Lưu Anh Nam bị ý nghĩ của mình dọa cho đờ người, hắn quả thực biết Thực Khí Quỷ có bản lãnh này, nhất là sau khi từ ác quỷ chuyển hóa thành hung quỷ, chẳng những có thể hấp thu Dương khí người, còn có thể chuyển khí và mùi hỗn tạp nó từng hấp thu trong cơ thể nó cho người sống, ảnh hưởng đến cảm xúc của người ta.
Nhiều loại cảm xúc đồng thời bộc phát, lúc khóc lúc cười, lúc vui lúc buồn, lúc thì đau thương, lúc thì lo lắng, hơn nữa không có quy luật, không có nguyên do. Đây chẳng phải là biểu hiện của người điên sao.
Cho dù rất không muốn tin nhưng Hồng Hà bây giờ chính là như thế. Cô hiện tại đang bị nhiều loại cảm xúc quấn lấy, song thần trí tạm thời vẫn chưa hỗn loạn, đó là vì bản thân cô cũng có những cảm xúc này, còn đều là cảm xúc đè nén tận đáy lòng, vừa hay mượn cơ hội này phát tiết toàn bộ.
Ví dụ như cô nói cô muốn xxx với Lưu Anh Nam, cô cảm thấy Lưu Anh Nam rất đẹp trai rất mê người rất đáng yêu, cô nhớ tới người cha già đã quá cố của cô, ngay cả cô thành thân lập gia đình đều không nhìn thấy, là việc tiếc nuối lớn nhất trong lòng. Cô chưa từng có kinh nghiệm xxx, cho nên mới lo lắng căng thẳng, vừa sợ có thai vừa sợ xuất huyết nhiều, đó chẳng qua là biểu hiện cô hoàn toàn không biết gì về xxx.
Những thứ này vốn là cảm xúc của người khác bị Thực Khí Quỷ gán ép vào linh hồn cô, nhưng đây cũng là cảm xúc của chính cô, hai thứ tạm thời kết hợp lại, cho nên Hồng Hà vẫn có thể bàn luận một chủ đề với hắn một cách bình thường.
Hồng Hà thuộc kiểu bị cảm xúc của người khác khơi lên những cảm xúc tương đồng của mình, nhưng sau khi cô phát tiết hết cảm xúc của mình, sẽ bắt đầu chịu sự chi phối của các cảm xúc hỗn loạn khác, nặng thì trở nên điên khùng thất thường, đây mới là điều đáng sợ nhất.
- Này, anh còn chờ gì nữa, chúng ta mau đi thôi, tới chỗ anh hay là tới chỗ em? –Hồng Hà ôm cổ Lưu Anh Nam đứng dậy, cả người mềm nhũn tựa vào ngực hắn. Lưu Anh Nam cảm thấy thân thể cô rất lạnh, cảm giác giống như khắc từ băng đá ra, nhưng lòng nhiệt tình của cô lại rực cháy như lửa, ôm chặt Lưu Anh Nam, ngay cả cup A của cô Lưu Anh Nam đều cảm giác được.
Lưu Anh Nam cảm thấy sự việc dường như còn nghiêm trọng hơn so với hắn tưởng tượng, tốt hơn là mau chóng tìm một nơi dàn xếp Hồng Hà ổn thỏa đã. May mà hắn biết cô có một căn nhà trọ trong thành phố, hơn nữa cách nơi này không xa.
Hắn ôm Hồng Hà chen vào trong đám người, thoạt nhìn không chút nào bắt mắt. Sau khi rẽ ngang quẹo dọc rốt cuộc đi tới một con đường lưu hành bình thường. Hắn tìm một chiếc taxi, vừa lên xe liền nghe Hồng Hà tức giận oán trách:
- Làm gì thế? Dẫn người ta về còn thuê taxi, bản thân ngay cả một chiếc xe đều không có mà cũng dám ra ngoài cua gái, mua không nổi Audi thì cũng phải mua được chiếc Alto chứ!
Nghe những lời ngoa ngoắt này, dù Lưu Anh Nam biết đây là cảm xúc của người khác đang phát tác, hơn nữa rõ ràng là kiểu phụ nữ mồm năm miệng mười, đanh đá con mụ bán cá, nhận tiền không nhận người nhiều nhất hiện nay.
Lưu Anh Nam đương nhiên sẽ không chấp nhặt với cô, song tài xế taxi đều nhìn không vừa mắt, không nhịn được hừ lạnh một tiếng, nói:
- Phụ nữ bây giờ ấy, chung quy luôn muốn tìm một kẻ có tiền, ham tiền của người ta, lại chẳng biết người ta cũng coi cô làm đồ chơi…
- Không sai, ông anh nói đúng lắm. –Hồng Hà bỗng đổi sắc mặt, hùng hổ vỗ một cái lên vai tài xế, nói:
- Bây giờ cánh phụ nữ nhận tiền không nhận người kia đúng là bẩn thỉu. Tôi từng lái một chiếc Alto second-hand, mua mua bộ đồ Tây giả hàng hiệu hơn hai trăm nguyên, liền thịt được một cô nữ sinh viên…
Hả? Tài xế hoảng sợ ngó Hồng Hà hùng hổ như du côn, cùng ban nãy hệt như hai người. Anh ta sững sờ thậm chí quên cả lái xe, Lưu Anh Nam vội vàng kéo Hồng Hà vào trong ngực, cười khan nói:
- Xin lỗi bác tài xế, thực ra chúng tôi là diễn viên, đang luyện tập nội dung bộ phim đó.
Lái xe liếc qua khuôn mặt xinh đẹp của Hồng Hà, quả thật cảm thấy quen mắt, dẫu sao Hồng Hà cũng từng dẫn chương trình tin tức đặc biệt, song tài xế đi sớm về tối nào có thời gian xem TV, cũng chỉ cảm thấy Hồng Hà quen mắt, quả thật hơi có mô phạm ngôi sao. Anh ta mỉm cười nói:
-Ồ, đây là lần đầu tiên tôi chở diễn viên, hai người đang luyện tập phim gì thế? Sao vừa là đàn ông nghèo vừa là phụ nữ bẩn thỉu?
Lưu Anh Nam xạm mặt, đảo tròng mắt nói:
- Đây là một bộ phim tình yêu tả thực, diễn chính là câu chuyện tình yêu giữa người đàn ông nghèo và cô gái ti tiện, tên phim là "cuộc tình cùi bắp"!
Lái xe im lặng, lái xe rất nhanh, chỉ muốn đưa thẳng họ tới bệnh viện tâm thần. Bởi vì trong quá trình này cảm xúc của Hồng Hà vẫn biến hóa không ngừng, vượt xa phạm trù diễn viên. Lúc thì cô là một oán phụ, bất kể nhìn thấy cái gì đều có một bụng oán trách, nào là đường không bằng phẳng quá xóc, nhà cao quá che ánh sáng, ô tô quá ô nhiễm, người đẹp trên đường đều dựa vào trang điểm mới có thể gặp người, bây giờ một hiệu quả của một lọ tẩy trang còn mạnh hơn cả axit đậm đặc.
Một hồi cô lại biến thành một người đàn ông nhu nhược, gia đình không ấm áp, xã hội không có địa vị, tình yêu bị cản trở, ngân hàng không có tiền tiết kiệm, điện thoại không có tiền, tự sát không có dũng khí, sống không có động lực, chỉ biết oán trời trách đất, miệng đầy oán thán, chỉ không nhắc tới mình không biết chịu khổ, không có lòng cầu tiến, làm việc không cố gắng, thái độ không tích cực với cuộc sống, chỉ biết nghĩ cho mình.
Một hồi cô biến thành một cô gái xinh đẹp trẻ trung, tự cho mình thanh cao, cảm khái cho nhan sắc trời sinh của mình lại không tìm được đấng lang quân tốt, người điều kiện kém yêu cô cô lại không yêu, người điều kiện tốt cô yêu người ta lại không yêu cô. Haizz, phụ nữ luôn phải đối mắt với quá nhiều lựa chọn, vì sao không thể có một người đàn ông điều kiện tốt, yêu mình mình lại yêu anh ta chứ?
Một hồi cô biền thành một thanh niên đầy triển vọng, vừa muốn ra khỏi cổng trường, hăng hái phấn chấn, tràn đầy tin tưởng, ý chí sục sôi, không để mọi thứ trên đời vào mắt, nào là BMW, nhà lầu, mỹ nữ mỹ phụ, hết thảy những điều này trong mắt cậu ta dường như đều dễ như bỡn.
Cho dù là cảm xúc của người khác, nhưng do Hồng Hà biểu hiện ra, thật giống như một câu thanh niên miệng còn hôi sữa vừa ra khỏi cổng trường, không biết xã hội phức tạp, lòng người hiểm ác, coi mình thành chủ nhân của thế giới, tin rằng không mất một tháng, phỏng vấn xin việc liên tục bị từ chối, áp lực thuê nhà nặng nề sẽ dùi mài sự ngông cuồng tự đại của cậu ta, ngoan ngoãn từ chủ nhân thế giới biến thành cháu trai để cầu sinh tồn.
Sau đó Hồng Hà lại biến thành một ông cụ cả đời vất vả, gần đất xa trời, trăm bệnh quấn người, nhưng càng là như thế càng lo lắng trùng trùng, lo sau khi mình chết cuộc sống con cái không hòa thuận, cháu trai cháu gái không thể trưởng thành khỏe mạnh vui vẻ, lo nhà cửa của mình phân chia không đều dẫn tới huynh đệ tương tàn, lo giá phần mộ quá đắt thêm gánh nặng cho con cái. Haizz, nom Hồng Hà lo lắng trùng trùng, Lưu Anh Nam như thật sự nhìn thấy một ông cũ tóc trắng xóa, vô tư dâng hiến hết thảy của mình vậy.
Tài xế taxi ban đầu coi họ thành bệnh nhân tâm thần, bất tri bất giác cũng bị đủ mọi biểu hiện của Hồng Hà đánh động, nghĩ khi xưa anh ta chính là một đứa trẻ miệng hôi sữa tự cao tự đại, lòng đầy tự tin xông pha thế giới. Kết quả xông đến tối tăm mặt mày, còn từng có một mối tình hợp ý, một người phụ nữ xinh đẹp động lòng, kết quả chạy theo một gã đàn ông tặng cho cô chiếc điện thoại di động, cuối cùng anh ta an phận chọn lấy cái nghề có thể nuôi mình. Chạy taxi, nhưng taxi kiếm tiền chính là vất vả, một ngày vắng khách lại phải nợ tiền chủ xe, cho nên khi anh ta dốc sức ngày đêm làm việc, bỏ quên cha mẹ già nua trong nhà, cho dù họ chưa từng có một câu oán trách nhưng người già nào chẳng hy vọng con trai có thể ở bên cạnh, con cháu hầu hạ dưới gối, hưởng thụ niềm vui gia đình…
Khi tài xế đưa họ đến nơi thì đã lệ rơi đầy mặt. Anh ta nói gì cũng không lấy tiền xe của Lưu Anh Nam, ngược lại nói với Hồng Hà:
- Đúng là một diễn viên giỏi!