Sau khi có hồn hoàn đầu tiên và đào hầu hết đá quý tiểu Phong bắt đầu leo lên khỏi cái hang đường rất dốc lại còn khó bám may Tô Vân Hàn làm được hồn đạo khí cái cuốc rồi cứ một cuốc một cuốc leo lên.
2 tiếng sau vẫn chưa lết lên đến nơi.
- trời đựa sao xuống dễ thế mà lên lại khó vậy tay đệ mỏi nhừ rồi Hàn ca ca, ca thế nào?
- tay ta cũng hơi mỏi rồi nhưng không có chỗ dừng giữa chừng.
2 tiếng kế tiếp sau đó.
- mẹ ơi con muốn chết.
Tiểu Phong cảm giác cổ tay của hắn đã muốn gãy ra bắp chân cũng căng cứng rồi.
- hờ sao chói thế? A cửa ra kia rồi.
- cố nốt.
Trên miệng hang tiểu Phong phờ phạc thở hổn hển tập võ thì tập chứ cậu chỉ mới đến đây có 2 tháng mà thôi làm sao mà thể lực giống kiếp trước được tim cậu như muốn nhảy ra khỏi ngực vậy đập dưc dội. Tô Vân Hàn cũng không khá hơn lấy một bình nước ra tu ừng ực ướt ra cả áo.
Cậu thấy may thì may chứ nhưng mệt quá đứng dậy thì bắp chân cũng bị đau nhức sau đó lại ngồi sụp xuống lấy thuốc cao ra bôi đag bôi thù có một cái bóng to lớn che sau lưng cậu.
- gì vậy ai che hết nắng vậy che này sao nhìn thấy gì bôi thuốc chứ.
- tiểu Phong không ai che nắng đâu con ám kim khủng trảo vẫn còn ở kia kìa.
Nói xong dùng xuất thần đỡ được cáu tay của nó bổ xuống người cậu nhanh tay kéo tiểu Phong ra khỏi đó chạy như bay bây giờ chân có đau hay khoing thì cũng mặc kệ mạng hay đau chân cái nào quan trọng hơn hai người cũng tự hiểu.
- má nó một ngày một đêm mà nó vẫn chưa đi nữa hu hu.
- ca cẩn thận nó ném tảng đã kìa. Gương áo!!
Tiểu Phong dùng hồn kỹ gương áo. Một tấm gương hình chữ nhật xuất hiện ở sau lưng Tô Vân Hàn cục đá vừa va vào sau đó đánh bật trở lại Ám kim khủng trảo với một lực gấp đôi lúc nó ném khiến nó không đỡ được bị tảng đá đập ngã lúc đấy hai người vẫn xách giày chạy thục mạng. Cuối cùng cũng cắt đuôi đc nó.
- con gấu béo ngu ngốc nếu tao bất tử tao sẽ lột da mày làm thảm trong nhà tao.
- tiểu Phong đệ ra kia ngồi chút đi.
Hai người vừa mới ngồi xuống chân cậu khực một phát.
- aaaaah đau đau quá con gấu ngu ngốc ấy lúc đấy chưa kịp bôi thuốc mà nó lại xuất hiện làm mình lại chạy bây giờ chân đau quá liệu có bị phế không hu hu.
Tô Vân Hàn không nói gì hắn lấy thuốc ra bôi cho cậu cậu cũng bôi lại cho hắn cả hai xoa thuốc cho nhau sau đó nghỉ ngơi ăn vặt một chút quyết định đau chân đéo săn bắt gì nữa tiểu Phong lấy mỳ gói ra đun nước sôi hai người cùng ăn. Tô Vân Hàn cũng hiếu kỳ đây là món gì ăn cũng rất ngon cay cay lại chua chua. Mặc dù rất hiếu kỳ nhưng hắn lại trân trọng cậu lúc nào tiểu Phong nguyện ý nói hắn sẽ nghe, nếu cậu nói có nghĩa là cậu đã tin tưởng hắn.
Hai người ăn xong lại thoa thêm một lần thuốc nữa chỉ cần buổi tối thoa thêm lượt ngày mai sẽ không sao.
Kết thúc một ngày bằng việc tắm suối nước nóng cũng không tệ chứ trừ việc cạnh suối nước nóng có một tổ của thiết giáp hà mã ra thì thật sự không tệ lắm. Không tệ lắm là đối với Tô Vân Hàn còn Tiểu Phong thì có vẻ rất tệ.
- a con hà mã kia cút ra hu hu đừng dính lấy tao nữa mà.
100 năm thiết giáp hà mã chỉ to bằng một đứa trẻ 6 tuổi tại sinh ra nó đã là trăm năm hồn thú nên tính nó rất ngây thơ, còn rất dính người nữa.
- xùy xùy tránh ra đừng để tao phải chém mày. Mặc dù mày không đánh tao nhưng tao sẽ đánh mày thật đấy cút ngay, ca ca cứu đề với.
Tô Vân Hàn ôn nhu nhìn cậu rồi dùng xuất thần lôi con thiết giáp hà mã đấy ra khỏi kéo nó vào trong hang.
Tiểu Phong tụt xuống khỏi cái cây phất tay một cái đồ đặc thù hết vào trong không gian kéo Tô Vân Hàn đi khỏi.
- đệ mệt quá khu rừng này thật sự khiến em mệt quá luôn á bây giờ em muốn ngủ.
- tiểu Phongngoan ngồi xuống bôi thuốc đã.
Cậu thở ra một cái ngoan ngoãn ngồi xuống cả hai bôi thuốc cho nhau sau đó cậu đi rắc thuốc bột đuổi hồn thú quanh lều trại rồi bố trí tiểu kết giới. Do tinh thần công pháp đột phá tầng thứ nhất nên có thể luyện chút đan dược cấp thấp cùng bày một chút kết giới. Thấy Tiểu Phong vẫn hơi lo lắng hắn đặt một cái thiết bị khi có hồn thú tới gần sẽ kêu lên rồi cả hai cùng đi ngủ.
( tiểu thiết giáp hà mã: hảo buồn nhân gia chỉ muốn tiểu Phonh ôm thôi mà.
Tác giả: tại sao lại muốn tiểu Phong ôm?
Tiểu thiết giáp hà mã: bởi vì hắn rất thơm a.~(^0^)/~
Tiểu hàn kéo tiểu Phong tay trừng mắt quát: cút)
2 tiếng sau vẫn chưa lết lên đến nơi.
- trời đựa sao xuống dễ thế mà lên lại khó vậy tay đệ mỏi nhừ rồi Hàn ca ca, ca thế nào?
- tay ta cũng hơi mỏi rồi nhưng không có chỗ dừng giữa chừng.
2 tiếng kế tiếp sau đó.
- mẹ ơi con muốn chết.
Tiểu Phong cảm giác cổ tay của hắn đã muốn gãy ra bắp chân cũng căng cứng rồi.
- hờ sao chói thế? A cửa ra kia rồi.
- cố nốt.
Trên miệng hang tiểu Phong phờ phạc thở hổn hển tập võ thì tập chứ cậu chỉ mới đến đây có 2 tháng mà thôi làm sao mà thể lực giống kiếp trước được tim cậu như muốn nhảy ra khỏi ngực vậy đập dưc dội. Tô Vân Hàn cũng không khá hơn lấy một bình nước ra tu ừng ực ướt ra cả áo.
Cậu thấy may thì may chứ nhưng mệt quá đứng dậy thì bắp chân cũng bị đau nhức sau đó lại ngồi sụp xuống lấy thuốc cao ra bôi đag bôi thù có một cái bóng to lớn che sau lưng cậu.
- gì vậy ai che hết nắng vậy che này sao nhìn thấy gì bôi thuốc chứ.
- tiểu Phong không ai che nắng đâu con ám kim khủng trảo vẫn còn ở kia kìa.
Nói xong dùng xuất thần đỡ được cáu tay của nó bổ xuống người cậu nhanh tay kéo tiểu Phong ra khỏi đó chạy như bay bây giờ chân có đau hay khoing thì cũng mặc kệ mạng hay đau chân cái nào quan trọng hơn hai người cũng tự hiểu.
- má nó một ngày một đêm mà nó vẫn chưa đi nữa hu hu.
- ca cẩn thận nó ném tảng đã kìa. Gương áo!!
Tiểu Phong dùng hồn kỹ gương áo. Một tấm gương hình chữ nhật xuất hiện ở sau lưng Tô Vân Hàn cục đá vừa va vào sau đó đánh bật trở lại Ám kim khủng trảo với một lực gấp đôi lúc nó ném khiến nó không đỡ được bị tảng đá đập ngã lúc đấy hai người vẫn xách giày chạy thục mạng. Cuối cùng cũng cắt đuôi đc nó.
- con gấu béo ngu ngốc nếu tao bất tử tao sẽ lột da mày làm thảm trong nhà tao.
- tiểu Phong đệ ra kia ngồi chút đi.
Hai người vừa mới ngồi xuống chân cậu khực một phát.
- aaaaah đau đau quá con gấu ngu ngốc ấy lúc đấy chưa kịp bôi thuốc mà nó lại xuất hiện làm mình lại chạy bây giờ chân đau quá liệu có bị phế không hu hu.
Tô Vân Hàn không nói gì hắn lấy thuốc ra bôi cho cậu cậu cũng bôi lại cho hắn cả hai xoa thuốc cho nhau sau đó nghỉ ngơi ăn vặt một chút quyết định đau chân đéo săn bắt gì nữa tiểu Phong lấy mỳ gói ra đun nước sôi hai người cùng ăn. Tô Vân Hàn cũng hiếu kỳ đây là món gì ăn cũng rất ngon cay cay lại chua chua. Mặc dù rất hiếu kỳ nhưng hắn lại trân trọng cậu lúc nào tiểu Phong nguyện ý nói hắn sẽ nghe, nếu cậu nói có nghĩa là cậu đã tin tưởng hắn.
Hai người ăn xong lại thoa thêm một lần thuốc nữa chỉ cần buổi tối thoa thêm lượt ngày mai sẽ không sao.
Kết thúc một ngày bằng việc tắm suối nước nóng cũng không tệ chứ trừ việc cạnh suối nước nóng có một tổ của thiết giáp hà mã ra thì thật sự không tệ lắm. Không tệ lắm là đối với Tô Vân Hàn còn Tiểu Phong thì có vẻ rất tệ.
- a con hà mã kia cút ra hu hu đừng dính lấy tao nữa mà.
100 năm thiết giáp hà mã chỉ to bằng một đứa trẻ 6 tuổi tại sinh ra nó đã là trăm năm hồn thú nên tính nó rất ngây thơ, còn rất dính người nữa.
- xùy xùy tránh ra đừng để tao phải chém mày. Mặc dù mày không đánh tao nhưng tao sẽ đánh mày thật đấy cút ngay, ca ca cứu đề với.
Tô Vân Hàn ôn nhu nhìn cậu rồi dùng xuất thần lôi con thiết giáp hà mã đấy ra khỏi kéo nó vào trong hang.
Tiểu Phong tụt xuống khỏi cái cây phất tay một cái đồ đặc thù hết vào trong không gian kéo Tô Vân Hàn đi khỏi.
- đệ mệt quá khu rừng này thật sự khiến em mệt quá luôn á bây giờ em muốn ngủ.
- tiểu Phongngoan ngồi xuống bôi thuốc đã.
Cậu thở ra một cái ngoan ngoãn ngồi xuống cả hai bôi thuốc cho nhau sau đó cậu đi rắc thuốc bột đuổi hồn thú quanh lều trại rồi bố trí tiểu kết giới. Do tinh thần công pháp đột phá tầng thứ nhất nên có thể luyện chút đan dược cấp thấp cùng bày một chút kết giới. Thấy Tiểu Phong vẫn hơi lo lắng hắn đặt một cái thiết bị khi có hồn thú tới gần sẽ kêu lên rồi cả hai cùng đi ngủ.
( tiểu thiết giáp hà mã: hảo buồn nhân gia chỉ muốn tiểu Phonh ôm thôi mà.
Tác giả: tại sao lại muốn tiểu Phong ôm?
Tiểu thiết giáp hà mã: bởi vì hắn rất thơm a.~(^0^)/~
Tiểu hàn kéo tiểu Phong tay trừng mắt quát: cút)