- Uổng cho ta vẫn coi ngươi như muội muội... Nhưng ngươi lại như thế tổn thương ta! Chỉ vì một lần đánh cuộc còn chưa bắt đầu, ngươi lại nói ta là người chuyên bội ước?
Chiến Thanh Phong ánh mắt cực kỳ bi thương, nói:
Tiểu Miêu muội muội, ngươi nói như vậy, vi huynh ta làm sao có thể chịu được?
- Chiến đại công tử... Ta đã không còn là tiểu hài tử như trước đây nữa rồi.
Miêu Tiểu Miêu thản nhiên nói:
- Mà ngươi, cũng không phải là Chiến đại ca ngày trước nữa. Ngươi cho rằng, sau khi chính mắt thấy huynh đệ các ngươi bày mưu tính kế, ta còn có thể tin tưởng vào ngươi nữa sao?
- Được! Được lắm! Chiến Thanh Phong thở dài một hơi, không tiếp tục nói gì nữa.
- Miêu cô nương yên tâm. Mặc dù ta không dám ba hoa nói bản thân mình thông thạo mọi thứ, nhưng tam giáo cửu lưu Chư tử bách gia cầm kỳ thư họa thi từ ca phú cũng biết được đôi chú...t Mặc dù chỉ đọc sách không tới ba năm, nhưng ta cảm thấy mình hoàn toàn có thể ứng phó. Nàng không cần quá lo lắng cho ta. Bọn họ đưa ra ba điều kiện đối với ta, ta cũng có ba điều kiện đối với họ, nàng quan tâm ta như vậy, nếu ta thắng, ta sẽ chia cho nàng một cái, thế nào?
Quân Mạc Tà nói ra những lời này, tất cả mọi người không ngừng bật cười.
Người này cũng quá khoa trương rồi, đúng là không biết trời cao đất rộng... Đã từng gặp qua những kẻ điên khùng, nhưng có thể điên khùng đến mức này quả là lần đầu tiên nhìn thấy...
Tiểu tử này so với Quân Mạc Tà cùng Cửu U Thập Tứ Thiếu trong truyền thuyết còn muốn điên cuồng hơn...
- Như vậy xin mời Mặc huynh nói cho mọi người nghe một chút về điều kiện của ngươi, nói không chừng Mặc huynh thật sự chiến thắng không biết chừng...
Chiến Ngọc Thụ mím môi, có kìm nén xung động, khóe miệng co quắp nói.
- Vừa rồi ta nghe nói, Miêu cô nương đã từng đánh cuộc cùng Chiến đại công tử, nhưng dường như vụ đánh cược đó đã hủy bỏ rồi. Điều kiện của ta cùng Miêu cô nương có chút giống nhau, cũng có chút không giống.
Quân Mạc Tà tiếp tục lên tiếng:
- Điều kiện thứ nhất là: Ta muốn có một danh ngạch đi vào Linh Dược Viên, Chiến gia các ngươi phải đảm bảo ta nhất định có thể đi vào!
- Nếu chỉ là hứa hẹn bằng miệng, các ngươi không tin ta, đương nhiên ta cũng không thể tin được các ngươi! Hai huynh đệ các người phải đồng thời hạ bút ký huyết thư thệ ước, đồng thời dùng đại danh của Chiến gia liệt tổ liệt tông cùng tử tôn của các ngươi sau này thề. Không cần biết các ngươi dùng phương pháp hay thủ đoạn gì, chỉ cần ta thắng, các ngươi phải đảm bảo đưa ta tiến vào Linh Dược Viên. Điểm trọng yếu là không được ảnh hưởng đến danh ngạch của Miêu cô nương... Bởi vì lần này, ta muốn bồi nàng cùng nhau đi vào!
- Trừ chuyện đó ra, ta muốn mỗi người ở đây viết một bức thư làm chứng. Nếu ai không tuân thủ lời hứa, tổ tông tám đời phải chịu khổ cả đời trong địa ngục, đời đời kiếp kiếp không được siêu thoát luân hồi; hậu nhân sau này của các ngươi, nam vĩnh viễn là nô lệ, nữ đời đời làm kỹ nữ.
Quân Mạc Tà cười hắc hắc, nói ra điều kiện thứ nhất của mình, đồng thời cũng đưa ra hạn chế độc ác.
Điều kiện này của hắn, nhìn thì đơn giản, nhưng hạn chế trong đó so với hạn chế mà Chiến Ngọc Thụ đưa ra còn muốn nghiêm khắc hơn.
Nghe thấy lời thề độc như thế, mọi người có mặt đều biến sắc!
Không chỉ liên lụy đến các bậc tiền bối, còn muốn ảnh hưởng đến tử tôn sau này của mình... Quả thực bất luận kẻ nào cũng không có dũng khí phát thệ như vậy. Một khi phát thệ, tuyệt đối không dám làm trái với lời thề.
Đến trình độ tu vi cùng hiểu biết như bọn hắn, cũng biết rằng, dưới âm phủ có rất nhiều chuyện tình không cách nào giải thích, có những tồn tại mà mình chưa bao giờ thấy, cũng không bao giờ nghĩ tới.
Nói đến quỷ hồn, chưa chắc đã là không có! Chuyện tình ứng với lời thề độc xảy ra, cũng không phải là chưa từng có.
Hai huynh đệ Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ nhìn nhau, đồng thời thấy được mâu thuẫn cùng lo lắng trong mắt người kia, cùng với đó là sự giận dữ khó có thể át chế.
- Một lời thề để đảm bảo quyền lợi của song phương, các ngươi không dám phát hạ sao? Sao còn chần chờ như vậy?
Quân Mạc Tà nhìn hai huynh đệ Chiến gia bằng nửa con mắt:
- Lúc đầu các ngươi tìm tới ép ta tỷ thí mà không cho phép ta lùi bước, kế đến lại đưa ra nhiều điều kiện ngặt nghèo như vậy... Nhưng đến khi ta đưa ra điều kiện thì các người liền trở lên câm điếc như vậy? Không phải tỷ thí phải công bằng sao?
- Cho dù điều kiện gian nan, nhưng cũng có thể hiểu được. Điểm này tự nhiên không có gì để nói, chỉ là ngoài điều kiện ngươi còn đưa ra lời thề hạn chế không khỏi quá ác độc đi?
Chiến Thanh Phong cau mày, khẩu khí ác liệt: Còn có, ngươi muốn vào Linh Dược Viên làm gì?
- Không làm gì cả! Chỉ là ta quá nhàn rỗi, sinh ra nhàm chán, nhất thời không nghĩ ra điều kiện gì khác, không như các ngươi sớm có chuẩn bị, mưu tính sâu xa. Sao vậy? Bổn thiếu gia nghe nói địa phương kia khá được, muốn đi vào dạo chơi không được sao? Chẳng lẽ Chiến gia các ngươi làm không được?
Quân Mạc Tà cười lạnh một tiếng:
- Còn như lời thề hạn chế... Cũng như ngươi đã nói, nếu đối mặt với quân tử thì cần gì phải thề? Chỉ ước định bằng miệng là đủ yên tâm về nhau.
Hắn nghiêng đầu nhìn Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ:
- Nhưng đối với các ngươi... ta không tin được! Nữa điểm cũng không tin được! Các ngươi ngay cả một cô gái trẻ như Miêu cô nương cũng giở trò vô lại, huống chi là đối với ta. Ta đưa ra lời thề hạn chế chỉ là muốn đảm bảo mà thôi.
Huynh đệ hai người đồng thời hừ một tiếng!
Nhưng hai huynh đệ bọn hắn đối với chất vấn của Mặc Quân Dạ cũng không có biện pháp nào. Vừa rồi Chiến Ngọc Thụ đưa ra điều kiện, toàn bộ đều có lợi cho Chiến gia, sớm đem những người khác bỏ qua. Thiếu niên tại các gia tộc khác đều nhìn về phía hai người, trong mắt mơ hồ có chút thần sắc hả hê, chờ xem hai người bọn hắn như thế nào trả lời, còn đám hàn môn đệ tử càng không dám chen vào.
Không biết danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên... Hai huynh đệ người này có dám đáp ứng hay không? Bọn hắn làm khó dễ Mặc Quân Dạ, điểm ấy mọi người đều có thể nhìn ra, trừ một số kẻ bị Chiến gia gây xích mích nổi cơn cuồng giận đối với Mặc Quân Dạ, đa số những thiếu gia, công tử của các đại thế gia đều chỉ là đến xem nào nhiệt.
Mà sự tình khi đi xem náo nhiệt, chuyện càng náo nhiệt thì càng thấy hứng thứ!
Người có được Không Linh thể chất cho dù thế lực trước mắt vô cùng nhỏ bé, nhưng không gian phát triển trong tương lai là vô hạn. Thật lòng bọn họ cũng không muốn đắc tội. Mà thế lực Chiến gia tại Huyễn Phủ đang như mặt trời giữa trưa, bọn họ có muốn đắc tội cũng đắc tội không nổi.
Cho nên những người này bề ngoài biểu hiện thần sắc vô cùng oán giận, nhưng bọn họ đều giữ lại một điểm: thần sắc có thể tạo ra, khí độ cũng có thể bày ra; nhưng sự tình thật sự đắc tội với Mặc đại thiên tài mà nói, bọn họ một câu cũng không dám lên tiếng.
Chỉ cần thủy chung bảo trì lập trường trung lập, vô luận cục diện cuộc tỷ thí hôm nay phát triển tới mức nào, chỉ cần quay người là có thể cùng Mặc Quân Dạ hoạc Chiến gia giao hảo.
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ bây giờ quả thực có chút tiến thoái lưỡng nan. Danh ngạch Linh Dược Viên, coi như là Phủ chủ Huyễn Phủ cũng không thể nói cho ai liền cho. Càng huống chi Chiến gia bọn họ!
Huống chi, hôm nay trước mặt nhiều người như vậy phát hạ huyết thệ, lập hạ huyết thư; có nhiều người như vậy làm chứng, tất không thể đối ý. Như vậy, vạn nhất thua cuộc, tương ứng với Chiến gia phải dốc ra toàn bộ lực lượng, kể cẩ những lực lượng ngầm đã ẩn dấu mấy trăm năm đồng thời phát lực, mới có khả năng tạo cho Mặc Quân Dạ danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên, hơn nữa cũng mới chỉ là có khả năng mà thôi!
Nhưng, một khi vận dụng toàn bộ lực lượng, đối với Chiến gia không có một chỗ nào tốt. Không chỉ bại lộ lực lượng khổng lồ khổ tâm ẩn dấu, mà còn không thu lại được một điểm nhỏ lợi ích; hơn nữa Mặc Quân Dạ tại chỗ này không có một chút nào lưu tình.
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ mặc dù đều là đại diện cho thế hệ trẻ của Chiến gia, cũng có chút địa vi, nhưng chuyện liên quan đến toàn bộ tiền đồ của Chiến gia trong tương lai, bọn họ tuyệt không có dũng khí hứa hẹn.
Lần đánh cuộc này tuyệt đối khác xa lần đánh cuộc giữa Chiến Thanh Phong và Miêu Tiểu Miêu, không cách nào chối cãi, chỉ cần không cẩn thận có thế kéo theo vô số biến cố. Không nói đến Mặc Quân Dạ có tiềm lực phát triển to lớn trong tương lai, chỉ cần Thánh hoàng Tào Quốc Phong cùng với sáu đại Thánh hoàng khác đã là một thế lực không dễ đối phó.
Hai huynh đệ Chiến gia không khỏi thầm mắng Mặc Quân Dạ thật sự là yêu tinh hại người, dĩ nhiên đưa ra điều kiện khiến người khác phải thống khổ. Tình hình trước đó rõ ràng đang tốt đẹp, bị tiểu tử này ba xạo vài câu, lại thành thế cưỡi hổ khó xuống...
Nhưng vừa rồi bọn hắn bức bách Mặc Quân Dạ vốn dùng thủ đoạn này, giờ đối phương dùng chiêu này phản chế, đúng là gậy ông đạp lưng ông, kế sách thập phần cao minh.
Quả nhiên thế sự vô thường a!
Mục đích của Chiến gia phải nói là thập phần rõ ràng; Nhưng đối phương biểu hiện với danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên thật sự coi thường; cũng chỉ bởi vì Chiến gia muốn, cho nên ta mới tranh một suất, hảo đi vào chơi đùa...
Cái lý do tùy tiện đưa ra thật sự làm cho huynh đệ Chiến gia hộc máu!
Càng huống chi đáp ứng đưa hắn vào Linh Dược Viên, Chiến gia cho dù dốc hết sức cũng không nắm chắc sẽ có được danh ngạch...
Cho nên, cho đến khi Quân Mạc Tà hỏi lần thứ ba, hai huynh đệ Chiến gia vẫn không dám tùy tiện đáp ứng. Đây là sự tình trọng đại, ai dám đáp ứng người đó thực sự là bại não!
Nhưng nếu kéo dài thời gian không đáp ứng cũng không phải biện pháp, không đáp ứng, tỷ thí không cách nào tiến hành!
Như vậy, toàn bộ bố cục tính toán ban đầu hoàn toàn bị phá, tất cả ám chiêu của chiến gia đều là nước trôi ra biển.
Không chỉ thế, chuyện hôm nay coi như đã hoàn toàn đắc tội với Mặc Quân Dạ, cùng với mọi người phía sau hắn, đắc tội với cao thủ cực mạnh tại Huyễn Phủ trong tương lai, nghĩ đến là cảm thấy nhức đầu; nhưng nếu đáp ứng... Hậu quả nghiêm trọng như vậy, ai dám tùy tiện đáp ứng đây!
Thật sự là khó xử chết người...
- Sao vậy? Sao vẫn chưa phát thệ? Chỉ cần các ngươi phát thệ, tỷ thí lập tức có thể bắt đầu tiến hành, quyền quyết định đang ở trên tay các ngươi a. Nếu các ngươi đồng ý thề, ta có thể yên tâm tỷ thí, trái lại, ta thật sự không có hứng thú với các ngươi. Sao lại do dự như vậy? Chỉ cần các ngươi không làm trái với lời thề liền không có vấn đề gì, cho dù phát hạ thề độc một chút cũng đâu quan hệ a? Chẳng lẽ ngay từ đầu các ngươi đã có ý định không tuân thủ lời hứa sao?
Quân đại thiếu gia lạnh giọng hỏi.
- Ngươi nói bậy. Bằng thân phận, địa vị của hai huynh đệ chúng ta sao có thể làm ra chuyện tình vô sỉ như vậy. Nhưng lời thề như ngươi nói cũng quá mức ác độc, không chỉ liên quan đến chuyện của một cá nhân, lời thề như thế há lại có thể dễ dàng phát hạ! Còn có, điều kiện tiến vào Linh Dược Viên của ngươi cũng quá hà khắc, thế sự không có gì tuyệt đối, không có chuyện gì có thể nắm chắc trăm phần trăm! Mặc huynh làm việc quá bá đạo, huynh đệ chúng ta thật khó có thể nhận lời.
Chiến Thanh Phong nói.
Huyết Ma
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
- Uổng cho ta vẫn coi ngươi như muội muội... Nhưng ngươi lại như thế tổn thương ta! Chỉ vì một lần đánh cuộc còn chưa bắt đầu, ngươi lại nói ta là người chuyên bội ước?
Chiến Thanh Phong ánh mắt cực kỳ bi thương, nói:
Tiểu Miêu muội muội, ngươi nói như vậy, vi huynh ta làm sao có thể chịu được?
- Chiến đại công tử... Ta đã không còn là tiểu hài tử như trước đây nữa rồi.
Miêu Tiểu Miêu thản nhiên nói:
- Mà ngươi, cũng không phải là Chiến đại ca ngày trước nữa. Ngươi cho rằng, sau khi chính mắt thấy huynh đệ các ngươi bày mưu tính kế, ta còn có thể tin tưởng vào ngươi nữa sao?
- Được! Được lắm! Chiến Thanh Phong thở dài một hơi, không tiếp tục nói gì nữa.
- Miêu cô nương yên tâm. Mặc dù ta không dám ba hoa nói bản thân mình thông thạo mọi thứ, nhưng tam giáo cửu lưu Chư tử bách gia cầm kỳ thư họa thi từ ca phú cũng biết được đôi chú...t Mặc dù chỉ đọc sách không tới ba năm, nhưng ta cảm thấy mình hoàn toàn có thể ứng phó. Nàng không cần quá lo lắng cho ta. Bọn họ đưa ra ba điều kiện đối với ta, ta cũng có ba điều kiện đối với họ, nàng quan tâm ta như vậy, nếu ta thắng, ta sẽ chia cho nàng một cái, thế nào?
Quân Mạc Tà nói ra những lời này, tất cả mọi người không ngừng bật cười.
Người này cũng quá khoa trương rồi, đúng là không biết trời cao đất rộng... Đã từng gặp qua những kẻ điên khùng, nhưng có thể điên khùng đến mức này quả là lần đầu tiên nhìn thấy...
Tiểu tử này so với Quân Mạc Tà cùng Cửu U Thập Tứ Thiếu trong truyền thuyết còn muốn điên cuồng hơn...
- Như vậy xin mời Mặc huynh nói cho mọi người nghe một chút về điều kiện của ngươi, nói không chừng Mặc huynh thật sự chiến thắng không biết chừng...
Chiến Ngọc Thụ mím môi, có kìm nén xung động, khóe miệng co quắp nói.
- Vừa rồi ta nghe nói, Miêu cô nương đã từng đánh cuộc cùng Chiến đại công tử, nhưng dường như vụ đánh cược đó đã hủy bỏ rồi. Điều kiện của ta cùng Miêu cô nương có chút giống nhau, cũng có chút không giống.
Quân Mạc Tà tiếp tục lên tiếng:
- Điều kiện thứ nhất là: Ta muốn có một danh ngạch đi vào Linh Dược Viên, Chiến gia các ngươi phải đảm bảo ta nhất định có thể đi vào!
- Nếu chỉ là hứa hẹn bằng miệng, các ngươi không tin ta, đương nhiên ta cũng không thể tin được các ngươi! Hai huynh đệ các người phải đồng thời hạ bút ký huyết thư thệ ước, đồng thời dùng đại danh của Chiến gia liệt tổ liệt tông cùng tử tôn của các ngươi sau này thề. Không cần biết các ngươi dùng phương pháp hay thủ đoạn gì, chỉ cần ta thắng, các ngươi phải đảm bảo đưa ta tiến vào Linh Dược Viên. Điểm trọng yếu là không được ảnh hưởng đến danh ngạch của Miêu cô nương... Bởi vì lần này, ta muốn bồi nàng cùng nhau đi vào!- Trừ chuyện đó ra, ta muốn mỗi người ở đây viết một bức thư làm chứng. Nếu ai không tuân thủ lời hứa, tổ tông tám đời phải chịu khổ cả đời trong địa ngục, đời đời kiếp kiếp không được siêu thoát luân hồi; hậu nhân sau này của các ngươi, nam vĩnh viễn là nô lệ, nữ đời đời làm kỹ nữ.
Quân Mạc Tà cười hắc hắc, nói ra điều kiện thứ nhất của mình, đồng thời cũng đưa ra hạn chế độc ác.
Điều kiện này của hắn, nhìn thì đơn giản, nhưng hạn chế trong đó so với hạn chế mà Chiến Ngọc Thụ đưa ra còn muốn nghiêm khắc hơn.
Nghe thấy lời thề độc như thế, mọi người có mặt đều biến sắc!
Không chỉ liên lụy đến các bậc tiền bối, còn muốn ảnh hưởng đến tử tôn sau này của mình... Quả thực bất luận kẻ nào cũng không có dũng khí phát thệ như vậy. Một khi phát thệ, tuyệt đối không dám làm trái với lời thề.
Đến trình độ tu vi cùng hiểu biết như bọn hắn, cũng biết rằng, dưới âm phủ có rất nhiều chuyện tình không cách nào giải thích, có những tồn tại mà mình chưa bao giờ thấy, cũng không bao giờ nghĩ tới.
Nói đến quỷ hồn, chưa chắc đã là không có! Chuyện tình ứng với lời thề độc xảy ra, cũng không phải là chưa từng có.
Hai huynh đệ Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ nhìn nhau, đồng thời thấy được mâu thuẫn cùng lo lắng trong mắt người kia, cùng với đó là sự giận dữ khó có thể át chế.
- Một lời thề để đảm bảo quyền lợi của song phương, các ngươi không dám phát hạ sao? Sao còn chần chờ như vậy?
Quân Mạc Tà nhìn hai huynh đệ Chiến gia bằng nửa con mắt:
- Lúc đầu các ngươi tìm tới ép ta tỷ thí mà không cho phép ta lùi bước, kế đến lại đưa ra nhiều điều kiện ngặt nghèo như vậy... Nhưng đến khi ta đưa ra điều kiện thì các người liền trở lên câm điếc như vậy? Không phải tỷ thí phải công bằng sao?
- Cho dù điều kiện gian nan, nhưng cũng có thể hiểu được. Điểm này tự nhiên không có gì để nói, chỉ là ngoài điều kiện ngươi còn đưa ra lời thề hạn chế không khỏi quá ác độc đi?
Chiến Thanh Phong cau mày, khẩu khí ác liệt: Còn có, ngươi muốn vào Linh Dược Viên làm gì?
- Không làm gì cả! Chỉ là ta quá nhàn rỗi, sinh ra nhàm chán, nhất thời không nghĩ ra điều kiện gì khác, không như các ngươi sớm có chuẩn bị, mưu tính sâu xa. Sao vậy? Bổn thiếu gia nghe nói địa phương kia khá được, muốn đi vào dạo chơi không được sao? Chẳng lẽ Chiến gia các ngươi làm không được?
Quân Mạc Tà cười lạnh một tiếng:
- Còn như lời thề hạn chế... Cũng như ngươi đã nói, nếu đối mặt với quân tử thì cần gì phải thề? Chỉ ước định bằng miệng là đủ yên tâm về nhau.
Hắn nghiêng đầu nhìn Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ:
- Nhưng đối với các ngươi... ta không tin được! Nữa điểm cũng không tin được! Các ngươi ngay cả một cô gái trẻ như Miêu cô nương cũng giở trò vô lại, huống chi là đối với ta. Ta đưa ra lời thề hạn chế chỉ là muốn đảm bảo mà thôi.
Huynh đệ hai người đồng thời hừ một tiếng!
Nhưng hai huynh đệ bọn hắn đối với chất vấn của Mặc Quân Dạ cũng không có biện pháp nào. Vừa rồi Chiến Ngọc Thụ đưa ra điều kiện, toàn bộ đều có lợi cho Chiến gia, sớm đem những người khác bỏ qua. Thiếu niên tại các gia tộc khác đều nhìn về phía hai người, trong mắt mơ hồ có chút thần sắc hả hê, chờ xem hai người bọn hắn như thế nào trả lời, còn đám hàn môn đệ tử càng không dám chen vào.
Không biết danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên... Hai huynh đệ người này có dám đáp ứng hay không? Bọn hắn làm khó dễ Mặc Quân Dạ, điểm ấy mọi người đều có thể nhìn ra, trừ một số kẻ bị Chiến gia gây xích mích nổi cơn cuồng giận đối với Mặc Quân Dạ, đa số những thiếu gia, công tử của các đại thế gia đều chỉ là đến xem nào nhiệt.
Mà sự tình khi đi xem náo nhiệt, chuyện càng náo nhiệt thì càng thấy hứng thứ!
Người có được Không Linh thể chất cho dù thế lực trước mắt vô cùng nhỏ bé, nhưng không gian phát triển trong tương lai là vô hạn. Thật lòng bọn họ cũng không muốn đắc tội. Mà thế lực Chiến gia tại Huyễn Phủ đang như mặt trời giữa trưa, bọn họ có muốn đắc tội cũng đắc tội không nổi.
Cho nên những người này bề ngoài biểu hiện thần sắc vô cùng oán giận, nhưng bọn họ đều giữ lại một điểm: thần sắc có thể tạo ra, khí độ cũng có thể bày ra; nhưng sự tình thật sự đắc tội với Mặc đại thiên tài mà nói, bọn họ một câu cũng không dám lên tiếng.
Chỉ cần thủy chung bảo trì lập trường trung lập, vô luận cục diện cuộc tỷ thí hôm nay phát triển tới mức nào, chỉ cần quay người là có thể cùng Mặc Quân Dạ hoạc Chiến gia giao hảo.
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ bây giờ quả thực có chút tiến thoái lưỡng nan. Danh ngạch Linh Dược Viên, coi như là Phủ chủ Huyễn Phủ cũng không thể nói cho ai liền cho. Càng huống chi Chiến gia bọn họ!
Huống chi, hôm nay trước mặt nhiều người như vậy phát hạ huyết thệ, lập hạ huyết thư; có nhiều người như vậy làm chứng, tất không thể đối ý. Như vậy, vạn nhất thua cuộc, tương ứng với Chiến gia phải dốc ra toàn bộ lực lượng, kể cẩ những lực lượng ngầm đã ẩn dấu mấy trăm năm đồng thời phát lực, mới có khả năng tạo cho Mặc Quân Dạ danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên, hơn nữa cũng mới chỉ là có khả năng mà thôi!
Nhưng, một khi vận dụng toàn bộ lực lượng, đối với Chiến gia không có một chỗ nào tốt. Không chỉ bại lộ lực lượng khổng lồ khổ tâm ẩn dấu, mà còn không thu lại được một điểm nhỏ lợi ích; hơn nữa Mặc Quân Dạ tại chỗ này không có một chút nào lưu tình.
Chiến Thanh Phong cùng Chiến Ngọc Thụ mặc dù đều là đại diện cho thế hệ trẻ của Chiến gia, cũng có chút địa vi, nhưng chuyện liên quan đến toàn bộ tiền đồ của Chiến gia trong tương lai, bọn họ tuyệt không có dũng khí hứa hẹn.
Lần đánh cuộc này tuyệt đối khác xa lần đánh cuộc giữa Chiến Thanh Phong và Miêu Tiểu Miêu, không cách nào chối cãi, chỉ cần không cẩn thận có thế kéo theo vô số biến cố. Không nói đến Mặc Quân Dạ có tiềm lực phát triển to lớn trong tương lai, chỉ cần Thánh hoàng Tào Quốc Phong cùng với sáu đại Thánh hoàng khác đã là một thế lực không dễ đối phó.
Hai huynh đệ Chiến gia không khỏi thầm mắng Mặc Quân Dạ thật sự là yêu tinh hại người, dĩ nhiên đưa ra điều kiện khiến người khác phải thống khổ. Tình hình trước đó rõ ràng đang tốt đẹp, bị tiểu tử này ba xạo vài câu, lại thành thế cưỡi hổ khó xuống...
Nhưng vừa rồi bọn hắn bức bách Mặc Quân Dạ vốn dùng thủ đoạn này, giờ đối phương dùng chiêu này phản chế, đúng là gậy ông đạp lưng ông, kế sách thập phần cao minh.
Quả nhiên thế sự vô thường a!
Mục đích của Chiến gia phải nói là thập phần rõ ràng; Nhưng đối phương biểu hiện với danh ngạch tiến vào Linh Dược Viên thật sự coi thường; cũng chỉ bởi vì Chiến gia muốn, cho nên ta mới tranh một suất, hảo đi vào chơi đùa...
Cái lý do tùy tiện đưa ra thật sự làm cho huynh đệ Chiến gia hộc máu!
Càng huống chi đáp ứng đưa hắn vào Linh Dược Viên, Chiến gia cho dù dốc hết sức cũng không nắm chắc sẽ có được danh ngạch...
Cho nên, cho đến khi Quân Mạc Tà hỏi lần thứ ba, hai huynh đệ Chiến gia vẫn không dám tùy tiện đáp ứng. Đây là sự tình trọng đại, ai dám đáp ứng người đó thực sự là bại não!
Nhưng nếu kéo dài thời gian không đáp ứng cũng không phải biện pháp, không đáp ứng, tỷ thí không cách nào tiến hành!
Như vậy, toàn bộ bố cục tính toán ban đầu hoàn toàn bị phá, tất cả ám chiêu của chiến gia đều là nước trôi ra biển.
Không chỉ thế, chuyện hôm nay coi như đã hoàn toàn đắc tội với Mặc Quân Dạ, cùng với mọi người phía sau hắn, đắc tội với cao thủ cực mạnh tại Huyễn Phủ trong tương lai, nghĩ đến là cảm thấy nhức đầu; nhưng nếu đáp ứng... Hậu quả nghiêm trọng như vậy, ai dám tùy tiện đáp ứng đây!
Thật sự là khó xử chết người...
- Sao vậy? Sao vẫn chưa phát thệ? Chỉ cần các ngươi phát thệ, tỷ thí lập tức có thể bắt đầu tiến hành, quyền quyết định đang ở trên tay các ngươi a. Nếu các ngươi đồng ý thề, ta có thể yên tâm tỷ thí, trái lại, ta thật sự không có hứng thú với các ngươi. Sao lại do dự như vậy? Chỉ cần các ngươi không làm trái với lời thề liền không có vấn đề gì, cho dù phát hạ thề độc một chút cũng đâu quan hệ a? Chẳng lẽ ngay từ đầu các ngươi đã có ý định không tuân thủ lời hứa sao?
Quân đại thiếu gia lạnh giọng hỏi.
- Ngươi nói bậy. Bằng thân phận, địa vị của hai huynh đệ chúng ta sao có thể làm ra chuyện tình vô sỉ như vậy. Nhưng lời thề như ngươi nói cũng quá mức ác độc, không chỉ liên quan đến chuyện của một cá nhân, lời thề như thế há lại có thể dễ dàng phát hạ! Còn có, điều kiện tiến vào Linh Dược Viên của ngươi cũng quá hà khắc, thế sự không có gì tuyệt đối, không có chuyện gì có thể nắm chắc trăm phần trăm! Mặc huynh làm việc quá bá đạo, huynh đệ chúng ta thật khó có thể nhận lời.
Chiến Thanh Phong nói.
Huyết Ma
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến