Biên Tập: Maison
"Cho nên ta lựa chọn cuộc chiến Ngân Thành lần này, đúng trước đó mấy tháng liền hạ chiến thư chỉ là muốn cho thiên hạ đều biết! Ta kìm nén oan uổng đủ rồi! Ta muốn oanh oanh liệt liệt đại chiến một hồi!"
" Ta muốn khiến mọi mất mát trong dĩ vãng của Quân gia chúng ta được bù lại qua một trận đánh này! Bất kể là vì nợ máu hay bởi tôn nghiêm, bất kể là do danh dự hay để giữ mạng! Món nợ của ta, ta muốn đòi lại từng chút, kể cả phần lời cũng đòi lại! "
"Cho nên, ta biết rõ Tam Đại Thánh Địa tất nhiên sẽ nhúng tay, sẽ dùng thực lực cường đại chưa từng có mà can dự. Tiền đồ lành dữ chưa biết nhưng ta lựa chọn lúc này đây mà quyết chiến, đạo nghĩa không thể chùn bước, chưa từng có từ trước đến nay!"
"Bởi vì ta sợ, ta thật sự vô cùng sợ! Ta sợ ta tiếp tục che dấu lui bước tiếp thì sẽ hoàn toàn tiêu diệt nhuệ khí của ta!" Quân Mạc Tà mệt mỏi tựa vào lòng Mai Tuyết Yên. Hắn chau mày kiệt lực chịu đựng nỗi đau khủng khiếp trong đầu, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng sắc bén
"Lúc trước nàng từng nói đây chính là trận ganh đua khí phách, điều kiện còn chưa thành thục. Nhưng ta vẫn quyết định làm như vậy. Nàng tuy rằng không đồng ý, nhưng vẫn lựa chọn toàn lực ủng hộ!"
"Bởi vì mục tiêu chính của Tam Đại Thánh Địa hiện tại đã không phải là nàng! Mà là ta! Tin rằng cho dù ta rút lui đến chân trời thì cuối cùng cũng chỉ có thể rơi vào cảnh không đường thối lui, lui không thể lui nữa!" Quân Mạc Tà nhếch mép nói khô không khốc
"Như vậy, cứ dứt khoát liều mạng đánh một trận làm kinh động lòng người, ca một khúc rung động tâm can! Trận chiến này thực sự là trận quan trọng nhất trước mắt chúng ta! Nếu mà thắng thì từ đây có địa vị ngang hàng với Tam Đại Thánh Địa. Một khi bị bại thì chỉ còn lại vạn kiếp bất phục!"
"Cho nên chúng ta nhất định không thể bại! Nhưng ta bây giờ còn chưa đủ sức làm tăng thực lực của mình, cho nên ta lợi dụng năng lực của ta dốc toàn lực trước hết tăng lên cho nàng!" Quân Mạc Tà nhìn chằm chằm vào Mai Tuyết Yên
"Chỉ cần nàng có thể thành công tăng lên trình độ Tôn Giả cấp bốn thì dù lần này chúng ta có bại cũng không đến mức thê thảm! Đây là điều đảm bảo tối thiểu! Trước hết ta ít nhất phải đảm bảo an toàn rồi sau đó mới nói chuyện khác! Ngay cả nguy hiểm, ta cũng không thể không liều mạng đón nhận!"
Mai Tuyết Yên lệ tuôn như suối nằm trên ngực hắn. Nàng lẳng lặng nức nở, cảm nhận được áp lực đủ loại trong lòng hắn, đột nhiên càng nghĩ càng chua xó...t
Mình bị người ta vây công cũng được, chặn giết cũng thế, bị vây bên bờ sinh tử cũng được. Nhưng cuối cùng vẫn có một Thiên Phạt Sâm Lâm làm hậu thuẫn cho mình.
Chỉ cần mình không chết thì sau khi trở lại Thiên Phạt Sâm Lâm vẫn còn có một chốn yên vui, không còn nguy hiểm! Không có bất kỳ người nào dám đến Thiên Phạt Sâm Lâm đối phó mình, ngay cả Thánh Giả cũng không dám!
Nhưng Quân Mạc Tà lại khác!
Bất cứ chuyện gì, hắn chỉ có thể tự mình chống chọi! Đừng xem hắn chém giết quả quyết, coi thường thiên địa, nhưng đó chỉ vì hắn căn bản là không thể không như thế, hắn sớm đã không còn đường thối lui!
Sau lưng của hắn chính là Quân gia, một gia tộc khổng lồ lại suy yếu khác thường. Nếu như Quân Mạc Tà một khi gánh không được, gia tộc này liền gặp sụp đổ trong phút chốc hoàn toàn tan rã, thậm chí triệt để nhà tan cửa nát! Áp lực trên người Quân Mạc Tà thật sự quá lớn!
"Đỡ ta đứng lên!" Quân Mạc Tà cảm thụ được quai hàm của mình có chút run run, vì thế hắn cắn răng nói lại một lần nữa "Đỡ ta đứng lên!"
Mai Tuyết Yên đỡ lấy đầu của hắn, sau đó nâng hắn lên, để cho hắn ngồi ngay ngắn ở trên đệm.
Nhưng không biết hắn muốn làm gì!
"Bây giờ nàng nhằm vào ta phát công đi!" Quân Mạc Tà cắn răng, thở phì phò nói khàn khàn, trong ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng đến sắp kiệt sức "hãy xuất ra tu vi cực mạnh của nàng, phát ra sức mạnh của nàng rồi hoàn toàn tập trung ta, chỉ nhằm vào chính ta! Triển khai khí thế công kích sắc bén nhất nhằm vào ta!"
"Nàng đột phá, ta cũng muốn đột phá!" Quân Mạc Tà nặng nhọc thở phì phò: "Đến đây đi! Dùng sức mạnh của nàng đè nén ta! Mau đi..."
Mai Tuyết Yên ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn hắn "Mạc Tà, Mạc... chàng không sao chứ?"
Lại còn muốn dùng sức mạnh công kích, đây chẳng phải là phải trực tiếp đè chết hắn? Hơn nữa mình vừa mới đột phá xong, chừng mực còn chưa điều chỉnh tốt, vẫn còn phải tập luyện nhiều nữa...
"Lần đó ở Thiên Hương, cường giả cấp Tôn Giả Đỗ Tuyệt đã dùng sức mạnh của hắn đè nén khiến cho ta thu được lợi ích không nhỏ!"
Quân Mạc Tà biết nếu không giải thích rõ ràng thì Mai Tuyết Yên căn bản sẽ không xuất chiêu đối với chính mình. Hắn chỉ nhẫn nại cau mày giải thích tiếp "Mà thiên địa linh khí ở đây còn đậm đặc hơn ở Thiên Hương mấy chục lần!"
"Thủ đoạn của hắn là lợi dụng khí thế bản thân điều động Thiên Địa chi Lực hóa thành uy áp! Giống như thực chất!" Quân Mạc Tà thở phì phò nói
"Ta tuy rằng không biết đây là dạng thủ đoạn nào, tên gọi là gì. Nhưng ta biết thủ đoạn như vậy cùng với Thiên Địa Tù Lung của nàng dẫu có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu! Cho nên ta biết nàng khẳng định cũng am hiểu! Cứ nhằm ta ra chiêu như vậy, đối với ta sẽ mang lại lợi ích lớn lao!"
"Hiện tại, tức khắc thi triển ra công lực mạnh nhất của nàng, dùng khí thế mạnh nhất của nàng tập trung công kích ta!" Quân Mạc Tà nhắm mắt lại.
"Thì ra là thế!" Mai Tuyết Yên biết được Quân Mạc Tà không có việc gì, lại đích thật là muốn nhờ chuyện này luyện công thì mới yên lòng lại. Nàng lui về phía sau hai bước, hít một hơi thật để khiến cho tâm tình của mình ổn định, dần dần khôi phục cảnh giới tĩnh lặng còn hơn mặt nước.
Nàng cứ đứng bất động như vậy, nhưng một cỗ khí thế tràn trề đã từ trên người nàng tự nhiên sinh ra! Nó liên tục mỏng manh, vô cùng vô tận, trên nối trời cao, dưới tiếp mặt đất! Trong đất trời lúc đó nhất thời đã tràn ngập uy áp lớn lao phảng phất như đến từ thời viễn cổ!
"Không đúng, khí thế kia của nàng thiếu sát khí cần thiết! Càng thiếu loại cảm giác dồn ép sống chết mãnh liệt! Nàng hãy nhắm mắt lại, đừng nghĩ trước mặt chính là ta, hãy nghĩ... Trước mặt mình chính là Lưu Thu, chính là tên lưu manh hạ lưu đang muốn giở thủ đoạn lưu manh đùa giỡn nàng... Ừ, vô lễ với nàng..."
Quân Mạc Tà nhắm mắt lại cảm ứng để chỉ đạo. Nhưng hắn chỉ đạo suýt nữa làm Mai Tuyết Yên tức giận xông lên đá hắn một cước. Còn muốn à? Đó không phải lập tức nảy sinh cảm giác giết người hay sao? Nói cũng kỳ quái, Mai Tuyết Yên vừa nghĩ như vậy thì lập tức có một loại sát khí khó hiểu nảy sinh...
"Đúng! Chính là như vậy! Tiếp tục gia tăng cường độ, phát huy của lực lượng mạnh nhất của nàng tận tình phát huy!"
Quân Mạc Tà quả thực có chút hưng phấn, hắn thậm chí đã rõ ràng cảm giác được trên đỉnh đầu có Thiên địa linh khí cực kì nồng đậm, hết sức tinh thuần đang nhanh chóng tập trung vào mình.
Mai Tuyết Yên nhắm mắt lại, tập trung suy nghĩ khiến cho toàn bộ nguyên lực của mình đồng thời bùng nổ hóa thành khí tức kinh khủng sắc bén nhất. Nó cùng Thiên Địa chi Lực dùng một loại biện pháp huyền ảo khai thông, rồi chậm rãi hình thành một cơn bão mạnh chưa từng có! Nó nhằm Quân Mạc Tà ở trước mặt ầm ầm áp xuống!
"Ách..." Quân Mạc Tà chỉ cảm thấy cả người bị đè nặng, có một loại cảm giác đột nhiên giống như Tôn Ngộ không bị đặt ở dưới chân núi Ngũ Hành, cơ hồ khung xương bắp thịt toàn thân vào một khắc này đều bị đập vụn, bị ép thành bánh thịt!
Trong lòng âm thầm kêu một tiếng "Chết tiệt! Mạnh như vậy!"
Vốn công lực của Mai Tuyết Yên cũng đã cao hơn Đỗ Tuyệt, hiện tại sau khi đột phá lại càng mạnh hơn. Do có Quân Mạc Tà mạnh mẽ trợ giúp, sau khi đột phá nàng vẫn chưa ngừng hấp thu linh khí nên không chỉ vẻn vẹn đột phá, mà hơn nữa trực tiếp tăng lên tới gần mức độ Tôn Giả cấp bốn bậc trung!
Hiện tại, tu vi của Mai Tuyết Yên đã đạt đến mức Tôn Giả cấp bốn sơ cấp đỉnh phong!
Cho nên, nàng hiện tại đủ khả năng điều động lượng Thiên địa linh năng đại khái gấp hàng trăm lần Đỗ Tuyệt có khả năng phát ra! Đối mặt áp lực khủng bố như thế đè xuống nếu là cao thủ Chí Tôn thông thường thì chỉ sợ thật sự có thể bị khí thế khủng bố của nàng đè chết tại chỗ!
Đúng lúc Quân Mạc Tà cảm thấy không thể chịu đựng nổi thì đột nhiên trong ý thức Hồng Quân Tháp "Oanh" một tiếng mà thức tỉnh. Nó quay tròn linh hoạt làm Thất thải Hà quang ( ánh sáng đủ màu) dày vạn đạo, chiếu rọi tứ phương!
Ngay khi Hồng Quân Tháp thức tỉnh, dường như nỗi đau đớn như kim châm trong đầu Quân Mạc Tà bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa. Hệt như thuỷ triều rút xuống "Ào" một tiếng hoàn toàn lui xa, cùng lúc đó một lượng Thiên địa linh khí mãnh liệt từ đỉnh đầu ùa vào! Thấm đẫm mọi nơi!
Hồng Quân Tháp liền phảng phất như một cái động sâu không đáy điên cuồng mà hút vào lượng Thiên địa linh năng khổng lồ do Mai Tuyết Yên điều động. Sau đó nó thấm đẫm mọi nơi trong cơ thể Quân Mạc Tà!
Mọi người ở bên ngoài lo lắng chờ đợi Mai Tuyết Yên chữa trị cho Quân Mạc Tà đột nhiên chấn động!
Đêm qua thời tiết nơi này phát sinh biến động dị thường cổ quái, hiện tượng thiểm điện lôi minh ( sấm sét vang dội) đã làm mọi người khiếp sợ không hiểu. Không nghĩ tới qua nửa đêm lại xảy ra loại dị tượng kì quái này!
Trên bầu trời ánh trăng sao chợt đình chỉ vận chuyển thông thường, nhưng vòm trời trên đỉnh đầumọi người đột nhiên xuất hiện một mảng đen lớn đen lan rộng, kéo dài hơn mười dặm, có đưa tay vào đó cũng không thấy được năm ngón!
Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, mảng lớn màu đen cơ hồ có thể làm nhức mắt mọi người bỗng nhiên biến mất. Còn trên bầu trời lại xuất hiện từng trận từng trận lốc xoáy điên cuồng xoay tròn cổ quái. Tất cả mọi người đều có thể rõ ràng cảm giác được gió xoáy thật sự tồn tại, nhưng lại nhìn thì không thấy!
Lốc xoáy quấn vào nhau, xoay tròn rồi bốc lên, nó hướng về phía cái lều có Quân Mạc Tà và Mai Tuyết Yên điên cuồng hạ xuống, rót vào! Toàn bộ Huyền thú, bao gồm cả Thú vương, hết thảy đều kinh hãi, tứ chi run rẩy mà không dám nhúc nhích!
Bởi vì trong lúc này, sự nhạy cảm làm bọn hắn cảm thấy có một loại khí tức như của Thánh Vương, tuy nhỏ bé yếu ớt nhưng rõ ràng!
Đám người Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân ngạc nhiên nhìn lên cơn xoáy linh khí trên bầu trời, kinh hô: "Thiên địa khí! Tại sao giống như này Thiên địa linh khí tinh khiết?"
Hai người quả là người biết hàng, Thiên địa Linh khí nồng đậm cường đại như thế há có thể không muốn hấp thu? Nhưng hai người cùng vận công mới phát hiện, Thiên địa Linh khí hiện nay trên không trung tuy rằng đã muốn đậm đặc đến gần như thực chất, nhưng là tuyệt không hề thoát ra ngoài.
Cho dù hai người vận công như thế nào thì cũng không hấp thu nổi chút xíu! Chỉ có thể trơ mắt cảm nhận thấy toàn bộ linh khí đều chui vào trong lều của Quân Mạc Tà.
"Hẳn là Mai Tôn Giả đang đang thi triển vô thượng thần thông chữa thương cho Quân tam thiếu. Mọi người không cần phải lo lắng." Phong Quyển Vân thở dài, nói với Đông Phương Vấn Tâm cùng Quản Thanh Hàn đầy lo lắng trước mặt.
Vừa nghe được hắn nói những lời này, Đông Phương Vấn Tâm cùng Quản Thanh Hàn và đám người Quân Vô Ý cùng Đông Phương Vấn Kiếm lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm mà yên lòng.
Trong trướng bồng, theo lượng Thiên địa linh khí điên cuồng rót vào, sắc mặt Quân Mạc Tà cũng càng ngày càng tốt, càng ngày càng nhẹ nhõm.
Mai Tuyết Yên mở to mắt nhìn nét mặt Quân Mạc Tà, rốt cục thả lỏng tâm tình tiếp tục dùng toàn lực vận chuyển thần công hóa thành khí thế ngập trời, tựa như Thần Long hùng mạnh dời non lấp biển, quay cuồng trong không gian vạn dặm!
Nàng lại một lần nữa thi triển năng lực điều khiển của mình, trong khả năng cho phép có thể để thao tác Thiên địa linh năng điên cuồng tụ tập lại! Cơn lốc Linh năng lại một lần nữa hình thành! Lại hình thành...
Từng đợt từng đợt dồn dập ép xuống, Thiên địa Linh năng của nửa dãy núi chỉ một thoáng đã bị hút sạch. Sau đó từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bù vào, rồi lại bị hút cạn...
Khắp hơn mười dặm bầu trời biến thành một trận lốc xoáy, một cái động không đáy! Tham lam mà thần bí! Cường đại!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành