Trở về lâu đài. Long liền bảo Lạc Tuyết đưa Uyển Như đi chơi. Còn bản thân hắn thì tiến vào trong phòng bắt đầu suy nghĩ con đường tiếp theo lên làm gì.
Bởi vì ngành giải trí của đại lục cực kì lạc hậu. Ngoài những bộ phim tầm thường, những ca khúc với kĩ xảo kém cỏi, lời ca cũng chẳng đâu vào đâu, ... được làm ra nhưng không một ai chào đón. Các công ty giải trí trên đại lục cũng chỉ có mấy trăm công ty mà thôi. Quả thật là vô cùng ít ỏi. Vì thế, việc hắn muốn tham gia một công ty giải trí, rồi từ đó tạo dựng danh tiếng là một điều không khả thi.
Do đó, chỉ còn một cách: Đi từ mạng internet.
Đại lục bước vào kỉ nguyên vũ trụ, mạng Internet phát triển với tốc độ chóng mặt. Hiện nay, trong tất cả mọi nhà, mọi ngóc ngác của đại lục đều có thể thấy được người dân sử dụng mạng Internet. Vì thế, việc Long lấy mạng Internet làm bàn đạp để thực hiện tham vọng của mình là điều hoàn toàn có thể thực hiện được.
Nếu như đã chọn mạng Internet là bước đầu phát triển. Tiếp tới, chính là thể loại bao gồm: Phim, Tiểu Thuyết và Truyện Tranh.
Thể loại: Phim bị Long loại đầu tiên. Hiện giờ hắn muốn một thứ gì đó đánh dấu mốc cho hắn. Để khi người ta xem nó, đọc nó đều biết tới hắn chính là người làm ra nó.
Mà muốn làm một bộ phim như vậy, cần một nguồn tài nguyên khổng lồ, diễn viên nổi tiếng và quan trọng nhất là hắn phải nổi tiếng trước đã. Dù sao, những bộ phim của thế giới này đều do những đạo diễn nổi tiếng của tinh hệ làm ra thì mới có người xem. Nếu như của một đạo diễn vô danh thì dù bộ phim có hoàng tráng thế nào thì cũng trả co ma nào xem.
Truyện Tranh cũng bị Long loại. Thế giới này không tồn tại khái niệm Truyện Tranh là gì. Mà đi kèm với nó chính là Anime, hoạt hình cũng không một ai hiểu. Nếu như Long dùng thể loại truyện tranh làm bước đầu phát triển. Hắn cần phải để đại lục hiểu được truyện tranh nghĩa là gì, đây quả thật là cực khó và cần thời gian rất dài.
Cuối cùng, Long chọn Tiểu Thuyết. Không như Phim và Truyện Tranh. Internet phát triển khiến cho văn học mạng cũng phát triển theo. Thế nhưng, dù rằng phát triển thì những bộ tiểu thuyết trên mạng đều mang theo trường phái siêu thực, nói về cuộc sống, nói về những khó khăn khi tu luyện Linh Sư,.... Vì thế, những câu chuyện huyền ảo, những câu chuyện mà hệ thống tu luyện khác hẳn với Linh Sư,... thì chưa tồn tại. Và đây chính là thứ mà Long nhắm tới.
Một câu chuyện viết về một hệ thông tu luyện mới tinh nhưng lại vẫn mang theo khuynh hướng cua Linh Sư như Thiên Nhân phải độ kiếp, luật nhân quả, luật ngũ hành... , một câu chuyện với bối cảnh dù không rộng lớn như tinh không vô hạn nhưng cũng đủ người đọc há hốc mồm. Một câu chuyện tràn đầy màu sắc huyền ảo, thần tiên. Một câu chuyện có bi, có hài, có pk đặc sắc, có tình cảm nam nữ. Một câu chuyện có thần, tiên, ma quỷ.
Một câu chuyện hợp đủ tất cả các yếu tố trên thì ngoài : Tru Tiên , Long không tìm thấy một bộ truyện nào khác.
Tru Tiên là bộ tiểu thuyết đầu tiên của thể loại Tiên Hiệp. Tiêu Đỉnh, tác giả Tru Tiên là người đã thành lập một thể loại tiểu thuyết khác, một thể loại dần dần thay thế thể loại Kiếm Hiệp vốn đã thống trị Trung Quốc trong một thời gian dài: Tiên Hiệp. Long tin tưởng, với Tru Tiên, hắn có thể mở ra một kỉ nguyên mới cho làng văn học mạng của đại lục.
Và tác phẩm này cũng trở thành tác phẩm mang tới danh tiếng cực lớn cho hắn. Dù sao, bằng vào kinh nghiệm kiếp trước, Long biết Tru Tiên được người đọc trào đón như thế nào? Hắn tin tưởng, ở cái đại lục mà thần tiên chỉ là truyền thuyết, một bộ tiểu thuyết nói về tu luyện thành tiên hoàn toàn sẽ khiến người đọc yêu thích.
Nghĩ là làm. Long mở máy tính lên. Ở trên TKTK. com ( Tinh không tìm kiếm = google. com) tìm kiếm các trang web truyện mạng
Trải qua mấy phút. Long quyết định chọn lấy Truyencv. com. Một trang web truyện đang đứng đầu đại lục với gần mười triệu thành viên. Đặc biệt Truyencv. com còn kết hợp với Đại Việt Nhà Xuất Bản. Một Nhà Xuất Bản lớn của đế quốc. Mà đây cũng chính là lý do Long nắm tới web này.
Đăng kí ID thành công. Long bắt đầu đi vào sáng tác Tru Tiên. À không, phải là nhớ lại Tru Tiên chứ.
Nhắm mắt lại, hắn tiến vào hệ thống. Sau đó hô hào:
" Hệ thống. Mở ra trí nhớ kiếp trước".
" Xác nhận. Toàn bộ trí nhớ kiếp trước của chủ nhân được mở ra".
Theo một tiếng thông báo của hệ thống. Vô số trí nhớ tràn về đầu Long. Hắn thấy được rất nhiều hình ảnh, hình ảnh cha mẹ hắn kiếp trước, hình ảnh mình đang học trong trường cao đẳng, hình ảnh cô gái mà mình yêu thầm trộm nhớ,... khiến Long hai mắt dại ra, trong mắt lóe sự hoài niệm.
Dù rằng Long đã quyết định bắt đầu cuộc sống mới, cũng phong ấn tất cả những trí nhớ kiếp trước chỉ để lại những trí nhớ quan trọng trong đầu. Thế nhưng, điều đó không đồng nghĩa với việc hắn dũ bỏ quá khứ.
Rất lâu sau, Long mới bình tĩnh lại. Bắt đầu ở trong đầu mình tìm đọc Tru Tiên. Kiếp trước, Long đọc tiểu thuyết mạng có hơn năm năm, số lượng tiểu thuyết mạng mà học đọc đã đạt đến một con số khủng bố. Tru Tiên, Phàm Nhân Tu Tiên,... những bộ tiểu thuyết đình đám, Long cũng đã từng đọc qua. Vì thế, việc trong đầu hắn có Tru Tiên hoàn toàn không phải là điều khó hiểu.
Rất nhanh, Long tìm thấy toàn bộ tác phẩm Tru Tiên. Lập tức Long mở mắt. Ở trên màn hình 3d không ngừng điểm. Viết ra những dòng giới thiệu đầu tiên về Tru Tiên .
"Thế gian ngày nay, chính đạo đang mạnh, tà ma tránh lui. Vùng đất trung nguyên sơn linh thủy tú, nhân khí cường thịnh, sản vật phong phú, là nơi chiếm cứ bền vững của các chính phái, trong đó đặc biệt có ba phái lớn đứng đầu, là Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc. Câu chuyện này, bắt đầu từ "Thanh Vân Môn".
- Trương Tiểu Phàm - nhân vật chính, là một thiếu niên bình thường, nhưng vận mệnh đã cợt đùa với hắn không chỉ một lần... Ý nghĩa duy nhất giúp hắn tồn tại là tình yêu, tình yêu là tấm phao cứu mệnh, là tín ngưỡng và tôn giáo duy nhất của đời hắn. Qua sự vật vã của Trương Tiểu Phàm, mới thấy sự trưởng thành của một người đàn ông gian nan biết bao. Tru Tiên thực chất là một bộ tiểu thuyết nói về sự trưởng thành, nói về tình cảm. Soi vào số phận Trương Tiểu Phàm, ta tìm thấy phần nào đó số phận riêng ta"
Tiếp tới, chính là chương một: Thanh Vân
"Từ thời thái cổ, nhân loại đối với thế giới quanh mình, thảy những sự kỳ dị, chớp loè sấm động, gió dữ mưa to, thiên tai nhân hoạ, thương vong vô số, lũ lụt khắp nơi, tuyệt không phải những sự sức con người có thể làm được, có thể chống cự được. Bèn cho rằng trên chín tầng trời có chư vị thần linh, dưới chín tầng đất có dồn đống âm hồn, diêm la điện phủ.
Vì vậy truyền thuyết thần tiên lưu lại hậu thế. Chẳng biết bao nhiêu con dân loài người, thành tâm khấu đầu, cứ hướng về những thần minh do trí óc mình tưởng tượng ra mà lễ lạt cúng bái, cầu phúc tố khổ, hương khói rất thịnh.
Từ xưa tới nay, người thường chẳng ai là không chết. Nhưng thế nhân đều ham sống sợ chết, mỗi khi nói đến địa phủ diêm la, thì thường thêm thắt bao điều ghê sợ, rồi nảy ra cái thuyết trường sinh bất tử.
So với những giống loài sinh linh khác, con người thể chất kém, nhưng lại là linh trưởng của vạn vật, đó tuyệt không phải là lời nói giả. Với động lực săn đuổi sự trường sinh, hết đời này sang đời khác, những kẻ thông minh chí sỹ, người trước nằm xuống người sau đứng lên, đổ hết tinh lực suốt kiếp, vẫn cặm cụi đi tìm..
Cho mãi đến nay, tuy vẫn chưa tìm thấy sự trường sinh bất tử, nhưng có một số nhà tu chân luyện đạo đã nhìn thấu được thiên địa tạo hoá, lấy thân phận của người phàm để điều khiển những thế lực bất trắc, nhờ sức các loại bảo bối thần bí, dụng cụ làm phép, có thể khiến lung lay cả trời đất với uy lực sấm sét. ...
Nhiều vị tiền bối đắc đạo cao thâm, truyền thuyết kể họ đã sống lâu hàng ngàn năm không chết. Người đời cho rằng vậy là đắc đạo thành tiên, nên càng ngày càng có thêm nhiều người lao vào con đường tu chân luyện đạo.... "
Nửa ngày, Long hoàn thành mười chương đầu của Tru Tiên. Hắn có thể viết tiếp, thế nhưng hắn biết nếu như một hơi viết ra cả bộ Tru Tiên sẽ khiến người đọc không cảm thấy được sự tuyệt vời mà Tru Tiên mang lại. Hắn muốn người xem vừa đọc, vừa cảm nhận , dõi theo từng bước đi của Trương Tiểu Phàm, xem hắn từ một người phàm trở thành một vị tuyệt thế cường giả.
Đóng lại máy tính. Đúng lúc này, trong lòng Long, một cỗ dự cảm bất thường xuất hiện. Đây chính là năng lực của lời nguyền Uyên Ương Song Tử. Nếu như một người gặp chuyện, người kia sẽ cảm ứng được. Long xuất hiện dự cảm này, chứng tỏ Lạc Tuyết xảy ra chuyện.
Quả nhiên, mấy giây sau. Chiếc đồng hồ trên tay Long run lên. Hắn tâm niệm khẽ động, lập tức hình ảnh của Lạc Tuyết hiện ra. Chỉ thấy Lạc Tuýet khuôn mặt cực kì khó chịu, trong mắt còn lóe lên một tia sát ý. Thấy Long, cô mừng rỡ lên tiếng :
" Anh Long. Nhanh tới quảng trường Chiến Thắng. Có người bắt nạt bọn em"
Nghe vậy, Long hai mắt lóe lên sát cơ mãnh liệt. Dám động tới người yêu hắn, đặc biệt là Lạc Tuyết. Thật sự là muốn chết.
" Lạc Tuyết, chờ anh. Anh lập tức chạy tới ngay"
Long âm thanh lạnh như băng. Sau đó đóng lại đồng hồ. Lập tức rời khỏi phòng, ngồi lên Optimus. Phóng về phía quảng trường Chiến Thắng. Hắn muốn xem thằng nào dám cả gan động tới người yêu hắn.
***********
Quảng trường Chiến Thắng nằm ở trung tâm thành phố. Nơi đây có đặt tượng đài một người đàn ông cao lớn, cưỡi trên một con Bạch Lôi Sư Tử . Đây chính là thành chủ của Hà Bắc thành phố: Chiến Thắng. Xung quanh quảng trường là vô số các cửa hàng ăn uống, cửa hàng quần áo. Trên quảng trường, dòng người đông đúc, chật kín cả nơi đây. Thật sự là vô cùng nhộn nhịp, náo nhiệt
" Chị Tuyết. Giờ chúng ta đi đâu chơi đây?"
Uyển Như hai tay sách túi lớn túi nhỏ quần áo cười hì hì nhìn Lạc tuyết hỏi
Lạc Tuyết uy nghĩ một chút rồi vỗ tay , hai mắt sáng ngời cười nói:
" Đúng rồi. Ở khu Đông Hải vừa mở một nhà hàng hải sản, nghe nói ăn ngon lắm. Chúng ta đi tới đó ăn thử xem"
Nghe vậy, Uyển Như gật đầu sau đó cùng Lạc Tuyết đi tới khu Đông Hải
- Phịch
Một tiếng va chạm vang lên. Chỉ thấy Uyển Như cùng một người khác va chạm. Lập tức, thân hình nhỏ nhăn xinh xắn của cô bị đẩy lùi, ngã xuống đất. Khuôn mặt cô tràn đầy đau đớn, hai tay để sau lưng.
" Uyển Như, em không sao chứ" Thấy Uyển Như ngã, Lạc Tuyết vội vàng đi tới đỡ cô dậy, ân cần hỏi han.
" Em không sao?" Uyển Như lắc đầu.
" Ồ. Hai người đẹp. Đi đâu mà vội vàng vậy"
Một âm thanh ngả ngớn vang lên phía sau lưng hai người
Phòng gia chủ. Long ngồi đối diện với cha mình. Trên bàn là một bàn cờ cờ vua với những con cờ vua được làm từ hình chiếu d vô cùng sống động.
Long phất tay, một con tốt với hình một chiến binh cầm kiếm xông lên phía trước hai bước. Đi nước cờ xong, Long nhìn cha mình hỏi:
" Cha gọi con tới đây có gì không?".
" Chẳng lẽ không có việc gì thì ta không được gọi sao?" Nguyễn Trung Kiên có chút bất mãn, đưa ra nước cờ nói.
Nghe vậy, Long cười khinh bỉ không nói gì. Hắn thừa biết tính cha mình, là một người nghiêm khắc, quản lý cả một gia tộc khổng lồ. Ông rất ít có thời gian cùng với Long nói chuyện riêng. Mỗi khi hai người ngồi cùng nhau, là y như rằng có chuyện gì đó mà Nguyễn Trung Kiên muốn Long làm. Vì thế, Long hoàn toàn không tin cha mình gọi mình tới đây chỉ để tâm sự.
" Được rồi. Quả thật ta gọi con tới đây là có chuyện"
Nguyễn Trung Kiên cười cợt sau đó nghiêm giọng:
" Ông nội muốn con trở về gia tộc"
Nghe Nguyễn Trung Kiên nhắc tới hai tiếng "ông nội". Long khẽ run lên, trong đầu hắn hiện lên một ông lão râu tóc bạc phơ, thân hình cường tráng, khuôn mặt phúc hậu tràn đầy trìu mến xoa đầu hắn. Nghĩ tới đấy, đôi mắt Long khẽ đỏ lên
Lắc đầu để những hình ảnh đó biến mất. Long đi một nước cờ. Sau đó hắn bình tĩnh trả lời:
" Con không trở về"
" Tại sao! Hiện tại Trình Thành đã tỉnh lại, nó cần phải học rất nhiều thứ. Chẳng lẽ con không muốn dạy nó sao?" Nguyễn Trung Kiên khuyên bảo.
" Cha. Trình Thành bản thân mang có huyết mạch của Trần, Nguyễn, Lạc gia. Chỉ cần gia tộc chọn những giáo viên thật tốt day nó. Con tin tưởng, tương lai của nó bất khả lượng. Nó rất có thể đạt tới cảnh giới Thiên Nhân, thậm chí là Tiên Tuyệt cảnh. Vì thế, thà rằng để những người trong gia tộc dạy bảo còn hơn là để con dạy, dù sao con mới chỉ có mười bốn tuổi mà thôi"
Long cười lắc đầu. Hắn mặc dù rất muốn dạy bảo Trình Thành, dù sao từ mặt nào đó cậu là con trai của hắn và Lạc Tuyết. Thế nhưng nghĩ tới nhiệm vụ của mình, nghĩ tới ánh mắt khi đó của ông nội, hắn vẫn cương quyết không trở về.
Nghe vậy, Nguyễn Trung Kiên trầm mặc. Long nói hoàn toàn đúng khiến ông không thể phản bác. Trình Thành có huyết mạch của Long và Lạc Tuyết, thế nhưng cậu lại do Trần Hoa cùng ông sinh ra. Trong người ngoài huyết mạch của Long và Lạc Tuyết còn có huyết mạch của ông và Trần Hoa. Như vậy, bản thân Trình Thành mang theo ba loại huyết mạch.
Có ba loại huyết mạch khác nhau, Trình Thành thiên phú cực kì kinh khủng, chỉ cần dạy bảo thật tốt, Trình Thành rất có thể đột phá Thiên Nhân Cảnh trong truyền thuyết.
Mà sự dạy bảo tốt nhất thì nên tới từ những giáo viên có kinh nghiệm dày dặn. Ông biết điều này và ông nói thế cũng chỉ là muốn Long vì Trình Thành mà trở về mà thôi.
" Long, cha thật không hiểu. Tại sao con lại đâm đầu vào cái ước mơ vô bổ đó chứ. Con muốn nổi tiếng, muốn được vạn người kính trọng thì chỉ cần con đảm đương chức tộc trưởng thì con hoàn toàn có thể đạt được điều đó . Làm gì cứ phải đi theo con đường giải trí. Con trai, nghĩ lại đi. Mặc dù lần này trở về, con sẽ không còn là tộc trưởng, thế nhưng cha tin tưởng, ở trong gia tộc, địa vị của con sẽ cực kì to lớn"
Nguyễn Trung Kiên vẫn chưa từ bỏ , hết lời khuyên ngăn Long
Long lắc đầu đứng dậy đi ra cửa sổ. Ánh mắt hắn nhìn lên trời tràn đầy vẻ suy nghĩ. Rất lâu sau, hắn mới thở dài lên tiếng:
" Cha, cha không hiểu đâu, kể cả ông nội cũng không hiểu được điều con làm đâu. Thế giới này, ngành giải trí bị các người là một ngành vô bổ, thế nhưng đối với con, cái ngành đó có thể khiến cả thế giới này biển đổi. Không những thế, đây cũng là một loại tu luyện Vì thế, một khi con đạt được tham vọng hoặc là ông nội đồng ý việc làm của con, ủng hộ con thì con mới trở về"
Khi biết ở thế giới này, ngành giải trí được coi như một ngành nghề vô bổ. Những bộ phim, những bài hát, những bộ tiểu thuyết, truyện tranh... hoàn toàn không được mấy ai coi trọng. Tất cả các phát minh khoa học chỉ nhằm mục đích cho con người tu luyện, khám phá vũ trụ, quân sự chiến tranh.
Lúc đó, Long liền nảy lên một tham vọng, hắn muốn đưa tất cả những bộ phim nổi tiếng, những bài hát bất hủ, ... của Địa Cầu đến thế giới này, hắn muốn trở thành ông tổ của ngành giải trí, biến nó trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu của người dân đại lục.
Ban đầu, đó chỉ là một tham vọng nhỏ. Thế nhưng từ khi đạt được chân nguyên, tham vọng này của Long trở lên vô cùng khủng bố. Hắn thề bằng mọi giá phải hoàn thành tham vọng này.
Lại nói. Ước mơ của Long bị người trong gia tộc kịch liệt phản đối. Đến cả người ông nội yêu thương hắn nhất cũng bắt Long phải từ bỏ ước mơ này.
Ở đây, ngành giải trí giống như ngành điện tử ở Địa Cầu vậy. Ai cũng cho rằng điện tử là một thứ vô bổ, hại sức khỏe. Những game thủ là những con nghiện. Phần lớn mọi người đều có cái nhìn cực kì xấu đối với điện tử nói chung và các game thủ nói riêng. Bản thân Long cũng vì muốn trở thành một game thủ chuyên nghiệp mà bị gia đình phản đối gay gắn đến nổi hắn không thể từ bỏ ước mơ đó.
Thế nhưng lần này lại khác. Long quyết tâm thực hiện ước mơ của mình. Bản thân hắn ở thế giới này đã có đủ rồi.
Thực lưc? hệ thống trong tay, thực lực đối với Long hoàn toàn chỉ là chuyện nhỏ.
Tiền tài? nếu như ước mơ của hắn thành công, hắn hoàn toàn có được vô số linh tệ, thậm chí có thể trở thành người giàu nhất tinh hệ này.
Địa vị? thực lực có chẳng lẽ còn lo không có địa vị.
Mỹ nữ? Lạc Tuyết, Uyển Như, Thanh Mị đều là những siêu cấp mỹ nữ mà dù đi khắp đại lục cũng ít gặp được.
Mọi thứ đã có, cũng chỉ có ước mơ trở thành ông tổ ngành giải trí là chưa đạt được. Vì thế, dù có phải cùng gia đình trở mặt, từ bỏ chức vị gia chủ, bị đuổi khỏi gia tộc, hắn cũng đồng ý, chỉ vì một chấp niệm trong lòng: Ông tổ ngành giải trí
Nghe Long nói bằng một giọng tràn đầy kiên định. Nguyễn Trung Kiên cười khổ, ông không hiểu tại sao Long lại đâm đầu vào cái tham vọng vô bổ. Dù có thực hiện được thì sẽ mang lại cái gì? Thế giới này tu luyện, phát triển khoa học kĩ thuật làm chủ, ai lại đi xem mấy quyển tiểu thuyết, mấy bộ phim hay nghe mấy ca khúc mà không giúp gì tới tu luyện. Ông, thật sự không hiểu nổi.
" Ông nội biết con sẽ không đồng ý. Vì thế ông nội cũng truyền lời với con. Nếu trong vòng ba năm, con không kiếm được tỷ linh tệ. Thì con phải bắt buộc trở về gia tộc, từ bỏ tham vọng và tập trung vào tu luyện"
Nguyễn Trung Kiên biết không thể nào thay đổi được quyết định của Long. Vì thế, ông đành nói ra những lời mà cha mình đã nói trước đó.
" Ha... ha, tỷ linh tệ, ông nội thật sự là biết ra điều kiện đó. Thế nhưng, phải để ông thất vọng rồi. tỷ linh tệ trong ba năm, đối với con là điều cực kì dễ dàng"
Long nghe vậy, cuồng vọng cười lớn. Nếu như có người bảo rằng trong vòng bă năm kiếm tỷ linh tệ, chắc chắc mọi người đều sẽ cho hắn là ngu ngốc. Dù sao tỷ linh tệ nếu đổi ra tiền việt một triệu tỷ Vnđ. Ba năm kiếm một triệu tỷ vnđ, họa có đi cướp ngân hàng hoặc là bán Bát Phẩm, Cửu Phẩm đan dược thì may ra còn kiếm được. Thế nhưng, đối với Long , điều này hoàn toàn dễ dàng thực hiện. Bởi vì ngành giải trí là một mỏ vàng , một mỏ vàng mà chỉ có hắn biết được giá trị của nó.
" Ta mong con làm được như những gì mình nói" .
Nguyễn Trung Kiên cười cợt. Mặc dù ông muốn Long từ bỏ ước mơ đó. Thế nhưng, ông càng không muốn Long thất bại, bởi vì nếu hắn thất bại, đó chính là đả kích vô cùng lớn đối với con trai mình. Khi đó, mọi điều tồi tệ sẽ xảy ra. Ông khôn muốn chút nào.
" À, Ông nội có nói nhắn rằng: Bốn năm sau, dù thành công hay thất bại, con cũng phải trở về gia tộc một chuyến. Bởi vì khi đó là thời gian Cửu Hoàng Tranh Tài diễn ra, và cũng là lúc " Nam Việt Bí Cảnh" mở ra".
Nghe thế, Long hai mắt lóe lên một tia sát ý sau đó trong nháy mắt biến mất. Nhìn về phía Nguyễn Trung Kiên gật đầu sau đó quay đầu rời đi.
" Con đã biết. Cha, không có gì, con xin cáo lui"
" Nè. chẳng lẽ con không đánh nốt bàn cờ này sao. Ta đang thắng thế mà".
Thấy Long rời đi. Nguyễn Trung Kiên hô lớn. Nghe vậy, Long không quay đầu cười ha hả:
" Cha. ngài thua rồi".
Sau đó, liền bước ra khỏi phòng. Để lại Nguyễn Trung Kiên ngơ ngác nhìn bàn cờ. Chỉ thấy trên bàn cờ. Quân Tướng của ông đã bị quân Hậu, quân Tượng, quân Xe của Long chiếu tướng. Một pha chiếu tướng hết cờ khiến ông hoàn toàn thua.
" Haiz. Thằng này đúng là yêu nghiệt mà"
Thấy mình thua, Nguyễn Trung Kiên thở dài đấm ngực buồn bã lên tiếng.
" Anh hai, anh nhớ thường xuyên về thăm em đó nha"
Bên ngoài cửa gia tộc. Trình Thành ánh mắt tràn đầy không nỡ rời xa nhìn theo Long hô hào.
Nghe thế, Long cười xoa đầu cậu cười nói:
" Ừm. Nếu có thời gian anh sẽ trở về. Cơ mà, ở nhà em phải ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ đó"
" Vâng" Trình Thành gật đầu thật mạnh đáp.
" Bảo bối. Nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng để bị ốm đó."
Trần Hoa ôm lấy Long, giọng nói toát lên vẻ quan tâm cùng lo lắng
" Mẹ, con lớn rồi. Sẽ tự biết lo cho bản thân mình" Long mỉm cười đáp. Sau đó hắn rời khỏi Trần Hoa ôm ấp, đi về phía ô tô , bước vào trong xe dơ tay lên vẫy:
" Cha, mẹ. Con đi đây".
Nói xong, hắn khởi động xe. Lập tức, chiếc xe liền bay lên không , hóa thành bạch quang bay về phía chân trời, để lại một nhà ba người ở dưới mặt đất ngẩng đầu nhìn theo.
Bên trong Fly Car. Lạc Tuyết có chút nghi hoặc nhìn Long lên tiếng:
" Long, tại sao anh lại vội vàng về sớm vậy".
Nếu bình thường, Trình Thành tỉnh lại thì chắc chắn Long sẽ ở nhà một thời gian để chơi cùng em trai mình. Thế nhưng thật không ngờ, sau khi cùng cha nói chuyện một buổi sáng liền lập tức rời đi. Điều này khiến cô thật sự khó hiểu.
" Ông nội hạ lệnh. Trong vòng ba năm anh không kiếm được tỷ linh tệ. Sẽ bắt anh trở về gia tộc"
" Trời ạ! chuyện này...." Uyển Như nghe vậy, khiếp sợ kêu lên. Gia tộc của Uyển Như dù to lớn, giàu có thế nhưng cũng không đạt tới con số tỷ linh tệ. Vậy mà hiện tại, Long cần phải kiếm một số tiền khổng lồ như vậy trong ba năm, điều này khiến Uyển Như khiếp sợ vô cùng.
Chỉ có Lạc Tuyết là biết lý do tại sao ông nội Long lại ra yêu cầu này. Cô nghiêm mặt nhìn Long :
" Chẳng lẽ, hiện tại anh muốn....".
" Đúng vậy, đã tới lúc anh thực hiện tham vọng của anh rồi"
Long gật đầu, hai mắt lóe lên một tia hưng phấn. Ngành giải trí đại lục. Ta, Nhất Thiên Long Hoàng tới đây.