" dừng lại "
Không đợi mọi người phản ứng thì từ phía nơi mà Phong Kỹ Lam Nghê bay tới liền xuất hiện hai thân ảnh phóng tới trước mặt bọn Đường Tam, hai thân là hai vị nữ tử một già, một trẻ. Vị lão bà thì nhìn qua khoảng 60 - 70 tuổi, mái tóc bạc được quấn gọn gàng, dù đã già nhưng tinh thần vẫn xung mãn, gương mặt nhăn nheo nhưng vẫn hồng hào như da em bé, trên tay lão bà cầm một quải trượng đầu rắn cao hai thước, sau lưng là 6 cái hồn hoàn đang lơ lửng: hoàng, hoàng, tử, tử, tử, hắc, hắc.
Nếu hồn hoàn trên người hiển thị thì cũng có thể đoán được vũ hồn của lão bà cũng được phóng xuất, nhưng trên người lão bà lại không có gì biến hóa thì cây trượng trên tay lõa bà chắc chắn là võ hồn của lão.
Còn vị cô nương trẻ thì khoảng 17 - 18 tuổi, mái tóc nâu ngắn xã ngang vai, tướng mạo xinh đẹp, một thân mặc bộ váy bó sát cơ thể phát dục kia của nàng, trên tay cũng cầm một cây quải trượng đầu rắn giống hệt của lão bà kế bên nhưng có điều là ngắn hơn, sau lưng là hai cái hồn hoàn theo màu một hoàng, một tử.
Bọn Đường Tam vô cùng kinh ngạc trước sự xuất hiện, Triệu Vô Cực cũng khá kinh ngạc nhưng khi nhìn thấy sáu cái hồn hoàn của lão bà thì mới yên tâm, dù sao hắn cũng mạnh hơn vị lão bà đó.
Còn lão bà thì vô cùng kinh ngạc khi thấy 7 cái hồn hoàn của Triệu Vô Cực, hồn thánh?, đây mới là bìa rừng thôi mà tại sao lại xuất hiện một tên hồn thánh?, lão bà lúc nãy khi đang theo đấu của Phong Kỹ Lam Nghê thì có nghe thấy Triệu Vô Cực nói chuyên với Áo Tư Tạp nên mới đột ngột lên tiếng nhưng không ngờ là một tên hồn thánh.
" có chuyện gì? " Triệu Vô Cực nhìn cây quải trượng trên tay lão bà thì đột nhiên nhớ tới một người thì liền dùng giọng không hề kiêu ngạo hỏi, Đái Mộc Bạch biết rất rõ Triệu Vô Cực nên cực kì kinh ngạc trước thái độ của Triệu Vô Cực, nên biết rằng Triệu Vô Cực vô cùng kiêu ngạo trước những người yếu hơn mình, mà hôm nay hắn lại không hề kiêu ngạo trước vị lão bà có thực lực yếu hơn hắn, chuyện này thật lạ.
Lão bà cung kính nói " hồn thánh tôn kính ngài khỏe?, không biết ngài có thể nhường con Phong Kỹ Lam Nghê kí cho ta được không?.
" tại sao? " Triệu Vô Cực hỏi.
" tại vì đó là con hồn thú mà chúng ta tìm thấy được, nhưng trong lúc chiến đấu lại để nó chạy mất, không ngờ lại lọt vào tay ngài, dù sao cũng do bọn ta tìm được nên nó phải thuộc về bọn ta " lao bà nói.
" nói dối, lúc chúng ta chiến đấu với nó thì không hề thấy mặt các người, làm sao các ngươi có thể không định là nó là của các ngươi " Áo Tư Tạp nói.
" bình tĩnh đi tiểu tử, hãy nhìn trên mình dưới của nó có hai vết xước do trượng của ta gây ra, đó là bằng chứng cho việc chúng ta tìm thấy trước " lão bà cười nói.
Triệu Vô Cực liếc mặt nhìn xuống dưới thân của Phong Kỹ Lam Nghê, đúng là có hai vết xước dài dưới thân, nhưng chỉ có như thế mà kêu hắn dễ dàng giao nộp thì quá khi dễ hắn rồi, Triệu Vô Cực đưa Phong Kỹ Lam Nghê cho Áo Tư Tạp kêu hắn chờ một chút rồi hướng lão bà cười nói " tại hạ là Triệu Vô Cực, không biết quý danh của bên kí là gì? ".
Lão bà nghe vậy liền tỏa ra kinh ngạc nói " không ngờ là Bất Động Minh Đương Triệu Vô Cực lừng danh, đúng là không thể đoán được Bất Động Minh Dương lại xuất hiện ở đây ".
" không dám, không dám dù sao cũng chỉ là danh xưng trong quá khứ " Triệu Vô Cực nói.
Lão bà cười cung kính nói " tại hạ là Triêu Thiên Hương, được đồng bạn trong giới hồn sư coi trọng, đặt danh xưng là xà bà, còn trượng phu của ta là Khiếu Mạnh Thục hay còn được gọi là long công, dù sao ta so với ngài thì lớn tuổi hơn vậy ta có thể ì là Triệu lão đệ chứ ".
" được thôi, đại tỷ " Triệu Vô Cực cười đáp, nếu là người khác thì có mơ mà hắn đồng ý, hắn không hề sợ Triêu Thiên Hương mà là e ngại cái người được gọi là long công kia.
" vậy Triệu lão đệ có thể nhường lại con Phong Kỹ Lam Nghê cho cháu gái của ta được không? cháu gái ta hôm nay đã tới ngưỡng 30 cấp nên ta tính kiếm cho nó một hồn hoàn phù hợp, con Phong Kỹ Lam Nghê kia khá quan trọng đối với cháu gái ta vì nó kế thừ vũ hồn Xà Trượng của ta nên không phiền Triệu lã đệ có thể nhương nó cho ta chứ, dù sao thì ta thấy tiểu tử kia không thể nào hấp thụ được nó " Triêu Thiên Hương cười nói.
Triệu Vô Cực nghe vậy cười lạnh nói " đại tỷ à, chuyện này không được rồi, tên tiểu tử cũng đã đạt tới 30 cấp nên rất cần hồn hoàn của Phong Kỹ Lam Nghê ".
" CÁI GÌ " Triêu Thiên Hương kinh ngạc nói, theo bà thì Áo Tư Tạp nhìn qua cũng chỉ 14 tuổi còn nhỏ tuổi hơn cháu gái của bà mà đã đạt tới 30 cấp, như vậy thật quá vô lí.
" Triệu lão đệ à, không nên đùa như thế, dù sao hắn cũng nhỏ hơn cháu gái thì làm sao đặt được cấp độ như vậy " Triêu Thiên Hương cười nói.
" không dám nói đùa, nếu đại tỷ không tin thì cứ tự nhiên chứng thực " Triệu Vô Cực cười nói ra hiệu cho Áo Tư Tạp phóng xuất vũ hồn.
Hai cái hồn hoàn bách niên xuất hiện sau lưng Áo Tư Tạp nhưng vũ hồn của hắn lại không xuất hiện khi không xướng hồn chứ nên không xuất hiện, Triêu Thiên Hương cùng vị nữ tử kế bên nhìn thấy hồn hoàn của Áo Tư Tạp liền kinh ngạc, họ không ngờ là tiểu tử trước mặt họ nhìn nhỏ tuổi vậy mà đã là đại hồn sư.
Triệu Vô Cực nhìn vẻ kinh ngạc của hai bà cháu Triêu Thiên Hương thì liền cười nói " đại tỷ thấy sao, hắn có hớp mắt chứ ".
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền bình tĩnh cười nói " quả không hổ danh là Bất Động Minh Dương, đến đệ tử cũng không phải dạng tầm thường, bất quá cả hai chúng ta đều muốn con Phong Kỹ Lam Nghê kia hay là dùng quy cũ của hồn sư để quyết định ".
" thưa đại tỷ, quy cũ là gì? " Triệu Vô Cực hỏi, dù sao hắn tới nay cũng chưa coi mình thuộc về giới hồn sư.
Triêu Thiên Hương cười nói " rất đơn giản, dù sao cả hai đứa nhỏ điều cần cái hồn hoàn này, vậy chúng ta hãy để chúng thi đấy với nhau, nếu ai thắng thì con Phong Kỹ Lam Nghê sẽ thuộc về người đó ".
Triệu Vô Cực nghe vậy liền lắc đầu nói " thứ lỗi đại tỷ, có vẻ là không được rồi ".
" tai sao " Triêu Thiên Hương nhíu mài nói.
Triệu Vô Cực vỗ vai Áo Tư Tạp cười nói " tên này là phụ trợ hệ nên không thể so tài với cháu gái đại tỷ được ".
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền kinh ngạc nhìn Áo Tư Tạp một hồi rồi mới bình tĩnh hướng Áo Tư Tập hỏi " tiểu tử, người thuộc tông môn nào vậy? ".
Áo Tư Tạp lắc đầu nói " không, ta xuất thấy từ dân thường ".
Triêu Thiên Hướng kinh ngạc, không thuộc tông môn nào mà đã có thực lực như vậy, nếu mà có thể lôi kéo hắn về với học viện của bà thì sau này hắn sẽ là một trợ thủ đắc lực cho cháu gái bà, Triêu Thiên Hương trong lòng vui mừng.
Lấy lại bình tĩnh Triêu Thiên Hương cười nói " nếu vậy thì Triệu lão đệ có thể phái ra một người trong đám nhóc kia để thay hắn tỉ thí với cháu gái ta " dù bà không biết thực lực của đám phía sau ra sau, nhưng bà chắc chắn là sẽ không quá đại hồn sư.
Bạch Liên nghe vậy không biết nghĩ gì hai mắt lấp lánh nói " vậy thì Triệu lão sự để ta lên thay ".
Nghe vậy không chỉ là đám người Đường Tam mà cả Triêu Thiên Hương toàn bộ ánh mắt điều nhìn về phía Bạch Liên, Đường Tam nhìn thấy ánh mắt lấp lánh như sao sáng kia của Bạch Liên liền hiểu ngay là sắp có chuyện rồi.
Triệu Vô Cực nhìn Bạch Liên hỏi " Tiểu Liên ngươi có chắc chứ? " hắn không phải lỗ cho nàng mà lỡ cho đối thủ của nàng, dù sao hắn cũng từng được thưởng thức hồn kỹ của Bạch Liên, và hắn nhận ra một điều rằng là vị tiểu cô nương trước mắt đây không hề hiểu hai từ " nhẹ tay " là gì?.
Đám người Đường Tam cũng có nỗi lỗ giống như Triệu Vô Cực, Bạch Liên nhìn thấy ánh mắt kì la của bọn Đường Tam thi liền khó hiểu nghiêng đầu hỏi " mọi người sao vậy ".
" A, Tiểu Liên hay để ta thay muội cho được không? " Đường Tam lo lắng hỏi, nếu mà để Bạch Liên lên thì hắn sợ là vị cháu gái của lão ba kia sẽ nhận hậu quả không nhỏ.
" không sao, ta sẽ không sao đâu " Bạch Liên trấn an Đường Tam nói.
Không người bọn ta là đang lo cho đối thủ của ngươi kia - tiếng lòng của cả bọn Đường Tam.
Không để cho bọn Đường Tam nói gì thì Bạch Liên đã tiến lên phía trước nhìn Triêu Thiên Hương nói " ta sẽ là người thay thế hắn ".
Triêu Thiên Hương nhìn Bạch Liên đánh giá, nhìn qua thì bà đoán nàng chỉ khoảng 9 - 10 tuổi là cùng, tuổi nhỏ thì chưa chắc thực lực yếu, sau khi chứng thực Áo Tư Tập xong thì Triêu Thiên Hương đối với tui nhỏ trước mặt càng thêm cảnh giác.
Triêu Thiên Hương định mở miệng nói thì Bạch Liên liền cắt ngang nói " xin hỏi là ta có thể thêm một điều kiện nhỏ được không? "
" Điều kiện? " Triêu Thiên Hương nhíu mài nói.
" đúng vậy, điều kiện rất đơn giản nếu ta thắng thì ngài phải đưa ta thêm 10 vạn kim hồn tệ và dĩ nhiên là cả Phong Kỹ Lam Nghê nữa " Bạch Liền bình thản đưa ra điều kiện.
Đường Tam nghe vậy liền thầm than: đúng là sẽ có chuyện mà.
" ngươi...." Triêu Thiên Hương kinh ngạc nói " cô bé a, ngươi dựa vào gì mà thêm điều kiện với ta, huống chi đây là cuộc tỉ thi để dành Phong Kỹ Lam Nghê ".
" rất đơn giản là ta là một phụ trợ hồn sư, nên nếu tỉ thí với cháu gái bà thì ta sẽ là người bất lợi nhất, nên ta muốn thêm một điều kiện cho mình, dĩ nhiên là bà cũng có thể đưa ra một điều kiện " Bạch Liên nói.
" ngươi.... cũng là phụ trợ hệ " Triêu Thiên Hương bất ngờ nói.
" đúng vậy " vừa dứt lời Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn đã xuất hiện trên tay trái của Bạch Liên, ba cái hồn hoàn vạn niên hắc sắc từ từ xuất hiện.
" vạn.... vạn niên hồn hoàn " Triêu Thiên Hương nhìn ba cái hồn hoàn màu hắc sắc sau lưng Bạch Liên hai mắt trợn tròn kinh ngạc nói, không chỉ Triêu Thiên Hương kinh ngạc mà cả nữ tử kế bên cũng kinh sợ, nàng không nghĩ là cô be trước lại là một con siêu cấp quái vật.
Bạch Niên thu lại võ hồn cùng hồn hoàn nhìn vẻ khiếp sợ của Triêu Thiên Hương mặt vô cảm nói " vậy là đủ chứng minh chứ, dù ta có vạn niên hồn hoàn nhưng lại thuộc hệ phụ trợ, nên ta không thể công kích nên sẽ rất bất lợi phải không ".
Không, không hề - tiếng lòng của người trong cuộc.
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền bình tĩnh lại trầm mặc suy tư, dù sao vị tiểu cô nương trước mặt bà nói cũng có lí, dù có vạn niên hồn hoàn đi nữa thì cũng là phụ trợ hệ hồn sự không có lực công kích thì cũng không có sức đe dọa tới cháu gái bà, tuy vậy nhưng cũng phải đề phòng.
" được rồi, ta chấp nhận điều kiện của ngươi, nhưng ta có điều kiện là thể lệ thì đấu phải do ta quyết định được chứ? " Triêu Thiên Hương cười nói - xem ra Phong Kỹ Lam Nghê thuộc về ta rồi.
" được thôi " Bạch Liên bình thản nói - cắn câu rồi.
Triêu Thiên Hương cùng cháu gái của mình vui mừng mà chụm đầu lại bàn luận mà không hề nhìn thấy ánh mắt thương cảm của bọn Đường Tam đang nhìn hai người họ.
Sau một lút bàn luận thì Triêu Thiên Hương liền nhìn Bạch Liên nói " bọn ta quyết định rồi, dù sao ngươi cũng là hồn sư hệ phụ trợ mạnh nhất ta từng gặp nên ta quyết định sẽ nhường ngươi một chút, nên thể lệ thi đấu là không dùng tới vũ hồn ".
Triệu Vô Cực nghe vậy liền kinh ngạc nói " không dùng vũ hồn vật tỉ thí bằng cái gì? ".
" Triệu lão đệ bình tĩnh, Nhiên nhi " Triêu Thiên Hương nhìn nữ tử kế bên ra hiệu, nữ tử nghe vậy liền gật đầu nói " ta là Mạnh Y Nhiên, thể lệ thi đấu là...." dừng một chút Mạnh Y Nhiên lấy từ trong chiếc nhẫn có vẻ là hồn đạo khí trữ vật ra một thanh kiếm phong cách trung hoa rồi nói " ngươi phải thi đấu kiếm với ta ".
Cả bọn Đườn Tam trừ Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn ra thì mỗi người điêu mang một sắc thái khác nhau.
Triệu Vô Cực trợn tròn hai mắt nhìn Mạnh Y Hương.
Đái Mộc Bạch hai con ngươi kì dị hợp thành một.
Chu Trúc Thanh gương mặt lạnh lùng biến thành ngạc nhiên.
Trữ Vinh Vinh miệng hơi hả to tỏ ra ngạc nhiên.
Tiểu Vũ ôm bụng cả người run rẩy nhịn cười.
Đường Tam khóe miệng hơi giật giật
" các ngươi bị sao vậy? " Áo Tư Tạp thấy phản ứng kì lạ của bọn Đường Tam liền hỏi, Mã Hồng Tuấn cũng khó hiểu.
" À, các ngươi có vẻ chưa biết, chuyện là..... " Trữ Vinh Vinh nói nhỏ với Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn về trận đấu của họ với Triệu Vô Cực, nghe xong Mã Hồng Tuấn liền troán ván như muốn ngã, còn Áo Tư Tạp thì lấy tay che miệng để không phát ra tiếng cười.
" các ngươi sao vậy?, sợ rồi à " Mạnh Y Thiên nhìn phản ứng của đám Đường Tam kinh bỉ cười nói " nếu sợ tgif khỏi cần thi đấu nữa...".
" không, không " Áo Tư Tạp cắt ngang lời của Mạnh Y Thiên, bỏ tay ra khỏi miệng nhịn cười nói " tất nhiên là bọn ta đấu rồi, chỉ là ta thực sự khâm phục cách thi đấu của ngươi đề ra thực sự tốt, rất tốt " xem ra hôm nay tiền không thoát khỏi tay rồi.
Cùng cao thủ kiếm thuật so tài kiếm pháp, thực sự rất tốt.
Bạch Liên hai con ngươi tỏ ra ý cười, bàn tay phải khẽ lật, một cây kiếm màu bạc từ vòng trữ vật xuất hiện trên tay, cây kiếm này là một cây kiếm thuộc kiếm trung hoa mà Bạch Liên đã vô tình mua được ở Tác Thác Thành trước khi tố Sử Lai Khắc, toàn bộ thanh kiếm điều là màu bạc tinh xảo.
Bạch Liên chỉa mũi kiếm về phía Mạnh Y Thiên lạnh lùng nói " vậy, bắt đầu nào ".
" được thôi " Mạnh Y Thiên cười khiêu khích nói.
" vậy ta sẽ là trọng tài " Triệu Thiên Hương giơ tay phải lên nói " bắt đầu ".
Vừa bắt đầu Mạnh Y Hương liền rút ngắn khẳng cách với Bạch Liên rồi vung thanh kiếm màu hắc sắc của mình về phía nàng, Bạch Liên nhìn thấy thanh kiếm của Mạnh Y Hương đang hướng tới thì liền nghiêng người qua bên trái để né đường kiếm.
Mạnh Y Thiên bất ngờ vì Bạch Liên dễ dàng né đường kiếm của nàng, dù vũ hồn của nàng là Xà Trượng nhưng nàng cũng được ông bà của mình dậy cho kiếm thuật, nên nàng đối với kiếm thuật của mình rất tự tin, nhưng nàng không ngờ là một phụ trợ hệ hồn sư như Bạch Liên lại dễ dàng né tránh đường kiếm của nàng.
Không để Mạnh Y Thiên kịp hoàn hồn thì thành kiếm bạc trên tay Bạch Liên liền vung lên, thanh kiếm của nàng đánh bay thanh hắc kiếm trong tay Mạnh Y Thiên, sau đó từng đương kiếm nhanh lệ uống lượng quanh cơ thể của Mạnh Y Hương như một con rắn đang bò trên người nàng, nhanh và chuẩn xác.
Bách Biến Kiếm Pháp - Xà Huyệt.
Dù bị chém nhưng trên người Mạnh Y Hương lại không có bất kì vết thương nào vô cùng lạnh lặng, nhưng tất cả mọi người không thể ngờ rằng ngay sau đó cả cơ thể của Mạnh Y Hương liền ngã xuống và bất tỉnh.
" Nhiên...NHIÊN NHI " Triệu Thiên Hương chạy lại đỡ chái của mình, cẩm thận kiểm tra cơ thể nàng nhưng không thể tìm thấy vết thương nào, liền quay lại nhìn Bạch Liên tức giận quát " NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ CHÁU TA? ".
" nàng ta không sao đâu chỉ là bất tỉnh thôi " Bạch Liên bình thản nói, đương nhiên là nàng đang nói dối, làm gì một chiêu đó của nàng lại chỉ làm cho bất tỉnh, xà huyệt là kiếm pháp mà nàng cực kì hết lời khen thưởng, một chiêu của nó có thể giết chết đối thủ mà không để lại vết thương nào, điểm đặc biệt của nó là cắt vào các động mạch và huyệt đạo bên trong cơ thể đối phương, nếu huyệt đạo mà bị cắt đi thì chỉ có chết, chết không rõ nguyên do.
Nhưng Bạch Liên không hề giết Mạnh Y Thiên, nàng chỉ cắt đi một kinh mạch nhỏ của Mạnh Y Thiên và làm nàng ta bất tỉnh, dù không nguy hiểm tới tín mạng nhưng mà sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đếm con đường của Mạnh Y Thiên sau này theo một chiều hướng khó khăn.
Triêu Thiên Hương nghe xong thì cũng đành tin lời nói của Bạch Liên, dù sao cháu gái của bà sắc mặt và hơi thở vẫn ổn định nên liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng Triêu Thiên Hương không hề biết rằng đó mới là điểm độc của Xà Huyệt - không để lại dấu vết.
" vậy là kết quả đã định " Bạch Liên thu bạch kiếm vào vòng trữ vật rồi nhìn Triêu Thiên Hương hai mắt lấp lánh nói " xin hãy đưa ra tiền thưởng của trận đấu ".
" được rồi " Triệu Thiên Hương lấy 10 vạn kim hồn tệ trong hồn đạo khí trữ vật ra rồi ném cho Bạch Liên, sau đó liền bế Mạnh Thiên Hương lên rồi nói " chuyện ngày hôm nay ta sẽ nhớ mãi ", rồi phóng lên cây đi mất.
Không đợi mọi người phản ứng thì từ phía nơi mà Phong Kỹ Lam Nghê bay tới liền xuất hiện hai thân ảnh phóng tới trước mặt bọn Đường Tam, hai thân là hai vị nữ tử một già, một trẻ. Vị lão bà thì nhìn qua khoảng 60 - 70 tuổi, mái tóc bạc được quấn gọn gàng, dù đã già nhưng tinh thần vẫn xung mãn, gương mặt nhăn nheo nhưng vẫn hồng hào như da em bé, trên tay lão bà cầm một quải trượng đầu rắn cao hai thước, sau lưng là 6 cái hồn hoàn đang lơ lửng: hoàng, hoàng, tử, tử, tử, hắc, hắc.
Nếu hồn hoàn trên người hiển thị thì cũng có thể đoán được vũ hồn của lão bà cũng được phóng xuất, nhưng trên người lão bà lại không có gì biến hóa thì cây trượng trên tay lõa bà chắc chắn là võ hồn của lão.
Còn vị cô nương trẻ thì khoảng 17 - 18 tuổi, mái tóc nâu ngắn xã ngang vai, tướng mạo xinh đẹp, một thân mặc bộ váy bó sát cơ thể phát dục kia của nàng, trên tay cũng cầm một cây quải trượng đầu rắn giống hệt của lão bà kế bên nhưng có điều là ngắn hơn, sau lưng là hai cái hồn hoàn theo màu một hoàng, một tử.
Bọn Đường Tam vô cùng kinh ngạc trước sự xuất hiện, Triệu Vô Cực cũng khá kinh ngạc nhưng khi nhìn thấy sáu cái hồn hoàn của lão bà thì mới yên tâm, dù sao hắn cũng mạnh hơn vị lão bà đó.
Còn lão bà thì vô cùng kinh ngạc khi thấy 7 cái hồn hoàn của Triệu Vô Cực, hồn thánh?, đây mới là bìa rừng thôi mà tại sao lại xuất hiện một tên hồn thánh?, lão bà lúc nãy khi đang theo đấu của Phong Kỹ Lam Nghê thì có nghe thấy Triệu Vô Cực nói chuyên với Áo Tư Tạp nên mới đột ngột lên tiếng nhưng không ngờ là một tên hồn thánh.
" có chuyện gì? " Triệu Vô Cực nhìn cây quải trượng trên tay lão bà thì đột nhiên nhớ tới một người thì liền dùng giọng không hề kiêu ngạo hỏi, Đái Mộc Bạch biết rất rõ Triệu Vô Cực nên cực kì kinh ngạc trước thái độ của Triệu Vô Cực, nên biết rằng Triệu Vô Cực vô cùng kiêu ngạo trước những người yếu hơn mình, mà hôm nay hắn lại không hề kiêu ngạo trước vị lão bà có thực lực yếu hơn hắn, chuyện này thật lạ.
Lão bà cung kính nói " hồn thánh tôn kính ngài khỏe?, không biết ngài có thể nhường con Phong Kỹ Lam Nghê kí cho ta được không?.
" tại sao? " Triệu Vô Cực hỏi.
" tại vì đó là con hồn thú mà chúng ta tìm thấy được, nhưng trong lúc chiến đấu lại để nó chạy mất, không ngờ lại lọt vào tay ngài, dù sao cũng do bọn ta tìm được nên nó phải thuộc về bọn ta " lao bà nói.
" nói dối, lúc chúng ta chiến đấu với nó thì không hề thấy mặt các người, làm sao các ngươi có thể không định là nó là của các ngươi " Áo Tư Tạp nói.
" bình tĩnh đi tiểu tử, hãy nhìn trên mình dưới của nó có hai vết xước do trượng của ta gây ra, đó là bằng chứng cho việc chúng ta tìm thấy trước " lão bà cười nói.
Triệu Vô Cực liếc mặt nhìn xuống dưới thân của Phong Kỹ Lam Nghê, đúng là có hai vết xước dài dưới thân, nhưng chỉ có như thế mà kêu hắn dễ dàng giao nộp thì quá khi dễ hắn rồi, Triệu Vô Cực đưa Phong Kỹ Lam Nghê cho Áo Tư Tạp kêu hắn chờ một chút rồi hướng lão bà cười nói " tại hạ là Triệu Vô Cực, không biết quý danh của bên kí là gì? ".
Lão bà nghe vậy liền tỏa ra kinh ngạc nói " không ngờ là Bất Động Minh Đương Triệu Vô Cực lừng danh, đúng là không thể đoán được Bất Động Minh Dương lại xuất hiện ở đây ".
" không dám, không dám dù sao cũng chỉ là danh xưng trong quá khứ " Triệu Vô Cực nói.
Lão bà cười cung kính nói " tại hạ là Triêu Thiên Hương, được đồng bạn trong giới hồn sư coi trọng, đặt danh xưng là xà bà, còn trượng phu của ta là Khiếu Mạnh Thục hay còn được gọi là long công, dù sao ta so với ngài thì lớn tuổi hơn vậy ta có thể ì là Triệu lão đệ chứ ".
" được thôi, đại tỷ " Triệu Vô Cực cười đáp, nếu là người khác thì có mơ mà hắn đồng ý, hắn không hề sợ Triêu Thiên Hương mà là e ngại cái người được gọi là long công kia.
" vậy Triệu lão đệ có thể nhường lại con Phong Kỹ Lam Nghê cho cháu gái của ta được không? cháu gái ta hôm nay đã tới ngưỡng 30 cấp nên ta tính kiếm cho nó một hồn hoàn phù hợp, con Phong Kỹ Lam Nghê kia khá quan trọng đối với cháu gái ta vì nó kế thừ vũ hồn Xà Trượng của ta nên không phiền Triệu lã đệ có thể nhương nó cho ta chứ, dù sao thì ta thấy tiểu tử kia không thể nào hấp thụ được nó " Triêu Thiên Hương cười nói.
Triệu Vô Cực nghe vậy cười lạnh nói " đại tỷ à, chuyện này không được rồi, tên tiểu tử cũng đã đạt tới 30 cấp nên rất cần hồn hoàn của Phong Kỹ Lam Nghê ".
" CÁI GÌ " Triêu Thiên Hương kinh ngạc nói, theo bà thì Áo Tư Tạp nhìn qua cũng chỉ 14 tuổi còn nhỏ tuổi hơn cháu gái của bà mà đã đạt tới 30 cấp, như vậy thật quá vô lí.
" Triệu lão đệ à, không nên đùa như thế, dù sao hắn cũng nhỏ hơn cháu gái thì làm sao đặt được cấp độ như vậy " Triêu Thiên Hương cười nói.
" không dám nói đùa, nếu đại tỷ không tin thì cứ tự nhiên chứng thực " Triệu Vô Cực cười nói ra hiệu cho Áo Tư Tạp phóng xuất vũ hồn.
Hai cái hồn hoàn bách niên xuất hiện sau lưng Áo Tư Tạp nhưng vũ hồn của hắn lại không xuất hiện khi không xướng hồn chứ nên không xuất hiện, Triêu Thiên Hương cùng vị nữ tử kế bên nhìn thấy hồn hoàn của Áo Tư Tạp liền kinh ngạc, họ không ngờ là tiểu tử trước mặt họ nhìn nhỏ tuổi vậy mà đã là đại hồn sư.
Triệu Vô Cực nhìn vẻ kinh ngạc của hai bà cháu Triêu Thiên Hương thì liền cười nói " đại tỷ thấy sao, hắn có hớp mắt chứ ".
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền bình tĩnh cười nói " quả không hổ danh là Bất Động Minh Dương, đến đệ tử cũng không phải dạng tầm thường, bất quá cả hai chúng ta đều muốn con Phong Kỹ Lam Nghê kia hay là dùng quy cũ của hồn sư để quyết định ".
" thưa đại tỷ, quy cũ là gì? " Triệu Vô Cực hỏi, dù sao hắn tới nay cũng chưa coi mình thuộc về giới hồn sư.
Triêu Thiên Hương cười nói " rất đơn giản, dù sao cả hai đứa nhỏ điều cần cái hồn hoàn này, vậy chúng ta hãy để chúng thi đấy với nhau, nếu ai thắng thì con Phong Kỹ Lam Nghê sẽ thuộc về người đó ".
Triệu Vô Cực nghe vậy liền lắc đầu nói " thứ lỗi đại tỷ, có vẻ là không được rồi ".
" tai sao " Triêu Thiên Hương nhíu mài nói.
Triệu Vô Cực vỗ vai Áo Tư Tạp cười nói " tên này là phụ trợ hệ nên không thể so tài với cháu gái đại tỷ được ".
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền kinh ngạc nhìn Áo Tư Tạp một hồi rồi mới bình tĩnh hướng Áo Tư Tập hỏi " tiểu tử, người thuộc tông môn nào vậy? ".
Áo Tư Tạp lắc đầu nói " không, ta xuất thấy từ dân thường ".
Triêu Thiên Hướng kinh ngạc, không thuộc tông môn nào mà đã có thực lực như vậy, nếu mà có thể lôi kéo hắn về với học viện của bà thì sau này hắn sẽ là một trợ thủ đắc lực cho cháu gái bà, Triêu Thiên Hương trong lòng vui mừng.
Lấy lại bình tĩnh Triêu Thiên Hương cười nói " nếu vậy thì Triệu lão đệ có thể phái ra một người trong đám nhóc kia để thay hắn tỉ thí với cháu gái ta " dù bà không biết thực lực của đám phía sau ra sau, nhưng bà chắc chắn là sẽ không quá đại hồn sư.
Bạch Liên nghe vậy không biết nghĩ gì hai mắt lấp lánh nói " vậy thì Triệu lão sự để ta lên thay ".
Nghe vậy không chỉ là đám người Đường Tam mà cả Triêu Thiên Hương toàn bộ ánh mắt điều nhìn về phía Bạch Liên, Đường Tam nhìn thấy ánh mắt lấp lánh như sao sáng kia của Bạch Liên liền hiểu ngay là sắp có chuyện rồi.
Triệu Vô Cực nhìn Bạch Liên hỏi " Tiểu Liên ngươi có chắc chứ? " hắn không phải lỗ cho nàng mà lỡ cho đối thủ của nàng, dù sao hắn cũng từng được thưởng thức hồn kỹ của Bạch Liên, và hắn nhận ra một điều rằng là vị tiểu cô nương trước mắt đây không hề hiểu hai từ " nhẹ tay " là gì?.
Đám người Đường Tam cũng có nỗi lỗ giống như Triệu Vô Cực, Bạch Liên nhìn thấy ánh mắt kì la của bọn Đường Tam thi liền khó hiểu nghiêng đầu hỏi " mọi người sao vậy ".
" A, Tiểu Liên hay để ta thay muội cho được không? " Đường Tam lo lắng hỏi, nếu mà để Bạch Liên lên thì hắn sợ là vị cháu gái của lão ba kia sẽ nhận hậu quả không nhỏ.
" không sao, ta sẽ không sao đâu " Bạch Liên trấn an Đường Tam nói.
Không người bọn ta là đang lo cho đối thủ của ngươi kia - tiếng lòng của cả bọn Đường Tam.
Không để cho bọn Đường Tam nói gì thì Bạch Liên đã tiến lên phía trước nhìn Triêu Thiên Hương nói " ta sẽ là người thay thế hắn ".
Triêu Thiên Hương nhìn Bạch Liên đánh giá, nhìn qua thì bà đoán nàng chỉ khoảng 9 - 10 tuổi là cùng, tuổi nhỏ thì chưa chắc thực lực yếu, sau khi chứng thực Áo Tư Tập xong thì Triêu Thiên Hương đối với tui nhỏ trước mặt càng thêm cảnh giác.
Triêu Thiên Hương định mở miệng nói thì Bạch Liên liền cắt ngang nói " xin hỏi là ta có thể thêm một điều kiện nhỏ được không? "
" Điều kiện? " Triêu Thiên Hương nhíu mài nói.
" đúng vậy, điều kiện rất đơn giản nếu ta thắng thì ngài phải đưa ta thêm 10 vạn kim hồn tệ và dĩ nhiên là cả Phong Kỹ Lam Nghê nữa " Bạch Liền bình thản đưa ra điều kiện.
Đường Tam nghe vậy liền thầm than: đúng là sẽ có chuyện mà.
" ngươi...." Triêu Thiên Hương kinh ngạc nói " cô bé a, ngươi dựa vào gì mà thêm điều kiện với ta, huống chi đây là cuộc tỉ thi để dành Phong Kỹ Lam Nghê ".
" rất đơn giản là ta là một phụ trợ hồn sư, nên nếu tỉ thí với cháu gái bà thì ta sẽ là người bất lợi nhất, nên ta muốn thêm một điều kiện cho mình, dĩ nhiên là bà cũng có thể đưa ra một điều kiện " Bạch Liên nói.
" ngươi.... cũng là phụ trợ hệ " Triêu Thiên Hương bất ngờ nói.
" đúng vậy " vừa dứt lời Âm Sinh Hỏa Bỉ Ngạn đã xuất hiện trên tay trái của Bạch Liên, ba cái hồn hoàn vạn niên hắc sắc từ từ xuất hiện.
" vạn.... vạn niên hồn hoàn " Triêu Thiên Hương nhìn ba cái hồn hoàn màu hắc sắc sau lưng Bạch Liên hai mắt trợn tròn kinh ngạc nói, không chỉ Triêu Thiên Hương kinh ngạc mà cả nữ tử kế bên cũng kinh sợ, nàng không nghĩ là cô be trước lại là một con siêu cấp quái vật.
Bạch Niên thu lại võ hồn cùng hồn hoàn nhìn vẻ khiếp sợ của Triêu Thiên Hương mặt vô cảm nói " vậy là đủ chứng minh chứ, dù ta có vạn niên hồn hoàn nhưng lại thuộc hệ phụ trợ, nên ta không thể công kích nên sẽ rất bất lợi phải không ".
Không, không hề - tiếng lòng của người trong cuộc.
Triêu Thiên Hương nghe vậy liền bình tĩnh lại trầm mặc suy tư, dù sao vị tiểu cô nương trước mặt bà nói cũng có lí, dù có vạn niên hồn hoàn đi nữa thì cũng là phụ trợ hệ hồn sự không có lực công kích thì cũng không có sức đe dọa tới cháu gái bà, tuy vậy nhưng cũng phải đề phòng.
" được rồi, ta chấp nhận điều kiện của ngươi, nhưng ta có điều kiện là thể lệ thì đấu phải do ta quyết định được chứ? " Triêu Thiên Hương cười nói - xem ra Phong Kỹ Lam Nghê thuộc về ta rồi.
" được thôi " Bạch Liên bình thản nói - cắn câu rồi.
Triêu Thiên Hương cùng cháu gái của mình vui mừng mà chụm đầu lại bàn luận mà không hề nhìn thấy ánh mắt thương cảm của bọn Đường Tam đang nhìn hai người họ.
Sau một lút bàn luận thì Triêu Thiên Hương liền nhìn Bạch Liên nói " bọn ta quyết định rồi, dù sao ngươi cũng là hồn sư hệ phụ trợ mạnh nhất ta từng gặp nên ta quyết định sẽ nhường ngươi một chút, nên thể lệ thi đấu là không dùng tới vũ hồn ".
Triệu Vô Cực nghe vậy liền kinh ngạc nói " không dùng vũ hồn vật tỉ thí bằng cái gì? ".
" Triệu lão đệ bình tĩnh, Nhiên nhi " Triêu Thiên Hương nhìn nữ tử kế bên ra hiệu, nữ tử nghe vậy liền gật đầu nói " ta là Mạnh Y Nhiên, thể lệ thi đấu là...." dừng một chút Mạnh Y Nhiên lấy từ trong chiếc nhẫn có vẻ là hồn đạo khí trữ vật ra một thanh kiếm phong cách trung hoa rồi nói " ngươi phải thi đấu kiếm với ta ".
Cả bọn Đườn Tam trừ Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn ra thì mỗi người điêu mang một sắc thái khác nhau.
Triệu Vô Cực trợn tròn hai mắt nhìn Mạnh Y Hương.
Đái Mộc Bạch hai con ngươi kì dị hợp thành một.
Chu Trúc Thanh gương mặt lạnh lùng biến thành ngạc nhiên.
Trữ Vinh Vinh miệng hơi hả to tỏ ra ngạc nhiên.
Tiểu Vũ ôm bụng cả người run rẩy nhịn cười.
Đường Tam khóe miệng hơi giật giật
" các ngươi bị sao vậy? " Áo Tư Tạp thấy phản ứng kì lạ của bọn Đường Tam liền hỏi, Mã Hồng Tuấn cũng khó hiểu.
" À, các ngươi có vẻ chưa biết, chuyện là..... " Trữ Vinh Vinh nói nhỏ với Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn về trận đấu của họ với Triệu Vô Cực, nghe xong Mã Hồng Tuấn liền troán ván như muốn ngã, còn Áo Tư Tạp thì lấy tay che miệng để không phát ra tiếng cười.
" các ngươi sao vậy?, sợ rồi à " Mạnh Y Thiên nhìn phản ứng của đám Đường Tam kinh bỉ cười nói " nếu sợ tgif khỏi cần thi đấu nữa...".
" không, không " Áo Tư Tạp cắt ngang lời của Mạnh Y Thiên, bỏ tay ra khỏi miệng nhịn cười nói " tất nhiên là bọn ta đấu rồi, chỉ là ta thực sự khâm phục cách thi đấu của ngươi đề ra thực sự tốt, rất tốt " xem ra hôm nay tiền không thoát khỏi tay rồi.
Cùng cao thủ kiếm thuật so tài kiếm pháp, thực sự rất tốt.
Bạch Liên hai con ngươi tỏ ra ý cười, bàn tay phải khẽ lật, một cây kiếm màu bạc từ vòng trữ vật xuất hiện trên tay, cây kiếm này là một cây kiếm thuộc kiếm trung hoa mà Bạch Liên đã vô tình mua được ở Tác Thác Thành trước khi tố Sử Lai Khắc, toàn bộ thanh kiếm điều là màu bạc tinh xảo.
Bạch Liên chỉa mũi kiếm về phía Mạnh Y Thiên lạnh lùng nói " vậy, bắt đầu nào ".
" được thôi " Mạnh Y Thiên cười khiêu khích nói.
" vậy ta sẽ là trọng tài " Triệu Thiên Hương giơ tay phải lên nói " bắt đầu ".
Vừa bắt đầu Mạnh Y Hương liền rút ngắn khẳng cách với Bạch Liên rồi vung thanh kiếm màu hắc sắc của mình về phía nàng, Bạch Liên nhìn thấy thanh kiếm của Mạnh Y Hương đang hướng tới thì liền nghiêng người qua bên trái để né đường kiếm.
Mạnh Y Thiên bất ngờ vì Bạch Liên dễ dàng né đường kiếm của nàng, dù vũ hồn của nàng là Xà Trượng nhưng nàng cũng được ông bà của mình dậy cho kiếm thuật, nên nàng đối với kiếm thuật của mình rất tự tin, nhưng nàng không ngờ là một phụ trợ hệ hồn sư như Bạch Liên lại dễ dàng né tránh đường kiếm của nàng.
Không để Mạnh Y Thiên kịp hoàn hồn thì thành kiếm bạc trên tay Bạch Liên liền vung lên, thanh kiếm của nàng đánh bay thanh hắc kiếm trong tay Mạnh Y Thiên, sau đó từng đương kiếm nhanh lệ uống lượng quanh cơ thể của Mạnh Y Hương như một con rắn đang bò trên người nàng, nhanh và chuẩn xác.
Bách Biến Kiếm Pháp - Xà Huyệt.
Dù bị chém nhưng trên người Mạnh Y Hương lại không có bất kì vết thương nào vô cùng lạnh lặng, nhưng tất cả mọi người không thể ngờ rằng ngay sau đó cả cơ thể của Mạnh Y Hương liền ngã xuống và bất tỉnh.
" Nhiên...NHIÊN NHI " Triệu Thiên Hương chạy lại đỡ chái của mình, cẩm thận kiểm tra cơ thể nàng nhưng không thể tìm thấy vết thương nào, liền quay lại nhìn Bạch Liên tức giận quát " NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ CHÁU TA? ".
" nàng ta không sao đâu chỉ là bất tỉnh thôi " Bạch Liên bình thản nói, đương nhiên là nàng đang nói dối, làm gì một chiêu đó của nàng lại chỉ làm cho bất tỉnh, xà huyệt là kiếm pháp mà nàng cực kì hết lời khen thưởng, một chiêu của nó có thể giết chết đối thủ mà không để lại vết thương nào, điểm đặc biệt của nó là cắt vào các động mạch và huyệt đạo bên trong cơ thể đối phương, nếu huyệt đạo mà bị cắt đi thì chỉ có chết, chết không rõ nguyên do.
Nhưng Bạch Liên không hề giết Mạnh Y Thiên, nàng chỉ cắt đi một kinh mạch nhỏ của Mạnh Y Thiên và làm nàng ta bất tỉnh, dù không nguy hiểm tới tín mạng nhưng mà sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đếm con đường của Mạnh Y Thiên sau này theo một chiều hướng khó khăn.
Triêu Thiên Hương nghe xong thì cũng đành tin lời nói của Bạch Liên, dù sao cháu gái của bà sắc mặt và hơi thở vẫn ổn định nên liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng Triêu Thiên Hương không hề biết rằng đó mới là điểm độc của Xà Huyệt - không để lại dấu vết.
" vậy là kết quả đã định " Bạch Liên thu bạch kiếm vào vòng trữ vật rồi nhìn Triêu Thiên Hương hai mắt lấp lánh nói " xin hãy đưa ra tiền thưởng của trận đấu ".
" được rồi " Triệu Thiên Hương lấy 10 vạn kim hồn tệ trong hồn đạo khí trữ vật ra rồi ném cho Bạch Liên, sau đó liền bế Mạnh Thiên Hương lên rồi nói " chuyện ngày hôm nay ta sẽ nhớ mãi ", rồi phóng lên cây đi mất.