Khuôn mặt quỷ cực lớn do quỷ khí ngưng tụ thành đã nuốt chửng toàn bộ hơn chục quỷ vật linh phách kia, tiếng nhai nuốt vang lên răng rắc, giống như đang nhấm nháp món ngon, máu tươi thịt thừa xương gãy bị nghiền nát trong chiếc mồm máu, mà khuôn mặt quỷ cũng càng thêm ngưng thực, khí đen biến thành mực nước, lúc này hệt như đóng thành băng đen, vừa ngưng thực chắc chắn như thủy tinh đen.
Mà ở đằng sau nó, trong bóng tối vô tận kia, một tiếng động cực lớn như tiếng chân vừa như tiếng tim đập vang lên rất có tiết tấu, bình bịch bình bịch, càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần.
Đột nhiên, con ngươi màu máu trong đôi Âm Dương Nhãn của Lưu Anh Nam chợt đọng lại, trong mắt xuất hiện hình ảnh đáng sợ, vô số người đầu tóc rối bời, trói gô lại quỳ trên đất, đằng sau có một người đàn ông khôi ngô hùng vĩ đang đứng, cơ bắp cả người nhô lên từng ụ, gân xanh gồ lên, mạch máu như rồng. Bàn tay thô dày, ngón tay to bè, khớp xương thô to. Quan trọng nhất là, trong lòng hai bàn tay thô to ấy cầm một thanh Quỷ Đầu Đao dài năm thước, rộng bả tấc, sống đao to dày, vô cùng sắc bén, lấp lóe hàn quang lạnh buốt. Chỉ thấy tráng hán đó hai tay cầm đao, lưỡi thè ra ngoài, sau một tiếng rống lớn, gã giơ tay chém xuống, từng người đang quỳ ở trước người sau từng luồng hàn quang, đều là tay chân chia lìa, đầu lăn trên đất, cột máu phọt tận trời, xác người ầm ầm ngã xuống. Tráng hán đó một hơi chém hơn chục người, cả người nhuộm máu, mỗi chiếc đầu lăn trên đất đều là chết không nhắm mắt, đôi mắt lạnh lẽo toàn bộ trợn trừng nhìn đăm đăm vào gã…
Lưu Anh Nam rùng mình một cái, hình ảnh đẫm máu đáng sợ trong mắt biến mất không thấy đâu, lại khắc sâu vào trong lòng hắn, giống như tự mình kiểm nghiệm. Mà cảnh ban nãy rõ ràng là cảnh chém đầu hành hình thời cổ, mà tráng hạn nọ đương nhiên chính là đao phủ rồi.
Lưu Anh Nam rất buồn bực, vì sao lại xuất hiện cảnh như vậy? Mà đúng vào lúc này, tiếng bước chân trong bóng tối càng lúc càng gần, một bóng người cường tráng từ từ đi ra.
Ánh mắt Lưu Anh Nam nhất thời đờ ra, nhìn chằm chằm vào bóng người cường tráng ấy. Đó là một gã đàn ông khôi ngô, gã cởi trần, bắp thịt trên người rất rắn chắc, dưới người mặc một chiếc quần chẽn, tay cầm một thanh Quỷ Đầu Đao lấp lóe hàn quang, vô cùng sắc bén, giống như có thể xé trời rạch đất, sống dao dày cộp, sáng loáng, có thể nhìn thấy hình dạng Lưu Anh Nam từ thân đao. Kẻ này khí thế hùng hổ đi ra từ trong bóng tối, bước đi nặng trĩu, mà khiến Lưu Anh Nam khiếp sợ nhất chính là, kẻ này không có đầu!
Thân thể cao to bắp thịt săn chắc góc cạnh rõ ràng. Nhưng lên đến cổ thì hoàn toàn trống trơn, không có cái gì, trong hốc cổ máu tươi đang chảy ồ ạt, vô cùng đáng sợ.
Cho dù không có đầu vẫn không ảnh hưởng đến hành động của gã, khí thế hùng hồn xách Quỷ Đầu Đao từng bước đi về phía bên này.
Không cần phải nói, lúc nãy Âm Dương Nhãn của Lưu Anh Nam đã tự động mở ra công năng mới, chủ động quét ra thân phận của ác quỷ không đầu này.
Quỷ Không Đầu là ác quỷ chịu khổ hình trong địa ngục, hồi còn sống họ toàn bộ đều là đao phủ, giết người vô số. Tuy đó là nghề của họ nhưng giết người chính là giết người, làm trái đạo trời, sau khi chết vào Địa Phủ ắt sẽ chịu phạt nặng, thậm chí có lẻ vĩnh viễn giam trong địa ngục, không thể siêu thoát. Nguồn truyện:
Thực ra đao phủ cũng rất đáng thương, họ vì sống qua ngày mà làm công việc giết người, hơn nữa bình thường hành quyết đều là tử tù, trừng phạt đúng tội, song họ dẫu sao cũng là đang giết người, về mặt này Địa Phủ không thể phân xử theo tình cảm. Vả lại cho dù trong số những tử tù, cũng có người chịu oan khuất, nhất là trong nháy mắt khi hành hình, họ sẽ tập trung toàn bộ oán niệm lên người đao phủ.
Cho nên nói, đao phủ là một nghề vừa khốn khổ vừa bị nguyền rủa. Vào thời cổ đại, thân phận đao phủ ngay cả pháp y khám nghiệm tử thi cũng không bằng, chịu sự kỳ thị không gì sánh bằng.
Người làm cái nghề vừa bị người sống kỳ thị, vừa bị người chết nguyền rủa này sau khi chết đi còn phải chịu hình phạt ở Âm Tào Địa Phủ, thậm chí chịu phạt trọn đời trọn kiếp. Điều này khiến loại người như họ oán niệm ngất trời, có người oán người sống, có người oán người chết, có người oán đạo trời bất công, có người oán Âm Tào Địa Phủ, rất nhiều oán niệm đã biến thành lệ khí đáng sợ của họ.
Âm Tào Địa Phủ từng có ghi chép, từng có một đao phủ hóa thành ác quỷ chạy thoát khỏi địa ngục, hóa thành Quỷ Không Đầu gây họa Dương gian, nhưng không hề có ghi chép tường tận, chỉ là lướt qua mà không hề miêu tả chi tiết. Song Lưu Anh Nam biết, trong Âm Tào Địa Phủ, càng là tư liệu đơn giản thì càng chứng minh sự việc càng khó giải quyết, cấp trên chẳng qua là muốn việc lớn hóa nhỏ mà thôi. Ngược lại, càng là tài liệu giấy tờ phức tạp thì càng là việc vặt vãnh, để tỏ vẻ làm việc chăm chỉ đó mà.
Nói tóm lại, loài Quỷ Không Đầu do đao phủ sau khi chết hóa thành rất đáng sợ. Bởi vì oán niệm của họ thật sự quá lớn, với người sống, với người chết, với đạo trời, với Địa Phủ, đó là hận ý vô hạn, oán niệm vô tận, cho nên vô cùng cường đại.
Nhìn Quỷ Đầu Đao vô cùng sắc bén, chuyên chém đầu người, giết người không dính máu trong tay nó, Lưu Anh Nam không nhịn được nghĩ tới vị quản đốc ở thôn cương thi nọ. Lúc ấy người tận mắt chứng kiến đã nói, một mình quản đốc ngồi thang lên xuống đi tới tầng thượng của một tòa nhà đang xây, dưới tình huống đang vận hành rất bình thường, xung quanh không có bất kỳ ai, dây chịu tải của thang lên xuống bỗng đứt đột ngột. Sau việc đó, có người từng nhìn thấy, dây chịu tải đó bị cắt rất ngọt, giống như là bị vật sắc bén cắt xuống.
Hiện tại nghĩ đến, chỉ e có quan hệ rất lớn với gã không đầu này. Sự việc xảy ra ở khu quy hoạch Nam nội thành, có lẽ cũng không thoát được quan hệ với Trương công tử. Thêm nữa, nếu cái chết của quản đốc thật sự do nó làm, như vậy nó cũng chính là con ác quỷ chạy thoát khỏi địa ngục theo như lời người xua thi nói. Mà ở địa ngục chịu phạt, toàn bộ là linh hồn bản tôn, linh hồn thuần khiết chưa từng uống Mạnh Bà Thang.
Lưu Anh Nam nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra bóng dáng của Trương công tử. Nhưng vào lúc này, khuôn mặt quỷ càng lúc càng ngưng thực kia đã gặm nuốt hấp thu toàn bộ hơn chục quỷ vật linh phách kia, một khuôn mặt quỷ chân thực lơ lửng giữa không trung, hệt như Quỷ Vương giáng thế, hai mắt đỏ au như máu, sừng đen bóng dài tận trời, răng nanh sắc bén lạnh buốt, trong mũi còn có khí đen như mực đang phun trào.
Lưu Anh Nam trợn tròn mắt nhìn, khuôn mặt quỷ từ từ đáp xuống thân thể cường tráng không đầu kia, máu trong vòm cổ dung hợp với khuôn mặt quỷ phun trào khí đen, giống như dán keo chúng lại với nhau vậy.
Lưu Anh Nam nuốt nước miệng, dưới ánh mắt chăm chú của hắn, quỷ khí, linh phách, Âm hồn, ba yếu tố phân biệt đều có thể trở thành quỷ đang dung hợp lại với nhau.
Nói cách khác, một con hung quỷ có thể đi có thể động, có thể ẩn nấp có thể hiển hiện, có thể tiếp xúc với mọi thứ trên thế gian, lại có oán niệm ngất trời đã hoàn toàn được sinh ra!
Ngay khi trên mặt Lưu Anh Nam vừa hiện lên nụ cười khổ, chỉ nghe một tiếng rít gào kinh thiên động địa đang vang rền bên tai. Tiếng rống này, mang theo oán niệm vô tận, trên tới chín tầng trời, muốn đòi một sự công bằng với anh giai Thiên Đạo, dưới xuống tận chín tầng đất, giống như là lên án Địa Phủ bất công, là tiếng rít gào với người sống, sự sám hối với Âm hồn, hoàn toàn biểu đạt ra oán niệm trong lòng đao phủ Quỷ Không Đầu.
Lưu Anh Nam vừa định mở miệng tiến hành công việc của mình, không cưỡng ép, không cố nài, ngồi xuống chính là trò chuyện với bạn. Nhưng không ngờ rằng, nói chuyện với hắn không ngờ lại là một thanh Quỷ Đầu Đao lấp lóe hàn quang, ánh đao sắc bén như có thể xé toạc đất trời, lúc này đang chém thẳng xuống ngay đầu hắn…