Cao thủ Tam Đại Thánh Địa có người nào không phải thân trải qua trăm trận chiến? Tâm ngoan thủ lạt, giết người như ngóe! Có người nào không phải từ núi thây biển máu mà ra? Há lại để ý chuyện giết chóc hơn ngàn người nhỏ bé này?
Mỗi người bọn chúng không chút dao động, liền đứng nguyên tại chỗ chờ, trong mắt tản ra quang mang lãnh khốc, chỉ chờ đợt triều người này xông đến tìm chết! Thậm chí có người ở trong lòng tính toán nếu mình toàn lực ra tay, tin tưởng chỉ cần bốn năm cái hô hấp liền đủ để đem toàn bộ bọn liều lĩnh ngu ngốc này giết chết, tàn sát hết!
Trong lúc sinh tử, tuyệt đối không dung tình.
Chúng ta thừa nhận các ngươi trung dũng, sau này chắc sẽ còn vì các ngươi mà thở dài! Nhưng trước mắt chỉ có đường chết! Những cao thủ Chí Tôn đã bừng lên sát khí trong mắt, triều người xông lên đã càng gần!
Khóe miệng Quân Chiến Thiên tràn đầy máu, mắt nhìn các huynh đệ thề sống chết với mình xông lại, trong mắt hiện lên một tia đau đớn tự đáy lòng. Đột nhiên hai giọt lệ chảy xuống, hắn biết vô luận mình khuyên can như thế nào đều là vô ích!
- Hảo! Lão phu sẽ mang các ngươi qua thế giới bên kia, tiếp tục vùng vẫy trong một mảnh giang sơn to lớn mới!
Quân Chiến Thiên khàn giọng gầm lên giận dữ, thanh âm rung trời, một cỗ tuyệt vọng bi tráng cứ như vậy tràn ngập trong thiên địa lúc đó!
- Giết!
Ngay tại song phương sắp tiếp xúc, ngay lúc ngàn quân sắp nguy kịch, ngay lúc vốn là thanh âm giết chóc, tiếng binh khí va chạm vang trời thì đột nhiên tất cả lâm vào một khoảng yên lặng, giống như một sự yên lặng chết chóc!
Một cỗ áp bức cực kỳ mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, lan tỏa khắp thiên địa đột nhiên xuất hiện, Nó mạnh mẽ uy áp tràn ngập không gian từ trên trời cũng như trên mặt đất! như là trời sụp đất nứt! Như sóng thần tràn về! Mạnh mẽ không thể chế ngự!
Thậm chí cả Mai Tuyết Yên, Dư Nhất Bán, Tử Kinh Hồng những cao thủ tuyệt đỉnh này trong thời khắc này trong lòng đều nổi lên cùng một loại cảm giác:
Trời sập đất nứt! Ngày tận thế đến rồi sao?
Bởi vì cỗ uy áp kia trầm trọng tới cực điểm, giống như là toàn bộ trời cao sụp đổ áp xuống, đã tràn ngập cuồng bạo vô tận sát ý! Kỳ thật thiên địa vốn là lực lượng mạnh mẽ nhất, khủng bố nhất! Loại lực lượng này căn bản sẽ không có kẻ nào có thể đối kháng, tuyệt đối không có ai có thể chống lại! Căn bản là không có ai hạ lệnh, nhưng mọi người vẫn duy trì động tác của một khắc trước đó, đình chỉ ngay tại chỗ! Thậm chí có nhiều người đao kiếm đã vung lên, lập tức có thể chạm nhau, nhưng lại đồng thời dừng lại ở không trung!
Không ai biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Cuối cùng dị biến của thiên địa hay là một vị tuyệt đỉnh cường giả nào đó đi quang qua hoặc đã ở đó từ lâu, rốt cuộc đã xuất hiện? Nếu cỗ uy áp này là do người làm ra, vậy thì tình hình sẽ biến chuyển như thế nào nữa đây?
Bỗng nhiên, một thanh âm chậm rãi vang lên:
- Tam Đại Thánh Địa không phải là vốn luôn bảo vệ muôn dân sao? Lại dùng loại thủ đoạn này, điều này thực là hành vi và lời nói trái ngược nhau quá nhiều.
Cái thanh âm này bình thản, chậm rãi nhưng thực như từng đạo sấm sét đột nhiên nổ vang trong đầu mỗi người!
Tất cả mọi người theo hướng phát ra tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy ở trên tháp cao của Quân gia có một hắc bào ung dung đúng đó, tà áo lay động trong gió tuyết. Nhưng không biết tại sao ở trong mắt đám người Tam Đại Thánh Địa người hắc y nhân này lại như một đỉnh núi cao, khó mà với tới được, khó mà chống đỡ được! Mỗi người đều cảm nhận được rõ ràng một cỗ áp lực cường đại kia, thực sự là rất kinh khủng! Chiêu thức có thể làm giả, diện mạo có thể làm giả. Nhưng từ xưa đến nay, cái duy nhất không thể làm giả chính là khí thế! Tu vi như thế nào thì khí thế cũng sẽ theo vậy mà có, giống như một thiên huyền cao thủ gặp phải sự tập kích bất ngờ, nhất định sẽ tự động phát ra khí thế của mình! Hơn nữa tuyệt đối không phải là phóng xuất ra khí thế Thần Huyền cũng sẽ không có khí thế Địa Huyền! Mà chính xác là khí thế của Thiên Huyền. Cái này gọi là khí thế nói lên tất cả thực lực của một người. Điểm này là nhận thức chung, từ xưa đến nay đã thế chưa từng có ngoại lệ!
Hắc y nhân trước mắt kia có khí thế kinh thiên, hiển nhiên là ngẩng mặt nhìn cũng không dám. Ở thế gian, người này tuyệt đối là vô địch! Dư Nhất Bán cùng Tử Kinh Hồng Tiếu Vị Thành ba người cùng nhìn nhau, đều là thấy trong mắt đối phương cũng có nhiều lo lắng!
Thế gian trần tục này sao lại có thể xuất hiện cao thủ thần bí quỷ dị như vậy? Mà thực lực như vậy cũng rất khủng bố! Dư Nhất Bán vung tay lên, đám người Tam Đại Thánh Địa lui về sau như thủy triều xuống, nhanh chóng cùng nhau làm thành đội hình tác chiến, tập kết nhân lực. Mai Tuyết Yên cũng nhanh chóng lui về phía sau cùng đám người Xà Vương tụ họp, Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân giúp đỡ Quân Chiến Thiên, Quân Vô Ý mọi người chậm rãi tụ tập cùng một chỗ. Đám người Hải Trầm Phong điều khiển nhân mã lập một lá chắn trùng trùng điệp điệp, một bức tường người!
- Xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại xuất hiện ở trong thời khắc này? Phải chăng là có ý uy hiếp? Tam Đại Thánh Địa ta chỗ nào cùng vì muôn dân thiên hạ, vì tương lai của cả đại lục, ngay cả thủ đoạn có thiếu quang minh, cũng không thẹn với lương tâm!
Tử Kinh Hồng chắp tay, nhìn ngoài miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nhưng thần thái cực kỳ khiêm tốn nhã nhặn. Cường giả vốn là được người ta kính trọng, hơn nữa vị hắc y nhân này là tuyệt đỉnh cường giả lại càng phải như vậy, liền khiến cho nhân vật thứ hai của Mộng Huyễn Huyết Hải này cũng không khỏi phải kính sợ!…
- Ta? Ha ha ha...
Hắc bào nhân cười hai tiếng, âm trầm nói:
- Xem ra ta đã lâu không xuất hiện xem ra ta đã bị nhân loại quên lãng. Không thể không nói rằng khả năng quên lãng của người đời thực không tệ. Còn các ngươi làm việc bỉ ổi như thế lại còn xưng là không thẹn với lòng? Lão tử sống bằng này tuổi đầu rồi bây giờ lại được mở rộng tầm mắt!
- Công đạo hay không chính là ở tại lòng của mỗi người, tranh cãi nhiều cũng vô ích. Xin thứ cho tại hạ tai mắt vụng về chưa biết cao nhân là ai.
Tử Kinh Hồng hướng hai mắt lên đỉnh tháp:
- Xin các hạ hãy nói rõ lai lịch.
- Nói rõ lai lịch, như vậy há chẳng phải quá dễ dãi sao? Tam Đại Thánh Địa đúng là Tam Đại Thánh Địa, quả thực là không phải có thể hù được.
Hắc bào nhân có chút lắc đầu thổn thức, rất là cảm khái. Tất cả mọi người nghe những lời này đều không hiểu là có ẩn ý gì, chỉ nghe hắn nói tiếp:
- Lão phu lúc trước tại Thiên Phạt sâm lâm đã trừng trị một tên đệ nhị Chí tôn nho nhỏ, xem ra cũng không đủ uy hiếp ha. Muốn hỏi nội tình của lão phu? Được, chỉ cần các ngươi có thực lực này!
Nói xong, hắc bào nhân chân phải duỗi ra, thân hình cũng di động theo, chân trái cũng bước ra cả người đứng lại trên không trung. Rồi hắn bước đi không ngừng, cứ như vậy từ trên đỉnh tháp cao vài chục trượng đi xuống, hai tay chắp lưng thong thả bước đi, cứ như là xuống cầu thang vậy.
Chỉ riêng chiêu thức này cũng đã làm cho các đại cao thủ một phen kinh hoàng! Vận huyền công để nhảy lên một độ cao nào đó tất cả mọi người đều có thể làm được, thậm chí so với đỉnh tháp kia còn cao hơn nhiều, lại nói từ trên đó nhảy xuống bình yên, thậm chí là tà tà bay xuống thì đều có thể làm được. Nhưng nếu muốn giống như hắc y nhân kia đi bộ xuống, cái này quả thực chính là trong thần thoại ah!
Mà còn thần kỳ ở chỗ không chỉ có bước đi, mà mỗi một bước đi của hắc y nhân kia đều vang lên một tiếng "Đông" của bước chân. Từ vài chục trượng từ trên trời đi xuống, âm thanh kia lại càng rõ ràng, giống như là sấm rền từ trên cao dội vào lòng mỗi người Tam Đại Thánh Địa!
Thần công như vậy thực là không tưởng tượng nổi, chớ nói thấy tận mắt cho dù là trong truyền thuyết cũng không tồn lại, hiện tại chính là thần tích. Hiển nhiên tất cả những điều này đã vượt xa khả năng lý giải của tất cả mọi người!
Dưới chân hắn không phải là không khí sao? Đồng thời theo mỗi lời nói, mỗi một chữ, mỗi một câu làm cho trong lòng mỗi người đều kinh hoảng một chút: Nguyên lai hắn là vị sư phó thần bí của Quân Mạc Tà! Cũng chính là cao thủ thần bí ngày đó ở Thiên Nam một chiêu đốt chết Lệ Tuyệt Thiên?
Ở đây nhiều cao thủ như vậy, có thể nói là lần tụ tập đông nhất trong ngàn vạn năm của toàn bộ đại lục, lại không chỉ có cao thủ Chí Tôn, mà cao thủ cấp bậc Chí Tôn đỉnh phong cũng có đến ba mươi vị! Nhưng nhiều người như vậy thì kẻ nói có thể nắm chắc mình có thể giết Lệ Thiên Tuyệt trong một chiêu?
Trên thực tế số người đánh thắng cũng sẽ không nhiều lắm, bởi vì thực lực Lệ Thiên Tuyệt cũng đã gần đạt đến cấp siêu việt Chí Tôn, nếu không sao hắn lại có cơ hội tiếp xúc đến với đám cường giả lánh đời này! Một chiêu đã giết chết cường giả gần đạt đến cấp bậc siêu việt Chí Tôn? Chuyện này quả thật không thể nào, lại là chuyện khó có thể tưởng tượng ra được!
Nhưng cái không có khả năng này lại hiện ra trước mắt đám người Tam Đại Thánh Địa, trước mắt chín mươi cường giả danh tiếng!
-Nguyên lai các hạ chính là sư phụ của Quân Mạc Tà sao?
Tử Kinh Hồng nhất thời cụp mắt. Kỳ thật đám người Tam Đại Thánh Địa đều sớm biết vị sư phó bí hiểm của Quân Mạc Tà kia vốn có thực lực bí hiểm dị thường, là một siêu cấp cao thủ, nhưng cũng không làm sao nghĩ ra được lại mạnh mẽ và bí hiểm đến mức này, thực sự là rất biến thái, cực kỳ quỷ dị!
- Không sai, nói đến lão hủ không chỉ là sư phụ của Quân Mạc Tà, hơn nữa cũng là người mà các vị nóng lòng tìm kiếm kia.
Hắc bào nhân không nhanh không chậm, không tức giận thản nhiên nói:
- Ta chính là người luyện chế thần đan! Chính là người các ngươi muốn đến đây gây chiến và muốn bắt trở về.
Oanh!
Trong lòng mọi người đại chấn, cũng có nhiều người thân hình không nhịn được có chút run rẩy, nhìn vào hắc y nhân trước mặt đã hiển thị sự cường đại, tất cả mọi người đều nghĩ thầm: Xem ra đã đụng phải miếng sắt nóng, Cung chủ a cung chủ, ba người các ngươi lãnh đạo như thế nào mà không có cân nhắc đến một nhân vật khủng bố nghịch thiên như vậy, lại còn muốn chúng ta bắt đem trở về?
- Ngày đó ta đã từng cảnh cáo Phong Tuyết Ngân Thành, Phong Tuyết Ngân Thành thực nghe lời, đã rất lâu rồi không dám quấy rầy, ngay cả tới chơi cũng ân cần thăm hỏi, thực là biết điều.
Thanh âm hắc bào nhâ bình thản, mang theo một ít giọng điệu mỉa mai nói:
- Nhưng Tam Đại Thánh Địa dù sao phân lượng cũng bất đồng, không chỉ có đến đây hơn nữa còn là dùng một thanh thế lớn khi đến đây, đằng đằng sát khí. Lấy thế cuộc trước mắt mà nói nếu lão phu không hiện thân, chỉ sợ Quân gia đã bị diệt sao? Lại càng có nhiều người vô tội chết vì các ngươi. Vì lê dân trăm họ, vì tương lai đại lục, vì công lao sự nghiệp mà chết thảm! Điều này làm cho lão phu thực sự không thích.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt bắn ra hai đạo hàn quang, tiếp tục nói:
- Một khi lão phu đã không thoải mái! Giết một Lệ Thiên Tuyệt thì rất đơn giản, giết nhiều hơn nữa cũng khó khăn sao?
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Cao thủ Tam Đại Thánh Địa có người nào không phải thân trải qua trăm trận chiến? Tâm ngoan thủ lạt, giết người như ngóe! Có người nào không phải từ núi thây biển máu mà ra? Há lại để ý chuyện giết chóc hơn ngàn người nhỏ bé này?
Mỗi người bọn chúng không chút dao động, liền đứng nguyên tại chỗ chờ, trong mắt tản ra quang mang lãnh khốc, chỉ chờ đợt triều người này xông đến tìm chết! Thậm chí có người ở trong lòng tính toán nếu mình toàn lực ra tay, tin tưởng chỉ cần bốn năm cái hô hấp liền đủ để đem toàn bộ bọn liều lĩnh ngu ngốc này giết chết, tàn sát hết!
Trong lúc sinh tử, tuyệt đối không dung tình.
Chúng ta thừa nhận các ngươi trung dũng, sau này chắc sẽ còn vì các ngươi mà thở dài! Nhưng trước mắt chỉ có đường chết! Những cao thủ Chí Tôn đã bừng lên sát khí trong mắt, triều người xông lên đã càng gần!
Khóe miệng Quân Chiến Thiên tràn đầy máu, mắt nhìn các huynh đệ thề sống chết với mình xông lại, trong mắt hiện lên một tia đau đớn tự đáy lòng. Đột nhiên hai giọt lệ chảy xuống, hắn biết vô luận mình khuyên can như thế nào đều là vô ích!
- Hảo! Lão phu sẽ mang các ngươi qua thế giới bên kia, tiếp tục vùng vẫy trong một mảnh giang sơn to lớn mới!
Quân Chiến Thiên khàn giọng gầm lên giận dữ, thanh âm rung trời, một cỗ tuyệt vọng bi tráng cứ như vậy tràn ngập trong thiên địa lúc đó!
- Giết!
Ngay tại song phương sắp tiếp xúc, ngay lúc ngàn quân sắp nguy kịch, ngay lúc vốn là thanh âm giết chóc, tiếng binh khí va chạm vang trời thì đột nhiên tất cả lâm vào một khoảng yên lặng, giống như một sự yên lặng chết chóc!
Một cỗ áp bức cực kỳ mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, lan tỏa khắp thiên địa đột nhiên xuất hiện, Nó mạnh mẽ uy áp tràn ngập không gian từ trên trời cũng như trên mặt đất! như là trời sụp đất nứt! Như sóng thần tràn về! Mạnh mẽ không thể chế ngự!
Thậm chí cả Mai Tuyết Yên, Dư Nhất Bán, Tử Kinh Hồng những cao thủ tuyệt đỉnh này trong thời khắc này trong lòng đều nổi lên cùng một loại cảm giác:
Trời sập đất nứt! Ngày tận thế đến rồi sao?
Bởi vì cỗ uy áp kia trầm trọng tới cực điểm, giống như là toàn bộ trời cao sụp đổ áp xuống, đã tràn ngập cuồng bạo vô tận sát ý! Kỳ thật thiên địa vốn là lực lượng mạnh mẽ nhất, khủng bố nhất! Loại lực lượng này căn bản sẽ không có kẻ nào có thể đối kháng, tuyệt đối không có ai có thể chống lại! Căn bản là không có ai hạ lệnh, nhưng mọi người vẫn duy trì động tác của một khắc trước đó, đình chỉ ngay tại chỗ! Thậm chí có nhiều người đao kiếm đã vung lên, lập tức có thể chạm nhau, nhưng lại đồng thời dừng lại ở không trung!
Không ai biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Cuối cùng dị biến của thiên địa hay là một vị tuyệt đỉnh cường giả nào đó đi quang qua hoặc đã ở đó từ lâu, rốt cuộc đã xuất hiện? Nếu cỗ uy áp này là do người làm ra, vậy thì tình hình sẽ biến chuyển như thế nào nữa đây?Bỗng nhiên, một thanh âm chậm rãi vang lên:
- Tam Đại Thánh Địa không phải là vốn luôn bảo vệ muôn dân sao? Lại dùng loại thủ đoạn này, điều này thực là hành vi và lời nói trái ngược nhau quá nhiều.
Cái thanh âm này bình thản, chậm rãi nhưng thực như từng đạo sấm sét đột nhiên nổ vang trong đầu mỗi người!
Tất cả mọi người theo hướng phát ra tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy ở trên tháp cao của Quân gia có một hắc bào ung dung đúng đó, tà áo lay động trong gió tuyết. Nhưng không biết tại sao ở trong mắt đám người Tam Đại Thánh Địa người hắc y nhân này lại như một đỉnh núi cao, khó mà với tới được, khó mà chống đỡ được! Mỗi người đều cảm nhận được rõ ràng một cỗ áp lực cường đại kia, thực sự là rất kinh khủng! Chiêu thức có thể làm giả, diện mạo có thể làm giả. Nhưng từ xưa đến nay, cái duy nhất không thể làm giả chính là khí thế! Tu vi như thế nào thì khí thế cũng sẽ theo vậy mà có, giống như một thiên huyền cao thủ gặp phải sự tập kích bất ngờ, nhất định sẽ tự động phát ra khí thế của mình! Hơn nữa tuyệt đối không phải là phóng xuất ra khí thế Thần Huyền cũng sẽ không có khí thế Địa Huyền! Mà chính xác là khí thế của Thiên Huyền. Cái này gọi là khí thế nói lên tất cả thực lực của một người. Điểm này là nhận thức chung, từ xưa đến nay đã thế chưa từng có ngoại lệ!
Hắc y nhân trước mắt kia có khí thế kinh thiên, hiển nhiên là ngẩng mặt nhìn cũng không dám. Ở thế gian, người này tuyệt đối là vô địch! Dư Nhất Bán cùng Tử Kinh Hồng Tiếu Vị Thành ba người cùng nhìn nhau, đều là thấy trong mắt đối phương cũng có nhiều lo lắng!
Thế gian trần tục này sao lại có thể xuất hiện cao thủ thần bí quỷ dị như vậy? Mà thực lực như vậy cũng rất khủng bố! Dư Nhất Bán vung tay lên, đám người Tam Đại Thánh Địa lui về sau như thủy triều xuống, nhanh chóng cùng nhau làm thành đội hình tác chiến, tập kết nhân lực. Mai Tuyết Yên cũng nhanh chóng lui về phía sau cùng đám người Xà Vương tụ họp, Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân giúp đỡ Quân Chiến Thiên, Quân Vô Ý mọi người chậm rãi tụ tập cùng một chỗ. Đám người Hải Trầm Phong điều khiển nhân mã lập một lá chắn trùng trùng điệp điệp, một bức tường người!
- Xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại xuất hiện ở trong thời khắc này? Phải chăng là có ý uy hiếp? Tam Đại Thánh Địa ta chỗ nào cùng vì muôn dân thiên hạ, vì tương lai của cả đại lục, ngay cả thủ đoạn có thiếu quang minh, cũng không thẹn với lương tâm!
Tử Kinh Hồng chắp tay, nhìn ngoài miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nhưng thần thái cực kỳ khiêm tốn nhã nhặn. Cường giả vốn là được người ta kính trọng, hơn nữa vị hắc y nhân này là tuyệt đỉnh cường giả lại càng phải như vậy, liền khiến cho nhân vật thứ hai của Mộng Huyễn Huyết Hải này cũng không khỏi phải kính sợ!…
- Ta? Ha ha ha...
Hắc bào nhân cười hai tiếng, âm trầm nói:
- Xem ra ta đã lâu không xuất hiện xem ra ta đã bị nhân loại quên lãng. Không thể không nói rằng khả năng quên lãng của người đời thực không tệ. Còn các ngươi làm việc bỉ ổi như thế lại còn xưng là không thẹn với lòng? Lão tử sống bằng này tuổi đầu rồi bây giờ lại được mở rộng tầm mắt!
- Công đạo hay không chính là ở tại lòng của mỗi người, tranh cãi nhiều cũng vô ích. Xin thứ cho tại hạ tai mắt vụng về chưa biết cao nhân là ai.
Tử Kinh Hồng hướng hai mắt lên đỉnh tháp:
- Xin các hạ hãy nói rõ lai lịch.
- Nói rõ lai lịch, như vậy há chẳng phải quá dễ dãi sao? Tam Đại Thánh Địa đúng là Tam Đại Thánh Địa, quả thực là không phải có thể hù được.
Hắc bào nhân có chút lắc đầu thổn thức, rất là cảm khái. Tất cả mọi người nghe những lời này đều không hiểu là có ẩn ý gì, chỉ nghe hắn nói tiếp:
- Lão phu lúc trước tại Thiên Phạt sâm lâm đã trừng trị một tên đệ nhị Chí tôn nho nhỏ, xem ra cũng không đủ uy hiếp ha. Muốn hỏi nội tình của lão phu? Được, chỉ cần các ngươi có thực lực này!
Nói xong, hắc bào nhân chân phải duỗi ra, thân hình cũng di động theo, chân trái cũng bước ra cả người đứng lại trên không trung. Rồi hắn bước đi không ngừng, cứ như vậy từ trên đỉnh tháp cao vài chục trượng đi xuống, hai tay chắp lưng thong thả bước đi, cứ như là xuống cầu thang vậy.
Chỉ riêng chiêu thức này cũng đã làm cho các đại cao thủ một phen kinh hoàng! Vận huyền công để nhảy lên một độ cao nào đó tất cả mọi người đều có thể làm được, thậm chí so với đỉnh tháp kia còn cao hơn nhiều, lại nói từ trên đó nhảy xuống bình yên, thậm chí là tà tà bay xuống thì đều có thể làm được. Nhưng nếu muốn giống như hắc y nhân kia đi bộ xuống, cái này quả thực chính là trong thần thoại ah!
Mà còn thần kỳ ở chỗ không chỉ có bước đi, mà mỗi một bước đi của hắc y nhân kia đều vang lên một tiếng "Đông" của bước chân. Từ vài chục trượng từ trên trời đi xuống, âm thanh kia lại càng rõ ràng, giống như là sấm rền từ trên cao dội vào lòng mỗi người Tam Đại Thánh Địa!
Thần công như vậy thực là không tưởng tượng nổi, chớ nói thấy tận mắt cho dù là trong truyền thuyết cũng không tồn lại, hiện tại chính là thần tích. Hiển nhiên tất cả những điều này đã vượt xa khả năng lý giải của tất cả mọi người!
Dưới chân hắn không phải là không khí sao? Đồng thời theo mỗi lời nói, mỗi một chữ, mỗi một câu làm cho trong lòng mỗi người đều kinh hoảng một chút: Nguyên lai hắn là vị sư phó thần bí của Quân Mạc Tà! Cũng chính là cao thủ thần bí ngày đó ở Thiên Nam một chiêu đốt chết Lệ Tuyệt Thiên?
Ở đây nhiều cao thủ như vậy, có thể nói là lần tụ tập đông nhất trong ngàn vạn năm của toàn bộ đại lục, lại không chỉ có cao thủ Chí Tôn, mà cao thủ cấp bậc Chí Tôn đỉnh phong cũng có đến ba mươi vị! Nhưng nhiều người như vậy thì kẻ nói có thể nắm chắc mình có thể giết Lệ Thiên Tuyệt trong một chiêu?
Trên thực tế số người đánh thắng cũng sẽ không nhiều lắm, bởi vì thực lực Lệ Thiên Tuyệt cũng đã gần đạt đến cấp siêu việt Chí Tôn, nếu không sao hắn lại có cơ hội tiếp xúc đến với đám cường giả lánh đời này! Một chiêu đã giết chết cường giả gần đạt đến cấp bậc siêu việt Chí Tôn? Chuyện này quả thật không thể nào, lại là chuyện khó có thể tưởng tượng ra được!
Nhưng cái không có khả năng này lại hiện ra trước mắt đám người Tam Đại Thánh Địa, trước mắt chín mươi cường giả danh tiếng!
-Nguyên lai các hạ chính là sư phụ của Quân Mạc Tà sao?
Tử Kinh Hồng nhất thời cụp mắt. Kỳ thật đám người Tam Đại Thánh Địa đều sớm biết vị sư phó bí hiểm của Quân Mạc Tà kia vốn có thực lực bí hiểm dị thường, là một siêu cấp cao thủ, nhưng cũng không làm sao nghĩ ra được lại mạnh mẽ và bí hiểm đến mức này, thực sự là rất biến thái, cực kỳ quỷ dị!
- Không sai, nói đến lão hủ không chỉ là sư phụ của Quân Mạc Tà, hơn nữa cũng là người mà các vị nóng lòng tìm kiếm kia.
Hắc bào nhân không nhanh không chậm, không tức giận thản nhiên nói:
- Ta chính là người luyện chế thần đan! Chính là người các ngươi muốn đến đây gây chiến và muốn bắt trở về.
Oanh!
Trong lòng mọi người đại chấn, cũng có nhiều người thân hình không nhịn được có chút run rẩy, nhìn vào hắc y nhân trước mặt đã hiển thị sự cường đại, tất cả mọi người đều nghĩ thầm: Xem ra đã đụng phải miếng sắt nóng, Cung chủ a cung chủ, ba người các ngươi lãnh đạo như thế nào mà không có cân nhắc đến một nhân vật khủng bố nghịch thiên như vậy, lại còn muốn chúng ta bắt đem trở về?
- Ngày đó ta đã từng cảnh cáo Phong Tuyết Ngân Thành, Phong Tuyết Ngân Thành thực nghe lời, đã rất lâu rồi không dám quấy rầy, ngay cả tới chơi cũng ân cần thăm hỏi, thực là biết điều.
Thanh âm hắc bào nhâ bình thản, mang theo một ít giọng điệu mỉa mai nói:
- Nhưng Tam Đại Thánh Địa dù sao phân lượng cũng bất đồng, không chỉ có đến đây hơn nữa còn là dùng một thanh thế lớn khi đến đây, đằng đằng sát khí. Lấy thế cuộc trước mắt mà nói nếu lão phu không hiện thân, chỉ sợ Quân gia đã bị diệt sao? Lại càng có nhiều người vô tội chết vì các ngươi. Vì lê dân trăm họ, vì tương lai đại lục, vì công lao sự nghiệp mà chết thảm! Điều này làm cho lão phu thực sự không thích.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt bắn ra hai đạo hàn quang, tiếp tục nói:
- Một khi lão phu đã không thoải mái! Giết một Lệ Thiên Tuyệt thì rất đơn giản, giết nhiều hơn nữa cũng khó khăn sao?
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành