- Lưu Anh Nam…
Lăng Vân vào lúc sống còn hao hết sức lực toàn thân, kêu réo tên Lưu Anh Nam như chim quyên nhỏ máu. Con người vào lúc tuyệt vọng kêu ra đều là chấp niệm lớn nhất của họ, Lưu Anh Nam chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Lăng Vân, tương tự cũng là thứ cô lưu luyến nhất.
Đây là tiếng gọi vĩnh biệt của người yêu tha thiết, mang theo nỗi nhớ nhung và yêu thương vô hạn, muốn tạm biệt mãi mãi với người yêu.
Lưu Anh Nam thoáng cái sững sờ, nhìn Lăng Vân đau đớn vùng vẫy, trái tim hắn cũng như bị đao cắt, hận không thể giết con cương thi xấu xí kia đến hồn bay phách lạc. Đương nhiên hắn quả thật có biện pháp có thể làm được, nhưng trên người hắn đều là quỷ khí đáng sợ, là vũ khí tấn công, một khi thi triển, chỉ e Lăng Vân cũng gặp tai ương theo.
Tất cả quỷ khí đều là nhằm vào oán niệm và linh hồn của oan hồn ác quỷ, Lưu Anh Nam không dám vọng động, nhưng hiện tại Lăng Vân đang cơn nguy kịch… Còn nhớ vào lúc xảy ra xác chết vùng dậy khi nãy, cương thi muốn tới gần mình, kết quả bị một dải hào quang màu máu đánh văng, nom bộ dạng hình như thể chất của mình có năng lực át chế cương thi trời sinh, nhưng Lưu Anh Nam hoàn toàn không biết cách vận dụng.
Song bây giờ ngàn cân treo sợi tóc, không cho hắn nghĩ nhiều, quỷ khí không thể vận dụng thì đánh dùng thân thể đối kháng thôi.
Lưu Anh Nam cắn răng, quyết đoán xông tới. Quả nhiên, hào quang màu máu hộ thân gì kia không hề xuất hiện, nhưng hắn vẫn anh dũng tiến lên. Nhìn Lăng Vân trong tay cương thi càng lúc càng đuối sức, động tác giãy dụa càng lúc càng chậm, đôi mắt đang mê mang Lăng Vân đang dần nhắm lại, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào hắn, giống như đang nhìn hắn lần sau cùng, muốn khắc ghi bộ dạng của hắn vào trong lòng…
- A! –Trong tích tắc khi Lăng Vân nhắm mắt lại, Lưu Anh Nam đã bộc phát. Hắn phát ra một tiếng rống giận rung trời, khoảnh khắc này hắn cảm thấy trái tim mình như ngừng đập, trong nháy mắt gió lạnh ở xung quanh thốc tới, vầng trăng tròn trên trời cao rải xuống âm khí vô biên, toàn bộ đều tràn về phía thân thể Lưu Anh Nam, khí cực âm trong đất trời bao trùm lấy hắn, hào quang màu máu vô tận hệt như mười vạn tám ngàn thanh kiếm bộc phát từ trong cơ thể hắn, nhưng con cương thi kia toàn thân đã bị tử khí bao phủ, không hề tạo thành thương tổn.
Song khi Lưu Anh Nam xông tới gần, gió lạnh ngừng lại, vầng trăng sáng trên trời đều ảm đạm vài phần, mà thân thể Lưu Anh Nam cũng xảy ra biến hóa kinh người.
Hắn cả người một chia thành hai, tuy vẫn là một chỉnh thể nhưng chỉ có nửa người bên trái là của Lưu Anh Nam, tóc, mắt, nửa cái mũi, nửa cái mồm của hắn. Mà nửa người phải, tóc đã biến mất, ngược lại mọc ra một chiếc sừng ác quỷ đáng sợ, nửa khuôn mặt xanh xạm, trong con mắt đỏ như máu có biển máu vô tận đang cuộn trào, một chiếc răng nanh thò ra từ bờ môi tím tái. Cánh tay phải phình lên căng rách quần áo, trên cánh tay cường tráng như cột chống trời ấy mọc đầy lông đen như kim sắt, từng sợi mạch máu hệt như từng con rồng lớn đang quấn quanh. Móng tay hệt như vuốt quỷ làm từ sắt thép, sắc bén nhu dao, giơ tay nhấc chân như có cảm giác hủy thiên diệt địa, một tiếng rống lớn, lay trời động đất, hệt như tuyệt thế Quỷ Vương phá vỡ địa ngục giáng xuống nhân gian, khí thế đáng sợ quét ngang đất trời.
Trong khoảnh khắc ấy, vô số oan hồn ác quỷ trong trời đất đều có cảm ứng, không dám nhúc nhích, sâu trong Cửu U bất kể là quỷ sai quỷ binh quỷ tướng hay ác quỷ đang chịu hình đều đứng dậy phát ra tiếng rít gào, như đang cung nghênh Quỷ Vương giáng thế.
Phó quản đốc cách gần nhất trực tiếp bị dọa đái ra quần, cảm giác được rõ ràng nỗi sợ hãi khi cái chết đến gần. Tên béo trọc đầu tương tự cũng trợn mắt há mồm, đôi môi run rẩy nói không nên lời.
Cương thi tuy không có linh hồn nhưng cũng cảm nhận được nỗi sợ hãi lớn lao ập tới. Chỉ có điều khớp xương nó cứng đơ, động tác chậm chạp, chờ khi nó quay đầu lại thì một cánh tay đã bị cắt ngọt tận gốc, trong lúc đó chỉ có một luồng huyết quang lóe lên, hệt như một tia chớp màu máu, ai cũng không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì. Nhưng cánh tay tím đen của cương thi đã rơi xuống, không có máu, chỉ có từng luồng tử khí phun trào.
- Rống… -Cương thi phát ra một tiếng gầm rú đáng sợ, hệt như đang hứng chịu nỗi đau đớn vô biên. Chỉ có điều nó gầm rách cổ họng cũng vô dụng, Lăng Vân vốn bị cánh tay đó bắt lấy được thoát khốn, Lưu Anh Nam dùng một cánh tay vẫn là con người đón lấy cô. Một lần nữa trở về lồng ngực ấm áp này khiến Lăng Vân có cảm giác như chết đi sống lại, chỉ là ban nãy bị cương thi bóp cổ, làm cô hơi thiếu dưỡng khí, sau khi biết mình được cứu, nhẹ nhõm tinh thần, cô còn chưa kịp nhìn thấy tư thế oai hùng của Lưu Anh Nam sau khi biến thân thì đã ngất đi.
Lưu Anh Nam dùng thân thể con người của mình ôm chặt cô, mà một nửa khác, chiếc sừng ma quỷ lấp lánh ánh đen, trong đôi mắt đỏ au có biển máu sôi trào, răng nanh sắc bén lạnh toát đáng sợ, quỷ trảo hãi nhân có tử khí vô tận đang vòng quanh.
Cánh tay đen xì hệt cường tráng hệt như cột chống trời, cơ thịt như núi, từng sợi mạch máu như Thanh Long đang vút bay, quỷ trảo khổng lồ như có thể hái sao bắt trăng, móng tay sắc bén như lưỡi hái Tử Thần, có thể dễ dàng gặt hái tính mạng.
Mà Lưu Anh Nam đang rơi vào trong một trạng thái rất huyền diệu, cảm giác linh hồn mình dường như chia lìa với thân thể, hoặc là nói linh hồn hắn vẫn ở lại trong nửa thân thể con người kia, như một người xem đang xem một nửa quỷ thể khác đang phát uy, có cảm giác như bị quỷ nhập.
Lưu Anh Nam không chỉ một lần từng nghe nói mình là Bán Quỷ Thể, ban đầu còn cho rằng nó mang ý là nửa người chết, tóm lại ngoại trừ có thể nhìn thấy quỷ thì chẳng có gì đặc biệt. Nhưng giờ phút này hắn rốt cuộc đã hiểu, đây mới là Bán Quỷ Thể chân chính, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng vô cùng từ nửa thân thể kia, hệt như có thể hủy thiên diệt địa.
Cương thi đang gầm rú phẫn nộ trước mắt với hắn mà nói thì như một con tượng đất, hắn tiện tay vung lên, một luồng huyết quang lóe lên, một cánh tay khác của cương thi liền đứt tận gốc, khí đen vô tận trào ra từ trong cơ thể cương thi. Đó là thi độc đáng sợ, nhưng thực sự chèo chống cương thi chính là luồng tử khí kia, giờ tử khí dung hợp với oán niệm, ngưng tụ ở trong Thiên Linh Cái, theo việc cương thi không ngừng cắn người, hấp thu tinh hoa trong máu và dương khí để bổ sung, biết đâu thât sự có ngày sẽ ngưng động thành linh hồn mới thì sao.
Chỉ tiếc nó không chờ được tới ngày đó. Nó vừa còn coi mạng người như cỏ rác, kết thúc tính mạng của vài bán cương thi như chém dưa, nay ở trước mặt quỷ thể của Lưu Anh Nam, tương tự cũng như tượng đất đậu phụ, hai tay cùng đứt, ngoại trừ sừng ra thì không còn gì đáng nhắc tới.
- Mau, mau tiêu diệt nó, oán niệm của nó đang tăng mạnh hơn. –Bỗng nhiên tên béo trọc đầu vô cùng lo lắng hét to. Nhưng rất nhanh hệt như bị người ta chặn cổ, tất cả lời nói đều nghẹn trong yết hầu.
Bởi vì một nửa Quỷ Thể kia của Lưu Anh Nam bỗng xoay người lại, đôi mắt đỏ như máu lạnh lùng trừng y một cái, hệt như biển máu hung dữ gầm thét cuốn về phía y. Gã béo bị dọa không nhẹ, im như thóc, không ngờ rằng trên thế gian lại có kẻ đáng sợ như thế.
Quỷ thể trừng mắt với y một cái, tỏ vẻ y quá lắm mồm. Hắn giống như người thống trị cả trời đất này, vạn vật đều do hắn nắm giữ.
Ngay trong ánh mắt sợ hãi của gã béo, vuốt quỷ như có thể che trời lấp đất, hủy thiên diệt địa kia bỗng vươn tới, xòe ra rất tự nhiên. Tên béo giật mình phát hiện, trong vuốt quỷ của hắn như xuất hiện trăng trời ngôi sao, chim bay cá nhảy, sông núi ao hồ, như thể bàn tay hắn nắm giữ cả một thế giới. Nhưng rất nhanh hết thảy những điều này đều xảy ra biến hóa cực lớn, ngôi sao rơi xuống, trăng trời không ánh sáng, sông hồ khô cạn, núi lớn sụp đổ, cuối cùng vạn vật biến mất, hết thảy đều trở về với hỗn độn, một cơn gió mát chợt hiện lên trong hỗn độn, xoay tròn, cuối cùng càng lúc càng dữ dội, mạnh như vòi rồng, dường như muốn xé rách hỗn độn, lại khai thiên tích địa lần nữa.
Chỉ thấy vuốt trảo đáng sợ kia khẽ lật, vòi rồng như có thể khai thiên tích địa bay ra từ lòng bàn tay, trong tích tắc mang theo khí thế quét ngang đất trời cuốn về phía cương thi kia…