Vài ngày trôi qua, Mộc Tuyết Dương cùng với nhóm ba người Ti gia ở cùng một chỗ cũng không tồi, có lẽ bởi vì tính cách của Mộc Tuyết Dương có sức hấp dẫn, mà cũng có lẽ bởi vì tất cả mọi người đều muốn Tiêu Dật có thể vui vẻ, mặc dù đôi lúc cũng có những câu chua chua thoát ra, nhưng nói tóm lại vẫn là rất hòa thuận.
“A Phong, chuyện lúc trước ta nói với ngươi, ngươi xử lý tốt chưa? ”.Nhìn cách đó không xa hai chị em song sinh đang đuổi nhau đùa giỡn, cùng với bộ dạng lành lạnh xem cuộc vui của Ti Lưu Cẩn, Tiêu Dật mở miệng nói.
“Linh”. Mộc Tuyết Dương nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp của nó, vẫn chỉ là một đứa trẻ, cũng đã khiến người ta chú ý đến như vậy rồi, không biết lớn lên sẽ là bộ dáng như thế nào: “Ngươi không muốn nghĩ lại sao?”.
“Ta sẽ không hối hận”.Tiêu Dật quay lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt hơi xám của Mộc Tuyết Dương, từng chữ từng chữ nói như đinh đóng cột.
“Vậy thì được rồi”.Mộc Tuyết Dương trả lời, nếu như đây là quyết định của ngươi, Linh, ta sẽ luôn ủng hộ ngươi, trợ giúp ngươi.
…
“Ti Lưu Giác, ngươi còn dám chạy một bước nữa thử cho ta xem”.
“Xí, ta còn chạy hẳn hai bước cho ngươi xem ấy chứ”.
“Các ngươi không thể không vì chuyện lớn như hạt vừng mà ồn ào sao? Thật sự là ấu trĩ ”.
“Ti Lưu Cẩn, ngươi còn dùng vẻ mặt đó để nói chúng ta sao, không biết ai ngày hôm qua vì cái điều khiển từ xa của một trò chơi nhỏ mà dây dưa với bọn ta suốt cả buổi chiều”.Hai chị em song sinh chính là như vậy,lúc kẻ địch bên ngoài tới thì tuyệt đối nhất trí hướng ra ngoài mà chống lại.
Đương nhiên, ba chị em trong những lúc như vậy cũng thế.
“Tiểu quỷ Ti gia, lại gặp mặt nữa rồi”.
“Nam Cung Hạo Nhiên”.
Ba người nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung này liền nghiến răng nghiến lợi.
“Chậc chậc chậc”.Nam Cung hạo Nhiên lúc này cũng không có mặc cái gì kì quái,chỉ là ánh mắt quỷ dị cao thấp mà bắt đầu đánh giá Ti Lưu Du, “Mommy của ta lại có thể muốn ta lấy một mụ điên như ngươi thế này, ta không có cần”.
Lúc trước Ti Lưu Du cùng Ti lưu Giác đuổi nhau đùa giỡn,đầu tóc và quần áo có chút luộm thuộm,lại bị Nam Cung Hạo Nhiên nói thành mụ điên, khiến cho mấy đứa nhỏ rất tức giận.
“Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi nghĩ rằng ta lại muốn gả cho một người như ngươi sao?”.Ti Lưu Du dùng hết sức mà trừng mắt hắn một cái.
“Làm sao vậy”.
Tiêu Dật và Mộc Tuyết Dương nhìn thấy bên này có một cậu bé, khiến cho ba đứa nhỏ dựng lông thẳng đứng lên, liền qua xem tình hình.
Nam Cung Hạo Nhiên một mắt liếc qua nhìn, tầm mắt không buông tha liền dính trên người Tiêu Dật, lại chú ý đến đôi mắt tử sắc khiến người ta chú ý đến kia, không nhịn được mà buột miệng nói ra: “Ngươi là đứa con riêng của tên Ti gia hèn kém kia!?”.
“Ngươi nói cái gì!”.Ti Lưu Giác và Ti Lưu Du nối trận lôi đình, định bổ nhào lên phía trước cùng hắn đánh thành một đống, bị Tiêu Dật giữ lại.
Nguyên lai là tiểu bá vương của Nam Cung gia, thay đổi một bộ quần áo, thật đúng là thiếu chút nữa không nhận ra, Tiêu Dật nghĩ.
Nhưng mà, Nam Cung Hạo Nhiên vẫn chưa nói xong.
“Được, ta sẽ lấy ngươi,chờ khi ngươi bước vào cánh cửa Nam Cung gia của ta,bên ngoài cũng không còn ai dám nói xấu sau lưng nữa, ta sẽ che chở cho ngươi”.
“Ha ha”.
Mộc Tuyết Dương bật cười, bởi vì thật sự không nhịn được, một đứa trẻ tám chín tuổi làm ra vẻ giọng điệu người lớn, còn muốn lấy Linh, Ông trời của ta ơi, ta sắp không xong rồi, trẻ con của thế giới này đều trưởng thành sớm như vậy sao?.
Không đợi Tiêu Dật dùng ánh mắt cảnh cáo Mộc Tuyết Dương, Nam Cung Hạo Nhiên lại mở miệng ra nói tiếp.
“Ừm, bộ dạng còn có thể miễn cưỡng nhìn được, chỉ có điều nhìn ngươi như một lọ thuốc như vậy,ta không biết có thể lấy ngươi không ”.(chắc là đoạn này nói em Dương =)))
“Ha ha”.
Lúc này đổi lại, Mộc Tuyết Dương đầu đầy hắc tuyến, Tiêu Dật thì ngược lại bật cười, phong tình như vậy, trong mắt mọi người đều có tâm tự khác nhau.
Linh, ngươi thực sự đã nở một nụ cười.
Nhưng mà có thể hay không khi cười nhắc trước một cái ni? Ta bây giờ cũng không thể so với lúc là linh hồn,còn là một người bệnh nữa chứ, phải suy sét năng lực chụi đựng của người ta nha.
Vì sao tim của ta lại đập nhanh như vậy? Mặt nóng quá,có phải bị ốm rồi không? Mommy, mommy, ta phải về nhà,mau gọi thầy thuốc tới cho ta.
Rốt cuộc, trong lúc mọi người trơ mắt chưa khôi phục tinh thần, Nam Cung Hạo Nhiên cái gì cũng chưa nói, kêu lên một tiếng quái dị,chạy vội đi.
…
“Chuột con, ngươi sao lại ở chỗ này? Lại vừa trốn học phải không, cẩn thận ba của ngươi mà biết lại cho một trận no đòn”.
Kiên trì đem danh hiệu ‘ngươi lười biếng vô tích sự’ Nam Cung Hiên quán triệt tới cùng nằm ở trên ghế salon xem tạp chí, thấy vẻ mặt hoảng hốt của Nam Cung Hạo Nhiên đi tới.
“Chú, ta có phải bị ốm rồi hay không?”.Nam Cung Hạo Nhiên không đầu không đuôi mà hỏi.
“Ngươi làm sao vậy”.Cư nhiên ngay cả khi mình gọi hắn là chuột con cũng không nổi giận phản bác,Nam Cung Hiên cũng có chút kì quái rồi.
“Ta nhìn thấy hắn cười, tim sẽ đập thật nhanh thật nhanh, trên mặt thì nóng như phát sốt, trong đầu choáng váng mơ hồ,cái gì cũng không nghĩ được, một khi đã nghĩ lại nghĩ ngay tới nụ cười của hắn”.
“Ha ha ha…”.Nam Cung Hiên cười ngã lên ghế salon, “Ta nói chuột con,ngươi là giả bộ, muốn trốn học cũng không cần dùng đến cách vớ vấn đến như thế a.Ngươi vừa rồi là nói bừa, chỉ có gặp người mình thích mới có tình trạng như vậy a, ngươi là tiểu P hài,mới tí tuổi đầu, có thực sự hiểu không?”.
Nam Cung Hạo Nhiên trong lúc Nam Cung Hiên đang cười ha ha, vẻ mặt từ mê muội tới rõ ràng, cuối cùng quyết định tuyên bố nói: “Chú, ta yêu mất rồi!!”.
“Chuột con, ngươi nói thật chứ?”.
“Vâng, ta là nói thật”. Nam Cung Hạo Nhiên gật đầu.
“Đó là bé gái nhà ai a?”.Lòng hiếu kỳ của Nam Cung Hiên bị lôi lên,trước tiên mặc kệ lời nói này đúng hay là sai, cũng không bàn tới đứa nhỏ Nam Cung Hạo Nhiên này có biết yêu đương là cái gì không,người có thể làm cho hắn nói ra những lời này quả thực là không đơn giản a.
“Là, là Ti gia”. Nam Cung Hạo Nhiên ngượng ngượng ngùng ngùng nói, trên mặt trồi lên từng đám ửng đỏ.
“Lúc trước mẹ ngươi nói muốn ngươi cùng với cô bé của Ti gia gần gũi một chút, ngươi có chụi đâu.Sao, đột nhiên lại thông suốt vậy?”.
“Không phải mụ điên Ti Lưu Du kia,là cái người bé nhất Ti gia Ti Lưu Dật ấy”.
Nam Cung Hiên lại một trận há hốc mồm: “Cái cậu bé Ti Lưu Dật kia sao? Tiểu mỹ nhân rất đẹp, Ti Lưu Dật, Cười rộ lên khiến cho người ta mất hồn Ti Lưu Dật? ”.
Thấy Nam Cung Hạo Nhiên nặng nề mà gật đầu, vẻ mặt Nam Cung Hiên đồng cảm, nghiêm túc mà khoác lên vai hắn, thành khẩn mà nói: “Hạo Nhiên, ngươi nghe chú nói, ngươi chính là nhất thời mê muội, sau một thời gian cũng ổn thôi.Tiểu mỹ nhân kia,không phải là người ngươi có thể trêu ghẹo được. Chú đây có kinh nghiệm rất nhiều. Muốn theo đuổi người đẹp,trước hết chúng ta phải bảo vệ chính bản thân mình an toàn đã”.
Nam Cung Hạo Nhiên hiển nhiên đầu đã như gỗ đá,không hề chú ý đến lời nói của Nam Cung Hiên,toàn bộ đầu óc đều là tính làm sai để làm cho Tiêu Dật vui,lấy được người đẹp về.
“A Phong, chuyện lúc trước ta nói với ngươi, ngươi xử lý tốt chưa? ”.Nhìn cách đó không xa hai chị em song sinh đang đuổi nhau đùa giỡn, cùng với bộ dạng lành lạnh xem cuộc vui của Ti Lưu Cẩn, Tiêu Dật mở miệng nói.
“Linh”. Mộc Tuyết Dương nhìn gương mặt tinh xảo xinh đẹp của nó, vẫn chỉ là một đứa trẻ, cũng đã khiến người ta chú ý đến như vậy rồi, không biết lớn lên sẽ là bộ dáng như thế nào: “Ngươi không muốn nghĩ lại sao?”.
“Ta sẽ không hối hận”.Tiêu Dật quay lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt hơi xám của Mộc Tuyết Dương, từng chữ từng chữ nói như đinh đóng cột.
“Vậy thì được rồi”.Mộc Tuyết Dương trả lời, nếu như đây là quyết định của ngươi, Linh, ta sẽ luôn ủng hộ ngươi, trợ giúp ngươi.
…
“Ti Lưu Giác, ngươi còn dám chạy một bước nữa thử cho ta xem”.
“Xí, ta còn chạy hẳn hai bước cho ngươi xem ấy chứ”.
“Các ngươi không thể không vì chuyện lớn như hạt vừng mà ồn ào sao? Thật sự là ấu trĩ ”.
“Ti Lưu Cẩn, ngươi còn dùng vẻ mặt đó để nói chúng ta sao, không biết ai ngày hôm qua vì cái điều khiển từ xa của một trò chơi nhỏ mà dây dưa với bọn ta suốt cả buổi chiều”.Hai chị em song sinh chính là như vậy,lúc kẻ địch bên ngoài tới thì tuyệt đối nhất trí hướng ra ngoài mà chống lại.
Đương nhiên, ba chị em trong những lúc như vậy cũng thế.
“Tiểu quỷ Ti gia, lại gặp mặt nữa rồi”.
“Nam Cung Hạo Nhiên”.
Ba người nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung này liền nghiến răng nghiến lợi.
“Chậc chậc chậc”.Nam Cung hạo Nhiên lúc này cũng không có mặc cái gì kì quái,chỉ là ánh mắt quỷ dị cao thấp mà bắt đầu đánh giá Ti Lưu Du, “Mommy của ta lại có thể muốn ta lấy một mụ điên như ngươi thế này, ta không có cần”.
Lúc trước Ti Lưu Du cùng Ti lưu Giác đuổi nhau đùa giỡn,đầu tóc và quần áo có chút luộm thuộm,lại bị Nam Cung Hạo Nhiên nói thành mụ điên, khiến cho mấy đứa nhỏ rất tức giận.
“Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi nghĩ rằng ta lại muốn gả cho một người như ngươi sao?”.Ti Lưu Du dùng hết sức mà trừng mắt hắn một cái.
“Làm sao vậy”.
Tiêu Dật và Mộc Tuyết Dương nhìn thấy bên này có một cậu bé, khiến cho ba đứa nhỏ dựng lông thẳng đứng lên, liền qua xem tình hình.
Nam Cung Hạo Nhiên một mắt liếc qua nhìn, tầm mắt không buông tha liền dính trên người Tiêu Dật, lại chú ý đến đôi mắt tử sắc khiến người ta chú ý đến kia, không nhịn được mà buột miệng nói ra: “Ngươi là đứa con riêng của tên Ti gia hèn kém kia!?”.
“Ngươi nói cái gì!”.Ti Lưu Giác và Ti Lưu Du nối trận lôi đình, định bổ nhào lên phía trước cùng hắn đánh thành một đống, bị Tiêu Dật giữ lại.
Nguyên lai là tiểu bá vương của Nam Cung gia, thay đổi một bộ quần áo, thật đúng là thiếu chút nữa không nhận ra, Tiêu Dật nghĩ.
Nhưng mà, Nam Cung Hạo Nhiên vẫn chưa nói xong.
“Được, ta sẽ lấy ngươi,chờ khi ngươi bước vào cánh cửa Nam Cung gia của ta,bên ngoài cũng không còn ai dám nói xấu sau lưng nữa, ta sẽ che chở cho ngươi”.
“Ha ha”.
Mộc Tuyết Dương bật cười, bởi vì thật sự không nhịn được, một đứa trẻ tám chín tuổi làm ra vẻ giọng điệu người lớn, còn muốn lấy Linh, Ông trời của ta ơi, ta sắp không xong rồi, trẻ con của thế giới này đều trưởng thành sớm như vậy sao?.
Không đợi Tiêu Dật dùng ánh mắt cảnh cáo Mộc Tuyết Dương, Nam Cung Hạo Nhiên lại mở miệng ra nói tiếp.
“Ừm, bộ dạng còn có thể miễn cưỡng nhìn được, chỉ có điều nhìn ngươi như một lọ thuốc như vậy,ta không biết có thể lấy ngươi không ”.(chắc là đoạn này nói em Dương =)))
“Ha ha”.
Lúc này đổi lại, Mộc Tuyết Dương đầu đầy hắc tuyến, Tiêu Dật thì ngược lại bật cười, phong tình như vậy, trong mắt mọi người đều có tâm tự khác nhau.
Linh, ngươi thực sự đã nở một nụ cười.
Nhưng mà có thể hay không khi cười nhắc trước một cái ni? Ta bây giờ cũng không thể so với lúc là linh hồn,còn là một người bệnh nữa chứ, phải suy sét năng lực chụi đựng của người ta nha.
Vì sao tim của ta lại đập nhanh như vậy? Mặt nóng quá,có phải bị ốm rồi không? Mommy, mommy, ta phải về nhà,mau gọi thầy thuốc tới cho ta.
Rốt cuộc, trong lúc mọi người trơ mắt chưa khôi phục tinh thần, Nam Cung Hạo Nhiên cái gì cũng chưa nói, kêu lên một tiếng quái dị,chạy vội đi.
…
“Chuột con, ngươi sao lại ở chỗ này? Lại vừa trốn học phải không, cẩn thận ba của ngươi mà biết lại cho một trận no đòn”.
Kiên trì đem danh hiệu ‘ngươi lười biếng vô tích sự’ Nam Cung Hiên quán triệt tới cùng nằm ở trên ghế salon xem tạp chí, thấy vẻ mặt hoảng hốt của Nam Cung Hạo Nhiên đi tới.
“Chú, ta có phải bị ốm rồi hay không?”.Nam Cung Hạo Nhiên không đầu không đuôi mà hỏi.
“Ngươi làm sao vậy”.Cư nhiên ngay cả khi mình gọi hắn là chuột con cũng không nổi giận phản bác,Nam Cung Hiên cũng có chút kì quái rồi.
“Ta nhìn thấy hắn cười, tim sẽ đập thật nhanh thật nhanh, trên mặt thì nóng như phát sốt, trong đầu choáng váng mơ hồ,cái gì cũng không nghĩ được, một khi đã nghĩ lại nghĩ ngay tới nụ cười của hắn”.
“Ha ha ha…”.Nam Cung Hiên cười ngã lên ghế salon, “Ta nói chuột con,ngươi là giả bộ, muốn trốn học cũng không cần dùng đến cách vớ vấn đến như thế a.Ngươi vừa rồi là nói bừa, chỉ có gặp người mình thích mới có tình trạng như vậy a, ngươi là tiểu P hài,mới tí tuổi đầu, có thực sự hiểu không?”.
Nam Cung Hạo Nhiên trong lúc Nam Cung Hiên đang cười ha ha, vẻ mặt từ mê muội tới rõ ràng, cuối cùng quyết định tuyên bố nói: “Chú, ta yêu mất rồi!!”.
“Chuột con, ngươi nói thật chứ?”.
“Vâng, ta là nói thật”. Nam Cung Hạo Nhiên gật đầu.
“Đó là bé gái nhà ai a?”.Lòng hiếu kỳ của Nam Cung Hiên bị lôi lên,trước tiên mặc kệ lời nói này đúng hay là sai, cũng không bàn tới đứa nhỏ Nam Cung Hạo Nhiên này có biết yêu đương là cái gì không,người có thể làm cho hắn nói ra những lời này quả thực là không đơn giản a.
“Là, là Ti gia”. Nam Cung Hạo Nhiên ngượng ngượng ngùng ngùng nói, trên mặt trồi lên từng đám ửng đỏ.
“Lúc trước mẹ ngươi nói muốn ngươi cùng với cô bé của Ti gia gần gũi một chút, ngươi có chụi đâu.Sao, đột nhiên lại thông suốt vậy?”.
“Không phải mụ điên Ti Lưu Du kia,là cái người bé nhất Ti gia Ti Lưu Dật ấy”.
Nam Cung Hiên lại một trận há hốc mồm: “Cái cậu bé Ti Lưu Dật kia sao? Tiểu mỹ nhân rất đẹp, Ti Lưu Dật, Cười rộ lên khiến cho người ta mất hồn Ti Lưu Dật? ”.
Thấy Nam Cung Hạo Nhiên nặng nề mà gật đầu, vẻ mặt Nam Cung Hiên đồng cảm, nghiêm túc mà khoác lên vai hắn, thành khẩn mà nói: “Hạo Nhiên, ngươi nghe chú nói, ngươi chính là nhất thời mê muội, sau một thời gian cũng ổn thôi.Tiểu mỹ nhân kia,không phải là người ngươi có thể trêu ghẹo được. Chú đây có kinh nghiệm rất nhiều. Muốn theo đuổi người đẹp,trước hết chúng ta phải bảo vệ chính bản thân mình an toàn đã”.
Nam Cung Hạo Nhiên hiển nhiên đầu đã như gỗ đá,không hề chú ý đến lời nói của Nam Cung Hiên,toàn bộ đầu óc đều là tính làm sai để làm cho Tiêu Dật vui,lấy được người đẹp về.