“Là ta đem về, vì cái gì lại đưa hắn?”
Duy Âm ánh mắt liếc nhìn Lão Tam.
Lão Tam theo bản năng lùi về sau một bước.
Tiểu muội muội ánh mắt lạnh chết người a.
Dụ Sở tặng đồ đương nhiên là có dụng ý của mình, cười nói: “Tang thi vương tinh thạch, hấp thu nó có thể trợ giúp thức tỉnh dị năng, ngươi đưa cho bọn Lý ca, cùng chia nhau ăn đi.”
Lão Tam hoài nghi chính mình nghe lầm: “Cùng chia nhau là sao?”
Dụ Sở: “Ta ăn rồi.”
“……”
Lão Tam cúi đầu nhìn tinh thạch trong tay.
Tinh thạch chỉ có trong đầu tang thi, cho nên đây là từ trong đầu tang thi vương lấy ra.
Lão Tam: “……”
Hắn cầm tinh thạch trên tay vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, đi tìm mấy cái huynh đệ nhà mình.
Bọn người Lý ca đều tin tưởng Dụ Sở.
Tuy rằng thứ này thật sự rất khó nuốt xuống, nhưng mọi người cuối cùng vẫn là vẻ mặt đau khổ, chia nhau ăn tinh thạch.
Bọn họ chuẩn bị quay về căn cứ, Dụ Sở một mình ngồi ở hàng ghế phía sau, tính nghỉ ngơi một lát, lại bỗng nhiên nghe thấy âm thanh hệ thống ở trong đầu kêu:
“Ký chủ.”
Dụ Sở mở to mắt, “Làm sao vậy?”
Hệ thống có vẻ thực hưng phấn: “Em tìm được cách biến chị trở lại thành nhân loại.”
“Ân?” Dụ Sở lập tức hứng thú, “Phương pháp gì?”
Nhắc tới phương pháp cụ thể, hệ thống ngữ khí hưng phấn lại hạ xuống, có chút xấu hổ nói: “Em có thể ở trong cơ thể chị sinh ra kháng thể, làm chị tự động biến trở về thành nhân loại, nhưng là yêu cầu thân thể này chết đi, em mới có thể rót kháng thể vào……”
Dụ Sở sửng sốt.
Cho nên, chết đi một lần là có ý tứ gì?
Hệ thống phảng phất biết cô sẽ nghi hoặc, lập tức tiếp tục giải thích: “Chính là chết, tùy tiện chết, tự sát cũng được, bị giết cũng được, sau khi chết em liền có thể rót vào kháng thể, sau đó đem chị sống lại.
Như vậy trong cơ thể chị sẽ có virus kháng thể.”
Dụ Sở: “……” Ngươi còn rất biết chơi?
Cô hít thở không thông trong chốc lát.
Bất quá nếu có thể sống lại, chết một lần cũng không tính là chuyện lớn.
“Ta đã biết.” Cô tống cổ hệ thống đi.
Hệ thống lại lần nữa lâm vào ngủ đông, an tĩnh lại, Dụ Sở dựa vào cửa sổ xe suy nghĩ.
So với bị giết, vẫn là tự sát tương đối tốt hơn đi? Ít nhất mình còn có thể lựa chọn cách chết?
Bất quá hiện tại không vội.
Trước đem muội muội an toàn trở về căn cứ, xác định kết cục của Tô Ý.
Sau đó lại tự sát cũng không muộn.
“……”
Tê.bg-ssp-{height:px}
Nghĩ đến chuyện tự sát……Thật là kỳ quái.
Dụ Sở đang phiền muộn nghĩ về cuộc sống tang thi của mình, bên người bỗng nhiên rơi xuống một cái bóng, tiểu cô nương tinh tế trắng nõn trước mặt, quen cửa quen nẻo mà bò lên trên ghế sau xe, động tác thuần thục mà hướng vào vòng tay cô, tay nhỏ đem tỉ số khí đưa qua:
“Tỷ tỷ, cái này cho ngươi.”
Dụ Sở tiếp nhận tỉ số khí, cúi đầu nhìn thấy, vậy mà đã hơn tích phân.
Đây là đứng nhất cuộc khảo nghiệm.
Dụ Sở cười tủm tỉm, đem tiểu hài tử ôm vào trong lòng, hôn hôn mái tóc mềm mại của đối phương, khích lệ: “Muội muội nhà ta thật là lợi hại.”
Duy Âm bị cô ôm, sườn mặt hơi nóng, liếc mắt nhìn tỉ số khí, bỗng nhiên thấp giọng hỏi cô: “Ngươi thật sự rất muốn làm thủ lĩnh căn cứ sao?”
“Ân?” Dụ Sở ôm cô, “Làm sao vậy?”
“Ngươi làm thủ lĩnh, sẽ rất bận đi.” Duy Âm ôm lấy cánh tay cô, khuôn mặt trắng nõn chôn ở cổ tỷ tỷ, nhìn không ra biểu tình, chỉ nghe được âm thanh có chút trầm thấp, hỏi: “Bận rộn như vậy, có cái gì tốt? Hiện tại ta đã có dị năng có thể bảo vệ ngươi, không bằng chúng ta ở ngoài căn cứ sinh sống đi.”
Duy Âm chậm rãi nói, ngước mắt liếc nhìn Lão Tam ở phía trước, ý vị không rõ: “Không mang theo người khác, chỉ ngươi và ta là được.”
“……” Dụ Sở trầm mặc một lát.
Duy Âm không nghe thấy cô trả lời, cũng không gấp.
Tỷ tỷ ngay từ đầu đã có mục tiêu rõ ràng là chức thủ lĩnh căn cứ.
Mục tiêu lớn như vậy, đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Duy Âm rũ xuống hàng mi dài, chôn ở trên vai tỷ tỷ, xung quanh đều là hương thơm của thiếu nữ, hơi cúi đầu, môi mỏng mềm mại liền chạm vào cần cổ tinh tế của tỷ tỷ, lạnh băng mà tái nhợt, Duy Âm nheo mắt, nhịn không được mà mở cánh môi, nhẹ nhàng cắn xuống, cắn ra dấu răng nho nhỏ, lại nhu nhu mà hôn tới.
Dụ Sở cảm giác cần cổ tê dại, tiểu gia hỏa mềm mềm mại mại, giống như đang làm nũng.
Xe buýt thực mau dừng lại ở trước cửa căn cứ.
Dụ Sở liếc mắt nhìn căn cứ ngoài cửa sổ.
Bọn Lý ca sôi nổi xuống xe, đứng ở cạnh cửa xe.
Dụ Sở nắm tay muội muội đứng dậy, cách cửa sổ xe, gọi Lý ca.
Lý ca quay đầu lại: “Làm sao vậy?”
Giọng nói còn chưa có rơi xuống, một cái đồ vật nho nhỏ từ cửa sổ xe ném về phía hắn, hắn vội vàng theo bản năng tiếp được, mở lòng bàn tay ra, cư nhiên là một quả tỉ số khí nho nhỏ, mặt trên chói lọi hiện lên tích phân, là điểm đủ cho một người làm thủ lĩnh.
Lý ca mờ mịt ngẩng đầu.
Thiếu nữ ở cửa sổ xe nhìn hắn cười cười: “Thứ này đưa ngươi, làm trao đổi, chiếc xe này tặng cho ta cũng không quá đáng đi?”
“……” Lý ca càng thêm mờ mịt.
Duy Âm bị Dụ Sở nắm tay, lại trợn to tròng mắt xinh đẹp.
Nhận ra ý tứ của tỷ tỷ.
===
.