- Kazuha...
- Kazuha...
Rèm mi dài khẽ động đậy, đôi mắt Kazuha khép hờ mơ màng. Cô ngồi dậy, ngó nghiêng xung quanh. Tuy vậy, bao phủ không gian cô nhìn thấy là một màn mây đen kịt. Cô không thể xác định được phương hướng, và điều quan trọng nhất là... không thấy một ai.
”Vậy... tiếng gọi mình là từ đâu...?”
Cô đứng dậy, hít một hơi thật sâu, thu hết can đảm và đi xuyên qua màn mây mù mịt đó
- Kazuha... cứu...
Tiếng gọi mà cô nghe thấy ban nãy lại vang lên, như tiếng thều thào của một ai đó. Kazuha sợ hãi, mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo. Cô run run hỏi
- Ai... ai ở đó?
- Ka... Kazuha... là tớ đây...
- Heiji... HEIJI!!!
Cô giật mình khi nhìn thấy bàn tay ngăm đen của cậu bạn thân chìa ra. Nhưng... bàn tay đó đầy máu. Kazuha vội nắm lấy tay anh, “vén” màn mây mù và nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh. Heiji... đang nằm thoi thóp giữa vũng máu
Kazuha hốt hoảng vô cùng, cô ngồi sụp xuống cạnh anh, nhẹ nhàng nhấc bàn tay đang che đi phần bụng. Máu không ngừng chảy, bàn tay của Heiji dính đầy máu, bàn tay trắng nõn của Kazuha cũng vậy. Cô đau đớn hỏi
- Heiji... Cậu sao vậy...
- Kaz à, chạy đi, chạy mau lên, không chúng... chúng sẽ làm... làm hại cậu... khụ khụ...- Heiji co người lại, ho liên tục. Kazuha vỗ nhẹ lưng cho cậu bạn, nước mắt cô lăn dài trên gò má. Heiji mỉm cười yếu ớt, cậu đưa bàn tay đầy máu chạm vào má cô. Kazuha nắm tay anh, động viên
- Heiji à... Cố lên... Cậu sẽ không sao đâu!
- Vĩnh... biệt... Kazuha!
- HEIJIII!!!!!
Kazuha bật dậy, thở hổn hển. Mồ hôi ướt đẫm trên trán, làm dính bết mấy sợi tóc mái của cô. Kazuha rùng mình khi nhớ lại giấc mơ vừa rồi. Có lẽ nào... nó là điềm báo rủi?
Sáng hôm sau, Thiên nữ Teitan đến trường với khuôn mặt hốc hác làm bao chàng lo lắng. Kazuha mệt mỏi lết thân lên tầng 3, nơi lớp
11-B cư ngụ. Nhác thấy bóng cô bạn, Shiho đang được Hakuba đút cho miếng sushi liền vẫy
- Kazuha, mau lại đây ăn sushi này! Cyntia làm đấy!
- Ừm... ngon lắm Kazuha à!
Aoko gật đầu lia lịa. Miệng cô không ngừng hoạt động, vì cô vừa nuốt trôi một miếng là Kaito lập tức đút cho cô miếng tiếp theo, ân cần chăm sóc cô tận tình. Riêng Shinichi thì được Ran bón cho tận nơi, kèm theo nụ hôn má nữa khiến cho cực nhiều thằng trong lớp ghen tị. Cyntia cười híp mí nhìn Shiho và Aoko tỏ ý cảm ơn, rồi tiện tay đút cho Heiji một miếng. Kazuha thấy tim mình như đang dần dần tan vỡ, cô cố nuốt nỗi buồn vào trong mà mỉm cười gượng gạo, nhập hội với bọn bạn. Miếng sushi cá hồi sao mà đắng ngắt nơi đầu lưỡi vậy?
- Kazuha này- Cyntia bỗng gọi tên cô, cô ngẩng đầu, cười gượng
- Sao vậy?
- Cuối tuần này là sinh nhật tớ, tớ mời cậu đến tham dự cùng mọi người!- Cyntia cố nói rành rọt từng từ. Cô sống ở Hàn Quốc cũng đã 10 năm, tiếng Nhật không phải tiếng mẹ đẻ nên có chút không lưu loát. Kazuha nghĩ ngợi một lúc lâu, rồi gật đầu
- Ok, hôm đó tớ không bận!
- Tốt quá, vậy là mọi người đều đến đủ cả!
Cyntia cười rạng rỡ, nụ cười thiên thần như sáng rực lên, khiến ai cũng phải mê mẩn. Nhưng không ai biết, nụ cười đó không chỉ đơn thuần là nụ cười thiên thần thánh thiện, mà còn là nụ cười của ác quỷ
Ngày qua ngày, cuối cùng cũng đến sinh nhật của Cyntia. Kazuha quyết định rủ Ran, Aoko và Shiho cùng đi mua quà sinh nhật cho cô bạn, nhưng Shiho và Hakuba lại đi chơi đúng hôm đó, Shinichi và Ran thích đánh lẻ, còn lại mỗi Kaito và Aoko. Kaito đã không ngần ngại hộ tống cô bạn thân cùng đi, anh không để ý đến chuyện Kazuha có làm kỳ đà cản mũi anh, bởi vì kể cả có những người kia hay không thì anh vẫn có thể thoải mái biểu lộ tình cảm của mình với cô bạn gái bé nhỏ. Nhưng chính điều đó lại khiến Kazuha chạnh lòng. Cô cảm thấy vô cùng ghen tị với Aoko, cô ấy có Kaito là một người con trai tuyệt vời, sẽ trân trọng, yêu thương và ở bên cạnh cô ấy. Nhưng cô, thì không có ai ở bên cả. Người mà cô thích, người mà cô thầm yêu thương, cô không dám chắc người đó có yêu mình hay không, vì cô không dám bày tỏ lòng mình
Dòng suy nghĩ miên man của Kazuha bị cắt đứt bởi tiếng kêu của Aoko
- Ơ kìa, là Hattori và Cyntia!
- Họ đi cùng nhau à?- Kaito nhìn theo hướng Aoko chỉ. Kazuha cũng nhìn theo, và đập vào mắt cô là khung cảnh cực kì ngọt ngào:
Giữa hai dãy gấu bông, một đôi trai gái có ngoại hình nổi bật khiến người ta không thể không chú ý. Cô gái có vẻ là người ngoại quốc, mái tóc vàng óng ả bồng bềnh dài ngang eo buông dài, đôi mắt xanh dương trong veo tuyệt đẹp cùng nụ cười thiên thần của cô làm bất kì chàng trai nào cũng phải rung động. Cô mặc đầm trắng tôn lên vóc dáng mảnh dẻ và nước da trắng ngần của cô. Chàng trai bên cạnh là một anh chàng có vẻ đẹp trai vô cùng cuốn hút. Nước da ngăm đen khoẻ khoắn, đôi mắt đen sâu thẳm sắc lạnh, mái tóc đen bóng, khoé môi nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo. Cô gái khoác tay chàng trai đầy thân mật, nụ cười, ánh mắt họ trao nhau như thể xung quanh họ chỉ toàn không khí vậy, trong mắt họ chỉ có nhau. Cô gái nũng nịu chỉ vào mấy con gấu bông, còn chàng trai chỉ cười cười và gật đầu, ánh mắt không rời khỏi nụ cười thiên thần của cô gái. Thật là một cặp đôi khiến người ta phải ghen tị!
Aoko và Kaito nhíu mày nhìn nhau, rồi lại nhìn sang cô bạn thân. Kazuha đứng ngơ ngẩn ra như người mất hồn, đôi mắt không rời khỏi cặp đôi kia. Aoko hùng hổ nói
- Để em ra giáo huấn cho Hattori một trận!
- Aoko, đừng như vậy- Kaito lắc đầu, níu cô bạn gái lại- Chuyện của họ, để họ tự giải quyết, chúng ta không nên chen vào
- Nhưng Kazuha là bạn thân em, em không thể để cậu ấy như thế được!
Aoko lo lắng nhìn cô bạn. Kaito cười hiền, nhẹ nhàng trấn an
- Em yên tâm, anh tin Hattori sẽ có sự lựa chọn chính xác!
Tối hôm đó, nhóm bạn lớp 11-B tập trung tại nhà Heiji. Ai cũng mặc đẹp, và đều chuẩn bị một mỏn quà cho cô bạn Cyntia. Ran diện chiếc váy cúp ngực đỏ dài ngang đùi xếp ly hơi xoè tôn lên vóc dáng thon gọn và đôi chân dài. Aoko xúng xính váy xanh thiên thanh hai dây bồng bềnh tôn dáng, Shiho đẹp như một nữ thần trong bộ cánh lụa màu trắng. Kazuha đổi style, cô mặc váy dài tay ngắn ngang đùi xoè nhẹ, chiết eo màu đen. Ba cô bạn xinh đẹp nổi bật, vẻ đẹp của ánh sáng, mình Kazuha với nét đẹp của một thiên thần bóng đêm. Tuy chỉ mặc tông màu tối nhưng nét buồn trong đôi mắt đen láy ấy của cô khiến mọi người xao động tâm trí. Nói là đến sinh nhật Cyntia, nhưng trông Kazuha buồn man mác như có tâm sự vậy
Heiji đón các bạn tại cổng, cả hội sẽ cùng đi đến nhà Cyntia ở ngay gần đó. Cả đám ai cũng có đôi có cặp, và tất nhiên là Heiji đi cùng Kazuha rồi. Tay khoác tay Heiji, nhưng đôi mắt Kazuha thì nhìn chằm chằm xuống đất. Heiji lúng túng, anh chưa bao giờ thấy bộ dạng buồn bã như vậy của Kazuha cả. Cô chỉ im lặng, không nói. Anh hỏi, cô đáp lại anh bằng những cái lắc hoặc gật. Trong lòng Heiji dấy lên một đợt sóng, chẳng lẽ... cô đang buồn khi phải đến dự sinh nhật Cyntia? Rõ ràng là cô ấy rất hào hứng đi mua quà cơ mà? Hay là Kaito nói dối mình?
- Oa, nhà to thật đấy! To hơn cả nhà của Shinichi nữa!
Ran cảm thán, cô cùng bạn bè đang đứng trước căn biệt thự tráng lệ được trang hoàng lộng lẫy. Khách khứa tập trung trong đại sảnh của biệt thự, dưới ánh đèn vàng lung linh cùng những món ăn thượng hạng. Cả nhóm thật sự bị hấp dẫn bởi đồ ăn, và cũng vì không thấy Cyntia đâu nên quyết định sẽ ăn trước, quà đã được nhân viên phục vụ cầm hộ. Khi vừa thưởng thức các món ăn vừa trò chuyện, Shiho bỗng thấy bóng Cyntia đang khoác tay một chàng trai cao ráo, tóc vàng mắt xanh y hệt cô ấy. Nhìn cách hai người nói chuyện, chắc hẳn họ có mối quan hệ rất thân thiết. Hakuba nhíu mày một lúc rồi khẽ kêu
- A, anh ta là con trai cảnh sát trưởng Scotland Yard ở London mà?
- Sao anh biết?- Shiho ngạc nhiên- Anh có ở London đâu
- Bố cậu ta là bạn của bố anh- Hakuba giải thích- Bọn anh từng gặp nhau vài lần rồi nên cũng có quen biết. Đẹp trai vậy mà vẫn độc thân đấy
- Thế á? Nhưng chắc anh ta là bạn trai của Cyntia rồi- Shiho nói
- Không chắc đâu...
Hakuba lắc đầu. Aoko góp chuyện
- Lỡ đâu đúng thì sao?
- Đâu có phải, nếu đúng thì sao Cyntia còn thân mật quá mức với Hattori như thế?- Shinichi chêm vào
- Kudo à, không phải con gái nước nào cũng như con gái Nhật đâu
Kaito nhếch miệng cười. Ran nhíu mày
- Cậu không thích Cyntia à?
- Có chút không ưa- Kaito nhún vai. Cả Shiho, Hakuba và Heiji cùng quay sang lườm Kaito, nhưng anh chỉ nhếch môi đầy bất cần rồi quay qua khoác tay Aoko. Heiji bỗng thấy nóng mặt, Cyntia là bạn anh, và anh không cho phép bất kì ai nói bạn anh như thế! Đúng lúc anh định xách cổ Kaito đi dạy dỗ, một cánh tay trắng trẻo đã níu anh lại
- Heiji! Cậu đây rồi!
Giọng nói trong veo như tiếng suối reo vang lên sau lưng, anh quay lại, đôi mắt ánh lên tia sáng dịu dàng rất nhanh rồi vụt tắt, nhưng tất cả đều lọt vào mắt Kazuha. Cô ngoảnh đi, cố giấu giọt nước mắt lưng tròng trực trào. Heiji bị Cyntia kéo đi chào bố mẹ, bỏ lại đám bạn thân. Shinichi nhăn mặt
- Cái tên này toàn bỏ bạn bè theo gái! Đáng trách thật!
- Ừ, cậu ấy quên mình còn Kazuha à?- Hakuba nói. Shiho lắc đầu
- Hai người đó còn chưa hẹn hò, làm sao cấm Heiji được?
Lời nói của Shiho như thức tỉnh tâm trí Kazuha. Phải rồi, cô và anh đâu phải người yêu, làm sao mà cô có thể cấm anh có tình cảm với người khác? Cyntia đẹp hơn cô bao nhiêu, sao cô có thể so sánh được với cô gái người ngoại quốc đó?
- Tiểu thư có tâm sự gì vậy? Có thể nói cho tôi nghe được không?
Kazuha giật mình quay lại. Một chàng trai với mái tóc vàng bồng bềnh cùng đôi mắt xanh dương sâu thẳm, đẹp mê hồn đang nhìn cô chăm chú. Cô thấy rõ bản thân mình trong đôi mắt ấy, và cô cảm giác như mình đang bị thu hút vào ánh mắt ấy, không dứt ra được. Khi giọng nói ám muội của người con trai lạ mặt kia vang lên bên tai, cô mới bừng tỉnh
- Thưa tiểu thư, tiểu thư đang khiến các vị khách hiểu lầm là muốn hôn tôi đó!
- Xin... xin lỗi anh, tôi không cố ý!
Kazuha bối rối, cô vội vàng xin lỗi rối rít. Người kia mỉm cười và nói
- Bộ dạng của cô lúc này rất đáng yêu đấy!
- Vậy... vậy sao?- đôi mắt Kazuha vụt qua tia ngạc nhiên
- Tôi không nói dối đâu. Cô thật sự là một đại mỹ nhân đấy, có điều cô em họ Cyntia của tôi vẫn xinh hơn nhiều
- Nói thế anh khen tôi làm gì?
Nghe đến chữ Cyntia, lòng Kazuha gợn sóng lăn tăn, cô cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu mà chính cô cũng không biết là gì (là ghen đó thím >^•^
Casino lớn nhất Las Vegas, U.S.A.
Căn mật thất được xây dựng dưới tầng hầm của casino là nơi tuyệt mật nhất thế giới, do ông trùm của tổ chức mafia nguy hiểm nhất thế kỉ xây dựng- B.O. Mật thất này như cơ quan đầu não của tổ chức, là nơi chỉ có các thành viên trong tổ chức biết, nếu tiết lộ ra ngoài sẽ bị sát hại ngay lập tức. Và tối hôm nay, trong chính căn phòng này, đang diễn ra một cuộc họp giữa những thành viên tối cao của tổ chức. Ông trùm ngồi trên một chiếc ghế cao ở đầu bàn kính, bóng tối che phủ khuôn mặt, chỉ nhìn thấy đôi tay ông ta đang đan vào nhau. Hai bên bàn kính là 4 thành viên cấp cao của tổ chức, đều có mật danh là tên các loại rượu. Gin, một gã đàn ông với vẻ ngoài lạnh lùng, băng lãnh, ít nói và có vẻ điềm đạm, mái tóc bạch kim dài quá hông cùng đôi mắt xanh lá sắc lạnh đã khiến hắn dễ dàng trở thành một tay sát thủ hạng nhất. Bourbon, một thanh niên có khuôn mặt điển trai tuấn tú, mái tóc vàng kim hơi rối, làn da ngăm ngăm cùng ánh mắt u tối khó đoán biết. Vermouth, người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ với thân hình bốc lửa cùng những đường cong gợi cảm, mái tóc bạch kim xoăn dài ngang lưng, đôi mắt đẹp nhưng tối tăm vô cùng. Bên cạnh cô ta, Kir, cô gái có thân hình mảnh dẻ, nhỏ nhắn, mái tóc đen tuyền giản dị cùng vẻ đẹp truyền thống dịu dàng của người con gái Nhật Bản, nhưng đằng sau vỏ bọc đó lại là một sát thủ máu lạnh, không nương tay. Căn phòng chìm trong yên lặng hồi lâu, không một ai lên tiếng, đôi mắt họ chăm chú nhìn lên mặt bàn kính, hình ảnh của một thiếu nữ có vẻ ngoài xinh đẹp thánh thiện như một thiên thần, đôi mắt xanh đẹp làn nước mùa thu biết cười làm rung động lòng người. Bourbon phá vỡ không gian im lặng
- Cô gái này là ai?
- Cyntia Claudie, con gái của thị trưởng thành phố Seoul, Hàn Quốc. Cô ta là bạn thân từ thuở nhỏ của Hattori Heiji, con trai của Hattori Heizou, chủ tịch tập đoàn điệp viên CIA, cũng là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta
Kir đáp, đôi mắt đen ánh lên tia ngưỡng mộ. Cô gái đó, vẻ ngoài xinh đẹp đó, làm rung động trái tim của bất kì người nào nhìn thấy cô, không kể nam hay nữ. Nhìn cô gái, người ta lập tức liên tưởng đến một thiên thần. Bourbon thắc mắc
- Cô ta giúp gì được?
- Cô ta sẽ làm gián điệp cho chúng ta, trực tiếp thâm nhập vào bên trong CIA để tiếp cận kế hoạch tuyệt mật của chúng- Gin cười lạnh, đôi mắt ánh lên tia ác độc
Ông trùm khẽ đằng hắng, thu hút sự chú ý về phía mình. Khi mọi ánh mắt dồn vào ông trùm, hắn từ tốn nói
- Mục đích chính là gài Cyntia vào trường Teitan, nơi tên nhóc Hattori đó học. Lợi dụng tên nhóc đó để đạt được mục đích, một mũi tên trúng hai đích!
Bốn người còn lại ngồi im, chứng tỏ đã hoàn toàn đồng ý với kế hoạch này. Kir hỏi
- Cô ta đâu?
- Vermouth, gọi đi!
Người phụ nữ quyến rũ kia gật đầu, nhấn vào microphone, giọng nói đẹp đến mê hoặc vang lên
- Cyntia, come in!
Cánh cửa sắt nặng nề từ từ mở ra. Bóng váy trắng xuất hiện, đôi giày pha lê nện đều đều lên sàn nhà. Một thiên thần ánh sáng, toả hào quang rực rỡ đang đứng giữa một bầy quạ đen của bóng tối. Dường như cô gái này còn đẹp hơn trong ảnh rất nhiều, có thể đọc trong ánh mắt Bourbon sự kinh ngạc và chút mê mẩn. Gin lạnh lùng liếc cô gái
- Đấy hả?
- Đúng- Vermouth gật đầu. Cô ta quay sang Cyntia đang đứng bất động giữa căn phòng
- Cyntia, cô nên giới thiệu một chút chứ nhỉ?
- Ayongsaeo! Tôi là Cyntia Claudie, con gái thị trưởng thành phố Seoul, Hàn Quốc
- Cô có biết nhiệm vụ của mình rất nguy hiểm?- Kir hỏi
- Tôi biết rất rõ- Cyntia bình thản đáp- Tôi hiểu tôi cần phải làm gì, các người hãy an tâm!
- Tốt, vậy mai cô sẽ bay về Nhật Bản. Vodka và Cognac sẽ đón cô ở sân bay. Súng ngắn cỡ nòng 9 mili, chắc cô dùng tốt?- Bourbon liếc Cyntia như dò hỏi. Cô nhẹ nhàng gật đầu thay câu trả lời. Hắn ta đưa cô cây súng cùng một số vật dụng khác, còn Vermouth chăm chú gõ màn hình cảm ứng trên bàn kính, dặn dò
- Cô sẽ sống ở ngôi nhà số 34B khu Teitan, cách nhà của Hattori Heiji 3 căn, cách nhà của Toyama Kazuha 9 căn. Cô nên nhớ rõ, Toyama chính là trở ngại lớn nhất của cô để tiếp cận Hattori, và cô cần loại bỏ cô ta. Đừng để một vật cản nhỏ chắn ngang đường đi của cô, hiểu chứ?
Cyntia gật đầu. Gin cười khẩy, lạnh nhạt nói
- Chúc cô thành công! Nên nhớ, không trung thành là giết!
- Ông hoàn toàn có thể giết tôi ngay lúc này, Gin- Cyntia hừ nhẹ, đôi môi đẹp nhếch lên khiêu khích- Nhưng tôi sẽ không để ông có cơ hội làm thế
Cô gái nhỏ quay lưng, cánh cửa lại mở rộng để tiễn cô. Trong mật thất, Gin vẫn khá ngạc nhiên trước khẩu khí của tiểu thư nhà Claudie. Vermouth nhấp một ngụm rượu Belmot trong ly, ánh mắt thấp thoáng ý cười đầy giễu cợt với Gin
- Cô ta thú vị nhỉ, không phải loại vừa...
- Đúng, mồi câu của chúng ta phải ngon ăn béo bở như thế mới được- Kir cười nhẹ- Đẳng cấp của B.O. là thế, khiến chúng phải sợ hãi
Lớp 11-B, trường Teitan
Mọi hoạt động sinh hoạt của lớp vẫn diễn ra vô cùng bình thường. Các cô nàng hoa khôi vẫn vừa ăn sáng vừa tám chuyện, thi thoảng các chàng góp vui vài câu, rồi cả đám lại bật cười ngặt nghẽo. Bỗng nhiên, cậu bạn đầu cua lao vào lớp với tốc độ bàn thờ (đừng hỏi, đây chỉ đơn giản là hình ảnh ước lệ tượng trưng.-.)
- Trường mình xuất hiện một đại mỹ nhân, cực kì xinh đẹp luôn!
- Thế á?- đám com trai trong lớp hào hứng hẳn. Riêng 4 anh bàn cuối vẫn ung dung tự tại. Kaito khoác vai cô nàng Aoko đang cắm cúi ăn, cười cười
- Có đẹp bằng vợ tui không?
Cả lớp ném cho tên nào đó cái nhìn đầy khinh thường. Đến nàng ngọc nữ Aoko còn đạp Kaito qua một góc đầy hắt hủi, nên tinh thần anh chàng lập tức rơi xuống khe vực Mariana. Hakuba lắc đầu bó tay chấm than, hỏi cho có
- Đau không?
- Ngu dữ vậy Hakuba- Kaito nhăn nhó- Còn gì đau hơn nỗi đau bị vợ quăng vào xó?
- Kinh quá đi- Kazuha lè lưỡi trêu chọc. Aoko liếc cô bạn, ánh mắt hấp háy nét cười tinh nghịch
- Nàng đừng gato với tui, nàng cũng có một đức lang quân ngoan hiền với nàng còn gì?
- Ai... ai có đức lang quân cơ? Linh tinh!
Kazuha thẹn thùng, hai má đỏ ửng dễ thương khủng khiếp. Heiji vô tình trồn thấy, trái tim hẫng mất một nhịp. Anh không kìm được, chạy ra bẹo má Kazuha một cái rồi chuồn lẹ, còn nàng thẹn quá hoá giận, bật dậy đuổi theo cầm dép phang cho tả tơi, mất hết hình ảnh hot boy hót rác ^^
Ran tặc lưỡi, cho miếng salad rong biển vào miệng
- Hai đứa tăng động!
- Hồi trước chúng ta cũng vậy mà, chẳng qua là không muốn nhắc lại thôi- Shinichi ôm eo Ran từ phía sau, thì thầm vào tai cô. Ran ngại ngùng gỡ tay bạn trai ra, quay lại nói
- Ở trường đừng làm như vậy, người ta nhìn đấy!
- Ngại gì chứ? Mình yêu nhau, ai cấm được mình làm gì?- Shinichi cười. Ran đã ngại sẵn, còn thêm ánh mắt trêu chọc của nàng Shiho làm cô thêm phần xấu hổ. Cô gục mặt vào ngực Shinichi, che hết khuôn mặt như cà chua chín
”Rầm rầm rầm”
Tiếng thước huyền thoại của cô Sonoko vang lên làm cả lớp bát nháo về chỗ. Cô Sonoko đợi lớp ổn định mới nói
- Hôm nay thầy Makoto bận nên nghỉ, cô sẽ thay thầy trông lớp một ngày. Lớp ta hôm nay có thêm một bạn mới, các em giúp đỡ bạn thêm nhé!
Dưới lớp vang lên tiếng xì xào to nhỏ. 8 thiên tài vẫn bình thản ngồi im, cho đến khi bạn mới xuất hiện trên bục giảng. Cô gái này, làm tất cả mọi người sững sờ trong 30s vì nhan sắc khuynh thành khuynh quốc của mình. Cô đẹp thánh thiện như thiên thần, mái tóc nâu vàng bồng bềnh uốn sóng, làn da trắng như ngọc, đôi mắt xanh dương đẹp mê hồn. Đám con trai ngơ ngẩn, đê mê nhìn ngắm cô bạn mới, còn đám con gái có chút ghen tị với vẻ đẹp rạng rỡ này. Cô bạn mỉm cười thân thiện
- Ayongsaeo! Mình là Cyntia Claudie đến từ Seoul, Hàn Quốc! Mong các bạn chiếu cố!
- Thì ra là gái Hàn Quốc!
- Con gái Hàn thì xinh rồi!
- Ý ông nói là con gái Nhật không xinh hả? Tứ đại hoa khôi còn đẹp hơn cô ta nhiều!
"Rầm rầm rầm"
Cô Sonoko lại gõ thước lần nữa, tiếng xì xào ngừng hẳn. Rồi cô quay sang Cyntia, mỉm cười dịu dàng
- Claudie, em muốn ngồi đâu?
- Em ngồi cạnh bạn Hattori được không ạ?
Mọi ánh mắt ngạc nhiên đôn về phía Heiji đang kinh ngạc nhìn cô bạn trên bục giảng. Cô Sonoko cũng hơi lạ, nhưng rồi đồng ý để Cyntia tuỳ chọn chỗ ngồi. Bàn cạnh Hattori bỏ trống vì anh ngồi ở hàng cuối lớp, và hôm nay nhà trường biết có học sinh mới nên kê thêm bàn ghế. Cyntia đi tới đâu, mọi ánh mắt dõi theo đó. Đến khi về chỗ ngồi, Cyntia mới giơ tay ra, tỏ ý muốn bắt tay với Heiji
- Heiji, cậu còn nhớ mình chứ?
- Cyntia, sao mình có thể quên cậu?- Heiji mỉm cười, bắt tay cô bạn như đã quen thân từ lâu. Cyntia quay sang Hakuba, vui vẻ nói
- Saguru, lâu rồi mới gặp, cậu đẹp trai hơn nhiều đấy!
- Cám ơn Cyntia!- Hakuba gật đầu chào cô bạn mới đầy thân thiện. Shiho khẽ mỉm cười, vẫy tay với Cyntia, cô cũng vui vẻ đáp lại
- Shiho! Không ngờ gặp lại cậu ở đây!
- Ế? Sao Cyntia quen nhiều người vậy?- Aoko, một trong năm thành phần bị đá qua một bên, chứng kiến màn chào hỏi không nhịn được liền thắc mắc. Heiji giải thích
- Cyntia là bạn thân từ thuở nhỏ của tớ, khi tớ còn sống ở Osaka. Chúng tớ chơi với nhau từ năm 3 tuổi, đến năm 10 tuổi tớ chuyển lên Tokyo theo bố mẹ, còn Cyntia về nước sống. Vì Hakuba biết tớ năm 7 tuổi nên có biết Cyntia. Còn Shiho thì tớ không rõ...?
Heiji quay sang cô bạn thân đầy tò mò. Hakuba nói
- Ừ, tớ cũng đang không hiểu tại sao Cherry và Cyntia biết nhau!
- Em biết cô ấy năm 13 tuổi, Cyntia lúc đó đang học cấp hai tại Anh, lại ngồi cùng bàn nên hai đứa thân nhanh lắm- Shiho cười. Cyntia nháy mắt tinh nghịch
- Không ngờ Shiho và Hakuba yêu nhau nha!
- Hihi, thấy tụi mình đẹp đôi không?- Shiho cười cười. Cyntia gật đầu, ánh mắt lấp lánh
- Đẹp như đôi đũa lệch luôn!
- Cyntia!
- Haha
Bốn người đùa giỡn đầy hồn nhiên. Kaito im lặng hồi lâu, có vẻ không chịu làm bù nhìn nữa nên chủ động làm quen
- Chào Claudie! Mình là Kuroba Kaito, rất vui được biết bạn! Đây là Nakamori Aoko, cô ấy là bạn gái mình, Kudo Shinichi và Mori Ran đây cũng là một cặp, còn mỗi bạn Toyama Kazuha này và Hattori Heiji bạn cậu thì đang đợi được ăn kẹo cưới đây!
Kaito giới thiệu rất nhanh và còn pha vài câu trêu chọc rất dễ thương. Shinichi, Ran, Aoko đồng thanh chào Cyntia, còn Kazuha cười đầy thân thiện. Cyntia nhìn bốn người, giọng đầy hối lỗi
- Xin lỗi nhé! Tại mình mải nói chuyện với Heiji quá nên quên không làm quen với các bạn!
- Không sao!- Shinichi khách khí nói. Nhưng Cyntia bỗng đổi giọng
- Kuroba, bạn nói là Heiji và Toyama đang chuẩn bị mời các bạn kẹo cưới ư?
- Đừng nghe cậu ta nói linh tinh, Cyntia- Heiji lườm Kaito- Bọn tớ chỉ là bạn thôi
- Thật sao?- đôi mắt Cyntia toả sáng như pha lê, dịu dàng nhìn Heiji, còn khi liếc qua Kazuha thì ánh lên tia sắc lạnh làm cô bất giác rùng mình. Việc đó không qua nổi mắt Ran, cô hơi nhíu cặp lông mày thanh tú
Cả buổi học ngày hôm đó, Cyntia chỉ nói chuyện với Heiji, Hakuba và Shiho, không nói chút gì với năm người còn lại. Nhưng ít ra hai cặp ShinRan, KaiAo còn ngồi gần nhau, dễ nói chuyện, chứ như Kazuha ngồi giữa hội kia, không biết phải nói gì nên chỉ im lặng. Aoko và Ran lo lắng nhìn Kazuha, ánh mắt của cô ánh lên sự tủi thân, buồn bã và tổn thương. Khi tiếng chuông tan học reo vang, tất cả học sinh xách cặp đứng dậy ra về. Cyntia nhìn sang Heiji, nói như van nài
- Heiji à, đưa tớ về nhé?
Kazuha giật mình. Cô ngẩng đầu nhìn Heiji, người đang vô cùng khó xử. Anh rất khó để chọn lựa giữa bạn bè và... một người con gái mà anh không thể xác định được tình cảm của bản thân mình. Heiji hết nhìn sang Kazuha, lại nhìn Cyntia. Cuối cùng, anh nói
- Cyntia, tớ đưa cậu về!
- Oa, cám ơn Heiji nha!
Cyntia chạy lại khoác tay Heiji, vừa đi vừa dựa vào người anh như một đôi tình nhân vậy. Ánh mắt Kazuha lộ rõ sự đau đớn, tan nát và tổn thương. Hôm nay, tâm lý cô luôn bị giày vò, và cô không biết phải làm thế nào để thoát ra khỏi vòng xoáy đó. Kazuha lặng lẽ đeo balo, một mình đi con đường khác để về nhà nhanh hơn. Cô không muốn nhìn thấy Heiji và Cyntia trên đường đi, chỉ càng làm trái tim cô đau hơn mà thôi...
Buổi chiều tà dần bao phủ thành phố Tokyo một màu đỏ ảm đạm, buồn như trái tim người con gái mang trong mình nỗi buồn khó có thể nói thành lời...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hello! Bon is comeback
Bon đã ra chap nhanh hơn mọi khi nhiều nhé, và đặc biệt là chap còn dài nữa nhé:)) Thôi coi như là quà mừng Quốc khánh 2/9 và mừng khai giảng năm học
Chúc các rds thân yêu một năm học mới thật vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết và nhiều may mắn nhé