tiên đã nhìn rõ mục đích của cái câu lạc bộ này, kích động mà làm loạn lên muốn rời khỏi câu lạc bộ, nhưng càng về sau thấy vẻ đẹp của mình được coi trọng, liền tích cực tham gia tất cả các hoạt động, hiện tại hắn là người mẫu chuyên nghiệp tận tâm tận lực của tổ tuyên truyền.
Linh Ảnh trước gia nhập câu lạc bộ này cũng vì Tiêu Dật ở đó, hắn căn bản là không quan tâm đến câu lạc bộ này làm cái gì, đối với hoạt động của câu lạc bộ cũng có thể tham gia cũng có thể không. Hơn nữa hắn vẫn luôn che mặt, không ai biết hắn có bộ dạng như thế nào, cuối cùng Ngả Tình dứt khoát giải quyết, đó chính là hầu hạ tốt bảng hiệu của chúng ta, Dật Dật đại nhân.
Cho nên hiện tại Y Ân tung tăng tung tăng chạy đi chụp hình, Linh Ảnh và Tiêu Dật ngồi trong sun-room uống trà nói chuyện phiếm, xem như là đã làm tốt chức trách của mình.
“Dật Dật, mệt sao?”.
Linh Ảnh thấy Tiêu Dật ngáp nhỏ nhỏ một cái, quan tâm hỏi một câu.
“Ừm, có một chút, hôm qua……”.Tiêu Dật vừa đúng lúc dừng lại, chuyện nó cùng Ti Tu Dạ không nên nói trước mặt Linh Ảnh.
“Vậy ngủ một chút đi, hôm qua mình cũng đọc sách đến khuya”.
Với đầu óc của Linh Ảnh, hắn sao lại không biết Tiêu Dật vì sao lại thiếu ngủ, tuy rằng trong lòng không thích, nhưng vẫn phải nhẫn nại, nhẫn nại hơn nữa.
Linh Ảnh đứng dậy đi đến tấm kính thủy tin kia, đưa tay kéo màn che xuống.
Tấm màn che này là sau khi Lâm Ảnh đến yêu cầu Ngả Tình lắp vào.Hắn thấy Tiêu Dật thường tìm đến chỗ yên tĩnh ngủ trưa, tấm kính thủy tinh lớn như vậy, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy rất phiền lòng, vì đảm bảo chất lượng giấc ngủ của Tiêu Dật, hắn đã cố ý đi tìm Ngả Tình hiệp thương.
Còn hai chiếc nhuyễn tháp trong phòng cũng là Linh Ảnh kêu người đưa tới.Trước đây Tiêu Dật toàn ngủ ngục trên bàn, dù đầu có gục xuống cũng khiến người ta nhìn vào.Hơn nữa Linh Ảnh cảm thấy ngủ như vậy sẽ không tốt cho cơ thể, cho nên hắn đã chọn hai chiếc nhuyễn thấp thích hợp để ngủ.
Tiêu Dật và Linh Ảnh đều nằm trên nhuyễn tháp riêng của mình, ánh sắng rất mờ mịt, trong phòng rất yên tĩnh, hai bọn họ nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
…….
“Hai người nhìn đi, tôi nói có đúng không, bọn họ đang ngủ mà”.
Ngả Tình dẫn theo hai chị em song sinh Ti gia vào, nhẹ giọng nói.
Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác nhìn thấy hai người đang ngủ say, không khỏi lúng túng.
“Vậy làm sao bây giờ? Lát nữa dì Tiêu sẽ đem tiểu sắc lang đến nhà, nếu không đem Dật Dật về làm lá chắn, tiểu sắc lang sẽ nhất định đại náo thiên cung”.
Ti Lưu Du là chị gái của Tiêu Dật, đương nhiên là biết nguyên tắc ngủ của nó, nếu như tùy tiện đánh thức Dật Dật, nó sẽ tức giận.
Ti Lưu Giác nghĩ một chút: “Nếu không thì, chúng ta cẩn thận một chút. Trước tiên đem Dật Dật ôm lên xe, đợi đến lúc về đến nhà rồi, chắc em ấy cũng tỉnh ngủ rồi”.
“Ừ, cứ làm thế đi, nhưng mà , người nào là Dật Dật?”.
Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác chần chờ nhìn hai người đều quay mặt vào tường.
“Ngốc vậy, xoay người lại nhìn một chút chẳng phải là biết sao?”.
Ngả Tình ở bên thực sự là không nhịn được, đè thấp giọng nói.
“Ờ ha, thế mà cũng không nghĩ ra”.
Hai chị em song sinh mỗi người đi tới một người, khẽ nhẹ tay cẩn thận đem người xoay về hướng mặt mình.
Phù, đây là Dật Dật, Tiểu Du….
Phù, đây là Dật Dật, Tiểu Giác….
Nghĩ thầm, hai người đang muốn đối phương đến phụ mình một tay, nhìn thấy người trong tay đối phương, trợn tròn mắt.
Ngả Tình cũng ngây dại, hơn nữa giọng khàn khàn thấp giọng hỏi: “Ông trời ơi, chuyện gì thế này?”.
Đang lúc Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác khiếp sợ đến trống rỗng, một đôi mắt đen, một đôi mắt tím đồng thời mở ra.
“Chị Du, anh Giác?”.
Lúc này hai chị em song sinh không nghĩ đến hậu quả đánh thức Dật Dật nữa rồi, chỉ vào người có con ngươi đen: “Dật Dật”. hỏi: “Dật Dật, cậu ta là…….”.
“Đây là Linh Ảnh ”.Tiêu Dật nói.
“Vì sao cậu ta và em…….”.
“Người có bộ dạng giống nhau thôi mà, thế giới bao la, không thiếu gì chuyện lạ”.Tiêu Dật nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Có điều, giống đến vậy sao? Hai chị em song sinh và Ngả Tình đều đem kinh ngạc thu vào trong đáy lòng.
“Hai người đến tìm em có chuyện gì vậy?”.
“À, đúng rồi, thiếu chút nữa là quên, em trai của em sắp đến, bọn chị tới là để tìm em về nhà”.
Quay đầu lại nhìn Lâm Ảnh, Tiêu Dật hỏi: “Ảnh Ảnh có muốn đi cùng mình không?”.
“Ừm, được, mình cũng chưa có gặp qua người nhà của Dật Dật”.Linh Ảnh tuyệt không từ chối.
Cứ như vậy, Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác mang theo hai Dật Dật về nhà.
…………
“Anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh có nhớ Duệ Duệ không nà!”.
Một viên thịt nhỏ ‘lăn’ lại, nhảy ào vào lòng Tiêu Dật.
Ti Lưu Duệ thấy mỹ nhân ca ca, vui vẻ vô cùng, trái cọ cọ phải sờ sờ, vẫn là mỹ nhân ca ca nhà mình rất được lòng mình a.
“Không nhớ”.
Ế? Ti Lưu Duệ kinh ngạc ngẩng đầu, trước kia Tiêu Dật chưa bao giờ trả lời câu hỏi buồn nôn của nó, nhưng mà cũng không có trả lời thẳng thừng giống như hôm nay.
“Anh? Anh không thích Duệ Duệ nữa sao?”.
Tiêu Mẫn Nhi ở gần đó ‘bỏ đá xuống giếng’ nói: “Ha ha, ai kêu mày ăn nhiều đến nỗi béo như vậy, anh trai mày cũng không nhận ra nữa rồi”.
Cô nhìn Tiêu Dật: “Dật Dật, tại sao mắt lại biến thành đen rồi?”.
‘Tiêu Dật’ tủm tỉm cười nói: “Bởi vì cháu không phải Dật Dật a”.
“Mommy, Duệ Duệ”.
Dật Dật có đôi mắt màu tím từ trên lầu đi xuống, trước mặt lại có một Dật Dật có con mắt màu đen, Tiêu Mẫn Nhi cảm thấy đầu óc choáng váng.
“Oa, có hai mỹ nhân ca ca, mắt đen mỹ nhân ca ca, mắt tím mỹ nhân ca ca”.
Ti Lưu Duệ lại vỗ tay tỏ vẻ thích thú.
“Dì Tiêu, dì ngồi xuống trước đã”.
Hai chị em song sinh hiểu được tâm tình của Tiêu Mẫn Nhi, có lòng tốt đỡ cô ngồi lên ghế salon.
“Mommy, cậu ấy là bạn học của con, Linh Ảnh”.Tiêu Dật giới thiệu.
“Chào cô Tiêu”.Linh Ảnh lễ phép chào.
“Hai đứa, hai đứa……….”.
“Lúc cháu vừa mới nhìn thấy Dật Dật cũng rất kinh ngạc đấy, sao lại có người giống nhau như thế, cái này có lẽ là duyên số”.Linh Ảnh kéo tay Tiêu Dật nói.
“Dì Tiêu, dì có khẳng định là lúc đấy chỉ sinh ra một đứa không?”.Ti Lưu Du không nhịn được hỏi.
“Chắc là, chắc là thế”.Tiêu Mẫn Nhi cũng không khẳng định được nữa, có hai Dật Dật, trời ơi.
“Mấy người nói gì đó, Ảnh Ảnh cũng có cha mẹ ruột của mình mà”.Tiêu Dật cắt ngang ảo tưởng của bọn họ.
Một lát sau, sau khi Tiêu Mẫn Nhi có thể tiếp nhận sự việc, đối với Dật Dật có con mắt đen hứng thú tăng lên rất nhiều, lôi hắn đến, hỏi cái này cái kia, hai chị em song sinh ở bên cạnh cũng dựng tai lên nghe.
Ti Lưu Duệ nhân cơ hội bổ nhào vào lòng Tiêu Dật làm nũng sỗ sàng.
Linh Ảnh thấy thế, đi thẳng đến đem Ti Lưu Duệ kéo ra, sau đó ngồi lên đùi Tiêu Dật, chiếm vị trí ban nãy của Ti Lưu Duệ.
“Dật Dật là của ta”.
Tiêu Mẫn Nhi và hai chị em song sinh cũng không nghĩ nhiều, thấy hai mỹ nhân tuyệt mỹ thân thiết dựa vào nhau, cảnh tượng đó quả là cảnh đẹp ý vui hiếm thấy, hơn nữa còn khiến tiểu sắc lang bị cản trở, trong lòng bọn họ đều không tệ mà cười nhìn Tiêu Dật và Linh Ảnh.
Chỉ có Ti Lưu Duệ là tủi thân trong góc phòng lẩm bẩm.
“Mắt tím mỹ nhân ca ca là ca ca tốt, mắt đen mỹ nhân ca ca là ca ca xấu”.
Ở trường học, bởi vì hai người không chung một lớp, cho nên mỗi khi đến giờ giải lao Linh Ảnh đều chạy đến tìm Dật Dật, kèm theo một gốc cây thủy tiên.
“Dật Dật, ăn có ngon không?”.
Hôm nay, cơm trưa mà Linh Ảnh mang theo là món hắn dùng hết tâm sức học được làm ra.
“Ừm, ngon lắm”.
Tiêu Dật nếm một miếng, với năng lực và chỉ số thông minh của Linh Ảnh, cho dù lần đầu tiên nấu ăn thì vị cũng không kém bất cứ nơi nào.Hơn nữa, khẩu vị của cả hai đều giống nhau, cho nên Tiêu Dật càng dễ tiếp nhận.
“Hừ hừ”.
Thiếu niên hoa thủy tiên hoàn toàn bị phớt lờ tội nghiệp nâng hộp đựng cơm lên, thường thường hừ hừ hai tiếng để cho bọn họ ý thức được nơi này vẫn còn một người nữa.
“Linh Ảnh.Cậu xem cậu làm nhiều như vậy, Ti Lưu Dật ăn cũng không hết, để cho tôi nếm thử một miếng có làm sao đâu?”.
Tốt xấu gì tôi cũng quen biết cậu trước khi Ti Lưu Dật quen cậu, sao lại bất công như vậy?
“Không được”.Lâm Ảnh đập nhẹ lên cánh tay đang lén trộm vươn tới hộp đựng cơm của Tiêu Dật: “Đây là món tôi đặc biệt làm cho Dật Dật ăn, cậu cũng có cơm, sao lại tham lam như thế!”.
Buồn cười nhìn cái người trước kia là con trai tổng thống tự kiêu tự đại, nay lại bĩu môi, vẻ mặt ai oán, Tiêu Dật nói: “Ảnh Ảnh, Y Ân nói đúng, cậu làm nhiều như vậy, mình thực sự ăn không hết đâu.Để cho cậu ấy nếm thử để tránh lãng phí tâm ý của cậu”.
“Vậy, được rồi, cậu không được tranh của Dật Dật đấy”.
Không tình nguyện, nhưng mà Tiêu Dật đã mở miệng ra nói rồi, Linh Ảnh trừng Y Ân một cái.
Y Ân được đền bù như mong muốn, ăn được món ngon do Linh Ảnh đích thân làm, cũng không so đo chuyện ăn những thứ thừa lại của Tiêu Dật, ánh mắt híp thành một đường kẻ.
“Linh Ảnh, quả thực là rất ngon a”. Y Ân liên tục gật đầu: “Nói như vậy, các cậu chính là hai người có bộ dáng giống nhau rồi”.
Trong lúc ngừng ăn, ánh mắt Y Ân đảo qua đảo lại giữa Tiêu Dật và Lâm Ảnh.
Lúc ở cùng một mình Tiêu Dật, Linh Ảnh sẽ không che mạng, cho nên trước mắt Y Ân, ngoại trừ con ngươi khác màu nhau, tất cả khuôn mặt đều giống nhau.
“Bằng không, cậu nghĩ là nguyên nhân gì?”.Tiêu Dật nói: “Không phải có câu, trên thế giới sẽ tồn tại ba người có bộ dạng rất giống nhau hay sao?”.
Tiêu Dật và Lâm Ảnh chính là lấy lí do đó để giải quyết nghi hoặc của Y Ân, dù sao, quan hệ của hai người quá mức dây dưa phức tạp, thật sự là không quá rõ ràng cho lắm.
“Lúc tôi vừa nhìn thấy Ti Lưu Dật, quả thực là đã rất hoảng sợ đấy”.Y Ân hồi tưởng lại ngày đó: “Lúc ấy cứ nghĩ mình đang nằm mơ, Ti Lưu Dật sao lớn lên lại giống Linh Ảnh như đúc thế chứ ”.
“Nguyên nhân mà cậu giật mình, bởi vì lại có một người vượt qua cậu, sẽ lại có người uy hiếp đến danh hiệu tự kỷ mỹ nhân tuyệt thế có một không hai của cậu sao?”.
Linh Ảnh quả nhiên không hổ là người đã quen biết Y Ân một thời gian ngắn, đối với bản chất tự kỷ của Y Ân hiểu rất rõ ràng, nói ra khiến cho mặt Y Ân một hồi đỏ một hồi xanh.
“Vậy thì đã làm sao, tôi cứ thế đấy, các cậu tuy có bề ngoài giống nhau, nhưng mà Ti Lưu Dật dễ nhìn hơn cậu một chút”.Y Ân tự cho mình thông minh tìm được câu phản kích.
Lâm Ảnh tựa đầu vào vai Tiêu Dật, đắc ý nói: “Chuyện đó là đương nhiên, Dật Dật tuyệt đối là người xinh đẹp nhất thế gian”.
Chuyện này khiến cho Y Ân lại thất thần rồi, Linh Ảnh từ khi nào đã thay đổi tính nết vậy? Đã vậy lại còn rất thẳng thắn thừa nhận mình không đẹp bằng Ti Lưu Dật nữa chứ?
……….
Ăn cơm xong, ba người Tiêu Dật lại theo thường lệ đến ‘Cho ta yêu yêu’
Y Ân gia nhập ‘Cho ta yêu yêu’, từ ngày đầu tiên đã nhìn rõ mục đích của cái câu lạc bộ này, kích động mà làm loạn lên muốn rời khỏi câu lạc bộ, nhưng càng về sau thấy vẻ đẹp của mình được coi trọng, liền tích cực tham gia tất cả các hoạt động, hiện tại hắn là người mẫu chuyên nghiệp tận tâm tận lực của tổ tuyên truyền.
Linh Ảnh trước gia nhập câu lạc bộ này cũng vì Tiêu Dật ở đó, hắn căn bản là không quan tâm đến câu lạc bộ này làm cái gì, đối với hoạt động của câu lạc bộ cũng có thể tham gia cũng có thể không. Hơn nữa hắn vẫn luôn che mặt, không ai biết hắn có bộ dạng như thế nào, cuối cùng Ngả Tình dứt khoát giải quyết, đó chính là hầu hạ tốt bảng hiệu của chúng ta, Dật Dật đại nhân.
Cho nên hiện tại Y Ân tung tăng tung tăng chạy đi chụp hình, Linh Ảnh và Tiêu Dật ngồi trong sun-room uống trà nói chuyện phiếm, xem như là đã làm tốt chức trách của mình.
“Dật Dật, mệt sao?”.
Linh Ảnh thấy Tiêu Dật ngáp nhỏ nhỏ một cái, quan tâm hỏi một câu.
“Ừm, có một chút, hôm qua……”.Tiêu Dật vừa đúng lúc dừng lại, chuyện nó cùng Ti Tu Dạ không nên nói trước mặt Linh Ảnh.
“Vậy ngủ một chút đi, hôm qua mình cũng đọc sách đến khuya”.
Với đầu óc của Linh Ảnh, hắn sao lại không biết Tiêu Dật vì sao lại thiếu ngủ, tuy rằng trong lòng không thích, nhưng vẫn phải nhẫn nại, nhẫn nại hơn nữa.
Linh Ảnh đứng dậy đi đến tấm kính thủy tin kia, đưa tay kéo màn che xuống.
Tấm màn che này là sau khi Lâm Ảnh đến yêu cầu Ngả Tình lắp vào.Hắn thấy Tiêu Dật thường tìm đến chỗ yên tĩnh ngủ trưa, tấm kính thủy tinh lớn như vậy, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy rất phiền lòng, vì đảm bảo chất lượng giấc ngủ của Tiêu Dật, hắn đã cố ý đi tìm Ngả Tình hiệp thương.
Còn hai chiếc nhuyễn tháp trong phòng cũng là Linh Ảnh kêu người đưa tới.Trước đây Tiêu Dật toàn ngủ ngục trên bàn, dù đầu có gục xuống cũng khiến người ta nhìn vào.Hơn nữa Linh Ảnh cảm thấy ngủ như vậy sẽ không tốt cho cơ thể, cho nên hắn đã chọn hai chiếc nhuyễn thấp thích hợp để ngủ.
Tiêu Dật và Linh Ảnh đều nằm trên nhuyễn tháp riêng của mình, ánh sắng rất mờ mịt, trong phòng rất yên tĩnh, hai bọn họ nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
…….
“Hai người nhìn đi, tôi nói có đúng không, bọn họ đang ngủ mà”.
Ngả Tình dẫn theo hai chị em song sinh Ti gia vào, nhẹ giọng nói.
Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác nhìn thấy hai người đang ngủ say, không khỏi lúng túng.
“Vậy làm sao bây giờ? Lát nữa dì Tiêu sẽ đem tiểu sắc lang đến nhà, nếu không đem Dật Dật về làm lá chắn, tiểu sắc lang sẽ nhất định đại náo thiên cung”.
Ti Lưu Du là chị gái của Tiêu Dật, đương nhiên là biết nguyên tắc ngủ của nó, nếu như tùy tiện đánh thức Dật Dật, nó sẽ tức giận.
Ti Lưu Giác nghĩ một chút: “Nếu không thì, chúng ta cẩn thận một chút. Trước tiên đem Dật Dật ôm lên xe, đợi đến lúc về đến nhà rồi, chắc em ấy cũng tỉnh ngủ rồi”.
“Ừ, cứ làm thế đi, nhưng mà , người nào là Dật Dật?”.
Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác chần chờ nhìn hai người đều quay mặt vào tường.
“Ngốc vậy, xoay người lại nhìn một chút chẳng phải là biết sao?”.
Ngả Tình ở bên thực sự là không nhịn được, đè thấp giọng nói.
“Ờ ha, thế mà cũng không nghĩ ra”.
Hai chị em song sinh mỗi người đi tới một người, khẽ nhẹ tay cẩn thận đem người xoay về hướng mặt mình.
Phù, đây là Dật Dật, Tiểu Du….
Phù, đây là Dật Dật, Tiểu Giác….
Nghĩ thầm, hai người đang muốn đối phương đến phụ mình một tay, nhìn thấy người trong tay đối phương, trợn tròn mắt.
Ngả Tình cũng ngây dại, hơn nữa giọng khàn khàn thấp giọng hỏi: “Ông trời ơi, chuyện gì thế này?”.
Đang lúc Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác khiếp sợ đến trống rỗng, một đôi mắt đen, một đôi mắt tím đồng thời mở ra.
“Chị Du, anh Giác?”.
Lúc này hai chị em song sinh không nghĩ đến hậu quả đánh thức Dật Dật nữa rồi, chỉ vào người có con ngươi đen: “Dật Dật”. hỏi: “Dật Dật, cậu ta là…….”.
“Đây là Linh Ảnh ”.Tiêu Dật nói.
“Vì sao cậu ta và em…….”.
“Người có bộ dạng giống nhau thôi mà, thế giới bao la, không thiếu gì chuyện lạ”.Tiêu Dật nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Có điều, giống đến vậy sao? Hai chị em song sinh và Ngả Tình đều đem kinh ngạc thu vào trong đáy lòng.
“Hai người đến tìm em có chuyện gì vậy?”.
“À, đúng rồi, thiếu chút nữa là quên, em trai của em sắp đến, bọn chị tới là để tìm em về nhà”.
Quay đầu lại nhìn Lâm Ảnh, Tiêu Dật hỏi: “Ảnh Ảnh có muốn đi cùng mình không?”.
“Ừm, được, mình cũng chưa có gặp qua người nhà của Dật Dật”.Linh Ảnh tuyệt không từ chối.
Cứ như vậy, Ti Lưu Du và Ti Lưu Giác mang theo hai Dật Dật về nhà.
…………
“Anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh ơi, anh có nhớ Duệ Duệ không nà!”.
Một viên thịt nhỏ ‘lăn’ lại, nhảy ào vào lòng Tiêu Dật.
Ti Lưu Duệ thấy mỹ nhân ca ca, vui vẻ vô cùng, trái cọ cọ phải sờ sờ, vẫn là mỹ nhân ca ca nhà mình rất được lòng mình a.
“Không nhớ”.
Ế? Ti Lưu Duệ kinh ngạc ngẩng đầu, trước kia Tiêu Dật chưa bao giờ trả lời câu hỏi buồn nôn của nó, nhưng mà cũng không có trả lời thẳng thừng giống như hôm nay.
“Anh? Anh không thích Duệ Duệ nữa sao?”.
Tiêu Mẫn Nhi ở gần đó ‘bỏ đá xuống giếng’ nói: “Ha ha, ai kêu mày ăn nhiều đến nỗi béo như vậy, anh trai mày cũng không nhận ra nữa rồi”.
Cô nhìn Tiêu Dật: “Dật Dật, tại sao mắt lại biến thành đen rồi?”.
‘Tiêu Dật’ tủm tỉm cười nói: “Bởi vì cháu không phải Dật Dật a”.
“Mommy, Duệ Duệ”.
Dật Dật có đôi mắt màu tím từ trên lầu đi xuống, trước mặt lại có một Dật Dật có con mắt màu đen, Tiêu Mẫn Nhi cảm thấy đầu óc choáng váng.
“Oa, có hai mỹ nhân ca ca, mắt đen mỹ nhân ca ca, mắt tím mỹ nhân ca ca”.
Ti Lưu Duệ lại vỗ tay tỏ vẻ thích thú.
“Dì Tiêu, dì ngồi xuống trước đã”.
Hai chị em song sinh hiểu được tâm tình của Tiêu Mẫn Nhi, có lòng tốt đỡ cô ngồi lên ghế salon.
“Mommy, cậu ấy là bạn học của con, Linh Ảnh”.Tiêu Dật giới thiệu.
“Chào cô Tiêu”.Linh Ảnh lễ phép chào.
“Hai đứa, hai đứa……….”.
“Lúc cháu vừa mới nhìn thấy Dật Dật cũng rất kinh ngạc đấy, sao lại có người giống nhau như thế, cái này có lẽ là duyên số”.Linh Ảnh kéo tay Tiêu Dật nói.
“Dì Tiêu, dì có khẳng định là lúc đấy chỉ sinh ra một đứa không?”.Ti Lưu Du không nhịn được hỏi.
“Chắc là, chắc là thế”.Tiêu Mẫn Nhi cũng không khẳng định được nữa, có hai Dật Dật, trời ơi.
“Mấy người nói gì đó, Ảnh Ảnh cũng có cha mẹ ruột của mình mà”.Tiêu Dật cắt ngang ảo tưởng của bọn họ.
Một lát sau, sau khi Tiêu Mẫn Nhi có thể tiếp nhận sự việc, đối với Dật Dật có con mắt đen hứng thú tăng lên rất nhiều, lôi hắn đến, hỏi cái này cái kia, hai chị em song sinh ở bên cạnh cũng dựng tai lên nghe.
Ti Lưu Duệ nhân cơ hội bổ nhào vào lòng Tiêu Dật làm nũng sỗ sàng.
Linh Ảnh thấy thế, đi thẳng đến đem Ti Lưu Duệ kéo ra, sau đó ngồi lên đùi Tiêu Dật, chiếm vị trí ban nãy của Ti Lưu Duệ.
“Dật Dật là của ta”.
Tiêu Mẫn Nhi và hai chị em song sinh cũng không nghĩ nhiều, thấy hai mỹ nhân tuyệt mỹ thân thiết dựa vào nhau, cảnh tượng đó quả là cảnh đẹp ý vui hiếm thấy, hơn nữa còn khiến tiểu sắc lang bị cản trở, trong lòng bọn họ đều không tệ mà cười nhìn Tiêu Dật và Linh Ảnh.
Chỉ có Ti Lưu Duệ là tủi thân trong góc phòng lẩm bẩm.
“Mắt tím mỹ nhân ca ca là ca ca tốt, mắt đen mỹ nhân ca ca là ca ca xấu”.