Người trên giường phát ra tiếng nói mớ như rên rỉ, thoáng cái kích thích adrenalin của Lưu Anh Nam tăng vọt, lửa tình bốc cháy hừng hực như lửa.
Hắn vén chăn lên, vươn tay tóm thẳng về phía cặp mông, đánh trúng mục tiêu vừa nhanh vừa chuẩn. Vừa tiếp xúc, cảm giác truyền tới từ bàn tay suýt nữa khiến Lưu Anh Nam kêu thành tiếng.
Đã sớm nói qua, cho dù hai ngọn núi của Hồng Hà không lớn nhưng bản thân cô lại là một cô gái cực phẩm, quả thật là trước mặt đoan trang, đằng sau dâm đãng, cũng có khả năng là cô muốn nhiệt tình chủ động hơn chút, kích thích hormone sinh dục của mình, lợi dụng xxx và tay đàn ông để kích thích hai ngọn núi phát dục lần hai?
Ai biết được chứ, chỉ cần cô đủ nhiệt tình là tốt rồi, phụ nữ vốn nên như thế. Nhất là vui thú khuê phòng giữa vợ chồng, thì nên đối đãi thẳng thắn, dốc lòng dốc sức, dâng hiến tất cả, ham muốn điên cuồng.
Hồng Hà chính là người như thế, nhất là sau khi lớp màng bảo vệ cuối cùng kia bị đâm thủng, càng hoàn toàn buông lơi.
Lưu Anh Nam còn nhớ họ từng ngụ lại một đêm ở Mái Ấm Đôi Cánh, hắn ở bên ngoài leo cầu thang nhìn hết Hồng Hà, cô còn rất bảo thủ mặc quần áo ngủ. Nhưng hôm nay cô không ngờ lại ngủ khỏa thân!
Lưu Anh Nam vừa nhanh vừa chuẩn nắn bờ mông, bóp vào tay, chỉ cảm thấy vô cùng co dãn, làn da mềm mịn như da trẻ em, khiến người ta yêu thích không buông tay.
Song so sánh với "cà vạt hồng" khiến Lưu Anh Nam càng lưu luyến hơn, Lưu Anh Nam vẫn lựa chọn buông tay, thoáng cái chạm tới "cà vạt". Tuy Lưu Anh Nam và Hồng Hà cũng vừa mới đột phá tầng quan hệ này, nhưng chỉ cần đã đột phá thì đó chính là một bước lên trời, đôi bên không còn bí mật nào đáng nói. Lần trước Lưu Anh Nam đã thưởng thức rất lâu, ngoài hai ngọn núi cup A ra, mọi thứ khác đều có nói thể hoàn mỹ.
Nhất là "cà vạt" hồng hào kia, lúc ấy Lưu Anh Nam đã lập lời thề sẽ tận hết sức lực, dùng cả đời để khiến nó biến thâm…
Lưu Anh Nam quá ác, không ra tay thì thôi, đã ra tay ắt đả thương người, trực tiếp mò đến trọng điểm. Cho dù thủ pháp hơi có vẻ cứng, nhưng chỉ khẽ sờ sờ đã khiến người trong mộng có phản ứng, thân thể vốn đang co ro của cô bỗng duỗi ra, hai chân khép chặn lại kẹp lấy tay hắn, lại không ảnh hưởng tới ngón tay linh hoạt của hắn.
Lại sờ sờ ấn ấn vài cái, thân thể giai nhân trong mộng lại co ro, còn run rẩy dữ dội, hơi thở như lửa, hương thơm như lan, âm thanh trong miệng càng mê người, càng vang vọng hơn lúc nãy.
Lưu Anh Nam thấy một chiêu đắc thủ lập tức thừa thắng xông lên, hai bút cùng vẽ, lúc này một tay nhàn rỗi là cực kỳ lãng phí. Hắn vươn thẳng tới, mò về phía hai ngọn núi. Thân là đàn ông, ngoài việc mang lại niềm vui cho phụ nữ, còn gánh trách nhiệm giúp cô nặn hình.
Nhưng… nhưng… Lưu Anh Nam đã làm sẵn chuẩn bị nắn bóp "bánh bao hấp", nhưng vào tay lại là một chiếc "bánh bao thịt" nặng trình trịch.
Không sai, quả thật giống bánh bao thịt, vừa to vừa tròn, hơn nữa còn là bánh bao nhúng phở, bên trong như có nước dùng, hệt như chỉ cần khẽ bóp là sẽ bóp vỡ vậy.
Lưu Anh Nam bị dọa choáng váng, lập tức nhận định người này tuyệt đối không phải Hồng Hà. Cho dù cô bỗng đạt tới Nguyên Anh kỳ, là Nhân Tộc Thánh Thể trong truyền thuyết, cũng không có khả năng biến lớn trong thời gian ngắn như vậy, trừ phi bị người ta đánh sưng hoặc nâng ngực.
Người ta hay nói đánh sưng mặt, chưa từng nghe nói đánh sưng ngực gợi cảm, hơn nữa sưng cũng không thể mềm mại như vậy. Hồng Hà hay nói, thân thể do cha mẹ sinh ra, bất kể thế nào cũng sẽ không làm biến dạng cơ thể của mình, trừ phi cắt móng tay hoặc lớp màng đã bị Lưu Anh Nam đâm thủng.
- Ưm… -Tiếng rên rỉ của giai nhân trên giường càng lúc càng lớn, đó là vì Lưu Anh Nam hòng chứng thực bèn bóp thêm vài cái, còn day day hai đầu t*, tiện tay lại vuốt vuốt "cà vạt".
Lần này Lưu Anh Nam có thể khẳng định rằng, "bánh bao nhúng phở" này tuyệt đối không phải Hồng Hà, ít nhất Hồng Hà không nhiều lông như vậy.
Đây cmn đúng là thành "tập kích ban đêm" thật rồi! Tuy Lưu Anh Nam to gan lớn mật nhưng lúc này cũng sợ đến mức run rẩy tim gan. Một khi lộ ra bị người ta bắt, nếu tìm một luật sư giỏi, thì nhẹ nhất cũng bị buộc tội vào nhà trộm cắp, nặng thì cưỡng gian không thành. Lưu Anh Nam không nhịn được nghĩ, cùng với "không thành" thì chi bằng "làm thật", dù sao đều sẽ bóc lịch cả.
Ngay khi hắn do dự, người trên giường bỗng uốn éo, rất hiển nhiên là tỉnh lại. Hắn vội vàng dùng nghị lực lớn lao bắt đầu thu tay, nhưng trong nháy mắt này vẫn sẽ phát sinh đụng chạm. Sau khi giai nhân trên giường không nhịn được ư ư hai tiếng, lập tức phát ra tiếng hét toáng kinh thiên động địa.
Lưu Anh Nam vội vàng rút tay, ngay tức khắc vùng tới bịt miệng cô nàng. Chỉ là không biết, đối phương là trời sinh miệng đã lớn, hay bị sợ hãi mà há miệng đến cực hạn, Lưu Anh Nam chẳng những không bịt được miệng cô nàng, ngược lại bị cô cắn vào tay.
Cô gái này sợ thì sợ nhưng giờ phút quyết định cũng đủ hung ác, cắn Lưu Anh Nam vẫn chưa tính là gì, còn dùng giọng mũi hô "cứu mạng" hàm hồ không rõ, đồng thời một tay điên cuồng đánh Lưu Anh Nam, một tay ấn bừa lên dụng cụ điều chỉnh ở đầu giường, từng ngọn đèn trong phòng được bật sáng, trong nháy mắt đã đèn đuốc sáng trưng.
Lưu Anh Nam một bên đỡ nắm đấm của cô, một mặt dùng sức muốn rút cánh tay mình về, ra sức vùng vẫy khiến đối phương đau hết cả răng, không tự kìm được liền nhả miệng. Lưu Anh Nam nhân lúc chưa có ai tới, đối phương cũng không nhìn thấy mặt hắn, xoay người bỏ chạy.
Nào hay cô gái này vô cùng dũng mãnh, không ngờ vọt dậy, nhảy thẳng lên lưng hắn, một tay ghì cổ hắn một tay túm tóc, hai chân quắp chặt hông hắn, trong miệng hét toáng:
- Bắt lưu manh…
Song đáng tiếc chính là, thời đại ngày nay nếu muốn khách sạn kinh doanh tốt thì hiệu quả cách âm phải tốt. Tai vách mạch rừng là điều mọi người ghét nhất cũng là kiêng kỵ nhất. Nên biết, nước ta mỗi năm vì phòng khách sạn để lộ bí mật mà tham quan rớt đài không hề ít. Nguồn truyện:
Khách sạn này thường xuyên tiếp đãi một vài ngôi sao diễn viên tới thành phố điện ảnh quay phim, bí mật của họ so với những tên tham quan ô lại kia không ít hơn là bao, hôm nay chung chăn với đạo diễn, ngày mai chung gối với nhà sản xuất, mà đạo diễn và nhà sản xuất ở ngay phòng cách vách, nếu không có hiệu quả cách âm tốt thì còn được sao?
Cho nên, cô gái dũng mãnh này cưỡi lên lưng Lưu Anh Nam, một bên vừa túm vừa ghì hắn, một bên điên cuồng hô, song hiệu quả đều không rõ ràng, Lưu Anh Nam da dày thịt béo hoàn toàn không đếm xỉa tới việc đánh đập từ cô, hiệu quả cách âm lại quá tốt, thanh âm của cô hoàn toàn không truyền được ra ngoài. Hiệu quả duy nhất chính là khiến màng tai Lưu Anh Nam đau rát.
Đương nhiên Lưu Anh Nam cũng đang ra sức giãy dụa, tuy không có người tới nhưng hắn cũng không thể để cô gái này nhìn thấy mặt, bằng không tội lưu manh mình dính chắc rồi. Mà hắn cũng không thể giết người bịt miệng, nếu thực sự không được đành nấu gạo thành cơm, biết đâu vì thần binh mình dài, kỹ thuật tốt, đẹp trai, cô nàng ngược lại sẽ tha cho mình, thậm chí trở thành tình nhân trường kỳ cũng chưa biết chừng?
Đây chính là tâm tính lạc quan tốt đẹp của Lưu Anh Nam, lúc nào chỗ nào cũng là như thế. Ừm, cũng có thể nói là rất vô tư, đến lúc này rồi hắn vẫn còn tâm tư này.
Cô gái cưỡi trên lưng hắn, đánh đấm như điên. Lưu Anh Nam cũng không thể mặc cô đánh, cũng đang liều mạng vùng vẫy, cuối cùng cô gái vẫn bại trận trước, cô bị sợ hãi và xâm phạm, trong lòng vừa kinh vừa sợ vừa giận, rất nhanh liền mất hết sức lực. Mà Lưu Anh Nam thì bỏ chạy, kích phát tiềm năng cơ thể, mắt thấy cô gái sắp tuột xuống từ trên người Lưu Anh Nam, thấy Lưu Anh Nam sắp trốn chạy, cô gái cái khó ló cái khôn bỗng chủ động tụt xuống đất. Lưu Anh Nam đang ra sức vùng vẫy, thoáng cái nhẹ đi, lập tức không kịp phản ứng lại. Nhưng đúng vào lúc này, cô gái xuất chiêu, một chiêu Tuyệt Hậu Long Trảo Thủ, từ đằng sau vươn tay tóm lấy một bên bi cùng thần binh bị kinh sợ mà mềm oặt của Lưu Anh Nam…