Trong một thung lũng xa xôi, quang cảnh hữu tình. Xa xa bạch y phiêu dật, tóc dài óng ả, làn da trắng ngần, mắt sáng như sao, lông mi cong vút.
Tiếng chim hót lanh lảnh, hoa thơm khoe sắc, tựa như đua nhau nở, lại tựa như tạo nên nền tảng điểm xuyết thêm cho bức tranh hoàn mỹ.
Cô gái vẫn ngây người, khí chất bất phàm, thuần khiết, khiến cho người ta cảm thấy an tâm.
Tất cả tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp chỉ cần ai đó nhìn thấy, sẽ bị thất thần khó rút ra được.
Minh Lan bước gần về nơi đó, không dám nhìn thẳng vào chủ nhân nhà mình, nói:
-Chủ nhân, thế giới cổ đại đã yên ả nhưng còn hiện đại thì sóng ngầm vẫn luân phiên nhau, xin người hỗ trợ.
Lông mi khẽ run, đôi mắt như sao khẽ gợn sóng, không biết nàng đang nghĩ gì. Một lúc sau, tưởng như nàng sẽ không trả lời thì lại nghe thấy một tiếng nói trong trẻo vang lên:
- Đi động Thiên Tuyết.
Trên đỉnh everest, quanh năm toàn băng tuyết, có một sơn động thần bí.
Nếu có ai ở đây, họ sẽ phát hiện có một cô gái đang ngủ. Làn da trắng như tuyết nhìn không có sức sống, lông mi cong vút, lông mày hình lá liễu, nhưng ...đôi mắt nhắm lại tựa như cô đang ngủ...một giấc ngủ sâu.
Nhưng nếu quan sát kĩ hơn sẽ biết người con gái này đã chết, không còn thở nhưng nhờ băng tuyết quanh năm mà thể xác vẫn còn nguyên vẹn.
Đột nhiên, có hai luồng ánh sáng bảy màu bay vào trong động, một trong số đó đi thẳng vào thể xác cô gái, còn luồng sáng còn lại thì xoay tròn trong không trung dần biến thành một cô gái với hồng y đỏ rực. Cô gái này không ai khác chính là Minh Lan.
Còn khi luồng sáng bảy màu kia nhập vào thể xác người con gái đã chết, thì khó tin thay trên vầng trán trắng ngần kia xuất hiện một đóa hồng liên đỏ chói toát ra ánh sáng bảy sắc cầu vồng.
Đôi lông mi run rẩy báo hiệu người con gái kia sắp tỉnh. Đôi con ngươi lấp lánh nhưng ẩn chứa lạnh lùng dần lộ ra, cô gái đó đã tỉnh hay là nói cô đã sống dậy.
Minh Lan thấy chủ nhân mình đã nhập xác xong xuôi liền tiến lên cung kính, nói:
-Chủ nhân, bây giờ chúng ta nên về trụ sở thôi.
Đôi môi anh đào khẽ mở phát ra âm thanh cho người nghe cảm thấy lạnh nhạt:
- Ừ .
Hai cô gái xoay một vòng biến mất, chỉ còn lại hai vầng bảy sắc cầu vồng hướng về phía Thái Bình Dương mà đi.
Ở đáy biển Thái Bình Dương, tưởng chừng như không có gì ngoài một số sinh vật biển thì lại có một trụ sở ở đây.
Xung quanh bao bởi những dãy núi cao và dốc cùng với các sinh vật biển hiếm gặp. Ở đây có sự sống của những người đáy biển.
Hai vầng sáng tiến đến một ngọn núi, sau đó hiện thân thành hai cô gái. Một người hồng y đỏ rực đôi mắt có thần mang theo vẻ tinh nghịch của tuổi trẻ, lộng lẫy, sáng chói như một đóa hoa anh túc đỏ chói nhờ máu mà sống.
Bên cạnh cô là một cô gái bạch y mỏng manh thanh thoát. Cả người cô tản ra hơi thở thần thánh, không nhiễm bụi trần, khiến cho con người ta như tẩy đi hết những chất nhơ của trần thế. Mọi thứ xung quanh như tạo nền cho cô. Thân hình mềm mại, làn da trắng ngần, nhưng khiến cho cô có thêm linh khí là đóa hồng liên tỏa sáng đang đậu ở trên trán của cô, đây cũng là dấu hiệu nhận biết của Liên Hoa Thánh Đế.
Hai người đi vào bên trong, xung quanh mọi người khi gặp hai người đều cúi đầu hành lễ.
Hai người đi một mạch đến vùng trung tâm, nơi đây đã có một đội ngũ chờ hai người, khi thấy cô đi vào thì đều cúi đầu và đồng thanh "chủ nhân" . Cô đưa tay vẫy lên và mọi người đều ngồi xuống.
Tự đi đến chiếc ghế chính giữa ngồi xuống cô mới nói:
- Về việc hòa bình ở thế kỉ 22 thì ta tin ở các ngươi có thể hoàn thiện và duy trì được, còn về phần thiết bị ta đã sớm thiết kế xong. Việc chỉ huy và đứng đầu ở đây ta sẽ giao cho Long Ngân thần xử lý. Về cánh cửa thời gian ta đã giao cho Minh Lan phụ trách, đây là danh sách những người phải vượt thời gian để duy trì lịch sử và thiên ý, ta mong các ngươi hoàn thành cẩn thận.
Nói rồi cô đưa ra một quyển sách trên bìa ghi Thiên mệnh, đây là những người sẽ đi qua cánh cửa thơi gian vượt qua thời gian và không gian để thực hiện xứ mệnh của mình, họ đều có vai trò quan trọng trong lịch sử. Có những người sẽ xuyên hồn qua nhưng có những người sẽ xuyên luôn cả thể xác của họ.
- Ta bây giờ sẽ phải đi dự hội bàn đào mong các ngươi không làm ta thất vọng.
Tất cả mọi người đồng lòng hô lên:
- Mong chủ nhân yên tâm.
Khi họ nói xong thì cũng không còn bóng dáng màu trắng đâu nữa chỉ còn lại hồng y đứng đó.
Minh Lan liền đi về cánh cửa thời gian đưa đi những linh hồn và con người qua hai thế giới cổ đại và hiện đại, đây là việc chủ nhân sai bảo không thể sai sót được. Lập trình xong tất cả chỉ còn đợi họ vào đúng thời điểm sẽ hút họ đi giống như thiên mệnh đã ghi.
Long Ngân thần cũng theo đó làm như lời chủ nhân của mình, không hề chậm trễ. Tuy chủ nhân quản rất nhiều việc nhưng đều sắp xếp đâu vào đấy, phần lớn thời gian chủ nhân ở Cổ Đại, rất ít khi ở Hiện Đại nên anh không nắm rõ.
Khi cỗ máy thời gian chỉ điểm đến Cẩm Tú Liên thì lại có trận gió lớn hút Minh Lan đang ở gần đó vào cánh cửa thời gian . Khi chưa mất đi ý thức, nàng chỉ còn ý nghĩ hồn của Cẩm Tú Lan đã hồn bay phách tán.
Liên Hoa Thánh Đế hay còn gọi là Lăng Kỳ Hàn, giờ phút này đã trở về động băng trả thể xác cô gái về chỗ cũ.
Từ thân thể cô gái xuất hiện ánh sáng ngũ sắc bay theo hướng Linh Tiêu Điện mà đến.
Tiếng chim hót lanh lảnh, hoa thơm khoe sắc, tựa như đua nhau nở, lại tựa như tạo nên nền tảng điểm xuyết thêm cho bức tranh hoàn mỹ.
Cô gái vẫn ngây người, khí chất bất phàm, thuần khiết, khiến cho người ta cảm thấy an tâm.
Tất cả tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp chỉ cần ai đó nhìn thấy, sẽ bị thất thần khó rút ra được.
Minh Lan bước gần về nơi đó, không dám nhìn thẳng vào chủ nhân nhà mình, nói:
-Chủ nhân, thế giới cổ đại đã yên ả nhưng còn hiện đại thì sóng ngầm vẫn luân phiên nhau, xin người hỗ trợ.
Lông mi khẽ run, đôi mắt như sao khẽ gợn sóng, không biết nàng đang nghĩ gì. Một lúc sau, tưởng như nàng sẽ không trả lời thì lại nghe thấy một tiếng nói trong trẻo vang lên:
- Đi động Thiên Tuyết.
Trên đỉnh everest, quanh năm toàn băng tuyết, có một sơn động thần bí.
Nếu có ai ở đây, họ sẽ phát hiện có một cô gái đang ngủ. Làn da trắng như tuyết nhìn không có sức sống, lông mi cong vút, lông mày hình lá liễu, nhưng ...đôi mắt nhắm lại tựa như cô đang ngủ...một giấc ngủ sâu.
Nhưng nếu quan sát kĩ hơn sẽ biết người con gái này đã chết, không còn thở nhưng nhờ băng tuyết quanh năm mà thể xác vẫn còn nguyên vẹn.
Đột nhiên, có hai luồng ánh sáng bảy màu bay vào trong động, một trong số đó đi thẳng vào thể xác cô gái, còn luồng sáng còn lại thì xoay tròn trong không trung dần biến thành một cô gái với hồng y đỏ rực. Cô gái này không ai khác chính là Minh Lan.
Còn khi luồng sáng bảy màu kia nhập vào thể xác người con gái đã chết, thì khó tin thay trên vầng trán trắng ngần kia xuất hiện một đóa hồng liên đỏ chói toát ra ánh sáng bảy sắc cầu vồng.
Đôi lông mi run rẩy báo hiệu người con gái kia sắp tỉnh. Đôi con ngươi lấp lánh nhưng ẩn chứa lạnh lùng dần lộ ra, cô gái đó đã tỉnh hay là nói cô đã sống dậy.
Minh Lan thấy chủ nhân mình đã nhập xác xong xuôi liền tiến lên cung kính, nói:
-Chủ nhân, bây giờ chúng ta nên về trụ sở thôi.
Đôi môi anh đào khẽ mở phát ra âm thanh cho người nghe cảm thấy lạnh nhạt:
- Ừ .
Hai cô gái xoay một vòng biến mất, chỉ còn lại hai vầng bảy sắc cầu vồng hướng về phía Thái Bình Dương mà đi.
Ở đáy biển Thái Bình Dương, tưởng chừng như không có gì ngoài một số sinh vật biển thì lại có một trụ sở ở đây.
Xung quanh bao bởi những dãy núi cao và dốc cùng với các sinh vật biển hiếm gặp. Ở đây có sự sống của những người đáy biển.
Hai vầng sáng tiến đến một ngọn núi, sau đó hiện thân thành hai cô gái. Một người hồng y đỏ rực đôi mắt có thần mang theo vẻ tinh nghịch của tuổi trẻ, lộng lẫy, sáng chói như một đóa hoa anh túc đỏ chói nhờ máu mà sống.
Bên cạnh cô là một cô gái bạch y mỏng manh thanh thoát. Cả người cô tản ra hơi thở thần thánh, không nhiễm bụi trần, khiến cho con người ta như tẩy đi hết những chất nhơ của trần thế. Mọi thứ xung quanh như tạo nền cho cô. Thân hình mềm mại, làn da trắng ngần, nhưng khiến cho cô có thêm linh khí là đóa hồng liên tỏa sáng đang đậu ở trên trán của cô, đây cũng là dấu hiệu nhận biết của Liên Hoa Thánh Đế.
Hai người đi vào bên trong, xung quanh mọi người khi gặp hai người đều cúi đầu hành lễ.
Hai người đi một mạch đến vùng trung tâm, nơi đây đã có một đội ngũ chờ hai người, khi thấy cô đi vào thì đều cúi đầu và đồng thanh "chủ nhân" . Cô đưa tay vẫy lên và mọi người đều ngồi xuống.
Tự đi đến chiếc ghế chính giữa ngồi xuống cô mới nói:
- Về việc hòa bình ở thế kỉ 22 thì ta tin ở các ngươi có thể hoàn thiện và duy trì được, còn về phần thiết bị ta đã sớm thiết kế xong. Việc chỉ huy và đứng đầu ở đây ta sẽ giao cho Long Ngân thần xử lý. Về cánh cửa thời gian ta đã giao cho Minh Lan phụ trách, đây là danh sách những người phải vượt thời gian để duy trì lịch sử và thiên ý, ta mong các ngươi hoàn thành cẩn thận.
Nói rồi cô đưa ra một quyển sách trên bìa ghi Thiên mệnh, đây là những người sẽ đi qua cánh cửa thơi gian vượt qua thời gian và không gian để thực hiện xứ mệnh của mình, họ đều có vai trò quan trọng trong lịch sử. Có những người sẽ xuyên hồn qua nhưng có những người sẽ xuyên luôn cả thể xác của họ.
- Ta bây giờ sẽ phải đi dự hội bàn đào mong các ngươi không làm ta thất vọng.
Tất cả mọi người đồng lòng hô lên:
- Mong chủ nhân yên tâm.
Khi họ nói xong thì cũng không còn bóng dáng màu trắng đâu nữa chỉ còn lại hồng y đứng đó.
Minh Lan liền đi về cánh cửa thời gian đưa đi những linh hồn và con người qua hai thế giới cổ đại và hiện đại, đây là việc chủ nhân sai bảo không thể sai sót được. Lập trình xong tất cả chỉ còn đợi họ vào đúng thời điểm sẽ hút họ đi giống như thiên mệnh đã ghi.
Long Ngân thần cũng theo đó làm như lời chủ nhân của mình, không hề chậm trễ. Tuy chủ nhân quản rất nhiều việc nhưng đều sắp xếp đâu vào đấy, phần lớn thời gian chủ nhân ở Cổ Đại, rất ít khi ở Hiện Đại nên anh không nắm rõ.
Khi cỗ máy thời gian chỉ điểm đến Cẩm Tú Liên thì lại có trận gió lớn hút Minh Lan đang ở gần đó vào cánh cửa thời gian . Khi chưa mất đi ý thức, nàng chỉ còn ý nghĩ hồn của Cẩm Tú Lan đã hồn bay phách tán.
Liên Hoa Thánh Đế hay còn gọi là Lăng Kỳ Hàn, giờ phút này đã trở về động băng trả thể xác cô gái về chỗ cũ.
Từ thân thể cô gái xuất hiện ánh sáng ngũ sắc bay theo hướng Linh Tiêu Điện mà đến.