“Người thân a.”
Dụ Sở khụ một tiếng, có chút phiền muộn.
Muốn công lược đối tượng đem chính mình nhận thành tỷ tỷ, thật đúng là bi thương.
Cô đang chuẩn bị trả lời, cửa xe buýt bỗng nhiên bị gõ vang.
“Sở tỷ tỷ ngủ rồi sao?”
Là thanh âm Lão Tam.
Dụ Sở nằm bẹp ở giường tầng dưới, thản nhiên kéo góc váy của em gái: "Có việc?"
“Ta vừa tìm được một viên đá huỳnh quang, đánh bóng thành một chiếc vòng tay.
Ta muốn đưa cho Sở tỷ tỷ.
Đeo vào ban đêm cái này có thể dùng làm đèn, có thể chiếu sáng.” Lão Tam cười nói.
Dụ Sở hơi nhướng mày, có chút ngoài ý muốn, được đối phương như vậy săn sóc.
Bất quá Lão Tam luôn là người cẩn thận, lúc trước hoa trên xe buýt là do hắn trang trí, ở mạt thế cũng rất thơ mộng.
“Cảm ơn ngươi,” Dụ Sở nói tạ, “Cứ đặt lên bàn là được.”
Lão Tam lại dừng một chút, thanh âm có chút quẫn bách, nhỏ giọng nói: “Cái kia…… Sở tỷ tỷ có thể hiện tại mang thử không? Ta muốn nhìn kích cỡ lắc tay một chút, không thích hợp thì đem về sửa a.”
Nam nhân ngữ khí thập phần ngượng ngùng.
Dụ Sở ngẩn ra.
Duy Âm bên cạnh cũng ngẩn ra, nhăn mày lại, nhìn thiếu nữ dưới thân mình, nhạy bén phát giác ra tâm tư của nam nhân.
Lão Tam này đối với tỷ tỷ có cảm tình khác thường, lúc trước vừa mới kết bạn đồng hành, lúc nào cũng thân thiết với tỷ tỷ một cách khó hiểu…… Duy Âm bỗng liên tưởng, chính mình về sau sẽ có tỷ phu sao?
……Tỷ phu?
Tiểu cô nương hơi khựng lại.
Dụ Sở không nghĩ nhiều, nghe vậy liền nói: “Cũng được, ta mang thử một chút.”
Lão Tam vội vàng ân cần đi tới, đi đến trước giường chào hỏi, liền giữ chặt một góc rèm giường, cẩn thận xốc lên, bởi vì ở trước giường nữ hài tử, có chút ngượng ngùng, sắc mặt hắn cũng trở nên có chút hồng, che giấu mà khụ một tiếng.
Nhưng xốc lên một lúc sau vẫn không thấy được người.
Lão Tam choáng váng.
bg-ssp-{height:px}
Giọng nói lười biếng của thiếu nữ vọng ra từ bên dưới: “Ta và muội muội ở nơi này.”
Giọng nói của cô làm như bình thường.
Duy Âm biểu tình lại lạnh xuống, trầm mặc không lên tiếng mà mím môi, liếc mắt nhìn cái bóng ngoài rèm giường, thân hình cao lớn cường tráng, cảm giác vững vàng thuộc về nam nhân.
Không giống chính mình tuổi nhỏ như vậy, ở trên người tỷ tỷ cũng không thể hoàn toàn che khuất cô…… Thoạt nhìn một chút cũng không có cảm giác an toàn.
Vẻ mặt bình tĩnh, vạt áo toàn bộ che kín cơ thể thiếu nữ, ôm chặt lấy cô, sau đó lẳng lặng cúi người, mái tóc nâu dài mềm mại nhẹ buông xuống, che khuất gương mặt thiếu nữ, đem cô cả người chặt chẽ che ở phía dưới mình.
“Ân?” Dụ Sở nhận thấy được động tác của muội muội, có chút nghi hoặc mà nhíu mày.
Khi Lão Tam mở rèm che của giường dưới thì thấy cảnh này.
Tiểu cô nương trắng nõn xinh đẹp đè nặng tỷ tỷ, tóc dài che khuất gương mặt tỷ tỷ, nho nhỏ một đoàn mà nép vào trong lồng ngực cô, ngăn chặn tỷ tỷ từ trên cao nhìn xuống, làn váy lộ ra mắt cá chân trắng nõn.
Tiểu cô nương hơi nghiêng đầu, ánh mắt không rõ ý vị mà nhìn chằm chằm hắn, cánh môi đỏ bừng hơi mím, thẳng tắp lạnh lùng.
Không biết tại sao, ngay cả ánh mắt cũng có chút dữ tợn cùng tức giận.
Lão Tam: “……”
Hắn hẳn là không trêu chọc đến vị muội muội này đi?
Tuy rằng Lão Tam không có cp yêu thích, nhưng cảnh tượng trước mắt thật sự rất đẹp, hai cái nữ hài tử cổ áo hỗn độn, đột nhiên lộ ra dấu vết ham muốn, Lão Tam theo bản năng sờ sờ cái mũi, xác định chính mình không có chảy ra máu mũi.
“Sở tỷ tỷ, đây, cho ngươi……” Lão Tam không dám xem nhiều, duỗi tay đem lắc tay huỳnh quang thạch đưa qua.
Dụ Sở tiếp nhận.
Duy Âm an tĩnh không tiếng động mà nhìn chằm chằm chiếc vòng.
Dụ Sở không chú ý biểu tình muội muội, cầm lắc tay đeo vào thử, cảm thấy thích hợp, vì thế cười nói: “Cảm ơn ngươi đưa ta cái này.”
Cô nói cảm ơn, Lão Tam mặt càng đỏ hơn, vội vàng xua tay nói: “Không, không có gì, kia nó liền đưa ngươi, ta trước đi xuống xe……”
Hắn đỏ mặt vội vội vàng vàng bước xuống xe.
Duy Âm nghiến răng, mặt vô biểu tình.
===
Tiểu Âm Âm ghen đó nha >=