Hồng Hà hoàn toàn bó tay, cực kỳ chán ngán nói:
- Anh Nam, tôi là phóng viên của kênh "tin nhanh". Có điều nếu anh có nhu cầu tôi có thể giúp anh báo danh tiết mục tìm bạn trăm năm do đài chúng tôi tổ chức.
Lưu Anh Nam mỉm cười. Hắn chính là muốn trêu chọc đùa giỡn, bốc phét chém gió như vậy, mau mau tống cổ cô nàng đi. Nên biết rằng, cái chết là rất thần thánh, đặc biệt là ở đất nước chúng ta. Ngày xưa có câu tục ngữ "người chết là lớn nhất", nói rõ truyền thống tôn trọng người chết. Mà cái chết quả thật là thần thánh, là khởi đầu của sinh mạng mới.
Cho nên Lưu Anh Nam không thích mẫu người như Hồng Hà. Nếu coi cái chết thành nỗi sợ hãi, điều này còn dễ thông cảm, nhưng nếu coi thành sự kiện thần quái thậm chí coi thành chuyện náo nhiệt thì đúng là không thể nào nói nổi.
Hồng Hà là một phóng viên lâu năm, rất hiểu kỹ xảo phỏng vấn, cũng rất hiểu tâm lý người được phỏng vấn. Đối với mẫu người như Lưu Anh Nam thì nên đi thẳng vào chủ đề:
- Anh Nam, tôi còn nhớ lúc ấy anh đã nhắc nhở tôi, nói tôi giẫm lên gậy chống của bà cụ cho nên tôi có ấn tượng rất sâu sắc. Hơn nữa khi đó anh vừa mới bò từ trong hố đất đầy xương khô kia ra, anh nói nơi đây chẳng phải mộ chôn chung gì cả, mà là cửa vào thông thẳng xuống địa ngục. Tôi muốn hỏi anh vì sao lại nói như vậy? Bản thân anh có phải có gì đó khác với mọi người hay không?
- Bản thân tôi? –Lưu Anh Nam chỉ chóp mũi mình nói:
- Tôi là người nhân tạo chính gốc, là sinh vật kiểu dáng trí năng nhân tạo, trải qua hai mươi lăm năm vận hành, hết thảy linh kiện vẫn tốt, vận chuyển ổn định, là sản phẩm đáng tin cậy thuần màu xanh thiên nhiên. Hơn nữa thủ tục đầy đủ, gần đây do nhu cầu phát triển nên tiếp tục tìm người cùng chung chí hướng, cùng nhau nghiên cứu phát triển sản phẩm đời thứ hai…
Hồng Hà lại lần nữa im lặng, rất muốn đấm gãy cả hàm răng của hắn. Cô nàng cố nén tức giận, yếu ớt nói:
- Anh Nam, tôi không phải là sở hôn nhân phái tới.
- Thế cô có ý nghiên cứu phát triển cùng tôi hay không? –Lưu Anh Nam vô sỉ nói:
- Thực ra quá trình nghiên cứu rất đơn giản…
- Được rồi, anh Nam, tôi đoán chừng hai chúng ta không có tiếng nói chung. –Ù ù cạc cạc bị hắn đùa bỡn, Hồng Hà rất buồn bực, suýt nữa đứng dậy rời khỏi.
Bất tri bất giác Lưu Anh Nam không ngờ lại chiếm thế chủ động. Bây giờ đến hắn đặt câu hỏi:
- Bằng không cô giới thiệu cho tôi một người? Đài truyền hình các cô chắc hẳn không thiếu mỹ nữ nhỉ?
- Không có. –Hồng Hà kiên định nói:
- Đài truyền hình chúng tôi có tiếng là nam nhiều nữ ít, tỷ lệ nam nữ là 3/1.
- Chậc chậc chậc… -Lưu Anh Nam chép miệng lắc đầu, vẻ mặt đáng tiếc:
- Không ngờ rằng đài truyền hình cũng mất cân đối như vậy. Tỷ lệ nam nữ 3/1, vậy chẳng phải là cứ một cặp tình nhân thì có một cặp gay sao? Đương nhiên cũng chưa chắc, nghe nói làm việc trong giới truyền thông cũng không khác giới giải trí là mấy. Trong tình trạng tỷ lệ nam nữ 3/1, biết đâu là một hủ nữ xem 3P ấy chứ!
Á á á… Hồng Hà muốn phát điên. Cho dù cô nàng thực sự từng nhìn thấy hủ nữ và gay trong đài truyền hình nhưng điều này chẳng phải là mục đích hôm nay cô nàng tới. Cô nàng nghiến răng nghiến lợi nhịn cơn xúc động muốn mắng người, bới móc nói:
- Anh Nam, anh trốn tránh cũng không có tác dụng đâu. Lúc ấy tôi là một trong số những người trong cuộc, là anh chính miệng nhắc nhở tôi giẫm lên cây gậy chống của bà cụ. Hơn nữa khiến tôi tò mò chính là, gặp được hiện tượng thần quái như thế, vì sao anh không sợ hãi? Anh chắc hẳn có chỗ nào đó hơn người phải không?
- À, thì ra cô muốn hỏi về mặt này, sao không nói sớm chứ. –Lưu Anh Nam bỗng trở nên nghiêm túc. Hồng Hà thì nghiến răng kèn kẹt, lúc nãy cô nàng vẫn luôn hỏi về vấn đề này, rõ ràng là hắn đánh trống lảng cuối cùng lái đến chủ đề hủ nữ và gay. Có điều may mà hắn đã hiểu ra, Hồng Hà vội vàng gật đầu nói:
- Đúng thế, mong anh Lưu giới thiệu một chút, vì sao anh nhìn thấy những chuyện thần quái ấy mà vẫn bình tĩnh như vậy chứ?
- Điều này có khả năng là liên quan tới những việc tôi tiếp xúc từ nhỏ đến lớn. –Lưu Anh Nam bỗng vô cùng nghiêm túc trả lời. Hồng Hà cũng lập tức sốc tinh thần, cô nàng ý thức được thời khắc quan trọng đã tới. Cô nàng lập tức ngồi thẳng người, một mực giữ nguyên túi đeo trên người chĩa thẳng vào Lưu Anh Nam. Chỉ nghe Lưu Anh Nam nói:
- Tiểu thư phóng viên chắc là không biết, tôi là một đứa cô nhi, từ nhỏ đã thui thủi một mình, phiêu bạt bốn biển. Lúc còn nhỏ từng gặp được một ông lão tóc bạc trên một hòn đảo hoang ngoài biển. Ông lão này biết bấm đốt tính toán, tri thức uyên bác, là ẩn sĩ cao nhân. Ông ấy nói có duyên với tôi nên truyền thụ cho tôi 360 bàng môn của Đạo Tự Môn, chính là cách lên đồng viết chữ mời người cõi âm, đoán lành tránh gở. Thời tôi thiếu niên, tôi từng gặp một ngôi chùa đổ nát trong núi hoang, trong chùa có một lão hòa thượng, cũng nói có duyên với tôi rồi truyền thụ tôi tụng kinh niệm phật, tham thiền đả tọa, ăn chay kiêng sắc. Thời thanh niên, tôi lang bạt thiên hạ, hồng trần luyện tâm, từng gặp một người trung niên ở trong tiệm massage, ông ta cũng nói có duyên với tôi, bảo tôi giúp ông ta trả tiền boa massage, sau đó truyền cho tôi thuật lấy âm bổ dương, đè dây kéo cung. Haizz, hơn hai mươi năm nay tôi cũng xem như từng học đạo, từng tu thiện, ứng kiếp hồng trần, không gì không biết, trăm nhà đều thông. Không dám nói siêu thoát thế gian, không trong tam giới ngũ hành nhưng cũng từng gặp tiên phật ma quái, chúng sinh vạn vật, cho nên tôi mới bình tĩnh như thế!
Lưu Anh Nam gật gù đắc ý nói, càng nói càng hùng hồn. Mà Hồng Hà thì nghe đến hoa mắt chóng mặt, cảm giác giống như đang nghe tiểu thuyết, hơn nữa còn là tiểu thuyết huyền ảo đáng giá ba xu. Mở đầu là kiểu mẫu nhân vật chính gặp kỳ ngộ liên tục, ngay cả đi tiệm massage đều có thể gặp được thế ngoại cao nhân. Ngồi trong nhà vệ sinh công cộng, người bên cạnh không có giấy, anh tặng một cuộn giấy thì có thể đổi lấy một bộ pháp bảo tung hoành thiên hạ…
Hồng Hà hừ một tiếng, nói:
- Thật không ngờ anh Nam đây còn là thế ngoại cao nhân. Tôi muốn hỏi có phải anh cũng từng là kẻ vô dụng, bị vị hôn thê đính ước từ bé hủy hôn, dưới cơn tức giận liền nhân phẩm bộc phát, từ đó về sau tu vi một ngày đi ngàn dặm, lập team đánh quái kiếm thần binh, solo boss nhặt được pháp bảo, cuối cùng đạt tới đỉnh cao đột phát cực hạn, tung hoành vũ trụ, phá vỡ luân hồi, thống trị đại thế giới hay không?
Lưu Anh Nam lắc đầu cười nói:
- Cô nói là thể loại huyền ảo nhiệt huyết, tôi đây là đô thị YY cơ.
Hồng Hà cũng là người kiến thức rộng rãi liền nói ngay:
- Ý của anh là, còn phải xây dựng một hậu cung chốn đô thành, khiêu chiến với chế độ vợ chồng hiện hành hả?
Vừa nghe cô nàng nhắc đến hậu cung Lưu Anh Nam liền sững sờ. Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều những gương mặt xinh đẹp rạng ngời, hệt như trăm hoa đua nở. Trong đó có Lăng Vân hắn từng hôn, Thẩm Phong từng xxx, Nhậm Vũ từng đi làm quen, Thường Đình từng ôm đùi hắn, còn có vị người đẹp phóng viên trước mắt cũng không tệ. Lưu Anh Nam động tâm, thử hỏi thiên hạ có gã đàn ông nào không muốn xây dựng hậu cung thuộc về mình chứ.
Hắn đầu đầy ảo tưởng, không tự chủ lầm bầm:
- Nếu tôi có hậu cung, tôi nhất định phải dựa trên nguyên tắc công bằng chính trực, áp dụng chế độ lên cấp tiên tiến nhất hợp lý nhất hiện nay. Ban đầu tất cả các cô vợ đều là level 1, hễ được sủng hạnh vượt quá mười lần thì sẽ tự động lên cấp thành level 2. Sau đó căn cứ theo kỹ thuật và đặc điểm của mỗi người, mới tiến hành sắp xếp thứ tự sau…
Hồng Hà thấy hắn đang tự sướng, nhất thời tức giận nói:
- Tôi khuyên anh tốt nhất đừng như thế. Bằng không buổi tối mỗi ngày anh đều nghe thấy có người hô to: "Các chị em, chúng ta lập team thịt hoàng thượng nào!"