Ra khỏi cửa nhà Lương Mỹ Thần, Lưu Anh Nam vốn muốn thừa cơ tìm cách kéo gần với Nhậm Vũ, nhưng buổi tôi cô nàng còn phải tới bệnh viên trực đêm. Lưu Anh Nam vốn muốn tiễn cô nàng lại bị cô nàng từ chối. Một loạt hành động mập mờ trên xe bus ngày hôm nay khiến Nhậm Vũ vẫn có chút khó tiếp thu. Phụ nữ thông minh luôn sẽ kịp thời ngăn đàn ông thừa thắng xông lên.
Lưu Anh Nam cũng không cố nài ép, song lại hào phóng trả tiền để Nhậm Vũ gọi xe đi làm, tránh gặp quấy rối trên xe bus. Cử chỉ nho nhỏ này lại khiến Nhậm Vũ rất cảm động, dễ đánh động trái tim phụ nữ nhất không phải là hoa tươi hay kim cương, mà là sự quan tâm và chăm lo từng giây từng phút.
Lưu Anh Nam về tới nhà tắm của mình, đã rất nhiều ngày không mở hàng, không đun nước nóng cũng xem như tiết kiệm năng lượng, làm cống hiến cho xã hội.
Hắn không quen ngủ sớm, bèn lên mạng đọc tin tức, trò chuyện chat chit….
Việc lớn nhất xảy ra trong vùng, được chú ý nhất chính là siêu sao ngọc nữ Diệp Tinh tới, trong đó còn bổ sung thêm rất nhiều ảnh chụp của nàng ta, cũng có rất nhiều ảnh phim và giới thiệu sơ lược. Quả nhiên là diễn viên dùng ngọc nữ làm hình tượng, diễn cũng đều là vai trong sáng, bảo thủ, đều có lỗi với dáng người gợi cảm và dung mạo quyến rũ của nàng ta. Nguồn truyện:
Xem kỹ tin tức Lưu Anh Nam mới phát hiện, thì ra cô siêu sao này được công ty Vân Hải mời tới, cũng chính là công ty của Lăng Vân, giúp đỡ Vân Hải làm công tác tuyên truyền. Ngay khi vừa mới có người lộ tin tức tổng giám đốc tiểu thư Lăng Vân của tập đoàn Vân Hải tự mình tiếp đón Diệp Tinh, thì trên mạng lập tức có một tấm ảnh chụp ảnh của hai người. Lăng Vân mặc trang phục công sở, khí chất xuất chúng, trong vẻ cao quý mang theo chút lạnh lùng xinh đẹp. Diệp Tinh vẫn áo phông quần cộc, thanh xuân mĩ lệ, trong vẻ gợi cảm mang theo chút đáng yêu, thật là một cặp mỹ nhân tuyệt sắc.
Lưu Anh Nam lập tức hiểu rõ, do khu quy hoạch Nam nội thành bị sự kiện thần quái làm cho gần như đóng băng, cho nên Lăng Vân cố ý tìm tới ngôi sao như Diệp Tinh để cứu vãn.
Sáng hôm sau, Lưu Anh Nam vừa định mở cửa kinh doanh, vài ngày không mở cửa, nhà tắm đều ẩm ướt, nhưng vừa mở cửa thì điện thoại vang lên, là Nhậm Vũ gọi tới. Hôm qua hai người vừa mới trao đổi số điện thoại, có thể để phụ nữ mình làm quen chủ động gọi điện thoại, điều này không nghi ngờ là một sự thành công.
Chỉ là chủ đề đầu bên kia điện thoại nói không hề liên quan tới quen thân gì cả:
- Này…
Nhậm Vũ không biết nên xưng hô với Lưu Anh Nam như thế nào. Gọi tên hoặc anh Lưu thì có vẻ xa lạ, nếu gọi kiểu khác thì có vẻ quá thân mật. Cho nên cô nàng dùng luôn "này" để thay thế:
- Hôm qua tôi liên hệ với một nghĩa trang ở Tây Sơn, muộn chọn một ngôi mộ tốt cho Thần Thần, không biết anh có thời gian hay không? Tới chọn hộ giúp tôi, tiện thể xem phong thủy luôn.
- Xem phong thủy? –Lưu Anh Nam choáng váng, cười khổ nói:
- Chị hai à, tuy tôi biết một ít chuyện về thần quỷ nhưng tôi không phải thầy bói. Tôi có nghề nghiệp đàng hoàng, tôi là ông chủ, là giám đốc, là CEO của một nhà tắm quy mô lớn siêu sang trọng!
- Đúng, anh là ông chủ, giám đốc của nhà tắm siêu sang trọng, còn phụ trách quét dọn vệ sinh, chất bếp. Nếu khách có nhu cầu còn phục vụ xoa bóp, kỳ cọ, dậm lưng nữa, đúng không? –Nhậm Vũ ở đầu bên cười hì hì nói.
Lưu Anh Nam lập tức im lặng. Mỗi một gã đàn ông đối với đối tượng quen thân của mình đều hy vọng mình có hình tượng cao lớn uy mãnh, sự nghiệp thành công, vì thế không ngại nói dối.
Đương nhiên điều này trước tiên phải được quyết định bởi miệng của người giới thiệu. Giống như Lương Mỹ Thần, tiết lộ cả gốc gác của Lưu Anh Nam cho Nhậm Vũ, ngay cả cơ hội nói dối đều không có.
- Được rồi. Tôi đã bàn xong với nhân viên quản lý nghĩa trang Tây Sơn, ngày mai anh hãy tới xem thử nhé. Nhớ kỹ nhất định phải tìm ngôi mộ nằm phía Bắc hướng về phía Nam, dựa núi hướng biển, Nam Bắc đều nối liền… -Nhậm Vũ nói.
Lưu Anh Nam đầu đầy mồ hôi lạnh, yếu ớt hỏi:
- Có cần tìm kiểu mộ có phòng bếp phòng khách, tầng trên có gác, tầng dưới có hầm hay không?
Nhậm Vũ này cũng chú ý quá. Người đều chết rồi, coi như xong hết mọi chuyện, hồi còn sống ngay cả căn nhà đều không mua nổi, sau khi chết cho dù chôn cùng Tần Thủy Hoàng thì có thể làm được cái gì?
Song Nhậm Vũ lại không lo nghĩ nhiều như vậy:
- Lúc nãy bệnh viện đưa tới một người bệnh cấp cứu, yêu cầu chúng tôi phối hợp chẩn đoán, cho nên tôi không đi đâu được, anh hãy giúp tôi đi một chuyến nhé.
- Được! –Lưu Anh Nam còn có thể thế nào nữa. Đây là lần đầu tiên đối tượng làm quen yêu cầu, đừng nói là đi xem mộ, cho dù bảo hắn vào nằm hắn cũng phải đi.
Nhậm Vũ vội vàng cúp điện thoại. Lưu Anh Nam chán nản lại treo biển lên cửa một lần nữa, bên trên vẫn là "ông chủ khám thai, nghỉ một ngày".
Tây Sơn là nghĩa trang của thành phố. Những năm gần đây theo kinh tế phát triển nhanh, thị trường kinh tế liên tục phát triển, nghĩa trang cũng bắt đầu thời kỳ chuyển biến sản nghiệp hóa, lợi ích kinh tế của nó thậm chí còn vượt xa bất động sản. Giá quy định của một ngôi mộ bình thường đã vượt quá hai vạn, càng đừng nói những ngôi mộ địa hình cao phong thủy tốt kia. Trên đỉnh Tây Sơn có hai ngôi mộ như hình kim tự tháp. Nghe nói báo giá đã vượt qua ngàn vạn, hình như là được phó chủ tịch xã nào đó mua lại.
Lưu Anh Nam vội vã ăn sáng rồi chen lên xe bus. Hôm nay ra khỏi cửa không xem hoàng lịch, có vẻ hôm nay thích hợp cho chôn cất, cúng bái, người trên xe bus rất đông, rất nhiều người đều cầm đĩnh vàng hương nến đồ cúng. Lưu Anh Nam chen vào cuối thùng xe, người trong này rất ít, hơn nữa còn có chỗ ngồi. Trước mặt có nhiều người như vậy, không ngờ chẳng ai tới ngồi, lẽ nào là phát huy phong cách, nâng cao trình độ đạo đức chăng?
Nhưng trong mùi rượu gay mũi nồng nặc Lưu Anh Nam rất nhanh phát hiện không phải là trình độ đạo đức được đề cao, mà là trình độ đạo đức của một số người hạ xuống quá lợi hại. Ngay trên chỗ ngồi cuối cùng ở thùng xe, nơi đó tỏa ra mùi rượu nồng nặc, trên đất còn có bãi nôn mửa, người nọ hai tay vắt lên lưng ghế, đầu chôn xuống dưới, hoàn toàn không nhìn thấy bộ dạng. Lưu Anh Nam bịt mũi, phát hiện cửa kính xe ở bên không mở bèn duỗi tay ra, nhưng người đó bỗng ngẩng đầu hung tợn nói:
- Cút sang bên!
Ai mà ngang ngược thế nhỉ? Lưu Anh Nam quay đầu nhìn, chỉ thấy một mỹ nữ mắt say lờ đờ, lại hệt như quý phi say rượu, quyến rũ mê người đang trừng mắt mình…
Chẳng trách ngang ngược như thế, thì là chị Hai đây mà!
Cho dù chị Hai say khướt lướt nhưng dụi mắt vẫn nhận ra Lưu Anh Nam. Dẫu sao từng ôm đùi từng dắt tay, quan hệ không cạn mà.
Vừa thấy người quen Lưu Anh Nam cũng thoải mái mở cửa kính ra ngồi bên cạnh chị Hai. Trên người cô nàng nồng nặc mùi rượu, vô cùng gay mũi, hơn nữa xe bus rất xóc, cô bé đều nôn ra. Có điều bất kể là phụ xe hay hành khách đều không dám bước tới, bởi vì bên hông chiếc quần bò bó sát giắt một con dao gấp.
- Chị Hai, sao hôm nay có nhã hứng ngồi xe bus như vậy? Đây là cố ý xuống giám sát dân tình hay là điều tra nghiên cứu hạ tầng thế? Sau này có phải chuẩn bị thu phí bảo hộ giao thông hay không? –Lưu Anh Nam yếu ớt hỏi.
Chị Hai tức giận lườm hắn một cái, do uống rượu nên cả người đều mơ màng nhưng cô nàng vẫn biết rõ công ty giao thông đô thị thuộc về trụ cột của nền kinh tế quốc dân, thuộc về chính phủ, chiếm 30% GDP, là siêu cấp công ty, là công cụ giao thông duy nhất có thể quá tải một cách hợp phát, ai dám thu phí bảo hộ chứ.
Cũng chính vì địa vị lũng đoạn, có được lợi ích quá lớn, cho nên mới cứ mỗi một mét vuông có tám người đứng. Nếu họ kiếm ít bớt, tăng thêm một vài chiếc xe, để mọi người đều có chỗ ngồi thì sẽ không có có chuyện toàn dân vận động chen chúc trên xe bus thế này.