Dưới trận lôi kiếp đáng sợ như vậy, toàn bộ Huyễn phủ đều bị hủy diệt, hàng vạn sinh mệnh đều hóa thành u hồn, vốn là bát đại thế gia nhưng bất luận là nhà nào đều khó tránh được thảm họa này.
Cả Huyễn Phủ chỉ còn sót lại một nhóm người, chính là chưa đến ba mươi người, mà trong thời khắc cuối cùng Miêu Khuynh Thành đã dùng tay áo cuốn họ lại. Lúc đó vốn là thời khắc hung chiến nguy hiểm, Miêu Khuynh Thành cho tới giờ cũng chưa kịp nhìn những người bị mình cuốn lại.
- Chiến Cuồng! Ngươi đáng chết!
Miêu Khuynh Thành không chú ý đến hậu quả mà trận lôi kiếp gây ra, đột nhiên hét lên một tiếng.
Tiếng hét này trong khoảnh khắc lại lấn áp hoàn toàn tiếng sấm ầm ầm của lôi kiếp trên không. Toàn bộ sự sôi nổi ở đại lục nay đều tan biến.
Chiến Cuồng bay lượn trước mặt Khuynh Thành. Sau khi hấp thu được vô số huyết thực, hắn đã sớm khôi phục được công lực cao nhất ở kiếp trước, lại càng khôi phục được diện mạo vốn có của hắn.
Thực ra từ khi Huyễn phủ dâng lên cơn phong ba này thì Miêu Khuynh Thành đành phải ra ngăn chặn hắn. Thực tế tên Chiến Cuồng kia đã bị Miêu Khuynh Thành đánh gục không dưới vài trăm lần. Công lực của hắn địch không nổi một ngón tay của Miêu Khuynh Thành nhưng dù công lực của Miêu Khuynh Thành có phi thường đến đâu đi nữa thì từ đầu đến cuối cũng không thể giết được hắn.
Cửu Huyễn Lưu Sa chính là thần vật có một không hai trong thiên địa!
Bất tử bất diệt, không có sơ hở, đúng với ý nghĩa của bốn chữ vô địch thiên hạ!
- Sư tôn, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi một tiếng sư tôn!
Trong ánh mắt Chiến Cuồng vẫn không che giấu nổi sự sợ hãi, nhưng nét mặt đã dần dần yên lặng, càng lúc càng trở nên điên cuồng, gần như mắc chứng bệnh cuồng loạn, hắn hét lớn:
- Ngươi thành toàn cho thân phận Chiến Cuồng ngày xưa, là ân sư của ta, nhưng hiện giờ ngươi lại tự tay hủy diệt Chiến gia của ta. Ngươi là kẻ thù của Chiến gia ta!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời kêu la bi thảm:
- Đó là con cháu tám nghìn năm của ta, cơ nghiệp tám nghìn năm!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ, hai mắt đỏ rực lên:
- Nếu không phải tên súc sinh nhà ngươi làm chuyện xằng bậy thì Huyễn phủ đâu bị hủy diệt? Huyễn phủ hủy diệt, chẳng lẽ bị hủy diệt chỉ có Chiến gia của ngươi? Chiến Cuồng, tâm địa ngươi nham hiểm, tâm trí điên loạn, hôm nay ta thay trời hành đạo quyết cho ngươi phải chết!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời cười lớn, cười như khóc:
- Hủy diệt Huyễn phủ chính là ta sao? Nếu như không phải ngươi tùy tiện xuất hiện, thì sao lôi kiếp có thể xảy ra, nếu ngươi chưa từng xuất hiện thì cùng lắm Huyễn Phủ cũng chỉ có một mình Chiến gia đứng đầu độc tôn, thất gia còn lại trở thành phụ thuộc, nhưng Huyễn Phủ vẫn là Huyễn Phủ. Thế nhưng vì ngươi mà bây giờ đã hoàn toàn bị chôn vùi. Miêu Khuynh THành, công lực của ngươi thật kinh thiên động địa, vô địch thiên hạ, ta biết việc đánh bại ngươi là rất khó nhưng hiện giờ thân thể ta đã là Cửu Huyễn Lưu Sa bất tử, ngươi cho là có thể giết được ta sao? Lôi kiếp trên trời chính là do ngươi mà đến, không biết ngươi có thể chống đỡ được nữa không?
Hắn cố nhiên không để ý đến mặt mũi của sư phụ, từ đầu đến cuối đều gào thẳng tên họ của sư phụ!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ, đối diện với tên quái vật giết không chết này tuy rằng công lực vô địch nhưng lại không cách nào giết được hắn.
Thanh lý môn hộ, lực bất tòng tâm!
Màu tím kiếp lôi trên trời đã lắng xuống một hồi lâu, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn giống như đất trời sụp đổ, hơn vạn đường cuồng lôi tím đồng thời giáng xuống! Lôi kiếp cuối cùng lại muốn phát uy rồi!
Trong lòng Miêu Khuynh Thành lạnh buốt:
- Chẳng lẽ lôi kiếp này có bắt đầu mà không có kết thúc, không chỉ muốn hủy diệt Huyễn Phủ mà còn muốn hủy diệt toàn đại lục này sao? Lẽ nào chỉ khi ta chết đi, mới có thể chấm dứt lôi kiếp, nhưng… nếu ta cũng chết đi thì còn ai có thể khống chế được tên súc sinh này?
Ngay lúc Miêu Khuynh Thành do dự khó quyết để đưa ra quyết định thì một bóng trắng ngang trời xuất hiện bay lượn lên, lại ở giữa không trung quay đầu đón nhận hàng vận đường lôi kiếp tím.
Người này không phải ai khác chính là Quân Mạc Tà!
Miêu Khuynh Thành kinh hãi quát lớn:
- Coi chừng, không đươc…
Nhưng câu nói chưa dứt thì lôi kiếp cùng Mạc Quân Tà đã trạm trán giữa không trung.
Hai mắt Miêu Khuynh Thành khép lại, thiếu niên kỳ lạ này cuối cùng cũng không tránh được khó khăn.
Ngay cả chính mình cũng phải dốc toàn lực mơi có thể chống đỡ được với lôi kiếp, trên thế gian này có người nào có thể tiêu giải.
Nhưng mà rất lâu sau lại không hề nghe thấy tiếng sấm vang rền như dự tính, vừa mở mắt nhìn đã thấy kiếp vân trong không trung lại phát ra hàng nghìn đường lôi kiếp tím, công kích về phía thiếu niên áo trắng Quân Mạc Tà.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ hàng nghìn đường kiếp lôi kia lại không thể làm tổn thương đến hắn?
Sao có thể xảy ra chuyện này?
Ngay tại khi Miêu Khuynh Thành hướng ánh mắt vô cùng kinh ngạc chăm chú nhìn thì Quân Mạc Tà hét lớn một tiếng, hai tay vung lên, chi chít kiếp lôi giữa không trung đột nhiên biến mất không một dấu vết.
Quân Mạc Tà lúc này đang hết sực tập trung vận công Hồng Quân, toàn lực hấp thu sức mạnh của lôi kiếp.
Năng lượng lúc này của lôi kiếp mạnh không thể tưởng tượng nổi, nếu phải so sánh thì nó có thể gấp hàng nghìn lần so với lần hấp thu trước, thậm chí còn mạnh hơn. Hơn nữa lại không ngừng giáng xuống.
Dưới uy lực của trời đất thì dù Chiến Cuồng là kẻ bất tử nhưng cũng không dám làm bừa, bởi nhỡ chót làm bừa chẳng may lôi kiếp lại chuyển mục tiêu mà giáng xuống đầu hắn thì thật là oan uổng.
Sau một hồi rất lâu, trận thiên kiếp này mới kết thúc, mây đen kín trời lúc trước chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, sắc trời bắt đầu trở lại bình thường!
Quân Mạc Tà đã cảm nhận rõ lôi điện lực bên trong Hồng Quân tháp đã sắp bão hòa!
Thiên Kiếp của Miêu Khuynh Thành quả thực lợi hại, có thể đưa Hồng Quân Tháp đạt đến cực điểm.
Từ trước đến giờ chưa hề xảy ra chuyện này, đây chính là lần đầu tiên.
May mắn là lôi kiếp đã kết thúc nếu không đến Quân đại thiếu gia cũng không chống nổi!
- Miêu lão, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tình trạng trước mắt của Huyễn phủ là như thế nào?
Quân Mạc Tà bay nhẹ xuống.
- Việc này… tóm lại là một lời khó mà nói hết được! Tên nghịch đồ của ta làm phản, bắt buộc ta phải ra tay trừng trị nhưng nằm ngoài sức tưởng tượng, Huyễn Phủ lớn như vậy lại bị hủy diệt.
Miêu Khuynh Thành thần sắc bình tĩnh nhưng ánh mắt lại lộ ra sự đau thương vô cùng.
Hắn là sự tồn tại tột đỉnh của một thánh nhân đã siêu thoát, nhưng gặp phải sự biến đổi lớn như vậy thì không thể khống chế được tâm trạng.
Huyễn Phủ bị hủy diệt, trong lòng Miêu Khuynh Thành cảm giác như mối liên hệ giữa bản thân với ba vị sư huynh và sư phụ Cửu U Đệ Nhất Thiếu hoàn toàn đứt đoạn.
Núi Thiên Trụ trước đây một khi sụp đổ thì Tam Đại Thánh nhân hơn một vạn năm kia sớm muộn cũng trở thành hư vô, Phiêu Miểu Huyễn Phủ giờ đã biến mất. Trên thế gian này sẽ không thể tìm được bất kỳ dấu tích nào của Cửu U Đệ Nhất Thiếu nữa.
Lẽ nào lại kết thúc như vậy?
Thì ra, Chiến Cuồng sau khi giết hại vô số sinh linh, hấp thu huyết thực nên công lực đã hồi phục. Đầu tiên là xé nứt không gian, quay trở về Huyễn phủ sau đó trong thời gian cực ngắn dùng đặc tính kỳ dị Cửu Huyễn Lưu Sa niêm phong tất cả các cửa.
Đợi sau khi tất cả đã sắp đặt xong, mới chính thức xuất hiện, Chiến gia lập tức bùng lên.
Sư tổ hiện thân, vương giả trở về, lại càng mạnh mẽ hơn nữa lại xuất hiện với tư thế làm chấn động, đây là việc lớn vinh quang đến mức nào?
Sau một ngày một đêm thả sức vui chơi, Chiến Cuồng liền đường đường chính chính đi ra, không biết tại sao nhưng từ khi hắn có được Cửu Huyễn Lưu Sa trở thành bất tử thì tính khí này càng táo tợn!
Lần này lại trắng trợn đối đầu trực tiếp với thất đại gia thế Huyễn Phủ mà nói rằng: Thiên địa Huyễn phủ phải quy thuận ta, theo ta thì sống, chống ta thì chết! Rõ ràng là dùng thủ đoạn để biến Huyễn Phủ trở thành cục diện độc tôn của Chiến gia hắn!
Chiến Cuồng trở về với sức mạnh như vậy không khỏi khiến tất cả các đại gia tộc hoang mang nhưng cũng không phải bị dọa đến khiếp sợ. Chỉ là sau một trận hoảng loạn lại ổn định. Thất đại gia thế đối mặt với tên ngạo mạn Chiến Cuồng, giống như những ngọn cờ rực rỡ liên kết lại cùng chống cự.
Ai cũng biết nếu quyền lực của Huyễn Phủ đều rơi vào tay Chiến gia thì những ngày tháng trước đây sẽ không còn nữa. Chỉ nhìn diện mạo của Chiến Cuồng cùng người thân của hắn thì có thể đoán được, viễn cảnh thê lương thật dễ tưởng tượng.
Chiến Cuồng giận dữ, lập tức ở trước mặt mọi người giở thủ đoạn. Hắn liên tục đánh chết mười bảy cao thủ thánh tôn của các đại thế gia, rồi đem xác hấp thu làm huyết thực ngay trước mắt mọi người!
Điều này lại càng khiến mọi người nổi giận.
Tất cả đều có chung mối thù, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Lần lượt hàng trăm vị cao thủ Thánh hoàng đều chết trong tay Chiến Cuồng.
Phủ chủ Huyễn Phủ Miêu Kinh Vân bị bức đến đường cùng, cũng không để ý đến lời giáo huấn gì nữa mà chạy thẳng vào mật thất báo cáo với Miêu Khuynh Thành, hhưng trên đường bỏ chạy vẫn bị tên Chiến Cuồng đuổi giết không ngừng, Miêu Đao Miêu Kiếm vì chặn đường cho Miêu Kinh Vân cũng bị chết thảm dưới tay hắn!
Miêu Kinh Vân một mạch chạy đến mật thất, vừa nói xong, Miêu Khuynh Thành đã vô cùng tức giận.
Thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, không quan tâm đến sự đe dọa của Thiên Kiếp, mà lập tức ra ngoài tiêu diệt Chiến Cuồng dẹp yên nhiễu loạn.
Miêu Khuynh Thành vừa ra tới, Chiến Cuồng gần như choáng váng.
Hắn dám lớn mật như vậy, dám không kiêng dè ai sở dĩ là vì ỷ vào công lực của hắn hiện tại không ai trong Huyễn Phủ có thể địch lại, chính là thiên hạ vô địch.
Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng rằng sư phụ mình vẫn sống khỏe mạnh như vậy!
Miêu Khuynh Thành là sư phụ của hắn, thân là đệ tử lẽ nào hắn lại không biết sự lợi hại của Miêu Khuynh Thành.
Cho nên khi Miêu Khuynh Thành xuất hiện, hắn liền tỏ ra hiền lành.
Nhưng Thiên Kiếp cũng theo bước chân của Miêu Khuynh Thành mà giáng xuống.
Cái này khiến Chiến Cuồng lại thấy được hy vọng, hơn vạn năm từng trải, làm hắn hiểu hơn quan hệ lợi hại trong đó.
Hóa ra lão già nhiều năm chốn tránh gặp người này không dám ra là vì sợ ông trời. Chiến Cuồng phát hiện được nhược điểm của Miêu Khuynh Thành vì thế hắn lại tiếp tục hung hăng càn quấy.
Nhưng hắn quá coi thường Miêu Khuynh Thành rồi. Miêu Khuynh Thành bực tức đánh một chưởng lên trời, lập tức thuận tay ứng phó với thiên kiếp, chỉ chờ sau trận thiên kiếp này thì lại ẩn trốn đi, khiến thiên kiếp tiêu tan.
Nhưng sau khi thiên kiếp tan biến lại thấy Chiến Cuồng xuất hiện bình an vô sự.
Miêu Khuynh Thành một bên ứng phó với Thiên Kiếp, một bên đuổi đánh Chiến Cuồng, trước sau đánh gục hắn 260 lần.
Nhưng Chiến Cuồng vẫn sống lại như cũ…
Tình huống quỷ quái này, Miêu Khuynh Thành cũng không thể hiểu nổi: Tên đồ đệ khốn kiếp này, từ khi nào mà ngươi luyện được sức mạnh bất tử?
Trận giao chiến này càng làm cho thiên kiếp trở nên mạnh hơn, cuối cùng cũng đạt đến mức độ khủng khiếp ngay cả Huyễn Phủ cũng khó mà chống đỡ, chỉ dưới một kích, cả một Huyễn Phủ đã bị hủy diệt như vậy.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
Dưới trận lôi kiếp đáng sợ như vậy, toàn bộ Huyễn phủ đều bị hủy diệt, hàng vạn sinh mệnh đều hóa thành u hồn, vốn là bát đại thế gia nhưng bất luận là nhà nào đều khó tránh được thảm họa này.
Cả Huyễn Phủ chỉ còn sót lại một nhóm người, chính là chưa đến ba mươi người, mà trong thời khắc cuối cùng Miêu Khuynh Thành đã dùng tay áo cuốn họ lại. Lúc đó vốn là thời khắc hung chiến nguy hiểm, Miêu Khuynh Thành cho tới giờ cũng chưa kịp nhìn những người bị mình cuốn lại.
- Chiến Cuồng! Ngươi đáng chết!
Miêu Khuynh Thành không chú ý đến hậu quả mà trận lôi kiếp gây ra, đột nhiên hét lên một tiếng.
Tiếng hét này trong khoảnh khắc lại lấn áp hoàn toàn tiếng sấm ầm ầm của lôi kiếp trên không. Toàn bộ sự sôi nổi ở đại lục nay đều tan biến.
Chiến Cuồng bay lượn trước mặt Khuynh Thành. Sau khi hấp thu được vô số huyết thực, hắn đã sớm khôi phục được công lực cao nhất ở kiếp trước, lại càng khôi phục được diện mạo vốn có của hắn.
Thực ra từ khi Huyễn phủ dâng lên cơn phong ba này thì Miêu Khuynh Thành đành phải ra ngăn chặn hắn. Thực tế tên Chiến Cuồng kia đã bị Miêu Khuynh Thành đánh gục không dưới vài trăm lần. Công lực của hắn địch không nổi một ngón tay của Miêu Khuynh Thành nhưng dù công lực của Miêu Khuynh Thành có phi thường đến đâu đi nữa thì từ đầu đến cuối cũng không thể giết được hắn.
Cửu Huyễn Lưu Sa chính là thần vật có một không hai trong thiên địa!
Bất tử bất diệt, không có sơ hở, đúng với ý nghĩa của bốn chữ vô địch thiên hạ!
- Sư tôn, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi một tiếng sư tôn!
Trong ánh mắt Chiến Cuồng vẫn không che giấu nổi sự sợ hãi, nhưng nét mặt đã dần dần yên lặng, càng lúc càng trở nên điên cuồng, gần như mắc chứng bệnh cuồng loạn, hắn hét lớn:
- Ngươi thành toàn cho thân phận Chiến Cuồng ngày xưa, là ân sư của ta, nhưng hiện giờ ngươi lại tự tay hủy diệt Chiến gia của ta. Ngươi là kẻ thù của Chiến gia ta!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời kêu la bi thảm:
- Đó là con cháu tám nghìn năm của ta, cơ nghiệp tám nghìn năm!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ, hai mắt đỏ rực lên:
- Nếu không phải tên súc sinh nhà ngươi làm chuyện xằng bậy thì Huyễn phủ đâu bị hủy diệt? Huyễn phủ hủy diệt, chẳng lẽ bị hủy diệt chỉ có Chiến gia của ngươi? Chiến Cuồng, tâm địa ngươi nham hiểm, tâm trí điên loạn, hôm nay ta thay trời hành đạo quyết cho ngươi phải chết!
Chiến Cuồng ngửa mặt lên trời cười lớn, cười như khóc:
- Hủy diệt Huyễn phủ chính là ta sao? Nếu như không phải ngươi tùy tiện xuất hiện, thì sao lôi kiếp có thể xảy ra, nếu ngươi chưa từng xuất hiện thì cùng lắm Huyễn Phủ cũng chỉ có một mình Chiến gia đứng đầu độc tôn, thất gia còn lại trở thành phụ thuộc, nhưng Huyễn Phủ vẫn là Huyễn Phủ. Thế nhưng vì ngươi mà bây giờ đã hoàn toàn bị chôn vùi. Miêu Khuynh THành, công lực của ngươi thật kinh thiên động địa, vô địch thiên hạ, ta biết việc đánh bại ngươi là rất khó nhưng hiện giờ thân thể ta đã là Cửu Huyễn Lưu Sa bất tử, ngươi cho là có thể giết được ta sao? Lôi kiếp trên trời chính là do ngươi mà đến, không biết ngươi có thể chống đỡ được nữa không?
Hắn cố nhiên không để ý đến mặt mũi của sư phụ, từ đầu đến cuối đều gào thẳng tên họ của sư phụ!
Miêu Khuynh Thành vô cùng giận dữ, đối diện với tên quái vật giết không chết này tuy rằng công lực vô địch nhưng lại không cách nào giết được hắn.
Thanh lý môn hộ, lực bất tòng tâm!Màu tím kiếp lôi trên trời đã lắng xuống một hồi lâu, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn giống như đất trời sụp đổ, hơn vạn đường cuồng lôi tím đồng thời giáng xuống! Lôi kiếp cuối cùng lại muốn phát uy rồi!
Trong lòng Miêu Khuynh Thành lạnh buốt:
- Chẳng lẽ lôi kiếp này có bắt đầu mà không có kết thúc, không chỉ muốn hủy diệt Huyễn Phủ mà còn muốn hủy diệt toàn đại lục này sao? Lẽ nào chỉ khi ta chết đi, mới có thể chấm dứt lôi kiếp, nhưng… nếu ta cũng chết đi thì còn ai có thể khống chế được tên súc sinh này?
Ngay lúc Miêu Khuynh Thành do dự khó quyết để đưa ra quyết định thì một bóng trắng ngang trời xuất hiện bay lượn lên, lại ở giữa không trung quay đầu đón nhận hàng vận đường lôi kiếp tím.
Người này không phải ai khác chính là Quân Mạc Tà!
Miêu Khuynh Thành kinh hãi quát lớn:
- Coi chừng, không đươc…
Nhưng câu nói chưa dứt thì lôi kiếp cùng Mạc Quân Tà đã trạm trán giữa không trung.
Hai mắt Miêu Khuynh Thành khép lại, thiếu niên kỳ lạ này cuối cùng cũng không tránh được khó khăn.
Ngay cả chính mình cũng phải dốc toàn lực mơi có thể chống đỡ được với lôi kiếp, trên thế gian này có người nào có thể tiêu giải.
Nhưng mà rất lâu sau lại không hề nghe thấy tiếng sấm vang rền như dự tính, vừa mở mắt nhìn đã thấy kiếp vân trong không trung lại phát ra hàng nghìn đường lôi kiếp tím, công kích về phía thiếu niên áo trắng Quân Mạc Tà.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ hàng nghìn đường kiếp lôi kia lại không thể làm tổn thương đến hắn?
Sao có thể xảy ra chuyện này?
Ngay tại khi Miêu Khuynh Thành hướng ánh mắt vô cùng kinh ngạc chăm chú nhìn thì Quân Mạc Tà hét lớn một tiếng, hai tay vung lên, chi chít kiếp lôi giữa không trung đột nhiên biến mất không một dấu vết.
Quân Mạc Tà lúc này đang hết sực tập trung vận công Hồng Quân, toàn lực hấp thu sức mạnh của lôi kiếp.
Năng lượng lúc này của lôi kiếp mạnh không thể tưởng tượng nổi, nếu phải so sánh thì nó có thể gấp hàng nghìn lần so với lần hấp thu trước, thậm chí còn mạnh hơn. Hơn nữa lại không ngừng giáng xuống.
Dưới uy lực của trời đất thì dù Chiến Cuồng là kẻ bất tử nhưng cũng không dám làm bừa, bởi nhỡ chót làm bừa chẳng may lôi kiếp lại chuyển mục tiêu mà giáng xuống đầu hắn thì thật là oan uổng.
Sau một hồi rất lâu, trận thiên kiếp này mới kết thúc, mây đen kín trời lúc trước chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, sắc trời bắt đầu trở lại bình thường!
Quân Mạc Tà đã cảm nhận rõ lôi điện lực bên trong Hồng Quân tháp đã sắp bão hòa!
Thiên Kiếp của Miêu Khuynh Thành quả thực lợi hại, có thể đưa Hồng Quân Tháp đạt đến cực điểm.
Từ trước đến giờ chưa hề xảy ra chuyện này, đây chính là lần đầu tiên.
May mắn là lôi kiếp đã kết thúc nếu không đến Quân đại thiếu gia cũng không chống nổi!
- Miêu lão, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tình trạng trước mắt của Huyễn phủ là như thế nào?
Quân Mạc Tà bay nhẹ xuống.
- Việc này… tóm lại là một lời khó mà nói hết được! Tên nghịch đồ của ta làm phản, bắt buộc ta phải ra tay trừng trị nhưng nằm ngoài sức tưởng tượng, Huyễn Phủ lớn như vậy lại bị hủy diệt.
Miêu Khuynh Thành thần sắc bình tĩnh nhưng ánh mắt lại lộ ra sự đau thương vô cùng.
Hắn là sự tồn tại tột đỉnh của một thánh nhân đã siêu thoát, nhưng gặp phải sự biến đổi lớn như vậy thì không thể khống chế được tâm trạng.
Huyễn Phủ bị hủy diệt, trong lòng Miêu Khuynh Thành cảm giác như mối liên hệ giữa bản thân với ba vị sư huynh và sư phụ Cửu U Đệ Nhất Thiếu hoàn toàn đứt đoạn.
Núi Thiên Trụ trước đây một khi sụp đổ thì Tam Đại Thánh nhân hơn một vạn năm kia sớm muộn cũng trở thành hư vô, Phiêu Miểu Huyễn Phủ giờ đã biến mất. Trên thế gian này sẽ không thể tìm được bất kỳ dấu tích nào của Cửu U Đệ Nhất Thiếu nữa.
Lẽ nào lại kết thúc như vậy?
Thì ra, Chiến Cuồng sau khi giết hại vô số sinh linh, hấp thu huyết thực nên công lực đã hồi phục. Đầu tiên là xé nứt không gian, quay trở về Huyễn phủ sau đó trong thời gian cực ngắn dùng đặc tính kỳ dị Cửu Huyễn Lưu Sa niêm phong tất cả các cửa.
Đợi sau khi tất cả đã sắp đặt xong, mới chính thức xuất hiện, Chiến gia lập tức bùng lên.
Sư tổ hiện thân, vương giả trở về, lại càng mạnh mẽ hơn nữa lại xuất hiện với tư thế làm chấn động, đây là việc lớn vinh quang đến mức nào?
Sau một ngày một đêm thả sức vui chơi, Chiến Cuồng liền đường đường chính chính đi ra, không biết tại sao nhưng từ khi hắn có được Cửu Huyễn Lưu Sa trở thành bất tử thì tính khí này càng táo tợn!
Lần này lại trắng trợn đối đầu trực tiếp với thất đại gia thế Huyễn Phủ mà nói rằng: Thiên địa Huyễn phủ phải quy thuận ta, theo ta thì sống, chống ta thì chết! Rõ ràng là dùng thủ đoạn để biến Huyễn Phủ trở thành cục diện độc tôn của Chiến gia hắn!
Chiến Cuồng trở về với sức mạnh như vậy không khỏi khiến tất cả các đại gia tộc hoang mang nhưng cũng không phải bị dọa đến khiếp sợ. Chỉ là sau một trận hoảng loạn lại ổn định. Thất đại gia thế đối mặt với tên ngạo mạn Chiến Cuồng, giống như những ngọn cờ rực rỡ liên kết lại cùng chống cự.
Ai cũng biết nếu quyền lực của Huyễn Phủ đều rơi vào tay Chiến gia thì những ngày tháng trước đây sẽ không còn nữa. Chỉ nhìn diện mạo của Chiến Cuồng cùng người thân của hắn thì có thể đoán được, viễn cảnh thê lương thật dễ tưởng tượng.
Chiến Cuồng giận dữ, lập tức ở trước mặt mọi người giở thủ đoạn. Hắn liên tục đánh chết mười bảy cao thủ thánh tôn của các đại thế gia, rồi đem xác hấp thu làm huyết thực ngay trước mắt mọi người!
Điều này lại càng khiến mọi người nổi giận.
Tất cả đều có chung mối thù, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Lần lượt hàng trăm vị cao thủ Thánh hoàng đều chết trong tay Chiến Cuồng.
Phủ chủ Huyễn Phủ Miêu Kinh Vân bị bức đến đường cùng, cũng không để ý đến lời giáo huấn gì nữa mà chạy thẳng vào mật thất báo cáo với Miêu Khuynh Thành, hhưng trên đường bỏ chạy vẫn bị tên Chiến Cuồng đuổi giết không ngừng, Miêu Đao Miêu Kiếm vì chặn đường cho Miêu Kinh Vân cũng bị chết thảm dưới tay hắn!
Miêu Kinh Vân một mạch chạy đến mật thất, vừa nói xong, Miêu Khuynh Thành đã vô cùng tức giận.
Thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, không quan tâm đến sự đe dọa của Thiên Kiếp, mà lập tức ra ngoài tiêu diệt Chiến Cuồng dẹp yên nhiễu loạn.
Miêu Khuynh Thành vừa ra tới, Chiến Cuồng gần như choáng váng.
Hắn dám lớn mật như vậy, dám không kiêng dè ai sở dĩ là vì ỷ vào công lực của hắn hiện tại không ai trong Huyễn Phủ có thể địch lại, chính là thiên hạ vô địch.
Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng rằng sư phụ mình vẫn sống khỏe mạnh như vậy!
Miêu Khuynh Thành là sư phụ của hắn, thân là đệ tử lẽ nào hắn lại không biết sự lợi hại của Miêu Khuynh Thành.
Cho nên khi Miêu Khuynh Thành xuất hiện, hắn liền tỏ ra hiền lành.
Nhưng Thiên Kiếp cũng theo bước chân của Miêu Khuynh Thành mà giáng xuống.
Cái này khiến Chiến Cuồng lại thấy được hy vọng, hơn vạn năm từng trải, làm hắn hiểu hơn quan hệ lợi hại trong đó.
Hóa ra lão già nhiều năm chốn tránh gặp người này không dám ra là vì sợ ông trời. Chiến Cuồng phát hiện được nhược điểm của Miêu Khuynh Thành vì thế hắn lại tiếp tục hung hăng càn quấy.
Nhưng hắn quá coi thường Miêu Khuynh Thành rồi. Miêu Khuynh Thành bực tức đánh một chưởng lên trời, lập tức thuận tay ứng phó với thiên kiếp, chỉ chờ sau trận thiên kiếp này thì lại ẩn trốn đi, khiến thiên kiếp tiêu tan.
Nhưng sau khi thiên kiếp tan biến lại thấy Chiến Cuồng xuất hiện bình an vô sự.
Miêu Khuynh Thành một bên ứng phó với Thiên Kiếp, một bên đuổi đánh Chiến Cuồng, trước sau đánh gục hắn 260 lần.
Nhưng Chiến Cuồng vẫn sống lại như cũ…
Tình huống quỷ quái này, Miêu Khuynh Thành cũng không thể hiểu nổi: Tên đồ đệ khốn kiếp này, từ khi nào mà ngươi luyện được sức mạnh bất tử?
Trận giao chiến này càng làm cho thiên kiếp trở nên mạnh hơn, cuối cùng cũng đạt đến mức độ khủng khiếp ngay cả Huyễn Phủ cũng khó mà chống đỡ, chỉ dưới một kích, cả một Huyễn Phủ đã bị hủy diệt như vậy.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến