Hồng Hà nghiến răng nghiến lợi chọi mắt với Lưu Anh Nam. Sự dịu dàng như nước ban nãy toàn bộ không thấy đâu, chỉ có tia lửa đang lập lòe, Lưu Anh Nam cũng không nhượng bộ, đối chọi với cô. Cuối cùng vẫn là Hồng Hà bại trận, đỏ mặt thấp giọng nói:
- Có phải phát triển quá nhanh hay không? Hơn nữa, việc đó không thể cưỡng cầu, thuận theo tự nhiên mới tốt.
- Dẹp đi! –Lưu Anh Nam dè bỉu nói:
- Mỗi phụ nữ đều nói những câu từ này, "chúng ta còn chưa hiểu hết, phát triển quá nhanh", chẳng qua chính là cái cớ. Anh chán lắm rồi, nếu hôn cũng hôn rồi, thơm cũng thơm rồi, vì sao không thể mau chóng tiến thêm một bước chứ?
- Chuyện đó khác! –Hồng Hà e thẹn nói.
- Sao mà khác? –Lưu Anh Nam ra sức biện luận:
- Bất kể là thơm là hôn hay xxx, đều là thân mật. Ví dụ như, một phụ nữ hôn hôn hít hít, sờ sờ mó mó với người đàn ông khác sau lưng chồng , vậy cô ta có tính là ngoại tình hay không?
- Điều này… -Hồng Hà do dự. Thực ra trong lòng cô biết, đó chắc chắn xem như ngoại tình, nếu giữa nam nữ không có cơ sở tình cảm, không phải yêu mến lẫn nhau, ngang nhiên hôn hít, sờ mò, đó không phải lưu manh thì chính là phục vụ đặc biệt.
Lưu Anh Nam thấy cô do dự, trong lòng đừng nói sướng cỡ nào. Hắn trước sau luôn rối bời, rốt cuộc làm thế nào mới có thể xxx với phụ nữ, nhất là trước khi xxx nên nói ra thế nào, hơn nữa đàn ông nhất định phải nắm chủ động. Giống như với Lăng Vân lần trước, vốn dĩ ở thôn cương thi hai người đã đạt tới cực hạn, nhất là suốt dọc đường cõng cô ra khỏi núi, gần như đâm rách lớp màng kia, vốn tưởng trở về sẽ dời chiến trường lên giường, nhưng Lăng Vân giảo hoạt không ngờ lại đưa ra vấn đề nhà cửa xe cộ vào thời khắc mấu chốt. Điều này thoáng cái khiến Lưu Anh Nam mất hứng thú, thành công giữ lại lớp màng đó.
Thực ra Lưu Anh Nam cũng thấu hiểu nỗi lòng của phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ có màng. Điều này rất quan trọng với phụ nữ, là biểu hiện của việc một lòng một dạ với đàn ông, là mốc để dâng hiến mọi thứ của mình, trong lòng cô ấy quyết tâm muốn đi theo người đàn ông này cả đời mới có thể đưa ra lựa chọn.
Cho nên phụ nữ sẽ rất thận trọng, song tiếc thay, bây giờ rất nhiều phụ nữ còn không biết cái gì gọi là thận trọng, cái gì gọi là đáng tin cậy, lúc gửi gắm cuộc đời thì đã mất đi lớp màng đó.
Chính vì có vết xe đổ của Lăng Vân, Lưu Anh Nam liền nắm chặt cơ hội với Hồng Hà, đổi bị động thành chủ động, vừa mở màn liền dồn Hồng Hà vào góc chết.
Hiện tại đã không phải vấn đề phỏng vấn hay không phỏng vấn nữa rồi, đã lên đến mức độ tình cảm, đây là việc Hồng Hà không lường trước được. Tuy cô và Lưu Anh Nam từng hôn nhau, trong lòng cũng xác lập quan hệ yêu đương giữa hai người, nhưng lại chưa bao giờ từng nghĩ muốn xxx, ít nhất gần đây sẽ không cân nhắc, nhưng cô lại phớt lờ cảm thụ của Lưu Anh Nam.
Thực ra chuyện này bây giờ rất phổ biến. Chưa nói nam nữ phóng túng từ việc chỉ uống một ly rượu đã thuê nhà nghỉ, cho dù người thường nói chuyện yêu đương, về cơ bản cảm thấy hợp thì quen nhau, ăn một bữa cơm thì cầm tay nhau, hát vài bài ở KTV thì miệng đối miệng, buổi tối ra ngoài đi thẳng khách sạn, sau đó bàn bạc đi đăng ký kết hôn.
Bây giờ người kết hôn vì nghĩa vụ đếm không xuể, kết hôn chớp nhoáng càng trở thành một kiểu thời thượng. So sánh với đó, hành vi xxx trước kết hôn cũng dễ gặp như ăn cơm vậy.
- Chị Hà, cuộc phỏng vấn của chúng ta vẫn tiếp tục sao? –Nhiếp ảnh gia vác camera hơn chục kg chịu không nổi, không nhịn được hỏi.
- Cậu chờ lát đã. –Lưu Anh Nam và Hồng Hà đồng thành nói. Vào giờ phút quan trọng này, quan hệ đến hạnh phúc cả đời, ai còn quản cái việc phỏng vấn giả dối này chứ.
Hồng Hà nhìn chằm chặp Lưu Anh Nam, mà Lưu Anh Nam thì ánh mắt kiên định, trong veo như nước, không nhìn ra chút xíu dâm đãng nào. Cuối cùng Hồng Hà bất đắc dĩ nói:
- Vì sao anh phải ép em chứ?
- Đó là vì anh yêu em! –Việc đã đến nước này Lưu Anh Nam cũng chả sá gì. Trong mắt, trong tim hắn lúc này chỉ có một Hồng Hà, chỉ muốn xúc tiến việc này. Nếu một người đàn ông ngay cả việc cầu ái, lừa phụ nữ lên giường như thế nào đều không làm được, vậy làm sao có thể quanh quẩn ở giữa mấy người phụ nữ như Hồng Hà, Lăng Vân, Thẩm Phong chứ.
Một câu anh yêu em vừa thốt ra, Hồng Hà đờ đẫn cả người, khuôn mặt thanh tú thoắt cái đỏ bừng, hô hấp dồn dập, nắm chặt micro, run rẩy muốn hôn lên má Lưu Anh Nam, bảo hắn đối diện ống kính, nói câu vừa nãy cho cả thế giới biết.
- Anh, anh vừa mới nói gì cơ? –Hồng Hà run giọng nói, trong mắt đầy chờ mong. Bất kỳ người phụ nữ nào nghe thấy từ "yêu" này đều sẽ có thứ cảm giác tương tự.
Lưu Anh Nam hít sâu một hơi, thoạt nhìn càng chính thức, hệt như muốn cầu hôn vậy. Đôi mắt hắn háu háu nhìn chằm chặp đôi mắt đẹp của Hồng Hà, trong đó phản chiếu rõ bóng dáng của hắn. Lưu Anh Nam chậm rãi nói:
- Anh nói, anh yêu em, tiếc thay, em không hề yêu anh…
- Ai nói… -Hồng Hà hoàn toàn bị bầu không khí mập mờ lúc này lây nhiễm, cảm xúc mẫn cảm lại lãng mạn được huy động hết, hoàn toàn rơi vào tiết tấu của Lưu Anh Nam. Song thời khắc quan trọng cô kịp thời phanh lại, nếu cô cũng thốt lời yêu ra miệng, vậy Lưu Anh Nam chắc chắn sẽ thuận thế trèo lên, chắc chắn sẽ nói: yêu không phải là nói, mà là làm.
Hồng Hà đầy quyến rũ lườm hắn một cái nói:
- Anh trước tiên đừng nói em, anh tiếp tục nói…
Khà, cô nàng nghe "anh yêu em" thành nghiện rồi. Lưu Anh Nam cười khổ trong lòng, nhưng trên mặt lại là vẻ đau lòng nhức óc, gửi nhầm mối chân tình, nhíu mày, mắt ngấn lệ nói:
- Anh yêu em, nhưng em không yêu anh. Nếu em yêu anh, vì sao không xxx với anh chứ?
Nom bộ dạng thê thảm của hắn, Hồng Hà cũng mềm lòng một trận. Song rất nhanh Hồng Hà hồi hồn lại, khôn khéo như cô, lập tức trả lại nguyên câu của Lưu Anh Nam:
- Nếu anh nói như vậy, em cũng muốn hỏi anh. Nếu anh yêu em, vì sao cứ muốn xxx với em chứ?
- Em nhất định không yêu anh, bằng không vì sao không xxx với anh! –Lưu Anh Nam cường điệu nói.
- Anh nhất định không yêu em, bằng không vì sao chỉ muốn xxx em! –Hồng Hà cũng cường điệu lên.
- Anh đương nhiên yêu em, không tin em thử xxx với anh một lần, em sẽ biết ngay anh yêu em sâu sắc cỡ nào. –Lưu Anh Nam kích động nói.
- Nếu như… -Hồng Hà cũng muốn thuận theo lời hắn nhưng cô chung quy không thể nói rằng, vĩnh viễn không xxx với Lưu Anh Nam, thì đại biểu có thể yêu đến mãi mãi chứ? Về mặt này phụ nữ trời sinh rơi vào thế yếu, cộng thêm nhiếp ảnh gia ở bên ra sức thúc đẩy, cùng mệnh lệnh lãnh đạo trong đài đưa xuống, còn có khí thế ép buộc hùng hổ của Lưu Anh Nam, Hồng Hà cắn răng, thích thế nào thì thế đấy đi:
- Tìm một ngày chúng ta thử xem!
- Tìm ngày không bằng đụng ngày! –Lưu Anh Nam nói "ngày" cực nặng.
Khuôn mặt Hồng Hà như lửa thiêu, nhưng vẫn cắn răng gật đầu. Trong tích tắc ấy, cô có cảm giác như trút được gánh nặng, trong lòng ngoài lo lắng và e thẹn, còn có từng tia ngọt ngào không biết tên, cứ như thể một cô gái sắp lấy chồng, lo lắng lại mong chờ, tâm tư khó lộ…