Giới thiệu ngoài lề:
-Lục Thiếu Phong một tay chơi khét tiếng, nổi tiếng là người máu lạnh, sắt gái
Là con trai tập đoàn kinh doanh bất động sản lớn nhất cả nước, không những thế nhà họ Lục còn nổi tiếng với những chuỗi nhà hàng cao cấp, nổi tiếng…
-Tô Tuấn Kiệt cũng là một tay chơi nổi tiếng lãng tử, là hình mẫu lí tưởng của các cô gái theo đuổi bởi tính ga lăng của anh. họ Tô là dòng họ nổi tiếng bởi sự mẫu mực từ đời cụ, ông, cha đều làm những vị tướng trong quân đội vì thế đi đâu ai cũng phải lể phục họ.
Từ nhỏ Thiếu Phong và Tuấn Kiệt đã cùng nhau lớn lên bên nhau coi nhau như anh em nhưng không biết vì nguyên do gì bây giờ họ lại trở lên xa cách, căm gét nhau như vậy. các bạn theo dõi tiếp truyện để tìm hiểu thêm về họ nhé J
…………………………………………………….
Mộc Anh bắt xe về tới nhà, ba đã ngồi sẵn trước bàn cơm chờ cô, Mộc Anh vui vẻ chạy vào nhà ôm lấy cổ ba thì thầm:
“ Ba vẫn đợi con về sao”
“ người đầy mồ hôi ấy mà đã ôm vào người ba” ông gỡ tay cô ra khỏi cổ mình
“ thôi. Mộc Anh con đi rửa tay còn vào ăn cơm” Dì cô từ trong bếp đi ra tay cầm đĩa thức ăn theo sau là Thiên An
Cô không nói gì nhưng cũng lẳng lặng đi vào
Bữa ăn diễn ra trong sự tĩnh lặng chẳng ai hỏi ai câu nào, cứ thế chầm chậm hết một ngày dài đầy mệt mỏi. Đi xa về Mộc Anh vẫn cứ như một đứa trẻ đòi ngủ cùng ba, ban đầu ông đâu có chịu nhưng cô cứ lầm lì quá nên ông cũng đành vậy để Dì cô sang ngủ cùng Thiên An. Mục đích là một phần muốn gần gũi ba sau là muốn xin ba ra ngoài sống dễ bề công việc. Phải thuyết phục cả đêm ba cô mới đồng ý để cô ra ngoài ở, cô vừa về ông đâu nỡ để cô ra ngoài sống luôn. Mộc Anh phải đồng ý với ba 2 tuần về một lần thì ba mới đồng ý
Sáng sớm hôm sau Mộc Anh đã chuẩn bị xong hành lí để chuyển đi, không kịp ăn với ba cô thêm bữa cơm chỉ được ôm ba một cái rồi chào ông để kịp giờ đi
Cô chuyển đến ở một khu chung cư nhỏ, tiền thuê cũng vừa phải điều quan trọng là nó vừa gần cả hai chỗ làm của cô để thuận tiện đi lại, cất xong hành lý vào nhà Mộc Anh chỉ lại quần áo rồi đến trường
Đường từ chỗ ở đến trường cô cũng chỉ tầm 700-800m, cô có thể đi bộ vừa là để tập thể dục luôn. Không khí buổi sáng của thành phố thật trong lành, sảng khoái làm thư giãn con người ta, vừa đi Mộc Anh cũng nhân tiện ngắm cảnh buổi sớm tươi đẹp, đang chăm chú nhìn thì từ đâu 4,5 người mặc quần áo đen chạy qua cô như thể đang đuổi bắt ai vậy. Mộc Anh cũng mặc kệ vì dù sao cũng chẳng phải việc liên quan đến mình nhưng đi thêm đoạn nữa từ trong hẻm sâu lại phát ra âm thanh đấm đá rất to làm cô lạnh cả sống lưng, tính tò mò nên Mộc Anh cứ bèn ngoặc vào thử ngó ( lí do mà Mộc Anh bạo gan như vậy vì khi ra nước ngoài du học cô được học qua ít võ công coi như để phòng thân khi có việc cấp bách, nhưng cô vẫn chưa bao giờ thử vận dụng nên không biết có được hiệu quả như lúc cô đi học không)
Đi sâu vào tầm 10m Mộc Anh thấy 4,5 người mặc áo đen đó đang cùng nhau đánh một người mặc áo trắng trông như đồng phục của trường cô nhìn rất thảm. cô cố đi gần hơn chút nữa để nhìn rõ thì phát hiện người đang bị ức hiếp kia chính Lục Thiếu Phong cậu học sinh ngạo mạng hôm trước của cô.
-Lục Thiếu Phong một tay chơi khét tiếng, nổi tiếng là người máu lạnh, sắt gái
Là con trai tập đoàn kinh doanh bất động sản lớn nhất cả nước, không những thế nhà họ Lục còn nổi tiếng với những chuỗi nhà hàng cao cấp, nổi tiếng…
-Tô Tuấn Kiệt cũng là một tay chơi nổi tiếng lãng tử, là hình mẫu lí tưởng của các cô gái theo đuổi bởi tính ga lăng của anh. họ Tô là dòng họ nổi tiếng bởi sự mẫu mực từ đời cụ, ông, cha đều làm những vị tướng trong quân đội vì thế đi đâu ai cũng phải lể phục họ.
Từ nhỏ Thiếu Phong và Tuấn Kiệt đã cùng nhau lớn lên bên nhau coi nhau như anh em nhưng không biết vì nguyên do gì bây giờ họ lại trở lên xa cách, căm gét nhau như vậy. các bạn theo dõi tiếp truyện để tìm hiểu thêm về họ nhé J
…………………………………………………….
Mộc Anh bắt xe về tới nhà, ba đã ngồi sẵn trước bàn cơm chờ cô, Mộc Anh vui vẻ chạy vào nhà ôm lấy cổ ba thì thầm:
“ Ba vẫn đợi con về sao”
“ người đầy mồ hôi ấy mà đã ôm vào người ba” ông gỡ tay cô ra khỏi cổ mình
“ thôi. Mộc Anh con đi rửa tay còn vào ăn cơm” Dì cô từ trong bếp đi ra tay cầm đĩa thức ăn theo sau là Thiên An
Cô không nói gì nhưng cũng lẳng lặng đi vào
Bữa ăn diễn ra trong sự tĩnh lặng chẳng ai hỏi ai câu nào, cứ thế chầm chậm hết một ngày dài đầy mệt mỏi. Đi xa về Mộc Anh vẫn cứ như một đứa trẻ đòi ngủ cùng ba, ban đầu ông đâu có chịu nhưng cô cứ lầm lì quá nên ông cũng đành vậy để Dì cô sang ngủ cùng Thiên An. Mục đích là một phần muốn gần gũi ba sau là muốn xin ba ra ngoài sống dễ bề công việc. Phải thuyết phục cả đêm ba cô mới đồng ý để cô ra ngoài ở, cô vừa về ông đâu nỡ để cô ra ngoài sống luôn. Mộc Anh phải đồng ý với ba 2 tuần về một lần thì ba mới đồng ý
Sáng sớm hôm sau Mộc Anh đã chuẩn bị xong hành lí để chuyển đi, không kịp ăn với ba cô thêm bữa cơm chỉ được ôm ba một cái rồi chào ông để kịp giờ đi
Cô chuyển đến ở một khu chung cư nhỏ, tiền thuê cũng vừa phải điều quan trọng là nó vừa gần cả hai chỗ làm của cô để thuận tiện đi lại, cất xong hành lý vào nhà Mộc Anh chỉ lại quần áo rồi đến trường
Đường từ chỗ ở đến trường cô cũng chỉ tầm 700-800m, cô có thể đi bộ vừa là để tập thể dục luôn. Không khí buổi sáng của thành phố thật trong lành, sảng khoái làm thư giãn con người ta, vừa đi Mộc Anh cũng nhân tiện ngắm cảnh buổi sớm tươi đẹp, đang chăm chú nhìn thì từ đâu 4,5 người mặc quần áo đen chạy qua cô như thể đang đuổi bắt ai vậy. Mộc Anh cũng mặc kệ vì dù sao cũng chẳng phải việc liên quan đến mình nhưng đi thêm đoạn nữa từ trong hẻm sâu lại phát ra âm thanh đấm đá rất to làm cô lạnh cả sống lưng, tính tò mò nên Mộc Anh cứ bèn ngoặc vào thử ngó ( lí do mà Mộc Anh bạo gan như vậy vì khi ra nước ngoài du học cô được học qua ít võ công coi như để phòng thân khi có việc cấp bách, nhưng cô vẫn chưa bao giờ thử vận dụng nên không biết có được hiệu quả như lúc cô đi học không)
Đi sâu vào tầm 10m Mộc Anh thấy 4,5 người mặc áo đen đó đang cùng nhau đánh một người mặc áo trắng trông như đồng phục của trường cô nhìn rất thảm. cô cố đi gần hơn chút nữa để nhìn rõ thì phát hiện người đang bị ức hiếp kia chính Lục Thiếu Phong cậu học sinh ngạo mạng hôm trước của cô.