Lưu Anh Nam bất chấp tất cả lao về phía Lăng Vân, vừa chạy vừa hô:
- Thủ hạ lưu màng…
Chỉ đáng tiếc đã quá muộn, Lăng Vân lần này thật sự chơi ác. Lần trước Lăng Vân từng nói, vì sao quỷ vật luôn tìm tới cô, Dracula tìm cô, sắc quỷ cũng tìm cô, cô vững tin cho rằng hết thảy mọi việc đều là họa do lớp màng tạo ra. Lúc ấy cô đã nói, tự mình đâm thủng nó, đỡ bị quỷ nhớ thương.
Không ngờ vào tình huống này cô lại thật sự động thủ. Đây rõ ràng muốn nói: chị mày thất tình, chị muốn hư hỏng!
Không thể không nói, cô nàng Lăng Vân này thật cương cường, hơn nữa điều này chứng tỏ cô không chỉ có tình cảm thật với Lưu Anh Nam, mà còn dụng tình rất sâu đậm.
Trước kia Lưu Anh Nam từng nghe nói, nam sinh trường cấp ba nào đó vì thất tình uống say gây chuyện, nữ sinh nào đó vì thất tình buồn rầu mà cắt cổ tay, đây đều là việc thường gặp. Nhưng theo thời phát triển, xã hội tiến bộ, bây giờ hiện tượng yêu sớm đã trở thành hiện tượng bình thường, thất tình càng là mỗi ngày đều phát say, nhưng trai gái bây giờ sau khi thất tình cùng lắm lưu lại một câu trên facebook, blog cá nhân rằng: "Không bao giờ tin vào tình yêu nữa!"
Lăng Vân khó có được còn giữ lại sự trong trắng và cương cường của phụ nữ, nhưng cách tự tàn này thì rất không nên.
Lưu Anh Nam vô cùng hối hận, sớm biết vậy đã không hù dọa cô. Hắn lao tới như điên, nhưng Lăng Vân đã xuống tay, chỉ thấy khuôn mặt cô vặn vẹo, mặt đỏ như máu, như đang chịu đựng nỗi đau cực lớn, đồng thời lại có một nét quỷ dị nói không rõ. Khi Lưu Anh Nam lao tới gần, cô như báo được thù rút ngón tay ra, chỉ thẳng vào chóp mũi Lưu Anh Nam, bên trên còn dính máu đỏ tươi.
Máu không nhiều lắm nhưng đỏ tươi chói lọi, còn có một giọt đang chảy từ ngón tay xuống, bên cạnh còn có một ít vật thể dinh dính không rõ. Lưu Anh Nam vô cùng đau lòng, lao đến trước người Lăng Vân. Cùng lúc đó, Thực Pháp Quỷ đang quay tròn giữa không trung, ác quỷ tay xách đại đao, toàn bộ đều bị máu cực âm này hấp dẫn.
Trên khuôn mặt không có ngũ quan thất khiếu của Thực Pháp Quỷ nhất thời chi chít kinh văn, Hoa Vĩ ở dưới bỗng cất cao giọng như chuông lớn, làm cả tầng hầm đều lung lay, giống như đang ngâm tụng pháp chỉ tối cao của Thiên tôn Phật tổ, chỉ có điều huyên thuyên liến thoắng khiến người ta không nghe rõ. Nhưng trong nháy mắt đó, Lăng Vân cũng chấn động theo, vô ý thức muốn mở miệng tụng kinh theo.
Mà bên khác, ác quỷ cầm đao càng như điên lao về phía Lăng Vân, giọt máu tươi kia chiếu đôi mắt nó càng thêm đỏ.
Đây là "giọt máu trời sinh" của "nơi con người sinh ra", nếu bị một vài quỷ vật chết oan chiếm được, chưa biết chừng có thể đổi lấy một loại sức sống khác.
Những điều này đều do Địa Phủ bồi dưỡng, song lúc ấy Lưu Anh Nam chú ý hơn vẫn là "nơi con người sinh ra".
Lúc này hai con quỷ và Lưu Anh Nam đều hướng về ngón tay của Lăng Vân, song Lưu Anh Nam đã nhanh hơn một bước. Bởi vì hắn chạy quá nhanh, chân dừng không kịp, trực tiếp ngã nhào về trước theo kiểu cá đớp mồi, chó đớp cứt. Mà Lăng Vân ngay lập tức nhìn thấy hắn, tự phá chính là để cho hắn thấy, thì ra hắn cũng biết sốt sắng, biết thương tiếc cho mình.
Trong lòng Lăng Vân tràn đầy ngạo khí, ngón tay nhỏ máu kia chỉ thẳng Lưu Anh Nam, chỉ là không ngờ Lưu Anh Nam lại bay nhào tới, Lăng Vân không kịp đề phòng, Lưu Anh Nam cũng không kịp tránh né, phụt… ngón tay dính máu kia đâm thẳng vào trong lỗ mũi Lưu Anh Nam.
Trong tích tắc, Lưu Anh Nam chỉ cảm thấy một hơi thở lạnh lẽo thấu xương từ lỗ mũi xông lên Thiên Linh, cả chiếc đầu giống như sắp nổ tung, như có hàn băng đang đông lại, như có gió lạnh đang gào thét, lạnh lẽo tột đỉnh.
Song rất nhanh cảm giác lạnh buốt này dần nhạt đi, bên tai Lưu Anh Nam là tiếng mắng hơi khàn khàn của Lăng Vân: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Tên thối tha, mi chẳng phải muốn đâm chị sao? Chị hôm nay đâm mi trước!
Ngón tay Lăng Vân còn đang đâm trong lỗ mũi Lưu Anh Nam, cô coi đây thành cơ hội báo thù rửa hận, hung hăng đâm mạnh vài cái, lại phát hiện lỗ mũi Lưu Anh Nam thoáng cái to ra không ít, ngược lại dọa Lăng Vân giật nảy mình. Nhưng khi cô nhìn kỹ lại thì bỗng phát hiện, một khuôn mặt quỷ vô cùng đáng sợ đang nhìn thẳng vào cô, gần trong gang tấc, trong đôi mắt đỏ tươi đó như có núi thây đang bập bềnh trong biển máu, trong chiếc lỗ mũi to uỵch kia, chính là ngón tay nhỏ mịn màng của mình.
- A… -Lăng Vân hét toáng một tiếng vội vàng rút ngón tay, chỉ là giật mình mà chẳng phải hoảng sợ, bởi vì khuôn mặt quỷ này cô rất quen thuộc, gần đây thường xuyên nhìn thấy trong mơ, nhưng lại rất chân thật.
Đây là vào lần cô bị cương thi bắt ép, Lưu Anh Nam lần đầu tiên biến thân, trước khi hôn mê cô đã nhìn thấy "một nửa khác" của Lưu Anh Nam, lưu lại trong tiềm thức, gần đây thường xuyên mơ tới.
Lưu Anh Nam cảm thấy thân thể mình nặng trình trịch, từ trong con ngươi sáng ngời của Lăng Vân, rốt cuộc nhìn thấy bộ dạng biến thành Quỷ thể của mình. Đôi mắt đỏ au, khuôn mặt xanh đen, răng nanh sắc bén, cánh tay cường tráng, ngoài lỗ mũi bị chọc lớn ra, thoạt nhìn vẫn rất cool.
Lăng Vân từ từ rút ngón tay mình về, "máu cực âm" đến từ "nơi con người sinh ra" dính trên đầu ngón tay đã hoàn toàn biến mất, không để lại dấu vết gì, còn bao gồm cả một ít vật thể dinh dính không rõ ở bên.
Biến thành quỷ thể, đây đã là lần thứ ba rồi, cũng xem như có kinh nghiệm nhất định. Lần thứ nhất là vì yêu mà biến, hoàn toàn không do mình khống chế, lần thứ hai vì hận mà biến, mình có thể khống chế Quỷ thể lại không có được năng lượng như có thể hủy thiên diệt địa kia.
Đây là lần biến thân thứ ba, tuy xảy ra trong tình huống lỗ mũi bị chọc, nhưng trong lòng hắn rất hối hận, không phải là tình tiết lớp màng, mà quan trọng là sợ lưu lại bóng ma cho Lăng Vân, nhỡ đâu cô cảm thấy "ngón tay cũng thế cả" thì gay rồi!
Đầu óc Lưu Anh Nam vẫn có thể suy nghĩ lung tung, nhưng thân thể đã không chịu khống chế. Quỷ thể khôi ngô kia có vẻ rất không cân xứng với bổn tôn của hắn, hung hãn thường thường, đáng khinh thường thường, lại là minh chứng tốt nhất cho nghi vấn thế nào mới là đàn ông!
Trong nháy mắt khi Quỷ Thể xuất hiện, ác quỷ xách đao kia cũng xông về phía bên này, trừ phi là những hung quỷ đáng sợ kia vì tình huống nào đó mà sinh ra linh trí, còn lại tất cả quỷ vật đều không có ý thức, thứ chúng có chỉ là oán niệm chấp niệm, một lòng một dạ chỉ làm một việc mà thôi.
Giống như con hung quỷ xách đao này, một lòng một dạ muốn làm hại Lăng Vân, sau khi thấy máu càng thêm điên cuồng, cho nên nó cách Lưu Anh Nam rất gần. Sau khi Lưu Anh Nam biến thành Quỷ Tể, con ác quỷ đó thoáng chốc bị đánh nát, giống như một hạt băng rơi xuống đất, vỡ tan tành, hóa thành đốm sáng đầy trời, lơ lửng giữa không trung không tiêu tan.
Con Thực Pháp Quỷ kia hiển nhiên rất kích động, kinh văn trải đầy trên mặt, xoay tròn rất lẹ, Hoa Vĩ lớn tiếng tụng kinh, như thể muốn siêu độ chúng sinh.
Song Quỷ Thể của Lưu Anh Nam không nhanh không chậm vươn ra vuốt quỷ, Lưu Anh Nam trở thành người đứng xem, Lăng Vân cũng hơi đờ đẫn, chỉ có cụ bà Lăng gia vẫn lẩm nhẩm tụng kinh theo Thực Pháp Quỷ. Bà đã hoàn toàn hiến dâng chấp niệm của mình, niệm lực hóa thành chất dinh dưỡng nuôi Thực Pháp Quỷ.