Ở phía tây Ngạo Lai Quốc có một khu rừng nguyên thủy, đi sâu trong khu rừng có một tòa thành quanh năm tràn ngập mây mù màu đỏ yêu khí ngút trời. Tương truyền hễ là nhân loại lạc vào nơi này, bất kể là thợ săn, tiều phu, hay là hòa thượng, đạo sĩ, chưa bao giờ một người người sống sót mà đi ra.Chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, yêu sơn chuyên có yêu quỷ ăn thịt người này đã bị miệng tiếng thế nhân đặt cho danh hiệu" Hồng hồ sơn", nghe nói hồ ly trên núi đã tu thành tiên trở thành Hồng Hồ đại tiên, chuyên ăn thịt người sống, pháp lực rất mạnh, ác độc tàn bạo......
" A......" Tiếng kêu thảm thiết xuyên mây tới trận trời xanh, kích động rặng mây đỏ ở hồ sơn cũng run rẩy ngừng đọng, quả nhiên không hổ cái tên mà người ta đặt cho yêu sơn:hồng hồ sơn.
Hồ sơn quả nhiên có hồ tiên, bất quá người ta kể chỉ có một con, thật ra là có một bầy hồ yêu! Bởi vì...nơi này là lãnh đại của hồ yêu, là địa bàn của Hồ Hậu cai quản.
Hồ ly tinh đã tụ tập thành bầy đông đảo trên hồ sơn, hơn mười hồ ly đang quỳ trước động khẩu hồng hồ.
" Phế vật, mới hút một chút đã hết rồi! Kế tiếp!"
" Hồi bẩm Hồ Hậu, đây đã là tiểu yêu cuối cũng mà tiểu hồ bắt được, trong vòng chu vi một trăm dặm quanh đây yêu tinh vốn không nhiều, vừa nghe nói chúng ta tìm bắt tiểu yêu, bọn chúng sợ hãi chạy trốn cả rồi!"
Đầu lĩnh hồ tinh sợ hãi quỳ xuống đất, kính cẩn bẩm báo, kinh sợ run rẩy nói:" Tiểu hồ vô năng, kính mong Hồ Hậu trách phạt!"
" Ôi... Bổn hậu cũng không trách ngươi! Cũng chỉ vì lần này bị thương quá nặng, hai tiện nhân hạ thủ quá tàn nhẫn, cũng tại tên Độc Giác lão thất phu này quá hèn hạ! Hừ!"
Hồng Hồ động laaso lánh ánh hồ quang màu hồng khi tỏ khi mờ, Hồ Hậu tư dung xinh đẹp hồng hồng má đào đầy gợi cảm hắng giọng một tiếng, nhìn tử thi tiểu yêu nàng vừa ném xuống mà không khỏi thở dài nói:" Hút máu hơn trăm tên tiểu yêu cũng chỉ hồi phục được năm thành thương thế, xem ra hồ tộc chúng ta sau này chắc sẽ bị các yêu tộc khi dễ rồi! Ôi..."
" Ủa?" Đang lúc hồ tộc đắm chìm trong nỗi buồn bực không tìm thấy sự giải tỏa, linh giác siêu nhiên từ mi tâm của Hồ Hậu đột nhiên phát hiện tín hiệu của dâm huyết, tại thời khắc này, đúng là Kiều Tam đang phóng ra dòng dung nham nóng bỏng vào hạ thân đẫm nước.
Linh cảm đặc thù sau khi phát hiện dâm huyết khiến Hồ Hậu kinh ngạc, tiếp theo là sự vui sướng như điên, tình không tự kìm hãm được thì thào lẩm bẩm:" Dâm huyết còn sống, dâm huyết còn sống... Hồ tộc được cứu rồi!"
Ý trời! Xem ra Thập Dương Châu xuất thế đã cùng thân thể phàm nhân dung hợp rồi, một nhân gian nam tử thế nhưng có được " Thập dương bất diệt thể", quả là rất khó tin!
Hồ Hậu trong đầu suy nghĩ nhiều chuyện phức tạp, không lâu sau đó nàng chợt nghĩ tới chuyện Vạn Yêu Vương đối với Độc Giác quá thiên vị, trong lòng bất mãn xuất hiện ý nghĩ trả thù, vì sự lớn mạnh của hồ tộc, một đời Dâm Hồ to gan quyết định một ý nghĩ táo bạo.
Nàng muốn biến Thập dương thể trở thành vũ khí lợi hại của riêng hồ tộc!
" Bây đâu, mau cấp tốc đi mời Thập Nhị công chúa xuất quan!"
Trong không gian chợt lóe lên một hình ảnh lượn lờ tựa như một cô gái xuất hiện trong tầm mắt của chúng hồ.
Thân hình thiếu nữ đang diện một bộ váy dài, mái tóc thướt tha tung bay trong gió, tư dung thật là xinh đẹp, mi lệ tựa xuân sơn đỏ thắm, mắt tự thu ba, long lanh vô ngần. Đây là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, với vóc dang cao gầy mảnh mai xương hạc thật là cực phẩm mỹ nữ, bất quá sự xinh đẹp như thế này tại Hồ tộc cũng không phải là hiếm!
Cô gái dáng điệu thướt tha từ không gian mờ ảo dần dần tiến đến, dung mạo thanh tú như ngọc hơi mỉm cười thân hình di chuyển tới gần chúng yêu. Một tầng khói trắng bao phủ thân hình cô gái dần dần tan ra, Hồ yêu không khỏi sững sờ nhìn nữ tử kia, đây quả nhiên là một nử tử xinh đẹp như hoa, tại Hồ tộc đã là có một không hai.
Cô gái khẻ nghiêng cặp đùi thon dài, nhẹ bước trên bậc thang tầng thứ nhất Hồ động, ôn nhu lắc nhẹ đôi vai gầy gầy. Đột nhiên tựa như một tiếng sấm sét nổ mạnh, làn khói nãy giờ vẫn đang bao phủ thân hình cô gái chợt tan ra, một cặp song nhũ hấp dẫn cao ngạo đang ưỡn lên no tròn khiến cho hồ yêu say mê ngắm nhìn!
Nàng vừa có khí tức tiên nữ, lại có thân thể ma nữ, mỗi một cử độn nhỏ dù chỉ là nhấc một ngón tay cũng thập phần quyến rũ, đôi mắt lấp lánh khẽ nhìn xung quanh, khiến ai ai điên đảo say mê!
Quả là xinh đẹp đến cực điểm, đẹp đến mức có thể đứng đầu các tuyệt sắc mỹ nữ, sắc đẹp này có thể cùng với Hồ Hậu so sánh rồi!
" Mẫu hậu, nữ nhi xuất quan rồi!"
Thanh âm tựa như châu như ngọc thánh thót như cõi bồng lai tiên cảnh vang lên khiến cho lũ hồ yêu đã tu trăm ngàn năm đạo hạnh đột nhiên run lên, đối với Thập Nhị công chúa xinh đẹp lại càng thêm phần ngưỡng mộ.
Cô gái vừa nói thanh âm thanh thúy sáng ngời như mật ngọt vào tai, sau khi lọt vào tai không chỉ dễ chịu, thánh thót, mỗi một câu vĩ âm hết lần này tới lần khác còn rung động tâm can, từng cơn từng cơn rung động linh hồn, chữ chữ câu động tâm phách.
Ở đây thư hồ(nữ hồ ly) thân thể cứng đờ mê hoặc, hùng hồ(nam hồ ly) thì đám tâm hồn nóng ran, hai chân cứng đờ, sự thèm muốn mạnh mẽ chảy vào đan điền.
Thập Nhị công chúa biến mất tại bậc thang cuối cùng của động khẩu, hồ tộc lũ yêu thật lâu cũng không đứng thẳng người nổi, càng đừng nói vận công chống cự rồi!
Nàng vốn là hồ tộc cực kỳ kiêu ngạo, so với Hồ Hậu còn có vài phần diễm lệ hơn, quả là tuyệt đại yêu cơ!
" Thập Nhị, lại lần đây để cho mẫu thân nhìn kỹ con!"
Hồ Hậu vừa lòng chăm chú nhìn tiểu nữ nhi chính mình tỉ mỉ chế tạo đích, vui mừng và cùng có phần sợ hãi nói:" Hảo nữ nhi, tư chất của ngươi quả nhiên ngàn năm khó tìm, ngắn ngủn hai mươi lại phải tu luyện tới Huyền hồ bí pháp Mị hoặc nội tâm cảnh giới, mẫu thân tư chất vĩnh viễn chỉ có thể bộc lộ ra bên ngoài thân thể, xem ra hồ tộc chỉ có thể trông chờ vào ngươi!"
" Nữ nhi tạ ơn mẫu hậu bồi dưỡng!" Thập Nhị công chúa e lệ thi lễ, khẽ mỉm cười, nhất cử nhất động, thậm chí mỗi một sợi tóc của nàng cũng mang theo sự đặc biệt của khí chất xinh đẹp mê người!
" Ngoan lắm... Được rồi! Mẫu thân trước mắt phải đem bí pháp thu hồi lại, trừ phi ngươi tu luyện đến cảnh giới trong ngoài giao hòa, nếu không không thể mê hoặc được mẫu thân đâu!"
" Hì hì... Đúng là mẫu hậu quá lợi hại, nữ nhi còn muốn cho ngươi một kinh hỉ đây!" Phút chốc từ một" Tiên nữ" phiêu dật thoáng cái trở lại phàm trần, mặt mày hớn hở, hoạt bát xinh xắn, đây mới là Thập Nhị công chúa chân chính thanh xuân bản tính vô tư dễ thương.
" Nha đầu ngốc!"
Hồ Hậu sủng ái trêu chọc nữ nhi một phen, sau đó thay đổi thái độ nghiêm nghị nói với con gái:" Mẫu thân bây giờ cần giao cho ngươi một nhiệm vụ rất quan trọng, không chỉ có quan hệ đến thương thế của mẫu hậu, còn quan hệ đên tương lai hồ tộc chúng ta, thậm chí sự hưng vong của toàn bộ địa giới!"
" A! Nhưng... Nhưng nữ nhi ngoại trừ tự pháp thuật bảo vệ mình, cũng không có tu luyện công kích pháp thuật à! Làm sao có thể...."
" Thập Nhị, chuyện này không cần pháp lực lớn, chỉ cần ngươi tận tình thi triển Huyền hồ bí pháp mị lực bách biến! Ha ha..." Làm như mẫu thân, Hồ Hậu vốn đoan trang chững chạc, nhưng hồ tộc trời sinh bản tính để cho nụ cười của nàng làm run rẩy tâm can bao nam nhân!
Thế giới rộng lớn nam nhân có đến hàng triệu, hứng thú yêu thích mỗi người bất đồng, cho dù vốn là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, cũng không nhất định có thể khiến tất cả nam nhân đều ca ngợi!
Thiên địa chỉ có" Huyền hồ bí pháp" pháp lực thần thông; mị hoặc cực kỳ lợi hại, mấu chốt là mạnh mẽ đánh trúng đáy lòng nam nhân chỗ sơ hở đó, bí pháp thiên biến vạn hóa, bắt đúng là tâm lý sơ hở từ tận tâm linh của mỗi nam nhân!
" Mẫu hậu, Thập Nhị xuống núi rồi! Ngài yên tâm, nữ nhi nhất định thi triển hết Huyền Hồ bí pháp, đem Thập dương thể biến thành chí dâm chí tà Thập Âm Thánh Quân!"
" Uhm! Mẫu thân chờ ngươi mang theo Thập Âm Thánh Quân trở về núi!"
Hồ Hậu vừa lòng gật gật đầu, cuối cùng cẩn thận dặn dò con gái yêu:" Ngàn vạn lần nhớ kỹ, đừng cho bất luận kẻ nào phát giác hành động của ngươi, ngay cả địa giới đồng loại cũng không loại trừ!
Lặng lẽ tiễn đến gần nữ tiểu yêu phía sau, Hồ Hậu giương giọng mệnh lệnh nói:" Tất cả hồ yêu nghe lệnh! Toàn bộ tiểu hồ trưởng thành không cho phép được làm chuyện thất tiết, toàn bộ lưu lại xử nữ thân, bổn hậu có trọng dụng! Đem toàn bộ hồ nô vô dụng đuổi hết đi!"
Tam giới vĩ đại, hư vô mờ mịt, như thế nào kia? Như thế nào tà? Nếu đối với nhân gian mà nói đúng là lời nói là yêu tà, vậy hồ tộc đúng là Nhân Gian Giới trong mắt tuyệt đối yêu tà ác độc!
Hồ tộc vốn theo chế độ mẫu hệ yêu đàn, nam hồ mãi mãi đều là nô lệ, ngoại trừ làm khổ dịch ra, cũng chỉ có thể căn cứ thân thể mạnh yếu làm nô tình, không chỉ không có luân thường quan niệm, nhưng lại đặc biệt thích quan hệ tương gian sinh dục!
Quả nhiên không hổ là lũ hồ ly tinh dâm đãng!