Theo Lưu Anh Nam buông tay, thằng nhóc kia lập tức biến mất không thấy đâu, bị dẫn dắt bởi chấp niệm mãnh liệt trong lòng, nó lúc này đã xuất hiện bên người Lăng Vân, có điều uy lực của loại quỷ nhỏ này có hạn, nó không hề biết xâm chiếm thẳng vào tế bào não Lăng Vân mà tạo thành quỷ nhập, khống chế thân thể nàng làm ra những chuyện đáng sợ, nó chỉ có thể chờ Lăng Vân cực kỳ suy yếu hoặc sau khi ngủ mới có thể thực hiện.
Trên mức độ nào đó mà nói, quỷ nhập và giở trò du côn không khác nhau mấy, nhưng lúc đối phương tỉnh táo tuyệt đối, tinh thần sáng láng thì du côn rất khó xuống tay, phương pháp tốt nhất là thừa dịp nàng bệnh rót nàng nhiều vào…vv…
Có điều chung quy tiễn đưa một người một quỷ này cụ thể sẽ xảy ra điều gì ai cũng không hay biết, nhưng chỉ cần là nhân quả báo ứng thì không cần hắn lo.
Thời gian không còn sớm, lên giường ngủ thôi. Chiếc giường đơn của hắn bị Lăng Vân vừa tắm rửa xong nằm lên, trên gối, chăn, tràn đầy mùi sữa tắm, khiến lòng người sảng khoái thanh thản, hạng tuyệt sắc cực phẩm này quả thật đáng giá cho bất kỳ quản đốc nào tham ô tiền lương để bao nuôi, nhưng cô nàng sẽ bị một quản đốc bao nuôi ư?
Lưu Anh Nam không tin, càng nhiều chính là cảm thấy đáng tiếc, bất tri bất giác, hắn đã ngủ thiếp đi.
Hôm sau mặt trời nhô lên như mọi ngày, nhưng tối nay lại xảy ra rất nhiều chuyện.
Lưu Anh Nam theo thói quen bật máy tính, xem tin tức trong vùng, ngoài vùng, cả nước thậm chí các nơi trên thế giới, hắn muốn xem xem, tối qua lại có bao nhiêu người chết vì nạn đói, chiến tranh, thiên tai, có bao nhiêu người vùi thây dưới bánh xe lãnh đạo say rượu, có bao nhiêu sinh mạng vô tội chết dưới sự điên cuồng của đám con cháu nhà quyền thế, có bao nhiêu người già cả phát bệnh trên đường không kịp thời chữa trị mà mất mạng, có bao nhiêu trẻ nhỏ vì áp lực học tập và giáo viên làm nhục mà tự sát, có bao nhiêu người chơi trốn tìm, uống nước, rửa mặt chờ thần tích trong tối qua.
Những người này đều có khả năng trở thành đối tượng công việc sau này của Lưu Anh Nam. Ôi, vai gánh trọng trách mà. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Nhưng ngay vào lúc hắn duyệt tin tức trong vùng, tin tức nhân vật trang đầu không ngờ là người quen, hôm qua vừa quen biết, Lăng Vân!
Tin tức nói: "Chiều ngày hôm qua chủ tịch tập đoàn Vân Hải Lăng Vân tham dự buổi lễ khánh thành cải tạo khu nội thành cũ. Khu Nam nội thành là tiểu khu cũ được bắt đầu xây dựng vào cuối thập niên 70 của thế kỷ trước, nhiều năm qua không được tu sửa mang tới cho hoàn cảnh cư dân sống ở đây những ẩn họa nhất định, thông qua nghiên cứu chính phủ đã quyết định cùng tập đoàn Vân Hải chung sức phát triển khu vực với tổng diện tích 10.000 m2 này, theo ước đoán, tổng vốn đầu tư sẽ vượt qua 1 tỷ nguyên.
Căn cứ vào hiệp nghị, sau khi phát triển khu vực này, ngoại trừ cao ốc và khu thương mại, còn có một bộ phận rất lớn sẽ trở thành khu đô thị xanh, còn sẽ xây dựng một trường học có sức chứa năm ngàn người nhập học do tập đoàn Vân Hải làm chủ đầu tư đồng thời đặt tên. Còn có một viện dưỡng lão từ thiện có sức chứa ba ngàn người, tất cả chi phí đều do tập đoàn Vân Hải phụ trách.
Những năm gần đây Mrs Lăng Vân ngoại trừ tự tay gầy dựng đầu tàu thương mại như tập đoàn Vân Hải này, còn trước sau dồn sức lực vào sự nghiệp từ thiện, cống hiến sức lực và tình thương của mình, chỉ vẻn vẹn thời gian một năm, hạn mức quyên góp từ thiện mang danh nghĩa cô đã đạt tới hơn tám ngàn vạn, ngoài ra còn dùng danh nghĩa công ty xây dựng trường học cho con em nhân viên, viện dưỡng lão, bệnh viện từ cơ cấu từ thiện nhiều nhà.
Cũng chính vì như thế, tin tức Mrs Lăng Vân dẫn dắt tập đoàn Vân Hải phát triển khu Nam nội thành vừa truyền ra, đã được tất cả dân chúng trong khu Nam nội thành nhiệt liệt hoan nghênh. Hơn nữa trong quá trình đàm phán di dời dân cư, không một hộ gia đình nào bị cưỡng chế, họ dùng sự nhiệt tình cực lớn ủng hộ công việc của Mrs Lăng Vân, điều này khiến cho chúng tôi cảm nhận được sự ấm áp và hữu ái của xã hội tốt đẹp."
Sau khi xem xong tin tức này, Lưu Anh Nam lập tức tìm những tin tức liên quan tới Lăng Vân, sau khi xem xong hắn lập tức thu lại gối và chăn trên giường mình, những thứ này nếu cầm ra ngoài nói là Mrs. Lăng Vân từng ngủ qua, biết đâu sẽ bán được giá cao.
Lưu Anh Nam tuyệt đối không ngờ rằng, cô ả này không ngờ là gái siêu giàu ngồi trên đống tiền hàng tỷ. Đương nhiên, tư liệu liên quan tới nàng không hề đầy đủ. Vào thời đại này, quốc gia này, đánh chết hắn cũng không tin có người thật sự có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, dưới tình huống không có bối cảnh thăng quan tiến chức vùn vụt. Còn về cụ thể Lăng Vân có bối cảnh gì, điều này không thể nào biết được, Lưu Anh Nam chỉ biết nàng ngoại trừ có tiền, còn bị quỷ quấn lấy!
Sau khi xem tư liệu của Lăng Vân và các tin liên quan tới sự nghiệp từ thiện của nàng, Lưu Anh Nam bắt đầu cảm thấy cái chết của người cha quản đốc của con quỷ nhỏ kia có vẻ không có quan hệ quá lớn với Lăng Vân, một vị nhà giàu siêu cấp có thể vì từ thiện quyên góp tám ngàn vạn nguyên lại nợ tiền công cả ba trăm dân công sao? Biết vì sao người giàu thích làm từ thiện không? Bởi vì lăn lộn đến thân phận như người ta, tiền đã không có ý nghĩa rồi, cái người ta theo đuổi chính là danh tiếng, mỹ danh lưu truyền thiên cổ!
Họ sẽ không vì hơn tiền lương của hơn ba trăm công nhân, hơn trăm vạn mà hủy hoại hình tượng của mình, điểm này không thể nghi ngờ.
Vậy thì nói cách khác, con quỷ nhỏ có khả năng tìm nhầm người rồi, đối với cái chết của cả nhà họ, Lăng Vân là vô tội. Ngoại trừ không nợ tiền công của công nhân, nàng càng sẽ không bị quản đốc bao nuôi, với tài sản và địa vị của nàng hoàn toàn có năng lực bao nuôi tất cả quản đốc trên toàn quốc, mỗi ngày có thể thay thế luân phiên không ngừng!
Hơn nữa Lăng Vân còn là người tốt bụng kiếm tiền không quên trả về quỹ xã hội, dựng trường học, bệnh viện và viện dưỡng lão, người như vậy nếu bị con quỷ nhỏ hại chết thì xã hội vốn đã vẩn đục này sẽ thiếu đi một luồng gió mới. Thân là một người chính trực, người đơn thuần, người rất giàu lòng chính nghĩa, Lưu Anh Nam sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Hắn đứng phắt dậy từ trên ghế, mặt đều không rửa lập tức lao ra ngoài cửa, đã qua một đêm, trên thế giới xảy ra rất nhiều chuyện, nếu Lăng Vân bị thằng quỷ nhỏ quấn chết cũng không phải không có khả năng. Thời gian cấp bách, Lưu Anh Nam nhất định phải xem xem, rất hiển nhiên Lăng Vân ở ngay trong tiểu khu xa xỉ này, cho dù không biết nhà nàng nhưng Lưu Anh Nam có thể tìm quỷ, nếu gần đây có quỷ, hắn sẽ nhìn thấy cảnh khác thường.
Hắn ra khỏi cửa, trợn to mắt tìm dị tượng nào đó, nhưng sau đó, chuyện càng thêm kỳ quái đã xảy ra.
Vị trí nhà tắm ở ngay bên cạnh cổng chính của tiểu khu, tất cả mọi người ra vào đều phải thông qua nơi này, hắn đứng ở ngoài cửa, trợn to đôi mắt, chỉ thấy một chiếc siêu xe Ferrari màu đỏ rực phóng vụt qua trước mắt, nhanh như tia chớp, như rắn lửa cuồng múa. Tiếp đó, một chiếc siêu xe Lamborghini màu trắng bạc tương tự cũng rít gào lao qua, hệt như tia chớp, cuối cùng một chiếc Maserati màu đen gào thét vụt tới, như báo đen tăng tốc.
Ba chiếc siêu xe này đỗ trên làn xe ngoài cửa một ngôi biệt thự cách đó không xa, đương nhiên trong tiểu khu xa xỉ này, loại xe thể thao đắt tiền kia chẳng tính là dị tượng gì cả. Chỉ có điều khiến Lưu Anh Nam kinh ngạc chính là người xuống từ ba chiếc xe, xuống chiếc Ferrari đầu tiên là một hòa thượng mặc tăng bào màu vàng, đầu bóng lộn, trên cổ đeo phật châu. Người xuống trên chiếc xe thể thao màu bạc là một đạo sĩ tay cầm phất trần, để râu dài ba thước, tuổi tác lại lớn hơn Lưu Anh Nam không đáng bao nhiêu. Người xuống trên chiếc xe thể thao thứ ba là một người mặc trường bào màu đen, trước ngực giắt tỏi, một tay cầm dùi gỗ, một tay là cây thánh giá lấp lánh ánh vàng…
Lưu Anh Nam vừa nhìn thấy ba người nhất thời mắt tối sầm suýt nữa hộc máu, đây rốt cuộc là thời đại nào chứ, chẳng phải nói bỏ mê tín phong kiến, phát triển khoa học sao? Sao thần côn đều chạy xe thể thao rồi?