Tôi phát hiện, kể từ khi ở bên Lam Sơn, tôi chỉ toàn làm chuyện ngu ngốc, lần này cũng không ngoại lệ.
Tối qua tôi vốn định cho cậu ấy một kinh hỉ, vì vậy thừa dịp lúc cậu ấy đi tắm lấy ra toàn bộ mấy thứ tai mèo, đuôi mèo, khẩu tắc (1) vân vân. Tai mèo rất đơn giản, giống như bờm của con gái, tôi thoải mái đeo lên, vòng cổ cũng không làm khó được tôi, nhưng đuôi mèo thì tôi không biết nên sử dụng như thế nào.
Cái đuôi kia hẳn là giang tắc, tôi cần dùng đầu màu hồng phấn hình dùi nhét vào mặt sau để nó không rơi mất là được, cơ mà vật kia cũng quá lớn, tôi tự mình căn bản không nhét vào được!
Quả thực không có cách nào, tôi chỉ đành đeo khẩu tắc trước, vật này có chút kì quái, sau khi đeo lên giống như ngậm một quả bóng bàn trong miệng, trừ phát ra âm thanh mơ hồ thì cơ bản không thể nói chuyện.
Sau đó chính là dây thừng, cái này tôi cũng có chút đánh giá quá cao bản thân, dù khi còn bé tôi từng tham gia hướng đạo sinh trại hè, học mấy ngày cách trói, nhưng đã qua nhiều năm như vậy, còn phải trói chính mình, độ khó quá cao.
Suy nghĩ hồi lâu, mắt thấy Lam Sơn sắp đi ra từ phòng tắm, tôi không thể làm gì khác ngoài bỏ việc trói, cầm đuôi mèo bị tôi lạnh nhạt ở một bên lên.
Vật này còn có một thiết bị điều khiển từ xa, có tiếng là Thập đoạn biến tần, thật khó có thể tưởng tượng được cảm giác chấn động khi để thứ đồ chơi này trong cơ thể, quá kỳ quái.
Dù nghĩ như vậy, vì Lam Sơn, tôi vẫn đổ dầu bôi trơn lên trên, định cứng rắn nhét nó vào.
Để tiện cho động tác, tôi duy trì tư thế nằm nghiêng, một tay chống trên giường, một tay khác đỡ giang tắc tìm cửa vào.
Mà khi tôi đang bận rộn đến rơi cả mồ hôi, cửa phòng tắm không chút báo trước mở soạt ra, tôi dùng một loại tạo hình phơi bày vô cùng quỷ dị xấu hổ xuất hiện trước mặt Lam Sơn.
Một giây đó thế giới đều yên lặng.
Tôi muốn mở miệng giải thích, nhưng đáng chết tôi đang đeo khẩu tắc!
Đầu tiên Lam Sơn không thể tránh khỏi kinh ngạc tại chỗ, tiếp đó cậu ấy dường như tự mình giải độc cảnh tượng này, vừa chậm rãi đi về phía tôi vừa hỏi: “Như này kích thích hơn?”
Hiển nhiên cậu đã hiểu nhầm gì đó.
Tôi đặt giang tắc xuống thật nhanh định cởi quả bóng bàn trong miệng, nhưng Lam Sơn đã tới trước mặt tôi, cậu nắm lấy cổ tay tôi nhẹ nhàng kéo ra, ngăn động tác của tôi lại.
“Đừng gấp, nếu anh cảm thấy như vậy tốt hơn, chúng ta có thể từ từ làm.”
Giọng cậu khiến tôi có chút muốn nuốt nước miếng, bản năng cảm thấy nguy hiểm.
“Anh muốn em trói anh lại?” Cậu nhìn bó dây đỏ dưới đất, tiến đến bên tai tôi, liếm vành tai tôi một cái, khiến tôi run rẩy không thể khống chế.
Cậu luôn có thể tìm được cách gợi ra tính dục của tôi, so với Viagra (2) còn có tác dụng hơn.
“Xoay qua chỗ khác, nằm xuống.”
Tôi không mấy do dự, theo chỉ thị của cậu quay người sang.
Sau đó cậu dùng sợi dây quấn mấy vòng quanh người tôi, trói cánh tay tôi ra sau lưng, tôi không thể giãy được cái nào, trói đến mức vô cùng chuyên nghiệp. Cái này khiến tôi càng nhận định cậu đã muốn làm như vậy từ lâu rồi, chẳng qua vẫn luôn không nỡ nói với tôi.
“Vật này không thể cứng rắn nhét vào.” Cậu cầm cái đuôi mèo kia giơ trước mặt tôi, tiếp đó ngón tay theo eo tôi một đường trượt xuống, đi tới lộ khẩu phía sau tôi, bôi vào dầu bôi trơn vừa mới thấm ướt xung quanh.
Cậu vừa làm như vậy còn không quên giảng giải cho tôi: “Trước tiên phải mở rộng đầy đủ mới không bị thương.”
Bởi vì khẩu tắc, tôi chỉ có thể phát ra rên rỉ mơ hồ, chúa ơi, một giây đó nếu không phải vì tác thành hứng thú yêu thích của cậu ấy, tôi thật muốn xoay mình đè cậu xuống dưới tự mình động!
Động tác của cậu quá giày vò, khiến cả người tôi nóng lên như nhũn ra, nhưng không có được thỏa mãn chân chính.
“Đừng gấp.” Cậu ung dung thong thả hôn vai tôi, trấn an tình tự của tôi.
Ngay lúc tôi bị ngón tay cậu quậy đến rối tinh rối mù, vậy mà cậu rút ba ngón tay vừa trong nội bích của tôi ra, khiến cơ thể phấn khích của tôi vốn bị dục vọng hành hạ cực độ càng thêm trống rỗng.
Tôi có chút bất mãn nghiêng đầu nhìn cậu, phát hiện cậu đang dùng một loại ánh mắt dò xét nhìn tôi chằm chằm.
“Anh nhất định muốn em làm vậy?” Cậu kéo chân tôi ra để giang tắc ở mặt sau của tôi, hỏi.
Cậu nhíu mày một cái khó mà nhận ra: “Được rồi.” Theo tiếng nói rơi xuống của cậu, xúc cảm lạnh như băng của cái giang tắc to lớn đó không ngừng chen vào cơ thể tôi.
Cơ thể tôi căng thẳng chặt chẽ, cho đến khi nó hoàn toàn không vào nữa mới bỗng nhiên thả lỏng.
Lam Sơn trêu chọc chuông trên cổ tôi, khiến nó phát ra một chuỗi tiếng vang trong trẻo, mà tôi bắt đầu giống như một con mèo chân chính cọ vào cổ tay cậu yêu cầu vuốt ve nhiều hơn.
Cậu chạm vào gò má tôi, bảo tôi nghiêng người sang. Sau khi tôi làm theo, cậu bắt đầu dùng sợi dây trói từ cổ tay qua háng tôi, khiến đuôi mèo càng thêm vững chắc cố định xong đồng thời cũng kết nút thật xinh đẹp trên dương v*t của tôi.
Tôi bất đắc dĩ nhìn nơ con bướm dưới người mà dở khóc dở cười, cảm giác đè lên ống dẫn tinh thật không dễ chịu.
“Anh muốn tần số nào?” Khi tôi còn chưa kịp phản ứng ý nghĩa trong lời nói của Lam Sơn, cậu đã bắt đầu điều chỉnh thử: “Như này?”
Tôi lập tức cảm nhận được sau lưng truyền tới chấn động hơi tê dại ngứa ngáy, không biết có phải do cậu cố ý hay không, đỉnh của giang tắc kia vừa vặn đè lên tuyến tiền liệt của tôi, lúc nó bất động thì không cảm thấy gì, nhưng khi nó động một cái… thật là chết người.
Tôi giống như con cá sống giãy giụa trên giường, phát ra tiếng rên rỉ cao hơn một chút. Mà Lam Sơn vẫn tỉnh táo ngồi nhìn ở mép giường, cũng không có ý dừng lại.
Cậu búng dương v*t của tôi một cái, hỏi: “Muốn tiếp tục không?”
Tôi thậm chí có thể cảm nhận được thứ phía sau kịch liệt khuấy động đường ruột của tôi như thế nào, nghiền mài tuyến tiền liệt của tôi, dưới tình huống bình thường tôi chỉ sợ sớm đã không biết bắn mấy lần, nhưng bây giờ ống dẫn tinh của tôi bị chặn lại, hoàn toàn đoạn tuyệt dùng mặt trước đạt được cao trào.
Tôi chỉ có thể không ngừng lắc đầu bày tỏ ý của tôi, khóe mắt vì khoái cảm quá mức kích thích mà tràn ra nước mắt sinh lý, khiến cho trước mắt tôi một mảnh mơ hồ.
“Rõ ràng là anh bảo em làm, bây giờ lại khóc đến đáng thương như vậy…” Cậu ngừng lại, môi đè lên chỗ đuôi mắt tôi: “Thật không có cách nào bắt nạt anh.”
Tôi bảo cậu làm như vậy ngay từ đầu chỉ vì muốn khiến cậu vui vẻ, nhưng tôi không ngờ vật này có chút vượt quá dự liệu của tôi, một chút cũng không tăng thêm tình thú, ngược lại khiến tôi cảm thấy lạnh như băng và trống rỗng, hoàn toàn không có cách nào so sánh với tất cả của cậu.
Tôi cho rằng mình khiến cậu ấy thất vọng, khổ sở không biết nên làm gì.
Cậu vuốt ve mông tôi, ngón tay lởn vởn xung quanh cái đuôi đó: “Anh muốn nó hay là em?”
Đương nhiên là em a! Tôi hận không thể gào to với cậu.
Cậu cởi nơ con bướm trên dương v*t của tôi, sau khi sợi dây kia nới lỏng thì chầm chậm rút cái đuôi mèo ra khỏi cơ thể tôi, ném ở một bên.
“Anh đương nhiên muốn em.” Vừa nói cậu vừa lật người tôi lại, chính diện đối mặt với cậu, sau đó kéo chân tôi ra nhất cử công chiếm đi vào.
Cảm giác đó thật tuyệt, tuyệt chưa từng có, tôi cũng không cần thứ khác tiến vào cơ thể mình, tôi chỉ cần cậu ấy.
Biểu hiện của cậu hung mãnh dị thường, tôi bị cậu thao đến không thở nổi.
Thấy tôi khó chịu, cậu cởi khẩu tắc giúp tôi.
“Kích thích không?”
Nếu như lúc trước chỉ cảm thấy không ổn lắm, thì khi cậu nói ra những lời này tôi đã có thể tin chắc cậu không vì thế mà cao hứng.
“Anh… anh cho rằng em… thích mới…”
Cậu dừng động tác, kéo tôi từ trên giường lên, để hai chân tôi tách ra ngồi trên đùi cậu.
“Anh xem lịch sử của em.” Cậu khẳng định nói.
Tôi nhấp nhô trên người cậu, dục vọng vừa mới được thỏa mãn lại dùng tư thái ồn ào tấn công tôi. Tư thế kia khiến dương v*t của cậu càng đi sâu vào trong cơ thể tôi, gần như chỉ bằng mấy cái, tinh dịch đã bắn ra, một màu trắng rơi vào giữa eo tôi và cậu.
Sau đó tôi hoàn toàn chỉ có thể bị cậu lăn qua lộn lại thao lộng, không có chút chỗ trống để phản kháng, may mà hôm nay là ngày nghỉ, nếu không tôi sợ không thể đi làm.
Sáng nay vừa tỉnh lại tôi liền hỏi cậu vấn đề hôm qua chưa kịp mở miệng.
“Em nói cửa hàng đó là do bạn cùng lớp của em mở?”
Cậu nói với tôi cửa hàng đồ dùng tình thú kia là do bạn cùng lớp đại học của cậu mở, thỉnh thoảng bạn cùng lớp quá bận cậu sẽ đảm nhiệm chăm sóc khách hàng giúp gã.
Cho nên cậu ấy cũng không có đam mê đặc thù nào!
Trời ạ, lúc đó tôi thật muốn tìm cái lỗ để chui vào.
“Từ lúc bắt đầu em đã biết? Vậy sao em còn muốn…” Sử dụng những thứ đạo cụ đó với anh?
Cậu nhàn nhạt nhìn tôi một cái: “Nếu không cho anh chút dạy dỗ, sau này anh nhất định còn tự chủ trương như vậy.”
A, thật là đáng sợ nha.
Dù sao thì đây cũng là một sự hiểu lầm, chúng tôi đều cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tuyệt, không cần tăng thêm kích thích khác. Cơ mà Lam Sơn cảm thấy tai mèo vẫn có thể giữ lại, còn đuôi mèo thì… đã bị cậu vứt bỏ. : )
№3378☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:34:45
Tôi biết sẽ như vậy mà… Lầu chủ bạn luôn là tìm đường chết.
№3379☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:14
“Muốn nó hay là em” Lam Sơn ngay cả một cái đuôi mèo cũng không tha…
Bây giờ tôi tin dục vọng chiếm hữu của cậu ấy thật sự rất mạnh nha… _(:зゝ∠)_
№3380☆☆☆ Đủ cách tìm đường chết ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:34
Thủ pháp trói quen thuộc như vậy giải thích luyện tập thế nào a! Khi chăm sóc khách hàng phải hiểu hết tính năng của từng kiểu đồ sao 23333
№3381☆☆☆ 23333 ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:54
Lầu trên bạn quên nửa năm làm tình nguyện viên của Lam Sơn sao? Có thể là học được lúc đó! Sờ cằm.
№3382☆☆☆ Cuồng đồ ngọt ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:36:12
HẾT
Chuyện này nói ra có chút khó mở miệng, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy hỏi thăm ý kiến mọi người thì tốt hơn.
Là như vầy, nếu một ngày bạn phát hiện nửa kia có đam mê không muốn người khác biết… thì nên làm gì?
Tôi nói đến cũng không phải là mấy loại thích ngửi tất thối hay là đi nhà cầu không rửa tay các thứ, tôi tôn trọng sở thích cá nhân, càng đừng nói đến Lam Sơn, sở thích của cậu ấy còn lành mạnh hơn cả tôi, vì thế tôi không lo lắng chút nào.
Hôm qua, tôi mượn dùng Notebook của Lam Sơn, trong lúc vô tình mở ra trình duyệt của cậu, mà trình duyệt nhảy ra thẻ trang lần trước cậu ấy chưa kịp tắt, đó là… cửa hàng đồ dùng tình thú.
Một giây đó tôi thừa nhận mình sợ ngây người, những thứ kiểu đó, đồ chơi tình thú nhỏ bé khiến tôi hoa cả mắt, họ thậm chí còn bán đạo cụ SM, số lượng khiến tôi thấy quá đủ rồi.
Nhưng tại sao Lam Sơn lại vào loại trang web này? Cậu ấy có hứng thú với thứ này ư? Chẳng lẽ nửa năm qua vẫn luôn kìm nén? Trong nháy mắt trong đầu tôi thoáng qua vô số câu hỏi.
Mặc dù thỉnh thoảng gia tăng tình thú là cần thiết, nhưng tôi cho rằng cậu ấy nhiều nhất chỉ vui đùa một chút mấy trò chơi cưỡng chế hoặc là đánh lén ban đêm các thứ, dẫu sao từ trước đến nay cậu ấy chưa từng tỏ ra hứng thú với phương diện này.
Trong quan hệ giữa tôi và cậu, ngược lại tôi khá giống người sẽ vì thỏa mãn tính ảo tưởng mà khắp nơi lục soát tiểu đạo cụ. Lam Sơn? Cậu ấy có thể sinh ra phản ứng mỗi lần tôi cầu hoan tôi đã coi như cám ơn trời đất.
Sau đó tôi lại kiểm tra lịch sử trình duyệt của cậu, phát hiện cậu truy cập cửa hàng này rất nhiều lần.
Tôi có phần chán nản, đính hôn cũng đã đính rồi, lên giường với cậu cũng chẳng phải một hai lần, bây giờ tôi mới phát hiện “tính” hứng thú yêu thích của cậu, tôi thật không xứng chức bạn đời.
Vì sợ Lam Sơn phát hiện tôi đã phát hiện ra bí mật của cậu, tôi đóng trang web thật nhanh, làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, cơ mà trong lòng lại âm thầm nhớ địa chỉ trang web kia.
Cậu vẫn chưa từng nhắc đến nhu cầu phương diện này với tôi, chứng tỏ cậu cũng không xác định được tôi có thể chấp nhận hay không, nhưng hiển nhiên cậu lại rất có hứng thú, dưới tình huống này, tôi cảm thấy tôi cần thỏa mãn yêu thích của cậu.
Cơ mà, lần đầu tiên… Hay là bắt đầu từ đạo cụ của cửa hàng kia đi. : )
Hôm nay tôi đã mua một số đồ dùng tình thú ở cửa hàng kia, định cho Lam Sơn một kinh hỉ, hy vọng cậu ấy sẽ thích.
№☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào -- ::
Lần này lại là đạo cụ play sao? Lầu chủ tiểu yêu tinh sỉ độ (trình độ không biết xấu hổ) của bạn càng ngày càng lớn a…
№☆☆☆ Hừ hừ ☆☆☆ Đăng vào -- ::
Ai nha đáng ghét, nam thần háo sắc nha ~! (/ω)
№☆☆☆ Ngượng ngùng ☆☆☆ Đăng vào -- ::
Cầu đồng phục! Cầu roi da! Cầu trói!!
№☆☆☆ Người yêu thích mến mộ tôn sùng ☆☆☆ Đăng vào -- ::
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tôi phát hiện, kể từ khi ở bên Lam Sơn, tôi chỉ toàn làm chuyện ngu ngốc, lần này cũng không ngoại lệ.
Tối qua tôi vốn định cho cậu ấy một kinh hỉ, vì vậy thừa dịp lúc cậu ấy đi tắm lấy ra toàn bộ mấy thứ tai mèo, đuôi mèo, khẩu tắc (1) vân vân. Tai mèo rất đơn giản, giống như bờm của con gái, tôi thoải mái đeo lên, vòng cổ cũng không làm khó được tôi, nhưng đuôi mèo thì tôi không biết nên sử dụng như thế nào.
Cái đuôi kia hẳn là giang tắc, tôi cần dùng đầu màu hồng phấn hình dùi nhét vào mặt sau để nó không rơi mất là được, cơ mà vật kia cũng quá lớn, tôi tự mình căn bản không nhét vào được!
Quả thực không có cách nào, tôi chỉ đành đeo khẩu tắc trước, vật này có chút kì quái, sau khi đeo lên giống như ngậm một quả bóng bàn trong miệng, trừ phát ra âm thanh mơ hồ thì cơ bản không thể nói chuyện.
Sau đó chính là dây thừng, cái này tôi cũng có chút đánh giá quá cao bản thân, dù khi còn bé tôi từng tham gia hướng đạo sinh trại hè, học mấy ngày cách trói, nhưng đã qua nhiều năm như vậy, còn phải trói chính mình, độ khó quá cao.
Suy nghĩ hồi lâu, mắt thấy Lam Sơn sắp đi ra từ phòng tắm, tôi không thể làm gì khác ngoài bỏ việc trói, cầm đuôi mèo bị tôi lạnh nhạt ở một bên lên.
Vật này còn có một thiết bị điều khiển từ xa, có tiếng là Thập đoạn biến tần, thật khó có thể tưởng tượng được cảm giác chấn động khi để thứ đồ chơi này trong cơ thể, quá kỳ quái.
Dù nghĩ như vậy, vì Lam Sơn, tôi vẫn đổ dầu bôi trơn lên trên, định cứng rắn nhét nó vào.
Để tiện cho động tác, tôi duy trì tư thế nằm nghiêng, một tay chống trên giường, một tay khác đỡ giang tắc tìm cửa vào.
Mà khi tôi đang bận rộn đến rơi cả mồ hôi, cửa phòng tắm không chút báo trước mở soạt ra, tôi dùng một loại tạo hình phơi bày vô cùng quỷ dị xấu hổ xuất hiện trước mặt Lam Sơn.
Một giây đó thế giới đều yên lặng.
Tôi muốn mở miệng giải thích, nhưng đáng chết tôi đang đeo khẩu tắc!
Đầu tiên Lam Sơn không thể tránh khỏi kinh ngạc tại chỗ, tiếp đó cậu ấy dường như tự mình giải độc cảnh tượng này, vừa chậm rãi đi về phía tôi vừa hỏi: “Như này kích thích hơn?”
Hiển nhiên cậu đã hiểu nhầm gì đó.
Tôi đặt giang tắc xuống thật nhanh định cởi quả bóng bàn trong miệng, nhưng Lam Sơn đã tới trước mặt tôi, cậu nắm lấy cổ tay tôi nhẹ nhàng kéo ra, ngăn động tác của tôi lại.
“Đừng gấp, nếu anh cảm thấy như vậy tốt hơn, chúng ta có thể từ từ làm.”
Giọng cậu khiến tôi có chút muốn nuốt nước miếng, bản năng cảm thấy nguy hiểm.
“Anh muốn em trói anh lại?” Cậu nhìn bó dây đỏ dưới đất, tiến đến bên tai tôi, liếm vành tai tôi một cái, khiến tôi run rẩy không thể khống chế.
Cậu luôn có thể tìm được cách gợi ra tính dục của tôi, so với Viagra (2) còn có tác dụng hơn.
“Xoay qua chỗ khác, nằm xuống.”
Tôi không mấy do dự, theo chỉ thị của cậu quay người sang.
Sau đó cậu dùng sợi dây quấn mấy vòng quanh người tôi, trói cánh tay tôi ra sau lưng, tôi không thể giãy được cái nào, trói đến mức vô cùng chuyên nghiệp. Cái này khiến tôi càng nhận định cậu đã muốn làm như vậy từ lâu rồi, chẳng qua vẫn luôn không nỡ nói với tôi.
“Vật này không thể cứng rắn nhét vào.” Cậu cầm cái đuôi mèo kia giơ trước mặt tôi, tiếp đó ngón tay theo eo tôi một đường trượt xuống, đi tới lộ khẩu phía sau tôi, bôi vào dầu bôi trơn vừa mới thấm ướt xung quanh.
Cậu vừa làm như vậy còn không quên giảng giải cho tôi: “Trước tiên phải mở rộng đầy đủ mới không bị thương.”
Bởi vì khẩu tắc, tôi chỉ có thể phát ra rên rỉ mơ hồ, chúa ơi, một giây đó nếu không phải vì tác thành hứng thú yêu thích của cậu ấy, tôi thật muốn xoay mình đè cậu xuống dưới tự mình động!
Động tác của cậu quá giày vò, khiến cả người tôi nóng lên như nhũn ra, nhưng không có được thỏa mãn chân chính.
“Đừng gấp.” Cậu ung dung thong thả hôn vai tôi, trấn an tình tự của tôi.
Ngay lúc tôi bị ngón tay cậu quậy đến rối tinh rối mù, vậy mà cậu rút ba ngón tay vừa trong nội bích của tôi ra, khiến cơ thể phấn khích của tôi vốn bị dục vọng hành hạ cực độ càng thêm trống rỗng.
Tôi có chút bất mãn nghiêng đầu nhìn cậu, phát hiện cậu đang dùng một loại ánh mắt dò xét nhìn tôi chằm chằm.
“Anh nhất định muốn em làm vậy?” Cậu kéo chân tôi ra để giang tắc ở mặt sau của tôi, hỏi.
Cậu nhíu mày một cái khó mà nhận ra: “Được rồi.” Theo tiếng nói rơi xuống của cậu, xúc cảm lạnh như băng của cái giang tắc to lớn đó không ngừng chen vào cơ thể tôi.
Cơ thể tôi căng thẳng chặt chẽ, cho đến khi nó hoàn toàn không vào nữa mới bỗng nhiên thả lỏng.
Lam Sơn trêu chọc chuông trên cổ tôi, khiến nó phát ra một chuỗi tiếng vang trong trẻo, mà tôi bắt đầu giống như một con mèo chân chính cọ vào cổ tay cậu yêu cầu vuốt ve nhiều hơn.
Cậu chạm vào gò má tôi, bảo tôi nghiêng người sang. Sau khi tôi làm theo, cậu bắt đầu dùng sợi dây trói từ cổ tay qua háng tôi, khiến đuôi mèo càng thêm vững chắc cố định xong đồng thời cũng kết nút thật xinh đẹp trên dương v*t của tôi.
Tôi bất đắc dĩ nhìn nơ con bướm dưới người mà dở khóc dở cười, cảm giác đè lên ống dẫn tinh thật không dễ chịu.
“Anh muốn tần số nào?” Khi tôi còn chưa kịp phản ứng ý nghĩa trong lời nói của Lam Sơn, cậu đã bắt đầu điều chỉnh thử: “Như này?”
Tôi lập tức cảm nhận được sau lưng truyền tới chấn động hơi tê dại ngứa ngáy, không biết có phải do cậu cố ý hay không, đỉnh của giang tắc kia vừa vặn đè lên tuyến tiền liệt của tôi, lúc nó bất động thì không cảm thấy gì, nhưng khi nó động một cái… thật là chết người.
Tôi giống như con cá sống giãy giụa trên giường, phát ra tiếng rên rỉ cao hơn một chút. Mà Lam Sơn vẫn tỉnh táo ngồi nhìn ở mép giường, cũng không có ý dừng lại.
Cậu búng dương v*t của tôi một cái, hỏi: “Muốn tiếp tục không?”
Tôi thậm chí có thể cảm nhận được thứ phía sau kịch liệt khuấy động đường ruột của tôi như thế nào, nghiền mài tuyến tiền liệt của tôi, dưới tình huống bình thường tôi chỉ sợ sớm đã không biết bắn mấy lần, nhưng bây giờ ống dẫn tinh của tôi bị chặn lại, hoàn toàn đoạn tuyệt dùng mặt trước đạt được cao trào.
Tôi chỉ có thể không ngừng lắc đầu bày tỏ ý của tôi, khóe mắt vì khoái cảm quá mức kích thích mà tràn ra nước mắt sinh lý, khiến cho trước mắt tôi một mảnh mơ hồ.
“Rõ ràng là anh bảo em làm, bây giờ lại khóc đến đáng thương như vậy…” Cậu ngừng lại, môi đè lên chỗ đuôi mắt tôi: “Thật không có cách nào bắt nạt anh.”
Tôi bảo cậu làm như vậy ngay từ đầu chỉ vì muốn khiến cậu vui vẻ, nhưng tôi không ngờ vật này có chút vượt quá dự liệu của tôi, một chút cũng không tăng thêm tình thú, ngược lại khiến tôi cảm thấy lạnh như băng và trống rỗng, hoàn toàn không có cách nào so sánh với tất cả của cậu.
Tôi cho rằng mình khiến cậu ấy thất vọng, khổ sở không biết nên làm gì.
Cậu vuốt ve mông tôi, ngón tay lởn vởn xung quanh cái đuôi đó: “Anh muốn nó hay là em?”
Đương nhiên là em a! Tôi hận không thể gào to với cậu.
Cậu cởi nơ con bướm trên dương v*t của tôi, sau khi sợi dây kia nới lỏng thì chầm chậm rút cái đuôi mèo ra khỏi cơ thể tôi, ném ở một bên.
“Anh đương nhiên muốn em.” Vừa nói cậu vừa lật người tôi lại, chính diện đối mặt với cậu, sau đó kéo chân tôi ra nhất cử công chiếm đi vào.
Cảm giác đó thật tuyệt, tuyệt chưa từng có, tôi cũng không cần thứ khác tiến vào cơ thể mình, tôi chỉ cần cậu ấy.
Biểu hiện của cậu hung mãnh dị thường, tôi bị cậu thao đến không thở nổi.
Thấy tôi khó chịu, cậu cởi khẩu tắc giúp tôi.
“Kích thích không?”
Nếu như lúc trước chỉ cảm thấy không ổn lắm, thì khi cậu nói ra những lời này tôi đã có thể tin chắc cậu không vì thế mà cao hứng.
“Anh… anh cho rằng em… thích mới…”
Cậu dừng động tác, kéo tôi từ trên giường lên, để hai chân tôi tách ra ngồi trên đùi cậu.
“Anh xem lịch sử của em.” Cậu khẳng định nói.
Tôi nhấp nhô trên người cậu, dục vọng vừa mới được thỏa mãn lại dùng tư thái ồn ào tấn công tôi. Tư thế kia khiến dương v*t của cậu càng đi sâu vào trong cơ thể tôi, gần như chỉ bằng mấy cái, tinh dịch đã bắn ra, một màu trắng rơi vào giữa eo tôi và cậu.
Sau đó tôi hoàn toàn chỉ có thể bị cậu lăn qua lộn lại thao lộng, không có chút chỗ trống để phản kháng, may mà hôm nay là ngày nghỉ, nếu không tôi sợ không thể đi làm.
Sáng nay vừa tỉnh lại tôi liền hỏi cậu vấn đề hôm qua chưa kịp mở miệng.
“Em nói cửa hàng đó là do bạn cùng lớp của em mở?”
Cậu nói với tôi cửa hàng đồ dùng tình thú kia là do bạn cùng lớp đại học của cậu mở, thỉnh thoảng bạn cùng lớp quá bận cậu sẽ đảm nhiệm chăm sóc khách hàng giúp gã.
Cho nên cậu ấy cũng không có đam mê đặc thù nào!
Trời ạ, lúc đó tôi thật muốn tìm cái lỗ để chui vào.
“Từ lúc bắt đầu em đã biết? Vậy sao em còn muốn…” Sử dụng những thứ đạo cụ đó với anh?
Cậu nhàn nhạt nhìn tôi một cái: “Nếu không cho anh chút dạy dỗ, sau này anh nhất định còn tự chủ trương như vậy.”
A, thật là đáng sợ nha.
Dù sao thì đây cũng là một sự hiểu lầm, chúng tôi đều cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tuyệt, không cần tăng thêm kích thích khác. Cơ mà Lam Sơn cảm thấy tai mèo vẫn có thể giữ lại, còn đuôi mèo thì… đã bị cậu vứt bỏ. : )
№3378☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:34:45
Tôi biết sẽ như vậy mà… Lầu chủ bạn luôn là tìm đường chết.
№3379☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:14
“Muốn nó hay là em” Lam Sơn ngay cả một cái đuôi mèo cũng không tha…
Bây giờ tôi tin dục vọng chiếm hữu của cậu ấy thật sự rất mạnh nha… _(:зゝ∠)_
№3380☆☆☆ Đủ cách tìm đường chết ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:34
Thủ pháp trói quen thuộc như vậy giải thích luyện tập thế nào a! Khi chăm sóc khách hàng phải hiểu hết tính năng của từng kiểu đồ sao 23333
№3381☆☆☆ 23333 ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:35:54
Lầu trên bạn quên nửa năm làm tình nguyện viên của Lam Sơn sao? Có thể là học được lúc đó! Sờ cằm.
№3382☆☆☆ Cuồng đồ ngọt ☆☆☆ Đăng vào 2014-10-6 13:36:12