Diệp quốc – Đông cung của thái tử:
“AAAAAAA…” Diệp Trường Tiêu điên cuồng gào thét lên, hai tay hắn không ngừng đập đồ.
Ngứa, hắn cảm thấy trong người hắn rất ngứa.
Bên trong hắn có thứ gì đó ngứa ngáy lắm, khó chịu quá...
“Tiêu, chàng dừng lại đi mà” Điệp Thủy Điều Dao ở một bên, hai hàng lệ, khàn giọng nói.
“Ngu muội, tất cả các ngươi đều là đồ ngu ngốc” Diệp Hoàng tức giận quát.
Lúc này trong Đông cung đang tập hợp đầy đủ mọi người. Diệp Hoàng vô cùng tức giận, Điệp Thủy Điều Dao cùng Thượng Quan Chỉ Dung đứng một bên khóc không biết làm gì, hoàng hậu Dương Diễm Tịch cùng đại công chúa Diệp Dương An Nhiên tỏ thái độ bàng quang, đứng xem.
“Tiêu nhi, cẩn thận” Diệp Hoàng trợn hai mắt lên hét to.
“AAAAAAAAA…”
“Trường Tiêu…..”
Diệp Trường Tiêu đập lung tung đồ, bất ngờ hắn trượt chân, ngã xuống nền nhà đầy mảnh thủy tinh vỡ.
Lúc này đây rất loạn, thái y vội vàng đi tới cầm máu, An Nhiên cùng hoàng hậu đứng một bên thất kinh, thái tử phi cùng trắc phi không ngừng ở bên cạnh…
Lúc này đây, tất cả thái y hai mắt nhìn nhau, nhất tề xoay người, đồng loạt quỳ xuống: “Hoàng thượng….Thái tử người….”
oOo
Diệp quốc bị bao trùm bởi màu đen u ám vì thái tử băng hà. Thượng Quan Chỉ Dung chưa đầy một tháng đã tái giá với một công tử nổi danh trong thành, Điệp Thủy Điều Dao lại có thai, đã hơn một tháng nhưng không ai phát hiện, trải qua nỗi đau mất chồng, thái tử phi lại vì cú sốc này, không ăn không uống liền mấy ngày, cuối cùng mất luôn đứa con chưa thành hình. Hai thứ này cộng vào, Điệp Thủy Điều Dao trong lúc phẫn uất liền ba thước lụa trắng treo cổ
Lúc này đây, thế lực của Diệp Chiến Vũ bắt đầu bùng nổ. Sau khi Diệp Trường Tiêu băng hà, thượng triều, mọi người đều khẩn xin hoàng thượng mau lập Diệp Chiến Vũ làm thái tử. Bách tính dân chúng cũng biểu tình cầu cho Diệp Chiến Vũ làm thái tử.
Dưới sự bức bách này, Diệp Hoàng bất đắc dĩ lập Diệp Chiến Vũ thành thái tử. Mộ Loan Châu, thiên kim tiểu thư nổi tiếng kinh thành có ông là tể tướng triều đình, bác là Thái hậu, cha là đại tướng quân cũng được ban hôn với tân thái tử, trở thành thái tử phi của Diệp Chiến Vũ.
oOo
Trở lại với Hoàng quốc, Hoàng An Liêm vẫn chưa đưa hưu thư cho Diễm My nên theo danh nghĩa, Diễm My vẫn là Liêm vương phi. Lưu Nhạn Nhạn đã chết, Hoàng Vĩnh Vĩnh được người khác nhận nuôi.
Liêm vương phủ lúc này đối với Hoàng An Liêm, hắn cảm thấy vô cùng tịch mịch. Rõ rang trước kia khi chưa lấy Diễm My, sống một mình hắn vẫn thấy ổn, không thấy tịch mịch lạnh lẽo như thế này.
Tịch mịch là vì không còn bạch y nữ tử trong Diệp Diễm điện.
Tịch mịch là vì không còn ai ba bữa một ngày đều ăn cùng hắn.
Hắn ra khỏi Liêm vương phủ, tới quân doanh, 500 tên lính mà Diễm My từng huấn luyện thấy hắn, câu đầu tiên là chào vương gia, câu sau chính là hỏi vương phi có tới không?
Ngồi xử lý việc quân doanh, đã không còn thấy bóng dáng nữ tử nhàn nhã ngồi ăn hoa quả.
Nàng lúc nào cũng vậy, mang một dáng vẻ tự do thoái mái, nhàn nhã vô tư, dáng vẻ này khác hoàn toàn với mấy cái dịu dàng e thẹn của những nữ nhân trong kinh thành.
Từ nay, hắn lại cô độc rồi.
Khi trải qua một cuộc tình, cảm giác cô độc lúc này gấp vạn lần khi chưa yêu…
“AAAAAAA…” Diệp Trường Tiêu điên cuồng gào thét lên, hai tay hắn không ngừng đập đồ.
Ngứa, hắn cảm thấy trong người hắn rất ngứa.
Bên trong hắn có thứ gì đó ngứa ngáy lắm, khó chịu quá...
“Tiêu, chàng dừng lại đi mà” Điệp Thủy Điều Dao ở một bên, hai hàng lệ, khàn giọng nói.
“Ngu muội, tất cả các ngươi đều là đồ ngu ngốc” Diệp Hoàng tức giận quát.
Lúc này trong Đông cung đang tập hợp đầy đủ mọi người. Diệp Hoàng vô cùng tức giận, Điệp Thủy Điều Dao cùng Thượng Quan Chỉ Dung đứng một bên khóc không biết làm gì, hoàng hậu Dương Diễm Tịch cùng đại công chúa Diệp Dương An Nhiên tỏ thái độ bàng quang, đứng xem.
“Tiêu nhi, cẩn thận” Diệp Hoàng trợn hai mắt lên hét to.
“AAAAAAAAA…”
“Trường Tiêu…..”
Diệp Trường Tiêu đập lung tung đồ, bất ngờ hắn trượt chân, ngã xuống nền nhà đầy mảnh thủy tinh vỡ.
Lúc này đây rất loạn, thái y vội vàng đi tới cầm máu, An Nhiên cùng hoàng hậu đứng một bên thất kinh, thái tử phi cùng trắc phi không ngừng ở bên cạnh…
Lúc này đây, tất cả thái y hai mắt nhìn nhau, nhất tề xoay người, đồng loạt quỳ xuống: “Hoàng thượng….Thái tử người….”
oOo
Diệp quốc bị bao trùm bởi màu đen u ám vì thái tử băng hà. Thượng Quan Chỉ Dung chưa đầy một tháng đã tái giá với một công tử nổi danh trong thành, Điệp Thủy Điều Dao lại có thai, đã hơn một tháng nhưng không ai phát hiện, trải qua nỗi đau mất chồng, thái tử phi lại vì cú sốc này, không ăn không uống liền mấy ngày, cuối cùng mất luôn đứa con chưa thành hình. Hai thứ này cộng vào, Điệp Thủy Điều Dao trong lúc phẫn uất liền ba thước lụa trắng treo cổ
Lúc này đây, thế lực của Diệp Chiến Vũ bắt đầu bùng nổ. Sau khi Diệp Trường Tiêu băng hà, thượng triều, mọi người đều khẩn xin hoàng thượng mau lập Diệp Chiến Vũ làm thái tử. Bách tính dân chúng cũng biểu tình cầu cho Diệp Chiến Vũ làm thái tử.
Dưới sự bức bách này, Diệp Hoàng bất đắc dĩ lập Diệp Chiến Vũ thành thái tử. Mộ Loan Châu, thiên kim tiểu thư nổi tiếng kinh thành có ông là tể tướng triều đình, bác là Thái hậu, cha là đại tướng quân cũng được ban hôn với tân thái tử, trở thành thái tử phi của Diệp Chiến Vũ.
oOo
Trở lại với Hoàng quốc, Hoàng An Liêm vẫn chưa đưa hưu thư cho Diễm My nên theo danh nghĩa, Diễm My vẫn là Liêm vương phi. Lưu Nhạn Nhạn đã chết, Hoàng Vĩnh Vĩnh được người khác nhận nuôi.
Liêm vương phủ lúc này đối với Hoàng An Liêm, hắn cảm thấy vô cùng tịch mịch. Rõ rang trước kia khi chưa lấy Diễm My, sống một mình hắn vẫn thấy ổn, không thấy tịch mịch lạnh lẽo như thế này.
Tịch mịch là vì không còn bạch y nữ tử trong Diệp Diễm điện.
Tịch mịch là vì không còn ai ba bữa một ngày đều ăn cùng hắn.
Hắn ra khỏi Liêm vương phủ, tới quân doanh, 500 tên lính mà Diễm My từng huấn luyện thấy hắn, câu đầu tiên là chào vương gia, câu sau chính là hỏi vương phi có tới không?
Ngồi xử lý việc quân doanh, đã không còn thấy bóng dáng nữ tử nhàn nhã ngồi ăn hoa quả.
Nàng lúc nào cũng vậy, mang một dáng vẻ tự do thoái mái, nhàn nhã vô tư, dáng vẻ này khác hoàn toàn với mấy cái dịu dàng e thẹn của những nữ nhân trong kinh thành.
Từ nay, hắn lại cô độc rồi.
Khi trải qua một cuộc tình, cảm giác cô độc lúc này gấp vạn lần khi chưa yêu…